Vô Danh cầm chiếc mặt nạ kia lên thì liền nhìn thấy mấy chữ được khắc ở trên, Thập Hình Biến. Vô Danh nhìn lướt qua ba chữ này sau đó liền bắt đầu tìm kiếm cấm chế để luyện hóa, chỉ một lát sau hắn liền luyện hóa xong chiếc mặt nạ Thập Hình Biến này.
Để cho Vô Danh vui mừng là cấp bậc của Thập Hình Biến này khá cao, là một món mặt nạ linh cấp. Thập Hình Biến này có khả năng là giúp cho người sử dụng có thể dịch dung thành mười loại gương mặt khác nhau, không những thế nó còn che dấu đi khí tức của người sử dụng, tu sĩ cấp bậc Hư Thần cũng không thể nào đoán ra được gương mặt thật của người sử dụng.
Vừa hay Vô Danh lúc này lại cần một món mặt lạ như vậy, hắn thế nhưng là đắc tội với một tông môn năm sao a, nếu như có chiếc mặt nạ Thập Hình Biến này rồi thì hắn cũng không còn sợ bị người của Vạn Kiếm Môn nhận ra, như vậy sẽ bớt đi biết bao nhiêu phiền phức, chỉ cần đợi hắn thực lực mạnh mẽ lên rồi thì hắn sẽ đi qua hỏi thăm cái kia Vạn Kiếm Môn một chuyến.
Vô Danh sau khi đã luyện hóa xong chiếc mặt nạ Thập Hình Biến này rồi thì cũng liền đem nó vứt vào nhẫn trữ vật của hắn, sau đó liền sắp xếp lại nhẫn trữ vật.
Vô Danh sau khi đã sắp xếp xong nhẫn trữ vật rồi thì liền tính được trên người của hắn bây giờ có khoảng mười sáu vạn linh thạch thượng phẩm, năm mươi vạn linh thạch trung phẩm kia thì cũng có thể tính bằng năm vạn linh thạch thượng phẩm rồi, vậy là tổng cộng hắn có hai mươi mốt vạn linh thạch thượng phẩm.
Ngoài số linh thạch này ra thì hắn còn có khoảng ba bốn trăm gốc linh thảo cùng với hơn trăm bình đan dược khác nhau, vật liệu luyện khí cũng là có một đống, tuy nhiên chẳng có loại vật liệu nào quý giá ngoài Thiên Kim Tinh.
Vô Danh quyết định luyện chế thêm một chút y phục, hắn thế nhưng ra ngoài vẫn là phải mặc loại y phục giống như tu sĩ khác a, không thể nào mặc áo dài được, bởi vì hắn là đang trốn cái kia Vạn Kiếm Môn.
Một khi đã dịch dung thì phải làm cho thật hoàn hảo để không bị nổi bật quá, nếu không sẽ rất dễ bị người khác chú ý, cho nên hắn phải luyện chế thêm chút y phục, dù sao mặc những loại y phục này cũng rất được, mỗi kiểu một phong cách khác nhau.
Vô Danh nghĩ luyện chế thêm một chút âu phục cũng có thể, hắn khi mặc y phục như những tu sĩ khác thì sẽ mang lại một loại cảm giác tiêu sái phong trần, còn khi mặc áo dài lại mang một nét mới mẻ thon gọn, khi mặc âu phục thì lại hiện lên sự lịch lãm, chuẩn soái ca.
Vô Danh tưởng tượng lúc bản thân mặc âu phục đen rồi vác theo một thanh trường đao màu đen bên người, ngầu quá là ngầu luôn rồi.
Vô Danh vừa nghĩ liền bắt tay vào luyện chế y phục cùng âu phục, chỉ ngắn ngủi mấy ngày liền có thể luyện chế được rất nhiều, sau khi đã chuẩn bị hoàn tất thì Vô Danh mới đi ra khỏi thế giới hỗn độn.
Vô Danh vẫn tiếp tục sở thích của bản thân, một thân bạch y với mái tóc dài búi cao, sau lưng thì vác theo một thanh trường đao đen xì, Khai Thiên Dạ Đao.
Quả thực khi Vô Danh diện loại y phục này thì anh tuấn tiêu sái không gì sánh bằng.
Vô Danh quét thần thức ra, ngay lập tức hắn liền nhìn thấy vị trí của Hồng Mông. Vô Danh ngay lập tức phi thân tới, khi lên cảnh giới Kim Đan thì bản thân đã có thể bay ở trên không trung rồi.
Vô Danh vừa mới bay tới gần chỗ Hồng Mông khoảng vài dặm thì liền nhìn thấy Hồng Mông đang ngồi tu luyện, mà từ vết tích xung quanh thì cũng có thể đoán được rằng Hồng Mông vừa mới độ kiếp xong.
Vô Danh nhìn Hồng Mông mà gật gật đầu, quả nhiên tư chất của Hồng Mông rất tốt vậy mà đã có thể đạt tới Kim Đan tầng hai rồi, với tốc độ này thì sớm muộn cũng có thể đuổi kịp hắn.
Vô Danh thấy Hồng Mông tuy tu vi khá cao nhưng mà thủ đoạn đối chiến thì lại quá đơn giản, đợi hắn tìm được một ngọn lửa tốt sau đó nâng cao trình độ luyện khí thì hắn sẽ tự tay luyện chế cho Hồng Mông một món pháp khí thật tốt, vừa vặn bây giờ hắn đang có một khối Thiên Kim Tinh, dùng Thiên Kim Tinh cùng với một số loại vật liệu phụ trợ khác thì chắc cũng có thể luyện chế ra được một món pháp khí tốt.
Có Thiên Kim Tinh dùng để luyện chế pháp khí thì không có gì tốt hơn, pháp bảo được luyện chế từ Thiên Kim Tinh có thể khiến cho nó thăng cấp được, chỉ cần nửa đường không ngừng gia nhập tài liệu đỉnh cấp thì có thể giúp cho pháp khí thăng cấp cao hơn.
Còn Khai Thiên Dạ Đao kia của hắn thì chỉ cần tìm được một nửa còn lại là Khai Thiên Minh Đao sau đó dung hợp lại là được. Lúc dung hợp lại Khai Thiên Dạ Đao và Khai Thiên Minh Đao vào làm một thì hắn có thể dựa vào thủ đoạn bên trong ngọc giản kia của vị tiền bối Mộng Tuân mà dung hợp.
Khi tiến hành dung hợp thì hắn sẽ truyền toàn bộ lĩnh ngộ về đao ý của mình vào bên trong bảo đao để thay thế cấm chế, từ đó thanh đao của hắn có thể hấp thu linh khí thiên địa mà tấn cấp. Đồng thời thanh đao của hắn được thay thế cấm chế bởi đao ý thì hắn cũng không sợ bất kì kẻ nào có thể lấy đi được đao của hắn. Mà hình như đao của hắn bây giờ cũng chẳng có kẻ nào có thể cầm được thì phải, vừa muốn luyện hóa liền bị hút sạch tinh huyết rồi.
Mà Vô Danh lại nhớ tới mình còn có Lôi Tâm hóa hình ở bên trong thế giới hỗn độn, dùng Lôi Tâm hóa hình cùng với Thiên Kim Tinh luyện chế pháp khí ( vũ khí) cho Hồng Mông thì không còn gì tốt hơn rồi. Trước hắn còn muốn để lại Lôi Tâm hóa hình cho bản thân dùng, nhưng bây giờ hắn thấy nó không cần thiết đối với hắn, để cho Hồng Mông dùng quả thực là tốt hơn rất nhiều. Khai Thiên Dạ Đao của hắn tuy không phải là một thanh đao hoàn chỉnh, thế nhưng cấp bậc của nó thì không có thứ gì có thể so sánh. Vô Danh đoán rất có thể Khai Thiên Dạ Đao này chính là bảo vật khai thiên tích địa, chẳng có bất kì loại vật liệu nào có thể chém hỏng được nó, nhưng nó thì lại có thể đánh vỡ vô số vật liệu.
Theo như Vô Danh đoán thì nếu như hắn có thể dung hợp được Khai Thiên Dạ Đao và Khai Thiên Minh Đao vào một chỗ thì rất có thể thanh đao mới sẽ đạt tới cấp bậc Tiên Khí cũng nên.
Hắn sở dĩ đoán là Tiên Khí chẳng qua cũng là đoán bừa mà thôi, bởi vì trong ngọc giản của tiền bối Mộng Tuân kia cũng có nhắc tới tiên giới cùng với tiên nhân, không những thế thần giới cũng được nhắc sơ qua bên trong ngọc giản đó.
Vô Danh lúc đó đọc xong ngọc giản quả thực cũng rất sốc, và hắn biết rằng con đường phía trước của hắn còn rất dài, nhưng hắn sẵn sàng tiếp đón tất cả mọi thứ.
Ngoài việc luyện chế cho Hồng Mông một món pháp khí, hắn cũng phải tìm cho Hồng Mông một loại pháp kỹ thích hợp nữa. Hồng Mông bây giờ chỉ chiến đấu dựa vào thể chất thân thể quả thực là ăn rất nhiều thiệt thòi.
Vô Danh lúc này cũng đã thấy tu vi của Hồng Mông ổn định xuống, đã vững chắc ở Kim Đan tầng hai trung kỳ rồi. Vô Danh thân hình vừa động đã xuất hiện ngay tại gần chỗ của Hồng Mông.
- Lão đại.
Hồng Mông thấy Vô Danh tới thì liền chào hỏi một tiếng. Vô Danh nghe vậy thì cũng chỉ gật đầu rồi nói:
- Ngươi tu vi không tệ, lại có thể trong thời gian một năm rưỡi liền bước vào Kim Đan tầng hai trung kỳ, tốc độ này quả thực rất nhanh.
Hồng Mông mặc dù là được khen nhưng cũng rất khiêm tốn nói:
- Lão đại quá khen, ta cũng là nhờ thơm lây đầu cực phẩm tiên linh mạch kia của lão đại nên mới có thể nhanh như vậy bước vào hàng ngũ Kim Đan.
Vô Danh nhìn Hồng Mông hỏi:
- Trong nhẫn trữ vật của ngươi còn bao nhiêu linh thạch??
Hồng Mông nghe thế liền đáp:
- Lão đại, trong nhẫn trữ vật của ta còn hơn ba vạn linh thạch thượng phẩm.
- Đưa nhẫn trữ vật của ngươi cho ta.
Vô Danh đưa tay ra sau đó nhìn Hồng Mông nói. Hồng Mông cũng không có bất kì ý kiến gì, lập tức đưa nhẫn trữ vật của mình ra cho Vô Danh.
Vô Danh sau khi thu lấy nhẫn trữ vật của Hồng Mông thì liền chuyển năm mươi vạn linh thạch trung phẩm cùng với hai vạn linh thạch thượng phẩm sang cho Hồng Mông. Hồng Mông thấy vậy thì liền nói:
- Lão đại, linh thạch của ta vẫn còn nhiều a, huynh đừng chuyển sang cho ta làm gì, ta thế nhưng cũng không có dùng linh thạch nhiều như vậy.
- Ta cho ngươi thì ngươi cứ cầm lấy, trong nhẫn trữ vật của ta cũng còn khoảng mười bốn vạn linh thạch thượng phẩm. Nếu như không đủ dùng mà nói, đợi sau khi Chiến Trường Cổ kết thúc, ta với ngươi liền đi qua mấy cái tông môn thu phí bảo kê.
Vô Danh vừa cười vừa nói, sau đó hắn lại chuyển sang cho Hồng Mông một nửa số đan dược mà hắn có rồi mới đưa lại nhẫn trữ vật cho Hồng Mông.
- Lão đại, cảm ơn nhiều.
Hồng Mông vừa cầm lấy nhẫn trữ vật vừa nói.
- Không cần cảm ơn, ta với ngươi tình như huynh đệ, một chút này không đáng là gì, cần gì phải tính toán.
Vô Danh xua tay nói. Hồng Mông nghe vậy thì cũng rất là cảm động.
Lúc này Vô Danh lại vỗ tay Hồng Mông cười:
- Nếu như tính ra thì ta với ngươi có lẽ cũng là một mẹ sinh ra.
Hồng Mông nghe vậy thì mờ mịt hỏi:
- Là sao hả lão đại??
- Ngươi chính là một dải Hồng Mông đạo vận kết hợp với Hỗn Độn Chi Khí, Thái Nhất Khí và Huyền Hoàng Khí thai nghén mà thành một quả trứng sau đó nở ra. Còn ta cũng chính là nở ra từ một quả trứng do tạo hóa sinh ra. Ta với ngươi cùng chung một người mẹ chính là “Tạo Hóa”
Vô Danh từ từ giải thích. Hồng Mông nghe xong liền trợn tròn mắt, nhóc với lão đại vậy mà lại có thể cùng chung người mẹ, cái này cũng quá là trùng hợp đi. Hồng Mông nhìn Vô Danh nói:
- Vậy từ nay ta liền gọi lão đại là đại ca đi.
- Cũng được.
Vô Danh gật đầu.
- Đại ca, tiếp theo chúng ta đi tới Chiến Trường Cổ sao??
Hồng Mồng nhìn Vô Danh rồi hỏi. Vô Danh nghe vậy thì gật đầu đáp:
- Đúng vậy, tiếp theo chúng ta sẽ đi tới chỗ cửa vào Chiến Trường Cổ, có lẽ nó cũng sắp mở ra rồi.
Để cho Vô Danh vui mừng là cấp bậc của Thập Hình Biến này khá cao, là một món mặt nạ linh cấp. Thập Hình Biến này có khả năng là giúp cho người sử dụng có thể dịch dung thành mười loại gương mặt khác nhau, không những thế nó còn che dấu đi khí tức của người sử dụng, tu sĩ cấp bậc Hư Thần cũng không thể nào đoán ra được gương mặt thật của người sử dụng.
Vừa hay Vô Danh lúc này lại cần một món mặt lạ như vậy, hắn thế nhưng là đắc tội với một tông môn năm sao a, nếu như có chiếc mặt nạ Thập Hình Biến này rồi thì hắn cũng không còn sợ bị người của Vạn Kiếm Môn nhận ra, như vậy sẽ bớt đi biết bao nhiêu phiền phức, chỉ cần đợi hắn thực lực mạnh mẽ lên rồi thì hắn sẽ đi qua hỏi thăm cái kia Vạn Kiếm Môn một chuyến.
Vô Danh sau khi đã luyện hóa xong chiếc mặt nạ Thập Hình Biến này rồi thì cũng liền đem nó vứt vào nhẫn trữ vật của hắn, sau đó liền sắp xếp lại nhẫn trữ vật.
Vô Danh sau khi đã sắp xếp xong nhẫn trữ vật rồi thì liền tính được trên người của hắn bây giờ có khoảng mười sáu vạn linh thạch thượng phẩm, năm mươi vạn linh thạch trung phẩm kia thì cũng có thể tính bằng năm vạn linh thạch thượng phẩm rồi, vậy là tổng cộng hắn có hai mươi mốt vạn linh thạch thượng phẩm.
Ngoài số linh thạch này ra thì hắn còn có khoảng ba bốn trăm gốc linh thảo cùng với hơn trăm bình đan dược khác nhau, vật liệu luyện khí cũng là có một đống, tuy nhiên chẳng có loại vật liệu nào quý giá ngoài Thiên Kim Tinh.
Vô Danh quyết định luyện chế thêm một chút y phục, hắn thế nhưng ra ngoài vẫn là phải mặc loại y phục giống như tu sĩ khác a, không thể nào mặc áo dài được, bởi vì hắn là đang trốn cái kia Vạn Kiếm Môn.
Một khi đã dịch dung thì phải làm cho thật hoàn hảo để không bị nổi bật quá, nếu không sẽ rất dễ bị người khác chú ý, cho nên hắn phải luyện chế thêm chút y phục, dù sao mặc những loại y phục này cũng rất được, mỗi kiểu một phong cách khác nhau.
Vô Danh nghĩ luyện chế thêm một chút âu phục cũng có thể, hắn khi mặc y phục như những tu sĩ khác thì sẽ mang lại một loại cảm giác tiêu sái phong trần, còn khi mặc áo dài lại mang một nét mới mẻ thon gọn, khi mặc âu phục thì lại hiện lên sự lịch lãm, chuẩn soái ca.
Vô Danh tưởng tượng lúc bản thân mặc âu phục đen rồi vác theo một thanh trường đao màu đen bên người, ngầu quá là ngầu luôn rồi.
Vô Danh vừa nghĩ liền bắt tay vào luyện chế y phục cùng âu phục, chỉ ngắn ngủi mấy ngày liền có thể luyện chế được rất nhiều, sau khi đã chuẩn bị hoàn tất thì Vô Danh mới đi ra khỏi thế giới hỗn độn.
Vô Danh vẫn tiếp tục sở thích của bản thân, một thân bạch y với mái tóc dài búi cao, sau lưng thì vác theo một thanh trường đao đen xì, Khai Thiên Dạ Đao.
Quả thực khi Vô Danh diện loại y phục này thì anh tuấn tiêu sái không gì sánh bằng.
Vô Danh quét thần thức ra, ngay lập tức hắn liền nhìn thấy vị trí của Hồng Mông. Vô Danh ngay lập tức phi thân tới, khi lên cảnh giới Kim Đan thì bản thân đã có thể bay ở trên không trung rồi.
Vô Danh vừa mới bay tới gần chỗ Hồng Mông khoảng vài dặm thì liền nhìn thấy Hồng Mông đang ngồi tu luyện, mà từ vết tích xung quanh thì cũng có thể đoán được rằng Hồng Mông vừa mới độ kiếp xong.
Vô Danh nhìn Hồng Mông mà gật gật đầu, quả nhiên tư chất của Hồng Mông rất tốt vậy mà đã có thể đạt tới Kim Đan tầng hai rồi, với tốc độ này thì sớm muộn cũng có thể đuổi kịp hắn.
Vô Danh thấy Hồng Mông tuy tu vi khá cao nhưng mà thủ đoạn đối chiến thì lại quá đơn giản, đợi hắn tìm được một ngọn lửa tốt sau đó nâng cao trình độ luyện khí thì hắn sẽ tự tay luyện chế cho Hồng Mông một món pháp khí thật tốt, vừa vặn bây giờ hắn đang có một khối Thiên Kim Tinh, dùng Thiên Kim Tinh cùng với một số loại vật liệu phụ trợ khác thì chắc cũng có thể luyện chế ra được một món pháp khí tốt.
Có Thiên Kim Tinh dùng để luyện chế pháp khí thì không có gì tốt hơn, pháp bảo được luyện chế từ Thiên Kim Tinh có thể khiến cho nó thăng cấp được, chỉ cần nửa đường không ngừng gia nhập tài liệu đỉnh cấp thì có thể giúp cho pháp khí thăng cấp cao hơn.
Còn Khai Thiên Dạ Đao kia của hắn thì chỉ cần tìm được một nửa còn lại là Khai Thiên Minh Đao sau đó dung hợp lại là được. Lúc dung hợp lại Khai Thiên Dạ Đao và Khai Thiên Minh Đao vào làm một thì hắn có thể dựa vào thủ đoạn bên trong ngọc giản kia của vị tiền bối Mộng Tuân mà dung hợp.
Khi tiến hành dung hợp thì hắn sẽ truyền toàn bộ lĩnh ngộ về đao ý của mình vào bên trong bảo đao để thay thế cấm chế, từ đó thanh đao của hắn có thể hấp thu linh khí thiên địa mà tấn cấp. Đồng thời thanh đao của hắn được thay thế cấm chế bởi đao ý thì hắn cũng không sợ bất kì kẻ nào có thể lấy đi được đao của hắn. Mà hình như đao của hắn bây giờ cũng chẳng có kẻ nào có thể cầm được thì phải, vừa muốn luyện hóa liền bị hút sạch tinh huyết rồi.
Mà Vô Danh lại nhớ tới mình còn có Lôi Tâm hóa hình ở bên trong thế giới hỗn độn, dùng Lôi Tâm hóa hình cùng với Thiên Kim Tinh luyện chế pháp khí ( vũ khí) cho Hồng Mông thì không còn gì tốt hơn rồi. Trước hắn còn muốn để lại Lôi Tâm hóa hình cho bản thân dùng, nhưng bây giờ hắn thấy nó không cần thiết đối với hắn, để cho Hồng Mông dùng quả thực là tốt hơn rất nhiều. Khai Thiên Dạ Đao của hắn tuy không phải là một thanh đao hoàn chỉnh, thế nhưng cấp bậc của nó thì không có thứ gì có thể so sánh. Vô Danh đoán rất có thể Khai Thiên Dạ Đao này chính là bảo vật khai thiên tích địa, chẳng có bất kì loại vật liệu nào có thể chém hỏng được nó, nhưng nó thì lại có thể đánh vỡ vô số vật liệu.
Theo như Vô Danh đoán thì nếu như hắn có thể dung hợp được Khai Thiên Dạ Đao và Khai Thiên Minh Đao vào một chỗ thì rất có thể thanh đao mới sẽ đạt tới cấp bậc Tiên Khí cũng nên.
Hắn sở dĩ đoán là Tiên Khí chẳng qua cũng là đoán bừa mà thôi, bởi vì trong ngọc giản của tiền bối Mộng Tuân kia cũng có nhắc tới tiên giới cùng với tiên nhân, không những thế thần giới cũng được nhắc sơ qua bên trong ngọc giản đó.
Vô Danh lúc đó đọc xong ngọc giản quả thực cũng rất sốc, và hắn biết rằng con đường phía trước của hắn còn rất dài, nhưng hắn sẵn sàng tiếp đón tất cả mọi thứ.
Ngoài việc luyện chế cho Hồng Mông một món pháp khí, hắn cũng phải tìm cho Hồng Mông một loại pháp kỹ thích hợp nữa. Hồng Mông bây giờ chỉ chiến đấu dựa vào thể chất thân thể quả thực là ăn rất nhiều thiệt thòi.
Vô Danh lúc này cũng đã thấy tu vi của Hồng Mông ổn định xuống, đã vững chắc ở Kim Đan tầng hai trung kỳ rồi. Vô Danh thân hình vừa động đã xuất hiện ngay tại gần chỗ của Hồng Mông.
- Lão đại.
Hồng Mông thấy Vô Danh tới thì liền chào hỏi một tiếng. Vô Danh nghe vậy thì cũng chỉ gật đầu rồi nói:
- Ngươi tu vi không tệ, lại có thể trong thời gian một năm rưỡi liền bước vào Kim Đan tầng hai trung kỳ, tốc độ này quả thực rất nhanh.
Hồng Mông mặc dù là được khen nhưng cũng rất khiêm tốn nói:
- Lão đại quá khen, ta cũng là nhờ thơm lây đầu cực phẩm tiên linh mạch kia của lão đại nên mới có thể nhanh như vậy bước vào hàng ngũ Kim Đan.
Vô Danh nhìn Hồng Mông hỏi:
- Trong nhẫn trữ vật của ngươi còn bao nhiêu linh thạch??
Hồng Mông nghe thế liền đáp:
- Lão đại, trong nhẫn trữ vật của ta còn hơn ba vạn linh thạch thượng phẩm.
- Đưa nhẫn trữ vật của ngươi cho ta.
Vô Danh đưa tay ra sau đó nhìn Hồng Mông nói. Hồng Mông cũng không có bất kì ý kiến gì, lập tức đưa nhẫn trữ vật của mình ra cho Vô Danh.
Vô Danh sau khi thu lấy nhẫn trữ vật của Hồng Mông thì liền chuyển năm mươi vạn linh thạch trung phẩm cùng với hai vạn linh thạch thượng phẩm sang cho Hồng Mông. Hồng Mông thấy vậy thì liền nói:
- Lão đại, linh thạch của ta vẫn còn nhiều a, huynh đừng chuyển sang cho ta làm gì, ta thế nhưng cũng không có dùng linh thạch nhiều như vậy.
- Ta cho ngươi thì ngươi cứ cầm lấy, trong nhẫn trữ vật của ta cũng còn khoảng mười bốn vạn linh thạch thượng phẩm. Nếu như không đủ dùng mà nói, đợi sau khi Chiến Trường Cổ kết thúc, ta với ngươi liền đi qua mấy cái tông môn thu phí bảo kê.
Vô Danh vừa cười vừa nói, sau đó hắn lại chuyển sang cho Hồng Mông một nửa số đan dược mà hắn có rồi mới đưa lại nhẫn trữ vật cho Hồng Mông.
- Lão đại, cảm ơn nhiều.
Hồng Mông vừa cầm lấy nhẫn trữ vật vừa nói.
- Không cần cảm ơn, ta với ngươi tình như huynh đệ, một chút này không đáng là gì, cần gì phải tính toán.
Vô Danh xua tay nói. Hồng Mông nghe vậy thì cũng rất là cảm động.
Lúc này Vô Danh lại vỗ tay Hồng Mông cười:
- Nếu như tính ra thì ta với ngươi có lẽ cũng là một mẹ sinh ra.
Hồng Mông nghe vậy thì mờ mịt hỏi:
- Là sao hả lão đại??
- Ngươi chính là một dải Hồng Mông đạo vận kết hợp với Hỗn Độn Chi Khí, Thái Nhất Khí và Huyền Hoàng Khí thai nghén mà thành một quả trứng sau đó nở ra. Còn ta cũng chính là nở ra từ một quả trứng do tạo hóa sinh ra. Ta với ngươi cùng chung một người mẹ chính là “Tạo Hóa”
Vô Danh từ từ giải thích. Hồng Mông nghe xong liền trợn tròn mắt, nhóc với lão đại vậy mà lại có thể cùng chung người mẹ, cái này cũng quá là trùng hợp đi. Hồng Mông nhìn Vô Danh nói:
- Vậy từ nay ta liền gọi lão đại là đại ca đi.
- Cũng được.
Vô Danh gật đầu.
- Đại ca, tiếp theo chúng ta đi tới Chiến Trường Cổ sao??
Hồng Mồng nhìn Vô Danh rồi hỏi. Vô Danh nghe vậy thì gật đầu đáp:
- Đúng vậy, tiếp theo chúng ta sẽ đi tới chỗ cửa vào Chiến Trường Cổ, có lẽ nó cũng sắp mở ra rồi.
/306
|