Mới lúc nãy thôi, đôi bạn thân họ còn rất thân thiết, nhưng bây giờ, bầu không khí bỗng trở nên khác lạ.
-“Tao…”
-“Mày thích Uyển Nhi đúng không?”
Chấn Phong giật mình, cậu sững người lại.
-“Mày…đã biết?”
Ánh mắt Thiên Minh trở nên phức tạp, cậu ngước lên nhìn trời nhìn mây, nói:
-“Lúc trước mày có nói, nếu tao với mày cùng thích 1 thứ, thì sẽ ra sao? Tụi mình đã trả lời rằng sẽ nhường nhịn nhau…”
-“…”
-“Nhưng bây giờ, có vẻ không thể nhường nhau được rồi, nhỉ?”
-“Ừ”
Thiên Minh hít 1 hơi dài, cậu nặng giọng:
-“Vì là bạn bè, tao khuyên mày nên bỏ cuộc đi, mày và cô ấy không có kết quả đâu, đừng cố gắng vô ích nữa!”
-“…”
-“Với lại, bây giờ cô ấy đang hẹn hò với tao, trong trận này, tao thắng rồi. Mày bỏ cuộc đi là vừa! Để tao, tao sẽ là người chăm sóc cho cô ấy!”
Thiên Minh nói 1 tràng, mà Chấn Phong vẫn im lặng, chắc là chấp nhận bỏ cuộc rồi.
Cậu thở dài, vỗ nhẹ vai Phong, yên tâm quay lưng đi.
Bỗng, bờ vai Minh bị kéo ngược lại, người phía sau nghiêng người đến vành tai cậu, thủ thỉ:
-“Mày nghĩ tình cảm nhiều năm của tao, chỉ cần 1 câu nói của mày là có thể dễ dàng bỏ cuộc sao?”
-“…”
-“Suốt 8 năm qua, tao đã làm gì nhỉ? Tệ thật!”
-“Vậy tao với mày…sẽ là đối thủ à?”
-“Và Uyển Nhi có thích mày hay không, đó cũng là 1 vấn đề!”
Lòng bàn tay ai đó siết chặt lại.
-“Nếu bây giờ tao với mày đánh nhau, tao nghĩ tao sẽ thắng đấy!”
-“Hả?
Cậu kinh ngạc nhìn Minh.
-“Mày vẫn đang trị thương, thì quá dễ dàng cho tao còn gì?”
Những lời lẽ bỉ ổi, vô tình này, thật sự phát ra từ miệng Thiên Minh, người bạn thân nhất của cậu sao? Tình bạn nhiều năm, chẳng lẽ…
-“Phì…”
Thiên Minh bật cười.
-“Thằng quỷ này! Mày nghĩ tao nói thật à?”
Chấn Phong tròn mắt.
-“Tao không hèn hạ vậy đâu, tụi mình là bạn bè mà!”
2 chàng bạn thân, giờ đây, họ đang chìm trong 1 mớ suy nghĩ hỗn loạn.
Ghen tuông là căn bệnh, tình yêu là khỏe mạnh.
Tâm hồn non nớt thường nhầm lẫn hai trạng thái này, hoặc cho rằng tình yêu càng lớn, ghen tuông càng mạnh, thực ra, chúng gần như không tương thích, cảm xúc này thường không để lại chỗ cho cảm xúc kia.
….
….
Dạo gần đây, bất kể ở trường hay ở ngoài, Khắc Huy đều bám theo Kim Trúc không buông.
Không thể ngờ được rằng, 1 chàng trai máu mặt có tiếng, lại có thể vì 1 cô gái bình thường, mà vứt đi lòng tự trọng, cố gắng theo đuổi tới cùng.
Đúng là khi yêu làm con người ta thay đổi, trái tim đang yêu luôn luôn trẻ trung.
Để chiếm được trái tim người con gái, người con trai đầu tiên phải dùng trái tim của mình.
-“Em có chắc là em không thích anh không?”
-“Anh dai ghê đó, hôm kia em đã nói rồi mà!”
-“Em đã nói nhất định phải cua được anh…”
-“Đó chỉ là quá khứ!”
-“Em đã nói yêu anh rất nhiều, và không thể nào sống nếu thiếu anh…”
Ôi thần linh ơi, hắn chém ở đâu ra câu nói này vậy?
-“Em chưa bao giờ nói thế!”
-“Em để anh hôn, anh vác…”
Bực mình rồi nha.
-“Đó là vì em quá bất ngờ!! Với lại em đã nói không nhưng tại anh dùng vũ lực ép em đó chứ!!”
-“Nhưng biểu hiện của em rõ ràng không từ chối…”
-“Cái…”
Kim Trúc cứng họng, mặt đỏ bừng lên.
“Mình không thể, mình thật sự không thể, mình tuyệt đối không thể”
-“Anh phiền quá đi! Đừng lẽo đẽo theo em và nói những câu nhảm nhí nữa! Em ghét anh!”
Thấy phía sau im im, nhỏ ngoái đầu xuống nhìn.
“Cái thể loại gì thế kia? Anh ta đang trề môi phồng má hả? Giận dỗi kiểu cute à?”
“Đợi 1 chút, sao anh ta giống như đang bước đến đây vậy? Muốn làm gì…”
*Chụt*
-“Sao…sao anh dám?!”
Kim Trúc lấy tay sờ má phải, lắp bắp nói.
-“Lời em nói hoàn toàn không giống với những gì gương mặt em biểu lộ, sao em cứ dối lòng mình mãi thế?”
-“Anh điên à?! Em nói thật lòng mà!!”
*Chụt*
Ặc, giờ tới má trái, cái thằng ông nội này?!
-“Bây giờ anh phải về rồi, gặp em sau nhé!”
Về đi cho thiên hạ thái bình.
-“À, em có muốn anh hôn thêm 1 cái nữa cho đủ 3 cái không?”
Có đứa bị liếc không thương tiếc, nó đành cười khổ, bỏ đi.
“Không được rồi, anh ta càng lúc càng làm tới, mình phải làm cái gì đó mới được…”
Kim Trúc suy nghĩ 1 hồi, nhỏ rút điện thoại ra.
-“Lần trước cậu rủ tớ đi hẹn hò nhóm phải không? Tớ đổi ý rồi, tớ muốn đi!”
….
1 ngày làm việc của Uyển Nhi ở quán cà phê Star.
Thiên Minh là khách quen ở quán, vì ở đây cậu vừa uống nước, vừa có thể ngắm nhìn cô bạn gái làm việc, và xong việc lại cùng cô ấy về nhà. Hôm nay cũng không ngoại lệ.
*Đụng*
Vai Thiên Minh đụng trúng 1 người đang định bước vào quán, cậu nhanh chóng lịch sự:
-“A, tôi xin lỗi…”
-“À không sao đâu…”
Khoan đã, giọng nói này là?
-“Cái gì…?!”
Thiên Minh và Chấn Phong cùng đồng thanh.
-“Chấn Phong, mày làm gì ở đây…?”
-“Thế còn mày? Mày làm cái quái gì ở đây chứ?!”
Thiên Minh ngưng lại 1 chút, cậu dõng dạc:
-“Tao đến để xem bạn gái tao làm việc!”
-“Tao cũng đến xem cô ta làm việc ra sao, trùng hợp nhỉ?”
Chấn Phong nhếch mép.
-“Xem kìa, hình như mày đang là người thứ 3 đấy, có lòng tự trọng không?”
-“2 người đã thích nhau chưa mà biết tao là người thứ 3? Chỉ là hẹn hò thôi mà?”
Đôi bạn thân họ, từng câu từng chữ xỉa xói lẫn nhau, không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
-“2 anh chàng đó nhìn đẹp trai nhỉ, mà họ đang chửi lộn thì phải?”
Tiếng mọi người trong quán xì xào bàn tán, cũng đến tai Uyển Nhi.
Cô đi lại gần đó, lắng nghe, hoá ra là vậy, cô chính là nguyên nhân khiến đôi bạn thân họ xích mích.
Cô đã ở bên cạnh họ từ nhỏ đến giờ, cô biết rằng chỉ những lúc Thiên Minh bênh vực cô mỗi khi cô bị Chấn Phong bắt nạt, thì họ mới chọc nhau và cãi yêu nhau 1 chút thôi. Chứ ngoài ra, họ rất ít khi cãi nhau, và cũng không xỉa xói nhau như thế này.
Cảm giác buồn bực, giận bản thân vô cùng, phải làm sao đây?
Rồi 1 ý tưởng nảy ra, dù rất trẻ con nhưng đó là cách duy nhất cô thấy ổn.
…
-“Chấn Phong, Thiên Minh! Có phải…2 người cùng đến quán của tôi để uống không?”
Uyển Nhi tươi rói.
-“Hả?”
2 chàng ngây ngốc ra.
-“Oa, thật quá tuyệt! 2 người cùng vào đi, ngồi 1 bàn nhé?”
-“Uyển Nhi, chuyện đó…không phải như vậy đâu…”
-“Đúng vậy, quan hệ tụi tôi không được tốt lắm, cho nên…”
Chẳng thèm quan tâm, Uyển Nhi nhanh chóng túm cổ 2 chàng vào, mặc cho họ la chí choé.
…
*Xôn xao*
*Xôn xao*
-“Này nhìn kìa, 2 anh ấy đẹp trai quá, a…”
-“2 anh ấy còn rất cao nữa, hot quá đi, a…”
-“Họ tới những nơi như thế này cùng nhau, thì quan hệ giữa họ chắc chắn phải rất tốt, a…”
Các cô gái bàn tán.
“Ăn cho lẹ rồi về, thiệt tình…”
Thiên Minh cau mày.
“Điên thiệt, mà sao hôm nay thực đơn lại toàn sếp lớn ngây thơ, bánh tâm sự công chúa tuổi teen là cái quái gì thế?”
Chấn Phong sôi hết cả máu.
-“Chấn Phong, Thiên Minh! Món đặc biệt dành cho 2 người đây!”
Là kem, nhưng…
-“1 ly kem đôi để 2 người ăn cùng nhau! Món này được gọi là mảnh đất tình yêu cho 2 trái tim a!”
Không…không đời nào!
-“Cô đi xa quá rồi đó!”
-“Xin lỗi Uyển Nhi, anh cũng…”
Đành dùng chiêu mỹ nhân kế vậy.
-“Chẳng lẽ…2 người không thích ly kem này sao? Tôi cất công chuẩn bị đấy…híc…”
Đôi mắt to tròn của Uyển Nhi rưng rưng.
-“Ly mảnh đất tình yêu cho 2 trái tim này ngon thật! Cả vị và lượng đều hoàn hảo!”
-“Ngon! Quá ngon! Lớp sôcôla phủ dày này đúng là quá ngon!”
5 phút sau, ly kem đôi hết sạch.
….
Rồi cả 3 cùng đi về nhà. Đối với 2 chàng mà nói, đây là con đường dài nhất thế giới, đi quài không hết.
-“Tạm biệt, ngủ ngon nha!”
-“Ngủ ngon, về cẩn thận nha Thiên Minh!”
Ba mẹ chưa về, chỉ còn 2 đứa con ở nhà.
*Thịch*
Tại sao lại hồi hộp như thế chứ?
Cô quyết định trốn lên phòng.
*Kéo tay*
-“Đợi 1 chút”
Ặc, bị bắt tại trận rồi.
-“Lời tỏ tình của tôi, cô còn nhớ chứ?”
Tim cô thắt lại.
-“Tôi nhớ…”
-“Dù chỉ 1 chút thôi cũng được…cô…có cảm giác gì với tôi không?”
Ánh mắt Chấn Phong đầy mong đợi.
Uyển Nhi nín thở.
1 giây, 2 giây, 3 giây trôi qua.
-“Nếu câu trả lời của cô là không, thì cô chỉ cần nói không…”
-“…”
-“Nếu cô vẫn không nói, thì tôi sẽ cứ thích cô, càng lúc càng nhiều…”
*Thịch*
“Mình…mình nên làm gì đây? Mình phải nói…”
“Mình phải nói không, ngay bây giờ…”
-“À…tôi…”
-“Uyển Nhi, Chấn Phong! 2 đứa mới về à?”
Ông Hùng bà Hồng bước vào ngay thời điểm quan trọng.
-“Hả? 2 đứa đang nói chuyện gì vậy?”
-“Dạ không có gì…”
Lại…lỡ mất cơ hội nữa rồi.
Thôi…để lần sau nói vậy, chắc không sao đâu, nhỉ?
….
….
Ở quán trà sữa, nơi diễn ra cuộc hẹn hò nhóm.
1 đám con gái bao gồm Kim Trúc ngồi 1 bên, 1 thằng con trai ngồi 1 bên.
-“Sao tụi bạn cậu lâu vậy?”
1 cô nàng hỏi.
-“Tụi nó cũng sắp tới rồi, chắc đang kẹt xe”
-“A, tụi nó tới rồi! Ê tụi bây!”
1 đám con trai sáng láng bước vào, làm mọi người trong quán ngất ngây con gà tây luôn.
Nhưng có 1 người, đặc biệt nổi bật hơn hẳn. Người đó tóc undercut, đẹp trai và cao nhất trong đám, mặc đồ cũng chất lừ, tóm lại cực kỳ hot. Mọi sự chú ý đều hướng về anh chàng này.
-“Mấy cậu có thấy anh ta rất đẹp trai không?”
Kim Trúc nhìn bóng dáng đó, sao mà thấy quen quá nhỉ?
Thằng ông nội Đặng…Đặng Khắc Huy đây mà?!! Sao hắn lại ở đây?!!
Nhìn bản mặt ngu ngơ của Kim Trúc, khoé môi Khắc Huy không tự chủ mà cong lên, tạo thành 1 nụ cười cực kỳ quyến rũ.
“Em dò la biết được đại tỷ Kim Trúc sắp đi hẹn hò nhóm ạ!”
“To gan thật, địa điểm ở đâu?”
“Cho tao tham gia buổi hẹn hò nhóm với nhé? Thằng lùn này, đi ra cho tao vô!”
“Cậu ở đâu xuất hiện vậy? Sao tự nhiên lại muốn thế? Thằng này FA đang muốn tìm người yêu, không ra được đâu!”
“Nó FA thì kệ bố nó, còn tao thì không thể để mất nhỏ đó được, ok?”
“Nhưng…”
“Mày biết tao là Đặng Khắc Huy, đại ca khu này không? Mày còn không đồng ý là tao sẽ…”
“Vâng vâng!! Xin kính mời cậu gia nhập ạ!!”
….
Cùng lúc này, ở tại công viên trò chơi. Cặp đôi Uyển Nhi và Thiên Minh đang hẹn hò ở đây.
-“Yo! Cho tao chơi chung với nhé?”
….
-“Bây giờ chúng ta sẽ bắt cặp nhé, bắt cặp xong rồi thì bạn nam chở bạn nữ, cả đám tụi mình cùng đi chơi!”
-“Ok!”
Cả đám cùng xì xào bàn tán, xấu hổ nhìn trộm người mình để ý.
Đám con gái thì đứa nào cũng tăm tia mỗi mình Khắc Huy, liếc mắt đưa tình với hắn quá trời. Còn đám con trai thì có nhiều sự lựa chọn, vì cô nàng nào cũng rất là dễ thương.
Kim Trúc rất muốn đi về, nhưng mà nghĩ lại thì, mắc gì phải đi về? Cứ chọn 1 anh là được rồi, đừng quan tâm hắn ta.
-“Tớ có thể cặp với cậu không?”
1 cậu bạn ngỏ lời, nhìn cậu rất dễ thương và hiền lành nha.
-“Được chứ!”
-“Ok 1 cặp được chọn! Tiếp theo là?”
Đám con gái chuẩn bị hỏi Khắc Huy, thì bỗng nhiên hắn chỉ thẳng vô mặt thằng đó, giọng nói đầy sát khí:
-“Hey, chọn người khác đi, tao chọn nhỏ đó rồi!”
-“Hả?”
Quyên đám ngẩn tò te tí te, nhất là tụi con gái, tại sao trai đẹp lại đi chọn 1 con nhỏ bình thường nhất trong tụi nó chứ?
-“Tớ chọn trước rồi mà? Cậu mới là người nên chọn người khác đấy!”
Kim Trúc gật đầu lia lịa.
-“Đúng rồi, chọn tớ nè, tớ nè!”
Tụi gái ríu rít.
-“Mày không chọn được đâu…”
Khắc Huy nhàn nhạt.
-“Cậu lấy quyền gì mà cấm tớ chọn? Tại sao chứ?”
-“Bởi vì nhỏ này, là của tao!”
Phải nói, mặt đứa nào đứa nấy đều sốc toàn tập, tuyên bố chủ quyền kinh dị thật.
Cứ tranh tranh giành giành mãi, 1 thằng mưu trí nói:
-“Thôi vậy đi cho công bằng, Kim Trúc, cậu chọn ai?
Mọi sự chú ý đều dồn về Kim Trúc.
Tất nhiên là phải chọn cậu bạn dễ thương rồi, cho tiền cũng không thèm chọn Khắc Huy.
-“Tớ chọn cậu ấy!”
-“Xem kìa, vậy Khắc Huy phải chọn người khác thôi!”
Cứ tưởng mọi chuyện xong xuôi, nhưng sau đó thì…
-“Nhớ ra rồi! Hèn chi thấy quen quen, em là người ngủ cùng anh hôm trước đây mà!”
Clgt?
-“Anh nói xằng nói bậy gì thế?!”
Kim Trúc đỏ mặt.
-“Đừng ngại mà cô bé, chúng ta đã hiểu rõ về nhau lắm, chẳng lẽ em vẫn còn mắc cỡ sao?”
-“Chờ…chờ 1 chút!! Sao anh cứ nói cái kiểu…”
-“Wow, em giỏi thật. Anh bị nằm dang chân đúng vào chỗ làm anh không ngủ được!”
Bị nằm dang chân đúng vào chỗ vào cậu ta không ngủ được?!
1 loạt hình ảnh đen tối hiện ra, mặt đứa nào đứa nấy đều đỏ như trái cà chua chín.
-“Anh điên à?! Đừng có nói những điều dễ gây hiểu lầm như vậy!!”
-“Nhưng đó là sự thật mà? Tối đó em đã rất dễ thương đấy, làm anh không thể nào quên được…”
-“A!! Cậu ta ngất rồi!!”
Cậu bạn dễ thương sốc quá xỉu tại chỗ luôn. Cái thằng ông nội này?! Mắc cái chứng gì không biết?!
Xem cái bản mặt của hắn bây giờ kìa, rất là láu cá.
-“Vậy Khắc Huy và Kim Trúc 1 cặp vậy!”
Khắc Huy nhe răng cười tươi, 1 nụ cười nhìn là muốn đấm cho 1 phát.
-“Để em nói anh nghe việc này nhé?”
Hắn đỏ mặt, gật đầu, hồi hộp lắng nghe nhỏ nói.
Có khi tỏ tình không chừng, tim hắn đập rộn ràng mãi thôi.
Và…
-“Em ghét anh! Cực kỳ ghét anh!”
(Còn tiếp)
-“Tao…”
-“Mày thích Uyển Nhi đúng không?”
Chấn Phong giật mình, cậu sững người lại.
-“Mày…đã biết?”
Ánh mắt Thiên Minh trở nên phức tạp, cậu ngước lên nhìn trời nhìn mây, nói:
-“Lúc trước mày có nói, nếu tao với mày cùng thích 1 thứ, thì sẽ ra sao? Tụi mình đã trả lời rằng sẽ nhường nhịn nhau…”
-“…”
-“Nhưng bây giờ, có vẻ không thể nhường nhau được rồi, nhỉ?”
-“Ừ”
Thiên Minh hít 1 hơi dài, cậu nặng giọng:
-“Vì là bạn bè, tao khuyên mày nên bỏ cuộc đi, mày và cô ấy không có kết quả đâu, đừng cố gắng vô ích nữa!”
-“…”
-“Với lại, bây giờ cô ấy đang hẹn hò với tao, trong trận này, tao thắng rồi. Mày bỏ cuộc đi là vừa! Để tao, tao sẽ là người chăm sóc cho cô ấy!”
Thiên Minh nói 1 tràng, mà Chấn Phong vẫn im lặng, chắc là chấp nhận bỏ cuộc rồi.
Cậu thở dài, vỗ nhẹ vai Phong, yên tâm quay lưng đi.
Bỗng, bờ vai Minh bị kéo ngược lại, người phía sau nghiêng người đến vành tai cậu, thủ thỉ:
-“Mày nghĩ tình cảm nhiều năm của tao, chỉ cần 1 câu nói của mày là có thể dễ dàng bỏ cuộc sao?”
-“…”
-“Suốt 8 năm qua, tao đã làm gì nhỉ? Tệ thật!”
-“Vậy tao với mày…sẽ là đối thủ à?”
-“Và Uyển Nhi có thích mày hay không, đó cũng là 1 vấn đề!”
Lòng bàn tay ai đó siết chặt lại.
-“Nếu bây giờ tao với mày đánh nhau, tao nghĩ tao sẽ thắng đấy!”
-“Hả?
Cậu kinh ngạc nhìn Minh.
-“Mày vẫn đang trị thương, thì quá dễ dàng cho tao còn gì?”
Những lời lẽ bỉ ổi, vô tình này, thật sự phát ra từ miệng Thiên Minh, người bạn thân nhất của cậu sao? Tình bạn nhiều năm, chẳng lẽ…
-“Phì…”
Thiên Minh bật cười.
-“Thằng quỷ này! Mày nghĩ tao nói thật à?”
Chấn Phong tròn mắt.
-“Tao không hèn hạ vậy đâu, tụi mình là bạn bè mà!”
2 chàng bạn thân, giờ đây, họ đang chìm trong 1 mớ suy nghĩ hỗn loạn.
Ghen tuông là căn bệnh, tình yêu là khỏe mạnh.
Tâm hồn non nớt thường nhầm lẫn hai trạng thái này, hoặc cho rằng tình yêu càng lớn, ghen tuông càng mạnh, thực ra, chúng gần như không tương thích, cảm xúc này thường không để lại chỗ cho cảm xúc kia.
….
….
Dạo gần đây, bất kể ở trường hay ở ngoài, Khắc Huy đều bám theo Kim Trúc không buông.
Không thể ngờ được rằng, 1 chàng trai máu mặt có tiếng, lại có thể vì 1 cô gái bình thường, mà vứt đi lòng tự trọng, cố gắng theo đuổi tới cùng.
Đúng là khi yêu làm con người ta thay đổi, trái tim đang yêu luôn luôn trẻ trung.
Để chiếm được trái tim người con gái, người con trai đầu tiên phải dùng trái tim của mình.
-“Em có chắc là em không thích anh không?”
-“Anh dai ghê đó, hôm kia em đã nói rồi mà!”
-“Em đã nói nhất định phải cua được anh…”
-“Đó chỉ là quá khứ!”
-“Em đã nói yêu anh rất nhiều, và không thể nào sống nếu thiếu anh…”
Ôi thần linh ơi, hắn chém ở đâu ra câu nói này vậy?
-“Em chưa bao giờ nói thế!”
-“Em để anh hôn, anh vác…”
Bực mình rồi nha.
-“Đó là vì em quá bất ngờ!! Với lại em đã nói không nhưng tại anh dùng vũ lực ép em đó chứ!!”
-“Nhưng biểu hiện của em rõ ràng không từ chối…”
-“Cái…”
Kim Trúc cứng họng, mặt đỏ bừng lên.
“Mình không thể, mình thật sự không thể, mình tuyệt đối không thể”
-“Anh phiền quá đi! Đừng lẽo đẽo theo em và nói những câu nhảm nhí nữa! Em ghét anh!”
Thấy phía sau im im, nhỏ ngoái đầu xuống nhìn.
“Cái thể loại gì thế kia? Anh ta đang trề môi phồng má hả? Giận dỗi kiểu cute à?”
“Đợi 1 chút, sao anh ta giống như đang bước đến đây vậy? Muốn làm gì…”
*Chụt*
-“Sao…sao anh dám?!”
Kim Trúc lấy tay sờ má phải, lắp bắp nói.
-“Lời em nói hoàn toàn không giống với những gì gương mặt em biểu lộ, sao em cứ dối lòng mình mãi thế?”
-“Anh điên à?! Em nói thật lòng mà!!”
*Chụt*
Ặc, giờ tới má trái, cái thằng ông nội này?!
-“Bây giờ anh phải về rồi, gặp em sau nhé!”
Về đi cho thiên hạ thái bình.
-“À, em có muốn anh hôn thêm 1 cái nữa cho đủ 3 cái không?”
Có đứa bị liếc không thương tiếc, nó đành cười khổ, bỏ đi.
“Không được rồi, anh ta càng lúc càng làm tới, mình phải làm cái gì đó mới được…”
Kim Trúc suy nghĩ 1 hồi, nhỏ rút điện thoại ra.
-“Lần trước cậu rủ tớ đi hẹn hò nhóm phải không? Tớ đổi ý rồi, tớ muốn đi!”
….
1 ngày làm việc của Uyển Nhi ở quán cà phê Star.
Thiên Minh là khách quen ở quán, vì ở đây cậu vừa uống nước, vừa có thể ngắm nhìn cô bạn gái làm việc, và xong việc lại cùng cô ấy về nhà. Hôm nay cũng không ngoại lệ.
*Đụng*
Vai Thiên Minh đụng trúng 1 người đang định bước vào quán, cậu nhanh chóng lịch sự:
-“A, tôi xin lỗi…”
-“À không sao đâu…”
Khoan đã, giọng nói này là?
-“Cái gì…?!”
Thiên Minh và Chấn Phong cùng đồng thanh.
-“Chấn Phong, mày làm gì ở đây…?”
-“Thế còn mày? Mày làm cái quái gì ở đây chứ?!”
Thiên Minh ngưng lại 1 chút, cậu dõng dạc:
-“Tao đến để xem bạn gái tao làm việc!”
-“Tao cũng đến xem cô ta làm việc ra sao, trùng hợp nhỉ?”
Chấn Phong nhếch mép.
-“Xem kìa, hình như mày đang là người thứ 3 đấy, có lòng tự trọng không?”
-“2 người đã thích nhau chưa mà biết tao là người thứ 3? Chỉ là hẹn hò thôi mà?”
Đôi bạn thân họ, từng câu từng chữ xỉa xói lẫn nhau, không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
-“2 anh chàng đó nhìn đẹp trai nhỉ, mà họ đang chửi lộn thì phải?”
Tiếng mọi người trong quán xì xào bàn tán, cũng đến tai Uyển Nhi.
Cô đi lại gần đó, lắng nghe, hoá ra là vậy, cô chính là nguyên nhân khiến đôi bạn thân họ xích mích.
Cô đã ở bên cạnh họ từ nhỏ đến giờ, cô biết rằng chỉ những lúc Thiên Minh bênh vực cô mỗi khi cô bị Chấn Phong bắt nạt, thì họ mới chọc nhau và cãi yêu nhau 1 chút thôi. Chứ ngoài ra, họ rất ít khi cãi nhau, và cũng không xỉa xói nhau như thế này.
Cảm giác buồn bực, giận bản thân vô cùng, phải làm sao đây?
Rồi 1 ý tưởng nảy ra, dù rất trẻ con nhưng đó là cách duy nhất cô thấy ổn.
…
-“Chấn Phong, Thiên Minh! Có phải…2 người cùng đến quán của tôi để uống không?”
Uyển Nhi tươi rói.
-“Hả?”
2 chàng ngây ngốc ra.
-“Oa, thật quá tuyệt! 2 người cùng vào đi, ngồi 1 bàn nhé?”
-“Uyển Nhi, chuyện đó…không phải như vậy đâu…”
-“Đúng vậy, quan hệ tụi tôi không được tốt lắm, cho nên…”
Chẳng thèm quan tâm, Uyển Nhi nhanh chóng túm cổ 2 chàng vào, mặc cho họ la chí choé.
…
*Xôn xao*
*Xôn xao*
-“Này nhìn kìa, 2 anh ấy đẹp trai quá, a…”
-“2 anh ấy còn rất cao nữa, hot quá đi, a…”
-“Họ tới những nơi như thế này cùng nhau, thì quan hệ giữa họ chắc chắn phải rất tốt, a…”
Các cô gái bàn tán.
“Ăn cho lẹ rồi về, thiệt tình…”
Thiên Minh cau mày.
“Điên thiệt, mà sao hôm nay thực đơn lại toàn sếp lớn ngây thơ, bánh tâm sự công chúa tuổi teen là cái quái gì thế?”
Chấn Phong sôi hết cả máu.
-“Chấn Phong, Thiên Minh! Món đặc biệt dành cho 2 người đây!”
Là kem, nhưng…
-“1 ly kem đôi để 2 người ăn cùng nhau! Món này được gọi là mảnh đất tình yêu cho 2 trái tim a!”
Không…không đời nào!
-“Cô đi xa quá rồi đó!”
-“Xin lỗi Uyển Nhi, anh cũng…”
Đành dùng chiêu mỹ nhân kế vậy.
-“Chẳng lẽ…2 người không thích ly kem này sao? Tôi cất công chuẩn bị đấy…híc…”
Đôi mắt to tròn của Uyển Nhi rưng rưng.
-“Ly mảnh đất tình yêu cho 2 trái tim này ngon thật! Cả vị và lượng đều hoàn hảo!”
-“Ngon! Quá ngon! Lớp sôcôla phủ dày này đúng là quá ngon!”
5 phút sau, ly kem đôi hết sạch.
….
Rồi cả 3 cùng đi về nhà. Đối với 2 chàng mà nói, đây là con đường dài nhất thế giới, đi quài không hết.
-“Tạm biệt, ngủ ngon nha!”
-“Ngủ ngon, về cẩn thận nha Thiên Minh!”
Ba mẹ chưa về, chỉ còn 2 đứa con ở nhà.
*Thịch*
Tại sao lại hồi hộp như thế chứ?
Cô quyết định trốn lên phòng.
*Kéo tay*
-“Đợi 1 chút”
Ặc, bị bắt tại trận rồi.
-“Lời tỏ tình của tôi, cô còn nhớ chứ?”
Tim cô thắt lại.
-“Tôi nhớ…”
-“Dù chỉ 1 chút thôi cũng được…cô…có cảm giác gì với tôi không?”
Ánh mắt Chấn Phong đầy mong đợi.
Uyển Nhi nín thở.
1 giây, 2 giây, 3 giây trôi qua.
-“Nếu câu trả lời của cô là không, thì cô chỉ cần nói không…”
-“…”
-“Nếu cô vẫn không nói, thì tôi sẽ cứ thích cô, càng lúc càng nhiều…”
*Thịch*
“Mình…mình nên làm gì đây? Mình phải nói…”
“Mình phải nói không, ngay bây giờ…”
-“À…tôi…”
-“Uyển Nhi, Chấn Phong! 2 đứa mới về à?”
Ông Hùng bà Hồng bước vào ngay thời điểm quan trọng.
-“Hả? 2 đứa đang nói chuyện gì vậy?”
-“Dạ không có gì…”
Lại…lỡ mất cơ hội nữa rồi.
Thôi…để lần sau nói vậy, chắc không sao đâu, nhỉ?
….
….
Ở quán trà sữa, nơi diễn ra cuộc hẹn hò nhóm.
1 đám con gái bao gồm Kim Trúc ngồi 1 bên, 1 thằng con trai ngồi 1 bên.
-“Sao tụi bạn cậu lâu vậy?”
1 cô nàng hỏi.
-“Tụi nó cũng sắp tới rồi, chắc đang kẹt xe”
-“A, tụi nó tới rồi! Ê tụi bây!”
1 đám con trai sáng láng bước vào, làm mọi người trong quán ngất ngây con gà tây luôn.
Nhưng có 1 người, đặc biệt nổi bật hơn hẳn. Người đó tóc undercut, đẹp trai và cao nhất trong đám, mặc đồ cũng chất lừ, tóm lại cực kỳ hot. Mọi sự chú ý đều hướng về anh chàng này.
-“Mấy cậu có thấy anh ta rất đẹp trai không?”
Kim Trúc nhìn bóng dáng đó, sao mà thấy quen quá nhỉ?
Thằng ông nội Đặng…Đặng Khắc Huy đây mà?!! Sao hắn lại ở đây?!!
Nhìn bản mặt ngu ngơ của Kim Trúc, khoé môi Khắc Huy không tự chủ mà cong lên, tạo thành 1 nụ cười cực kỳ quyến rũ.
“Em dò la biết được đại tỷ Kim Trúc sắp đi hẹn hò nhóm ạ!”
“To gan thật, địa điểm ở đâu?”
“Cho tao tham gia buổi hẹn hò nhóm với nhé? Thằng lùn này, đi ra cho tao vô!”
“Cậu ở đâu xuất hiện vậy? Sao tự nhiên lại muốn thế? Thằng này FA đang muốn tìm người yêu, không ra được đâu!”
“Nó FA thì kệ bố nó, còn tao thì không thể để mất nhỏ đó được, ok?”
“Nhưng…”
“Mày biết tao là Đặng Khắc Huy, đại ca khu này không? Mày còn không đồng ý là tao sẽ…”
“Vâng vâng!! Xin kính mời cậu gia nhập ạ!!”
….
Cùng lúc này, ở tại công viên trò chơi. Cặp đôi Uyển Nhi và Thiên Minh đang hẹn hò ở đây.
-“Yo! Cho tao chơi chung với nhé?”
….
-“Bây giờ chúng ta sẽ bắt cặp nhé, bắt cặp xong rồi thì bạn nam chở bạn nữ, cả đám tụi mình cùng đi chơi!”
-“Ok!”
Cả đám cùng xì xào bàn tán, xấu hổ nhìn trộm người mình để ý.
Đám con gái thì đứa nào cũng tăm tia mỗi mình Khắc Huy, liếc mắt đưa tình với hắn quá trời. Còn đám con trai thì có nhiều sự lựa chọn, vì cô nàng nào cũng rất là dễ thương.
Kim Trúc rất muốn đi về, nhưng mà nghĩ lại thì, mắc gì phải đi về? Cứ chọn 1 anh là được rồi, đừng quan tâm hắn ta.
-“Tớ có thể cặp với cậu không?”
1 cậu bạn ngỏ lời, nhìn cậu rất dễ thương và hiền lành nha.
-“Được chứ!”
-“Ok 1 cặp được chọn! Tiếp theo là?”
Đám con gái chuẩn bị hỏi Khắc Huy, thì bỗng nhiên hắn chỉ thẳng vô mặt thằng đó, giọng nói đầy sát khí:
-“Hey, chọn người khác đi, tao chọn nhỏ đó rồi!”
-“Hả?”
Quyên đám ngẩn tò te tí te, nhất là tụi con gái, tại sao trai đẹp lại đi chọn 1 con nhỏ bình thường nhất trong tụi nó chứ?
-“Tớ chọn trước rồi mà? Cậu mới là người nên chọn người khác đấy!”
Kim Trúc gật đầu lia lịa.
-“Đúng rồi, chọn tớ nè, tớ nè!”
Tụi gái ríu rít.
-“Mày không chọn được đâu…”
Khắc Huy nhàn nhạt.
-“Cậu lấy quyền gì mà cấm tớ chọn? Tại sao chứ?”
-“Bởi vì nhỏ này, là của tao!”
Phải nói, mặt đứa nào đứa nấy đều sốc toàn tập, tuyên bố chủ quyền kinh dị thật.
Cứ tranh tranh giành giành mãi, 1 thằng mưu trí nói:
-“Thôi vậy đi cho công bằng, Kim Trúc, cậu chọn ai?
Mọi sự chú ý đều dồn về Kim Trúc.
Tất nhiên là phải chọn cậu bạn dễ thương rồi, cho tiền cũng không thèm chọn Khắc Huy.
-“Tớ chọn cậu ấy!”
-“Xem kìa, vậy Khắc Huy phải chọn người khác thôi!”
Cứ tưởng mọi chuyện xong xuôi, nhưng sau đó thì…
-“Nhớ ra rồi! Hèn chi thấy quen quen, em là người ngủ cùng anh hôm trước đây mà!”
Clgt?
-“Anh nói xằng nói bậy gì thế?!”
Kim Trúc đỏ mặt.
-“Đừng ngại mà cô bé, chúng ta đã hiểu rõ về nhau lắm, chẳng lẽ em vẫn còn mắc cỡ sao?”
-“Chờ…chờ 1 chút!! Sao anh cứ nói cái kiểu…”
-“Wow, em giỏi thật. Anh bị nằm dang chân đúng vào chỗ làm anh không ngủ được!”
Bị nằm dang chân đúng vào chỗ vào cậu ta không ngủ được?!
1 loạt hình ảnh đen tối hiện ra, mặt đứa nào đứa nấy đều đỏ như trái cà chua chín.
-“Anh điên à?! Đừng có nói những điều dễ gây hiểu lầm như vậy!!”
-“Nhưng đó là sự thật mà? Tối đó em đã rất dễ thương đấy, làm anh không thể nào quên được…”
-“A!! Cậu ta ngất rồi!!”
Cậu bạn dễ thương sốc quá xỉu tại chỗ luôn. Cái thằng ông nội này?! Mắc cái chứng gì không biết?!
Xem cái bản mặt của hắn bây giờ kìa, rất là láu cá.
-“Vậy Khắc Huy và Kim Trúc 1 cặp vậy!”
Khắc Huy nhe răng cười tươi, 1 nụ cười nhìn là muốn đấm cho 1 phát.
-“Để em nói anh nghe việc này nhé?”
Hắn đỏ mặt, gật đầu, hồi hộp lắng nghe nhỏ nói.
Có khi tỏ tình không chừng, tim hắn đập rộn ràng mãi thôi.
Và…
-“Em ghét anh! Cực kỳ ghét anh!”
(Còn tiếp)
/49
|