Vũ Thủy Yên ở phía sau lưng Vô Danh vẫn đang im lặng không nói gì, nàng biết tại vừa nãy bản thân hỏi ra một câu ngớ ngẩn cho nên mới dẫn tới người khác bắt đầu nghi ngờ Vô Danh. Mà quả nhiên sau đó có một cái nam tử râu quai nón đứng ra uy hiếp, nhưng mà người này tu vi so ra vẫn kém Vô Danh đại ca cho nên không thể làm được gì.
Nhưng mà dù sao thì độ tin tưởng trong mắt mọi người cũng là giảm đi rất nhiều, như vậy có thể khiến cho sinh ý lần này không được tốt như dự kiến. Nếu như cứ để cho bọn họ tin tưởng Vô Danh là một cái cấp bảy Vương Trận Sư, như vậy vẫn tốt hơn rất nhiều là để cho bọn họ đoán tới đoán lui Vô Danh rốt cục là dùng cách gì để mở ra thạch môn.
Tuy nhiên Vô Danh cũng là không có lo lắng, hắn tin đám người còn lại đứng ở đây chắc chắn sẽ biết cân nhắc bên nào lợi bên nào hại, dù sao hắn cũng đã đảm bảo rằng sẽ không mượn nhờ thực lực của người khác, một miếng da bảo đảm cũng không mất.
Mọi người ở đây nghe thấy lời của Vô Danh nói thì cũng bắt đầu rơi vào trầm tư suy nghĩ, người công kích thạch môn càng ngày càng đông thì cũng đồng nghĩa với việc sẽ có nhiều người hơn tiến vào thu hoạch linh thảo, nếu bọn hắn còn do dự mà nói vậy thì lần này đến một gốc linh thảo cũng không có, dù sao thiếu niên kia cũng cam đoan không có để cho bọn hắn bị mất một miếng da, nếu đã an toàn như vậy thì quản hắn dùng cách gì mở ra thạch môn để làm gì, chỉ cần vào phía sau là được rồi.
Lại một cái âm thanh nữa vang lên:
- Vô đạo hữu, nếu như ngươi không phải Vương Trận Sư vậy thì ngươi định dùng cách gì để mở ra thạch môn này.
- Đúng, đúng, đạo hữu là định dùng cách gì để mở ra thạch môn.
Lại có một vài âm thanh nhao nhao hỏi Vô Danh. Hắn đưa tay ra chặn lại sau đó từ từ nói:
- Ta dùng cách gì để mở ra thạch môn, vậy đương nhiên đó là việc của ta. Nếu như ngay cả cách mở ra thạch môn ta cũng nói ra vậy thì ta còn ở đây làm cái gì sinh ý.
Mọi người nghe thấy câu trả lời này thì cũng là im lặng không nói được gì. Bởi vì quả thực Vô Danh nói rất đúng, hắn mà nói ra cách để mở thạch môn vậy thì còn cái gì gọi là bí mật nữa. Lúc này lại có một nữ tử dung mạo nhìn cũng khá xinh đẹp tiến về phía trước, giọng nói mềm mại vang lên hỏi Vô Danh:
- Vô đạo hữu, vậy không biết rốt cục sinh ý lần này, ngươi là muốn chúng ta làm giao dịch như thế nào??
Mọi người xung quanh nghe thấy nữ tử này hỏi thì cũng im lặng lắng nghe xem rốt cục Vô Danh muốn làm sinh ý như thế nào. Người ta nói có cách mở ra thạch môn, vậy ngươi muốn đi vào bên trong thạch môn thì nhất định phải có vật gì đó đem ra cùng hắn trao đổi.
Vô Danh nghe nữ tử kia hỏi thì hắn cũng từ từ giải thích:
- Các vị, ta lần này đứng ra làm sinh ý, vậy đương nhiên cũng là đôi bên có lợi. Nếu như đã là đôi bên có lợi, vậy thì chắc chắn là phải trao đổi công bằng. Ta cũng sẽ không nói nhiều, ta thích số hai, mỗi người chỉ cần giao ra hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm liền có thể cùng ta đi vào trong thạch môn này.
Vô Danh vừa mới nói con số này ra, tất cả hơn năm trăm người ở đây liền hít vào một ngụm khí lạnh. Hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm, con số này cũng quá nhiều một chút đi. Hiển nhiên ở đây cũng có nhiều người không thể mang ra nổi số linh thạch này để trao đổi. Một cái nam tử trẻ tuổi mặt trắng liền tiến lên hỏi Vô Danh:
- Vô đạo hữu, hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm này, thực sự quá nhiều một chút, ta tin ở đây cũng không có nhiều người như vậy có thể bỏ ra. Ngươi xem, có thể giảm giá một chút được hay không.
- Đúng vậy, có thể giảm giá hay không, chỗ chúng ta cũng không có nhiều linh thạch như vậy.
Lại có một vài cái âm thanh vang lên, hiển nhiên những âm thanh này đều là đồng tình với câu nói của nam tử trẻ tuổi mặt trắng kia. Vô Danh nghe thấy những âm thanh này cũng không có biểu hiện gì, hắn từ từ nói:
- Các vị, hẳn mọi người đều biết phía sau tấm thạch môn này là cái gì. Phía sau thạch môn này chính là vô vàn linh thảo, rất có thể sẽ đi ra rất nhiều linh thảo cao cấp. Nó chính là đại biểu cho cơ duyên của các vị, tương lai các vị có thể trở thành cường giả hay không cũng chính là do nó quyết định một phần. Trong đó có nhiều đồ tốt như vậy, ta tin tưởng hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm này cũng không là con số gì quá lớn, so với bảo vật đằng sau tấm thạch môn này quả thực là không bằng một góc.
Vô Danh nói tới đây liền dừng lại một chút sau đó lại nói tiếp:
- Các vị, ta tin tưởng mỗi một người ở đây đều có thể phân tích nặng nhẹ, cái gì mới là tốt nhất đối với đại đạo sau này của các vị. Nếu như còn do dự mà nói, vậy thì cơ duyên cũng sẽ không tới lần thứ hai đâu, nó đang nằm ở trong tay các vị, hãy trân trọng. Những điều mà ta muốn nói cũng đều đã nói hết cả, ai muốn đăng ký thì tiến lên.
Vô Danh nói xong thì liền lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một cái bàn gỗ với hai chiếc ghế rồi kêu Vũ Thủy Yên cùng ngồi xuống. Vô Danh lại lấy ra thêm một cái bảng gỗ rồi viết lên đó mấy dòng, viết xong hắn liền treo cái bảng gỗ này sang bên cạnh.
Trên bảng gỗ này của Vô Danh có ghi rằng có thể dùng linh tài, linh thảo, bí tịch, độn thuật công pháp, linh thạch thượng phẩm đem ra trao đổi. Tuy nhiên nếu như dùng linh thảo để trao đổi thì mức phí có lớn hơn một chút, nếu là linh thảo cấp bốn thì phải mười lăm gốc, cấp năm tám gốc, cấp sáu bốn gốc, linh thảo cấp cao hơn thì sẽ được hoàn trả lại linh thạch thượng phẩm. Một số người trong tay không có đủ linh thạch thượng phẩm vừa mới nhìn thấy có thể đem vật khác ra trao đổi thì liền vui mừng, lập tức có mấy cái âm thanh liên tiếp vang lên:
- Ta Việt Tài, muốn dùng mười lăm gốc linh thảo cấp bốn đổi lấy một vé đi vào thạch môn.
- Ta Trần Hữu Lượng, dùng hai mươi vạn linh thạch…
- Ta Kim Ngưu, dùng Kim Tinh Thiết Ngân…
Vô Danh thấy có người tới đăng ký thì cũng rất là hứng khởi, liền nhờ Vũ Thủy Yên ở một bên làm công việc tính toán cùng phát vé. Vô Danh thế nhưng là lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật chứa năm mươi triệu linh thạch ra cho Vũ Thủy Yên dùng để hoàn lại linh thạch nếu như có người đưa ra đồ có giá trị lớn hơn hai trăm ngàn linh thạch thượng phẩm. Chẳng mấy chốc đã có tới hơn năm mươi người tới đăng ký.
Lúc này có một cái âm thanh hùng hậu vang lên:
- Tại sao nếu chúng ta dùng linh thảo đổi lấy vé thì giá lại đắt hơn, tùy tiện một gốc linh thảo cấp năm cũng có giá không kém hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm đi. Ngươi như vậy làm thực là quá mức hút máu rồi.
Vô Danh ánh mắt liếc qua phía phát ra âm thanh, hắn lạnh lùng nói:
- Nếu như không đổi thì đi sang một bên, đừng cản trở ta làm việc. Chúng ta làm như vậy cũng đã rất là lỗ vốn rồi, ngươi dùng mấy gốc linh thảo từ cấp bốn đến cấp sáu liền đổi được một vé đi vào trong thạch môn, mà sau thạch môn này có khi có tới cả một ngàn gốc linh thảo như vậy cũng không hết. Ngươi nói xem là chúng ta hút máu hay chúng ta chảy máu đây.
Vô Danh nói ra lời này để cho tu sĩ kia cũng không nói được gì, quả thực là như vậy, chỉ dùng mấy gốc linh thảo liền có thể đổi một vé vào trong thu hoạch được nhiều hơn linh thảo, đó chẳng phải chiếm đại tiện nghi rồi hay sao. Chỉ là Vô Danh nói lời này cũng có chút phóng đại, dù hắn không có hút máu thì cũng không đến lượt hắn chảy máu đi, linh thảo bên trong cũng không phải là nhà hắn chồng a.
- Người tiếp theo.
Sau khi giải thích xong một câu, Vô Danh lại cao giọng nói ra. Người tiếp theo chính là một cái nam tử trung niên người hơi béo, giọng nói ồm ồm:
- Ta là Triệu Chí Kính, ta ở đây có một cuốn bí tịch kêu là Phật Quyển, chỉ là một bản không đầy đủ. Ngươi xem có thể đổi được vé đi vào hay không.
Vô Danh nhìn người nam tử trung niên này, đây là người đầu tiên dùng bí tịch để trao đổi.
Nhưng mà dù sao thì độ tin tưởng trong mắt mọi người cũng là giảm đi rất nhiều, như vậy có thể khiến cho sinh ý lần này không được tốt như dự kiến. Nếu như cứ để cho bọn họ tin tưởng Vô Danh là một cái cấp bảy Vương Trận Sư, như vậy vẫn tốt hơn rất nhiều là để cho bọn họ đoán tới đoán lui Vô Danh rốt cục là dùng cách gì để mở ra thạch môn.
Tuy nhiên Vô Danh cũng là không có lo lắng, hắn tin đám người còn lại đứng ở đây chắc chắn sẽ biết cân nhắc bên nào lợi bên nào hại, dù sao hắn cũng đã đảm bảo rằng sẽ không mượn nhờ thực lực của người khác, một miếng da bảo đảm cũng không mất.
Mọi người ở đây nghe thấy lời của Vô Danh nói thì cũng bắt đầu rơi vào trầm tư suy nghĩ, người công kích thạch môn càng ngày càng đông thì cũng đồng nghĩa với việc sẽ có nhiều người hơn tiến vào thu hoạch linh thảo, nếu bọn hắn còn do dự mà nói vậy thì lần này đến một gốc linh thảo cũng không có, dù sao thiếu niên kia cũng cam đoan không có để cho bọn hắn bị mất một miếng da, nếu đã an toàn như vậy thì quản hắn dùng cách gì mở ra thạch môn để làm gì, chỉ cần vào phía sau là được rồi.
Lại một cái âm thanh nữa vang lên:
- Vô đạo hữu, nếu như ngươi không phải Vương Trận Sư vậy thì ngươi định dùng cách gì để mở ra thạch môn này.
- Đúng, đúng, đạo hữu là định dùng cách gì để mở ra thạch môn.
Lại có một vài âm thanh nhao nhao hỏi Vô Danh. Hắn đưa tay ra chặn lại sau đó từ từ nói:
- Ta dùng cách gì để mở ra thạch môn, vậy đương nhiên đó là việc của ta. Nếu như ngay cả cách mở ra thạch môn ta cũng nói ra vậy thì ta còn ở đây làm cái gì sinh ý.
Mọi người nghe thấy câu trả lời này thì cũng là im lặng không nói được gì. Bởi vì quả thực Vô Danh nói rất đúng, hắn mà nói ra cách để mở thạch môn vậy thì còn cái gì gọi là bí mật nữa. Lúc này lại có một nữ tử dung mạo nhìn cũng khá xinh đẹp tiến về phía trước, giọng nói mềm mại vang lên hỏi Vô Danh:
- Vô đạo hữu, vậy không biết rốt cục sinh ý lần này, ngươi là muốn chúng ta làm giao dịch như thế nào??
Mọi người xung quanh nghe thấy nữ tử này hỏi thì cũng im lặng lắng nghe xem rốt cục Vô Danh muốn làm sinh ý như thế nào. Người ta nói có cách mở ra thạch môn, vậy ngươi muốn đi vào bên trong thạch môn thì nhất định phải có vật gì đó đem ra cùng hắn trao đổi.
Vô Danh nghe nữ tử kia hỏi thì hắn cũng từ từ giải thích:
- Các vị, ta lần này đứng ra làm sinh ý, vậy đương nhiên cũng là đôi bên có lợi. Nếu như đã là đôi bên có lợi, vậy thì chắc chắn là phải trao đổi công bằng. Ta cũng sẽ không nói nhiều, ta thích số hai, mỗi người chỉ cần giao ra hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm liền có thể cùng ta đi vào trong thạch môn này.
Vô Danh vừa mới nói con số này ra, tất cả hơn năm trăm người ở đây liền hít vào một ngụm khí lạnh. Hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm, con số này cũng quá nhiều một chút đi. Hiển nhiên ở đây cũng có nhiều người không thể mang ra nổi số linh thạch này để trao đổi. Một cái nam tử trẻ tuổi mặt trắng liền tiến lên hỏi Vô Danh:
- Vô đạo hữu, hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm này, thực sự quá nhiều một chút, ta tin ở đây cũng không có nhiều người như vậy có thể bỏ ra. Ngươi xem, có thể giảm giá một chút được hay không.
- Đúng vậy, có thể giảm giá hay không, chỗ chúng ta cũng không có nhiều linh thạch như vậy.
Lại có một vài cái âm thanh vang lên, hiển nhiên những âm thanh này đều là đồng tình với câu nói của nam tử trẻ tuổi mặt trắng kia. Vô Danh nghe thấy những âm thanh này cũng không có biểu hiện gì, hắn từ từ nói:
- Các vị, hẳn mọi người đều biết phía sau tấm thạch môn này là cái gì. Phía sau thạch môn này chính là vô vàn linh thảo, rất có thể sẽ đi ra rất nhiều linh thảo cao cấp. Nó chính là đại biểu cho cơ duyên của các vị, tương lai các vị có thể trở thành cường giả hay không cũng chính là do nó quyết định một phần. Trong đó có nhiều đồ tốt như vậy, ta tin tưởng hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm này cũng không là con số gì quá lớn, so với bảo vật đằng sau tấm thạch môn này quả thực là không bằng một góc.
Vô Danh nói tới đây liền dừng lại một chút sau đó lại nói tiếp:
- Các vị, ta tin tưởng mỗi một người ở đây đều có thể phân tích nặng nhẹ, cái gì mới là tốt nhất đối với đại đạo sau này của các vị. Nếu như còn do dự mà nói, vậy thì cơ duyên cũng sẽ không tới lần thứ hai đâu, nó đang nằm ở trong tay các vị, hãy trân trọng. Những điều mà ta muốn nói cũng đều đã nói hết cả, ai muốn đăng ký thì tiến lên.
Vô Danh nói xong thì liền lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một cái bàn gỗ với hai chiếc ghế rồi kêu Vũ Thủy Yên cùng ngồi xuống. Vô Danh lại lấy ra thêm một cái bảng gỗ rồi viết lên đó mấy dòng, viết xong hắn liền treo cái bảng gỗ này sang bên cạnh.
Trên bảng gỗ này của Vô Danh có ghi rằng có thể dùng linh tài, linh thảo, bí tịch, độn thuật công pháp, linh thạch thượng phẩm đem ra trao đổi. Tuy nhiên nếu như dùng linh thảo để trao đổi thì mức phí có lớn hơn một chút, nếu là linh thảo cấp bốn thì phải mười lăm gốc, cấp năm tám gốc, cấp sáu bốn gốc, linh thảo cấp cao hơn thì sẽ được hoàn trả lại linh thạch thượng phẩm. Một số người trong tay không có đủ linh thạch thượng phẩm vừa mới nhìn thấy có thể đem vật khác ra trao đổi thì liền vui mừng, lập tức có mấy cái âm thanh liên tiếp vang lên:
- Ta Việt Tài, muốn dùng mười lăm gốc linh thảo cấp bốn đổi lấy một vé đi vào thạch môn.
- Ta Trần Hữu Lượng, dùng hai mươi vạn linh thạch…
- Ta Kim Ngưu, dùng Kim Tinh Thiết Ngân…
Vô Danh thấy có người tới đăng ký thì cũng rất là hứng khởi, liền nhờ Vũ Thủy Yên ở một bên làm công việc tính toán cùng phát vé. Vô Danh thế nhưng là lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật chứa năm mươi triệu linh thạch ra cho Vũ Thủy Yên dùng để hoàn lại linh thạch nếu như có người đưa ra đồ có giá trị lớn hơn hai trăm ngàn linh thạch thượng phẩm. Chẳng mấy chốc đã có tới hơn năm mươi người tới đăng ký.
Lúc này có một cái âm thanh hùng hậu vang lên:
- Tại sao nếu chúng ta dùng linh thảo đổi lấy vé thì giá lại đắt hơn, tùy tiện một gốc linh thảo cấp năm cũng có giá không kém hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm đi. Ngươi như vậy làm thực là quá mức hút máu rồi.
Vô Danh ánh mắt liếc qua phía phát ra âm thanh, hắn lạnh lùng nói:
- Nếu như không đổi thì đi sang một bên, đừng cản trở ta làm việc. Chúng ta làm như vậy cũng đã rất là lỗ vốn rồi, ngươi dùng mấy gốc linh thảo từ cấp bốn đến cấp sáu liền đổi được một vé đi vào trong thạch môn, mà sau thạch môn này có khi có tới cả một ngàn gốc linh thảo như vậy cũng không hết. Ngươi nói xem là chúng ta hút máu hay chúng ta chảy máu đây.
Vô Danh nói ra lời này để cho tu sĩ kia cũng không nói được gì, quả thực là như vậy, chỉ dùng mấy gốc linh thảo liền có thể đổi một vé vào trong thu hoạch được nhiều hơn linh thảo, đó chẳng phải chiếm đại tiện nghi rồi hay sao. Chỉ là Vô Danh nói lời này cũng có chút phóng đại, dù hắn không có hút máu thì cũng không đến lượt hắn chảy máu đi, linh thảo bên trong cũng không phải là nhà hắn chồng a.
- Người tiếp theo.
Sau khi giải thích xong một câu, Vô Danh lại cao giọng nói ra. Người tiếp theo chính là một cái nam tử trung niên người hơi béo, giọng nói ồm ồm:
- Ta là Triệu Chí Kính, ta ở đây có một cuốn bí tịch kêu là Phật Quyển, chỉ là một bản không đầy đủ. Ngươi xem có thể đổi được vé đi vào hay không.
Vô Danh nhìn người nam tử trung niên này, đây là người đầu tiên dùng bí tịch để trao đổi.
/306
|