- Chia lìa độ của Tư Lí Lan Tạp điện hạ không phải là mười thành chứ? Nếu như vậy cũng quá ngưu bức rồi!
Trong bình dược tề trên tay Tư Lí Lan Tạp không hề có một chút màu cam tồn tại, nguyên tố dịch màu đỏ và màu vàng rõ ràng bị chia cách ra ở chính giữa.
Tất cả khán giản đều vô cùng chờ mong Tư Lí Lan Tạp đặt bình dược tề vào trong khảo thí nghi.
"Dược thủy chia lìa độ chín thành, thông qua tốt đẹp! "
- Ai!
- Thật là đáng tiếc!
Trông thấy hai chữ chín thành rõ ràng, khán giả đều phát ra một tiếng thở dài tiếc nuối.
- Còn thiếu một ít, nếu cho ta thêm chút thời gian nữa thì được rồi!
Tư Lí Lan Tạp cũng có chút tiếc nuối lắc đầu, mang trên mặt vẻ thất vọng.
- Hiện giờ phải xem Kiệt Sâm rồi.
- Nếu như Kiệt Sâm vẫn không thể mười thành thông qua thì... chỉ sợ trận này không ai có thực lực đó nữa rồi.
- Lập tức sẽ đến phiên Kiệt Sâm khảo nghiệm, tất cả mọi người cẩn thận xem đit!
Mọi người đều vô cùng chờ mong quăng ánh mắt lửa lóng lên trên người Kiệt Sâm, trong hơn ba mươi người còn lại chưa khảo thí, rốt cục cũng đến phiên Kiệt Sâm khảo thí.
Tất cả người xem đều nhìn không dời mắt vào trong hộp ở trên tay phải Kiệt Sâm, hai mắt trừng lớn, sợ mình lát nữa thấy không rõ lắm.
Trong ánh mắt chờ mong của tất cả mọi người, Kiệt Sâm rốt cục cũng lấy bình dược tề ra.
- Ự... c?
Trông thấy bình dược tề trong tay Kiệt Sâm, tất cả người xem đều ngẩn cả người, con mắt trợn thật lớn, trong ánh mắt mang theo thần sắc vô cùng kinh ngạc, tựa như nhìn thấy chuyện gì không thể tưởng nổi vậy.
- Cái gì... Cái này...
- Chuyện gì xảy ra...
- Cái gì thế này?
Chỉ thấy trong tay Kiệt Sâm nắm một bình dược tề hoàn toàn màu cam, so với nhan sắc trước trận đấu cơ hồ không có chút khác biệt nào cả.
Chẳng những khán giả dưới đài vô cùng giật mình, mà ngay cả Tư Lí Lan Tạp và Lạc Khố Ân trên đài, và cả đám Tây Nhĩ Đốn đại sư trong nháy mắt cũng tràn đầy kinh ngạc
Theo nhan sắc để phán đoán trình độ chia lia tuy rằng chưa hẳn chính xác, nhưng cũng là cũng không sai bao nhiêu, mà bình dược tề hoàn toàn màu cam trong tay Kiệt Sâm chỉ có thể nói rõ một vấn đề, lúc trước Kiệt Sâm hoàn toàn không tiến hành chia lìa.
- Cái này Kiệt Sâm...
Lỗ Đạo Phu đại sư mạnh mẽ đứng lên, trên mặt lộ ra một tia khó có thể tin, sắc mặt, càng toát ra trận trận lo lắng.
Nếu như Kiệt Sâm ở trận thứ hai đã thất bại..., như vậy Áo Lan Đa vương quốc trong Linh Dược sư đại hội lần này chỉ sợ phải vô công mà trở về rồi.
- Kiệt Sâm? ... Đây là vì cái gì?
- Chỉ sợ lần này Kiệt Sâm lại phá kỷ lục rồi!
- Ân, chia lìa độ 0 thành, đích thật là một ghi chép không thể siêu việt ah!
Khán giả dưới đài sau khi vô cùng khiếp sợ liền lấy lại tinh thần, lập tức nhao nhao nghị luận, trong lúc nhất thời, trên toàn bộ quảng trường tràn ngập vô số thanh âm ầm ĩ.
Nhưng Kiệt Sâm thân là người trong cuộc vẫn xem như không có gì mà đứng đó, không chút nào vì tiếng nghị luận ở chung quanh mà chịu ảnh hưởng.
Tích!
Trong dụng cụ toát ra một đạo quang, trực tiếp chiếu lên bình linh dược tề hoàn toàn màu cam của Kiệt Sâm
Đột ngột, dụng cụ khảo thí trong giây lát liền vang lên dồn dập, đèn ở trên đỉnh dụng cụ chưa từng sáng qua cũng là điên cuồng lập loè nổi lên hào quang chói mắt màu xanh lá.
- Chuyện gì xảy ra?
Thoáng chốc, lực chú ý của mọi người đều tập trung đến.
- Không có khả năng!
Sau khi nhìn thấy dòng chữ đằng sau tên của Kiệt Sâm trên màn hình lớn, tất cả mọi người đều cả kinh kêu ra tiếng, sắc mặt một mảnh ngốc trệ!
"Dược thủy chia lìa độ mười thành, thông qua hoàn mỹ! "
Nhìn qua vài chữ to kia, giờ phút này, bọn người Tây Nhĩ Đốn bỗng cảm thấy tim mình như đập nhanh lên.
Yên tĩnh.
Yên tĩnh như chết, quảng trường vốn đang vô cùng ầm ĩ náo nhiệt, trong khoảnh khắc liền lặng ngắt như tờ, trên mặt tất cả mọi người đều cứng lại vẻ ngốc trệ buồn cười.
Toàn bộ quảng trường yên lặng đến ngay cả thanh âm một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe rõ được
- Cái này, ta có phải đang nằm mơ không.
Một người xem khó có thể tin dùng sức nhéo đùi phải mình một cái, một cổ đau nhức kịch liệt lập tức truyền vào óc hắn, mà hắn lại không có chút phản ứng thì thào nói nhỏ:
- Ta quả nhiên là đang nằm mơ!
Trợn mắt há hốc mồm dòng chữ trên màn hình, tất cả mọi người tại thời khắc này, trong lòng đều khó có thể tiếp nhận.
Bình dược tề trong tay Kiệt Sâm rõ ràng là màu cam ngay từ đâu, vì sao biểu hiện của dụng cụ lại là thông qua hoàn mỹ chứ? Cái này không đúng ah!
- Không phải là dụng cụ hư rồi chứ?
Không biết trong đám người ở đâu truyền ra một thanh âm nghi hoặc rất nhỏ.
Tất cả mọi người lập tức bị đánh thức.
- Đúng vậy, ta sao lại không nghĩ tới chứ, dụng cụ hư mất, nhất định là dụng cụ hư mất!
Trong đám người, có người cao giọng hô to.
- Khục khục!
Vào lúc này, người chủ trì cũng đã phục hồi lại thần trí từ trong ngây người, lên tiếng nói:
- Chư vị bằng hữu hán giả, dụng cụ xuất hiện chút trục trặc nhỏ, thỉnh mọi người chờ một chốc ah, chúng ta lập tức sẽ xuất ra dụng cụ dự bị lần nữa tiến hành khảo thí.
Theo thoại âm của người chủ trì rơi xuống, vài tên thị vệ lần nữa mang một cái khảo thí khí đi lên đài tỷ thí.
Không ít tuyển thủ đều tâm thần bất định, sau khi trải qua nửa canh giờ chia lìa, trong bình dược tề vốn màu cam của từng tuyển thủ, hiện giờ bởi vì mỗi từng đều tách ra nên đã biến thành màu sắc không giống nhau nữa.
Người đầu tiên đi lên khảo thí, là một thanh niên mặc trường bào màu đen, ước chừng hai chừng mười lăm tuổi, chỉ thấy hắn vô cùng khẩn trương bỏ bình dược tề vào trong dụng cụ.
Hai gã tuyển thủ đằng sau dưới ý bảo của người chủ trì cũng đã sớm lấy ra dược tề, chuẩn bị tiến lên khảo thí.
Tích!
Trong dụng cụ toát ra một đạo quang, trực tiếp chiếu lên trên bình dược tề.
"Dược thủy chia lìa độ ba thành, thất bại! " một hàng chữ rõ ràng xuất hiện rõ ràng đằng sau danh tự tuyển thủ Số 1, sau đó tên hắn bị gạch một gạch chéo lớn, toàn bộ tin tức của tuyển thủ sau một khắc liền biến mất khỏi màn hình.
- Ah?
Tuyển thủ kia ôm lấy đầu bình, trong ánh mắt toát ra một tia hào quang tuyệt vọng hào quang, toàn bộ sắc mặt lập tức biển thành một mảnh tro tàn, sắc mặt thất bại lui xuống.
Bởi vì sự thất bại của tuyển thủ thứ nhất khiến cho không ít tuyển thủ ở đằng sau cũng không tự tin với mình lắm, trong nội tâm vô cùng khẩn trương, trong lòng bàn tay không ít người đã thấm đầy mồ hôi.
Tuyển thủ thứ hai cẩn thận để bình dược tề của mình vào trong dụng cụ.
Bình dược tề trong tay người kia đã có không ít dung dịch màu đỏ và màu vàng, còn thừa chưgf một phần ba chất lỏng màu cam, ba loại nhan sắc chiếm một phần ba trong bình dược tề, phân biệt rõ ràng.
"Dược thủy chia lìa độ sáu thành, thông qua! "
- Chúc mừng ngươi.
Nhìn thấy dòng chữ trên màn hình lớn, người chủ trì nhẹ gật đầu, cười nói.
Trong bình dược tề trên tay Tư Lí Lan Tạp không hề có một chút màu cam tồn tại, nguyên tố dịch màu đỏ và màu vàng rõ ràng bị chia cách ra ở chính giữa.
Tất cả khán giản đều vô cùng chờ mong Tư Lí Lan Tạp đặt bình dược tề vào trong khảo thí nghi.
"Dược thủy chia lìa độ chín thành, thông qua tốt đẹp! "
- Ai!
- Thật là đáng tiếc!
Trông thấy hai chữ chín thành rõ ràng, khán giả đều phát ra một tiếng thở dài tiếc nuối.
- Còn thiếu một ít, nếu cho ta thêm chút thời gian nữa thì được rồi!
Tư Lí Lan Tạp cũng có chút tiếc nuối lắc đầu, mang trên mặt vẻ thất vọng.
- Hiện giờ phải xem Kiệt Sâm rồi.
- Nếu như Kiệt Sâm vẫn không thể mười thành thông qua thì... chỉ sợ trận này không ai có thực lực đó nữa rồi.
- Lập tức sẽ đến phiên Kiệt Sâm khảo nghiệm, tất cả mọi người cẩn thận xem đit!
Mọi người đều vô cùng chờ mong quăng ánh mắt lửa lóng lên trên người Kiệt Sâm, trong hơn ba mươi người còn lại chưa khảo thí, rốt cục cũng đến phiên Kiệt Sâm khảo thí.
Tất cả người xem đều nhìn không dời mắt vào trong hộp ở trên tay phải Kiệt Sâm, hai mắt trừng lớn, sợ mình lát nữa thấy không rõ lắm.
Trong ánh mắt chờ mong của tất cả mọi người, Kiệt Sâm rốt cục cũng lấy bình dược tề ra.
- Ự... c?
Trông thấy bình dược tề trong tay Kiệt Sâm, tất cả người xem đều ngẩn cả người, con mắt trợn thật lớn, trong ánh mắt mang theo thần sắc vô cùng kinh ngạc, tựa như nhìn thấy chuyện gì không thể tưởng nổi vậy.
- Cái gì... Cái này...
- Chuyện gì xảy ra...
- Cái gì thế này?
Chỉ thấy trong tay Kiệt Sâm nắm một bình dược tề hoàn toàn màu cam, so với nhan sắc trước trận đấu cơ hồ không có chút khác biệt nào cả.
Chẳng những khán giả dưới đài vô cùng giật mình, mà ngay cả Tư Lí Lan Tạp và Lạc Khố Ân trên đài, và cả đám Tây Nhĩ Đốn đại sư trong nháy mắt cũng tràn đầy kinh ngạc
Theo nhan sắc để phán đoán trình độ chia lia tuy rằng chưa hẳn chính xác, nhưng cũng là cũng không sai bao nhiêu, mà bình dược tề hoàn toàn màu cam trong tay Kiệt Sâm chỉ có thể nói rõ một vấn đề, lúc trước Kiệt Sâm hoàn toàn không tiến hành chia lìa.
- Cái này Kiệt Sâm...
Lỗ Đạo Phu đại sư mạnh mẽ đứng lên, trên mặt lộ ra một tia khó có thể tin, sắc mặt, càng toát ra trận trận lo lắng.
Nếu như Kiệt Sâm ở trận thứ hai đã thất bại..., như vậy Áo Lan Đa vương quốc trong Linh Dược sư đại hội lần này chỉ sợ phải vô công mà trở về rồi.
- Kiệt Sâm? ... Đây là vì cái gì?
- Chỉ sợ lần này Kiệt Sâm lại phá kỷ lục rồi!
- Ân, chia lìa độ 0 thành, đích thật là một ghi chép không thể siêu việt ah!
Khán giả dưới đài sau khi vô cùng khiếp sợ liền lấy lại tinh thần, lập tức nhao nhao nghị luận, trong lúc nhất thời, trên toàn bộ quảng trường tràn ngập vô số thanh âm ầm ĩ.
Nhưng Kiệt Sâm thân là người trong cuộc vẫn xem như không có gì mà đứng đó, không chút nào vì tiếng nghị luận ở chung quanh mà chịu ảnh hưởng.
Tích!
Trong dụng cụ toát ra một đạo quang, trực tiếp chiếu lên bình linh dược tề hoàn toàn màu cam của Kiệt Sâm
Đột ngột, dụng cụ khảo thí trong giây lát liền vang lên dồn dập, đèn ở trên đỉnh dụng cụ chưa từng sáng qua cũng là điên cuồng lập loè nổi lên hào quang chói mắt màu xanh lá.
- Chuyện gì xảy ra?
Thoáng chốc, lực chú ý của mọi người đều tập trung đến.
- Không có khả năng!
Sau khi nhìn thấy dòng chữ đằng sau tên của Kiệt Sâm trên màn hình lớn, tất cả mọi người đều cả kinh kêu ra tiếng, sắc mặt một mảnh ngốc trệ!
"Dược thủy chia lìa độ mười thành, thông qua hoàn mỹ! "
Nhìn qua vài chữ to kia, giờ phút này, bọn người Tây Nhĩ Đốn bỗng cảm thấy tim mình như đập nhanh lên.
Yên tĩnh.
Yên tĩnh như chết, quảng trường vốn đang vô cùng ầm ĩ náo nhiệt, trong khoảnh khắc liền lặng ngắt như tờ, trên mặt tất cả mọi người đều cứng lại vẻ ngốc trệ buồn cười.
Toàn bộ quảng trường yên lặng đến ngay cả thanh âm một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe rõ được
- Cái này, ta có phải đang nằm mơ không.
Một người xem khó có thể tin dùng sức nhéo đùi phải mình một cái, một cổ đau nhức kịch liệt lập tức truyền vào óc hắn, mà hắn lại không có chút phản ứng thì thào nói nhỏ:
- Ta quả nhiên là đang nằm mơ!
Trợn mắt há hốc mồm dòng chữ trên màn hình, tất cả mọi người tại thời khắc này, trong lòng đều khó có thể tiếp nhận.
Bình dược tề trong tay Kiệt Sâm rõ ràng là màu cam ngay từ đâu, vì sao biểu hiện của dụng cụ lại là thông qua hoàn mỹ chứ? Cái này không đúng ah!
- Không phải là dụng cụ hư rồi chứ?
Không biết trong đám người ở đâu truyền ra một thanh âm nghi hoặc rất nhỏ.
Tất cả mọi người lập tức bị đánh thức.
- Đúng vậy, ta sao lại không nghĩ tới chứ, dụng cụ hư mất, nhất định là dụng cụ hư mất!
Trong đám người, có người cao giọng hô to.
- Khục khục!
Vào lúc này, người chủ trì cũng đã phục hồi lại thần trí từ trong ngây người, lên tiếng nói:
- Chư vị bằng hữu hán giả, dụng cụ xuất hiện chút trục trặc nhỏ, thỉnh mọi người chờ một chốc ah, chúng ta lập tức sẽ xuất ra dụng cụ dự bị lần nữa tiến hành khảo thí.
Theo thoại âm của người chủ trì rơi xuống, vài tên thị vệ lần nữa mang một cái khảo thí khí đi lên đài tỷ thí.
Không ít tuyển thủ đều tâm thần bất định, sau khi trải qua nửa canh giờ chia lìa, trong bình dược tề vốn màu cam của từng tuyển thủ, hiện giờ bởi vì mỗi từng đều tách ra nên đã biến thành màu sắc không giống nhau nữa.
Người đầu tiên đi lên khảo thí, là một thanh niên mặc trường bào màu đen, ước chừng hai chừng mười lăm tuổi, chỉ thấy hắn vô cùng khẩn trương bỏ bình dược tề vào trong dụng cụ.
Hai gã tuyển thủ đằng sau dưới ý bảo của người chủ trì cũng đã sớm lấy ra dược tề, chuẩn bị tiến lên khảo thí.
Tích!
Trong dụng cụ toát ra một đạo quang, trực tiếp chiếu lên trên bình dược tề.
"Dược thủy chia lìa độ ba thành, thất bại! " một hàng chữ rõ ràng xuất hiện rõ ràng đằng sau danh tự tuyển thủ Số 1, sau đó tên hắn bị gạch một gạch chéo lớn, toàn bộ tin tức của tuyển thủ sau một khắc liền biến mất khỏi màn hình.
- Ah?
Tuyển thủ kia ôm lấy đầu bình, trong ánh mắt toát ra một tia hào quang tuyệt vọng hào quang, toàn bộ sắc mặt lập tức biển thành một mảnh tro tàn, sắc mặt thất bại lui xuống.
Bởi vì sự thất bại của tuyển thủ thứ nhất khiến cho không ít tuyển thủ ở đằng sau cũng không tự tin với mình lắm, trong nội tâm vô cùng khẩn trương, trong lòng bàn tay không ít người đã thấm đầy mồ hôi.
Tuyển thủ thứ hai cẩn thận để bình dược tề của mình vào trong dụng cụ.
Bình dược tề trong tay người kia đã có không ít dung dịch màu đỏ và màu vàng, còn thừa chưgf một phần ba chất lỏng màu cam, ba loại nhan sắc chiếm một phần ba trong bình dược tề, phân biệt rõ ràng.
"Dược thủy chia lìa độ sáu thành, thông qua! "
- Chúc mừng ngươi.
Nhìn thấy dòng chữ trên màn hình lớn, người chủ trì nhẹ gật đầu, cười nói.
/1885
|