Một đầu cự điểu toàn thân bao bọc trong hoả hồng sắc hoả diễm xuất hiện trên đỉnh đầu Kiệt Sâm, khi hư ảnh của ngọn lửa hình cự điểu này xuất hiện thì nhiệt độ trong huấn luyện tràng lập tức tăng thêm vài chục độ, một luồng uy áp cực kỳ khủng bố hàng lâm nơi đây khiến cho một ít mạo hiểm giả thực lực hơi kém liền bị bức tới hô hấp không thông, hôn mê tại chỗ!
Cả thân hình Kiệt Sâm lúc này như đã hoá thành con mắt của hư ảnh cự điểu kia nhắm thẳng Bố Lỗ lao xuống.
- Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!
Kiệt Sâm hét to một tiếng, cả người lập tức bao phủ hoàn toàn trong hoả diễm.
- Tên tiểu tử này ...
Trong mắt Bố Lỗ toát lên vẻ kinh ngạc, lúc trước khi hắn cùng với Kiệt Sâm giao thủ liền biết Kiệt Sâm đã bị trọng thương dưới tay mình nhưng hiện tại Kiệt Sâm ngay cả điều tức cũng không, cứ như vậy lần nữa phát động công kích. Hiện tại cho dù Bố Lỗ hắn không ra tay thì dưới lực trùng kích cực lớn từ trên cao lao xuống như thế chỉ sợ hai tay của Kiệt Sâm cũng phải bị phế a!
Lạnh lùng nhìn tư thái dốc hết sức tấn công kia của Kiệt Sâm, trên mặt Bố Lỗ hiện lên nụ cười tàn nhẫn, thầm nghĩ: "Nếu tiểu tử ngươi đã muốn liều mạng như vậy thì ta cũng chiều theo ý ngươi, ta không tin một Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư như ta lại không bằng một tên Tam giai Linh Sư như ngươi!"
Đám mạo hiểm giả đang quan chiến xung quanh nhìn Kiệt Sâm đang được bao phủ hoàn toàn trong hoả diễm, tuy bọn họ giật mình vì linh hoàn của Kiệt Sâm nhưng lúc này cũng không khỏi hít vào một hơi. Tuy Kiệt Sâm khiến cho bọn họ nhiều lần phải giật mình nhưng người sáng suốt là có thể nhận ra, hai lần giao thủ trước, Kiệt Sâm đã bị thương nặng hơn Bố Lỗ không ít a. Kiệt Sâm này đúng là còn quá trẻ tuổi a!
- Ngươi muốn chiến, vậy ta chiều ý ngươi!
Bố Lỗ cũng rống lên một tiếng, trên người đồng dạng xuất hiện đạo đạo kim mang, linh lực sôi trào như một ngọn núi lửa sắp bạo phát.
Kim hệ linh lực nhanh chóng hội tự lại giữa hai tay Bố Lỗ khiến hai tay hắn giống như được làm thành từ hoàng kim vậy.
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, quyền đầu bọc trong hoả diễm của Kiệt Sâm nện thẳng lên quyền đầu màu vàng kim của Bố Lỗ.
Trong một sát na này, tât cả mọi người đang quan chiến đều không tự chủ được ngưng thở, hai mắt trừng lớn gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người Kiệt Sâm và Bố Lỗ. Tất cả mọi người đều có dự cảm sau một kích này sẽ có một người bị thương nặng không còn lực tái chiến nữa, thậm chí có thể là mất mang!
Có thể là Bố Lỗ đại nhân, nhưng trong suy nghĩ của phần lớn mạo hiểm giả ở đây thì khả năng càng lớn hơn chính là thiếu niên tên Kiệt Sâm có biểu hiện cường hãn kia.
Bởi vì, mọi người thật sư khó mà tin được một thiếu niên còn trẻ như vậy mà trong cơ thể lại có lực lượng có thể chống lại một Ngũ giai Tông Linh Sư, cho dù hắn có là thiên tài cũng quyết không thể nào có khả năng!
- Ầm!
Song quyền ẩn chứa lực lượng vô cùng cường hoành sau một tích tắc đã chạm vào nhau. Lập tức sắc mặt cả hai cùng đại biến, trở nên tái nhợt.
Trong một sát na này, thân hình như lôi đình bạo động của hai người cơ hồ như đồng thời bất động, trong khoảng khắc bất động này, một vòng sóng năng lượng xung kích vô hình từ vị trí song quyền va chạm của hai người lan ra xung quanh. Vài tên mạo hiểm giả có thực lực kém bị làn sóng xung kích này ép cho sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy, khoé miệng rướm máu.
Tất cả mọi người lúc này đều vô cùng an tĩnh, từng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh bất động của hai người giữa tràng.
- Ầm!
Tiếng nổ mạnh lần nữa vang lên, thân hình Kiệt Sâm đang ở trên không trung kịch liệt bắn ngược lại phía sau, sắc mặt tái nhợt, máu tươi cuồng phun rơi xuống mặt đất, hai tay huyết nhục mơ hồ. Còn Bố Lỗ thân hình vẫn đứng thẳng tai chỗ, trên mặt chậm rãi hiện ra nụ cười.
- Quả nhiên là thiếu niên kia bại a!
Một người trong đám mạo hiểm giả nhẹ giọng thốt lên, kết cục không ngoài dự đoán này cũng khiến hắn khẽ thời phào một hơi.
Nhưng! Còn không đợi cho tiếng thở dài của hắn chấm dứt, một tiếng nổ mạnh còn lớn hơn lúc nãy từ trong người Bố Lỗ vang lên. Thân hình Bố Lỗ chấn động, mặt đất dưới chân hắn ầm ầm lắc lư nứt toát ra.
Bố Lỗ với vẻ mỉm cười trên mặt không khỏi cúi đầu xuống, trong mắt lộ vẻ mờ mịt rồi sau đó đồng tử hắn lập tức co rút lại, vẻ kinh hãi phủ kín thần tình trên mặt hắn.
- Khục ... khục ...
Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, sắc mặt Bố Lỗ đột nhiên ửng hồng, miệng há lớn phun ra rất nhiều mảnh vỡ của nội tạng.
- Không! Không có khả năng!
Ánh mắt của Bố Lỗ lúc này ngoại trừ kinh hãi còn thêm vẻ khó tin, rồi ánh sáng trong mắt hắn từ từ lịm dần đến lúc hoàn toàn trở nên ảm đạm.
- Bành!
Thân hình Bố Lỗ ngã ập vào trong hố sâu bên cạnh, hai mắt trợn trừng! Thẳng cho đến khi chết, vị đệ nhất cao thủ của Uy Thạch Thành này cũng không rõ tại sao bản thân lại thua trong tay một tên thiếu niên thấp hơn bản thân tới hai giai vị?
Kiệt Sâm chậm rãi đứng người lên nhìn khối thi thể của Bố Lỗ trong cái hố đằng xa, khoé miệng khẽ mỉm cười nhàn nhạt. Bất Tử Hoả Phượng Linh Tâm hắn mới đạt được cách đây không lâu quả nhiên không làm cho hắn thất vọng.
Phượng Diễm Tam Trọng Lãng tổng cộng có tam trọng ám kình. Nhất trọng so với nhất trọng cường, hiện nay Kiệt Sâm là một Tam giai trung kỳ Linh Sư, uy lực đệ nhất trong có thể so với một kích toàn lực của một Tam giai hậu kỳ Linh Sư, đệ nhị trọng có thể so với một kích toàn lực của một Tứ giai hậu kỳ Thiên Linh Sư, còn đệ tam trọng có thể đạt một kích toàn lực đầy khủng bố của một Ngũ giai hậu kỳ Tông Linh Sư!
Mà theo thực lực của Kiệt Sâm càng tăng cường thì uy lực của Phượng Diễm Tam Trọng Lãng này cũng sẽ không ngừng tăng lên.
Linh kỹ có được từ thánh thú Bất Tử Hoả Phượng Linh Tâm quả nhiên cường hãn!
- Đã chết? Bố Lỗ đại nhân cứ như vậy mà chết?
Chứng kiến kết quả như vậy, tất cả mọi người như vô thần nhìn tràng cảnh hỗn loạn trong huấn luyện tràng, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Trước khi hai người chiến đấu, bọn họ từng nghĩ đến vô số khả năng có thể xảy ra nhưng chỉ duy nhất không ngờ tới khả năng là Bố Lỗ đại nhân của bọn chúng sẽ bị thiếu niên kia đánh chết!
Bố Lỗ là đệ nhất cao thủ của Uy Thạch Thành, thực lực cường đại đã đạt tới Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư sớm đã khắc sâu vào nội tâm của đám mạo hiểm giả nơi này. Nhưng kết quả cuộc chiến vừa rồi khiến cho nội tâm của bọn họ không khỏi lung lây, hai mắt đầy vẻ kinh hãi nhìn thiếu niên khoé miệng rướm máu mà đang nhàn nhạt mỉm cười đứng đằng kia.
- Chạy!
- Chạy nhanh a!
Bỗng nhiên, ở trong đám mạo hiểm giả này không biết là ai hết toáng lên, lập tức cả huấn luyện tràng trở nên hỗn loạn, tất cả mạo hiểm giả cơ hồ đồng thời hướng bốn phương tám hướng điên cuồng bỏ chạy thục mạng.
Tràng cảnh hiện tại không khác gì một cái tổ kiến bị kinh động vậy!
Cả thân hình Kiệt Sâm lúc này như đã hoá thành con mắt của hư ảnh cự điểu kia nhắm thẳng Bố Lỗ lao xuống.
- Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!
Kiệt Sâm hét to một tiếng, cả người lập tức bao phủ hoàn toàn trong hoả diễm.
- Tên tiểu tử này ...
Trong mắt Bố Lỗ toát lên vẻ kinh ngạc, lúc trước khi hắn cùng với Kiệt Sâm giao thủ liền biết Kiệt Sâm đã bị trọng thương dưới tay mình nhưng hiện tại Kiệt Sâm ngay cả điều tức cũng không, cứ như vậy lần nữa phát động công kích. Hiện tại cho dù Bố Lỗ hắn không ra tay thì dưới lực trùng kích cực lớn từ trên cao lao xuống như thế chỉ sợ hai tay của Kiệt Sâm cũng phải bị phế a!
Lạnh lùng nhìn tư thái dốc hết sức tấn công kia của Kiệt Sâm, trên mặt Bố Lỗ hiện lên nụ cười tàn nhẫn, thầm nghĩ: "Nếu tiểu tử ngươi đã muốn liều mạng như vậy thì ta cũng chiều theo ý ngươi, ta không tin một Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư như ta lại không bằng một tên Tam giai Linh Sư như ngươi!"
Đám mạo hiểm giả đang quan chiến xung quanh nhìn Kiệt Sâm đang được bao phủ hoàn toàn trong hoả diễm, tuy bọn họ giật mình vì linh hoàn của Kiệt Sâm nhưng lúc này cũng không khỏi hít vào một hơi. Tuy Kiệt Sâm khiến cho bọn họ nhiều lần phải giật mình nhưng người sáng suốt là có thể nhận ra, hai lần giao thủ trước, Kiệt Sâm đã bị thương nặng hơn Bố Lỗ không ít a. Kiệt Sâm này đúng là còn quá trẻ tuổi a!
- Ngươi muốn chiến, vậy ta chiều ý ngươi!
Bố Lỗ cũng rống lên một tiếng, trên người đồng dạng xuất hiện đạo đạo kim mang, linh lực sôi trào như một ngọn núi lửa sắp bạo phát.
Kim hệ linh lực nhanh chóng hội tự lại giữa hai tay Bố Lỗ khiến hai tay hắn giống như được làm thành từ hoàng kim vậy.
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, quyền đầu bọc trong hoả diễm của Kiệt Sâm nện thẳng lên quyền đầu màu vàng kim của Bố Lỗ.
Trong một sát na này, tât cả mọi người đang quan chiến đều không tự chủ được ngưng thở, hai mắt trừng lớn gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người Kiệt Sâm và Bố Lỗ. Tất cả mọi người đều có dự cảm sau một kích này sẽ có một người bị thương nặng không còn lực tái chiến nữa, thậm chí có thể là mất mang!
Có thể là Bố Lỗ đại nhân, nhưng trong suy nghĩ của phần lớn mạo hiểm giả ở đây thì khả năng càng lớn hơn chính là thiếu niên tên Kiệt Sâm có biểu hiện cường hãn kia.
Bởi vì, mọi người thật sư khó mà tin được một thiếu niên còn trẻ như vậy mà trong cơ thể lại có lực lượng có thể chống lại một Ngũ giai Tông Linh Sư, cho dù hắn có là thiên tài cũng quyết không thể nào có khả năng!
- Ầm!
Song quyền ẩn chứa lực lượng vô cùng cường hoành sau một tích tắc đã chạm vào nhau. Lập tức sắc mặt cả hai cùng đại biến, trở nên tái nhợt.
Trong một sát na này, thân hình như lôi đình bạo động của hai người cơ hồ như đồng thời bất động, trong khoảng khắc bất động này, một vòng sóng năng lượng xung kích vô hình từ vị trí song quyền va chạm của hai người lan ra xung quanh. Vài tên mạo hiểm giả có thực lực kém bị làn sóng xung kích này ép cho sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy, khoé miệng rướm máu.
Tất cả mọi người lúc này đều vô cùng an tĩnh, từng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh bất động của hai người giữa tràng.
- Ầm!
Tiếng nổ mạnh lần nữa vang lên, thân hình Kiệt Sâm đang ở trên không trung kịch liệt bắn ngược lại phía sau, sắc mặt tái nhợt, máu tươi cuồng phun rơi xuống mặt đất, hai tay huyết nhục mơ hồ. Còn Bố Lỗ thân hình vẫn đứng thẳng tai chỗ, trên mặt chậm rãi hiện ra nụ cười.
- Quả nhiên là thiếu niên kia bại a!
Một người trong đám mạo hiểm giả nhẹ giọng thốt lên, kết cục không ngoài dự đoán này cũng khiến hắn khẽ thời phào một hơi.
Nhưng! Còn không đợi cho tiếng thở dài của hắn chấm dứt, một tiếng nổ mạnh còn lớn hơn lúc nãy từ trong người Bố Lỗ vang lên. Thân hình Bố Lỗ chấn động, mặt đất dưới chân hắn ầm ầm lắc lư nứt toát ra.
Bố Lỗ với vẻ mỉm cười trên mặt không khỏi cúi đầu xuống, trong mắt lộ vẻ mờ mịt rồi sau đó đồng tử hắn lập tức co rút lại, vẻ kinh hãi phủ kín thần tình trên mặt hắn.
- Khục ... khục ...
Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, sắc mặt Bố Lỗ đột nhiên ửng hồng, miệng há lớn phun ra rất nhiều mảnh vỡ của nội tạng.
- Không! Không có khả năng!
Ánh mắt của Bố Lỗ lúc này ngoại trừ kinh hãi còn thêm vẻ khó tin, rồi ánh sáng trong mắt hắn từ từ lịm dần đến lúc hoàn toàn trở nên ảm đạm.
- Bành!
Thân hình Bố Lỗ ngã ập vào trong hố sâu bên cạnh, hai mắt trợn trừng! Thẳng cho đến khi chết, vị đệ nhất cao thủ của Uy Thạch Thành này cũng không rõ tại sao bản thân lại thua trong tay một tên thiếu niên thấp hơn bản thân tới hai giai vị?
Kiệt Sâm chậm rãi đứng người lên nhìn khối thi thể của Bố Lỗ trong cái hố đằng xa, khoé miệng khẽ mỉm cười nhàn nhạt. Bất Tử Hoả Phượng Linh Tâm hắn mới đạt được cách đây không lâu quả nhiên không làm cho hắn thất vọng.
Phượng Diễm Tam Trọng Lãng tổng cộng có tam trọng ám kình. Nhất trọng so với nhất trọng cường, hiện nay Kiệt Sâm là một Tam giai trung kỳ Linh Sư, uy lực đệ nhất trong có thể so với một kích toàn lực của một Tam giai hậu kỳ Linh Sư, đệ nhị trọng có thể so với một kích toàn lực của một Tứ giai hậu kỳ Thiên Linh Sư, còn đệ tam trọng có thể đạt một kích toàn lực đầy khủng bố của một Ngũ giai hậu kỳ Tông Linh Sư!
Mà theo thực lực của Kiệt Sâm càng tăng cường thì uy lực của Phượng Diễm Tam Trọng Lãng này cũng sẽ không ngừng tăng lên.
Linh kỹ có được từ thánh thú Bất Tử Hoả Phượng Linh Tâm quả nhiên cường hãn!
- Đã chết? Bố Lỗ đại nhân cứ như vậy mà chết?
Chứng kiến kết quả như vậy, tất cả mọi người như vô thần nhìn tràng cảnh hỗn loạn trong huấn luyện tràng, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Trước khi hai người chiến đấu, bọn họ từng nghĩ đến vô số khả năng có thể xảy ra nhưng chỉ duy nhất không ngờ tới khả năng là Bố Lỗ đại nhân của bọn chúng sẽ bị thiếu niên kia đánh chết!
Bố Lỗ là đệ nhất cao thủ của Uy Thạch Thành, thực lực cường đại đã đạt tới Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư sớm đã khắc sâu vào nội tâm của đám mạo hiểm giả nơi này. Nhưng kết quả cuộc chiến vừa rồi khiến cho nội tâm của bọn họ không khỏi lung lây, hai mắt đầy vẻ kinh hãi nhìn thiếu niên khoé miệng rướm máu mà đang nhàn nhạt mỉm cười đứng đằng kia.
- Chạy!
- Chạy nhanh a!
Bỗng nhiên, ở trong đám mạo hiểm giả này không biết là ai hết toáng lên, lập tức cả huấn luyện tràng trở nên hỗn loạn, tất cả mạo hiểm giả cơ hồ đồng thời hướng bốn phương tám hướng điên cuồng bỏ chạy thục mạng.
Tràng cảnh hiện tại không khác gì một cái tổ kiến bị kinh động vậy!
/1885
|