Trong hai tháng nay, Vô Danh ngoài việc tập luyện cho Vũ Thủy Yên và thu thập sĩ binh cổ ra thì cũng chẳng tìm được di tích hay là một bóng người nào khác cả. Giống như trong Chiến Trường Cổ này chỉ có mỗi một mình hắn và Vũ Thủy Yên vậy. Trừ một ngoại lệ đó chính là cô gái xinh đẹp mà lần trước hắn gặp ở dưới chân một thác nước.
Hai tháng này của Vô Danh là như vậy nhưng Hồng Mông thì hoàn toàn ngược lại. Trong hai tháng này Hồng Mông đi đào được khá nhiều di tích, linh thảo cùng với khoáng vật được nhóc chất đầy trong nhẫn trữ vật, không những thế nhóc cũng kiếm được khoảng hơn hai triệu linh thạch thượng phẩm nữa, con số này quả thực không nhỏ.
Hồng Mông giàu có là thế nhưng cũng gặp phải không ít nguy hiểm, đặc biệt là nhóc còn đang bị một nhóm mấy trăm người săn đuổi để bắt làm thú cưng. Đây đối với Hồng Mông quả thực là một loại sỉ nhục cực kỳ lớn, đại ca còn không có đối xử với nhóc như vậy thế mà nhóm người này lại quá mức to gan, muốn bắt nhóc để làm thú sủng. Hồng Mông trong lúc tức giận cũng đã giết không biết bao nhiêu người, cũng nhờ bản thân có đôi cánh cho nên mới có thể chạy thoát được đám người kia.
Trong đoạn thời gian này tu vi của Hồng Mông cũng không có phát triển quá nhanh, nhóc vẫn đang ở Kim Đan tầng một hậu kỳ. Bởi vì suốt một tháng nay ngoài đi đào trộm và chạy trốn ra thì nhóc cũng chẳng có thời gian mà tu luyện.
……….
Vô Danh đi mãi đi mãi cũng không nhìn thấy một bóng người nào, suốt nửa tháng tiếp theo hắn liên tục di chuyển, nhưng cũng không gặp bất kì một thành trì nào cả. Hắn mặc dù có bản đồ thế nhưng địa điểm thành mà hắn đang hướng tới cũng còn cách rất xa.
Vô Danh đi mãi suốt nửa tháng thì liền đi tới một bờ biển rất rộng lớn, hắn cứ dọc theo bờ cát vàng này mà di chuyển, đi mãi đi mãi.
Vũ Thủy Yên bởi vì đoạn thời gian này cũng đã chiến đầu liên tục rất nhiều trận rồi cho nên Vô Danh bảo nàng vào trong phi thuyền nghỉ ngơi. Vô Danh thì liên tục điều khiển phi thuyền di chuyển trong chiến trường cổ, thần thức của hắn lúc nào cũng phóng ra với phạm vi rất rộng.
Vô Danh đang di chuyển thì đột nhiên sắc mặt biến đổi, gương mặt cứng ngắc đã được thay bằng nụ cười mỉm. Vô Danh vừa nãy thần thức phóng ra rất rộng cho nên hắn phát hiện ra một hòn đảo nhỏ, mà trên hòn đảo nhỏ này không ngờ lại có hai gốc “Huyết Thần Cốt Thảo”, đây chính là linh thảo cấp chín a, mỗi một gốc đều là bảo vật có giá trị liên thành, hắn làm sao có thể không thu vào tay cho được.
Vô Danh lập tức đảo cánh bay thẳng tới chỗ hòn đảo mà hắn vừa mới quét qua, hắn phải mau chóng thu lấy hai gốc “Huyết Thần Cốt Thảo” này.
“Huyết Thần Cốt Thảo” chẳng những là linh thảo cấp chín cực kỳ quý giá mà nó còn có tác dụng khôi phục nhục thân và thức hải, chính vì có tác dụng to lớn như vậy cho nên nó mới rất là quý giá, mỗi một gốc đều cực kỳ hiếm thấy.
Vô Danh cảm thấy bản thân thực sự rất may mắn, một gốc đã rất khó tìm vậy mà hắn còn mới nhìn thấy tận hai gốc “Huyết Thần Cốt Thảo”.
Vô Danh lập tức tăng tốc độ của phi thuyền tới mức tối đa hướng thẳng tới chỗ của hòn đảo kia.
Vô Danh chẳng mấy chốc đã tiếp cận gần hòn đảo nhỏ này, hắn bây giờ rất là vui mừng kích động, “Huyết Thần Cốt Thảo” vậy mà lại mọc ở một hòn đảo nhỏ như thế này.
Vô Danh ước chừng hòn đảo này cũng chỉ rộng khoảng chục trượng vuông, trên đảo nhỏ này còn có một động đá nhỏ, xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều bụi cỏ rậm rạp. “Huyết Thần Cốt Thảo” kia mọc ở ngay giữa cửa động đá.
Vô Danh tâm tình kích động đáp phi thuyền xuống sau đó liền chạy thẳng tới chỗ “Huyết Thần Cốt Thảo”. Chỉ khi cách “Huyết Thần Cốt Thảo” này một bước nữa thì Vô Danh mới hạ người xuống sau đó đưa tay ra định nhổ gốc “Huyết Thần Cốt Thảo” này lên.
Vô Danh tay chỉ còn cách “Huyết Thần Cốt Thảo” một chút nữa thôi thì đột nhiên cảm thấy không ổn, cả người hắn đột nhiên toát mồ hôi lạnh, hắn còn chưa kịp thu tay lại thì liền nhìn thấy một luồng tử khí từ trong động đá kia lao thẳng ra.
Vô Danh trong lúc hoảng hốt chỉ muốn lui người trở lại thế nhưng hắn đột nhiên phát hiện ra bản thân giống như rơi vào một vũng bùn lầy. Vô Danh cả người không thể nào cử động được, hắn chỉ có thể nhìn luồng tử khí dày đặc kia ập tới.
Vô Danh rõ ràng nhìn thấy trong luồng tử khí này còn có một cái đại thủ ấn chộp về phía bản thân, cũng bởi vì đại thủ ấn này mà hắn không thể nào di chuyển nổi, đến cả cơ thể cũng cảm thấy ngột ngạt khó chịu.
Vô Danh trong ngực đột nhiên xông lên một ngụm máu, hắn không tài nào chịu nổi mà phun ra một ngụm máu này, đại thủ ấn kia còn chưa có tới mà hắn đã bị chấn cho hộc máu rồi. Nếu như không phải hắn đã luyện thể tới tầng thứ tư “Hư cảnh” thì có lẽ chỉ với khí thế của đại thủ ấn này cũng đủ chấn cho thân thể của hắn nát bét.
Tử khí ào ạt từ trong động đá tuôn ra kéo theo một đại thủ ấn to bự chộp về phía Vô Danh, chỉ trong tích tắc nó liền tiếp cận tới thân thể Vô Danh.
Đại thủ ấn còn chưa có tới thế nhưng loại tử khí kia đã bao bọc Vô Danh vào trong rồi. Ngay khi đại thủ ấn màu tím kia sắp bắt được Vô Danh thì đột nhiên Ngũ Hành Chung ở bên trong thức hải của hắn rung lên dữ dội sau đó liền phóng ra bên ngoài bảo hộ thân thể của Vô Danh vào trong.
-ẦM…
-Oong…oong…oong…
Đại thủ ấn màu tím vừa mới va chạm vào Ngũ Hành Chung thì liền mang tới chấn động dữ dội, Ngũ Hành Chung cũng vì thế mà kêu oong oong liên tục.
Khi đại thủ ấn kia công kích vào trên Ngũ Hành Chung thì Ngũ Hành Chung cũng đồng thời cắn trả, nó lập tức phát ra một loại sóng âm cực kỳ mạnh mẽ va chạm với đại thủ ấn kia.
Sóng âm mạnh mẽ ồ ạt tuôn ra va chạm với đại thủ ấn khiến cho đai thủ ấn kia lập tức bị chấn vỡ tung, tử khí xung quanh đại thủ ấn cũng bị tản đi hết. Thế nhưng sóng âm còn không có dừng lại ở đó, nó vẫn tiếp tục công kích tới chỗ động đá kia.
-Không thể nào…
Một âm thanh khàn khàn quái dị vọng ra từ bên trong động đá kia, từ giọng nói này có thể nghe được sự kinh hãi nồng đậm.
-ẦM…ẦM…ẦM…ẦM…
Sóng âm mang theo năng lượng ngũ hành va chạm kịch liệt với yêu nguyên ở bên trong động đá khiến cho dư lực mạnh mẽ lan tỏa ra khắp không gian xung quanh.
Vụ nổ sau pha va chạm vừa rồi quả thực rất mạnh mẽ, năng lượng phát phóng ra ngoài sau vụ nổ lập tức khiến cho động đá kia bị chấn cho nát tan, không những thế năng lượng sau vụ nổ còn tiếp tục phóng ra bên ngoài.
-ẦM…ẦM…ẦM…ẦM….
Mặt biển vốn yên lặng thì lúc này cũng bị loại năng lượng còn sót lại kia chấn cho rung chuyển dữ dội, mặt nước liên tiếp vang lên những tiếng nổ vang, bọt nước trắng xóa phóng thẳng tới trời xanh.
-Phốc…
Vô Danh khuôn mặt trắng bệnh nôn ra liên tiếp mấy ngụm máu, sau khi đại thủ ấn kia đánh tới đã chấn cho hắn bay ra phía sau hơn chục mét.
Cơ thể Vô Danh bây giờ bên ngoài trông thì lành lặn nhưng bên trong xương cốt đã đứt gãy rất nhiều rồi, đến bây giờ hắn vẫn còn bị một trận vừa rồi làm cho sợ hãi.
-Á…a…a….a….a…
Một tiếng hét thảm truyền ra từ bên trong động đá bị đánh nát kia, ngay sau đó liền có rất nhiều tử khí bao quanh động đá này. Vô Danh ánh mắt cực kỳ sợ hãi nhìn về phía luồng tử khí kia, hắn hoàn toàn không nhận ra đó là thứ quỷ quái gì.
Nếu như không phải lần này có Ngũ Hành Chung trợ giúp thì hắn đã bị đại thủ ấn vừa rồi bóp chết, ngay tại thời khắc đại thủ ấn đó sắp bắt tới hắn thì hắn liền cảm nhận được cái chết rõ ràng hơn bao giờ hết.
Vô Danh cố gắng gượng dậy sau đó liền ngay lập tức vận chuyển Vô Cực Hóa Thần Luyện Thể quyết, trong này tuy không thể tu luyện được nhưng vận chuyển công pháp luyện thể thì cũng không có vấn đề gì.
Vô Danh vừa vận chuyển công pháp luyện thể vừa lấy ra trong người mấy lọ đan dược trị thương tốt nhất rồi nuốt vào, hắn phải khôi phục thân thể thật nhanh sau đó rời đi khỏi chỗ này mới được.
Vô Danh dựa vào Vô Cực Hóa Thần Luyện Thể quyết khôi phục thương thế thì chẳng mấy chốc xương cốt bị đứt gãy của hắn liền rất nhanh được khôi phục lại như lúc ban đầu. Dược lực ấm áp từ trong đan dược hòa tan ra khắp cơ thể cũng giúp cho thương thế của hắn khôi phục nhanh hơn.
Mà trong lúc Vô Danh đang vận chuyển công pháp luyện thể để chữa thương thì Vũ Thủy Yên ở bên trong phi thuyền cũng liền đi ra bên ngoài, hiển nhiên vụ va chạm vừa rồi hết sức mạnh mẽ khiến cho Vũ Thủy Yên ở bên trong phi thuyền cũng có thể cảm nhận được.
Hai tháng này của Vô Danh là như vậy nhưng Hồng Mông thì hoàn toàn ngược lại. Trong hai tháng này Hồng Mông đi đào được khá nhiều di tích, linh thảo cùng với khoáng vật được nhóc chất đầy trong nhẫn trữ vật, không những thế nhóc cũng kiếm được khoảng hơn hai triệu linh thạch thượng phẩm nữa, con số này quả thực không nhỏ.
Hồng Mông giàu có là thế nhưng cũng gặp phải không ít nguy hiểm, đặc biệt là nhóc còn đang bị một nhóm mấy trăm người săn đuổi để bắt làm thú cưng. Đây đối với Hồng Mông quả thực là một loại sỉ nhục cực kỳ lớn, đại ca còn không có đối xử với nhóc như vậy thế mà nhóm người này lại quá mức to gan, muốn bắt nhóc để làm thú sủng. Hồng Mông trong lúc tức giận cũng đã giết không biết bao nhiêu người, cũng nhờ bản thân có đôi cánh cho nên mới có thể chạy thoát được đám người kia.
Trong đoạn thời gian này tu vi của Hồng Mông cũng không có phát triển quá nhanh, nhóc vẫn đang ở Kim Đan tầng một hậu kỳ. Bởi vì suốt một tháng nay ngoài đi đào trộm và chạy trốn ra thì nhóc cũng chẳng có thời gian mà tu luyện.
……….
Vô Danh đi mãi đi mãi cũng không nhìn thấy một bóng người nào, suốt nửa tháng tiếp theo hắn liên tục di chuyển, nhưng cũng không gặp bất kì một thành trì nào cả. Hắn mặc dù có bản đồ thế nhưng địa điểm thành mà hắn đang hướng tới cũng còn cách rất xa.
Vô Danh đi mãi suốt nửa tháng thì liền đi tới một bờ biển rất rộng lớn, hắn cứ dọc theo bờ cát vàng này mà di chuyển, đi mãi đi mãi.
Vũ Thủy Yên bởi vì đoạn thời gian này cũng đã chiến đầu liên tục rất nhiều trận rồi cho nên Vô Danh bảo nàng vào trong phi thuyền nghỉ ngơi. Vô Danh thì liên tục điều khiển phi thuyền di chuyển trong chiến trường cổ, thần thức của hắn lúc nào cũng phóng ra với phạm vi rất rộng.
Vô Danh đang di chuyển thì đột nhiên sắc mặt biến đổi, gương mặt cứng ngắc đã được thay bằng nụ cười mỉm. Vô Danh vừa nãy thần thức phóng ra rất rộng cho nên hắn phát hiện ra một hòn đảo nhỏ, mà trên hòn đảo nhỏ này không ngờ lại có hai gốc “Huyết Thần Cốt Thảo”, đây chính là linh thảo cấp chín a, mỗi một gốc đều là bảo vật có giá trị liên thành, hắn làm sao có thể không thu vào tay cho được.
Vô Danh lập tức đảo cánh bay thẳng tới chỗ hòn đảo mà hắn vừa mới quét qua, hắn phải mau chóng thu lấy hai gốc “Huyết Thần Cốt Thảo” này.
“Huyết Thần Cốt Thảo” chẳng những là linh thảo cấp chín cực kỳ quý giá mà nó còn có tác dụng khôi phục nhục thân và thức hải, chính vì có tác dụng to lớn như vậy cho nên nó mới rất là quý giá, mỗi một gốc đều cực kỳ hiếm thấy.
Vô Danh cảm thấy bản thân thực sự rất may mắn, một gốc đã rất khó tìm vậy mà hắn còn mới nhìn thấy tận hai gốc “Huyết Thần Cốt Thảo”.
Vô Danh lập tức tăng tốc độ của phi thuyền tới mức tối đa hướng thẳng tới chỗ của hòn đảo kia.
Vô Danh chẳng mấy chốc đã tiếp cận gần hòn đảo nhỏ này, hắn bây giờ rất là vui mừng kích động, “Huyết Thần Cốt Thảo” vậy mà lại mọc ở một hòn đảo nhỏ như thế này.
Vô Danh ước chừng hòn đảo này cũng chỉ rộng khoảng chục trượng vuông, trên đảo nhỏ này còn có một động đá nhỏ, xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều bụi cỏ rậm rạp. “Huyết Thần Cốt Thảo” kia mọc ở ngay giữa cửa động đá.
Vô Danh tâm tình kích động đáp phi thuyền xuống sau đó liền chạy thẳng tới chỗ “Huyết Thần Cốt Thảo”. Chỉ khi cách “Huyết Thần Cốt Thảo” này một bước nữa thì Vô Danh mới hạ người xuống sau đó đưa tay ra định nhổ gốc “Huyết Thần Cốt Thảo” này lên.
Vô Danh tay chỉ còn cách “Huyết Thần Cốt Thảo” một chút nữa thôi thì đột nhiên cảm thấy không ổn, cả người hắn đột nhiên toát mồ hôi lạnh, hắn còn chưa kịp thu tay lại thì liền nhìn thấy một luồng tử khí từ trong động đá kia lao thẳng ra.
Vô Danh trong lúc hoảng hốt chỉ muốn lui người trở lại thế nhưng hắn đột nhiên phát hiện ra bản thân giống như rơi vào một vũng bùn lầy. Vô Danh cả người không thể nào cử động được, hắn chỉ có thể nhìn luồng tử khí dày đặc kia ập tới.
Vô Danh rõ ràng nhìn thấy trong luồng tử khí này còn có một cái đại thủ ấn chộp về phía bản thân, cũng bởi vì đại thủ ấn này mà hắn không thể nào di chuyển nổi, đến cả cơ thể cũng cảm thấy ngột ngạt khó chịu.
Vô Danh trong ngực đột nhiên xông lên một ngụm máu, hắn không tài nào chịu nổi mà phun ra một ngụm máu này, đại thủ ấn kia còn chưa có tới mà hắn đã bị chấn cho hộc máu rồi. Nếu như không phải hắn đã luyện thể tới tầng thứ tư “Hư cảnh” thì có lẽ chỉ với khí thế của đại thủ ấn này cũng đủ chấn cho thân thể của hắn nát bét.
Tử khí ào ạt từ trong động đá tuôn ra kéo theo một đại thủ ấn to bự chộp về phía Vô Danh, chỉ trong tích tắc nó liền tiếp cận tới thân thể Vô Danh.
Đại thủ ấn còn chưa có tới thế nhưng loại tử khí kia đã bao bọc Vô Danh vào trong rồi. Ngay khi đại thủ ấn màu tím kia sắp bắt được Vô Danh thì đột nhiên Ngũ Hành Chung ở bên trong thức hải của hắn rung lên dữ dội sau đó liền phóng ra bên ngoài bảo hộ thân thể của Vô Danh vào trong.
-ẦM…
-Oong…oong…oong…
Đại thủ ấn màu tím vừa mới va chạm vào Ngũ Hành Chung thì liền mang tới chấn động dữ dội, Ngũ Hành Chung cũng vì thế mà kêu oong oong liên tục.
Khi đại thủ ấn kia công kích vào trên Ngũ Hành Chung thì Ngũ Hành Chung cũng đồng thời cắn trả, nó lập tức phát ra một loại sóng âm cực kỳ mạnh mẽ va chạm với đại thủ ấn kia.
Sóng âm mạnh mẽ ồ ạt tuôn ra va chạm với đại thủ ấn khiến cho đai thủ ấn kia lập tức bị chấn vỡ tung, tử khí xung quanh đại thủ ấn cũng bị tản đi hết. Thế nhưng sóng âm còn không có dừng lại ở đó, nó vẫn tiếp tục công kích tới chỗ động đá kia.
-Không thể nào…
Một âm thanh khàn khàn quái dị vọng ra từ bên trong động đá kia, từ giọng nói này có thể nghe được sự kinh hãi nồng đậm.
-ẦM…ẦM…ẦM…ẦM…
Sóng âm mang theo năng lượng ngũ hành va chạm kịch liệt với yêu nguyên ở bên trong động đá khiến cho dư lực mạnh mẽ lan tỏa ra khắp không gian xung quanh.
Vụ nổ sau pha va chạm vừa rồi quả thực rất mạnh mẽ, năng lượng phát phóng ra ngoài sau vụ nổ lập tức khiến cho động đá kia bị chấn cho nát tan, không những thế năng lượng sau vụ nổ còn tiếp tục phóng ra bên ngoài.
-ẦM…ẦM…ẦM…ẦM….
Mặt biển vốn yên lặng thì lúc này cũng bị loại năng lượng còn sót lại kia chấn cho rung chuyển dữ dội, mặt nước liên tiếp vang lên những tiếng nổ vang, bọt nước trắng xóa phóng thẳng tới trời xanh.
-Phốc…
Vô Danh khuôn mặt trắng bệnh nôn ra liên tiếp mấy ngụm máu, sau khi đại thủ ấn kia đánh tới đã chấn cho hắn bay ra phía sau hơn chục mét.
Cơ thể Vô Danh bây giờ bên ngoài trông thì lành lặn nhưng bên trong xương cốt đã đứt gãy rất nhiều rồi, đến bây giờ hắn vẫn còn bị một trận vừa rồi làm cho sợ hãi.
-Á…a…a….a….a…
Một tiếng hét thảm truyền ra từ bên trong động đá bị đánh nát kia, ngay sau đó liền có rất nhiều tử khí bao quanh động đá này. Vô Danh ánh mắt cực kỳ sợ hãi nhìn về phía luồng tử khí kia, hắn hoàn toàn không nhận ra đó là thứ quỷ quái gì.
Nếu như không phải lần này có Ngũ Hành Chung trợ giúp thì hắn đã bị đại thủ ấn vừa rồi bóp chết, ngay tại thời khắc đại thủ ấn đó sắp bắt tới hắn thì hắn liền cảm nhận được cái chết rõ ràng hơn bao giờ hết.
Vô Danh cố gắng gượng dậy sau đó liền ngay lập tức vận chuyển Vô Cực Hóa Thần Luyện Thể quyết, trong này tuy không thể tu luyện được nhưng vận chuyển công pháp luyện thể thì cũng không có vấn đề gì.
Vô Danh vừa vận chuyển công pháp luyện thể vừa lấy ra trong người mấy lọ đan dược trị thương tốt nhất rồi nuốt vào, hắn phải khôi phục thân thể thật nhanh sau đó rời đi khỏi chỗ này mới được.
Vô Danh dựa vào Vô Cực Hóa Thần Luyện Thể quyết khôi phục thương thế thì chẳng mấy chốc xương cốt bị đứt gãy của hắn liền rất nhanh được khôi phục lại như lúc ban đầu. Dược lực ấm áp từ trong đan dược hòa tan ra khắp cơ thể cũng giúp cho thương thế của hắn khôi phục nhanh hơn.
Mà trong lúc Vô Danh đang vận chuyển công pháp luyện thể để chữa thương thì Vũ Thủy Yên ở bên trong phi thuyền cũng liền đi ra bên ngoài, hiển nhiên vụ va chạm vừa rồi hết sức mạnh mẽ khiến cho Vũ Thủy Yên ở bên trong phi thuyền cũng có thể cảm nhận được.
/306
|