Trong phút chốc ánh mắt Kiệt Sâm bỗng dưng hiện lên một đạo tinh mang, một đạo hắc sắc ảo ảnh xẹt qua thật nhanh trên không trung, sau một lát trên tay hắn đã xuất hiện một chiếc bình tễ thuốc trang bị chất lỏng màu đỏ, đang lóe ra ánh sáng như viên rubi rạng ngời.
Kiệt Sâm không ngừng thở hổn hển, nơi ánh mắt hắn nhìn tới, chiếc bình thủy tinh đã vỡ tan rơi rụng đầy trên đài thực nghiệm, mà tay phải bởi vì vận động với cường độ cao giờ phút này đang không ngừng run rẩy lên, từng đợt đau nhức không ngừng truyền tới đại não làm hắn phải cau mày nhe răng nhếch miệng.
Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bình Linh Dược tề màu đỏ trong tay, lực cảm giác của linh hồn cường đại làm Kiệt Sâm rõ ràng cảm ứng được chất lỏng màu đỏ bên trong bình tễ thuốc chứa đựng năng lượng vô cùng dồi dào…
- Trúc thể linh dịch, rốt cục đã phối chế thành công!
Trong miệng nhẹ nhàng than thở một tiếng, vui sướng khi thành công làm cho vị đệ nhất nhân đại lục ở kiếp trước thật hiếm có nở nụ cười.
Nhưng ngay lập tức thần tình Kiệt Sâm liền biến thành cười khổ nhìn tay phải đang không ngừng run rẩy của mình hiện tại, việc hôm nay hắn cần làm chính là phải đến phòng y vụ của học viện trị liệu tay phải của chính mình.
- Oành…
Ngay khi Kiệt Sâm vừa thu lại trúc thể linh dịch trong tay trái của mình, đang chuẩn bị rời đi đến phòng y vụ của học viện, cánh cửa phòng thí nghiệm đột nhiên bị mở tung ra, ngay lập tức có một thân ảnh hỏa hồng sắc phóng nhanh vào trong phòng thí nghiệm, một phát nắm được tay phải của Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm, lần này xem như ta tìm được ngươi rồi, từ chiều hôm qua tới sáng nay ngươi đã chạy đi đâu? Bỏ đi, ta mặc kệ, hiện tại ta phải lập tức mang ngươi đi gặp một người!
Tiến vào phòng thí nghiệm chính là lão sư Linh Dược hệ của học viện, Linh Dược sư Khắc Lai Nhân tam giai đê cấp.
Nàng thật vất vả mới tìm được Kiệt Sâm, nắm lấy tay phải của hắn, trong miệng vừa nói vừa túm hắn kéo ra khỏi cửa phòng thí nghiệm, đi tới trong đại sảnh phòng thí nghiệm của Linh Dược hệ.
Một trận hương thơm đặc hữu trên người nữ nhân trong nháy mắt chui vào trong mũi Kiệt Sâm, bị lão sư Khắc Lai Nhân được vô số nam lão sư cùng nam đệ tử của học viện ngưỡng mộ trong lòng nắm tay, nhưng giờ phút này trong lòng Kiệt Sâm lại không hề có chút cảm giác ngọt ngào nào.
Hắn chỉ trừng to đôi mắt của mình, diễn cảm thống khổ, vẻ mặt vặn vẹo u oán kêu rên:
- Khắc Lai Nhân lão sư…ngài…ngài…có thể nhẹ một chút…ta…ta…tay của ta…bị ngài cầm…đau quá…
Nguyên bản trong đại sảnh đang có không ít người nhất thời lặng ngắt như tờ, vô số ánh mắt giống như u linh trong đêm tối không tiếng động đã rơi vào trên người Khắc Lai Nhân cùng Kiệt Sâm.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Khắc Lai Nhân đang nắm tay Kiệt Sâm, tập thể hóa đá, bên trong đại sảnh trong phút chốc biến thành yên tĩnh hoàn toàn.
- Chết tiệt!
Chạy thẳng ra xa phòng thí nghiệm học viện, Khắc Lai Nhân mới dừng chân lại, hai tay ôm lấy gò má đỏ rực của mình vô cùng xấu hổ.
Khắc Lai Nhân năm nay hai mươi ba tuổi, chưa từng nắm qua tay nam nhân, vừa nghĩ tới khi nãy mình ở trước mặt công chúng lại lôi kéo tay Kiệt Sâm, mấu chốt là Kiệt Sâm còn nói ra một câu nói như vậy, điều này làm trong lòng Khắc Lai Nhân tràn ngập ngượng ngùng cùng quẫn bách.
- Ai bảo vừa rồi ngươi nói câu nói như vậy bên trong đại sảnh chứ!
Khắc Lai Nhân trừng lớn đôi mắt, hung tợn nhìn Kiệt Sâm đứng phía sau mình, thần tình tức giận. Chiếc mũi trắng nõn bởi vì tức giận mà hếch lên, làm nổi bật đôi môi kiều diễm đỏ mọng, tràn ngập hương vị mê người.
Giờ phút này nàng làm sao còn giống một vị lão sư uy nghiêm, ngược lại chẳng khác gì một tiểu nữ sinh đang tức giận.
Vừa nghĩ tới vừa rồi ở trong đại sảnh phòng thí nghiệm ánh mắt của các học viên luôn lợi dụng thời gian ngoài giờ học chạy đến tiến hành học tập Linh Dược tề nhìn mình, trong lòng Khắc Lai Nhân chợt có loại cảm giác xúc động muốn một cái tát chụp chết Kiệt Sâm, sau đó bản thân mình cũng tự đi tìm chỗ chết cho xong.
- Khắc Lai Nhân lão sư, vừa rồi là ngươi lôi kéo ta chạy đi ra đi!
Cảm thụ được tay phải truyền tới đau đớn như kim châm, trong lòng Kiệt Sâm thật bất đắc dĩ:
- Nếu như không có chuyện gì khác, Khắc Lai Nhân lão sư, ta còn có việc phải đi về trước!
- Không được, Kiệt Sâm, ta tìm ngươi thật lâu, hiện tại ngươi phải cùng ta đi gặp đạo sư của ta!
Khắc Lai Nhân thật bá đạo trực tiếp đoạn tuyệt ý tưởng của Kiệt Sâm.
- Đạo sư của ngươi?
Nghe nói như vậy trong lòng Kiệt Sâm không khỏi sững sờ, một đoạn trí nhớ từ sâu trong đầu óc của hắn nháy mắt hiện lên, nếu như mình nhớ không lầm, đạo sư của lão sư Khắc Lai Nhân tựa hồ chính là viện trưởng học viện Tây Tư Linh Lực, là một trong hai Linh Dược thiên sư trung cấp tứ giai của Tháp Lâm thành, đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ.
Trong lúc nhất thời trong lòng Kiệt Sâm không khỏi có chút hiểu được Khắc Lai Nhân lão sư đến tìm mình rốt cục có chuyện gì, trải qua một ngày một đêm thích ứng, đã hoàn toàn dung nhập vào thời đại này trong lòng hắn hiểu được, ngày hôm qua trong khóa thực nghiệm mình đã phối chế ra loạidung dịch hỏa nguyên tố trụ cột cùng phương pháp phối chế Linh Dược tề độc đáo, đối với Linh Dược sư của thời đại này mà nói, sẽ nảy sinh chấn động như thế nào.
- Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội!
Giờ phút này trong lòng Kiệt Sâm hiểu được thật sâu, trước khi mình có đủ lực lượng cường đại, nếu bại lộ bản thân mình quá nhiều, ngoại trừ chỉ mang đến cho mình chút ít phương tiện sẽ mang tới cho mình thật nhiều phiền phức.
- Nhưng ít nhất ngươi phải để ta chữa trị xong cánh tay rồi hãy đi đi!
Ở trước mặt Khắc Lai Nhân, Kiệt Sâm giơ lên tay phải bị sưng tấy của mình, lúc trước hắn liều lĩnh vượt cấp phối chế trúc thể linh dịch, khiến bắp thịt cùng gân nhục đều bị tổn hại nghiêm trọng, giờ phút này cánh tay phải của hắn đã trở nên bầm tím.
- Đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi ngươi…?
Cho đến tận lúc này Khắc Lai Nhân mới chú ý tới tay phải bị thương của Kiệt Sâm, sắc mặt nhất thời hòa dịu xuống, nghĩ tới trước đó Kiệt Sâm thật đau đớn lại làm như vô sự, trong lòng Khắc Lai Nhân không biết vì sao lại cảm giác đau lòng.
- Đưa ra tay phải, ngươi đứng yên đừng nhúc nhích!
Thần tình Khắc Lai Nhân thật nghiêm túc đứng trước mặt Kiệt Sâm, vừa nói ánh mắt của nàng vừa đột nhiên phát sáng lên, một cỗ áp lực cực lớn không thể diễn tả bằng lời từ trên người Khắc Lai Nhân bạo phát ra, ép tới mức hơi thở của Kiệt Sâm trở nên thật gian nan.
Ba đạo lục sắc quang quyển từ trên đầu Khắc Lai Nhân xông ra, cuối cùng trôi nổi sau đầu của nàng, lục mang chói mắt, lấy thân thể Khắc Lai Nhân làm trung tâm bộc phát, theo sự khống chế của nàng, lục mang bốc lên khắp một thước chung quanh, dưới ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ ra quang mang mê ly.
Ba đạo lục sắc quang quyển chính là ba đạo linh hoàn của Khắc Lai Nhân, đại biểu thân phận Linh Sư tam giai của nàng.
Trong miệng khẽ ngâm nga, hai mắt Khắc Lai Nhân thoáng chốc tuôn ra một đạo tinh mang, ngay lập tức một đạo linh hoàn sau đầu nàng đột nhiên sáng ngời, một đạo thủy lục sắc huyễn ảnh xuất hiện sau lưng Khắc Lai Nhân, huyễn ảnh nhìn qua giống như một đầu trường xà, hai bên thân rắn là đôi cánh, trên đầu là một chiếc sừng thạch anh xanh biếc, nhộn nhạo lục văn như sóng gợn…
Kiệt Sâm không ngừng thở hổn hển, nơi ánh mắt hắn nhìn tới, chiếc bình thủy tinh đã vỡ tan rơi rụng đầy trên đài thực nghiệm, mà tay phải bởi vì vận động với cường độ cao giờ phút này đang không ngừng run rẩy lên, từng đợt đau nhức không ngừng truyền tới đại não làm hắn phải cau mày nhe răng nhếch miệng.
Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bình Linh Dược tề màu đỏ trong tay, lực cảm giác của linh hồn cường đại làm Kiệt Sâm rõ ràng cảm ứng được chất lỏng màu đỏ bên trong bình tễ thuốc chứa đựng năng lượng vô cùng dồi dào…
- Trúc thể linh dịch, rốt cục đã phối chế thành công!
Trong miệng nhẹ nhàng than thở một tiếng, vui sướng khi thành công làm cho vị đệ nhất nhân đại lục ở kiếp trước thật hiếm có nở nụ cười.
Nhưng ngay lập tức thần tình Kiệt Sâm liền biến thành cười khổ nhìn tay phải đang không ngừng run rẩy của mình hiện tại, việc hôm nay hắn cần làm chính là phải đến phòng y vụ của học viện trị liệu tay phải của chính mình.
- Oành…
Ngay khi Kiệt Sâm vừa thu lại trúc thể linh dịch trong tay trái của mình, đang chuẩn bị rời đi đến phòng y vụ của học viện, cánh cửa phòng thí nghiệm đột nhiên bị mở tung ra, ngay lập tức có một thân ảnh hỏa hồng sắc phóng nhanh vào trong phòng thí nghiệm, một phát nắm được tay phải của Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm, lần này xem như ta tìm được ngươi rồi, từ chiều hôm qua tới sáng nay ngươi đã chạy đi đâu? Bỏ đi, ta mặc kệ, hiện tại ta phải lập tức mang ngươi đi gặp một người!
Tiến vào phòng thí nghiệm chính là lão sư Linh Dược hệ của học viện, Linh Dược sư Khắc Lai Nhân tam giai đê cấp.
Nàng thật vất vả mới tìm được Kiệt Sâm, nắm lấy tay phải của hắn, trong miệng vừa nói vừa túm hắn kéo ra khỏi cửa phòng thí nghiệm, đi tới trong đại sảnh phòng thí nghiệm của Linh Dược hệ.
Một trận hương thơm đặc hữu trên người nữ nhân trong nháy mắt chui vào trong mũi Kiệt Sâm, bị lão sư Khắc Lai Nhân được vô số nam lão sư cùng nam đệ tử của học viện ngưỡng mộ trong lòng nắm tay, nhưng giờ phút này trong lòng Kiệt Sâm lại không hề có chút cảm giác ngọt ngào nào.
Hắn chỉ trừng to đôi mắt của mình, diễn cảm thống khổ, vẻ mặt vặn vẹo u oán kêu rên:
- Khắc Lai Nhân lão sư…ngài…ngài…có thể nhẹ một chút…ta…ta…tay của ta…bị ngài cầm…đau quá…
Nguyên bản trong đại sảnh đang có không ít người nhất thời lặng ngắt như tờ, vô số ánh mắt giống như u linh trong đêm tối không tiếng động đã rơi vào trên người Khắc Lai Nhân cùng Kiệt Sâm.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Khắc Lai Nhân đang nắm tay Kiệt Sâm, tập thể hóa đá, bên trong đại sảnh trong phút chốc biến thành yên tĩnh hoàn toàn.
- Chết tiệt!
Chạy thẳng ra xa phòng thí nghiệm học viện, Khắc Lai Nhân mới dừng chân lại, hai tay ôm lấy gò má đỏ rực của mình vô cùng xấu hổ.
Khắc Lai Nhân năm nay hai mươi ba tuổi, chưa từng nắm qua tay nam nhân, vừa nghĩ tới khi nãy mình ở trước mặt công chúng lại lôi kéo tay Kiệt Sâm, mấu chốt là Kiệt Sâm còn nói ra một câu nói như vậy, điều này làm trong lòng Khắc Lai Nhân tràn ngập ngượng ngùng cùng quẫn bách.
- Ai bảo vừa rồi ngươi nói câu nói như vậy bên trong đại sảnh chứ!
Khắc Lai Nhân trừng lớn đôi mắt, hung tợn nhìn Kiệt Sâm đứng phía sau mình, thần tình tức giận. Chiếc mũi trắng nõn bởi vì tức giận mà hếch lên, làm nổi bật đôi môi kiều diễm đỏ mọng, tràn ngập hương vị mê người.
Giờ phút này nàng làm sao còn giống một vị lão sư uy nghiêm, ngược lại chẳng khác gì một tiểu nữ sinh đang tức giận.
Vừa nghĩ tới vừa rồi ở trong đại sảnh phòng thí nghiệm ánh mắt của các học viên luôn lợi dụng thời gian ngoài giờ học chạy đến tiến hành học tập Linh Dược tề nhìn mình, trong lòng Khắc Lai Nhân chợt có loại cảm giác xúc động muốn một cái tát chụp chết Kiệt Sâm, sau đó bản thân mình cũng tự đi tìm chỗ chết cho xong.
- Khắc Lai Nhân lão sư, vừa rồi là ngươi lôi kéo ta chạy đi ra đi!
Cảm thụ được tay phải truyền tới đau đớn như kim châm, trong lòng Kiệt Sâm thật bất đắc dĩ:
- Nếu như không có chuyện gì khác, Khắc Lai Nhân lão sư, ta còn có việc phải đi về trước!
- Không được, Kiệt Sâm, ta tìm ngươi thật lâu, hiện tại ngươi phải cùng ta đi gặp đạo sư của ta!
Khắc Lai Nhân thật bá đạo trực tiếp đoạn tuyệt ý tưởng của Kiệt Sâm.
- Đạo sư của ngươi?
Nghe nói như vậy trong lòng Kiệt Sâm không khỏi sững sờ, một đoạn trí nhớ từ sâu trong đầu óc của hắn nháy mắt hiện lên, nếu như mình nhớ không lầm, đạo sư của lão sư Khắc Lai Nhân tựa hồ chính là viện trưởng học viện Tây Tư Linh Lực, là một trong hai Linh Dược thiên sư trung cấp tứ giai của Tháp Lâm thành, đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ.
Trong lúc nhất thời trong lòng Kiệt Sâm không khỏi có chút hiểu được Khắc Lai Nhân lão sư đến tìm mình rốt cục có chuyện gì, trải qua một ngày một đêm thích ứng, đã hoàn toàn dung nhập vào thời đại này trong lòng hắn hiểu được, ngày hôm qua trong khóa thực nghiệm mình đã phối chế ra loạidung dịch hỏa nguyên tố trụ cột cùng phương pháp phối chế Linh Dược tề độc đáo, đối với Linh Dược sư của thời đại này mà nói, sẽ nảy sinh chấn động như thế nào.
- Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội!
Giờ phút này trong lòng Kiệt Sâm hiểu được thật sâu, trước khi mình có đủ lực lượng cường đại, nếu bại lộ bản thân mình quá nhiều, ngoại trừ chỉ mang đến cho mình chút ít phương tiện sẽ mang tới cho mình thật nhiều phiền phức.
- Nhưng ít nhất ngươi phải để ta chữa trị xong cánh tay rồi hãy đi đi!
Ở trước mặt Khắc Lai Nhân, Kiệt Sâm giơ lên tay phải bị sưng tấy của mình, lúc trước hắn liều lĩnh vượt cấp phối chế trúc thể linh dịch, khiến bắp thịt cùng gân nhục đều bị tổn hại nghiêm trọng, giờ phút này cánh tay phải của hắn đã trở nên bầm tím.
- Đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi ngươi…?
Cho đến tận lúc này Khắc Lai Nhân mới chú ý tới tay phải bị thương của Kiệt Sâm, sắc mặt nhất thời hòa dịu xuống, nghĩ tới trước đó Kiệt Sâm thật đau đớn lại làm như vô sự, trong lòng Khắc Lai Nhân không biết vì sao lại cảm giác đau lòng.
- Đưa ra tay phải, ngươi đứng yên đừng nhúc nhích!
Thần tình Khắc Lai Nhân thật nghiêm túc đứng trước mặt Kiệt Sâm, vừa nói ánh mắt của nàng vừa đột nhiên phát sáng lên, một cỗ áp lực cực lớn không thể diễn tả bằng lời từ trên người Khắc Lai Nhân bạo phát ra, ép tới mức hơi thở của Kiệt Sâm trở nên thật gian nan.
Ba đạo lục sắc quang quyển từ trên đầu Khắc Lai Nhân xông ra, cuối cùng trôi nổi sau đầu của nàng, lục mang chói mắt, lấy thân thể Khắc Lai Nhân làm trung tâm bộc phát, theo sự khống chế của nàng, lục mang bốc lên khắp một thước chung quanh, dưới ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ ra quang mang mê ly.
Ba đạo lục sắc quang quyển chính là ba đạo linh hoàn của Khắc Lai Nhân, đại biểu thân phận Linh Sư tam giai của nàng.
Trong miệng khẽ ngâm nga, hai mắt Khắc Lai Nhân thoáng chốc tuôn ra một đạo tinh mang, ngay lập tức một đạo linh hoàn sau đầu nàng đột nhiên sáng ngời, một đạo thủy lục sắc huyễn ảnh xuất hiện sau lưng Khắc Lai Nhân, huyễn ảnh nhìn qua giống như một đầu trường xà, hai bên thân rắn là đôi cánh, trên đầu là một chiếc sừng thạch anh xanh biếc, nhộn nhạo lục văn như sóng gợn…
/1885
|