Cẩn thận hồi tưởng lại quá trình phối chế, Kiệt Sâm phát hiện ở kiếp này bản thân hắn đã trở thành một Linh Sư, phương diện linh thức so với kiếp trước mạnh hơn nhiều, bởi vậy trong quá trình phối chế độ khống chế với tài liệu cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng trọng yếu nhất là trong quá trình phối chế, hắn mơ hồ cảm giác được tất cả linh lực trong cơ thể đều sẽ tập trung về hai tay của mình phóng ra ngoài, thậm chí trong quá trình phối chế cũng có không ít linh lực rót vào bên trong sự phản ứng của tài liệu làm thúc đẩy nhanh hơn quá trình phối chế.
Điều này làm cho Kiệt Sâm vô cùng nghi hoặc, trong hệ thống tu luyện của Linh Sư, bất kỳ ở giai vị nào cũng có những hạn chế nhất định. Chẳng hạn như việc ngoại phóng linh lực như vừa rồi chỉ khi Linh Sư đột phá từ Tam giai hậu kỳ lên Tứ giai sơ kỳ mới có thể lĩnh ngộ được. Nhưng hiện tại bản thân hắn cũng chỉ mới là một Linh Sĩ Nhị giai trung kỳ lẽ nào đã lĩnh ngộ được?
Hơn nữa trong quá trình phối chế, Kiệt Sâm còn cảm giác được linh thức đã tăng trưởng rất nhiều, đặc biệt là khi đắm chìm trong quá trình phối chế, tốc độ tăng trưởng linh thức so với lúc bình thường tu luyện phải nhanh hơn tới mấy chục lần, thậm chí ngay cả tốc độ hấp thu thiên địa nguyên tố cũng nhanh hơn rất nhiều.
"Không ngờ phối chế cao giai dược tề còn có chỗ tốt như vậy!" Trên mặt Kiệt Sâm nhịn không được nở nụ cười.
- A a a ...
Đúng lúc này, từ trong phòng ngủ của đại vương tử đột nhiên truyền tới tiếng hét kéo Kiệt Sâm ra khỏi luồng suy nghĩ.
- Thật sự vô cùng cảm tạ ngài, Kiệt Sâm đại sư!
Lai Sâm Đặc ở trong thư phòng nắm chặc tay Kiệt Sâm, đầy cảm kích nói.
Sau khi Lai Sâm Đặc cho Địch Áo Tư phục dụng ba lần Dược tề Thần Thánh thì sắc mặt vốn tiều tuỵ của Địch Áo Tư thoáng chốc đã trở nên hồng nhuận phơn phớt, cả người cũng lên tinh thần rất nhiều. Đặc biệt là Lai Sâm Đặc sau nhiều ngày thấy Địch Áo Tư không ăn được cái gì mà lúc này lại bảo đói bụng khiến Lai Sâm Đặc kích động thiếu chút nữa đã rơi lệ.
Đám người Lỗ Đạo Phu vốn còn hoài nghi Kiệt Sâm thì khi nhìn thấy biến hoá của đại vương tử cũng không khỏi tự cảm khái một tiếng, một loại hưng phấn cùng thất lạc đột nhiên tràn về trong lòng lòng bọn họ.
Thất lạc là bọn họ như thế nào cũng không ngờ được một người còn trẻ tuổi như vậy mà tạo nghệ về Linh dược học lại cao thâm như thế. Cho dù gom tất cả thực lực của bọn họ lại đau khổ nghiên cứu gần hai tháng trời cũng không làm gì được chứng bệnh kỳ lạ kia Kiệt Sâm vừa tới chỉ tuỳ ý nhìn một chút đã có thể phối chế ra dược tề giải quyết triệt để vấn đề. Loại chênh lệch kịch liệt thế này mới khiến trong lòng bọn họ sinh ra thất lạc như vậy.
Còn hưng phấn là do vương quốc lại có thêm một vị Linh Dược Sư cao thâm mà hưng phấn. Đặc biệt là khi bọn họ nhớ tới hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ nhờ Kiệt Sâm chỉ điểm mới có thể trong vòng nửa năm tấn cấp thành Linh Dược Thiên Sư Tứ giai Thượng phẩm, nếu bọn họ cũng được Kiệt Sâm chỉ điểm nói không chừng thành tựu sẽ nhanh chóng tăng cao a!
Mà thêm vào đó bọn họ cũng rất vui vẻ vì bệnh tình của đại vương tử đã được chữa khỏi, tuy bọn họ không tự mình chữa trị mà Lai Sâm Đặc bệ hạ cũng không thể nào xử phạt bọn họ được nhưng trong lòng của Lai Sâm Đặc bệ hạ chắc chắn sẽ có khuất mắc với họ. Nhưng hiện giờ Kiệt Sâm đã ra tay chữa khỏi bệnh cho đại vương tử, bệ hạ tâm tình vui sướng, nói thế nào thì bọn họ dù không có công lao thì cũng có khổ lao, có thể không bị trách phạt mà còn được thưởng nữa là đằng khác.
Khi nhìn thấy thực lực của Kiệt Sâm, trong nhất thời trong lòng mọi người đều cuồn cuộn đủ loại cảm xúc nhưng nhiều nhất vẫn là suy nghĩ làm sao để có thể giao hảo với Kiệt Sâm, ngay cả Lỗ Đạo Phu lúc này cũng giống như vậy!
Đại vương tử Địch Áo Tư sau khi ăn một chút đồ ăn liền nằm xuống ngủ, mà Lai Sâm Đặc sau khi cảm tạ sự vất vả của mấy vị Linh Dược Sư trong gần hai tháng nay bảo bọn họ về tranh thủ nghỉ ngơi rồi mới dẫn Kiệt Sâm một mình tới trong thư phòng.
Đám Linh Dược Sư đang muốn giao hảo với Kiệt Sâm đột nhiên mất đi mục tiêu liền nhao nhao chuyển hướng lên hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ. Đám người có thể ở đây lúc này đều là những Linh Dược Sư đứng đầu của vương quốc, thấp nhất cũng là Linh Dược Thiên Sư Thượng phẩm, hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ vốn vừa mới tấn cấp lên Thượng phẩm Linh Dược Thiên sư địa vị trong đám người này cũng không cao nhưng hiện tại đã hoàn toàn khác rồi. Đám Linh Dược Sư kia, thậm chí cả Lỗ Đạo Phu cũng đang ra sức muốn thân cận với hai người a!
Cả đám lão gia hoả sau khi gỡ được gánh nặng tâm tư hai tháng nay liền thấy toàn thân nhẹ nhõm, cười nói rôm rả đi ra khỏi hoàng cung.
- Ha ha, bệ hạ, đây chẳng qua là tiện tay mà thôi!
Trong thư phòng, cảm giác được sự cảm kích của Lai Sâm Đặc nhưng biểu hiện của Kiệt Sâm vẫn cực kỳ bình thản.
- Không ... không, đại sư Kiệt Sâm, cái này tuy đối với ngài chỉ là tiện tay nhưng đối với cả vương quốc Áo Lan Đa mà nói chính là sự cứu vớt cả tương lai đó!
Lai Sâm Đặc vô cùng cảm khái, tảng đá luôn đè nặng trong lòng lúc này đã được gỡ xuống, trên mặt hắn cũng hiếm hoi lộ ra nụ cười chân thành tha thiết.
Đối với Kiệt Sâm, trong lòng Lai Sâm Đặc vô cùng cảm kích, từ biểu hiện bình đạm của Kiệt Sâm, Lai Sâm Đặc cũng cảm nhận được Kiệt Sâm không hề đơn giản. Một thiếu niên như vậy mặc kệ có năng lực thế nào nhưng khi đối mặt một vị quốc vương như Lai Sâm Đặc hắn mà trên mặt lại không hề có biểu hiện của việc thụ sủng nhược khinh mà lại cực kỳ bình thản!
Hơn nữa Lai Sâm Đặc cũng có thể nhìn ra sự bình thản này không phải Kiệt Sâm cố ý muốn biểu lộ là thật sự là hắn không để chuyện này trong lòng giống như chuyện này chỉ là một chuyện hết sức bình thường vậy. Chính điều này càng khiến Lai Sâm Đặc thấy Kiệt Sâm càng thêm thần bí.
Lai Sâm Đặc chưa bao giờ nghĩ tới cái gì gọi là thiên bài bẩm sinh, trong suy nghĩ của hắn thì nhất định Kiệt Sâm phải có một lão sư cực kỳ cường đại chỉ dạy. Nhưng Kiệt Sâm đã lợi hại như vậy thì lão sư của hắn sẽ lợi hại cỡ nào? Trong lòng Lai Sâm Đặc cũng không thể tưởng tượn được cũng không dám tưởng tượng nhưng hắn cũng hiểu được nhân vật như vậy một tiểu vương quốc như Áo Lan Đa không thể nào giữ chân được, chỉ sợ người nọ ở trong các đại đế quốc trên đại lục cũng thuộc tầng lớp đứng trên đỉnh kim tự tháp a.
- Đại sư Kiệt Sâm, ta cũng không nói lời khách sáo, nếu như ngài có bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần Lai Sâm Đặc ta có năng lực thì ta nhất định sẽ hết sức đi làm!
Không phải Lai Sâm Đặc không muốn ban thưởng cho Kiệt Sâm cái gì đó nhưng hắn biết Linh Dược đại sư như Kiệt Sâm sẽ không thiếu mấy thứ bình thường cho nên cũng không biết ban thưởng cái gì cho tốt, do đó hắn đành để quyền lựa chọn cho Kiệt Sâm.
Nhưng trọng yếu nhất là trong quá trình phối chế, hắn mơ hồ cảm giác được tất cả linh lực trong cơ thể đều sẽ tập trung về hai tay của mình phóng ra ngoài, thậm chí trong quá trình phối chế cũng có không ít linh lực rót vào bên trong sự phản ứng của tài liệu làm thúc đẩy nhanh hơn quá trình phối chế.
Điều này làm cho Kiệt Sâm vô cùng nghi hoặc, trong hệ thống tu luyện của Linh Sư, bất kỳ ở giai vị nào cũng có những hạn chế nhất định. Chẳng hạn như việc ngoại phóng linh lực như vừa rồi chỉ khi Linh Sư đột phá từ Tam giai hậu kỳ lên Tứ giai sơ kỳ mới có thể lĩnh ngộ được. Nhưng hiện tại bản thân hắn cũng chỉ mới là một Linh Sĩ Nhị giai trung kỳ lẽ nào đã lĩnh ngộ được?
Hơn nữa trong quá trình phối chế, Kiệt Sâm còn cảm giác được linh thức đã tăng trưởng rất nhiều, đặc biệt là khi đắm chìm trong quá trình phối chế, tốc độ tăng trưởng linh thức so với lúc bình thường tu luyện phải nhanh hơn tới mấy chục lần, thậm chí ngay cả tốc độ hấp thu thiên địa nguyên tố cũng nhanh hơn rất nhiều.
"Không ngờ phối chế cao giai dược tề còn có chỗ tốt như vậy!" Trên mặt Kiệt Sâm nhịn không được nở nụ cười.
- A a a ...
Đúng lúc này, từ trong phòng ngủ của đại vương tử đột nhiên truyền tới tiếng hét kéo Kiệt Sâm ra khỏi luồng suy nghĩ.
- Thật sự vô cùng cảm tạ ngài, Kiệt Sâm đại sư!
Lai Sâm Đặc ở trong thư phòng nắm chặc tay Kiệt Sâm, đầy cảm kích nói.
Sau khi Lai Sâm Đặc cho Địch Áo Tư phục dụng ba lần Dược tề Thần Thánh thì sắc mặt vốn tiều tuỵ của Địch Áo Tư thoáng chốc đã trở nên hồng nhuận phơn phớt, cả người cũng lên tinh thần rất nhiều. Đặc biệt là Lai Sâm Đặc sau nhiều ngày thấy Địch Áo Tư không ăn được cái gì mà lúc này lại bảo đói bụng khiến Lai Sâm Đặc kích động thiếu chút nữa đã rơi lệ.
Đám người Lỗ Đạo Phu vốn còn hoài nghi Kiệt Sâm thì khi nhìn thấy biến hoá của đại vương tử cũng không khỏi tự cảm khái một tiếng, một loại hưng phấn cùng thất lạc đột nhiên tràn về trong lòng lòng bọn họ.
Thất lạc là bọn họ như thế nào cũng không ngờ được một người còn trẻ tuổi như vậy mà tạo nghệ về Linh dược học lại cao thâm như thế. Cho dù gom tất cả thực lực của bọn họ lại đau khổ nghiên cứu gần hai tháng trời cũng không làm gì được chứng bệnh kỳ lạ kia Kiệt Sâm vừa tới chỉ tuỳ ý nhìn một chút đã có thể phối chế ra dược tề giải quyết triệt để vấn đề. Loại chênh lệch kịch liệt thế này mới khiến trong lòng bọn họ sinh ra thất lạc như vậy.
Còn hưng phấn là do vương quốc lại có thêm một vị Linh Dược Sư cao thâm mà hưng phấn. Đặc biệt là khi bọn họ nhớ tới hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ nhờ Kiệt Sâm chỉ điểm mới có thể trong vòng nửa năm tấn cấp thành Linh Dược Thiên Sư Tứ giai Thượng phẩm, nếu bọn họ cũng được Kiệt Sâm chỉ điểm nói không chừng thành tựu sẽ nhanh chóng tăng cao a!
Mà thêm vào đó bọn họ cũng rất vui vẻ vì bệnh tình của đại vương tử đã được chữa khỏi, tuy bọn họ không tự mình chữa trị mà Lai Sâm Đặc bệ hạ cũng không thể nào xử phạt bọn họ được nhưng trong lòng của Lai Sâm Đặc bệ hạ chắc chắn sẽ có khuất mắc với họ. Nhưng hiện giờ Kiệt Sâm đã ra tay chữa khỏi bệnh cho đại vương tử, bệ hạ tâm tình vui sướng, nói thế nào thì bọn họ dù không có công lao thì cũng có khổ lao, có thể không bị trách phạt mà còn được thưởng nữa là đằng khác.
Khi nhìn thấy thực lực của Kiệt Sâm, trong nhất thời trong lòng mọi người đều cuồn cuộn đủ loại cảm xúc nhưng nhiều nhất vẫn là suy nghĩ làm sao để có thể giao hảo với Kiệt Sâm, ngay cả Lỗ Đạo Phu lúc này cũng giống như vậy!
Đại vương tử Địch Áo Tư sau khi ăn một chút đồ ăn liền nằm xuống ngủ, mà Lai Sâm Đặc sau khi cảm tạ sự vất vả của mấy vị Linh Dược Sư trong gần hai tháng nay bảo bọn họ về tranh thủ nghỉ ngơi rồi mới dẫn Kiệt Sâm một mình tới trong thư phòng.
Đám Linh Dược Sư đang muốn giao hảo với Kiệt Sâm đột nhiên mất đi mục tiêu liền nhao nhao chuyển hướng lên hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ. Đám người có thể ở đây lúc này đều là những Linh Dược Sư đứng đầu của vương quốc, thấp nhất cũng là Linh Dược Thiên Sư Thượng phẩm, hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ vốn vừa mới tấn cấp lên Thượng phẩm Linh Dược Thiên sư địa vị trong đám người này cũng không cao nhưng hiện tại đã hoàn toàn khác rồi. Đám Linh Dược Sư kia, thậm chí cả Lỗ Đạo Phu cũng đang ra sức muốn thân cận với hai người a!
Cả đám lão gia hoả sau khi gỡ được gánh nặng tâm tư hai tháng nay liền thấy toàn thân nhẹ nhõm, cười nói rôm rả đi ra khỏi hoàng cung.
- Ha ha, bệ hạ, đây chẳng qua là tiện tay mà thôi!
Trong thư phòng, cảm giác được sự cảm kích của Lai Sâm Đặc nhưng biểu hiện của Kiệt Sâm vẫn cực kỳ bình thản.
- Không ... không, đại sư Kiệt Sâm, cái này tuy đối với ngài chỉ là tiện tay nhưng đối với cả vương quốc Áo Lan Đa mà nói chính là sự cứu vớt cả tương lai đó!
Lai Sâm Đặc vô cùng cảm khái, tảng đá luôn đè nặng trong lòng lúc này đã được gỡ xuống, trên mặt hắn cũng hiếm hoi lộ ra nụ cười chân thành tha thiết.
Đối với Kiệt Sâm, trong lòng Lai Sâm Đặc vô cùng cảm kích, từ biểu hiện bình đạm của Kiệt Sâm, Lai Sâm Đặc cũng cảm nhận được Kiệt Sâm không hề đơn giản. Một thiếu niên như vậy mặc kệ có năng lực thế nào nhưng khi đối mặt một vị quốc vương như Lai Sâm Đặc hắn mà trên mặt lại không hề có biểu hiện của việc thụ sủng nhược khinh mà lại cực kỳ bình thản!
Hơn nữa Lai Sâm Đặc cũng có thể nhìn ra sự bình thản này không phải Kiệt Sâm cố ý muốn biểu lộ là thật sự là hắn không để chuyện này trong lòng giống như chuyện này chỉ là một chuyện hết sức bình thường vậy. Chính điều này càng khiến Lai Sâm Đặc thấy Kiệt Sâm càng thêm thần bí.
Lai Sâm Đặc chưa bao giờ nghĩ tới cái gì gọi là thiên bài bẩm sinh, trong suy nghĩ của hắn thì nhất định Kiệt Sâm phải có một lão sư cực kỳ cường đại chỉ dạy. Nhưng Kiệt Sâm đã lợi hại như vậy thì lão sư của hắn sẽ lợi hại cỡ nào? Trong lòng Lai Sâm Đặc cũng không thể tưởng tượn được cũng không dám tưởng tượng nhưng hắn cũng hiểu được nhân vật như vậy một tiểu vương quốc như Áo Lan Đa không thể nào giữ chân được, chỉ sợ người nọ ở trong các đại đế quốc trên đại lục cũng thuộc tầng lớp đứng trên đỉnh kim tự tháp a.
- Đại sư Kiệt Sâm, ta cũng không nói lời khách sáo, nếu như ngài có bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần Lai Sâm Đặc ta có năng lực thì ta nhất định sẽ hết sức đi làm!
Không phải Lai Sâm Đặc không muốn ban thưởng cho Kiệt Sâm cái gì đó nhưng hắn biết Linh Dược đại sư như Kiệt Sâm sẽ không thiếu mấy thứ bình thường cho nên cũng không biết ban thưởng cái gì cho tốt, do đó hắn đành để quyền lựa chọn cho Kiệt Sâm.
/1885
|