Nàng trừng trừng nhìn con mắt lớn đẹp đẽ của hắn, ở nơi phía dưới bị hắn nhiệt tình như lửa hôn không ngừng làm Mộ Dung Kiều Kiều thoải mái hưởng thụ, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Trong đầu vài tia ý chí và lý tính hiếm hoi cuối cùng còn sót lại đã bị vùi lấp bên trong nụ hôn của hắn.
Hiện tại bên trong đầu nàng nơi nào còn có quan niệm tư tưởng người xà khác biệt, tuy rằng cảm giác sợ sệt vẫn còn đôi chút nhưng lại bị loại kích thích cuồng dã ăn mòn đến mảnh ngói cũng không để lại.
Nàng hiện tại chỉ muốn, muốn càng nhiều hơn nữa!
"A. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều không tự chủ được từ trong miệng thốt ra tiếng rên khẽ yêu kiều, nàng toàn thân xụi lơ, con mắt mơ mơ hồ hồ. Toàn thân nàng, hết thảy trọng lượng đều leo lên thân rắn của hắn.
Nụ hôn của hắn thật giống là độc tố, một khi hôn lên chính là độc ẩn xâm nhập vào tuỷ não, chiếm cứ nàng toàn bộ thần kinh cùng đại não.
Nhìn Mộ Dung Kiều Kiều thiên kiều bá mị trên giường, Băng Vô Ngân nhợt làm nổi lên môi mỏng nhạt của mình, đuôi rắn hắn khẽ nhúc nhích xoa nắn trên thân mình của nàng, làn da trắng nõn như tuyết, óng ánh long lanh, con ngươi màu đỏ bỗng tối dần che kín một màn dục hỏa nồng đậm. . . . . .
"Tê tê ~ tê tê ~" cái lưỡi màu đỏ rựcnhô ra liên tục di chuyển theo từng cử động của đầu rắn khổng lồ, hắn ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt đang chìm đắm bên trong lửa dục của Mộ Dung Kiều Kiều.
"A. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều rên lên, cảm như đang bị dày vò a dày vò ——
Không có lý tính hò hét, thân thể bốn phía đều là hỏa diễm hoàn toàn vây quanh nàng, ý thức cùng thân thể đã sớm luân hãm.
Nhìn áo của nàng lúc này ngổn ngang không chỉnh tề, một người một xà trong phòng ác chiến, lửa nóng kéo dài.
"Ồ? Làm sao không lạnh?" Mộ Dung Kiều Kiều phi thường cảm thấy kỳ quái, tại sao hắn không phải lạnh lẽo, hơn nữa còn thật ấm áp?
Rắn không phải đều là lãnh huyết sao. . . . . .
Nhìn thấy nàng tâm tư phiêuđãng nơi nào, Băng Vô Ngân rất không vừa ý, cùng mình YY còn muốn nghĩ đến những thứ lung ta lung tung khác, xem ra vẫn là chính mình sai, chính mình cần phải nỗ lực hơn nữa.
Mộ Dung Kiều Kiều bị hắn khiêu khích cả người căng thẳng. Nàng phong tình duỗi ra hai tay trắng nõn sạch sẽ, ôm lấy thân rắn Băng Vô Ngân.
"Quá sảng khoái, cố gắng chơi a, thật kích thích a" nàng nhẹ nhàng câu người lên, môi duỗi một cái, đến đây đi, lão nương cũng không thật là bị doạ, nếu muốn chơi, liền chơi đến triệt để. . . . . .
Đầu lưỡi duỗi ra, béo mập mà kiều nhuyễn, đẹp đẽ đến cực điểm.
Nàng đúng là đi ngược lại con đường cũ, chính mình cố ý đến đây khiêu khích dây thần kinh mẫn cảm cảu Băng Vô Ngân, bất quá nàng từ đầu đến cuối chính là không mở mắt.
Chẳng lẽ mình nếu muốn bạch tố trinh hù chết Hứa Tiên như vậy? Nàng cũng không nên, không mở mắt cái gì đều không nhìn thấy, nàng cũng không muốn mình bị sợ vỡ mật.
Cảm giác được Băng Vô Ngân hướng về chính mình khuynh lại đây, nàng lại có chút sợ sệt vội vàng thay đổi phương hướng, đem đầu vội vàng di động ra phía sau, không phải vậy chứ hắn thật sự tiếp xúc chính mình.
Mà Băng Vô Ngân oan ức nhìn động tác của nàng, hắn đình chỉ . . . . . .
"Nương tử, ngươi. . . . . . Tê tê ~ tê tê ~" hắn có chút thất bại, nữ nhân này để cho mình rất thất bại.
Mặc dù mình có thể không để ý cảm thụ của nàng, mạnh mẽ muốn nàng, thế nhưng hắn không thể, trái tim của chính mình không cho phép mình đi thương tổn nàng, hắn lùi lại phía sau, ngày hôm nay vẫn là quên đi.
Mộ Dung Kiều Kiều lúc này dĩ nhiên có chút sốt ruột, mắt thấy hắn chính là không có thật sự qua đây, nàng lại chủ động đô nổi lên miệng nhỏ của mình, trực tiếp cho hắn một cái hôn lên trán.
Băng Vô Ngân bị cử động đẹp đẽ của nàng làm cho cả người khó chịu đến cực điểm, thật giống toàn bộ thân rắn của hắn đều vì nàng mà điên cuồng run rẩy, trong cơ thể hỏa bị nàng lại một lần nữa lơ đãng khiêu khích đi ra.
"Nương tử, ngươi đây là trần trụi quyến rũ ta ——"
"Khặc khặc, ngạch. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều có chút không biết nói gì, đúng, là chính hắn bò lên, nàng nhưng là thật sự làm thì cũng hơi e ngại, hại chính mình như thế sợ sệt, nàng có thể buông tha hắn?
Nàng nhưng là gặp thần nhào thần, ngộ người nhào người, ngộ quỷ nhào quỷ, gặp phải yêu quái như vậy, cũng phải lập tức làm lưu loát xử lí cho gọn gẽ.
Ngăn chặn không được địa phương mẫn cảm nhất bên trong thân thể mình, Băng Vô Ngân trực tiếp đem thân thể gầy yếu của Mộ Dung Kiều Kiều áp chế ở trên giường.
Cảm giác trên giường quá chật, bọn họ đồng thời cảm thấy rất không tiện, Băng Vô Ngân liền dic huyển cả hai đến thảm nam hải, tư thế như vậy có thể hay không càng gia tăng kích thích. . . . . .
Mộ Dung Kiều Kiều chẳng qua là cảm thấy chính mình bị chuyển từ một mềm mại trên giường rơi xuống đến khác một chỗ mềm mại, không biết là cái gì? Thật giống là thảm. . . . . .
Không cảm giác được một chút lạnh lẽo nào, quanh thân như là được bao phủ bởi dòng nước ấm của ôn tuyền, những dòng khí lưu ấm áp bao phủ.
Kỳ thực nàng là bị Băng Vô Ngân cuộn vào bên trong thân rắn của hắn.
Lập tức, chính là một trận trời đất quay cuồng, nàng trong đầu không chút ý niệm nào, liền bị trực tiếp quăng đến đám mây.
"A —— a. . . . . . Không muốn mà!"
Nàng thở gấp rồi phát lên tiếng rên khẽ, con mắt bị tiếng rên vô thức của mình dần lấy lại thần trí, nhìn con rắn kia đang nhìn mình bằng con mắt đang tràn ngập yêu dục, đặc biệt cái là cái sắc đỏ của con ngươi thật giống như hướng về phía nàng cười.
Thật sự thật là đẹp.
"Oa! Con mắt của ngươi thật là đẹp oa? Ân. . . . . . A a ~" nàng không chịu được nỗi sự va chạm, không khỏi rên lên những tiếng đứt quãng.
"Thích không?"
"Yêu thích, ân. . . . . . Không muốn. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều dĩ nhiên có chút thẹn thùng, nàng hiện tại là đang nằm mơ không phải sao? Khẳng định là mơ, bằng không sẽ không thể nào gặp được kích thích như thế.
Làm sao có thể tin là nàng đang cùng xà cầu hoan, đây là việc không thể nào thấy được ở thực tế.
Nàng cũng thuận lí thành chương trong mộng cảnh, không phải là cùng xà YY sao? Nhưng là cảm giác rất tốt, chính mình siêu cấp yêu thích cái cảm giác này, thật giống bị quăng đến chín tầng mây, lại chậm rãi buông xuống, lại một lần nữa bị quăng đi tới, lại một lần rơi xuống. . . . . .
Liên tục nhiều lần, mình không thể tự kiềm chế.
Không biết tại sao, thân thể mình bên trong tràn đầy khát vọng, cái khát vọng này không ngừng nở rộ lan tràn khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể, nó như một lỗ hổng trống trải cần thiết được lấp đầy ngay, cảm giác khó chịu này làm nàng thật giống sắp bị phá.
Loại khát vọng nguyên thủy nhất trong thân thể, thật giống là đã bị chôn giấu sâu trong tiềm thức cực kỳ lâu . . . . . .
Hoàn toàn là không thể tự kiềm chế, dựa cả vào Băng Vô Ngân nàng tự thân vận động.
Băng Vô Ngân cúi người nhìn vẻ mặt trầm luân của Mộ Dung Kiều Kiều, nhìn cái mặt nhỏ nhắn của nàng lộ ra nét thỏa mãn, hắn không nghĩ tới nàng khi đối mặt với nguyên thần xà thể của mình lại vẫn có thể làm mà không một chút nào thua kém so với những lần trước.
Chính mình có chút đắm đuối, có chút mê ly, nguyên lai nương tử yêu thích khẩu vị nặng như thế!
Hắn mở cờ trong bụng, khóe miệng lại một lần phát sinh ra tiếng"Tê tê ~ tê tê ~", thể hiện sự vui sướng.
"Đến đây đi, trực tiếp liếm, ta thật yêu nha!"
Cái giấc mơ này nàng thật sự rất thích, hơn nữa là siêu cấp yêu thích, để bão táp làm đến mãnh liệt hơn một ít đi, Mộ Dung Kiều Kiều gào thét!
Ngày mai!
Sáng sớm, nắng vàng rực rỡ ánh mặt trời xuyên qua tầng tầng những tàng lá cây, rồi từ cửa sổ chiếu vào.
"Đau quá, thật xót, thật khó chịu!"
"Thật mãnh, thật sảng khoái, thật kích thích!"
"Ta còn muốn muốn, ta còn muốn. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều vừa mở mắt, liền nhìn thấy ánh mặt trờiđã chiếu đến tận giường nàng đang nằm có chút chói mắt, những cơn gió nhè nhẹ từ từ thổi bên trong phòng, chập chờn cực kỳ vui vẻ như tấu một khúc nhạc êm ái vui tai.
Giờ khắc này, trong đầu Mộ Dung Kiều Kiều xẹt qua những hình ảnh như những thước phim chiếu châm, không ngừng mà chập chờn, nhảy nhót làm nàng chìm đắm trong hưng phấn . . . . . .
Nghĩ đến tình cảnh tối ngày hôm qua, trong khóe miệng liền dập dờn nổi lên, không cách nào che giấu niềm vui ngọt ngào. Nhìn chằm chằm cả người mình không được che phủ bởi nửa điểm y phục khuôn mặt bé nhỏ e thẹn đỏ bừng.
"Thực sự là kỳ quái, gần đây làm sao lại gặp ngày càng nhiều giấc mộng lung ta lung tung như vậy? Bất quá —— nghĩ lại cái kia thật sảng khoái!" Nàng che miệng cười trộm.
Băng Vô Ngân lúc này đã sớm dục cầu bất mãn, vung vẩy cái đuôi khéo léo của hắn đánh ở trên đùi Mộ Dung Kiều Kiều, "Thiết, nương tử, ngươi tối hôm qua rất ra sức ."
Tuy rằng hắn là nhắm mắt lại, thế nhưng hắn nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được nóng rực ánh mắt của Mộ Dung Kiều Kiều đang chăm chú nhìn mình, không biết nàng ở nơi đó mân mê bao lâu, lúc này mới một cái nhấc hắn lên, sau đó tiến đến bên hắn vừa hôn vừa xoa
Trong đầu vài tia ý chí và lý tính hiếm hoi cuối cùng còn sót lại đã bị vùi lấp bên trong nụ hôn của hắn.
Hiện tại bên trong đầu nàng nơi nào còn có quan niệm tư tưởng người xà khác biệt, tuy rằng cảm giác sợ sệt vẫn còn đôi chút nhưng lại bị loại kích thích cuồng dã ăn mòn đến mảnh ngói cũng không để lại.
Nàng hiện tại chỉ muốn, muốn càng nhiều hơn nữa!
"A. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều không tự chủ được từ trong miệng thốt ra tiếng rên khẽ yêu kiều, nàng toàn thân xụi lơ, con mắt mơ mơ hồ hồ. Toàn thân nàng, hết thảy trọng lượng đều leo lên thân rắn của hắn.
Nụ hôn của hắn thật giống là độc tố, một khi hôn lên chính là độc ẩn xâm nhập vào tuỷ não, chiếm cứ nàng toàn bộ thần kinh cùng đại não.
Nhìn Mộ Dung Kiều Kiều thiên kiều bá mị trên giường, Băng Vô Ngân nhợt làm nổi lên môi mỏng nhạt của mình, đuôi rắn hắn khẽ nhúc nhích xoa nắn trên thân mình của nàng, làn da trắng nõn như tuyết, óng ánh long lanh, con ngươi màu đỏ bỗng tối dần che kín một màn dục hỏa nồng đậm. . . . . .
"Tê tê ~ tê tê ~" cái lưỡi màu đỏ rựcnhô ra liên tục di chuyển theo từng cử động của đầu rắn khổng lồ, hắn ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt đang chìm đắm bên trong lửa dục của Mộ Dung Kiều Kiều.
"A. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều rên lên, cảm như đang bị dày vò a dày vò ——
Không có lý tính hò hét, thân thể bốn phía đều là hỏa diễm hoàn toàn vây quanh nàng, ý thức cùng thân thể đã sớm luân hãm.
Nhìn áo của nàng lúc này ngổn ngang không chỉnh tề, một người một xà trong phòng ác chiến, lửa nóng kéo dài.
"Ồ? Làm sao không lạnh?" Mộ Dung Kiều Kiều phi thường cảm thấy kỳ quái, tại sao hắn không phải lạnh lẽo, hơn nữa còn thật ấm áp?
Rắn không phải đều là lãnh huyết sao. . . . . .
Nhìn thấy nàng tâm tư phiêuđãng nơi nào, Băng Vô Ngân rất không vừa ý, cùng mình YY còn muốn nghĩ đến những thứ lung ta lung tung khác, xem ra vẫn là chính mình sai, chính mình cần phải nỗ lực hơn nữa.
Mộ Dung Kiều Kiều bị hắn khiêu khích cả người căng thẳng. Nàng phong tình duỗi ra hai tay trắng nõn sạch sẽ, ôm lấy thân rắn Băng Vô Ngân.
"Quá sảng khoái, cố gắng chơi a, thật kích thích a" nàng nhẹ nhàng câu người lên, môi duỗi một cái, đến đây đi, lão nương cũng không thật là bị doạ, nếu muốn chơi, liền chơi đến triệt để. . . . . .
Đầu lưỡi duỗi ra, béo mập mà kiều nhuyễn, đẹp đẽ đến cực điểm.
Nàng đúng là đi ngược lại con đường cũ, chính mình cố ý đến đây khiêu khích dây thần kinh mẫn cảm cảu Băng Vô Ngân, bất quá nàng từ đầu đến cuối chính là không mở mắt.
Chẳng lẽ mình nếu muốn bạch tố trinh hù chết Hứa Tiên như vậy? Nàng cũng không nên, không mở mắt cái gì đều không nhìn thấy, nàng cũng không muốn mình bị sợ vỡ mật.
Cảm giác được Băng Vô Ngân hướng về chính mình khuynh lại đây, nàng lại có chút sợ sệt vội vàng thay đổi phương hướng, đem đầu vội vàng di động ra phía sau, không phải vậy chứ hắn thật sự tiếp xúc chính mình.
Mà Băng Vô Ngân oan ức nhìn động tác của nàng, hắn đình chỉ . . . . . .
"Nương tử, ngươi. . . . . . Tê tê ~ tê tê ~" hắn có chút thất bại, nữ nhân này để cho mình rất thất bại.
Mặc dù mình có thể không để ý cảm thụ của nàng, mạnh mẽ muốn nàng, thế nhưng hắn không thể, trái tim của chính mình không cho phép mình đi thương tổn nàng, hắn lùi lại phía sau, ngày hôm nay vẫn là quên đi.
Mộ Dung Kiều Kiều lúc này dĩ nhiên có chút sốt ruột, mắt thấy hắn chính là không có thật sự qua đây, nàng lại chủ động đô nổi lên miệng nhỏ của mình, trực tiếp cho hắn một cái hôn lên trán.
Băng Vô Ngân bị cử động đẹp đẽ của nàng làm cho cả người khó chịu đến cực điểm, thật giống toàn bộ thân rắn của hắn đều vì nàng mà điên cuồng run rẩy, trong cơ thể hỏa bị nàng lại một lần nữa lơ đãng khiêu khích đi ra.
"Nương tử, ngươi đây là trần trụi quyến rũ ta ——"
"Khặc khặc, ngạch. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều có chút không biết nói gì, đúng, là chính hắn bò lên, nàng nhưng là thật sự làm thì cũng hơi e ngại, hại chính mình như thế sợ sệt, nàng có thể buông tha hắn?
Nàng nhưng là gặp thần nhào thần, ngộ người nhào người, ngộ quỷ nhào quỷ, gặp phải yêu quái như vậy, cũng phải lập tức làm lưu loát xử lí cho gọn gẽ.
Ngăn chặn không được địa phương mẫn cảm nhất bên trong thân thể mình, Băng Vô Ngân trực tiếp đem thân thể gầy yếu của Mộ Dung Kiều Kiều áp chế ở trên giường.
Cảm giác trên giường quá chật, bọn họ đồng thời cảm thấy rất không tiện, Băng Vô Ngân liền dic huyển cả hai đến thảm nam hải, tư thế như vậy có thể hay không càng gia tăng kích thích. . . . . .
Mộ Dung Kiều Kiều chẳng qua là cảm thấy chính mình bị chuyển từ một mềm mại trên giường rơi xuống đến khác một chỗ mềm mại, không biết là cái gì? Thật giống là thảm. . . . . .
Không cảm giác được một chút lạnh lẽo nào, quanh thân như là được bao phủ bởi dòng nước ấm của ôn tuyền, những dòng khí lưu ấm áp bao phủ.
Kỳ thực nàng là bị Băng Vô Ngân cuộn vào bên trong thân rắn của hắn.
Lập tức, chính là một trận trời đất quay cuồng, nàng trong đầu không chút ý niệm nào, liền bị trực tiếp quăng đến đám mây.
"A —— a. . . . . . Không muốn mà!"
Nàng thở gấp rồi phát lên tiếng rên khẽ, con mắt bị tiếng rên vô thức của mình dần lấy lại thần trí, nhìn con rắn kia đang nhìn mình bằng con mắt đang tràn ngập yêu dục, đặc biệt cái là cái sắc đỏ của con ngươi thật giống như hướng về phía nàng cười.
Thật sự thật là đẹp.
"Oa! Con mắt của ngươi thật là đẹp oa? Ân. . . . . . A a ~" nàng không chịu được nỗi sự va chạm, không khỏi rên lên những tiếng đứt quãng.
"Thích không?"
"Yêu thích, ân. . . . . . Không muốn. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều dĩ nhiên có chút thẹn thùng, nàng hiện tại là đang nằm mơ không phải sao? Khẳng định là mơ, bằng không sẽ không thể nào gặp được kích thích như thế.
Làm sao có thể tin là nàng đang cùng xà cầu hoan, đây là việc không thể nào thấy được ở thực tế.
Nàng cũng thuận lí thành chương trong mộng cảnh, không phải là cùng xà YY sao? Nhưng là cảm giác rất tốt, chính mình siêu cấp yêu thích cái cảm giác này, thật giống bị quăng đến chín tầng mây, lại chậm rãi buông xuống, lại một lần nữa bị quăng đi tới, lại một lần rơi xuống. . . . . .
Liên tục nhiều lần, mình không thể tự kiềm chế.
Không biết tại sao, thân thể mình bên trong tràn đầy khát vọng, cái khát vọng này không ngừng nở rộ lan tràn khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể, nó như một lỗ hổng trống trải cần thiết được lấp đầy ngay, cảm giác khó chịu này làm nàng thật giống sắp bị phá.
Loại khát vọng nguyên thủy nhất trong thân thể, thật giống là đã bị chôn giấu sâu trong tiềm thức cực kỳ lâu . . . . . .
Hoàn toàn là không thể tự kiềm chế, dựa cả vào Băng Vô Ngân nàng tự thân vận động.
Băng Vô Ngân cúi người nhìn vẻ mặt trầm luân của Mộ Dung Kiều Kiều, nhìn cái mặt nhỏ nhắn của nàng lộ ra nét thỏa mãn, hắn không nghĩ tới nàng khi đối mặt với nguyên thần xà thể của mình lại vẫn có thể làm mà không một chút nào thua kém so với những lần trước.
Chính mình có chút đắm đuối, có chút mê ly, nguyên lai nương tử yêu thích khẩu vị nặng như thế!
Hắn mở cờ trong bụng, khóe miệng lại một lần phát sinh ra tiếng"Tê tê ~ tê tê ~", thể hiện sự vui sướng.
"Đến đây đi, trực tiếp liếm, ta thật yêu nha!"
Cái giấc mơ này nàng thật sự rất thích, hơn nữa là siêu cấp yêu thích, để bão táp làm đến mãnh liệt hơn một ít đi, Mộ Dung Kiều Kiều gào thét!
Ngày mai!
Sáng sớm, nắng vàng rực rỡ ánh mặt trời xuyên qua tầng tầng những tàng lá cây, rồi từ cửa sổ chiếu vào.
"Đau quá, thật xót, thật khó chịu!"
"Thật mãnh, thật sảng khoái, thật kích thích!"
"Ta còn muốn muốn, ta còn muốn. . . . . ." Mộ Dung Kiều Kiều vừa mở mắt, liền nhìn thấy ánh mặt trờiđã chiếu đến tận giường nàng đang nằm có chút chói mắt, những cơn gió nhè nhẹ từ từ thổi bên trong phòng, chập chờn cực kỳ vui vẻ như tấu một khúc nhạc êm ái vui tai.
Giờ khắc này, trong đầu Mộ Dung Kiều Kiều xẹt qua những hình ảnh như những thước phim chiếu châm, không ngừng mà chập chờn, nhảy nhót làm nàng chìm đắm trong hưng phấn . . . . . .
Nghĩ đến tình cảnh tối ngày hôm qua, trong khóe miệng liền dập dờn nổi lên, không cách nào che giấu niềm vui ngọt ngào. Nhìn chằm chằm cả người mình không được che phủ bởi nửa điểm y phục khuôn mặt bé nhỏ e thẹn đỏ bừng.
"Thực sự là kỳ quái, gần đây làm sao lại gặp ngày càng nhiều giấc mộng lung ta lung tung như vậy? Bất quá —— nghĩ lại cái kia thật sảng khoái!" Nàng che miệng cười trộm.
Băng Vô Ngân lúc này đã sớm dục cầu bất mãn, vung vẩy cái đuôi khéo léo của hắn đánh ở trên đùi Mộ Dung Kiều Kiều, "Thiết, nương tử, ngươi tối hôm qua rất ra sức ."
Tuy rằng hắn là nhắm mắt lại, thế nhưng hắn nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được nóng rực ánh mắt của Mộ Dung Kiều Kiều đang chăm chú nhìn mình, không biết nàng ở nơi đó mân mê bao lâu, lúc này mới một cái nhấc hắn lên, sau đó tiến đến bên hắn vừa hôn vừa xoa
/37
|