Duy Ngã Độc Tiên

Chương 4: Đàm vu (hạ)

/65


Hải Long mắt nhìn xuống núi chỉ thấy toàn mây mù, nó hy vọng Linh Ngọc Tử có thể trở về nhanh một chút, như vậy mình có thể biết được Trương Hạo có bình yên về đến nhà hay không? Mấy lần chứng kiến Linh Thông Tử bọn họ thi triển đạo pháp, hắn đối với pháp thuật thần kì này đã sinh ra hứng thú không nhỏ.

Vân vụ ba động ngày càng lớn hơn, tiên trận lập tức chính thức mở ra, tại đỉnh núi hàn khí như tản ra, Hải Long không khỏi rùng mình một cái., lam quang thu về, Linh Thông Tử vẻ mặt trở lên nghiêm túc dị thường, hai tay không ngừng biến hóa thành hình, trầm giọng nói :

” Hai vị sư đệ, Linh Ngọc Tử đang cấp tốc phản hồi, để chúng ta đón tiếp hắn một chút. Thiên địa vô cực, Kiền không tá pháp, Đại đạo thiên thành, Lộ quy vu đồ.”

Bao vây thân thể hắn là thanh khí tự nhiên xuất ra, khoảnh khắc thân thể hắn tại trung tâm vụt bay lên, pháp quyết hoàn thành, thanh quang lập tức xuất hiện, phi kiếm quang của Linh Thông Tử xuất hiện như ánh sao thoát ra.

Linh Chi Tử, Linh Diêm Tử, đều tự khởi động pháp quyết, đồng thời chuyển pháp lực của mình vào trong kiếm quang trước mặt, tại Linh Thông Tử, kiếm quang đại phóng di chuyển trong nháy mắt đã biến mất trong mây mù. Bọn họ muốn làm là tại đây, tại tiền trận này hình thành một trụ cấm chế - trong sương mù cấp cho sư đệ của mình một ngọn minh đăng (đèn sáng).

Thời gian chầm chậm qua đi, bởi vì sử dụng quá độ đạo pháp nên ba sư huynh đệ Linh Thông Tử thân thể đều có chút run rẩy, hiển nhiên đã đi tới cực hạn.

Đột nhiên, Hải Long kinh ngạc phát hiện phía trước vách núi đen kia chuyển động di chuyển kịch liệt, giống như bàn xoay tròn vậy. Tại trung tâm cái bàn, một luồng đạo uy mãnh tầm một thước xuất hiện. Hai đạo tinh quang mà hắn không thể nào nhận thức được chợt lóe lên tiến vào rất nhanh, nhẹ nhàng hạ xuống trên đỉnh núi. Hải Long định hình nhìn lại, nhất thời trong lòng vui vẻ, chính là Linh Ngọc Tử cùng Linh Thông Tử phi kiếm trở về.

Linh Ngọc Tử sắc mặt có chút tái nhợt, không ngừng thở hổn hển. Ba người bọn Linh Thông Tử thấy vậy liền vây quanh, nhưng chính là Hải Long là người lên tiếng đầu tiên:

”Thập nhất sư phó, ngài đã đưa Đậu Nha về nhà chưa?”.

Linh Ngọc Tử gật đầu nói:

” Chỉ là vì đưa hắn về đến nhà, ta mới thiếu chút nữa cũng không về được. Lục sư huynh, Bát sư huynh, Cửu sư huynh cám ơn các huynh”.

Linh Thông Tử bất đắc dĩ lắc đầu giải thích:

” Ngươi! tu luyện nhiều năm như vậy, cũng không có thay đổi gì cả, may mà ngươi trở về kịp thời chứ nếu tiên trận đệ nhị trọng cấm chế mà khởi động chúng ta cũng không có biện pháp gì. Đi thôi, chúng ta trở về núi, Hải Long, đi theo ta.”

Vừa nói xong liền rời đi, bốn đạo phi kiếm đã động thanh quang xuyên thấu ra ngoài mây mù hướng sơn mạch ở sâu trong núi mà đi.

Lần thứ hai cảm thụ tư vị đằng vân giá vũ Hải Long đã thích ứng được một chút, nhưng không khí trong núi thật sự hơi lạnh, nó trên người chỉ có một bộ y phục, vừa mới bay qua một ngọn núi toàn thân nó đã phát run lên vì lạnh, môi có chút tái nhợt, may là Linh Thông Tử kịp thời phát hiện, dụng chân khí của mình bảo hộ cho nó, nếu không, sợ rằng còn chưa tới Ma Vân Phong của Đạo Minh Chân Nhân thì kinh mạch toàn thân của Hải Long đã đông thành băng rồi.

Cảm thụ được nguồn năng lượng ấm áp trên người Linh Thông Tử truyền đến, trong lòng Hải Long đột nhiên xuất hiện một tia khác thường, mặc dù đang di chuyển tại không trung, nhưng trong lòng Hải Long tràn ngập cảm giác an toàn. Bất tri bất giác tại không gian bao vây bởi pháp lực thâm hậu của Linh Thông Tử, Hải Long chậm rãi tiến vào giấc mộng đẹp.

“ Lục sư đệ, các ngươi đã trở về.”

Một thanh niên nhìn qua niên kỉ ước tầm hai mươi mấy tuổi xuất hiện trước mặt bọn Linh Thông Tử, thân ảnh mặc trường bào màu trắng trông rất anh tuấn, thanh niên anh tuấn trên môi mang theo nụ cười nhàn nhạt xuất hiện. Vừa thấy hắn xuất hiện, bọn Linh Thông Tử cuống quít hành lễ:

”Nhị sư huynh!.”

“ Được rồi, đều là huynh đệ, đa lễ làm gì. Được rồi, các ngươi còn không biết sao, ngày hôm qua Đại sư huynh đã bế quan, nếu lần này huynh ấy có thể thành công phá quán thông cảnh giới, vậy sau này chúng ta sẽ phải gọi huynh ấy là sư thúc rồi. Thật sự là hâm mộ huynh ấy à!”

Người trẻ tuổi được bốn người Linh Thông Tử gọi là Nhị sư huynh là Linh Trí Tử, mặc dù bề ngoài thoạt nhìn rất còn trẻ nhưng hắn đã một trăm năm mươi tuổi rồi, chỉ là bởi vì thông qua thai thành cảnh giới, cho nên mới có thể trú nhan bất lão. Trong mười một đệ tử của Đạo Minh chân nhân, đạo hạnh của hắn tiến gần nhất với Đại đệ tử Linh Tu Tử. Linh Trí Tử cho tới bây giờ cũng không giữ lại cái gì cho mình, đối với đạo pháp có lĩnh ngộ gì mới cũng đều giảng giải cho các sư đệ nghe, chính vì vậy bình thường đối với các đệ tử mà nói hắn là một vị sư phó vô danh, chúng sư đệ đối với hắn trong lòng còn tôn kính hơn cả Đại sư huynh Linh Tu Tử.

“Lục sư đệ, lúc này thành quả các ngươi không nhỏ, đúng rồi! Ngươi ôm đưa nhỏ này chính là đồ đệ mới à. Hai mươi năm rồi, đây chính là lần đầu tiên, để cho ta xem.”

Tay phải hư không một trảo lập tức tựa như có cái gì quấn lấy thân thể Hải Long, làm nó tự nhiên khinh phiêu rơi vào trong tay Linh Trí Tử. Thanh mang trên tay di chuyển, Linh Trí Tử dụng pháp lực của mình không ngừng tra thám thân thể Hải Long.

Sau nửa ngày, Linh Trí Tử đem Hải Long một lần nữa đưa đến tay Linh Thông Tử nhíu mày nói:

” Đứa nhỏ này từ nhỏ nhất định đã chịu không ít cực khổ, trong cơ thể tạp chất rất nhiều, hơn nữa ý niệm lực cũng rất yếu, nếu tu luyện đạo pháp mà nói, có khó khăn một chút. Lục sư đệ xem ra mắt nhìn người của ngươi cũng không quá tốt à !”

Linh Ngọc Tử cướp lời nói:

” Tư chất thiếu một chút cũng không có quan hệ, chỉ cần có hắn trong Ngũ đại đệ tử, sau này việc tạp dịch của chúng ta đã có người làm rồi.”

Hắn luôn là người thẳng thắn, trong lúc vô tình nói ra chính ý nghĩ nội tâm của mình.

Nghe xong Linh Ngọc Tử nói, Linh Trí Tử nhất thời sắc mặt biến đổi nổi giận quát:

” Nói bậy.”

Một cỗ áp lực đột nhiên xuất hiện trước mặt Linh Thông Tử bốn người, vị Nhị sư huynh này bỗng nhiên cao lớn. Quen biết hơn mười năm bọn họ chính là lần đầu tiên thấy Linh Trí Tử phát hỏa như vậy, nhất thời tất cả đều cúi đầu.

Linh Trí Tử ánh mắt nhìn bốn vị sư đệ, trầm giọng nói:

” Làm một người tu đạo, các ngươi hẳn là biết, tu luyện tâm cảnh trọng yếu ra sao. Nếu thu đứa nhỏ này làm đồ đệ các ngươi phải hết sức dạy bảo cho nó, nếu lúc trước sư phó thu các ngươi cũng có thái độ như các ngươi ngày hôm nay thì các ngươi có thể có thành tựu như bây giờ sao? Là Ngũ đại đệ tử, tạp dịch chính là ma luyện rất trọng yếu, nhưng là tại các ngươi trong lòng không nên có tư tưởng bắt hắn trở thành tạp dịch. Linh Thông Tử sau này dạy bảo đứa nhỏ này đạo pháp chính là nhiệm vụ của ngươi, nếu trong mười năm không thể để cho đứa nhỏ này đạt tới Phục hổ cảnh giới, ngươi đừng có đến nhận ta là Nhị sư huynh.”

Nói xong Linh Trí Tử vẻ mặt hòa hoãn chút ít, nhàn nhạt nói tiếp:

” Sư phó hắn lão nhân gia rất thích sạch sẽ, các ngươi đưa đứa nhỏ này đến cam lộ tuyền tẩy rửa đi, cấp cho nó một bộ y phục đi, ta về trước. Lục sư đệ, sau khi sư phó chính thức thu nhận đứa nhỏ này nhập môn, ngươi đến gặp ta lấy một viên bồi nguyên đan trợ giúp đứa nhỏ này khu trừ tạp chất trong cơ thể”

Thanh quang hiện lên, Linh Trí Tử ngự kiếm phi phiêu, sườn núi Ma Vân Phong lúc này chỉ còn hai mặt nhìn nhau Linh Thông Tử bốn người.

Linh Ngọc Tử thè lưỡi nói:

” Không nghĩ tới Nhị sư huynh tính tình lại có thể đáng sợ như vậy, xem ra, huynh ấy đối với Hải Long chính là rất trọng thị, tiểu tử này thật sự là mệnh tốt à! Nhị sư huynh luyện chế ra Bối nguyên đan, loại này đối với người mới tu đạo thật sự rất tốt à.”

Linh Thông Tử than nhẹ một tiếng, nói:

”Xem ra chúng ta đã sai rồi. Nhị sư huynh nói đúng, tu luyện tâm tính là cực trọng yếu, lúc trước thật sự là tự tin quá nhiều rồi.”

Hải Long có chút không được tự nhiên khi nhìn trên người mình áo vải sạch sẽ, cáu bẩn trên người tất cả đều tẩy rửa, da tay không ngừng truyền đến cảm giác mát mẻ, hồi tưởng lại vừa rồi, cảm giác trong nước, hắn không khỏi trong lòng hiện lên một trận thư thái, trong lòng thầm nghĩ, mấy vị sư phó đối với mình thực sự tốt, chỉ là không có hiểu trước kia có chút không được tự nhiên, bất quá thủy quả vừa rồi vị không được tốt. Hi vọng khi nhìn thấy sư tổ ngàn vạn lần không được phóng khí thúi.

Hải Long được tắm rửa sạch sẽ tự nhiên phảng phất thay đổi con người hắn, mặc dù đôi mắt nhỏ của hắn nhìn qua có chút không được tự nhiên, nhưng coi như là một đứa nhỏ thanh tú, lại có đại bào phì đại tựa như một gã tiểu đạo đồng, thoạt nhìn có vài phần thấy tức cười. Linh Thông Tử nói:

” Hải Long, đợi khi nhìn thấy sư tổ ngươi nói chuyện phải cẩn thận một chút, sư tổ, người không thích đệ tử thiếu lễ phép.”

Hải Long cười hắc hắc, nói:

” Lục sư phó, người yên tâm đi, đệ tử chính là người thông minh nhất thôn Tử Ly, còn không lễ phép hay sao?”

Linh Thông Tử không giận nhưng gõ đầu Hải Long một cái, nói:

” Tiểu tử này đối sư trưởng tôn kính phải phát ra từ nội tâm, như thế nào có thể là hình dáng bên ngoài đây, sư tổ pháp lực tu vi cao thâm, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ngươi là tôn kính người phát ra từ nội tâm hay không.”

Hải Long đột nhiên ngây dại sờ sờ chỗ bị Linh Thông Tử gõ trên đầu, trong mắt toát ra một tia buồn bã. Linh Thông Tử vừa dọa xong thầm nghĩ, ta không dụng lực mà! Chẳng lẽ đứa trẻ này tâm tư xao động mà thành vội hỏi :

” Hải Long, ngươi làm sao vậy?”

Hải Long thần sắc đột biến cũng không phải bởi vì Linh Thông Tử làm xao động nó, vừa rồi động tác của Linh Thông Tử chính là của hắn trước kia đối với Trương Hạo, khiến cho hắn không nhịn được một trận hồi tưởng cùng huynh đệ mình cùng một chỗ trong một khoảng thời gian. Lắc đầu, nói:

” Lục sư phó, ta không có việc gì, ta chỉ là nhớ tới Đậu Nha nhi.”

Linh thông Tử mỉm cười nói:

” Đứa nhỏ này rất trọng tình cảm à, tốt lắm, đừng suy nghĩ nhiều nữa, chúng ta đã tới.”

Trong khi nói chuyện Linh Thông Tử bốn người đã mang theo Hải Long đi tới Ma vân động ở đỉnh Ma Vân, nơi này đúng là nơi tu luyện của Đạo Minh chân nhân. Đứng cung kính ở ngoài động, Linh Thông Tử bốn người dùng pháp lực truyền âm thanh vào bên trong,”đệ tử Linh Thông Tử, Linh Chi Tử, Linh Diêm Tử, Linh Ngọc Tử, đã hoàn thành nhiệm vụ đến trước Địa Linh sơn thu đồ đệ, đang chờ sư tôn cho gọi.”

“ Uhm, các ngươi mang theo đứa nhỏ tiến đến đây đi.”

Thanh âm của một người có hơi chút tang thương từ trong động phủ truyền ra. Linh Thông Tử bốn người không lên tiếng, mang theo Hải Long vào trong động phủ. Vừa vào động phủ, hình ảnh đầu tiên hiện lên trong mắt Hải Long là một phiến cỏ hoa lớn, một đóa hoa có nhiều hoa nhỏ với những màu sắc khác nhau không ngừng tản mác ra một mùi hương nhàn nhạt nhưng thơm ngát lòng người, nhất thời tinh thần Hải Long rung động, bên trên còn có quả dịch trong suốt, bên trên quả thật còn nhiễm một chút ít lộ châu, thấy Hải Long liền toát ra bộ dạng ướt át.

Ma vân động phủ quả thực là đã mở rộng hoàn toàn, ánh mặt trời từ trên đỉnh động chiếu thẳng xuống , phiêu sái trên hoa cỏ, ngửa đầu nhìn lên, chúng nhân sinh ra một loại cảm giác tĩnh tọa. Bên trong động phủ có hơn một ngàn thước diện tích tả hữu hai bên, mặt trước là một tòa nhà bằng đá, trông rất tự nhiên, giống như nhiên nhiên kiến tạo lên vậy, mặc dù nơi này hoàn cảnh rất thanh u, nhưng suy nghĩ trong lòng Hải Long hoàn toàn bất đồng. Vốn hắn tưởng rằng nhân vật lớn như sư tổ nhất định phải ở tại các lầu các trong cung điện to lớn, không ngờ đến hết thảy lại đơn giản như vậy.

Linh Thông Tử nhìn ra Hải Long trong lòng có nghi hoặc, thấp giọng nói:

”Chúng ta tu đạo hướng lai không chú trọng vật ngoại thân, hết thảy phát ra từ tự nhiên, nguyên thủy tự nhiên. Tòa Ma vân động phủ này hoàn toàn do thiên nhiên hình thành, ngay cả sư tổ ngươi ở lại gian phòng nhỏ, nguyên lai cũng là một khối đại nham thạch mà thôi. Nơi này linh khí thịnh vượng, phi thường thích hợp tu luyện.”

Theo đường mòn xuyên qua bụi cỏ, năm người đã tới được ngôi nhà đá phía trước.

Vọng ra một tiếng vang nhỏ, cửa đá mở, một người có thân ảnh cao lớn đi ra. Hải Long nhíu nhíu mắt nhìn thật kĩ, nó biết trước mặt chính là sư tổ của mình. Đạo Minh chân nhân thân cao hơn bảy thước, nhìn qua chỉ hơn ba mươi tuổi, con mắt thì so với Hải Long còn muốn nhỏ hơn một chút. Hải Long xem ra Đạo Minh chân nhân ngoại trừ những khi chột bụng mới ra ngoài chứ, nhìn qua cũng như người thường không có gì là đáng ngại cả.

Linh Thông Tử kéo Hải Long cùng Linh Chi Tử, Linh Diêm Tử, Linh Ngọc tử đang hạ bái cung kính nói:

” Chúng đệ tử bái kiến sư phó.”

Đạo Minh chân nhân nhíu mày, tay áo vung lên, một cỗ năng lượng thuần hòa nâng năm người đứng lên, “ được rồi, không cần đa lễ.” Hai mắt chân nhân đánh giá cao thấp Hải Long, nói:

” Đứa nhỏ này chính là được Linh Thông bọn ngươi thu làm ngũ đại đệ tử sao? Linh Thông a! đứa nhỏ này thật sự phù hợp với điều kiện chưa?”.

Linh Thông Tử bước lên phía trước một bước thưa:

” Đúng vậy, thưa sư phó, tông môn của chúng ta điều kiện nhập môn quan trọng nhất chính là kiểm tra tâm tính, đứa nhỏ này….”

Lập tức, Linh Thông Tử kể lại sự việc gặp gỡ Hải Long với Trương Hạo nói một lần. Nghe Linh Thông Tử tự thuật xong, Đạo Minh chân nhân vuốt cằm, nói :

” Nếu đã thông qua kiểm tra vậy thì bắt đầu từ hôm nay đứa nhỏ này chính là Vân tông Ngũ đại đệ tử.”

Hải Long vội quỳ xuống trên mặt đất, nói:

” Đa tạ sư tổ thu lưu.”

Nhưng trong lòng lại mắng chửi, ngươi cái lão đầu, ngưu thập yêu ngưu, một chút cũng không có điểm gì thân thiết, đúng là xú tử mà.

Đạo Minh chân nhân vẻ mặt đột nhiên trở lên có chút cổ quái, đôi mắt nhỏ bắn ra hai đạo tinh quang, nhàn nhạt nói:

” Tiểu tử, ngươi là trong lòng thầm mắng ta phải không?”

Hải Long trong lòng cả kinh, nhất thời nhớ tới lúc trước Linh Thông Tử nói, nhất thời mồ hôi lạnh sau lưng tuôn ra, vội chối:

” Không có, không có, đệ tử làm sao dám mắng chửi sư tổ ạ.”

Vừa nói, nó vừa cố gắng giải trừ những tạp niệm trong lòng mình. Linh Thông Tử bốn người nghe thân thể run nhè nhẹ, từ ngày nhập môn đến giờ, bọn họ đối với vị sư phó nghiêm túc này là rất e ngại.

Đạo Minh chân nhân lạnh nhạt nói:

”Chúng ta tu đạo chi nhân kiêng kị nhất là ngôn bất do trung, tâm địa hẹp hòi. Nếu người là Ngũ đại đệ tử tự, bối phậnchữ Đàm, sở vị chữ Vũ, đây là đạo hào của ngươi. Sau này ngươi đi theo mấy vị sư phó phải cố gắng tu luyện cho tốt, tranh thủ sớm ngày có thể tiến vào cảnh giới Tứ đại đệ tử. Nghe chưa?”


/65

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status