- Lôi Dương thảo??
Vô Danh vừa mới nhìn thấy dòng chữ đề trên đầu trang sách thì liền giật bắn mình. Trên đó ghi rõ ràng ba chữ “Lôi Dương thảo”, Vô Danh nghĩ không biết rốt cục “Lôi Dương thảo” này có liên quan gì đến “Lôi Dương quả” hay không, cho nên hắn lập tức mở banh quyển sách ra xem cho rõ ràng.
Ngay khi Vô Danh vừa mở trang sách thứ hai gần cuối ra xem, thì quả nhiên ở trên đó ghi rõ ràng ba chữ “Lôi Dương thảo”. Vô Danh tiếp tục xem xuống phía dưới, ở dưới ghi Lôi Dương thảo này là một loại cây nhỏ chỉ cao tầm khoảng sáu mươi xăng ti mét. Lôi Dương thảo có lá cây màu xanh đen, thân cỏ vàng, chỉ sống ở những nơi thường xuyên xuất hiện tia lôi điện. Thuộc tính của cây Lôi Dương thảo này là hệ lôi, cấp bậc thuộc loại linh thảo cấp ba.
Lôi Dương thảo này này mặc dù là một loại linh thảo cấp thấp nhưng nó lại rất hiếm gặp, bởi vì nó chỉ xuất hiện ở những nơi có tia lôi điện mà thôi. Lôi Dương thảo này chứa đựng rất nhiều dương khí, có tác dụng thải âm bổ dương, đa phần là dùng cho các nam tu. Lôi Dương thảo này bên trong không chỉ chứa nhiều dương khí mà nó còn chưa cả nguyên tố hệ lôi cũng khá thích hợp cho các tu sĩ có lôi linh căn sử dụng.
Vô Danh tiếp tục đọc xuống nữa thì thấy hình ảnh của Lôi Dương thảo, hắn ghi nhớ thật kỹ hình thù của Lôi Dương thảo này vào trong đầu, sau đó tiếp tục tìm xuống dưới. Khi Vô Danh nhìn xuống dưới nữa thì mới phát hiện trang này hắn đã đọc xong rồi.
Vô Danh mở trang cuối cùng ra xem, mà khi ánh mắt của hắn nhìn vào chữ đầu tiên của trang giấy thì tim của hắn liền đập thình thịch:
-Lôi Dương quả.
Ngay khi Vô Danh nhìn thấy dòng chữ này thì xuýt chút nữa liền hét lên, hắn cố gắng kìm nén sự xúc động trong lòng mà tiếp tục đọc thông tin về Lôi Dương quả này.
Lôi Dương quả này chính là quả do Lôi Dương thảo tạo ra, có công dụng mạnh hơn Lôi Dương thảo rất nhiều, không những vậy khi sử dụng Lôi Dương quả này còn có thể đề thăng tu vi và tạo ra lôi linh căn cho chính bản thân.
Từ những điều này đã nói lên Lôi Dương quả là chân quý cỡ nào. Riêng về phần có thể gây dựng lên Lôi linh căn thôi cũng đã khiến cho nhiều tu sĩ phải đồ máu vì tranh giành Lôi Dương quả này. Đa phần những tu sĩ có Lôi linh căn và tu luyện pháp quyết lôi hệ đều là những người có lực chiến đấu rất cao, sức mạnh mà họ có được khiến cho nhiều đối thủ phải cảm thấy sợ hãi. Tu sĩ hệ lôi sẽ không phải lo lắng những tu sĩ hệ khác khắc chế bản thân. Chính vì lôi hệ mạnh mẽ như vậy cho nên có rất nhiều tu sĩ yêu thích loại linh căn lôi hệ này, nhưng chỉ tiếc là không phải ai cũng có thể có được lôi linh căn ở trong cơ thể.
Vô Danh sau khi đọc xong quyển sách này thì thầm than may mắn, hắn còn đang không biết tìm Lôi Dương quả ở đâu thì liền đọc được thông tin trong cuốn sách này. Chỉ cần tìm được Lôi Dương quả thì hắn có thể thanh trừ âm khí trong cơ thể của Nguyệt Nhi rồi. Mà không những có thể giúp cho Nguyệt Nhi thanh trừ âm khí, Lôi Dương quả này còn có tác dụng rất lớn với Vô Danh, Vô Danh chỉ cần luyện chế Lôi Dương quả này thành Lôi Dương đan sau đó sử dụng thì có thể tăng cao tu vi của bản thân mà còn có thể hấp thu lôi khí bên trong Lôi Dương đan.
Đột nhiên Vô Danh lại lâm vào trầm tư, mặc dù biết được nơi Lôi Dương thảo xuất hiện, nhưng làm sao để tìm được một nơi như vậy mới là vấn đề quan trọng nhất. Vô Danh hắn còn chưa biết gì nhiều về tu chân giới này, cho nên cũng không quá rõ ràng những nơi như vậy, Vô Danh nghĩ mình cần phải đi tìm hiểu thông tin về vấn đề này. Mà tìm được Lôi Dương thảo rồi thì vẫn còn một vấn đề nữa rất quan trọng, đó là trên cây Lôi Dương thảo này phải có Lôi Dương quả. Nếu như chỉ tìm được Lôi Dương thảo mà không tìm được Lôi Dương quả thì không phải là mất công mất sức mà chẳng thu về được thứ gì hay sao.
Vô Danh cũng chỉ có thể thầm cầu may cho bản thân rằng lúc tìm được Lôi Dương thảo thì cũng tìm được Lôi Dương quả mà thôi. Nếu không thì hắn sẽ phải tiếp tục tìm kiếm.
Vô Danh thở ra một hơi sau đó gấp cuốn “linh thảo giản lược” này vào, thông tin đầu tiên về Lôi Dương quả hắn cũng đã tìm được rồi, bây giờ hắn chỉ cần tìm hiểu xem nơi nào thường xuyên xuất hiện lôi điện để tìm Lôi Dương thảo nữa là xong. Đến lúc đó tìm được Lôi Dương thảo rồi thì cũng chỉ có thể cầu may rằng trên Lôi Dương thảo có Lôi Dương quả.
Vô Danh cất cuốn “linh thảo giản lược” này vào chỗ cũ sau đó lấy một cuốn sách khác ra. Cuốn sách tiếp theo mà hắn lấy là một cuốn sách nói về các loại tài liệu khoáng vật dùng trong luyện khí, một số còn dùng cho cả trận pháp nữa.
Rất nhanh chỉ chưa đầy một phút Vô Danh đã hoàn toàn đọc xong cuốn sách này rồi. Vô Danh nghĩ với tốc độ này của hắn thì đọc xong toàn bộ sách và ghi nhớ toàn bộ nội dung trong sách ở tàng thư các này chỉ mất tới hai ngày là cùng.
Mà lúc này lão giả trông coi tàng thư các đang nhắm mắt định thần thì đột nhiên mở mắt ra sau đó nhìn về hướng của Vô Danh. Sau khi nhìn tới rồi thì lão giả này liền trợn trừng hai mắt lên, bởi vì cảnh tưởng trước mắt khiến cho ông ta không thể không tức giận cho được.
Vô Danh thì mải mê đọc sách cho nên cũng không có thấy rằng lão giả trông coi tàng thư các đang nhìn hắn. Chính vì như vậy mà hắn cứ liên tục mở sách giống như là tua nhanh một đoạn phim vậy, roẹt một cái đã là mấy chục trang sách qua đi.
Mà lão giả kia sau khi nhìn thấy cảnh tưởng Vô Danh đọc sách như vậy thì trong lòng thầm hối hận. Lão hối hận vì đã cho một tên phá hoại như Vô Danh vào đây tìm sách, đáng lẽ ra lão phải đuổi Vô Danh đi từ sớm mới đúng.
Lúc đầu khí nhìn thấy tu vi của Vô Danh cũng khá tốt cho nên lão mới tin tưởng vào lời nói hết sức nghiêm túc kia của hắn. Lúc đó lão nghĩ rằng một học viên với độ tuổi như vậy đã có thể tu luyện tới Tụ Khí tầng bốn thì có lẽ là một người rất có kỷ luật. Cho nên với lời nói muốn xem cả hai loại sách dạy luyện đan và trận pháp của Vô Danh thì lão cũng không có quá nghi ngờ, chỉ là trong lòng vẫn có chút không tin tưởng mà thôi. Lão nghĩ rằng một người có thiên phú về mặt tu luyện như Vô Danh thì có lẽ có thiên phú về những phương diện khác như đan đạo và trận đao thì cũng là bình thường, dù sao cũng không có ai thích đem mấy truyện đó ra để đùa cả.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này lão mới biết suy nghĩ của mình là sai lầm cỡ nào, đáng lẽ ra lão không nên tin tưởng vẻ mặt bên ngoài của Vô Danh như vậy, lần này lão thực sự đã đánh giá sai người rồi.
Lão giả giống như rất tức giận mà thở phì phò nhìn về phía Vô Danh, dường như lão giả này có thể phát tác bất kì lúc nào. Còn Vô Danh thì đã sớm đọc xong quyển sách vừa nãy rồi, bây giờ hắn bắt đầu chuyển qua đọc quyển sách về luyện đan.
Sau khi Vô Danh đọc lướt qua quyển sách dạy luyện đan kia thì quả thật giống như lời lão giả kia nói, quyển sách này bất quá chỉ là dạy người học bước đầu nhập môn vào việc luyện đan mà thôi. Nhưng mà Vô Danh thấy như vậy có lẽ cũng đã đủ dùng rồi. Dù sao bước đầu tiên cũng chính là bước quan trọng nhất, hắn chỉ cần biết làm sao để có thể trở thành một vị luyện đan sư nhất phẩm là tốt rồi, còn muốn tăng cấp lên những tầng thứ cao hơn thì hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì hắn đã có Vô Cực quyết để giải quyết vấn đề đó.
Vô Danh cẩn thân ghi nhớ các bước trong khi luyện đan, rồi phân loại linh thảo, luyện hóa linh thảo, vân vân và mây mây, những gì có trong cuốn sách này hắn đều ghi nhớ rõ từng chữ một. Mặc dù hắn đọc lướt qua rất nhanh nhưng cũng không có một chữ nào bị hắn bỏ sót cả.
Vô Danh sau khi đọc xong quyển sách dạy luyện đan rồi thì liền chuyển qua sách dạy bố trí trận pháp.
Quyển sách dạy bố trí trận pháp này cũng giống như quyển sách dạy luyện đan kia, cũng chi là dạy người học nhập môn mà thôi. Vô Danh ghi nhớ hết tất cả các loại tài liệu được dùng làm trận kỳ sau đó liền ghi nhớ tên các loại trận pháp và cách bố trí trận pháp. Nói là ghi nhớ cách bố trí trận pháp nhưng đó cũng chỉ là nhìn hình vẽ mà thôi, muốn thật sự bố trí được một cái trận pháp cấp một mà nói thì bản thân cũng phải không ngừng tập luyện cùng suy diễn trận pháp, cho nên mới nói những loại phương diện như luyện đan, luyện khí, trận pháp đều phải dựa rất nhiều vào thiên phú cùng khả năng cảm ngộ của bản thân.
Vô Danh sau khi đọc xong quyển sách dạy học tập trận pháp rồi thì mới dừng lại, hắn cất quyển sách này vào chỗ cũ. Mà cũng đúng lúc này Vô Danh liền nghe được một tiếng quát chói tai:
-Tiểu tử thối kia, ngươi tới đây là đang phá hoại có phải không….
-Ách…
Vô Danh đột nhiên nghe thấy lão giả trông coi tàng thư các hét lên như vậy thì liền giật này mình, hắn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa rồi, không phải hắn là đang đọc sách hay sao, vậy tại sao lão giả kia lại nổi điên lên với hắn như vậy chứ. Vô Danh có chút khó hiểu nhìn lão giả kia hỏi:
-Vãn bối tới đây là để đọc sách mà, cớ sao tiền bối lại nói vãn bối tới đây là để phá hoại.
Vô Danh một mặt ngây thơ vô số tội nhìn về phía lão giả rồi gãi đầu khó hiểu.
Mọi người đọc xong nhớ để lại 1 like ủng hộ tác với nhé
Trong truyện nếu như có sạn mong mn thông cảm..do up nhanh lên tác không kịp soát lỗi
Lớp học văn của tác là lớp học free..không thu học phí...nhưng mọi người cũng có thể đóng học phí hàng tháng để giúp cho lớp học văn của tác chất lượng hơn và có thể leo top kim thánh bảng của trường yy nha...
Vô Danh vừa mới nhìn thấy dòng chữ đề trên đầu trang sách thì liền giật bắn mình. Trên đó ghi rõ ràng ba chữ “Lôi Dương thảo”, Vô Danh nghĩ không biết rốt cục “Lôi Dương thảo” này có liên quan gì đến “Lôi Dương quả” hay không, cho nên hắn lập tức mở banh quyển sách ra xem cho rõ ràng.
Ngay khi Vô Danh vừa mở trang sách thứ hai gần cuối ra xem, thì quả nhiên ở trên đó ghi rõ ràng ba chữ “Lôi Dương thảo”. Vô Danh tiếp tục xem xuống phía dưới, ở dưới ghi Lôi Dương thảo này là một loại cây nhỏ chỉ cao tầm khoảng sáu mươi xăng ti mét. Lôi Dương thảo có lá cây màu xanh đen, thân cỏ vàng, chỉ sống ở những nơi thường xuyên xuất hiện tia lôi điện. Thuộc tính của cây Lôi Dương thảo này là hệ lôi, cấp bậc thuộc loại linh thảo cấp ba.
Lôi Dương thảo này này mặc dù là một loại linh thảo cấp thấp nhưng nó lại rất hiếm gặp, bởi vì nó chỉ xuất hiện ở những nơi có tia lôi điện mà thôi. Lôi Dương thảo này chứa đựng rất nhiều dương khí, có tác dụng thải âm bổ dương, đa phần là dùng cho các nam tu. Lôi Dương thảo này bên trong không chỉ chứa nhiều dương khí mà nó còn chưa cả nguyên tố hệ lôi cũng khá thích hợp cho các tu sĩ có lôi linh căn sử dụng.
Vô Danh tiếp tục đọc xuống nữa thì thấy hình ảnh của Lôi Dương thảo, hắn ghi nhớ thật kỹ hình thù của Lôi Dương thảo này vào trong đầu, sau đó tiếp tục tìm xuống dưới. Khi Vô Danh nhìn xuống dưới nữa thì mới phát hiện trang này hắn đã đọc xong rồi.
Vô Danh mở trang cuối cùng ra xem, mà khi ánh mắt của hắn nhìn vào chữ đầu tiên của trang giấy thì tim của hắn liền đập thình thịch:
-Lôi Dương quả.
Ngay khi Vô Danh nhìn thấy dòng chữ này thì xuýt chút nữa liền hét lên, hắn cố gắng kìm nén sự xúc động trong lòng mà tiếp tục đọc thông tin về Lôi Dương quả này.
Lôi Dương quả này chính là quả do Lôi Dương thảo tạo ra, có công dụng mạnh hơn Lôi Dương thảo rất nhiều, không những vậy khi sử dụng Lôi Dương quả này còn có thể đề thăng tu vi và tạo ra lôi linh căn cho chính bản thân.
Từ những điều này đã nói lên Lôi Dương quả là chân quý cỡ nào. Riêng về phần có thể gây dựng lên Lôi linh căn thôi cũng đã khiến cho nhiều tu sĩ phải đồ máu vì tranh giành Lôi Dương quả này. Đa phần những tu sĩ có Lôi linh căn và tu luyện pháp quyết lôi hệ đều là những người có lực chiến đấu rất cao, sức mạnh mà họ có được khiến cho nhiều đối thủ phải cảm thấy sợ hãi. Tu sĩ hệ lôi sẽ không phải lo lắng những tu sĩ hệ khác khắc chế bản thân. Chính vì lôi hệ mạnh mẽ như vậy cho nên có rất nhiều tu sĩ yêu thích loại linh căn lôi hệ này, nhưng chỉ tiếc là không phải ai cũng có thể có được lôi linh căn ở trong cơ thể.
Vô Danh sau khi đọc xong quyển sách này thì thầm than may mắn, hắn còn đang không biết tìm Lôi Dương quả ở đâu thì liền đọc được thông tin trong cuốn sách này. Chỉ cần tìm được Lôi Dương quả thì hắn có thể thanh trừ âm khí trong cơ thể của Nguyệt Nhi rồi. Mà không những có thể giúp cho Nguyệt Nhi thanh trừ âm khí, Lôi Dương quả này còn có tác dụng rất lớn với Vô Danh, Vô Danh chỉ cần luyện chế Lôi Dương quả này thành Lôi Dương đan sau đó sử dụng thì có thể tăng cao tu vi của bản thân mà còn có thể hấp thu lôi khí bên trong Lôi Dương đan.
Đột nhiên Vô Danh lại lâm vào trầm tư, mặc dù biết được nơi Lôi Dương thảo xuất hiện, nhưng làm sao để tìm được một nơi như vậy mới là vấn đề quan trọng nhất. Vô Danh hắn còn chưa biết gì nhiều về tu chân giới này, cho nên cũng không quá rõ ràng những nơi như vậy, Vô Danh nghĩ mình cần phải đi tìm hiểu thông tin về vấn đề này. Mà tìm được Lôi Dương thảo rồi thì vẫn còn một vấn đề nữa rất quan trọng, đó là trên cây Lôi Dương thảo này phải có Lôi Dương quả. Nếu như chỉ tìm được Lôi Dương thảo mà không tìm được Lôi Dương quả thì không phải là mất công mất sức mà chẳng thu về được thứ gì hay sao.
Vô Danh cũng chỉ có thể thầm cầu may cho bản thân rằng lúc tìm được Lôi Dương thảo thì cũng tìm được Lôi Dương quả mà thôi. Nếu không thì hắn sẽ phải tiếp tục tìm kiếm.
Vô Danh thở ra một hơi sau đó gấp cuốn “linh thảo giản lược” này vào, thông tin đầu tiên về Lôi Dương quả hắn cũng đã tìm được rồi, bây giờ hắn chỉ cần tìm hiểu xem nơi nào thường xuyên xuất hiện lôi điện để tìm Lôi Dương thảo nữa là xong. Đến lúc đó tìm được Lôi Dương thảo rồi thì cũng chỉ có thể cầu may rằng trên Lôi Dương thảo có Lôi Dương quả.
Vô Danh cất cuốn “linh thảo giản lược” này vào chỗ cũ sau đó lấy một cuốn sách khác ra. Cuốn sách tiếp theo mà hắn lấy là một cuốn sách nói về các loại tài liệu khoáng vật dùng trong luyện khí, một số còn dùng cho cả trận pháp nữa.
Rất nhanh chỉ chưa đầy một phút Vô Danh đã hoàn toàn đọc xong cuốn sách này rồi. Vô Danh nghĩ với tốc độ này của hắn thì đọc xong toàn bộ sách và ghi nhớ toàn bộ nội dung trong sách ở tàng thư các này chỉ mất tới hai ngày là cùng.
Mà lúc này lão giả trông coi tàng thư các đang nhắm mắt định thần thì đột nhiên mở mắt ra sau đó nhìn về hướng của Vô Danh. Sau khi nhìn tới rồi thì lão giả này liền trợn trừng hai mắt lên, bởi vì cảnh tưởng trước mắt khiến cho ông ta không thể không tức giận cho được.
Vô Danh thì mải mê đọc sách cho nên cũng không có thấy rằng lão giả trông coi tàng thư các đang nhìn hắn. Chính vì như vậy mà hắn cứ liên tục mở sách giống như là tua nhanh một đoạn phim vậy, roẹt một cái đã là mấy chục trang sách qua đi.
Mà lão giả kia sau khi nhìn thấy cảnh tưởng Vô Danh đọc sách như vậy thì trong lòng thầm hối hận. Lão hối hận vì đã cho một tên phá hoại như Vô Danh vào đây tìm sách, đáng lẽ ra lão phải đuổi Vô Danh đi từ sớm mới đúng.
Lúc đầu khí nhìn thấy tu vi của Vô Danh cũng khá tốt cho nên lão mới tin tưởng vào lời nói hết sức nghiêm túc kia của hắn. Lúc đó lão nghĩ rằng một học viên với độ tuổi như vậy đã có thể tu luyện tới Tụ Khí tầng bốn thì có lẽ là một người rất có kỷ luật. Cho nên với lời nói muốn xem cả hai loại sách dạy luyện đan và trận pháp của Vô Danh thì lão cũng không có quá nghi ngờ, chỉ là trong lòng vẫn có chút không tin tưởng mà thôi. Lão nghĩ rằng một người có thiên phú về mặt tu luyện như Vô Danh thì có lẽ có thiên phú về những phương diện khác như đan đạo và trận đao thì cũng là bình thường, dù sao cũng không có ai thích đem mấy truyện đó ra để đùa cả.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này lão mới biết suy nghĩ của mình là sai lầm cỡ nào, đáng lẽ ra lão không nên tin tưởng vẻ mặt bên ngoài của Vô Danh như vậy, lần này lão thực sự đã đánh giá sai người rồi.
Lão giả giống như rất tức giận mà thở phì phò nhìn về phía Vô Danh, dường như lão giả này có thể phát tác bất kì lúc nào. Còn Vô Danh thì đã sớm đọc xong quyển sách vừa nãy rồi, bây giờ hắn bắt đầu chuyển qua đọc quyển sách về luyện đan.
Sau khi Vô Danh đọc lướt qua quyển sách dạy luyện đan kia thì quả thật giống như lời lão giả kia nói, quyển sách này bất quá chỉ là dạy người học bước đầu nhập môn vào việc luyện đan mà thôi. Nhưng mà Vô Danh thấy như vậy có lẽ cũng đã đủ dùng rồi. Dù sao bước đầu tiên cũng chính là bước quan trọng nhất, hắn chỉ cần biết làm sao để có thể trở thành một vị luyện đan sư nhất phẩm là tốt rồi, còn muốn tăng cấp lên những tầng thứ cao hơn thì hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì hắn đã có Vô Cực quyết để giải quyết vấn đề đó.
Vô Danh cẩn thân ghi nhớ các bước trong khi luyện đan, rồi phân loại linh thảo, luyện hóa linh thảo, vân vân và mây mây, những gì có trong cuốn sách này hắn đều ghi nhớ rõ từng chữ một. Mặc dù hắn đọc lướt qua rất nhanh nhưng cũng không có một chữ nào bị hắn bỏ sót cả.
Vô Danh sau khi đọc xong quyển sách dạy luyện đan rồi thì liền chuyển qua sách dạy bố trí trận pháp.
Quyển sách dạy bố trí trận pháp này cũng giống như quyển sách dạy luyện đan kia, cũng chi là dạy người học nhập môn mà thôi. Vô Danh ghi nhớ hết tất cả các loại tài liệu được dùng làm trận kỳ sau đó liền ghi nhớ tên các loại trận pháp và cách bố trí trận pháp. Nói là ghi nhớ cách bố trí trận pháp nhưng đó cũng chỉ là nhìn hình vẽ mà thôi, muốn thật sự bố trí được một cái trận pháp cấp một mà nói thì bản thân cũng phải không ngừng tập luyện cùng suy diễn trận pháp, cho nên mới nói những loại phương diện như luyện đan, luyện khí, trận pháp đều phải dựa rất nhiều vào thiên phú cùng khả năng cảm ngộ của bản thân.
Vô Danh sau khi đọc xong quyển sách dạy học tập trận pháp rồi thì mới dừng lại, hắn cất quyển sách này vào chỗ cũ. Mà cũng đúng lúc này Vô Danh liền nghe được một tiếng quát chói tai:
-Tiểu tử thối kia, ngươi tới đây là đang phá hoại có phải không….
-Ách…
Vô Danh đột nhiên nghe thấy lão giả trông coi tàng thư các hét lên như vậy thì liền giật này mình, hắn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa rồi, không phải hắn là đang đọc sách hay sao, vậy tại sao lão giả kia lại nổi điên lên với hắn như vậy chứ. Vô Danh có chút khó hiểu nhìn lão giả kia hỏi:
-Vãn bối tới đây là để đọc sách mà, cớ sao tiền bối lại nói vãn bối tới đây là để phá hoại.
Vô Danh một mặt ngây thơ vô số tội nhìn về phía lão giả rồi gãi đầu khó hiểu.
Mọi người đọc xong nhớ để lại 1 like ủng hộ tác với nhé
Trong truyện nếu như có sạn mong mn thông cảm..do up nhanh lên tác không kịp soát lỗi
Lớp học văn của tác là lớp học free..không thu học phí...nhưng mọi người cũng có thể đóng học phí hàng tháng để giúp cho lớp học văn của tác chất lượng hơn và có thể leo top kim thánh bảng của trường yy nha...
/306
|