Dược Thần

Chương 121: Lửa giận! (1)

/1885


Chứng kiến Yên Cơ rất thành ý hỏi mình, mà không phải là vì tìm chủ đề tùy ý đặt câu hỏi, Kiệt Sâm lập tức chỉ vào hai loại cây nói từng loại khác biệt cho Yên Cơ nghe, Yên Cơ mang trên mặt kinh ngạc, Kiệt Sâm mỗi một lần nói sự khác nhau thì vẻ mặt của Yên Cơ lại càng thêm kinh ngạc.

Yên Cơ thật sự là thật không ngờ, hai loại cây dưới mắt người bình thường giống nhau là thế, thậm chí danh gia không cẩn thận cũng không phân biệt rõ Úc Kim Hương cùng Kim Sắc Mạn Đà La lại có nhiều điểm khác nhau như vậy. Điều này làm cho gương mặt Yên Cơ bởi vì phát hiện Kim Sắc Mạn Đà La mà trong lòng có chút đắc ý hiện giờ không khỏi có chút đỏ lên.

- Yên Cơ tiểu thư chậm rãi đi dạo a, ta đi địa phương khác nhìn xem.

Kiệt Sâm đối với Yên Cơ cười cười, lại đi về hoa viên khác.

- Thành chủ Tác Nạp Tư đến rồi!

Không đợi Kiệt Sâm đi ra hai bước, ngoài hoa viên đột nhiên truyền đến một hồi tiếng động lớn.

Kiệt Sâm giương mắt nhìn lên, chỉ thấy một nam tử trung niên ăn mặc bào nạm vàng tràn ngập uy nghiêm, bên cạnh hắn là một nữ hài tóc bím đen, đúng là Lâm Đạt mà Kiệt Sâm từng trị liệu.

Một thị vệ trung niên đứng ở sau lưng hai người, sắc mặt bình tĩnh, tựa hồ rất đạm bạc, bất quá Kiệt Sâm lại có thể từ trên người nam tử trung niên kia cảm thấy một cỗ khí thế vô cùng cường đại, đoán chừng là đệ nhất cường giả Thành Tháp Lâm, thống lĩnh hộ vệ Quỳnh Tư Tông Linh Sư ngũ giai đê cấp.

Tác Nạp Tư thân là người đứng đầu một thành, người muốn quan hệ với hắn rất nhiều, lúc này hắn vừa tiến vào đã có vô số khách mời tiến lên, như sao vây quanh trăng sáng đón tiếp. Nhưng Tác Nạp Tư lại một chút cũng không hoảng loạn, mang trên mặt nụ cười mỉm, một bên cùng mọi người hàn huyên, một bên hướng đại sảnh yến hội đi đến, trên đường đi đúng là ai cũng không có bỏ qua.

Tác Nạp Tư đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, ánh mắt đã rơi vào trên người Yên Cơ, trên mặt tràn đầy tươi cười:

- Yên Cơ, đêm nay nhớ chơi vui vẻ một chút.

- Tốt, cám ơn Tác Nạp Tư thúc thúc chiêu đãi.

Yên Cơ dịu dàng cười cười, chung quanh truyền đến một hồi thanh âm nuốt nước miếng.

Lâm Đạt đi bên cạnh Tác Nạp Tư, thấy Kiệt Sâm sắc mặt nàng hơi đổi, nghĩ đến ngày đó Kiệt Sâm trị liệu cho mình, trên mặt nàng không khỏi mang theo một tia đỏ ửng.

Lập tức Thành chủ Tác Nạp Tư đem ánh mắt chuyển tới Kiệt Sâm bên cạnh, thấy Kiệt Sâm ăn mặc trường bào màu xám thì lông mày không khỏi nhẹ nhàng nhăn, cũng không phải Tác Nạp Tư đối với Kiệt Sâm có ý kiến gì, chỉ là trường bào trên người hắn quá mức cũ nát. Dù sao đây là tiệc tối của phủ thành chủ Tác Nạp Tư, đến phủ thành chủ dự tiệc, ngươi không nhất định phải mặc y phục hoa lệ, nhưng ít ra cũng phải có thể diện một chút, mà thiếu niên trước mặt này giống như là tùy tiện vơ đại một bộ y phục thường ngày mặc vào, hơn nữa mình không nhận ra thiếu niên này là ai.

Bất quá Tác Nạp Tư dù sao cũng là người ngồi lâu ở địa vị cao, tuy rằng trong lòng có một chút không thoải mái nhưng vẫn tươi cười ôn hòa nói.

- Vị này là?

- Thành chủ Tác Nạp Tư, tại hạ Kiệt Sâm.

Tác Nạp Tư ngây ngẩn cả người, đối với cái tên Kiệt Sâm, Tác Nạp Tư có thể nói là như sấm bên tai, mặc dù là Kiệt Sâm chữa hết bệnh cho nữ nhi Lâm Đạt của mình, bất quá Tác Nạp Tư lại cũng chưa từng thấy tận mắt Kiệt Sâm. Hơn nữa nghe nói Kiệt Sâm cùng đại sư Tát Cáp và Đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ quan hệ vô cùng tốt, lại không nghĩ rằng đây là một thiếu niên trẻ tuổi như thế.

Bất quá Thành chủ Tác Nạp Tư dù sao cũng là người trầm ổn, cho dù trong lòng đang kinh đào hãi lãng, nhưng trên mặt không tìm ra được một chút thất thố, hắn lại một lần nữa tươi cười, nhiệt tình vươn tay ra:

- Hoan nghênh hoan nghênh, Đại sư Kiệt Sâm y thuật cao minh, ta đây làm cha còn chưa có chính miệng cám ơn ngài.

- Thành chủ đại nhân khách khí rồi.

Kiệt Sâm khiêm tốn nói.

Một bên Yên Cơ nghi hoặc nhìn Kiệt Sâm, rất hiển nhiên đối với chuyện giữa Thành chủ Tác Nạp Tư cùng Kiệt Sâm cũng không hiểu lắm.

Được Thành chủ Tác Nạp Tư nhiệt tình mời mọc, một đám người đi vào yến hội sảnh.

Vì lần này là tiệc tối, phủ thành chủ rất hiển nhiên dùng nơi rộng rãi bày toàn bộ yến hội trong đại sảnh, nơi đây là một bàn ăn dài, bên trên là các loại đồ ăn thức uống cùng điểm tâm, vô số đèn treo thủy tinh chiếu sáng giống như là ban ngày, thảm đỏ cùng phù điêu tinh tế khiến cho mọi người cảm nhận được khí tức xa hoa rồi lại cổ điển, người phục vụ nam thì anh tuấn, nữ thì xinh đẹp qua lại trong bữa tiệc.

Toàn bộ người quen biết Kiệt Sâm trong đại sảnh ngoại trừ lão sư Khắc Lai Nhân cùng lão sư Phong Diệp ra thì chỉ có Yên Cơ mới làm quen. Kiệt Sâm có chút nhàm chán từ trong tay thị nữ lấy một ly rượu đỏ, cầm một bàn điểm tâm, ngồi ở một cái góc nhỏ của đại sảnh yên tĩnh ngồi ăn, đồng thời quan sát đám người bên trong đại sảnh.

Có thể thấy, người tham gia yến hội lần này trên cơ bản đều là nhân vật nổi tiếng của Thành Tháp Lâm hoặc là quan viên quý tộc tại Thành Tháp Lâm có được chức vụ, hoặc không thì cũng là thương nhân cùng nhân vật nổi tiếng tài phú cùng danh vọng, giờ phút này nguyên một đám ăn mặc xa hoa, trên mặt tràn đầy tươi cười trò chuyện với nhau, cũng phi thường náo nhiệt.

- Đại sư Kiệt Sâm, như thế nào một người ngồi ở chỗ này?

Mai Tây của Linh Sư công hội cũng tham gia lần yến hội này, bất quá hội trưởng Ngả Tát Khắc cũng không có tới, chứng kiến Kiệt Sâm ở một góc yên tĩnh thì cũng bưng rượu đỏ lại, mặt mũi tràn đầy tươi cười ngồi ở bên cạnh Kiệt Sâm.

- Quá nhàm chán.

- Ha ha, Đại sư Kiệt Sâm, ngươi còn chớ xem thường yến hội như vậy, nói không chừng trong đó mấy người một lần tình cờ nói chuyện với nhau, có thể sau này cải biến rất nhiều vận mệnh của người tại Thành Tháp Lâm này đấy.

Kiệt Sâm cười cười, từ chối cho ý kiến.

- Ta đi qua chỗ khác, đại sư Kiệt Sâm chơi vui vẻ, Tạp Lạc Tư buổi sáng hôm nay đã bị hội trưởng Ngả Tát Khắc phái đi trấn Hắc Thạch rồi, Chấp Pháp Đội Linh Sư công hội buổi sáng hôm nay cũng đã xuất phát hướng trấn Khoa Đa.

Mai Tây uống một ngụm hết ly rượu đỏ trong tay, biết rõ Kiệt Sâm ngồi ở đây chính là không muốn bị người quấy rầy, lúc này hắn cũng thức thời đứng dậy đi vào trong đám người.

Kiệt Sâm khẽ lắc đầu, đối với hành vi nịnh nọt của Linh Sư công hội, trong lòng hắn cũng không có bao nhiêu gợn sóng, xoay chuyển ánh mắt đã thấy Lâm Đạt đi về phía mình.

Trước đó phủ thành chủ phát thiệp mời, đối với chuyện mình có muốn mời Kiệt Sâm hay không, trong lòng Lâm Đạt cũng có chút do dự, nhưng không nhìn thấy Kiệt Sâm vì thế nàng không có mời hắn. Hiện tại Kiệt Sâm không biết như thế nào xuất hiện nơi này, trong lòng Lâm Đạt cũng cảm thấy thoải mái hơn.

- Kiệt Sâm, cám ơn.

Lâm Đạt bưng chén rượu trong tay lên kính Kiệt Sâm một cái, đối với thiếu niên từng tại học viện tinh anh đường giáo huấn mình, trong lòng Lâm Đạt tương đối không phục, bất quá từ lần trước Kiệt Sâm trị hết bệnh cho mình cả toàn bộ y sư mà phủ thành chủ mời tới cũng bó tay, Lâm Đạt tại thời điểm đối mặt với Kiệt Sâm trong lòng tuy rằng vẫn còn có chút không phục, nhưng là đồng dạng cũng có được một tia kính nể, còn có một chút cảm giác cổ quái.


/1885

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status