Vưu Thi dọn đồ ra viện, cơ thể hồi phục tốt. Hơn nữa do cô ta ở phòng vip nên được phục vụ rất tốt, cả ngày đều thư thái trên giường bệnh, thứ làm cô ta an tâm hơn nữa là đứa nhỏ trong bụng đã mất. Điều đó khiến cô thở phào và nhẹ nhõm hơn phần nào, đôi khi tuyệt tình là một lựa chọn chính xác.
Tần Dực thu xếp một ít quần áo xếp gọn vào vali cho cô ta, tinh thần vô cùng tốt. Sáng sớm Vưu Thi đã thấy hắn đến bệnh viện, làm thủ tục xuất viện rồi sắp xếp mọi thứ cho cô ta.
Cô ta đứng cạnh Tần Dực, ánh mắt lướt qua dấu đỏ chót trên cổ hắn. Vưu Thi nhíu mày, lòng hoang mang. Cô ta đến gần sờ vài nốt đỏ kia, Tần Dực nhìn cô vợ của mình sát gần lại sau đó chạm vào cổ hắn. Tần Dực đưa tay lên sờ, nghi hoặc hỏi.
"Em đang sờ cái gì thế?"
Vưu Thi nghi hoặc, buộc miệng hỏi: "Cổ anh có vết gì vậy?". Làm sao một người phụ nữ như cô ta không nhận ra đây là dấu hôn, chỉ là cô ta tuyệt đối không tin chồng mình sẽ làm ra việc này. Ai bảo hắn trong trí nhớ cô ta là một người chồng tốt, có trách nhiệm với gia đình?
"À, muỗi đốt đó." Hắn thuần thục nói dối, ngay cả khuôn mặt cũng không lộ ra cảm xúc dư thừa nào. Tất nhiên là trong lòng Tần Dực biết đây là dấu vết mà gấu nhỏ gây ra, thậm chứ lưng hắn còn đầy vết cào do cô ấy lưu lại.
Vưu Thi bối rối cho qua, dù sao thì anh ấy cũng đã nói vậy. Cô ta còn có thể hỏi gì thêm? Mà một hạt giống nghi ngờ đã gieo xuống thì nhất định nó sẽ mọc rễ và đâm trồi, Vưu Thi vẫn không ngừng thuyết phục mình đó chỉ là vết muỗi cắn. Nhưng dấu vết chói mắt như vậy, cô ta cắn môi vẫn quyết định bỏ tiền điều tra chồng mình. Nếu phát hiện ra con hồ ly tinh nào đang quyến rũ chồng, cô ta nhất định sẽ khiến ả hối hận.
Tống An lười biếng nằm trên giường, cả người đau nhức nhất là nơi khó nói nào đó. Mặc dù đã được bôi thuốc, nó vẫn đau xót một cách khó tả. May mà hôm nay là thứ bảy không phải dậy sớm, cô mở điện thoại xem tin tức, màn hình lớn hiện lên nhưng khu đất mà Vưu Hành mua bị quy hoạch thu lại. Tống An nhướn mày, tâm trạng hài lòng.
Cô vui vui vẻ vẻ, chẳng mấy chốc tên kia sẽ mò đến mượn tiền con rể. Dù sao cô nghe nói bên xã hội đen kia ra hạn 1 tuần phải trả đủ số tiền nếu không thì tăng gấp ba. Ông ta chắc chắc sẽ không dám nói với Thẩm Quyên, người đàn bà đó nghe xong không nổi điên chửi ông ta một trận là lạ. Hơn nữa có Lệ Mân bên cạnh, tính tình và tôn nghiêm đàn ông của ông ta cũng lớn hơn trước.
Vưu Thi bối rối cho qua, dù sao thì anh ấy cũng đã nói vậy. Cô ta còn có thể hỏi gì thêm? Mà một hạt giống nghi ngờ đã gieo xuống thì nhất định nó sẽ mọc rễ và đâm trồi, Vưu Thi vẫn không ngừng thuyết phục mình đó chỉ là vết muỗi cắn. Nhưng dấu vết chói mắt như vậy, cô ta cắn môi vẫn quyết định bỏ tiền điều tra chồng mình. Nếu phát hiện ra con hồ ly tinh nào đang quyến rũ chồng, cô ta nhất định sẽ khiến ả hối hận.
Tống An lười biếng nằm trên giường, cả người đau nhức nhất là nơi khó nói nào đó. Mặc dù đã được bôi thuốc, nó vẫn đau xót một cách khó tả. May mà hôm nay là thứ bảy không phải dậy sớm, cô mở điện thoại xem tin tức, màn hình lớn hiện lên nhưng khu đất mà Vưu Hành mua bị quy hoạch thu lại. Tống An nhướn mày, tâm trạng hài lòng.
Cô gái nhỏ kia cũng sắp sinh rồi, Tống An nheo mắt bật cười trong đầu tính toán một cái gì đó. Đau xót từ bên dưới truyền đến, cô suýt xoa một tiếng rồi mắng tên đàn ông không biết kiềm chế.
Đúng là đàn ông! Chỉ biết động thân dưới.
Tống An oán hận, bĩu môi gắng đứng dậy, hôm nay cô còn có việc làm. Cô với cái túi của mình, lấy một cái sim rác dùng một lần gắn vào điện thoại Tần Dực đưa cho. Hôm qua cô mới biết cái thứ này có gắn thiết bị định vị, nhưng thật kì lạ khi nó lại có công dụng chặn sóng lạ rất tốt. Tống An không do dự mà lấy nó để dùng, cô chọn nhà báo lớn nhất, gửi tất cả bức ảnh Vưu Hành - Lệ Mân bị thám tử tư chụp được cho nhà báo. Còn không quên cẩn thận xóa id, ném sim đăng kí, sau khi cô làm xong thân thể mềm mại ngả xuống giường ngủ thiếp đi.
Thiên Thành lâu rồi không vớt được một bài viết nào ra hồn, nhân viên của công ty - Vân Vũ đang buồn rầu vì số lượng bài viết của anh ta đang giảm xuống. Bỗng góc phía dưới hiện lên một thông báo, anh ta tưởng đồng nghiệp chơi mình nên nhàm chán ấn vào. Ai ngờ bị đống ảnh mập mờ kia đập cho ngã rầm xuống đất, miệng há lớn hét lên! Đây không phải là cô minh tinh đang thông báo tạm dừng hoạt động vì bệnh sao!? Còn người đàn ông bên cạnh anh ta nhớ không nhầm là ba của Vưu Thi - một trong cặp vợ chồng hot nhất hiện nay.
Nếu nhìn kĩ thì bụng minh tinh lại phồng lên rõ rệt, chắc chắn là sắp sinh thì mới lớn đến vậy! Mà rõ ràng cô ta mới sinh nhật, bụng đã lớn như vậy. Đầu anh ta đảo ra một đống chữ "Minh tinh là tiểu tam quấy rối gia đình người ta" hay "Người ba tưởng như hiền lành của Vưu Thi nay lại là kẻ làm cho trẻ vị thành niên có bầu!".
Anh ta hưng phấn không thôi trong mắt thì mấy tấm ảnh này là một đống tiền đây! Còn người gửi email thì anh ta không quan tâm, đợi lưu mấy tấm ảnh. Vân Vũ cúi đầu cảm tạ vị thần nào vừa kéo anh ta khỏi sự nghèo đói, anh ta mang tin tức đến cho trưởng phòng. Ông ta hưng phấn không thôi, lập tức triệu tập rất nhiều nhân viên ngày đêm viết content để đăng lên.
Tần Dực thu xếp một ít quần áo xếp gọn vào vali cho cô ta, tinh thần vô cùng tốt. Sáng sớm Vưu Thi đã thấy hắn đến bệnh viện, làm thủ tục xuất viện rồi sắp xếp mọi thứ cho cô ta.
Cô ta đứng cạnh Tần Dực, ánh mắt lướt qua dấu đỏ chót trên cổ hắn. Vưu Thi nhíu mày, lòng hoang mang. Cô ta đến gần sờ vài nốt đỏ kia, Tần Dực nhìn cô vợ của mình sát gần lại sau đó chạm vào cổ hắn. Tần Dực đưa tay lên sờ, nghi hoặc hỏi.
"Em đang sờ cái gì thế?"
Vưu Thi nghi hoặc, buộc miệng hỏi: "Cổ anh có vết gì vậy?". Làm sao một người phụ nữ như cô ta không nhận ra đây là dấu hôn, chỉ là cô ta tuyệt đối không tin chồng mình sẽ làm ra việc này. Ai bảo hắn trong trí nhớ cô ta là một người chồng tốt, có trách nhiệm với gia đình?
"À, muỗi đốt đó." Hắn thuần thục nói dối, ngay cả khuôn mặt cũng không lộ ra cảm xúc dư thừa nào. Tất nhiên là trong lòng Tần Dực biết đây là dấu vết mà gấu nhỏ gây ra, thậm chứ lưng hắn còn đầy vết cào do cô ấy lưu lại.
Vưu Thi bối rối cho qua, dù sao thì anh ấy cũng đã nói vậy. Cô ta còn có thể hỏi gì thêm? Mà một hạt giống nghi ngờ đã gieo xuống thì nhất định nó sẽ mọc rễ và đâm trồi, Vưu Thi vẫn không ngừng thuyết phục mình đó chỉ là vết muỗi cắn. Nhưng dấu vết chói mắt như vậy, cô ta cắn môi vẫn quyết định bỏ tiền điều tra chồng mình. Nếu phát hiện ra con hồ ly tinh nào đang quyến rũ chồng, cô ta nhất định sẽ khiến ả hối hận.
Tống An lười biếng nằm trên giường, cả người đau nhức nhất là nơi khó nói nào đó. Mặc dù đã được bôi thuốc, nó vẫn đau xót một cách khó tả. May mà hôm nay là thứ bảy không phải dậy sớm, cô mở điện thoại xem tin tức, màn hình lớn hiện lên nhưng khu đất mà Vưu Hành mua bị quy hoạch thu lại. Tống An nhướn mày, tâm trạng hài lòng.
Cô vui vui vẻ vẻ, chẳng mấy chốc tên kia sẽ mò đến mượn tiền con rể. Dù sao cô nghe nói bên xã hội đen kia ra hạn 1 tuần phải trả đủ số tiền nếu không thì tăng gấp ba. Ông ta chắc chắc sẽ không dám nói với Thẩm Quyên, người đàn bà đó nghe xong không nổi điên chửi ông ta một trận là lạ. Hơn nữa có Lệ Mân bên cạnh, tính tình và tôn nghiêm đàn ông của ông ta cũng lớn hơn trước.
Vưu Thi bối rối cho qua, dù sao thì anh ấy cũng đã nói vậy. Cô ta còn có thể hỏi gì thêm? Mà một hạt giống nghi ngờ đã gieo xuống thì nhất định nó sẽ mọc rễ và đâm trồi, Vưu Thi vẫn không ngừng thuyết phục mình đó chỉ là vết muỗi cắn. Nhưng dấu vết chói mắt như vậy, cô ta cắn môi vẫn quyết định bỏ tiền điều tra chồng mình. Nếu phát hiện ra con hồ ly tinh nào đang quyến rũ chồng, cô ta nhất định sẽ khiến ả hối hận.
Tống An lười biếng nằm trên giường, cả người đau nhức nhất là nơi khó nói nào đó. Mặc dù đã được bôi thuốc, nó vẫn đau xót một cách khó tả. May mà hôm nay là thứ bảy không phải dậy sớm, cô mở điện thoại xem tin tức, màn hình lớn hiện lên nhưng khu đất mà Vưu Hành mua bị quy hoạch thu lại. Tống An nhướn mày, tâm trạng hài lòng.
Cô gái nhỏ kia cũng sắp sinh rồi, Tống An nheo mắt bật cười trong đầu tính toán một cái gì đó. Đau xót từ bên dưới truyền đến, cô suýt xoa một tiếng rồi mắng tên đàn ông không biết kiềm chế.
Đúng là đàn ông! Chỉ biết động thân dưới.
Tống An oán hận, bĩu môi gắng đứng dậy, hôm nay cô còn có việc làm. Cô với cái túi của mình, lấy một cái sim rác dùng một lần gắn vào điện thoại Tần Dực đưa cho. Hôm qua cô mới biết cái thứ này có gắn thiết bị định vị, nhưng thật kì lạ khi nó lại có công dụng chặn sóng lạ rất tốt. Tống An không do dự mà lấy nó để dùng, cô chọn nhà báo lớn nhất, gửi tất cả bức ảnh Vưu Hành - Lệ Mân bị thám tử tư chụp được cho nhà báo. Còn không quên cẩn thận xóa id, ném sim đăng kí, sau khi cô làm xong thân thể mềm mại ngả xuống giường ngủ thiếp đi.
Thiên Thành lâu rồi không vớt được một bài viết nào ra hồn, nhân viên của công ty - Vân Vũ đang buồn rầu vì số lượng bài viết của anh ta đang giảm xuống. Bỗng góc phía dưới hiện lên một thông báo, anh ta tưởng đồng nghiệp chơi mình nên nhàm chán ấn vào. Ai ngờ bị đống ảnh mập mờ kia đập cho ngã rầm xuống đất, miệng há lớn hét lên! Đây không phải là cô minh tinh đang thông báo tạm dừng hoạt động vì bệnh sao!? Còn người đàn ông bên cạnh anh ta nhớ không nhầm là ba của Vưu Thi - một trong cặp vợ chồng hot nhất hiện nay.
Nếu nhìn kĩ thì bụng minh tinh lại phồng lên rõ rệt, chắc chắn là sắp sinh thì mới lớn đến vậy! Mà rõ ràng cô ta mới sinh nhật, bụng đã lớn như vậy. Đầu anh ta đảo ra một đống chữ "Minh tinh là tiểu tam quấy rối gia đình người ta" hay "Người ba tưởng như hiền lành của Vưu Thi nay lại là kẻ làm cho trẻ vị thành niên có bầu!".
Anh ta hưng phấn không thôi trong mắt thì mấy tấm ảnh này là một đống tiền đây! Còn người gửi email thì anh ta không quan tâm, đợi lưu mấy tấm ảnh. Vân Vũ cúi đầu cảm tạ vị thần nào vừa kéo anh ta khỏi sự nghèo đói, anh ta mang tin tức đến cho trưởng phòng. Ông ta hưng phấn không thôi, lập tức triệu tập rất nhiều nhân viên ngày đêm viết content để đăng lên.
/54
|