Quý Hựu Ngôn nhìn chằm chằm vào màn hình, hồi hộp chờ đợi phản hồi từ Cảnh Tú sau khi đã xem xong video extra đặc biệt. Tuy hồi xưa mỗi khi mây mưa cùng Cảnh Tú, đã không ít lần cô kìm lòng chẳng đậu phát ra những thanh âm như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô để Cảnh Tú nghe thấy khi cả hai vẫn đang tỉnh táo minh mẫn thế này.
Nội tâm cô vừa thích thú bừng bừng, lại vừa tránh không khỏi có chút thẹn thùng.
Đợi một hồi mà khung chat vẫn gió êm sóng lặng. Quý Hựu Ngôn còn đang thắc mắc quái lạ, sao Cảnh Tú xem lâu thế, cô định hỏi đối phương thì bất thình lình thỉnh cầu video call đến từ Cảnh Tú nhảy popup.
Mắt Quý Hựu Ngôn sáng lên, hớn hở ra mặt. Cô lấy tay vỗ vỗ hai bên má nóng ran, điều chỉnh biểu cảm kỹ càng mới chấp nhận thỉnh cầu. Gương mặt Cảnh Tú trên màn hình vẫn như bình thường, có điều hai vành tai ửng đỏ vô tình bán đứng chủ nhân.
Ý cười của Quý Hựu Ngôn càng thêm sâu, cô hỏi, "A Tú xem xong chưa?"
Cảnh Tú bình tĩnh 'ừm' một tiếng rồi đưa ra lời bình: "Khá nghệ thuật."
Cô càng ra vẻ bình thản, Quý Hựu Ngôn càng muốn trêu chọc, càng muốn lột bỏ chiếc mặt nạ của cô hơn. Quý Hựu Ngôn ghé sát vào camera, ánh mắt nóng rực, "Còn gì nữa không?"
"Còn gì được nữa?" Cảnh Tú giả bộ không hiểu.
"Khá nghệ thuật về mặt hình ảnh, vậy những mặt khác thì sao? Ví dụ như âm nhạc, phối khí, không muốn cho thêm nhận xét nào nữa à?" Ngữ điệu uyển chuyển.
Men theo lời gợi ý của Quý Hựu Ngôn, Cảnh Tú như thể lại nghe được tiếng rên khẽ khàng lay động lòng người, cộng thêm cả việc dung nhan Quý Hựu Ngôn đang gần ngay trong gang tấc, xương quai xanh như ẩn như hiện... thân thể Cảnh Tú lại bắt đầu nóng bừng.
Cái người này không biết điều chút nào, lúc nào cũng phóng hỏa mà không biết dập hỏa, Cảnh Tú vừa giận vừa thẹn. Cô xuống giường, đến bên cửa sổ hóng gió, quyết định tránh nặng tìm nhẹ, "Đoạn cuối cậu lấy tư liệu ở đâu ra? Cậu quay nó với ai ư?" Cô xem không sót một phim nào của Quý Hựu Ngôn, trong ấn tượng của cô không hề có cảnh tượng nào như thế cả.
? ! Trọng tâm vấn đề hoàn toàn khác xa so với những gì mình tưởng tượng. Quý Hựu Ngôn sợ run, phải chớp mắt một cái mới vội vàng giải thích, "Không phải. Nguồn gốc của nó là từ một bộ lesbian tôi từng xem trước đây trên PH." Chứ ma nào điên đâu lại thoải mái gửi người yêu xem cảnh mình thân mật với người khác chứ?
Cảnh Tú thấy vẻ căng thẳng của cô thì khóe môi không khỏi cũng cong lên.
"Hmm? PH? Trước từng xem?" Cô chọn lọc câu từ ra, cười như không cười truy hỏi.
Ai cũng biết PH là một website 'phúc lợi' với chất lượng cao, chẳng cần phải nói cũng biết phim được đăng tải trên đó thuộc loại hình gì.
Quý Hựu Ngôn ngớ người nhận ra mình trót lỡ lời, mặt tự giác đỏ bừng. Cô giải thích, "Vì muốn hoàn thiện video nên tôi mới đi tìm tư liệu."
Vẻ ngượng ngùng của cô thành công lấy lòng Cảnh Tú. Cảnh Tú cười bảo, "Tôi cũng chưa nói gì mà sao cậu phải sốt sắng vậy hả?"
Nhưng vẻ mặt của cậu rõ ràng cho thấy cậu sẽ nói gì đó!
Y như rằng Cảnh Tú nói tiếp, ý tứ hàm súc, "Vậy nên ở công đoạn lồng ghép cuối cùng, cậu đã vừa xem phim vừa thu âm sao?"
Phải làm cái trò gì thì mới có thể vừa xem loại phim này vừa thu âm hả? Ngay tức khắc đầu Quý Hựu Ngôn đã xuất hiện những hình ảnh.
Cô yếu ớt biện bạch, "A Tú đang nghĩ gì vậy? Dẹp dẹp, dừng ở đó, tôi không có làm vậy!"
Cảnh Tú nhẹ cười thành tiếng, nghiêm trang nói, "Tôi cũng đâu nghĩ gì đâu." Rồi trêu chọc, "Mặt cậu đỏ quá, chi bằng cậu cho tôi biết cậu đang nghĩ gì đi? Hmm?" Âm cuối cất cao như gãi vào lòng người.
Biết còn hỏi! Mặt Quý Hựu Ngôn đỏ tới tận cổ.
Có điều nhìn thấy vẻ ranh ma vui thích của Cảnh Tú biến sự xấu hổ trong Quý Hựu Ngôn dần chuyển thành tình yêu. Cô có thể cảm nhận được rằng Cảnh Tú đã chấp nhận một lần nữa mở rộng lòng mình đối với cô. Một Cảnh Tú chân thật và đáng yêu như vậy vẫn luôn là mặt đặc biệt Cảnh Tú chỉ dành cho riêng cô thôi, không phải sao?
Quý Hựu Ngôn áp chế ngượng ngùng, nhìn Cảnh Tú, nói, "Tôi nghĩ liệu có phải cậu nghĩ tôi tự mình động thủ hay không."
Cảnh Tú không ngờ Quý Hựu Ngôn sẽ đột ngột thẳng thắn như vậy, đôi môi khẽ run, tự dưng không biết phải đáp sao. Nhiệt ý trong người cô mới vừa giảm bớt nhờ gió thổi nay lại nổi lên.
Quý Hựu Ngôn thấy cô thẹn thùng thì nở nụ cười đắc ý, xốc lại tinh thần hăng hái bổ sung, "Thật ra thì làm gì có gì đâu, thu âm cũng đơn thuần là thu âm trong sáng thôi."
Cô kéo cổ áo xuống, thấp giọng thâm tình nói, "A Tú, ngoài cậu ra tôi không chấp nhận ai hết. Kể cả bản thân tôi."
Miệng lưỡi Cảnh Tú khô rát, trái tim đập thình thịch loạn nhịp.
Quý Hựu Ngôn không biết nghĩ gì lại thêm thắt, "Đương nhiên nếu cậu muốn chỉ đạo thì... ta có thể xem xét." Cô vừa nói vừa vô thức đặt tay lên nút thắt áo ngủ.
Bầu không khí kiều diễm, Cảnh Tú vừa nghe Quý Hựu Ngôn dứt lời xong đã thấy Quý Hựu Ngôn trông như thể sắp sửa cởi nút thắt đến nơi rồi bèn suýt chút nữa chịu đựng không nổi. Vất vả lắm cô mới tìm về được âm thanh của mình để ngăn cản đối phương, "Từ từ... không được."
"Vì sao?" Giọng điệu Quý Hựu Ngôn mang theo cả năn nỉ ỉ ôi. Cô thầm nhủ tuy trước giờ chưa từng thử qua, nhưng ai biết được chứ.
Cảnh Tú rũ mi mắt, dáng vẻ ngoan ngoãn bất ngờ, "Ngôn Ngôn... không phải đã đồng ý đợi đến lần sau dư dả thời gian sao?"
Đợi... lần sau... dư dả thời gian? Quý Hựu Ngôn đờ người.
Cảnh Tú thấy cô không giống đang giả vờ mới vỡ lẽ hẳn mình đã hiểu nhầm cái gì rồi. Cô nuốt nước bọt, tay nhanh mắt lẹ nhấn kết thúc video, sau đó bổ nhào xuống giường, vừa xấu hổ vừa giận dữ chỉ muốn bốc hơi.
Quý Hựu Ngôn còn đang bối rối không biết có phải mình hiểu sai rồi không, ai dè Cảnh Tú đã giấu đầu hở đuôi, đến lúc hoàn toàn hiểu ra vấn đề thì ôm bụng cười không ngớt.
Đợi đến khi cười đủ rồi, cô vừa lau nước mắt vừa gửi thỉnh cầu video call, Cảnh Tú từ chối ngay tức khắc. Quý Hựu Ngôn tưởng tượng dáng vẻ kích động của Cảnh Tú hiện tại, thế là lại không nhịn nổi cười. Cô đành phải dùng voice chat để dỗ dành Cảnh Tú, "Bảo bối à, không thể gì cơ?" "Nói tôi biết cậu vừa mới nghĩ gì đi?"......
Cảnh Tú không nhịn được nữa, gửi cho một cái sticker 'nói nữa block', Quý Hựu Ngôn thấy có chuyển biến tốt liền bắt đầu xả một loạt sticker dỗ dành.
Vốn Cảnh Tú định tạm thời không thèm để ý đối phương, kết quả Quý Hựu Ngôn lại gửi một cái sticker gấu trúc vểnh mông kèm theo dòng chữ 'tui có thể'. Vừa dễ thương lại vừa bậy bạ, Cảnh Tú xuôi xuôi.
"Không thể." Có điều cô vẫn mạnh miệng, còn dặn dò, "Đừng lắm trò nữa, đi ngủ đi."
Bởi vì Quý Hựu Ngôn vẫn còn nhiều điều muốn nói nên hai người hàn huyên thêm một lúc lâu mới chúc ngủ ngon. Sau khi kết thúc, Cảnh Tú còn ngắm câu 'Tôi cũng không sợ' của Quý Hựu Ngôn mãi không thôi, cặp mắt rưng rưng.
Trước một Ngôn Ngôn như vậy, mình còn lý do gì để mà không thể chứ?
Cô thầm trả lời Quý Hựu Ngôn: "Tôi cũng có thể."
*
Sau sự kiện video vài ngày, dự luật chấp nhận kết hôn đồng giới sau năm năm lại được đệ trình, bắt đầu giai đoạn bỏ phiếu trong một năm. Đời trước, tại thời điểm này Quý Hựu Ngôn đang bị đóng băng hoạt động nên hoàn toàn không tham dự. Nếu cô nhớ không nhầm thì phỏng theo ký ức, sang năm dự luật sẽ được chính thức thông qua.
Cho nên thật ra việc cô có tham dự hay không không ảnh hưởng gì đến kết quả. Cô có thể lựa chọn giữ lấy mình, nhưng cô không định làm thế.
Tin tức về dự luật nhanh chóng trở thành bản tin nóng trên các trang tin tức xã hội, khiến cho toàn dân bàn luận sôi nổi. Nhóm đại chúng nhanh chóng lan rộng thông tin, tiến hành cầm cờ cổ động trong khi những người trong giới giải trí có tầm ảnh hưởng lớn thì nhất mực bảo trì sự im lặng đến mức thần kỳ trước sự kiện này.
Một bộ phận không muốn dính dáng đến, sợ tự chuốc lấy rắc rối về mình; một bộ phận khác cảm giác 'phát súng thể nào cũng nhắm đến chim đầu đàn', cho dù muốn lên tiếng cũng không muốn trở thành người đầu tiên đứng mũi chịu sào.
Tuy nhiên vẫn luôn tồn tại những binh sĩ chấp nhận anh dũng để tiến bước làm gương, ví dụ như đạo diễn Giang Thụ Phái từng chỉ đạo bộ phim lại một lần nữa đại diện dân máu mặt để đánh vỡ bầu không khí trầm mặc ấy.
Coi đó là điểm xuất phát, càng về sau càng có nhiều người trong giới bắt đầu lên tiếng, trong đó có cả Bạc Tuyết - nữ diễn viên cùng diễn với Cảnh Tú nay đã mai danh ẩn tích, Cố Linh Phong, rồi bạn thân của Cảnh Tú là Quan Dĩ Mân...
Đời trước rõ ràng Cảnh Tú là người chủ động đi tuyến đầu, vậy mà bây giờ lại vẫn giữ im lặng. Rốt cuộc lời Quý Trường Tung vẫn ảnh hưởng đến cô. Cảnh Tú vẫn sợ hãi dù Quý Hựu Ngôn đã bảo không sợ. Tình huống bây giờ khác với trước, cô có giáp sắt, nhưng cũng có điểm yếu. Cô không thể bất chấp tất cả, cô sợ phát ngôn của mình sẽ trở thành vũ khí chống lại bản thân, sợ sẽ liên lụy tới Quý Hựu Ngôn.
Trong lúc cô còn đang băn khoăn trăn trở, Quý Hựu Ngôn lại tự tin thoải mái đăng bài lên weibo: "Thế giới tươi đẹp cần muôn màu muôn vị. Nhóm thiểu số không thay đổi gì nhiều vì [Cầu vồng], mà [Cầu vồng] muốn thay đổi một chút quan điểm của nhóm đông. Tương lai nằm trong tay bạn, hãy biến thế giới nơi bạn đang sống thành một nơi tốt đẹp hơn."
Hình minh họa đính kèm là một tấm ảnh chụp, trong ảnh, trên thảm cỏ xanh mướt có cô và Ngụy Di Chân, Lâm Duyệt cùng cả nhóm nhân viên gồm cả trai lẫn gái đứng vây quanh một lá cờ lục sắc, dắt tay nhau tạo thành hình trái tim.
Vì thấu hiểu cho nên mới cảm thông. Vì sợ sẽ khiến Quý Hựu Ngôn gặp áp lực nên trước nay Cảnh Tú chưa từng đề cập đến chuyện này với cô. Thế nhưng lại một lần nữa Quý Hựu Ngôn dùng hành động thực tế để nói với cô rằng: "Tôi không sợ."
Cảnh Tú xúc động. Trong lòng cô như có một ngọn lửa, rồi lại như có một dòng suối ấm áp ôm trọn lấy trái tim, bùng lên hơi nóng của tình yêu hòa trộn cùng tất cả nhu tình.
Cô bàn với Tưởng Thuần kế hoạch cùng nhau kêu gọi, còn nhờ cả ông ngoại chung tay góp sức. Cố tình đợi hai hôm sau cô mới thoải mái nhấn like cho bài đăng weibo của Quý Hựu Ngôn, sau đó mới lên tiếng.
Sau khi xuất đầu lộ diện, cô nhắn tin với Đào Hành Nhược, nhờ chị gửi cô lịch trình của Quý Hựu Ngôn để chuẩn bị phối hợp mang đến cho Quý Hựu Ngôn bất ngờ. Hiện tại tuyệt đối không phải thời điểm tốt để hai người gặp gỡ, có điều cô không nhịn được.
Mặc kệ công ty hai bên đều cố gắng khống chế, phe phản đối đăng bài tố về mối quan hệ giữa Quý Hựu Ngôn và Cảnh Tú cũng đều bị ép xuống, thế nhưng công việc của Quý Hựu Ngôn vẫn chịu ảnh hưởng.
Ngụy Di Chân đã nhắc Quý Hựu Ngôn từ trước rằng hợp đồng khó khăn lắm bọn họ mới giành được trước đó thất bại quá nửa sau việc phát ngôn. Bên phía nhãn hiệu không hề muốn hợp tác với một nghệ sĩ lập trường quá rõ nét như vậy, một phần sợ gây ấn tượng xấu với đại bộ phận khách hàng, một phần là do cảm giác đi con đường này sẽ rất dễ bị lật xe.
Đây là kết cục Quý Hựu Ngôn có thể đoán trước được, cô chấp nhận nó.
"Không hối hận sao?" Ngụy Di Chân vừa tiếc nuối, lại vừa khâm phục dũng khí của cô. Có lẽ trong thời gian sắp tới Quý Hựu Ngôn sẽ khó chạm tay vào một nhãn hiệu nổi tiếng chứ đừng nói là phim điện ảnh hay tài nguyên truyền hình.
Quý Hựu Ngôn còn đang ở tại trường quay. Cô ngẩng đầu nhìn lên những vì sao, trước mắt như tái hiện lại bầu trời ngập tràn tinh tú cùng những ngọn hải đăng rạng rỡ nơi Cảnh Tú từng dẫn cô theo cùng.
Đáp án đến từ tận đáy lòng cô, "Không hối hận ạ."
Cô còn hy vọng một ngày nào đó có thể quang minh chính đại sánh bước bên Cảnh Tú dưới bầu trời trong xanh, cũng khao khát trong một tương lai nào đấy có thể danh chính ngôn thuận đóng ấn xuống tờ giấy chứng nhận màu đỏ đã ghi sẵn tên mình nằm bên cạnh tên Cảnh Tú.
Một ngày nào đó nhất định sẽ thuộc một tương lai không xa.
Chỉ có không cố gắng mới có thể khiến cô thấy hối hận.
Nội tâm cô vừa thích thú bừng bừng, lại vừa tránh không khỏi có chút thẹn thùng.
Đợi một hồi mà khung chat vẫn gió êm sóng lặng. Quý Hựu Ngôn còn đang thắc mắc quái lạ, sao Cảnh Tú xem lâu thế, cô định hỏi đối phương thì bất thình lình thỉnh cầu video call đến từ Cảnh Tú nhảy popup.
Mắt Quý Hựu Ngôn sáng lên, hớn hở ra mặt. Cô lấy tay vỗ vỗ hai bên má nóng ran, điều chỉnh biểu cảm kỹ càng mới chấp nhận thỉnh cầu. Gương mặt Cảnh Tú trên màn hình vẫn như bình thường, có điều hai vành tai ửng đỏ vô tình bán đứng chủ nhân.
Ý cười của Quý Hựu Ngôn càng thêm sâu, cô hỏi, "A Tú xem xong chưa?"
Cảnh Tú bình tĩnh 'ừm' một tiếng rồi đưa ra lời bình: "Khá nghệ thuật."
Cô càng ra vẻ bình thản, Quý Hựu Ngôn càng muốn trêu chọc, càng muốn lột bỏ chiếc mặt nạ của cô hơn. Quý Hựu Ngôn ghé sát vào camera, ánh mắt nóng rực, "Còn gì nữa không?"
"Còn gì được nữa?" Cảnh Tú giả bộ không hiểu.
"Khá nghệ thuật về mặt hình ảnh, vậy những mặt khác thì sao? Ví dụ như âm nhạc, phối khí, không muốn cho thêm nhận xét nào nữa à?" Ngữ điệu uyển chuyển.
Men theo lời gợi ý của Quý Hựu Ngôn, Cảnh Tú như thể lại nghe được tiếng rên khẽ khàng lay động lòng người, cộng thêm cả việc dung nhan Quý Hựu Ngôn đang gần ngay trong gang tấc, xương quai xanh như ẩn như hiện... thân thể Cảnh Tú lại bắt đầu nóng bừng.
Cái người này không biết điều chút nào, lúc nào cũng phóng hỏa mà không biết dập hỏa, Cảnh Tú vừa giận vừa thẹn. Cô xuống giường, đến bên cửa sổ hóng gió, quyết định tránh nặng tìm nhẹ, "Đoạn cuối cậu lấy tư liệu ở đâu ra? Cậu quay nó với ai ư?" Cô xem không sót một phim nào của Quý Hựu Ngôn, trong ấn tượng của cô không hề có cảnh tượng nào như thế cả.
? ! Trọng tâm vấn đề hoàn toàn khác xa so với những gì mình tưởng tượng. Quý Hựu Ngôn sợ run, phải chớp mắt một cái mới vội vàng giải thích, "Không phải. Nguồn gốc của nó là từ một bộ lesbian tôi từng xem trước đây trên PH." Chứ ma nào điên đâu lại thoải mái gửi người yêu xem cảnh mình thân mật với người khác chứ?
Cảnh Tú thấy vẻ căng thẳng của cô thì khóe môi không khỏi cũng cong lên.
"Hmm? PH? Trước từng xem?" Cô chọn lọc câu từ ra, cười như không cười truy hỏi.
Ai cũng biết PH là một website 'phúc lợi' với chất lượng cao, chẳng cần phải nói cũng biết phim được đăng tải trên đó thuộc loại hình gì.
Quý Hựu Ngôn ngớ người nhận ra mình trót lỡ lời, mặt tự giác đỏ bừng. Cô giải thích, "Vì muốn hoàn thiện video nên tôi mới đi tìm tư liệu."
Vẻ ngượng ngùng của cô thành công lấy lòng Cảnh Tú. Cảnh Tú cười bảo, "Tôi cũng chưa nói gì mà sao cậu phải sốt sắng vậy hả?"
Nhưng vẻ mặt của cậu rõ ràng cho thấy cậu sẽ nói gì đó!
Y như rằng Cảnh Tú nói tiếp, ý tứ hàm súc, "Vậy nên ở công đoạn lồng ghép cuối cùng, cậu đã vừa xem phim vừa thu âm sao?"
Phải làm cái trò gì thì mới có thể vừa xem loại phim này vừa thu âm hả? Ngay tức khắc đầu Quý Hựu Ngôn đã xuất hiện những hình ảnh.
Cô yếu ớt biện bạch, "A Tú đang nghĩ gì vậy? Dẹp dẹp, dừng ở đó, tôi không có làm vậy!"
Cảnh Tú nhẹ cười thành tiếng, nghiêm trang nói, "Tôi cũng đâu nghĩ gì đâu." Rồi trêu chọc, "Mặt cậu đỏ quá, chi bằng cậu cho tôi biết cậu đang nghĩ gì đi? Hmm?" Âm cuối cất cao như gãi vào lòng người.
Biết còn hỏi! Mặt Quý Hựu Ngôn đỏ tới tận cổ.
Có điều nhìn thấy vẻ ranh ma vui thích của Cảnh Tú biến sự xấu hổ trong Quý Hựu Ngôn dần chuyển thành tình yêu. Cô có thể cảm nhận được rằng Cảnh Tú đã chấp nhận một lần nữa mở rộng lòng mình đối với cô. Một Cảnh Tú chân thật và đáng yêu như vậy vẫn luôn là mặt đặc biệt Cảnh Tú chỉ dành cho riêng cô thôi, không phải sao?
Quý Hựu Ngôn áp chế ngượng ngùng, nhìn Cảnh Tú, nói, "Tôi nghĩ liệu có phải cậu nghĩ tôi tự mình động thủ hay không."
Cảnh Tú không ngờ Quý Hựu Ngôn sẽ đột ngột thẳng thắn như vậy, đôi môi khẽ run, tự dưng không biết phải đáp sao. Nhiệt ý trong người cô mới vừa giảm bớt nhờ gió thổi nay lại nổi lên.
Quý Hựu Ngôn thấy cô thẹn thùng thì nở nụ cười đắc ý, xốc lại tinh thần hăng hái bổ sung, "Thật ra thì làm gì có gì đâu, thu âm cũng đơn thuần là thu âm trong sáng thôi."
Cô kéo cổ áo xuống, thấp giọng thâm tình nói, "A Tú, ngoài cậu ra tôi không chấp nhận ai hết. Kể cả bản thân tôi."
Miệng lưỡi Cảnh Tú khô rát, trái tim đập thình thịch loạn nhịp.
Quý Hựu Ngôn không biết nghĩ gì lại thêm thắt, "Đương nhiên nếu cậu muốn chỉ đạo thì... ta có thể xem xét." Cô vừa nói vừa vô thức đặt tay lên nút thắt áo ngủ.
Bầu không khí kiều diễm, Cảnh Tú vừa nghe Quý Hựu Ngôn dứt lời xong đã thấy Quý Hựu Ngôn trông như thể sắp sửa cởi nút thắt đến nơi rồi bèn suýt chút nữa chịu đựng không nổi. Vất vả lắm cô mới tìm về được âm thanh của mình để ngăn cản đối phương, "Từ từ... không được."
"Vì sao?" Giọng điệu Quý Hựu Ngôn mang theo cả năn nỉ ỉ ôi. Cô thầm nhủ tuy trước giờ chưa từng thử qua, nhưng ai biết được chứ.
Cảnh Tú rũ mi mắt, dáng vẻ ngoan ngoãn bất ngờ, "Ngôn Ngôn... không phải đã đồng ý đợi đến lần sau dư dả thời gian sao?"
Đợi... lần sau... dư dả thời gian? Quý Hựu Ngôn đờ người.
Cảnh Tú thấy cô không giống đang giả vờ mới vỡ lẽ hẳn mình đã hiểu nhầm cái gì rồi. Cô nuốt nước bọt, tay nhanh mắt lẹ nhấn kết thúc video, sau đó bổ nhào xuống giường, vừa xấu hổ vừa giận dữ chỉ muốn bốc hơi.
Quý Hựu Ngôn còn đang bối rối không biết có phải mình hiểu sai rồi không, ai dè Cảnh Tú đã giấu đầu hở đuôi, đến lúc hoàn toàn hiểu ra vấn đề thì ôm bụng cười không ngớt.
Đợi đến khi cười đủ rồi, cô vừa lau nước mắt vừa gửi thỉnh cầu video call, Cảnh Tú từ chối ngay tức khắc. Quý Hựu Ngôn tưởng tượng dáng vẻ kích động của Cảnh Tú hiện tại, thế là lại không nhịn nổi cười. Cô đành phải dùng voice chat để dỗ dành Cảnh Tú, "Bảo bối à, không thể gì cơ?" "Nói tôi biết cậu vừa mới nghĩ gì đi?"......
Cảnh Tú không nhịn được nữa, gửi cho một cái sticker 'nói nữa block', Quý Hựu Ngôn thấy có chuyển biến tốt liền bắt đầu xả một loạt sticker dỗ dành.
Vốn Cảnh Tú định tạm thời không thèm để ý đối phương, kết quả Quý Hựu Ngôn lại gửi một cái sticker gấu trúc vểnh mông kèm theo dòng chữ 'tui có thể'. Vừa dễ thương lại vừa bậy bạ, Cảnh Tú xuôi xuôi.
"Không thể." Có điều cô vẫn mạnh miệng, còn dặn dò, "Đừng lắm trò nữa, đi ngủ đi."
Bởi vì Quý Hựu Ngôn vẫn còn nhiều điều muốn nói nên hai người hàn huyên thêm một lúc lâu mới chúc ngủ ngon. Sau khi kết thúc, Cảnh Tú còn ngắm câu 'Tôi cũng không sợ' của Quý Hựu Ngôn mãi không thôi, cặp mắt rưng rưng.
Trước một Ngôn Ngôn như vậy, mình còn lý do gì để mà không thể chứ?
Cô thầm trả lời Quý Hựu Ngôn: "Tôi cũng có thể."
*
Sau sự kiện video vài ngày, dự luật chấp nhận kết hôn đồng giới sau năm năm lại được đệ trình, bắt đầu giai đoạn bỏ phiếu trong một năm. Đời trước, tại thời điểm này Quý Hựu Ngôn đang bị đóng băng hoạt động nên hoàn toàn không tham dự. Nếu cô nhớ không nhầm thì phỏng theo ký ức, sang năm dự luật sẽ được chính thức thông qua.
Cho nên thật ra việc cô có tham dự hay không không ảnh hưởng gì đến kết quả. Cô có thể lựa chọn giữ lấy mình, nhưng cô không định làm thế.
Tin tức về dự luật nhanh chóng trở thành bản tin nóng trên các trang tin tức xã hội, khiến cho toàn dân bàn luận sôi nổi. Nhóm đại chúng nhanh chóng lan rộng thông tin, tiến hành cầm cờ cổ động trong khi những người trong giới giải trí có tầm ảnh hưởng lớn thì nhất mực bảo trì sự im lặng đến mức thần kỳ trước sự kiện này.
Một bộ phận không muốn dính dáng đến, sợ tự chuốc lấy rắc rối về mình; một bộ phận khác cảm giác 'phát súng thể nào cũng nhắm đến chim đầu đàn', cho dù muốn lên tiếng cũng không muốn trở thành người đầu tiên đứng mũi chịu sào.
Tuy nhiên vẫn luôn tồn tại những binh sĩ chấp nhận anh dũng để tiến bước làm gương, ví dụ như đạo diễn Giang Thụ Phái từng chỉ đạo bộ phim
Coi đó là điểm xuất phát, càng về sau càng có nhiều người trong giới bắt đầu lên tiếng, trong đó có cả Bạc Tuyết - nữ diễn viên cùng diễn
Đời trước rõ ràng Cảnh Tú là người chủ động đi tuyến đầu, vậy mà bây giờ lại vẫn giữ im lặng. Rốt cuộc lời Quý Trường Tung vẫn ảnh hưởng đến cô. Cảnh Tú vẫn sợ hãi dù Quý Hựu Ngôn đã bảo không sợ. Tình huống bây giờ khác với trước, cô có giáp sắt, nhưng cũng có điểm yếu. Cô không thể bất chấp tất cả, cô sợ phát ngôn của mình sẽ trở thành vũ khí chống lại bản thân, sợ sẽ liên lụy tới Quý Hựu Ngôn.
Trong lúc cô còn đang băn khoăn trăn trở, Quý Hựu Ngôn lại tự tin thoải mái đăng bài lên weibo: "Thế giới tươi đẹp cần muôn màu muôn vị. Nhóm thiểu số không thay đổi gì nhiều vì [Cầu vồng], mà [Cầu vồng] muốn thay đổi một chút quan điểm của nhóm đông. Tương lai nằm trong tay bạn, hãy biến thế giới nơi bạn đang sống thành một nơi tốt đẹp hơn."
Hình minh họa đính kèm là một tấm ảnh chụp, trong ảnh, trên thảm cỏ xanh mướt có cô và Ngụy Di Chân, Lâm Duyệt cùng cả nhóm nhân viên gồm cả trai lẫn gái đứng vây quanh một lá cờ lục sắc, dắt tay nhau tạo thành hình trái tim.
Vì thấu hiểu cho nên mới cảm thông. Vì sợ sẽ khiến Quý Hựu Ngôn gặp áp lực nên trước nay Cảnh Tú chưa từng đề cập đến chuyện này với cô. Thế nhưng lại một lần nữa Quý Hựu Ngôn dùng hành động thực tế để nói với cô rằng: "Tôi không sợ."
Cảnh Tú xúc động. Trong lòng cô như có một ngọn lửa, rồi lại như có một dòng suối ấm áp ôm trọn lấy trái tim, bùng lên hơi nóng của tình yêu hòa trộn cùng tất cả nhu tình.
Cô bàn với Tưởng Thuần kế hoạch cùng nhau kêu gọi, còn nhờ cả ông ngoại chung tay góp sức. Cố tình đợi hai hôm sau cô mới thoải mái nhấn like cho bài đăng weibo của Quý Hựu Ngôn, sau đó mới lên tiếng.
Sau khi xuất đầu lộ diện, cô nhắn tin với Đào Hành Nhược, nhờ chị gửi cô lịch trình của Quý Hựu Ngôn để chuẩn bị phối hợp mang đến cho Quý Hựu Ngôn bất ngờ. Hiện tại tuyệt đối không phải thời điểm tốt để hai người gặp gỡ, có điều cô không nhịn được.
Mặc kệ công ty hai bên đều cố gắng khống chế, phe phản đối đăng bài tố về mối quan hệ giữa Quý Hựu Ngôn và Cảnh Tú cũng đều bị ép xuống, thế nhưng công việc của Quý Hựu Ngôn vẫn chịu ảnh hưởng.
Ngụy Di Chân đã nhắc Quý Hựu Ngôn từ trước rằng hợp đồng khó khăn lắm bọn họ mới giành được trước đó thất bại quá nửa sau việc phát ngôn. Bên phía nhãn hiệu không hề muốn hợp tác với một nghệ sĩ lập trường quá rõ nét như vậy, một phần sợ gây ấn tượng xấu với đại bộ phận khách hàng, một phần là do cảm giác đi con đường này sẽ rất dễ bị lật xe.
Đây là kết cục Quý Hựu Ngôn có thể đoán trước được, cô chấp nhận nó.
"Không hối hận sao?" Ngụy Di Chân vừa tiếc nuối, lại vừa khâm phục dũng khí của cô. Có lẽ trong thời gian sắp tới Quý Hựu Ngôn sẽ khó chạm tay vào một nhãn hiệu nổi tiếng chứ đừng nói là phim điện ảnh hay tài nguyên truyền hình.
Quý Hựu Ngôn còn đang ở tại trường quay. Cô ngẩng đầu nhìn lên những vì sao, trước mắt như tái hiện lại bầu trời ngập tràn tinh tú cùng những ngọn hải đăng rạng rỡ nơi Cảnh Tú từng dẫn cô theo cùng.
Đáp án đến từ tận đáy lòng cô, "Không hối hận ạ."
Cô còn hy vọng một ngày nào đó có thể quang minh chính đại sánh bước bên Cảnh Tú dưới bầu trời trong xanh, cũng khao khát trong một tương lai nào đấy có thể danh chính ngôn thuận đóng ấn xuống tờ giấy chứng nhận màu đỏ đã ghi sẵn tên mình nằm bên cạnh tên Cảnh Tú.
Một ngày nào đó nhất định sẽ thuộc một tương lai không xa.
Chỉ có không cố gắng mới có thể khiến cô thấy hối hận.
/142
|