Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 491 - Tiếng Khóc Của Trư Cửu Muội

/511


Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Phía sau, một đám nữ đại thần cũng đuổi theo, sau đó là vô số con dân Nữ Nhi quốc, tạo thành một dòng lũ lớn đuổi theo ở phía sau.

- Sư gia gia, ngươi không cần Cửu Muội sao?

- Ô ô...

- Không nên đi...

Trư Cửu Muội đuổi mấy chục cây số, té ngã nhiều lần, toàn thân đều là bùn nhão.

Nhưng tâm địa Đường Tăng như sắt đá, một lần cũng không quay đầu lại, đội mưa to tiến lên.

Bỗng nhiên Trư Cửu Muội ngã sấp xuống lần nữa, Trư Trư Hiệp vội vàng kéo nàng lên.

Trư Cửu Muội còn muốn đuổi theo, nhưng đã không nhìn thấy đám người Đường Tăng, tốc độ của sư đồ Đường Tăng quá nhanh, cho dù chỉ là cất bước bình thường, cũng một bước mấy chục mét, đã sắp rời khỏi biên cảnh của Nữ Nhi quốc.

- Sư gia gia...

Trư Cửu Muội khóc lớn, thanh âm truyền rất xa.

Mưa càng rơi càng lớn.

- Ầm ầm...

Mưa to gió mạnh, tiếng sấm nổ vang, tựa hồ cả vùng này đều đang run rẩy, thương thiên cũng khóc.

Trong mưa to, có từng đạo Phật quang lưu chuyển, kia là lực lượng thần bí chưa giác tỉnh, bởi vì cảm xúc của Trư Cửu Muội quá kịch liệt mà đưa tới trận mưa lớn này, để thiên địa biến sắc.

Đường Tăng cùng đám người Tôn Ngộ Không đã nhận ra, Hồng Hài Nhi cũng nhận ra, Trư Cửu Muội trời sinh Phật thể, bởi vì tâm tình chập chờn kịch liệt, dẫn phát thiên địa biến sắc.

Dạng kinh biến như thế này, ngay cả Hồng Hài Nhi cũng giật mình.

Trời sinh Thần Anh, trời sinh Phật thể, cũng không phải nói một chút mà thôi, một khi tiềm lực của nó bộc phát ra, đủ để dẫn phát thiên địa chấn động!

Bởi vì tâm tình của Trư Cửu Muội chập chờn quá kịch liệt, trong lúc vô tình kích phát tiềm năng của Phật thể, dẫn động lực lượng thiên địa.

Trư Bát Giới đau lòng chỉ muốn chạy trở về, nhưng đều bị Tôn Ngộ Không kéo lại.

- Ô oa...

Tiếng la khóc của Trư Cửu Muội tựa hồ dung nhập giữa thiên địa, che giấu tiếng sấm oanh minh.

Nàng dù sao vừa mới đầy tháng, tâm linh nhỏ yếu không thể nào tiếp thu được loại ly biệt này, nàng có loại cảm giác, về sau rất khó nhìn thấy sư gia gia, trong lòng vạn phần không muốn, cực kỳ khổ sở.

Trư Trư Hiệp một tấc cũng không rời đi theo bên người Trư Cửu Muội, lo lắng nhìn muội muội của mình, hắn so với Trư Cửu Muội chỉ xuất sinh trước mấy phút, vẫn chỉ là hài nhi vừa đầy tháng.

Coi như thiên phú lại cao hơn, hiện tại cũng chỉ là hài nhi, bất quá hắn không khóc, bởi vì có một thanh âm một mực vang vọng ở trong lòng hắn.

- Trư Trư Hiệp, con là ca ca, chiếu cố tốt muội muội của mình, đừng cho nàng chịu ủy khuất, đừng cho sư gia gia thất vọng.

Là thanh âm của sư gia gia, là sư gia gia đang nói chuyện với ta!

Trư Trư Hiệp biết, mình là ca ca, không thể khóc, phải chiếu cố tốt muội muội.

Lúc này Nữ Vương cũng đuổi tới nơi này, nghe được tiếng la khóc của Trư Cửu Muội, nàng cũng không nhịn được nước mắt chảy ròng, giờ khắc này nàng đã minh bạch, mặc dù nơi này là Nữ Nhi quốc, mặc dù nàng là Nữ Vương, nhưng nàng dù sao cũng là nữ nhân, rất nhiều đồ vật khó mà cải biến.

Đằng sau càng ngày càng nhiều người đuổi theo, chậm rãi dừng chân, nhìn mưa to phía trước, nơi đó đã không có thân ảnh của sư đồ Đường Tăng.

- Tiểu Lương, giúp ta chiếu cố Trư Cửu Muội cùng Trư Trư Hiệp, xin nhờ.

Bỗng nhiên thanh âm của Đường Tăng vang lên ở trong lòng Nữ Vương, đây là lần thứ nhất Đường Tăng gọi nàng như vậy, tên của nàng là... Tây Lương Cần Cần!

- Quốc sư...

Nữ Vương vui mừng.

- Chớ gọi như vậy, kỳ thật ta càng thích ngươi gọi ta Đường Tăng ca ca. Thật xin lỗi, không thể tiếp tục bồi tiếp ngươi.

- Ta đã thiết hạ cấm chế ở xung quanh Nữ Nhi quốc, yêu ma quỷ quái bình thường không dám tới gần, thừa dịp trong khoảng thời gian này, ngươi nắm chắc thời gian để Nữ Nhi quốc trở nên cường đại lên, tốt nhất toàn dân tu luyện.

- Ta có loại cảm giác, thiên hạ sẽ không thái bình bao lâu, rất nhiều chuyện bị ta cải biến, bởi vì ta mà thay đổi, ta không thể không đi làm một ít chuyện.

- Có sự tình không cách nào giải quyết, tìm sư phụ của Trư Cửu Muội, là tiểu nữ hài váy đỏ kia, nàng gọi Hồng Hài Nhi, thực lực của nàng không thua gì ta.

- Bảo trọng, chiếu cố tốt mình!

Thanh âm của Đường Tăng biến mất, từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh.

Nhưng Nữ Vương lại cảm giác Đường Tăng đang vĩnh biệt nàng, nàng tựa hồ cảm nhận được một tia khí tức bi tráng.

- Đường Tăng ca ca...

Nữ Vương khóc rống, nàng biết mình thật yêu Đường Tăng, không còn là bởi vì thiếu nam nhân, nàng đã không cách nào quên hắn!

- Sư gia gia... Ô oa...

Tiếng la khóc của Trư Cửu Muội che lấp thanh âm mưa to, vang vọng ở trong thế giới u ám.

Hồng Hài Nhi từ đầu đến cuối đều đi theo sau lưng Trư Cửu Muội cùng Trư Trư Hiệp, không có đỡ hai tiểu gia hỏa, nhưng thủy chung chú ý bọn hắn, không cho bọn hắn thụ thương.

Ánh mắt nàng xuyên thấu mưa to mênh mông, thấy được ở cuối bình nguyên, thấy được sư đồ Đường Tăng đội mưa, thấy được bộ pháp đi đường kiên định.

Không biết vì sao, nàng vậy mà cảm giác bóng lưng của Đường Tăng rất cô đơn, đồng thời cũng có một loại phẫn nộ bị hắn áp chế, tựa như lúc nào cũng có khả năng bộc phát.

Bỗng nhiên Hồng Hài Nhi có loại cảm giác hãi hùng khiếp vía, luôn cảm thấy cảm xúc của Đường Tăng rất không ổn định, tựa như một ngọn núi lửa muốn bộc phát.

- Là bởi vì tồn tại trong cõi u minh kia đang thúc giục hắn sao? Cho dù hắn rất muốn dừng, nhưng không thể dừng lại, nếu không nhân gian sẽ bởi vì hắn mà phát sinh đại tai nạn?

Hồng Hài Nhi đã xưa đâu bằng nay, nàng có rất nhiều thủ đoạn, có thể nhìn thấy một tia Thiên Cơ.

...

Mưa to thật lâu.

Sư đồ Đường Tăng đội mưa to đi rất lâu.

Thẳng đến bọn hắn rời Nữ Nhi quốc, mưa mới rốt cục dừng lại.

Đường Tăng một mực không nói chuyện, bầu không khí rất ngột ngạt, đám người Ngưu Ma Vương cũng không dám nói chuyện, thậm chí có loại cảm giác nơm nớp lo sợ.

Cảm xúc của Trư Bát Giới cũng rất thấp, vừa mới chuẩn bị xuất phát còn không có gì, chỉ là không nỡ các nữ nhân xinh đẹp của Nữ Nhi quốc.

Nhưng đằng sau nghe được Trư Cửu Muội kêu khóc tê tâm liệt phế, hắn là thật đau lòng, nếu không phải Tôn Ngộ Không một mực lôi kéo, nếu không phải hắn cũng có thể cảm giác được áp lực, thì tuyệt đối sẽ trở về.

Mới đầu Trư Bát Giới bởi vì mình trong lúc vô tình mang thai, mà sinh hạ hai hài tử, cảm giác rất không quen, thậm chí còn có một tia bài xích.

Nhưng hiện tại, chút bài xích kia đã sớm biến mất vô tung vô ảnh, chỉ còn lại lo lắng cùng đau lòng nồng đậm.

- Ai!

Trư Bát Giới không ngừng thở dài, không ngừng quay đầu, không biết nữ nhi thế nào, không biết nàng còn khóc hay không?

- Cửu Muội chưa hề khóc qua, coi như thời điểm vừa ra đời cũng không khóc.

Trư Bát Giới thấp giọng nói.

Tựa như là nói một mình, cũng giống như nói cho đám người Đường Tăng nghe.

Đám người Tôn Ngộ Không trầm mặc, Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai, ngay cả hắn cũng bị tiếng la khóc của Trư Cửu Muội làm cho lo lắng không thôi.

- Nhị sư huynh, ngươi đừng lo lắng, Cửu Muội chắc chắn sẽ không chịu ủy khuất, ta thấy Hồng Hài Nhi giống như rất thích Cửu Muội, nhất định có thể chiếu cố tốt nàng.

Sa Tăng an ủi.

Hồng Hài Nhi muốn thu Trư Cửu Muội làm đệ tử, đương nhiên rất thích Trư Cửu Muội, hơn nữa Trư Cửu Muội cũng thật rất đáng yêu.

Có một loại đáng yêu, không chỉ là nhân loại mới có được.

Nghe được ba chữ Hồng Hài Nhi, ánh mắt của Ngưu Ma Vương phức tạp, nữ hài kia kêu hắn phụ vương ba trăm năm, bây giờ cùng hắn mỗi người một ngả, thậm chí đoạn thời gian ở Nữ Nhi quốc kia, Hồng Hài Nhi cũng không nói một câu với hắn.

/511

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status