Dứt lời, La Tư Đặc hướng về phương hướng Từ Đường gia tộc đi tới...
Trong từ đường Gia tộc Thác Đức, một đám người đứng yên nơi đó, lặng ngắt như tờ nhìn La Tư Đặc khảo thí nồng độ huyết mạch cho Kiệt Sâm. Có thể phát hiện ở thời điểm này tiến vào Từ Đường gia tộc, không có ai không phải nhân vật có địa vị hiển hách trong gia tộc Thác Đức. Mà đệ tử hạch tâm trong gia tộc cùng với đệ tử bình thường tất cả đều đứng bên ngoài vây xem. Dù sao gia tộc cũng không có phái người đến xua đuổi, đám người cũng vui vẻ xem náo nhiệt.
Lôi Nặc nhìn sang La Tư Đặc khảo thí Kiệt Sâm, trái tim như muốn nhảy ra khỏi ngực chui lên cuống họng, hai đấm nắm chặt lại, trong lòng hắn khẩn trương vô cùng, sợ La Tư Đặc cho Kiệt Sâm kết quả không giống kết quả khảo nghiệm của mình.
Một đạo hồng mang từ trên tảng đá trong suốt bắn ra, trong lòng Lôi Nặc thả tảng đá đang đè nặng xuống, hắn lập tức thở ra một hơi thật dài.
- A???
Trong đám người cũng phát ra một tiếng kinh hãi, lập tức yên lặng xuống.
- Quả nhiên, nồng độ huyết mạch quả nhiên vượt quá 50%, đã bao nhiêu năm? Trong ấn tượng của ta, tựa hồ gia tộc có người đầu tiên xuất hiện nồng độ huyết mạch trên 50% mà có thể tấn cấp Linh đồ.
La Tư Đặc cũng có chút khó có thể tin nhìn huyết mạch thạch đang tán ra hồng quang, hắn trầm mặc thật lâu.
- Thúc công, người thấy sao?
Lôi Áo đứng ở bên người La Tư Đặc âm thầm nhìn Lôi Nặc, thần thái trên mặt Lôi Nặc buông lỏng thì sắc mặt hắn cũng mang theo một tia tươi cười, Lôi Áo đi đến trước hai bước nói khẽ:
- Thúc công, có phải sắp tới sẽ tổ chức cho Kiệt Sâm một nghi thức hay không?
- Thật sự là vận khí cứt chó mà, vậy cũng được sao?
Trong đám người, sắc mặt Khắc Lao Đức âm trầm, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, Kiệt Sâm rõ ràng thật sự đúng như Lôi Nặc nói, có được huyết mạch gia tộc 50% trở lên, còn có thể đột phá Linh đồ, loại chuyện này trong lịch sử gia tộc còn chưa từng xảy ra.
- Đừng tưởng rằng như vậy có thể trọng hồi gia tộc rồi, hừ, trước hết để cho ngươi cao hứng, trò hay vẫn còn phía sau cơ.
Khắc Lao Đức mắt nhìn đám người Lôi Nặc trước mặt, ánh mắt vụng trộm trao đổi với vài tên lão giả, khóe miệng đột nhiên hiện lên một tia cười độc ác.
La Tư Đặc phục hồi tinh thần lại, khẽ gật đầu, thời điểm năm đó xử lý sự tình Lôi Nặc, trong tộc có không ít người đối với Lôi Nặc tràn ngập cừu hận, cũng có một nhóm người thì cảm thấy gia tộc thẹn với Lôi Nặc, La Tư Đặc chính là một thành viên trong đó, hôm nay Kiệt Sâm đã có tính đặc thù như vậy, để cho hắn trở lại dòng họ coi như là cho Lôi Nặc một chút đền bù tổn thất a.
Trong lòng La Tư Đặc suy nghĩ lấy, vừa định lên tiếng tuyên bố thì Khắc Lao Đức bên trong đám người lại đột nhiên đứng dậy, lên tiếng nói:
- Tam thúc, ta có chuyện muốn nói, Kiệt Sâm mặc dù có chút đặc thù, nhưng mà cho hắn trực tiếp gia nhập gia tộc thì không khỏi có chút đùa giỡ a?
- Hả?
La Tư Đặc trực tiếp đem ánh mắt rơi vào người Khắc Lao Đức, tinh mang trong đáy mắt chợt lóe lên.
Trong lòng Khắc Lao Đức nhẹ nhàng lẩm bẩm, hắn căn răng nói tiếp:
- Năm đó Lôi Nặc làm những chuyện như vậy, đối với gia tộc đã tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng, chỉ sợ chư vị ở đây cũng biết, năm đó Lôi Nặc mang về một nữ tử ngoại tộc, kết quả làm cho gia tộc Đạo Tư một trong tứ đại thế gia Khai La Đế Quốc trực tiếp tìm tới tận cửa đòi người. Hơn nữa thông báo Lai Sâm Đặc bệ hạ nếu như không giao ra người đến, liền san bằng Vương quốc Áo Lan Đa ta, diệt toàn tộc Gia tộc Thác Đức. Tuy rằng cuối cùng gia tộc trục xuất Lôi Nặc, trả nàng kia về gia tộc Đạo Tư, người của gia tộc Đạo Tư đã ra khỏi đế quốc. Nhưng là vì sự kiện kia, địa vị của Gia tộc Thác Đức chúng ta bị hạ thấp kịch liệt, tín nhiệm vương quốc đối với gia tộc bọn ta cũng ngày càng giảm bớt, đây hết thảy những chuyện này đều do một tay Lôi Nặc tạo thành....
Khắc Lao Đức nhìn toàn trường nhìn chung quanh, trên mặt lộ ra vẻ đau lòng vô cùng:
- Tuy rằng chuyện năm đó, Kiệt Sâm hoàn toàn là người vô tội, nhưng mà đối mặt với một kẻ cơ hồ khiến gia tộc diệt tộc, Kiệt Sâm cho dù không mang thù, nhưng nếu như vì chuyện này mà để cho Kiệt Sâm trực tiếp về đến gia tộc thì thể diện Gia tộc Thác Đức chúng ta đặt ở đâu? Vương quốc sau khi biết sẽ đối đãi với gia tộc Thác Đức chúng ta như thế nào? Dù sao trong tộc quy cũng không có quy định đệ tử gia tộc bị trục xuất có thể trực tiếp trở về gia tộc...
Khắc Lao Đức tạo ra bộ dáng vì gia tộc suy nghĩ, lòng đầy căm phẫn để cho tất cả mọi người bên trong Từ Đường lập tức nghị luận.
- Đúng vậy a, Tam thúc, ngài nghĩ lại ah!
Lão nhân mặc gấm y đi vào cùng Khắc Lao Đức giờ phút này cũng đứng dậy, người nọ là Tam Trưởng Lão Tạp Lan của Gia tộc Thác Đức, còn là anh em ruột với Khắc Lao Đức.
- Nếu để cho bệ hạ đã biết chuyện này, bệ hạ sẽ nghĩ như thế nào?
Một lão giả khác cũng đứng dậy nói.
Một bên Lôi Nặc nguyên bản buông lỏng thì giờ phút này sắc mặt tái nhợt nhìn sang Khắc Lao Đức, trong đôi mắt như muốn phun ra lửa.
- Khắc Lao Đức ngươi nói hươu nói vượn cái gì, việc này đều có thúc công làm chủ.
Lôi Áo giận tím mặt nói.
- Lôi Áo, ngươi thân là tộc trưởng gia tộc càng phải một lòng vì gia tộc suy nghĩ, không thể tùy tâm làm việc, Khắc Lao Đức nói như vậy, cũng là muốn tốt cho gia tộc.
Tạp Lan lần nữa nhảy ra nói.
- Đủ rồi. Nguyên một đám đã làm loạn đủ chưa?
Chứng kiến Từ Đường ồn ào, La Tư Đặc lập tức hai trừng mắt, khiển trách:
- Nơi này là Từ Đường của gia tộc, là địa phương các vị tổ tiên gia tộc nghỉ ngơi, nhìn bộ dáng các ngươi mà xem, nếu còn ai lên ồn ào thì cút ra ngoài.
La Tư Đặc phát hỏa, lập tức toàn bộ Từ Đường thoáng cái yên tĩnh trở lại, chỉ có Khắc Lao Đức cùng đám người Lôi Áo trợn mắt nhìn nhau.
- Khắc Lao Đức, vậy ngươi nói phải làm gì.
La Tư Đặc đem ánh mắt rơi vào người Khắc Lao Đức, đối với người có ý kiến với quyết định của mình, trong lòng La Tư Đặc có chút tức giận, nhưng mà hôm nay tình cảnh của gia tộc trong vương quốc không thể không lo, theo lời Khắc Lao Đức cũng không phải không có lý.
Khắc Lao Đức bỏ qua ánh mắt phẫn nộ của Lôi Áo, hắn dùng thanh âm cung kính nói:
- Tam thúc, kỳ thật đối với Kiệt Sâm, cá nhân ta không có thành kiến chút nào. Đối với người đặc thù xuất hiện trong gia tộc, trong nội tâm của ta trái lại rất mừng rỡ. Gia tộc Thác Đức chúng ta truyền thừa từ ngày Vương quốc Áo Lan Đa thành lập đất nước cũng đã có gần sáu trăm năm lịch sử, lại ngược dòng hướng lên trên nữa tìm hiểu mà nói thì vô cùng lâu đời. Một đại gia tộc, ta hiểu rất rõm muốn truyền thừa xuống dưới thật tốt thì đệ tử ưu tú trong gia tộc không thể thiếu. Mà tình huống đặc biệt như Kiệt Sâm có tác dụng làm cho gia tộc càng thêm thịnh vượng...
Trong từ đường Gia tộc Thác Đức, một đám người đứng yên nơi đó, lặng ngắt như tờ nhìn La Tư Đặc khảo thí nồng độ huyết mạch cho Kiệt Sâm. Có thể phát hiện ở thời điểm này tiến vào Từ Đường gia tộc, không có ai không phải nhân vật có địa vị hiển hách trong gia tộc Thác Đức. Mà đệ tử hạch tâm trong gia tộc cùng với đệ tử bình thường tất cả đều đứng bên ngoài vây xem. Dù sao gia tộc cũng không có phái người đến xua đuổi, đám người cũng vui vẻ xem náo nhiệt.
Lôi Nặc nhìn sang La Tư Đặc khảo thí Kiệt Sâm, trái tim như muốn nhảy ra khỏi ngực chui lên cuống họng, hai đấm nắm chặt lại, trong lòng hắn khẩn trương vô cùng, sợ La Tư Đặc cho Kiệt Sâm kết quả không giống kết quả khảo nghiệm của mình.
Một đạo hồng mang từ trên tảng đá trong suốt bắn ra, trong lòng Lôi Nặc thả tảng đá đang đè nặng xuống, hắn lập tức thở ra một hơi thật dài.
- A???
Trong đám người cũng phát ra một tiếng kinh hãi, lập tức yên lặng xuống.
- Quả nhiên, nồng độ huyết mạch quả nhiên vượt quá 50%, đã bao nhiêu năm? Trong ấn tượng của ta, tựa hồ gia tộc có người đầu tiên xuất hiện nồng độ huyết mạch trên 50% mà có thể tấn cấp Linh đồ.
La Tư Đặc cũng có chút khó có thể tin nhìn huyết mạch thạch đang tán ra hồng quang, hắn trầm mặc thật lâu.
- Thúc công, người thấy sao?
Lôi Áo đứng ở bên người La Tư Đặc âm thầm nhìn Lôi Nặc, thần thái trên mặt Lôi Nặc buông lỏng thì sắc mặt hắn cũng mang theo một tia tươi cười, Lôi Áo đi đến trước hai bước nói khẽ:
- Thúc công, có phải sắp tới sẽ tổ chức cho Kiệt Sâm một nghi thức hay không?
- Thật sự là vận khí cứt chó mà, vậy cũng được sao?
Trong đám người, sắc mặt Khắc Lao Đức âm trầm, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, Kiệt Sâm rõ ràng thật sự đúng như Lôi Nặc nói, có được huyết mạch gia tộc 50% trở lên, còn có thể đột phá Linh đồ, loại chuyện này trong lịch sử gia tộc còn chưa từng xảy ra.
- Đừng tưởng rằng như vậy có thể trọng hồi gia tộc rồi, hừ, trước hết để cho ngươi cao hứng, trò hay vẫn còn phía sau cơ.
Khắc Lao Đức mắt nhìn đám người Lôi Nặc trước mặt, ánh mắt vụng trộm trao đổi với vài tên lão giả, khóe miệng đột nhiên hiện lên một tia cười độc ác.
La Tư Đặc phục hồi tinh thần lại, khẽ gật đầu, thời điểm năm đó xử lý sự tình Lôi Nặc, trong tộc có không ít người đối với Lôi Nặc tràn ngập cừu hận, cũng có một nhóm người thì cảm thấy gia tộc thẹn với Lôi Nặc, La Tư Đặc chính là một thành viên trong đó, hôm nay Kiệt Sâm đã có tính đặc thù như vậy, để cho hắn trở lại dòng họ coi như là cho Lôi Nặc một chút đền bù tổn thất a.
Trong lòng La Tư Đặc suy nghĩ lấy, vừa định lên tiếng tuyên bố thì Khắc Lao Đức bên trong đám người lại đột nhiên đứng dậy, lên tiếng nói:
- Tam thúc, ta có chuyện muốn nói, Kiệt Sâm mặc dù có chút đặc thù, nhưng mà cho hắn trực tiếp gia nhập gia tộc thì không khỏi có chút đùa giỡ a?
- Hả?
La Tư Đặc trực tiếp đem ánh mắt rơi vào người Khắc Lao Đức, tinh mang trong đáy mắt chợt lóe lên.
Trong lòng Khắc Lao Đức nhẹ nhàng lẩm bẩm, hắn căn răng nói tiếp:
- Năm đó Lôi Nặc làm những chuyện như vậy, đối với gia tộc đã tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng, chỉ sợ chư vị ở đây cũng biết, năm đó Lôi Nặc mang về một nữ tử ngoại tộc, kết quả làm cho gia tộc Đạo Tư một trong tứ đại thế gia Khai La Đế Quốc trực tiếp tìm tới tận cửa đòi người. Hơn nữa thông báo Lai Sâm Đặc bệ hạ nếu như không giao ra người đến, liền san bằng Vương quốc Áo Lan Đa ta, diệt toàn tộc Gia tộc Thác Đức. Tuy rằng cuối cùng gia tộc trục xuất Lôi Nặc, trả nàng kia về gia tộc Đạo Tư, người của gia tộc Đạo Tư đã ra khỏi đế quốc. Nhưng là vì sự kiện kia, địa vị của Gia tộc Thác Đức chúng ta bị hạ thấp kịch liệt, tín nhiệm vương quốc đối với gia tộc bọn ta cũng ngày càng giảm bớt, đây hết thảy những chuyện này đều do một tay Lôi Nặc tạo thành....
Khắc Lao Đức nhìn toàn trường nhìn chung quanh, trên mặt lộ ra vẻ đau lòng vô cùng:
- Tuy rằng chuyện năm đó, Kiệt Sâm hoàn toàn là người vô tội, nhưng mà đối mặt với một kẻ cơ hồ khiến gia tộc diệt tộc, Kiệt Sâm cho dù không mang thù, nhưng nếu như vì chuyện này mà để cho Kiệt Sâm trực tiếp về đến gia tộc thì thể diện Gia tộc Thác Đức chúng ta đặt ở đâu? Vương quốc sau khi biết sẽ đối đãi với gia tộc Thác Đức chúng ta như thế nào? Dù sao trong tộc quy cũng không có quy định đệ tử gia tộc bị trục xuất có thể trực tiếp trở về gia tộc...
Khắc Lao Đức tạo ra bộ dáng vì gia tộc suy nghĩ, lòng đầy căm phẫn để cho tất cả mọi người bên trong Từ Đường lập tức nghị luận.
- Đúng vậy a, Tam thúc, ngài nghĩ lại ah!
Lão nhân mặc gấm y đi vào cùng Khắc Lao Đức giờ phút này cũng đứng dậy, người nọ là Tam Trưởng Lão Tạp Lan của Gia tộc Thác Đức, còn là anh em ruột với Khắc Lao Đức.
- Nếu để cho bệ hạ đã biết chuyện này, bệ hạ sẽ nghĩ như thế nào?
Một lão giả khác cũng đứng dậy nói.
Một bên Lôi Nặc nguyên bản buông lỏng thì giờ phút này sắc mặt tái nhợt nhìn sang Khắc Lao Đức, trong đôi mắt như muốn phun ra lửa.
- Khắc Lao Đức ngươi nói hươu nói vượn cái gì, việc này đều có thúc công làm chủ.
Lôi Áo giận tím mặt nói.
- Lôi Áo, ngươi thân là tộc trưởng gia tộc càng phải một lòng vì gia tộc suy nghĩ, không thể tùy tâm làm việc, Khắc Lao Đức nói như vậy, cũng là muốn tốt cho gia tộc.
Tạp Lan lần nữa nhảy ra nói.
- Đủ rồi. Nguyên một đám đã làm loạn đủ chưa?
Chứng kiến Từ Đường ồn ào, La Tư Đặc lập tức hai trừng mắt, khiển trách:
- Nơi này là Từ Đường của gia tộc, là địa phương các vị tổ tiên gia tộc nghỉ ngơi, nhìn bộ dáng các ngươi mà xem, nếu còn ai lên ồn ào thì cút ra ngoài.
La Tư Đặc phát hỏa, lập tức toàn bộ Từ Đường thoáng cái yên tĩnh trở lại, chỉ có Khắc Lao Đức cùng đám người Lôi Áo trợn mắt nhìn nhau.
- Khắc Lao Đức, vậy ngươi nói phải làm gì.
La Tư Đặc đem ánh mắt rơi vào người Khắc Lao Đức, đối với người có ý kiến với quyết định của mình, trong lòng La Tư Đặc có chút tức giận, nhưng mà hôm nay tình cảnh của gia tộc trong vương quốc không thể không lo, theo lời Khắc Lao Đức cũng không phải không có lý.
Khắc Lao Đức bỏ qua ánh mắt phẫn nộ của Lôi Áo, hắn dùng thanh âm cung kính nói:
- Tam thúc, kỳ thật đối với Kiệt Sâm, cá nhân ta không có thành kiến chút nào. Đối với người đặc thù xuất hiện trong gia tộc, trong nội tâm của ta trái lại rất mừng rỡ. Gia tộc Thác Đức chúng ta truyền thừa từ ngày Vương quốc Áo Lan Đa thành lập đất nước cũng đã có gần sáu trăm năm lịch sử, lại ngược dòng hướng lên trên nữa tìm hiểu mà nói thì vô cùng lâu đời. Một đại gia tộc, ta hiểu rất rõm muốn truyền thừa xuống dưới thật tốt thì đệ tử ưu tú trong gia tộc không thể thiếu. Mà tình huống đặc biệt như Kiệt Sâm có tác dụng làm cho gia tộc càng thêm thịnh vượng...
/1885
|