[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái

Chương 40: Thiên đấu hoàng gia học viện

/65


Do yêu cầu của đám hài tử, hơn nữa Phất Lan Đức cũng vừa được một món lời to nên tâm tình cực tốt, vài ngày tiếp theo đều duy trì một tốc độ vừa phải, tâm trạng sợ hãi của Sử Lai Khắc bát quái sau khi giết người cũng từ từ lắng đọng lại. Dù sao có thể gia nhập Sử Lai Khắc học viện đều chính là quái vật, chỉ cần nghĩ thông suốt thì trong lòng cũng không phải khó khăn tiếp nhận.

Giữa đường nghỉ ngơi đơn giản ăn một chút lương khô, mọi người lại ra đi, đến khi màn đêm buông xuống, dưới sự dẫn đường của Vinh vinh, họ rốt cuộc cũng tới được Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.

" Vinh vinh, ngươi có chắc là nơi này không?" Thanh âm Phất Lan Đức có chút quái dị hỏi.

Trữ Vinh Vinh gật đầu đáp: "Đúng vậy, đúng vậy. Nếu Thiên Đấu hoàng gia học viện chắc chắn dời đi chỗ khác, ta dám chắc là nơi này."

"Nơi này là một ngọn núi a!" Huyết Tử nhìn ngọn núi cao chót vót ca thán.

Ngọn núi này chính là của Thiên Đấu hoàng gia học viện, còn có mảnh rừng rậm phía sau cùng cái hồ bên trái chân núi cũng là thuộc phạm vi quản lý của học viện. Bây giờ chúng ta chuẩn bị tiến vào phạm vi học viện."

Nhìn thoáng qua vẻ mặt ngây ngốc kinh ngạc của Phất Lan Đức, Đại Sư cũng thản nhiên nói: "Non xanh nước biếc, quả nhiên là một địa phương thật tốt."

Cảnh sắc nơi này quả thật rất đẹp, nhất là lúc này, mặt trời chiều ngả về Tây, ánh nắng chiều tràn ngập khắp không gian, dưới ánh sáng của rặng mây đỏ ở phương Tây, bất luận là non xanh hay nước biếc đều làm ta có cảm giác như đang bước chân vào chốn thế ngoại đào nguyên!

Nơi này cách Thiên Đấu thành không tới hai mươi dặm, phong cảnh lại vừa đẹp đẽ như vậy, một khi nghĩ đây sẽ là nơi trú chân sau này của mình, mấy vị sư phụ, kể cả Triệu Vô Cực đều cảm thấy hài lòng.

Chỉ có Phất Lan Đức không phục nói: "Hoàn cảnh tốt, địa phương lớn thì có gì hơn người chứ? Bọn họ bồi dưỡng ra được cường giả sao? Còn lâu mới bằng Sử Lai Khắc học viện. Chỗ chúng ta tuy nhỏ thật, nhưng quái vật không thiếu."

Đại Sư có chút trầm tư rồi gật đầu: " Phất Lan Đức, thẳng thắn mà nói, ta cho đến bây giờ cũng không hiểu được tại sao lại có không ít hài tử tiềm lực xuất sắc lại đầu nhập vào Sử Lai Khắc học viện của ngươi. Rốt cuộc là ngươi dùng phương pháp nào để lừa bọn họ đầu nhập?"

" Ta là dùng….."

Chưa để hắn nói Huyết Tử đã ngây thơ chen vào " Mỹ nhân kế! Sư phụ chính là dùng nó để dụ dỗ sao"

"Phụt!" Sử lai khắc thất quái cười ra tiếng, nói sao thì nói với cái thân hình của Phất Lan Đức mà dùng mỹ nam kế không cần phải nhìn chỉ cần nghỉ thôi đủ buồn cười rồi.

"Con nha đầu này, ai dạy ngươi nói thế hả!"

Đại Sư mặt không cảm xúc nói " Hóa ra là như vậy, đến bây giờ ta mới biết. Haizz.. hỏng cả một thế hệ"

"Ngươi..... ngươi...... các ngươi"

Lúc này Phất Lan Đức nhìn như một hài tử đang hờn dỗi, ngay cả Sử Lai Khắc Bát Quái ở một bên nhìn hắn đang nổi hỏa cũng không dám cười mà đè nén, hai vai cứ liên tục run rẩy cứ thế này bọn họ sẽ nội thương mất. Đồng thời bọn họ cũng có thể hiểu được tâm tình của Phất Lan Đức, dù sao tâm huyết của mình là Sử Lai Khắc học viện cũng đã chấm dứt, trong mắt hắn, Thiên Đấu Hoàng Gia học viện ngược lại giống như một kình địch vậy.

Đi chưa được mấy bước đã có phiền toái.

" Đứng lại, các ngươi là ai?" Mười tên hồn sư ước chừng 18,19 tuổi đứng chắn đường đi, mặc dù cũng không có phóng xuất vũ hồn nhưng nhìn trang phục màu vàng trên người cũng có thể nhìn ra bọn họ đều là đệ tử của Thiên Đấu hoàng gia học viện.

Phất Lan Đức dương dương nói: "Chúng ta là Sử Lai Khắc học viện, chiếu theo lời mời giao lưu của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đến đây, các ngươi mau dẫn đường đi! "

Tên thanh niên đầu lĩnh của đối phương đánh giá Phất Lan Đức một hồi, lại nhìn trạng phục của những người khác, trên mặt hiện lên một tia khinh thường, " Dựa vào một đám nhà quê các ngươi, còn dám cùng học viện chúng ta giao lưu? Ta xem các ngươi hẳn là một đám khất cái từ đâu đến mới đúng, nhanh nhanh cút cho ta, đừng để chúng ta phải dùng vũ lực."

Chạy đi gần mười ngày, người của Sử Lại Khắc học viện quả thật có chút bụi bặm phong trần, nhưng hẳn là không đến nỗi như vậy, đầu lĩnh thanh niên kia rõ ràng là trông mặt mà bắt hình dong, mắt thấy người của Sử Lai Khắc trang phục thô sơ, hơn nữa Phất Lan Đức lại có chút ngạo khí làm hắn khó chịu nên mới nói ra những lời này.

Có thể đi vào Thiên Đấu hoàng gia học viện, có chân bản lãnh rất ít, tuyệt đại bộ phận đều là bằng vào quan hệ cùng quý tộc danh ngạch hỗn tiến. Đây có lẽ là vấn đề lớn nhất của Thiên Đấu hoàng gia học viện, nếu không như thế nào mang danh Thiên Đấu đế quốc đệ nhất học viện nhưng lại không có thực lực của đệ nhất học viện đây?

Đừng nói Sử Lai Khắc học viện sư phụ đều là hạng người cao ngạo, nếu không làm sao lại buông bỏ cơ hội gia nhập hồn sư gia tộc hoặc các phương thế lực mà sáng lập nên Sử Lai Khắc học viện này, lúc này cho dù là Sử Lai Khắc bát quái, trước sự không khách khí của đối phương cũng đã nộ khí trùng trùng.

Đới Mộc Bạch thân hình chợt lóe đã chắn trước mặt Phất Lan Đức, khí tức dày đặc trong nháy mắt phát tán. Phanh…. Đới Mộc Bạch một cước đem kẻ vừa phát ngôn đá bay ra ngoài, sau đó trực tiếp phóng xuất vũ hồn của mình.

Đường Tam nói nhỏ bên tai Huyết Tử " Sao ta thấy cảnh này rất giống ai đó nhỉ!"

Huyết Tử chớp mắt nghĩ tới cái gì liền nói " Nghe sao nhột nhột vậy ta!"

Nhìn Đới Mộc Bạch động thủ, đám người Phất Lan Đức không khỏi nhíu mày, bọn họ tất nhiên không vì Đới Mộc Bạch ẩu đả với đối phương mà bất mãn, mà là bởi vì tố chất của mấy đệ tử trước mắt của Thiên Đấu hoàng gia học viện thật sự quá kém cỏi.

Chính lúc này thì một thanh âm cương nghị vang lên, " Chuyện gì xảy ra? Vì sao lại huyên náo như thế? " Chỉ thấy từ con đường nhỏ trên núi, một đạo thân ảnh băng đến rất nhanh, người đến một thân trang phục màu bạc, nhìn qua tuổi cũng tương đương Phất Lan Đức, mày rậm mắt to, hai tay chắp sau lưng, có vài phần thần thái cao thủ.

"Thật tốt quá, là Tôn sư phụ tới." Tên thanh niên cầm đầu như vớ được phao cứu mạng lập tức ba chân bốn cẳng bò tới nghênh đón.

Tên thanh niên cầm đầu như mấy học sinh thường mách lẽo với thầy cô, rõ ràng mình làm sai nhưng cứ cho là mình đúng. Cũng may là người vừa mới xuất hiện có chút đầu óc suy nghĩ, tra xét thân phận một lát liền đã Sử lai khắc lên núi.

Tiến vào trong núi, mới có thể thấy được quy mô của Thiên Đấu hoàng gia học viện. Bậc thang lên núi chỉ dùng Hán bạch ngọc chế tác mà thành, trên mỗi khối đều có những hình vẽ hồn thú khác nhau, tay nghề tinh xảo. Trời chiều, ánh nắng chiều lưu lại trên thềm đá những bóng cây đỏ nhạt, làm tăng thêm vài phần yên lặng, thư thả.

Đại Sư quyết định mang Sử Lai Khắc bát quái đến Thiên Đấu hoàng gia học viện nguyên nhân chủ yếu là vì nơi này là do Thiên Đấu đế quốc hoàng thất sáng lập, các thiết bị phụ trợ cho tu luyện đều là tối tân nhất, mà đối với sự tu luyện của hồn sư mà nói, hoàn cảnh bên ngoài mặc dù không mang tính quyết định nhưng cũng có tác dụng phụ trợ không nhỏ.

Trong đó, tác dụng lớn nhất chính là thuộc tính hoàn cảnh tu luyện của hồn sư, chính là để cho hồn sư có thể ở hoàn cảnh thích hợp với mình nhất tu luyện vũ hồn, làm như vậy mặc dù không thể nói là hiệu quả gấp bội, nhưng tác dụng phụ trợ vẫn là rất tốt.

Hít vào một luồng không khí trong lành, mọi người phảng phất như đi vào thế giới của muôn cây, mà cảm xúc sâu sắc nhất là Huyết Tử, khí tức của vũ hồn Băng Phách Hàn Tâm Liên, tại đây dường như trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều…cái cảm giác này mặc dù đã từng trải qua ở Tinh đấu đại sâm lâm nhưng cũng không rõ ràng như lúc này. Thậm chí nó còn có sự giao động mãnh liệt.

Tiến vào học viện, thật ra cũng không thấy nhiều đệ tử lắm, như Tôn sư phụ nói, hầu hết đệ tử đều cũng phân bố tại các khu tu luyện, ngược lại tại giáo khu cũng không có lấy một người. Hắn liền dẫn đám người sử lại khắc học viện vào phòng khách chờ đợi, rồi chạy đi tìm Tần Minh.

Trong chốc lát, nương theo tiếng bước chân dồn dập,Tần Minh sắc mặt vui mừng bước nhanh vào.

"Phất Lan Đức viện trưởng, mọi người rốt cục cũng tới, ta đợi đến mòn mắt a!" Vừa đi vừa nói, Tần Minh bước lên hướng Phất Lan Đức cùng mấy vị Sử Lai Khắc sư phụ hành lễ.

Phất Lan Đức nâng hắn dậy cười nói: "Đừng đa lễ như vậy, sau này chúng ta còn phải trông cậy vào ngươi, bên này ngươi đã an bài tốt rồi chứ?"

Tần Minh gật đầu đáp "Viện trường an tâm, ta đã an bài ổn thỏa. Ta đã nói chuyện qua với lãnh đạo học viện, bọn học phi thường hoan nghênh mọi người gia nhập, mặc dù học không quá tin tưởng rằng mấy vị học đệ, học muội thực sự mạnh mẽ đến vậy, nhưng cứ việc có mấy hài tử của Hoàng Đấu chiến đội chứng minh, mọi việc đều không có vấn đề. Như vậy đi, các vị sư phụ cùng học đệ, học muội đều đi đường xa, hôm nay trước tiên mọi người nghỉ ngơi một chút, ta sẽ an bài chỗ nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ dẫn mọi người đến diện kiến mấy vị lãnh đạo học viện, đem chuyện này triệt để ổn định."

Không chỉ sư phụ hài lòng, mà Sử Lai Khắc thất quái cũng là rất kinh hãi, trong lòng thầm nghĩ, vị Tần Minh học trưởng này cũng thật là chu đáo, mọi việc đều an bài thỏa đáng.

Mọi việc đã xong, mọi người đều tập trung tại sảnh tiếp khách, Tần Minh ngồi ở bên Phất Lan Đức, hướng các vị sư phụ khẩn thiết hỏi thăm. Huyết Tử ngồi ở một bên nghe mà bụng cứ kêu mãi, cầu mong trời phật làm sao cho thời gian qua nhanh để cô được đi ăn.

Đường Tam vỗ nhẹ tay cô chấn an " Cố chịu thêm chút nữa, họ nói sắp xong rồi!"

Bữa ăn so với tưởng tượng còn muốn thịnh soạn hơn rất nhiều, mặc dù đột xuất, nhưng Tần Minh vẫn có thể chuẩn bị cho mọi người thức ăn tốt nhất, mọi người ăn cơm cho đến khi sao đầy trời mới coi như chấm dứt.

Sử Lai Khắc học viện, đám người đi lâu như vậy, quả thật đều có chút mệt mỏi, ai nấy đều tự tiện về phòng mình nghỉ ngơi.

Một đêm không nói chuyện, buổi sáng sớm ngày thứ hai cô liền bị Tiểu Vũ kéo dậy vscn, Huyết Tử chưa bao giờ cầu mong thời gian trôi chậm như bây giờ.

Ăn xong bữa sáng liền cùng Sử lai khắc đi diện kiến ba vị giáo ủy tiền bối. Thiên Đấu hoàng gia học viện, giáo ủy khu được đặt ở trung tâm giáo khu, là tòa kiến trúc lớn nhất, mặc dù cũng là kiến trúc đơn tầng, nhưng lại cao hơn mười thước, nhìn qua có vài ba phần giống Vũ hồn điện.

Khi bọn họ bước vào bên trong khu giáo ủy…ba vị lão nhân đã đứng đợi sẵn tự bao giờ.

Ba vị lão nhân này mặc dù chỉ đơn giản đứng ở nơi này, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác đặc thù, phảng phất ba người bọn họ chính là hạch tâm chủ giáo khu, thậm chí là của cả học viện. Bọn họ trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, nhưng loại khí chất đặc thù thuộc về cường giả này cũng vô pháp che dấu.

Ba lão nhân trên người đều mặc hắc sắc trường bào, trên áo dùng chỉ vàng thêu một ít đồ hình kỳ dị….Trường bào loại này không phải là do học viện đặc chế cho họ, mà là hơn tám mươi cấp hồn đấu la mới có thể đến vũ hồn điện nhận, đại biểu cho thân phận của mình và cũng là lễ phục định chế, tiếp cận hồng sắc lễ phục của phong hào đấu la.

/65

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status