Sau khi ngồi xuống, ánh mắt Kiệt Sâm dò xét qua lại đám người ở bên trong đại sảnh này, lúc này hắn mới phát hiện, chỗ ngồi của mỗi người dường như có một sự chú ý đặc biệt.
Những cái bàn gần đây chỉ có sáu cái ghế dựa, ngồi trên ghế là đám người đệ nhất Linh Dược Sư Tây Bắc ngũ đại cường quốc: Tây Nhĩ Đốn, Lỗ Đạo Phu..trừ họ ra chỉ có Kiệt Sâm.
Còn lại Linh Dược Sư của các quốc gia khác thì căn cứ theo cấp bậc bản thân hoặc là thực lực của vương quốc, căn cứ từng cái trận doanh phân ngồi ở trong đại sảnh, về phần Tư Lí Lan Tạp, Lạc Khố Ân... những thiên tài tiến vào đến chung kết của Linh Dược Sư đại hội thì có hơi câu nệ ngồi ở dãy cuối cùng.
Cảm nhận được ánh mắt của Kiệt Sâm, Tư Lí Lan Tạp bên trong đám người nhẹ gật đầu, đối với Kiệt Sâm mỉm cười, trong ánh mắt toát ra một tia chấp nhất khó hiểu, đó là một loại cảm giác không tức giận chút nào tuy vô cùng kiên định nhưng không có oán hận.
Chứng kiến ánh mắt này, Kiệt Sâm không khỏi cảm thấy Mạt Lạp Khắc sống tại vương thất thật đáng buồn đồng thời cũng âm thầm cảm thán tâm tính kiên định của Tư Lí Lan Tạp, với tư cách một gã Linh Dược Sư, muốn có thành tựu nhất định thì nhất định phải không sợ bất luận cái gì khó khăn, có tâm tính của cường giả thì đối với sự vật trước mặt tuy có kính sợ nhưng không phải e ngại.
Bởi vì chuyện tình hai ngày trước, cho dù là những Linh Dược đại sư ở đây cũng có thái độ đối với Kiệt Sâm đều vô cùng khách khí. Trong ánh mắt một số người thậm chí còn toát ra một tia muốn nịnh nọt, nhưng mà thái độ của Tư Lí Lan Tạp tuy rằng hữu hảo, nhưng trong ánh mắt toát ra quang mang kiên định không hề lui bước.
Kiệt Sâm tỏ tường, dùng thiên phú cùng tâm tính của Tư Lí Lan Tạp biểu hiện trên phương diện Linh Dược học, chỉ cần sau này hắn không bị ngăn trở gì ngoài ý muốn thì sinh thời tuyệt đối có thể đạt tới cảnh giới của Tây Nhĩ Đốn giới, thậm chí rất có thể có thành tựu còn cao hơn cả Tây Nhĩ Đốn.
Trong giây lát, tất cả mọi người tới đông đủ, Đông Nam Vương cùng Bặc Hàm Kiết cất cao giọng nói:
- Tất cả mọi người đã tới đông đủ, như vậy lúc này đây, giao dịch hội đại sư hiện tại bắt đầu.
- Quy củ ta cũng không muốn nói nhiều, chư vị từ xa đến đều là khách, ta làm chủ nhà đành phải bêu xấu một phen.
Tiếng nói của La Bá Tỳ vừa ra thì một thị nữ mỹ mạo bưng trong tay một cái mâm tròn tới, sau đó tiến lại gần cái bàn tròn đặt lên trên đó một số thứ.
Lập tức nguyên bản bên trên bàn tròn trống trơn xuất hiện hơn mười kiện vật phẩm, đều là một ít linh hạch quý hiếm, tinh thạch, dược liệu, Linh Dược Tề... Còn có một chút đồ vật khác, chủng loại đa dạng, nhưng mà giống nhau chính là những vật này không có chỗ nào mà không phải là trân phẩm, cầm đi ra bên ngoài hội đấu giá cỡ lớn, ít nhất cũng phải là vật phẩm đấu giá áp trục cuối cùng.
Mọi người đều yên lặng trầm tư sau nửa ngày dò xét qua toàn bộ những vật phẩm đó, rốt cục Linh Dược đại sư của một tiểu quốc đi tới lấy ra một khối khoáng thạch màu vàng nâu đặt ở bên cạnh một gốc cây dược thảo.
Trước đó, Kiệt Sâm đã thăm dò quy củ của giao dịch hội, đó chính là nếu có người nhìn trúng đồ vật trên bàn tròn thì cứ lấy vật phẩm mà mình cho rằng đáng giá trao đổi để ở bên cạnh.
Nếu người ta đồng ý trao đổi vậy thì coi như giao dịch thành công, nếu như không đồng ý trao đổi thì thu hồi lại vật phẩm, mặt khác mọi người cũng có thể cạnh tranh cùng một vật phẩm. Xem ai đặt vật phẩm có thể đánh động tâm tư của người sở hữu vật phẩm thì thành công.
Đại sư giao dịch hội cực kỳ có đặc sắc đó chính là tất cả vật phẩm đều lấy vật đổi vật, mà không phải dùng linh tệ đến định giá, dù sao đối với những đệ nhất Linh Dược Sư các vương quốc này thì linh tệ đối với họ mà nói chỉ là vật ngoài thân, chỉ có vật phẩm quý trọng mới là đồ mà họ muốn.
Đã có một người xuất thủ rất nhanh về sau liền có không ít người nhao nhao từ trên người lấy ra vật phẩm, đặt ở bên cạnh đồ đạc chính mình hợp ý.
Không bao lâu hơn mười kiện vật phẩm trên cái bàn tròn đã nhiều hoặc ít đi vài kiện, cũng có một hai kiện vật phẩm trước sau vẫn không có đồ vật để bên cạnh, rất hiển nhiên không có ai đối với vật này cảm thấy hứng thú.
Hơn mười năm vật phẩm tất cả đều mang lên, Kiệt Sâm trước tiên đều nhìn tất cả một lần, ở bên trong, hơn mười vật phẩm cũng không có món nào hắn cần khiến trong lòng của hắn không khỏi có chút thất vọng.
Ngược lại cũng không phải nói những vật này không trân quý, trong hơn mười kiện vật phẩm cơ hồ đều đều quý hiếm hơn đồ đạc Kiệt Sâm đã mua iwr bên ngoài, nhưng mà đồ vật quý hiếm bên trên toàn bộ đại lục toàn bộ đại lục thật sự là nhiều lắm. Dùng thực lực bây giờ của Kiệt Sâm không có khả năng lấy tất cả mọi thứ đó vào trong tay, hiện tại chỉ có thể mua sắm những thứ nào có trợ giúp với mình.
Chứng kiến tất cả mọi người đã trở lại chỗ ngồi, La Bá Tỳ đi đến phía trước, nhẹ nhàng chuyển động bàn tròn. Nếu như thoả mãn vật phẩm người khác trao đổi thì hắn lấy đi, nếu như không hài lòng, liền đem vật phẩm của mình lấy lại.
Theo động tác của La Bá Tỳ, trên mặt các Linh Dược đại sư trong đám người xuất ra vật phẩm trao đổi lộ ra thần sắc hoặc là mừng rỡ hoặc là tiếc nuối.
Sau khi La Bá Tỳ chọn lựa kết thúc, tất cả mọi người đều lên lấy vật phẩm của mình xuống, sau đó bắt đầu vòng thứ hai...
Toàn bộ quá trình vì để đạt được mục đích, công bằng, ngoại trừ người trao đổi không nhìn được hàng , có thể nói rõ tác dụng cùng giá trị của vật phẩm chính mình xuất ra, còn lại thời điểm đều lặng yên im ắng, không có ai dùng ngôn ngữ trao đổi. Đây là vì đề cao tính công bình càng lớn, mà phòng ngừa một số người âm thầm thương lượng với nhau.
Đương nhiên, trên thực tế quy củ dù có định như thế nào cũng sẽ có địa phương công bằng, ít nhất Kiệt Sâm liền phát hiện, chỉ cần là đệ nhất Linh Dược Sư như Tây Nhĩ Đốn Đại Sư thuộc Tây Bắc ngũ đại cường quốc vừa ý đồ vật nào thì các Linh Dược đại sư tiểu quốc dù có hợp ý vật đó ra sao cũng quyết định không tranh giành.
Mà có vật phẩm bị đám người Tây Nhĩ Đốn Đại Sư vừa ý xuất ra vật trao đổi khiến cho Linh Dược Sư xuất ra vật phẩm không rất ưa thích cũng phải hảo hảo mà châm chước xem có đồng ý trao đổi hay không.
Địa vị càng cao, thực lực càng mạnh, như vậy tại hình thức giao dịch hội nhất định sẽ chiếm được tiện nghi.
- Ồ!
Hai đợt giao dịch trước, Kiệt Sâm đều không nhìn thấy đồ vật mình cần, chờ vòng thứ ba lúc mới bắt đầu, một cái rễ cây có màu sắc hoàng kim hơi mờ ảo lập tức hấp dẫn sự chú ý của hắn.
- Đây là. . . Thái Tuế mộc?
Trên mặt Kiệt Sâm không khỏi lộ ra một tia vui mừng, Thái Tuế mộc là một loại vật phẩm cực kỳ quý hiếm cùng kỳ lạ trên đại lục Tư Đặc Ân.
Những cái bàn gần đây chỉ có sáu cái ghế dựa, ngồi trên ghế là đám người đệ nhất Linh Dược Sư Tây Bắc ngũ đại cường quốc: Tây Nhĩ Đốn, Lỗ Đạo Phu..trừ họ ra chỉ có Kiệt Sâm.
Còn lại Linh Dược Sư của các quốc gia khác thì căn cứ theo cấp bậc bản thân hoặc là thực lực của vương quốc, căn cứ từng cái trận doanh phân ngồi ở trong đại sảnh, về phần Tư Lí Lan Tạp, Lạc Khố Ân... những thiên tài tiến vào đến chung kết của Linh Dược Sư đại hội thì có hơi câu nệ ngồi ở dãy cuối cùng.
Cảm nhận được ánh mắt của Kiệt Sâm, Tư Lí Lan Tạp bên trong đám người nhẹ gật đầu, đối với Kiệt Sâm mỉm cười, trong ánh mắt toát ra một tia chấp nhất khó hiểu, đó là một loại cảm giác không tức giận chút nào tuy vô cùng kiên định nhưng không có oán hận.
Chứng kiến ánh mắt này, Kiệt Sâm không khỏi cảm thấy Mạt Lạp Khắc sống tại vương thất thật đáng buồn đồng thời cũng âm thầm cảm thán tâm tính kiên định của Tư Lí Lan Tạp, với tư cách một gã Linh Dược Sư, muốn có thành tựu nhất định thì nhất định phải không sợ bất luận cái gì khó khăn, có tâm tính của cường giả thì đối với sự vật trước mặt tuy có kính sợ nhưng không phải e ngại.
Bởi vì chuyện tình hai ngày trước, cho dù là những Linh Dược đại sư ở đây cũng có thái độ đối với Kiệt Sâm đều vô cùng khách khí. Trong ánh mắt một số người thậm chí còn toát ra một tia muốn nịnh nọt, nhưng mà thái độ của Tư Lí Lan Tạp tuy rằng hữu hảo, nhưng trong ánh mắt toát ra quang mang kiên định không hề lui bước.
Kiệt Sâm tỏ tường, dùng thiên phú cùng tâm tính của Tư Lí Lan Tạp biểu hiện trên phương diện Linh Dược học, chỉ cần sau này hắn không bị ngăn trở gì ngoài ý muốn thì sinh thời tuyệt đối có thể đạt tới cảnh giới của Tây Nhĩ Đốn giới, thậm chí rất có thể có thành tựu còn cao hơn cả Tây Nhĩ Đốn.
Trong giây lát, tất cả mọi người tới đông đủ, Đông Nam Vương cùng Bặc Hàm Kiết cất cao giọng nói:
- Tất cả mọi người đã tới đông đủ, như vậy lúc này đây, giao dịch hội đại sư hiện tại bắt đầu.
- Quy củ ta cũng không muốn nói nhiều, chư vị từ xa đến đều là khách, ta làm chủ nhà đành phải bêu xấu một phen.
Tiếng nói của La Bá Tỳ vừa ra thì một thị nữ mỹ mạo bưng trong tay một cái mâm tròn tới, sau đó tiến lại gần cái bàn tròn đặt lên trên đó một số thứ.
Lập tức nguyên bản bên trên bàn tròn trống trơn xuất hiện hơn mười kiện vật phẩm, đều là một ít linh hạch quý hiếm, tinh thạch, dược liệu, Linh Dược Tề... Còn có một chút đồ vật khác, chủng loại đa dạng, nhưng mà giống nhau chính là những vật này không có chỗ nào mà không phải là trân phẩm, cầm đi ra bên ngoài hội đấu giá cỡ lớn, ít nhất cũng phải là vật phẩm đấu giá áp trục cuối cùng.
Mọi người đều yên lặng trầm tư sau nửa ngày dò xét qua toàn bộ những vật phẩm đó, rốt cục Linh Dược đại sư của một tiểu quốc đi tới lấy ra một khối khoáng thạch màu vàng nâu đặt ở bên cạnh một gốc cây dược thảo.
Trước đó, Kiệt Sâm đã thăm dò quy củ của giao dịch hội, đó chính là nếu có người nhìn trúng đồ vật trên bàn tròn thì cứ lấy vật phẩm mà mình cho rằng đáng giá trao đổi để ở bên cạnh.
Nếu người ta đồng ý trao đổi vậy thì coi như giao dịch thành công, nếu như không đồng ý trao đổi thì thu hồi lại vật phẩm, mặt khác mọi người cũng có thể cạnh tranh cùng một vật phẩm. Xem ai đặt vật phẩm có thể đánh động tâm tư của người sở hữu vật phẩm thì thành công.
Đại sư giao dịch hội cực kỳ có đặc sắc đó chính là tất cả vật phẩm đều lấy vật đổi vật, mà không phải dùng linh tệ đến định giá, dù sao đối với những đệ nhất Linh Dược Sư các vương quốc này thì linh tệ đối với họ mà nói chỉ là vật ngoài thân, chỉ có vật phẩm quý trọng mới là đồ mà họ muốn.
Đã có một người xuất thủ rất nhanh về sau liền có không ít người nhao nhao từ trên người lấy ra vật phẩm, đặt ở bên cạnh đồ đạc chính mình hợp ý.
Không bao lâu hơn mười kiện vật phẩm trên cái bàn tròn đã nhiều hoặc ít đi vài kiện, cũng có một hai kiện vật phẩm trước sau vẫn không có đồ vật để bên cạnh, rất hiển nhiên không có ai đối với vật này cảm thấy hứng thú.
Hơn mười năm vật phẩm tất cả đều mang lên, Kiệt Sâm trước tiên đều nhìn tất cả một lần, ở bên trong, hơn mười vật phẩm cũng không có món nào hắn cần khiến trong lòng của hắn không khỏi có chút thất vọng.
Ngược lại cũng không phải nói những vật này không trân quý, trong hơn mười kiện vật phẩm cơ hồ đều đều quý hiếm hơn đồ đạc Kiệt Sâm đã mua iwr bên ngoài, nhưng mà đồ vật quý hiếm bên trên toàn bộ đại lục toàn bộ đại lục thật sự là nhiều lắm. Dùng thực lực bây giờ của Kiệt Sâm không có khả năng lấy tất cả mọi thứ đó vào trong tay, hiện tại chỉ có thể mua sắm những thứ nào có trợ giúp với mình.
Chứng kiến tất cả mọi người đã trở lại chỗ ngồi, La Bá Tỳ đi đến phía trước, nhẹ nhàng chuyển động bàn tròn. Nếu như thoả mãn vật phẩm người khác trao đổi thì hắn lấy đi, nếu như không hài lòng, liền đem vật phẩm của mình lấy lại.
Theo động tác của La Bá Tỳ, trên mặt các Linh Dược đại sư trong đám người xuất ra vật phẩm trao đổi lộ ra thần sắc hoặc là mừng rỡ hoặc là tiếc nuối.
Sau khi La Bá Tỳ chọn lựa kết thúc, tất cả mọi người đều lên lấy vật phẩm của mình xuống, sau đó bắt đầu vòng thứ hai...
Toàn bộ quá trình vì để đạt được mục đích, công bằng, ngoại trừ người trao đổi không nhìn được hàng , có thể nói rõ tác dụng cùng giá trị của vật phẩm chính mình xuất ra, còn lại thời điểm đều lặng yên im ắng, không có ai dùng ngôn ngữ trao đổi. Đây là vì đề cao tính công bình càng lớn, mà phòng ngừa một số người âm thầm thương lượng với nhau.
Đương nhiên, trên thực tế quy củ dù có định như thế nào cũng sẽ có địa phương công bằng, ít nhất Kiệt Sâm liền phát hiện, chỉ cần là đệ nhất Linh Dược Sư như Tây Nhĩ Đốn Đại Sư thuộc Tây Bắc ngũ đại cường quốc vừa ý đồ vật nào thì các Linh Dược đại sư tiểu quốc dù có hợp ý vật đó ra sao cũng quyết định không tranh giành.
Mà có vật phẩm bị đám người Tây Nhĩ Đốn Đại Sư vừa ý xuất ra vật trao đổi khiến cho Linh Dược Sư xuất ra vật phẩm không rất ưa thích cũng phải hảo hảo mà châm chước xem có đồng ý trao đổi hay không.
Địa vị càng cao, thực lực càng mạnh, như vậy tại hình thức giao dịch hội nhất định sẽ chiếm được tiện nghi.
- Ồ!
Hai đợt giao dịch trước, Kiệt Sâm đều không nhìn thấy đồ vật mình cần, chờ vòng thứ ba lúc mới bắt đầu, một cái rễ cây có màu sắc hoàng kim hơi mờ ảo lập tức hấp dẫn sự chú ý của hắn.
- Đây là. . . Thái Tuế mộc?
Trên mặt Kiệt Sâm không khỏi lộ ra một tia vui mừng, Thái Tuế mộc là một loại vật phẩm cực kỳ quý hiếm cùng kỳ lạ trên đại lục Tư Đặc Ân.
/1885
|