Chương 1: Một Bộ Ngực Chảy Sữa
Từ khi Hà Cửu Vi học sơ nhất, thân thể cô biến hóa rõ ràng.
Tới lúc Hà Cửu Vi học sơ nhị —
Ngực cao ngất ngưỡng, mông vểnh, eo nhỏ thướt tha yêu kiều, đùi thon dài thẳng tắp, mỗi phút đều muốn lấy mạng người.
Trên đời dường như đem tất cả ưu thế đều cho Hà Cửu Vi.
Dáng người ma quỷ, khuôn mặt thanh thuần lại mị hoặc, làn da trắng nõn nà dưới ánh mặt trời thu hút mọi ánh mắt, trêи người cô thoang thoảng hương hoa Diên Vĩ.
Mọi người trong trường đều biết Hà Cửu Vi là vưu vật.
Nhưng vưu vật trong mắt mọi người, tâm tình cực kì buồn bực.
Mạnh Kinh Huy nhìn bạn gái không ngừng thở dài, không nhịn được hỏi.
“Bảo bối, sao thế?”
Hà Cửu Vi ngẩng đầu, đôi mắt ướt sũng như muốn bắt lấy linh hồn hắn, muốn nói lại thôi, rốt cuộc không nói được.
Mạnh Kinh Huy là bạn trai của Hà Cửu Vi, hắn cao to đẹp trai, khí chất xuất chúng, trong đám người như hạc trong bầy gà, quanh thân xuất hiện vầng sáng, từ xa nhìn thấy hắn tim liền đập nhanh, Hà Cửu Vi đều nhớ rõ.
Mạnh Kinh Huy cũng vậy.
Lần đầu tiên hắn gặp Hà Cửu Vi, hắn liền luân hãm , hai người ưu tú đứng cùng một chỗ làm cho bọn họ thêm sáng chói.
Yêu nhau hai năm , Mạnh Kinh Huy và Hà Cửu Vi chưa làm bước cuối cùng, còn lại cái gì cũng đều làm. Cho dù như thế, Hà Cửu Vi vẫn rất khó mà mở lời.
Chẳng lẽ muốn cô nói —
“Buổi sáng hôm nay em phát hiện bộ ngực của chính mình chảy sữa sao? !”
Liêm sỉ đâu ?! Không nói nên lời!
Mạnh Kinh Huy cũng không biết trong lòng Hà Cửu Vi suy nghĩ cái gì, trong đầu hắn đều là ánh mắt Hà Cửu Vi vừa nhìn hắn, giống một con mèo tìm không thấy đường, nức nở muốn cùng hắn về nhà…
Hắn nhìn chung quanh, hôm nay là thứ sáu, trường học vắng người, huống hồ bọn họ đang ở địa phương hẻo lánh như thế —
Mạnh Kinh Huy thấy hôm nay Hà Cửu Vi buồn bực cho nên kéo cô đến căn cứ nhỏ.
“Cửu Vi…”
Mạnh Kinh Huy âm thanh trầm thấp, Hà Cửu Vi nội tâm rung động, vừa ngẩng đầu đã bị hôn.
“Ân… Kinh Huy… Anh đợi chút…”
Hà Cửu Vi không rõ hắn bị làm sao?
Mạnh Kinh Huy hôm nay không giống với hắn ngày thường, bộ dáng công tử anh tuấn không dính khói lửa nhân gian, bây giờ đang gấp gáp chỉ muốn cùng cô hoà làm một.
Cô cũng không phản cảm.
Mạnh Kinh Huy thân dưới sưng lớn, cùng Hà Cửu Vi giữa hai chân dính sát vào nhau, cách vải dệt đều có thể cảm nhận được sự nóng bỏng.
Tay của Mạnh Kinh Huy theo áo sơmi của Hà Cửu Vi từ vạt áo dò xét vào bên trong…
Ngực Hà Cửu Vi rất lớn, xuyên yếm rộng rãi. Hôm nay cô xuyên áo ngực nụ hoa, tay truyền đến cảm xúc khi vuốt ve bộ ngực làm Mạnh Kinh Huy hô hấp trở nên trầm trọng, lực đạo trên tay cũng không dịu dàng, làm Hà Cửu Vi cũng cảm thấy đau, rên rỉ.
“Nhẹ chút… Đau…”
Làm sao Mạnh Kinh Huy dễ dàng bỏ qua cho cô!
Chậm rãi, môi của Mạnh Kinh Huy cùng Hà Cửu Vi tách ra, hôn từ trên môi đến cổ, lại đến xương quai xanh… Gậy thịt của Mạnh Kinh Huy khi cởi cúc áo Hà Cửu Vi một khắc liền trướng lớn.
Mạnh Kinh Huy thuần thục đem nút thắt nội y cởi bỏ, không chạm vào nhũ hoa của Hà Cửu Vi, luôn đảo quanh phụ cận nhũ.
Hà Cửu Vi hai tay chống đỡ trên cỏ, đầu hơi hơi ngửa, môi anh đào khẽ mở, không ngừng trao đổi hô hấp.
“Anh hút hút đi,… em khó chịu…”
Nghe được lời muốn nghe, Mạnh Kinh Huy câu môi cười, đoạt một bên núm иɦũ ɦσα mà hút, tay phải không ngừng vuốt ve núm иɦũ ɦσα hư không .
“Ân… A… Thật thoải mái… A…”
“Bảo bối thoải mái sao? Em thơm quá…”
“Ân… A… Dùng sức…”
Hắn thấy hương sữa hôm nay nồng đậm đến cực hạn, so với trước kia càng nồng, làm cho hắn phấn khởi.
Đột nhiên!
Mạnh Kinh Huy theo bản năng nuốt nước bọt. Này… Đây là sữa?
Hắn mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt Hà Cửu Vi ý loạn tình mê.
Hắn không hiểu lầm Hà Cửu Vi tiết sữa vì mang thai, bọn họ mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, không thể mang thai mười tháng?
Hà Cửu Vi bất mãn vì hành vi tạm dừng của Mạnh Kinh Huy, híp mắt nhìn hắn.
“Mau hút hút nha!”
Thanh âm ngọt ngào quả thực muốn câu đi linh hồn nhỏ bé của hắn.
Thật sự là chiếm được bảo bối!
Mạnh Kinh Huy cúi đầu từng ngụm từng ngụm nghiêm túc hút núm иɦũ ɦσα, vừa thơm vừa ngọt, như trở về hình dáng trẻ mới sinh, chính mình ở trước ngực mẹ dùng sức hút chất dinh dưỡng!
“Cô lỗ cô lỗ…”
Âm thanh bóng cây lắc lư ma sát tạo ra tiếng vang càng tăng thêm sức mạnh.
Hà Cửu Vi thấy hôm nay, cảm giác bị hôn có điều khác lạ, có cái gì đó lưu động, cúi đầu nhìn thấy Mạnh Kinh Huy hút sữa!
“Ân… Thật sự chảy sữa … A… Dùng sức….. Kinh Huy…”
Cô ôm chặt đầu Mạnh Kinh Huy, ưỡn ngực cho chúng nó càng gần sát, tay bao trùm Mạnh Kinh Huy đang xoa nhũ chính mình, bên phải bộ ngực là bàn tay to, cảm nhận được núm иɦũ ɦσα bắn sữa ẩm ướt đầy tay.
“Kinh Huy mau hút hút bên này! Bên này cũng muốn…”
Mạnh Kinh Huy nghe lời dời đi trận địa, miệng còn không quên nói.
“Bảo bối, em đang xấu hổ sao?”
Lời hắn nói vì ngậm núm иɦũ ɦσα mà mơ hồ không rõ, Hà Cửu Vi nghe hiểu hắn đang nói cái gì, trêи mặt nóng nóng.
“Anh có cảm thấy em là quái vật không?… Ân… A thật thích…”
Mạnh Kinh Huy hút đủ, đem Hà Cửu Vi ôm vào trong lồng ngực, cúi đầu hôn môi Hà Cửu Vi, mơ hồ nói.
“Anh rất cao hứng, đều là bảo bối của anh…”
“Cao hứng? Ân… Ha a…”
“Về sau, anh ngày ngày được uống sữa, có thể mất hứng sao? Tiểu yêu tinh!”
Khi nói chuyện một tay vuốt ve mông, một tay mò vào váy tìm kiếm…
/118
|