Đương nhiên, La Tư Đặc cũng nghĩ giống như trong lòng mọi người, nếu như chuyện này còn xảy ra một lần nữa, chỉ sợ cho dù bệ hạ Lai Sâm Đặc khoang dung cũng không thể kiêng kỵ, sẽ không do dự hạ lệnh bắt giữ người của gia tộc chính mình.
- Kiệt Sâm này thật đúng là phúc tinh của gia tộc a, hắn đến một hồi, gia tộc liền chiếm được tín nhiệm của vương quốc, sau này lại bởi vì chuyện của hắn mà vấn đề gia tộc Lạp Đế Căn đã được giải quyết triệt để.
La Tư Đặc từ miệng Lôi Áo biết được quả trình xử lý của bệ hạ Lai Sâm Đặc, không ngờ bệ hạ còn lo lắng cho vết thương của Kiệt Sâm cùng với xin lỗi với Lôi Nặc, La Tư Đặc không khỏi cảm khái trong lòng.
Bầu trời dần trở nên đen, nguyên bản vương thành nhốn nháo cũng chậm rãi khôi phục sự yên lặng vốn có, trước Thành vệ quân không ngừng tuần tra trên đường đều về gia tộc của chính mình, mà Cuồng Sư quân đoàn và quân cận vệ đệ nhị sư đoàn cũng bất tri bất giác biến mất bên ngoài vương thành.
Ban đêm, ngoại trừ người của Thác Đức gia tộc hưng phấn không ngủ được ra, các đại gia tộc nắm quyền trong vương thành cũng đang không ngừng thu thập tình báo, cố gắng giải thích chuyện tình ngày hôm qua là như thế nào.
Đều không ngoại lệ, sau khi thu thập được các tin tức tình báo xong, những đại gia tộc này bắt đầu tràn đầy vẻ kinh ngạc và kinh sợ, thì thào nói:
- Thủ đoạn thật thiết huyết, Thác Đức gia tộc nay so với mười tám năm trước càng nhiều quyền thế hơn, Kiệt Sâm, Kiệt Sâm, thiếu niên này đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Nhưng mà tất cả mọi người không biết chính là ngay ban đêm cùng ngày, vệ sĩ cung đình bất ngờ đánh một tòa trang viên ngoại thành, bên trong là một đám hắc y nhân chiến đấu kịch liệt với nhau.
Trong cuộc chiến, tổng cộng có mười bốn gã hắc y nhân bị giết chết, còn ba gã hắc y nhân bị tóm, khong một ai chạy trốn được, mà ba gã hắc y nhân này bị vệ sĩ cung đình bí mật áp giải vào vương cung, không còn chút tin tức nào.
Ngày lên triều kế tiếp, chư vị đại thần vẫn theo lệ cũ bái kiến Lai Sâm Đặc bệ hạ, không nhìn thấy hai tộc trưởng của hai đại võ huân gia tộc Lôi Áo và Ba Tư Tháp Đức, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Mà Lai Sâm Đặc thì nói rõ một lần chuyện xung đột giữa Thác Đức gia tộc và Lạp Đế Căn gia tộc, sau đó tuyên bố xử phạt với cả hai nhà, rồi nghiêm khắc cảnh cáo chư vị đại thần và quý tộc của vương quốc. Sau đó nếu như có chuyện tình đồng dạng phát sinh, chắc chắn sẽ trừng phạt nghiêm khắc hơn, cuối cùng Lai Sâm Đặc bãi triều.
Ừm, tối qua hắn thẩm vẫn rất lâu, hiện giờ thực sự có chút mệt nhọc.
Nếu như nói ngày hôm qua Lai Sâm Đặc còn có chút phẫn nộ đối với hành vi của Thác Đức gia tộc, hắn chỉ muốn dựa hơi Kiệt Sâm và sợ hãi hai đại Hoàng Linh sư La Tư Đặc và Lôi Nặc cùng uy vọng của Thác Đức gia tộc trong quân. Nhưng sau khi trải qua thẩm vấn tối hôm qua, Lai Sâm Đặc cảm thấy chuyện Kiệt Sâm bị đâm là một điều may mắn.
Vô hình trung, một cái võng lớn đã dần dần bao phủ lên trên vương quốc của chính mình, nếu như không phải Kiệt Sâm nói, sợ rằng đến giờ chính mình vẫn hồn nhiên không biết gì.
- Ám Dạ tổ chức đến tột cùng có mưu đồ gì?
Lai Sâm Đặc không khỏi cảm thấy mơ hồ, sau lập tức hiểu ý cười:
- Mặc kệ thế nào, Kiệt Sâm đại sư đã biểu lộ thái độ của hắn, vậy là được rồi, không phải sao?
Ám Dạ tổ chức có nổi danh hơn nữa cũng chỉ do một Hoàng Linh sư khai sáng ra, đối với một ít người bình thường và quý tộc vương quốc mà nói là khổng lồ không gì sánh được, thế nhưng đối với quốc vương Lai Sâm Đặc của vương quốc Áo Lan Đa mà nói không đáng sợ như vậy.
…
Trong lúc đám quý tộc vương quốc đang sợ hãi, trong tâm chuẩn bị lấy lòng Thác Đức gia tộc thì trong một mật thất của Lạp Đế Căn gia tộc, Áo Bố Lý cùng mấy trưởng lão đang ngồi quanh một chiếc bàn, đây chính là trưởng lão đoàn của Lạp Đế Căn gia tộc.
Điều đáng châm chọc là bên trong phòng họp lại thiếu duy nhất tộc trưởng, cũng chính là tộc trưởng Lạp Đế Căn gia tộc Ba Tư Tháp Đức.
- Đây là tư liệu của Lôi Nặc, tất cả mọi người nhìn đi!
Áo Bố Lý âm trầm, đưa tờ giấy ra trước mặt vài tên trưởng lão.
Mấy tên trưởng lão đều nghiêm mặt lại, cầm lấy tư liệu trên bàn cúi đầu nhìn xuống.
- Là hắn!
- Vậy mà lại là hắn?
- Khó trách khi ta nghe thấy tên hắn lại thấy quen tai như vậy.
- Không phải nói lực của hắn trước đây bị Đạo Tư gia tộc phế bỏ rồi sao, sao lại trở thành Hoàng Linh sư?
Tất cả mọi người ở đây đọc tư liệu xong, trên mặt đều lộ vẻ hoảng sợ, năm đó Đạo Tư gia tộc của Khai Lôi Áo vương quốc đến đánh, chuyện này đã chấn kinh toàn bộ vương quốc Áo Lan Đa, cái tên Lôi Nặc này cũng đã không ít người nghe qua.
Cũng bởi vì sự kiến năm đó, Thác Đức gia tộc bị vương quốc chèn ép, mà Lạp Đế Căn gia tộc chậm rãi quật khởi, bởi vậy ngay từ đầu nghe được cái tên Lôi Nặc, không ít người cảm thấy quen thuộc, cũng là một thời không nhớ tới, hiện giờ thấy tư liệu này đều không khỏi khiếp sợ.
- Chính là hắn!
Áo Bố Lý lạnh lùng nói.
- Chư vị, hiện giờ vương quốc không chịu làm chủ cho Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta, các vị có cách gì không?
- Đại trưởng lão, ý của ngươi là?
Những người ở đây có thể lên làm trưởng lão, tự nhiên không phải kẻ ngu dốt, không ít người đều xẹt qua một ít niệm, lập tức sợ hãi cả kinh.
- Hừ, nếu vương quốc đã không thể làm chủ cho Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta, vậy chúng ta sẽ mời người có thể làm chủ đến!
Đột nhiên Áo Bố Lý hiện một tia âm ngoan trên khuôn mặt:
- Ta nghĩ có vài người đối với chuyện Lôi Nặc tấn cấp Hoàng Linh sư mang theo con hắn trở lại Thác Đức gia tộc sẽ rất hứng thú, các ngươi thấy có đúng vậy không?
- Thế nhưng đại trưởng lão, nếu nói như vậy tương đương với việc phản quốc a!
Một trưởng lão lộ vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt.
Quả thật, bọn họ chút ý kiến khi đối phó với Thác Đức gia tộc, thậm chí còn giơ hai tay tán thành, thế nhưng nếu như nói chuyện này cho Đạo Tư gia tộc của Khai La đế quốc biết. Đến lúc đó Đạo Tư gia tộc phái người tới vương quốc, nếu như để bệ hạ Lai Sâm Đặc biết được bọn họ mật báo, như vậy đối với Lạp Đế Căn gia tộc sẽ là một hồi tai nạn, thậm chí so với lần này còn họa lớn hơn.
- Ta biết, nhưng chư vị còn có biện pháp khác sao?
Áo Bố Lý giống như một đầu dã thú vừa mới ngủ đông dậy, trong hai tròng mắt mơ hồ lóe ra quang mang.
- Thác Đức gia tộc đây là muốn đuổi tận giết tuyệt a, ta nghĩ thái độ của bệ hạ Lai Sâm Đặc rất rõ ràng, không có bệ hạ chống đỡ, sau này Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta vĩnh viễn không ngẩng đầu lên được, cả đời bị Thác Đức gia tộc tác uy tác quái trên đầu.
- Không, tuyệt đối không được!
Áo Bố Lý mạnh mẽ đứng lên, thấp giọng rít gào:
- Lạp Đế Căn gia tộc là do tiền bối chúng ta dốc sức gây dựng nên, chúng ta quyết không thể để nó bị hủy hoại trên tay mình.
- Kiệt Sâm này thật đúng là phúc tinh của gia tộc a, hắn đến một hồi, gia tộc liền chiếm được tín nhiệm của vương quốc, sau này lại bởi vì chuyện của hắn mà vấn đề gia tộc Lạp Đế Căn đã được giải quyết triệt để.
La Tư Đặc từ miệng Lôi Áo biết được quả trình xử lý của bệ hạ Lai Sâm Đặc, không ngờ bệ hạ còn lo lắng cho vết thương của Kiệt Sâm cùng với xin lỗi với Lôi Nặc, La Tư Đặc không khỏi cảm khái trong lòng.
Bầu trời dần trở nên đen, nguyên bản vương thành nhốn nháo cũng chậm rãi khôi phục sự yên lặng vốn có, trước Thành vệ quân không ngừng tuần tra trên đường đều về gia tộc của chính mình, mà Cuồng Sư quân đoàn và quân cận vệ đệ nhị sư đoàn cũng bất tri bất giác biến mất bên ngoài vương thành.
Ban đêm, ngoại trừ người của Thác Đức gia tộc hưng phấn không ngủ được ra, các đại gia tộc nắm quyền trong vương thành cũng đang không ngừng thu thập tình báo, cố gắng giải thích chuyện tình ngày hôm qua là như thế nào.
Đều không ngoại lệ, sau khi thu thập được các tin tức tình báo xong, những đại gia tộc này bắt đầu tràn đầy vẻ kinh ngạc và kinh sợ, thì thào nói:
- Thủ đoạn thật thiết huyết, Thác Đức gia tộc nay so với mười tám năm trước càng nhiều quyền thế hơn, Kiệt Sâm, Kiệt Sâm, thiếu niên này đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Nhưng mà tất cả mọi người không biết chính là ngay ban đêm cùng ngày, vệ sĩ cung đình bất ngờ đánh một tòa trang viên ngoại thành, bên trong là một đám hắc y nhân chiến đấu kịch liệt với nhau.
Trong cuộc chiến, tổng cộng có mười bốn gã hắc y nhân bị giết chết, còn ba gã hắc y nhân bị tóm, khong một ai chạy trốn được, mà ba gã hắc y nhân này bị vệ sĩ cung đình bí mật áp giải vào vương cung, không còn chút tin tức nào.
Ngày lên triều kế tiếp, chư vị đại thần vẫn theo lệ cũ bái kiến Lai Sâm Đặc bệ hạ, không nhìn thấy hai tộc trưởng của hai đại võ huân gia tộc Lôi Áo và Ba Tư Tháp Đức, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Mà Lai Sâm Đặc thì nói rõ một lần chuyện xung đột giữa Thác Đức gia tộc và Lạp Đế Căn gia tộc, sau đó tuyên bố xử phạt với cả hai nhà, rồi nghiêm khắc cảnh cáo chư vị đại thần và quý tộc của vương quốc. Sau đó nếu như có chuyện tình đồng dạng phát sinh, chắc chắn sẽ trừng phạt nghiêm khắc hơn, cuối cùng Lai Sâm Đặc bãi triều.
Ừm, tối qua hắn thẩm vẫn rất lâu, hiện giờ thực sự có chút mệt nhọc.
Nếu như nói ngày hôm qua Lai Sâm Đặc còn có chút phẫn nộ đối với hành vi của Thác Đức gia tộc, hắn chỉ muốn dựa hơi Kiệt Sâm và sợ hãi hai đại Hoàng Linh sư La Tư Đặc và Lôi Nặc cùng uy vọng của Thác Đức gia tộc trong quân. Nhưng sau khi trải qua thẩm vấn tối hôm qua, Lai Sâm Đặc cảm thấy chuyện Kiệt Sâm bị đâm là một điều may mắn.
Vô hình trung, một cái võng lớn đã dần dần bao phủ lên trên vương quốc của chính mình, nếu như không phải Kiệt Sâm nói, sợ rằng đến giờ chính mình vẫn hồn nhiên không biết gì.
- Ám Dạ tổ chức đến tột cùng có mưu đồ gì?
Lai Sâm Đặc không khỏi cảm thấy mơ hồ, sau lập tức hiểu ý cười:
- Mặc kệ thế nào, Kiệt Sâm đại sư đã biểu lộ thái độ của hắn, vậy là được rồi, không phải sao?
Ám Dạ tổ chức có nổi danh hơn nữa cũng chỉ do một Hoàng Linh sư khai sáng ra, đối với một ít người bình thường và quý tộc vương quốc mà nói là khổng lồ không gì sánh được, thế nhưng đối với quốc vương Lai Sâm Đặc của vương quốc Áo Lan Đa mà nói không đáng sợ như vậy.
…
Trong lúc đám quý tộc vương quốc đang sợ hãi, trong tâm chuẩn bị lấy lòng Thác Đức gia tộc thì trong một mật thất của Lạp Đế Căn gia tộc, Áo Bố Lý cùng mấy trưởng lão đang ngồi quanh một chiếc bàn, đây chính là trưởng lão đoàn của Lạp Đế Căn gia tộc.
Điều đáng châm chọc là bên trong phòng họp lại thiếu duy nhất tộc trưởng, cũng chính là tộc trưởng Lạp Đế Căn gia tộc Ba Tư Tháp Đức.
- Đây là tư liệu của Lôi Nặc, tất cả mọi người nhìn đi!
Áo Bố Lý âm trầm, đưa tờ giấy ra trước mặt vài tên trưởng lão.
Mấy tên trưởng lão đều nghiêm mặt lại, cầm lấy tư liệu trên bàn cúi đầu nhìn xuống.
- Là hắn!
- Vậy mà lại là hắn?
- Khó trách khi ta nghe thấy tên hắn lại thấy quen tai như vậy.
- Không phải nói lực của hắn trước đây bị Đạo Tư gia tộc phế bỏ rồi sao, sao lại trở thành Hoàng Linh sư?
Tất cả mọi người ở đây đọc tư liệu xong, trên mặt đều lộ vẻ hoảng sợ, năm đó Đạo Tư gia tộc của Khai Lôi Áo vương quốc đến đánh, chuyện này đã chấn kinh toàn bộ vương quốc Áo Lan Đa, cái tên Lôi Nặc này cũng đã không ít người nghe qua.
Cũng bởi vì sự kiến năm đó, Thác Đức gia tộc bị vương quốc chèn ép, mà Lạp Đế Căn gia tộc chậm rãi quật khởi, bởi vậy ngay từ đầu nghe được cái tên Lôi Nặc, không ít người cảm thấy quen thuộc, cũng là một thời không nhớ tới, hiện giờ thấy tư liệu này đều không khỏi khiếp sợ.
- Chính là hắn!
Áo Bố Lý lạnh lùng nói.
- Chư vị, hiện giờ vương quốc không chịu làm chủ cho Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta, các vị có cách gì không?
- Đại trưởng lão, ý của ngươi là?
Những người ở đây có thể lên làm trưởng lão, tự nhiên không phải kẻ ngu dốt, không ít người đều xẹt qua một ít niệm, lập tức sợ hãi cả kinh.
- Hừ, nếu vương quốc đã không thể làm chủ cho Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta, vậy chúng ta sẽ mời người có thể làm chủ đến!
Đột nhiên Áo Bố Lý hiện một tia âm ngoan trên khuôn mặt:
- Ta nghĩ có vài người đối với chuyện Lôi Nặc tấn cấp Hoàng Linh sư mang theo con hắn trở lại Thác Đức gia tộc sẽ rất hứng thú, các ngươi thấy có đúng vậy không?
- Thế nhưng đại trưởng lão, nếu nói như vậy tương đương với việc phản quốc a!
Một trưởng lão lộ vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt.
Quả thật, bọn họ chút ý kiến khi đối phó với Thác Đức gia tộc, thậm chí còn giơ hai tay tán thành, thế nhưng nếu như nói chuyện này cho Đạo Tư gia tộc của Khai La đế quốc biết. Đến lúc đó Đạo Tư gia tộc phái người tới vương quốc, nếu như để bệ hạ Lai Sâm Đặc biết được bọn họ mật báo, như vậy đối với Lạp Đế Căn gia tộc sẽ là một hồi tai nạn, thậm chí so với lần này còn họa lớn hơn.
- Ta biết, nhưng chư vị còn có biện pháp khác sao?
Áo Bố Lý giống như một đầu dã thú vừa mới ngủ đông dậy, trong hai tròng mắt mơ hồ lóe ra quang mang.
- Thác Đức gia tộc đây là muốn đuổi tận giết tuyệt a, ta nghĩ thái độ của bệ hạ Lai Sâm Đặc rất rõ ràng, không có bệ hạ chống đỡ, sau này Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta vĩnh viễn không ngẩng đầu lên được, cả đời bị Thác Đức gia tộc tác uy tác quái trên đầu.
- Không, tuyệt đối không được!
Áo Bố Lý mạnh mẽ đứng lên, thấp giọng rít gào:
- Lạp Đế Căn gia tộc là do tiền bối chúng ta dốc sức gây dựng nên, chúng ta quyết không thể để nó bị hủy hoại trên tay mình.
/1885
|