Tiền nhi chạy sau lưng Thẩm Thất, “Chủ tử, người thật lợi hại, nhưng làm sao người biết rượu đó ủ khi nào?” Vẻ mặt Tiền nhi ngưỡng mộ nhìn Thẩm Thất chăm chú, chưa từng nghe nàng có năng lực này nha.
Thẩm Thất “Phốc” một tiếng, lập tức bật cười, “Ngươi nghĩ ta là thần tiên hay sao? Họ Cao kia cũng chỉ là con nít thôi, dám cướp rượu của ta, cho nên ta nghĩ cách trừng trị hắn. Giữa ta và hắn, Lưu chưởng quầy kia tất nhiên biết phải trọng ai khinh ai, ta nói rượu chôn khi nào, thì sẽ là chôn khi đó.” Thẩm Thất cười hì hì ra tiếng.
Tiền nhi chợt tỉnh ngộ, “Nô tì còn tự hỏi không biết chủ tử luyện kĩ năng đó khi nào, sao Tiền Nhi lại không biết.” Tiền nhi đi theo cười cười, “Vẫn là chủ tử thông minh.”
Thẩm Thất vừa mua rượu xong, cũng ngồi yên trong nhà hai ngày, bởi vì nàng mới tiêu khá nhiều bạc, nên trong lòng có chút áy náy, Thẩm Thất không hiểu tại sao nàng lại có loại cảm giác này.
Thời gian Thẩm Thất yên tĩnh, bên kia không nghe thấy bất kì tin tức nào của Hàn Sâm.
“Cao Sưởng bên kia thế nào, có thư không?” Hàn Sâm nghiêng đầu nhìn Trương Tín hỏi.
“Người bên đó bảo hắn sống rất tốt, Tam hoàng tử cực kì thích đánh bài, ở sòng bạc Lăn Lăng đánh thắng không ít ngân lượng rồi.”
“Ừ.” Hàn Sâm chỉ mong, Cao Sưởng vui vẻ là được, như vậy Hoàng tử Đông Hoa mới có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế nhất, Hàn Sâm hi vọng có thể duy trì mối quan hệ hợp tác tốt đẹp với hắn, cùng nhau đối phó Bắc Hồ. Nếu Đông Hoa và Tây Hoa tiếp tục đối đầu, ngày Bắc Hồ thống nhất Trung Nguyên cũng gần tới rồi.
“Nhưng hai ngày nay tinh thần của Cao Sưởng có chút kì lạ.” Trương Tín lo lắng.
Hàn Sâm nâng mắt nhìn thoáng qua Ngôn Vân Cảnh bên cạnh.
“Ha ha, nghe nói Tam hoàng tử đang tìm kiếm ý trung nhân của hắn.” Ngôn Vân Cảnh giỏi nhất là điều tra tin tức.
Ánh mắt Hàn Sâm sáng lên, khóe môi cong một vòng, Trương Tín cũng cười cười. Ý trung nhân? Cách này không tệ, nếu có thể liên hôn là tốt nhất.
“Nghe nói Lan Lăng thành chúng ta có một vị tuyệt sắc giai nhân, tuy nhiên Tam Hoàng tử còn chưa hỏi ra vị tiểu thư kia là con cái nhà ai.” Ngôn Lam cười đắc ý.
Hàn Sâm đột nhiên thu lại nụ cười, giật mình nhìn Ngôn Lam.
“Ta sẽ tiếp tục điều tra, Vương gia ngươi biết không, ta giỏi nhất là việc này.” Đối với Ngôn Vân Cảnh mà nói thăm dò tin tức không phải một loại nhiệm vụ, mà là việc hưởng thụ.
Hàn Sâm cúi đầu một lần nữa, “Không cần, để cho Cao Sưởng tự mình đi hỏi thăm, như vậy sẽ càng thú vị hơn sao?”
Ngôn Lam suy nghĩ chốc lát, gật đầu, quả nhiên vẫn là Vương gia am hiểu nhất về thú vui của nam nữ, chẳng trách vị nữ nhân cao quý xinh đẹp nhất Lan Lăng cũng phải quỳ gối dưới quần hắn.
“Hôm nay đến đây chơi đi.” Hàn Sâm đứng dậy đi ra ngoài thư phòng.
Trương Tín cùng Ngôn Vân Cảnh nhìn sắc trời bên ngoài, trời mới hơi ngã màu mà thôi, bình thường vào lúc này Hàn Sâm rất bận mà phải không?
“Chủ tử,
Thẩm Thất “Phốc” một tiếng, lập tức bật cười, “Ngươi nghĩ ta là thần tiên hay sao? Họ Cao kia cũng chỉ là con nít thôi, dám cướp rượu của ta, cho nên ta nghĩ cách trừng trị hắn. Giữa ta và hắn, Lưu chưởng quầy kia tất nhiên biết phải trọng ai khinh ai, ta nói rượu chôn khi nào, thì sẽ là chôn khi đó.” Thẩm Thất cười hì hì ra tiếng.
Tiền nhi chợt tỉnh ngộ, “Nô tì còn tự hỏi không biết chủ tử luyện kĩ năng đó khi nào, sao Tiền Nhi lại không biết.” Tiền nhi đi theo cười cười, “Vẫn là chủ tử thông minh.”
Thẩm Thất vừa mua rượu xong, cũng ngồi yên trong nhà hai ngày, bởi vì nàng mới tiêu khá nhiều bạc, nên trong lòng có chút áy náy, Thẩm Thất không hiểu tại sao nàng lại có loại cảm giác này.
Thời gian Thẩm Thất yên tĩnh, bên kia không nghe thấy bất kì tin tức nào của Hàn Sâm.
“Cao Sưởng bên kia thế nào, có thư không?” Hàn Sâm nghiêng đầu nhìn Trương Tín hỏi.
“Người bên đó bảo hắn sống rất tốt, Tam hoàng tử cực kì thích đánh bài, ở sòng bạc Lăn Lăng đánh thắng không ít ngân lượng rồi.”
“Ừ.” Hàn Sâm chỉ mong, Cao Sưởng vui vẻ là được, như vậy Hoàng tử Đông Hoa mới có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế nhất, Hàn Sâm hi vọng có thể duy trì mối quan hệ hợp tác tốt đẹp với hắn, cùng nhau đối phó Bắc Hồ. Nếu Đông Hoa và Tây Hoa tiếp tục đối đầu, ngày Bắc Hồ thống nhất Trung Nguyên cũng gần tới rồi.
“Nhưng hai ngày nay tinh thần của Cao Sưởng có chút kì lạ.” Trương Tín lo lắng.
Hàn Sâm nâng mắt nhìn thoáng qua Ngôn Vân Cảnh bên cạnh.
“Ha ha, nghe nói Tam hoàng tử đang tìm kiếm ý trung nhân của hắn.” Ngôn Vân Cảnh giỏi nhất là điều tra tin tức.
Ánh mắt Hàn Sâm sáng lên, khóe môi cong một vòng, Trương Tín cũng cười cười. Ý trung nhân? Cách này không tệ, nếu có thể liên hôn là tốt nhất.
“Nghe nói Lan Lăng thành chúng ta có một vị tuyệt sắc giai nhân, tuy nhiên Tam Hoàng tử còn chưa hỏi ra vị tiểu thư kia là con cái nhà ai.” Ngôn Lam cười đắc ý.
Hàn Sâm đột nhiên thu lại nụ cười, giật mình nhìn Ngôn Lam.
“Ta sẽ tiếp tục điều tra, Vương gia ngươi biết không, ta giỏi nhất là việc này.” Đối với Ngôn Vân Cảnh mà nói thăm dò tin tức không phải một loại nhiệm vụ, mà là việc hưởng thụ.
Hàn Sâm cúi đầu một lần nữa, “Không cần, để cho Cao Sưởng tự mình đi hỏi thăm, như vậy sẽ càng thú vị hơn sao?”
Ngôn Lam suy nghĩ chốc lát, gật đầu, quả nhiên vẫn là Vương gia am hiểu nhất về thú vui của nam nữ, chẳng trách vị nữ nhân cao quý xinh đẹp nhất Lan Lăng cũng phải quỳ gối dưới quần hắn.
“Hôm nay đến đây chơi đi.” Hàn Sâm đứng dậy đi ra ngoài thư phòng.
Trương Tín cùng Ngôn Vân Cảnh nhìn sắc trời bên ngoài, trời mới hơi ngã màu mà thôi, bình thường vào lúc này Hàn Sâm rất bận mà phải không?
“Chủ tử,
/91
|