- Lão Tam này sao lại như vậy, không phải đã nói với hắn là ngàn vạn lần không được bạo lộ thân phận sao? !
Trong lòng đám người Áo Bố Lí đều tức giận lên tiếng, bọn hắn không biết là Tam trưởng lão Tư Khoa Lạp mà bọn hắn phái ra để truyền tin tức, hôm nay đã sớm không còn trên thế giới này nữa rồi.
Các thành viên còn lại của Lạp Đế Căn gia tộc chú ý đại chiến trên bầu trời, nghe được thanh âm này thì tong lòng vô cùng nghi hoặc nhìn về phía đám trưởng lão Áo Bố Lí, trong ánh mắt tràn đầy hoang mang.
Bọn hắn nhìn thấ, chính là mấy vị trưởng lão mặt mũi trànđầy lo lắng.
- Đi... Đi mau, các đệ tử, phá vòng vây rời khỏi vương quốc!
Trong miệng Áo Bố Lí phát ra một tiếng hét to, vài tên trưởng lão liếc nhau, lập tức như chim tước tán, bắn về bốn phương tám hướng cửa thành.
Trong một tiếng hét to này, lòng Áo Bố Lí trưởng lão nhịn không được đang nhỏ máu, không phải bọn hắn không muốn lưu lại, nhưng theo tình huống trước mắt mà xem thì Lai Sâm Đặc bệ hạ hiện giờ đã dốc hết lực cả nước để ủng hộ Thác Đức gia tộc, thậm chí còn không tiếc đắc tội với Đạo Tư gia tộc của Khai La đế quốc.
Chỉ cần đến lúc đó Lai Sâm Đặc bệ hạ đề ra nghi vấn nơi hạlạc của lão Tam thì bọn hắn liền không cách nào trả lời được, ai cũng sẽ không ngây ngốc cho rằng một đại gia tộc như vậy sẽ hãm hại một tiểu gia tộc trong một vương quốc như Lạp Đế Căn gia tộc.
Đã xong, triệt để xong rồi
Đại trưởng lão Áo Bố Lí trong nội tâm phát ra một tiếng bi rống thống khổ, vốn gia tộc tuy rằng đã mất đi Ba Tư Thápđức tộc trưởng, và trong Áo Lợi Phất đấu giá hội xuất hiện t lọ Linh Tôn dược tề kia cũng đã khiến gia tộc tổn thất không ít tài sản, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, gia tộc dù nói thế nào vẫn là gia tộc nhất lưu của Áo Lan Đa vương quốc.
Nhưng hôm nay gây ra chuyện này, toàn cả gia tộc xem nhưđã triệt triệt để xong đời, vào thời khắc này, trong nội tâmĐại trưởng lão Áo Bố Lí không khỏi sinh ra một tia hối hận thật sâu.
Nhưng trên đời này không có thuốc chữa hối hận, mỗi ngườiđều phải chịu trách nhiệm cho thành vi của mình!
- Muốn đi?
Ngay kho bọn người Áo Bố Lí vừa mới khởi hành, bay vềphía các nơi trước cửa thành thì từ đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một tiếng hét to tràn ngập phẫn nộ.
Trên bầu trời, Lôi Nặc chỉ còn lại một cánh tay, trên người cháy đen một mảnh, khóe miệng mang huyết, toàn thân chật vật vô cùng đang im im lặng lặng phiêu phù, hai con ngươi lạnh như băng như một đầu Cô Lang, trong hai mắt mang theo một tia điên cuồng, gắt gao nhìn chằm chằm vào con mồi bên dưới.
Trông thấy trong mắt lạnh như băng điên cuồng của Lôi Nặc, Áo Bố Lí không khỏi toàn thân chấn động, trong nội tâm đột nhiên toát ra một tia hàn ý.
- Chết!
Trầm thấp, thanh âm gầm gú như dã thú truyền ra từ trong miệng Lôi Nặc, quang mang màu vàng lại lần nữa lưu chuyển trên người hắn, trong hư không hình thành từng mảnh kiếm màu vang, mang theo tiếng xé gió bén nhọn như mưa tên đầy trời bắn về phía các thành viên Lạp Đế Căn gia tộc ở bên dưới.
Ah!
Tiếng gầm rú thống khổ không ngừng truyền đến từ bốn phía Áo Bố Lí, mỗi một đạo kiếm mang màu vang bắn ra,đều có một gã thành viên của Lạp Đế Căn gia tộc bị ngã xuống đất.
Nhìn qua thành viên Lạp Đế Căn gia tộc không ngừng phát ra tiếng kêu thống khổ trước mắt, trong lòng Lôi Nặc lại không có chút thương cảm nào, nếu không phải do Lạp ĐếCăn gia tộc thì hôm nay sao lại rơi vào tình cảnh như thếđược.
Trong hai tròng mắt Lôi Nặc bắn ra lửa giận, hắn hận, hận thực lực của chính mình bất lực, vừa nghĩ tới hai tay Kiệt Sâm lúc trước huyết nhục mơ hồ, mảnh băng vụn đầm đìa, trong lòng của hắn liền vô cùng đau đớn, hắn người làm cha này chưa từng mang lại điều gì tốt cho nhi tử, mà chỉ có nguyên một đám phiền toái, nguyên một đám khó khăn.
Lôi Nặc giờ phút này hoàn toàn trút hết những phẫn nộ mà bọn người Áo Cổ Tư Đô mang đến lên trên người đệ tử LạpĐế Căn gia tộc, nếu không phải bọn hắn, nếu không phảibọn hắn...
Xa xa, những cao thủ của Thác Đức gia tộc cũng vội bay tới,đầu lĩnh chính là tộc trưởng Lôi Áo, trong hai tròng mắt hắn cũng toàn là lửa giận.
- Sát!
- Sát!
- Sát!
Tiếng rống điên cuồng truyền ra từ miệng bọn hắn, khiến huyết dịch trong cơ thể bọn hắn đều sôi trao lên, La Tư Đặc thúc công hiện giờ sống chết không rõ, đều là vì Lạp Đế Căn gia tộc này ah!
Tộc trưởng Thác Đức gia tộc lúc trước nhìn lên chiến đấu trong không trung, trong nội tâm lo lắng nhưng lại không thể nào ra tay giúp đỡ, lúc này lại không chút nương tay,đều dốc hết toàn bộ biệt khuất và phẫn nộ trong lòng mình ra.
Áo Bố Lí thấy tộc nhân chết nhiều như thế liền đau lòng không thôi.
Thế nhưng Lôi Nặc bị cừu hận làm mờ mắt, làm sao có thểxong việc dễ dàng vậy được.
Trong toàn bộ phủ đệ Lạp Đế Căn gia tộc và bốn phía lập tức vang lên vô số tiếng kêu thảm thiết.
Áo Bố Lí mặt run rẩy lấy, toàn thân nhịn không run lên, nhưng lại không có cách nào, hắn lúc này đã hoàn toàn mấtđi năng lực suy nghĩ, đau lòng đến chết lặng.
XÍU... UU!!
Một gã tộc nhân Lạp Đế Căn gia tộc trực tiếp bị một đạo kim quang Lôi Nặc bắn ra khiến đầu nổ nát bấy.
Một chiêu rơi xuống ánh mắt Lôi Nặc liền rời vào trên người một thành viên khác của Lạp Đế Căn gia tộc.
Đồng từ Áo Bố Lí đột nhiên phóng đại, cuồn loạn gào thét:
- Không!
Tộc nhân khác chết đi Áo Bố Lí có thể không quan tâm, nhưng người cách đó không xa lại chính là con hắn.
Lôi Nặc đưa tay, một đạo mảnh kiếm kim sắc lập tức hình thành trước mặt hắn.
- Lôi Nặc, không nên!
Áo Bố Lí cuồng loạn kêu lên, cả người nhảy lên không, trường kiếm trong tay mạnh mẽ bổ ra, một đạo kiếm quang lập tức nhắm vào Lôi Nặc đang trên bầu trời bắn đi, Áo Bố Lí dù nói thế nào, cũng là một gã ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.
Chỉ là, tuy rằng Lôi Nặc lúc trước đã bị thương trong chiếnđấu, nhưng ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư vẫn không thểnào tạo thành bao nhiêu uy hiếp đến một thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư như hắn được.
Phất tay, kiếm quang do Áo Bố Lí bắn ra lập tức hóa thànhđiểm điểm tinh quang tiêu tán trong không khí, trong sựkhống chế của linh thức, mảnh kiếm màu vàng lập tức bắn nhanh ra, trực tiếp xuyên qua nhi tử của Áo Bố Lí cách đó không xa.
- Lôi Nặc, ta muốn mạng của ngươi!
Áo Bố Lí thấy nhi tử mềm nhũn ngã xuống liền như nổi điên, trường kiếm như bay, một hơi liền bổ hơn mười kiếm, kiếm kiếm tàn nhẫn, vô số kiếm quang bay vút về phía Lôi Nặc trên không trung, không hỗ là cường giả ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.
Giờ phút này trong lòng của hắn, tràn đầy phẫn nộ đối với Lôi Nặc, không có chút nào nghĩ đến, nếu không phải là hắn bảo Tư Khoa Lạp đi báo tin cho Đạo Tư gia tộc thì sao lại có chuyện như giờ.
Trong hai tròng mắt Lôi Nặc lóe lên tinh mang, trong miệng quát chói tai:
- Muốn chết!
Trong lòng đám người Áo Bố Lí đều tức giận lên tiếng, bọn hắn không biết là Tam trưởng lão Tư Khoa Lạp mà bọn hắn phái ra để truyền tin tức, hôm nay đã sớm không còn trên thế giới này nữa rồi.
Các thành viên còn lại của Lạp Đế Căn gia tộc chú ý đại chiến trên bầu trời, nghe được thanh âm này thì tong lòng vô cùng nghi hoặc nhìn về phía đám trưởng lão Áo Bố Lí, trong ánh mắt tràn đầy hoang mang.
Bọn hắn nhìn thấ, chính là mấy vị trưởng lão mặt mũi trànđầy lo lắng.
- Đi... Đi mau, các đệ tử, phá vòng vây rời khỏi vương quốc!
Trong miệng Áo Bố Lí phát ra một tiếng hét to, vài tên trưởng lão liếc nhau, lập tức như chim tước tán, bắn về bốn phương tám hướng cửa thành.
Trong một tiếng hét to này, lòng Áo Bố Lí trưởng lão nhịn không được đang nhỏ máu, không phải bọn hắn không muốn lưu lại, nhưng theo tình huống trước mắt mà xem thì Lai Sâm Đặc bệ hạ hiện giờ đã dốc hết lực cả nước để ủng hộ Thác Đức gia tộc, thậm chí còn không tiếc đắc tội với Đạo Tư gia tộc của Khai La đế quốc.
Chỉ cần đến lúc đó Lai Sâm Đặc bệ hạ đề ra nghi vấn nơi hạlạc của lão Tam thì bọn hắn liền không cách nào trả lời được, ai cũng sẽ không ngây ngốc cho rằng một đại gia tộc như vậy sẽ hãm hại một tiểu gia tộc trong một vương quốc như Lạp Đế Căn gia tộc.
Đã xong, triệt để xong rồi
Đại trưởng lão Áo Bố Lí trong nội tâm phát ra một tiếng bi rống thống khổ, vốn gia tộc tuy rằng đã mất đi Ba Tư Thápđức tộc trưởng, và trong Áo Lợi Phất đấu giá hội xuất hiện t lọ Linh Tôn dược tề kia cũng đã khiến gia tộc tổn thất không ít tài sản, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, gia tộc dù nói thế nào vẫn là gia tộc nhất lưu của Áo Lan Đa vương quốc.
Nhưng hôm nay gây ra chuyện này, toàn cả gia tộc xem nhưđã triệt triệt để xong đời, vào thời khắc này, trong nội tâmĐại trưởng lão Áo Bố Lí không khỏi sinh ra một tia hối hận thật sâu.
Nhưng trên đời này không có thuốc chữa hối hận, mỗi ngườiđều phải chịu trách nhiệm cho thành vi của mình!
- Muốn đi?
Ngay kho bọn người Áo Bố Lí vừa mới khởi hành, bay vềphía các nơi trước cửa thành thì từ đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một tiếng hét to tràn ngập phẫn nộ.
Trên bầu trời, Lôi Nặc chỉ còn lại một cánh tay, trên người cháy đen một mảnh, khóe miệng mang huyết, toàn thân chật vật vô cùng đang im im lặng lặng phiêu phù, hai con ngươi lạnh như băng như một đầu Cô Lang, trong hai mắt mang theo một tia điên cuồng, gắt gao nhìn chằm chằm vào con mồi bên dưới.
Trông thấy trong mắt lạnh như băng điên cuồng của Lôi Nặc, Áo Bố Lí không khỏi toàn thân chấn động, trong nội tâm đột nhiên toát ra một tia hàn ý.
- Chết!
Trầm thấp, thanh âm gầm gú như dã thú truyền ra từ trong miệng Lôi Nặc, quang mang màu vàng lại lần nữa lưu chuyển trên người hắn, trong hư không hình thành từng mảnh kiếm màu vang, mang theo tiếng xé gió bén nhọn như mưa tên đầy trời bắn về phía các thành viên Lạp Đế Căn gia tộc ở bên dưới.
Ah!
Tiếng gầm rú thống khổ không ngừng truyền đến từ bốn phía Áo Bố Lí, mỗi một đạo kiếm mang màu vang bắn ra,đều có một gã thành viên của Lạp Đế Căn gia tộc bị ngã xuống đất.
Nhìn qua thành viên Lạp Đế Căn gia tộc không ngừng phát ra tiếng kêu thống khổ trước mắt, trong lòng Lôi Nặc lại không có chút thương cảm nào, nếu không phải do Lạp ĐếCăn gia tộc thì hôm nay sao lại rơi vào tình cảnh như thếđược.
Trong hai tròng mắt Lôi Nặc bắn ra lửa giận, hắn hận, hận thực lực của chính mình bất lực, vừa nghĩ tới hai tay Kiệt Sâm lúc trước huyết nhục mơ hồ, mảnh băng vụn đầm đìa, trong lòng của hắn liền vô cùng đau đớn, hắn người làm cha này chưa từng mang lại điều gì tốt cho nhi tử, mà chỉ có nguyên một đám phiền toái, nguyên một đám khó khăn.
Lôi Nặc giờ phút này hoàn toàn trút hết những phẫn nộ mà bọn người Áo Cổ Tư Đô mang đến lên trên người đệ tử LạpĐế Căn gia tộc, nếu không phải bọn hắn, nếu không phảibọn hắn...
Xa xa, những cao thủ của Thác Đức gia tộc cũng vội bay tới,đầu lĩnh chính là tộc trưởng Lôi Áo, trong hai tròng mắt hắn cũng toàn là lửa giận.
- Sát!
- Sát!
- Sát!
Tiếng rống điên cuồng truyền ra từ miệng bọn hắn, khiến huyết dịch trong cơ thể bọn hắn đều sôi trao lên, La Tư Đặc thúc công hiện giờ sống chết không rõ, đều là vì Lạp Đế Căn gia tộc này ah!
Tộc trưởng Thác Đức gia tộc lúc trước nhìn lên chiến đấu trong không trung, trong nội tâm lo lắng nhưng lại không thể nào ra tay giúp đỡ, lúc này lại không chút nương tay,đều dốc hết toàn bộ biệt khuất và phẫn nộ trong lòng mình ra.
Áo Bố Lí thấy tộc nhân chết nhiều như thế liền đau lòng không thôi.
Thế nhưng Lôi Nặc bị cừu hận làm mờ mắt, làm sao có thểxong việc dễ dàng vậy được.
Trong toàn bộ phủ đệ Lạp Đế Căn gia tộc và bốn phía lập tức vang lên vô số tiếng kêu thảm thiết.
Áo Bố Lí mặt run rẩy lấy, toàn thân nhịn không run lên, nhưng lại không có cách nào, hắn lúc này đã hoàn toàn mấtđi năng lực suy nghĩ, đau lòng đến chết lặng.
XÍU... UU!!
Một gã tộc nhân Lạp Đế Căn gia tộc trực tiếp bị một đạo kim quang Lôi Nặc bắn ra khiến đầu nổ nát bấy.
Một chiêu rơi xuống ánh mắt Lôi Nặc liền rời vào trên người một thành viên khác của Lạp Đế Căn gia tộc.
Đồng từ Áo Bố Lí đột nhiên phóng đại, cuồn loạn gào thét:
- Không!
Tộc nhân khác chết đi Áo Bố Lí có thể không quan tâm, nhưng người cách đó không xa lại chính là con hắn.
Lôi Nặc đưa tay, một đạo mảnh kiếm kim sắc lập tức hình thành trước mặt hắn.
- Lôi Nặc, không nên!
Áo Bố Lí cuồng loạn kêu lên, cả người nhảy lên không, trường kiếm trong tay mạnh mẽ bổ ra, một đạo kiếm quang lập tức nhắm vào Lôi Nặc đang trên bầu trời bắn đi, Áo Bố Lí dù nói thế nào, cũng là một gã ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.
Chỉ là, tuy rằng Lôi Nặc lúc trước đã bị thương trong chiếnđấu, nhưng ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư vẫn không thểnào tạo thành bao nhiêu uy hiếp đến một thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư như hắn được.
Phất tay, kiếm quang do Áo Bố Lí bắn ra lập tức hóa thànhđiểm điểm tinh quang tiêu tán trong không khí, trong sựkhống chế của linh thức, mảnh kiếm màu vàng lập tức bắn nhanh ra, trực tiếp xuyên qua nhi tử của Áo Bố Lí cách đó không xa.
- Lôi Nặc, ta muốn mạng của ngươi!
Áo Bố Lí thấy nhi tử mềm nhũn ngã xuống liền như nổi điên, trường kiếm như bay, một hơi liền bổ hơn mười kiếm, kiếm kiếm tàn nhẫn, vô số kiếm quang bay vút về phía Lôi Nặc trên không trung, không hỗ là cường giả ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.
Giờ phút này trong lòng của hắn, tràn đầy phẫn nộ đối với Lôi Nặc, không có chút nào nghĩ đến, nếu không phải là hắn bảo Tư Khoa Lạp đi báo tin cho Đạo Tư gia tộc thì sao lại có chuyện như giờ.
Trong hai tròng mắt Lôi Nặc lóe lên tinh mang, trong miệng quát chói tai:
- Muốn chết!
/1885
|