Trong số 7 nhân vật trung tâm của Tiểu dong binh đoàn, Cuồng nộ Ải nhân vương là người khiến các sử học gia vấp phải khó khăn nhất trong việc miêu tả. Do cơ duyên huyết mạch trời sinh, Ải nhân vương không thể tiến vào trong tổ 3 người Nhân Long Thần, nhưng trong số 4 người còn lại, hắn tựa như một ngôi sao tỏa ra ánh sáng lóa mắt trong một thời kỳ.
Có người cho rằng, nếu như không có tổ 3 người Nhân Long Thần, có lẽ cũng sẽ không có một Cuồng nộ Ải nhân vương – một nhân vật truyền kỳ như vậy.
Nhưng mà, đa số sử học gia đứng ở góc độ công bằng mà phân tích, nếu không có Nhân Long Thần tổ 3 người đứng trước thu hút tầm mắt, truyền kỳ Ải nhân vương có lẽ sẽ trở thành nhân vật đỉnh phong của nhiều thế hệ;
Rất nhiều học giả chiến tranh phân tích sau nhiều lần Dong binh vương chỉ huy chiến dịch, đều cho ra một kết luận làm người ta không thể tin nổi: Ải nhân vương chỉ huy bộ đội mới là cây gậy chỉ huy của Dong binh vương, là tiếng nói vang nhất và có trọng lượng nhất.
Cuồng nộ Ải nhân vương truyền kỳ
Ngày thứ 3 sau khi bọn Ngả Mễ tới Sử Khảm Bố Lôi chính là nghi thức Huyễn thú thí luyện được vạn người chú ý. Mặc dù có cả vạn người quan tâm, nhưng trên thực tế, số người có thể may mắn tiền vào hiện trường thí luyện bị nghiêm khắc khống chế, trừ số người tham gia cạnh tranh thí luyện ra, chỉ có 2 loại người mới có thể tiến vào hiện trường thí luyện, nếu không có tước vị quý tộc trên tầm bá tước tại Sử Khảm Bố Lôi thì tất phải là quân nhân tại ngũ có quân hàm cỡ tướng quân trong thành Sử Khảm Bố Lôi. Đương nhiên, đại đa phần, hai dạng người này là trùng nhau.
Việc này đối với đại đa số người tham gia nghi thức đều là một cơ hội hiếm có, phàm là thiếu niên có thể tới được đây, đều có thể trong tương lai khoảng từ 10 đến 20 năm sau sẽ trở thành nòng cốt trung tâm đại quyền lợi. Thành thử, đến đây, vô luận là có thể kết bạn với bọn họ, để tạo mạng lưới quan hệ rộng hơn cho cửa hàng của mình, hay là trong nhà có con gái đã tới tuổi cập kê, hoặc là con trai chưa lập gia đình, đến đây để giúp gia tộc mình có thêm những nhân tài vĩ đại đều là trách nhiệm mà các gia chủ danh môn phải đảm nhiệm.
Mỗi người được đề cử ra để tuyển chọn huyễn thú kỵ sĩ ở đây cũng rất rõ điều này, đương nhiên tâm tình của bọn họ không chỉ có định giá đổi chác, đối với bọn họ, lợi dụng cơ hội lần này trực tiếp thành lập quan hệ chặt chẽ với kiến trúc thượng tầng của đế quốc cũng là một cơ hội cực kỳ khó có được.
Trong lịch sử, rất nhiều huyễn thú kỵ sĩ xuất thân bần hàn nhưng tại đại hội thí luyện đạt được danh tiếng tốt nhất đã trở thành rể hiền trong nhà bá tước hay hầu tước nào đó.
Chiều ngày hôm sau, Trì công tước, Trì Hàn Phong, Lôi Cát trong vai trò khách tham quan được mời tới tham gia đại hội huyễn thú thí luyện đang được tiến hành, còn Trì Ngạo Thiên cũng tương tự nhận được thông báo tham gia thí luyện đại hội lần này.
Ban ngày, các loài thú hầu hết sẽ đạt được 100% độ linh hoạt của mình, để thí luyện đạt hiệu quả tốt, tất cả mọi người tham gia nghi thức lần này phải có mặt tại đại sảnh thí luyện vào lúc 5:00 rạng sáng.
Lúc trời còn tờ mờ sáng, đoàn người công tước đã rời phủ tới đại sảnh thí luyện – Quốc phòng nghị sự của Ngả Mễ đế quốc. Tận dụng không gian lớn nhất bên trong đế quốc – Đế quốc nghị sự phòng để làm nơi thí luyện, đó cũng là thói quen từ bao năm qua.
Khi tia nắng mặt trời đầu tiên từ đằng đông lọt vào trong đại sảnh, Hồng Thạch II đại đế đang ở độ tuổi 35 tráng niên giữa đám người hầu kẻ hạ bước lên ngai vàng tượng trưng cho đế quyền, lúc này, các thị vệ chậm rãi đóng cửa lớn lại.
Dựa theo quy củ từ bao năm qua, người được đề cử làm huyễn thú kỵ sĩ tới từ 5 hệ thống khác nhau, hệ thống lớn nhất là 100% các quý tộc đệ tử của Kỵ Sĩ học giáo mà đế quốc chiêu nạp, mỗi giới, bọn họ có 10~12 người được đề cử chính thức, hệ thống lớn thứ 2 là quân đội, phàm là quân nhân trong độ tuổi có quân hàm trên cấp trung đội trưởng là có thể được đề cử, đương nhiên, hy vọng trước 25 tuổi đạt được quân hàm trên trung đội trưởng là cực kỳ khó khăn, có lẽ chỉ có quý tộc mới có thể có hảo vận như vậy a, mỗi giới đến từ hệ thống này được đề cử khoảng 6~8 người; hệ thống lớn thứ 3 chủ yếu là con dòng cháu giống cùng với con em các thương nhân cấu thành Ma Pháp học viện, hệ thống này mỗi giới được đề cử ít nhất là 4 người; hệ thống lớn thứ 4 là tổ chức Dong Binh trong đế quốc cảnh nội, bọn họ có thể ưu tiên đề cử các dong binh hiện chức xuất thân bần hàn hoặc dự bị ưu tú, mỗi giới được đề cử tối thiểu 4 người; hệ thống lớn thứ 5 là Ma Pháp công hội trong cảnh nội đế quốc, bọn họ phụ trách đề cử bởi vì có những ma pháp sư thiếu niên do đủ loại nguyên nhân nên không thể tiến vào Ma Pháp học giáo, mỗi giới đề cử 4 cái tên.
Để cam đoan cho dân gian cũng có đủ số người được đề cử vào danh sách, 2 hệ thống lớn cuối cùng được thông báo là những thiếu niên tham gia phải không có huyết thống quý tộc, cũng không được phép là con em của gia thần trong gia tộc quý tộc.
Ngoài 5 hệ thống này, mỗi giới còn có 1 hệ thống đặc thù sẽ tham dự huyễn thú thí luyện – Đặc sứ của Thần Thánh giáo đình, nhân số của hệ thống này là cố định, mỗi giới đều là 3 người. Năm nay số người tham gia đã được xác định, trong đó còn có cả Sa Nhược.
Dựa theo quy củ bao năm qua, mỗi giới sẽ có số lượng huyễn thú xuất hiện là 31 con, nhưng số người tham gia thí luyện là 31 + 3~5, bởi vì không phải ai cũng thích hợp để làm huyễn thú kỵ sĩ, mà sự lựa chọn của huyễn thú đối với kỵ sĩ thậm chí còn kỹ càng hơn cả việc lựa chọn con rể của mấy vị bá tước, hầu tước nhân sĩ có mặt tại đây.
Trong quá trình thí luyện huyễn thú, trừ kỵ sĩ tham gia cùng với ma pháp sư chủ trì ra, đại đa số người còn lại bao gồm cả quốc vương đều là khán giả.
Nhưng mà, năm nay tình hình có chút không ổn, Hồng Thạch đại đế sắc mặt rất kém, ngồi ở sau vương tọa, căn bản không có ý định bảo đế quốc đại pháp sư Nặc Lâm bắt đầu nghi thức, mà vỗ một cái thật mạnh vào tay vịn vương tọa: “Kỵ Sĩ học giáo Lưu Phong giáo trưởng, Trữ Luân tướng quân, Ma Pháp học viện Đạt Đạt đại pháp sư, ta muốn thỉnh giáo chư vị một vấn đề.”
Lưu Phong giáo trưởng bản thân vốn xuất thân là huyễn thú kỵ sĩ, phục vụ nhiều năm trong quân đội, tới khi được điều về Kỵ Sĩ học giáo thì vững bước tiến lên thành giáo trưởng, là một trung niên nhân 50 tuổi; Trữ Lâm tướng quân là một quan quân không thuộc hệ thống của Trì công tước rất hiếm thấy trong quân đội, lần này phụ trách công tác đề cử nhân viên quân đội phụ trách hệ thống thí luyện; Đạt Đạt đại pháp sư là một Thần thánh hệ pháp sư, mặc dù đến từ Thần Thánh giáo đình, nhưng đã sống nhiều năm tại đế quốc.
Ba người lập tức vô cùng cung kính bước tới trước mặt Hồng Thạch đại đế.
“Lúc trước, có đồ đệ phi pháp tập kích đoàn sứ thần được cử tới Cáp Mễ Nhân vương quốc nghênh tiếp huyễn thú, khiến cho ngoại vụ thứ trưởng là đoàn trưởng của đoàn sứ thần phải bỏ mạng, việc này còn chưa có kết luận cuối cùng; sau đó, đêm qua bản vương mới đột nhiên nhận được trình báo, có mấy người thuộc hệ thống đề cử bỗng dưng chẳng hiểu vì sao lại bị thương, không thể tham gia lần tuyển chọn này, khiến cho kỵ sĩ được tuyển chọn nguyên lai vốn có 35 người giảm mạnh xuống còn 31 người, ta rất hy vọng có thể nghe được lời giải thích hợp lý từ phía ba vị.” Nghe xong điều này, tất cả mọi người tại hiện trường đều đã lý giải được cơn tức giận của Hồng Thạch đại đế.
Đương nhiên, chỉ có huyễn thú kỵ sĩ mới biết được mấu chốt cơn tức giận ngút trời của đại đế.
Căn cứ theo giai đoạn đầu quá trình thí luyện của huyễn thú kỵ sĩ, đầu tiên là ma pháp sư sẽ đem 31 mẩu gỗ thần ký hiệu riêng của 31 huyễn thú cùng những mẩu gỗ thần không có ký hiệu để chung vào một cái hòm, sau đó từng kỵ sĩ tiến lên dùng tâm để kêu gọi mẩu gỗ thần huyễn thú, nếu đoạt được mẩu gỗ thần, kỵ sĩ sẽ tìm được vùng đất tương ứng của huyễn thú, rồi dụng tâm tiến vào ảo cảnh cùng huyễn thú câu thông.
Mỗi huyễn thú đều có bản tính riêng của mình, “Huyễn thú thông linh” chính là chỉ hàm nghĩa này, tại thời điểm nhân loại kỵ sĩ lựa chọn chúng, chúng cũng sẽ yên lặng lựa chọn nhân loại kỵ sĩ, chỉ khi huyễn thú thực sự thích kỵ sĩ, mới có thể đạt được 100% sự tín nhiệm của huyễn thú, như vậy mới có thể thông qua ý nghĩa chân chính của huyễn thú thí luyện trên Thánh Tuyết sơn – phần hậu kỳ vốn cực kỳ gian nan.
Căn cứ theo lịch trình đã định, những kỵ sĩ không thể hoàn thành Thánh Tuyết sơn huyễn thú thí luyện, chưa chắc đã là những kỵ sĩ ngay từ đầu trong khâu lựa chọn huyễn thú bị huyễn thú cự tuyệt.
Dựa theo quy tắc, nếu kỵ sĩ ở vòng thứ nhất câu thông thành công thì có thể tiến vào Thánh Tuyết sơn tham gia hậu kỳ thí luyện, còn nếu thất bại, thì lại đem huyễn thú ký còn lại lấy ra rồi một lần nữa để vào trong hộp, tiến hành vòng lựa chọn mới. Một huyễn thú nếu liên tục 2 lần không thể nhận ra được chủ nhân, vậy tới kỵ sĩ thứ 3 vô luận là có thể nhận ra nhau hay không, cũng chắc chắn sẽ trở thành chủ nhân mới của huyễn thú.
Thành thử, mỗi năm tại giai đoạn trước khi thí luyện huyễn thú kỵ sĩ, trừ việc cam đoan chất lượng của huyễn thú ra, việc lựa chọn kỵ sĩ lại càng trọng yếu hơn, thường thường là đều dự bị dư ra vài kỵ sĩ, như vậy sẽ đảm bảo cho mỗi huyễn thú có thể tìm được chủ nhân thích hợp.
Hiện tại, ở thời điểm cuối cùng, người được đề cử huyễn thú kỵ sĩ đột nhiên xảy ra chuyện, không thể nghi ngờ đã bao phủ một bóng đen lên lần thí luyện huyễn thú kỵ sĩ này.
Ba vị quan viên bị chất vấn đều nhìn nhau, xấu hổ giải thích với Hồng Thạch đại đế: Thật sự không thể khống chế hết toàn bộ quá trình, vài vị kỵ sĩ hoặc là uống quá chén rồi ngã ngựa bị gãy xương; hoặc là gây gổ với mọi người tại tửu điếm rồi bị thương; hoặc đơn giản là bị bệnh nặng.
Hồng Thạch đại đế hừ mạnh một tiếng: “Nếu chư vị ngay đến cả những kỵ sĩ tham gia lần thí luyện này mà cũng không thể bảo hộ, vậy cho thấy rõ ràng chức quan của chư vị cũng không phù hợp lắm, Quân vụ đại thần, Lại vụ đại thần.” Trì công tước thật không ngờ mình vừa mới trở lại đế đô thì đã có việc, vội vàng cùng Lại vụ đại thần tiến lên tham kiến Hồng Thạch đại đế, “Ba vị quan lại đều giáng chức 2 bậc, chức vị để lại các ngươi tìm người khác phân công.”
Hồng Thạch đại đế đang trong cơn thịnh nộ, bất luận kẻ nào cũng không dám đứng ra xin xỏ cho 3 vị đồng nghiệp.
Dừng một chút, Hồng Thạch đại đế đột nhiên quay sang Lâm bá tước đặt câu hỏi: “Lâm bá tước, quý thiên kim đi sứ Cáp Mễ Nhân vương quốc, trong tình thế đoàn trưởng đoàn sứ thần bị thương, vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ, càng vất vả công lao càng lớn, lúc này, nàng có mặt ở đế đô không?”
Bá tước sau khi tiến lên thi lễ trả lời: “Bệ hạ, tiểu nữ hiện là người được lựa chọn của Ma Pháp học viện, cũng đang ở đây.”
“Ồ,” đại đế tựa hồ rất ngạc nhiên: “Mời nàng ra đây.”
Lâm Vũ Thường được phụ thân ra hiệu, vội vàng bước tới trước mặt đại đế, đại đế chỉ đơn giản hỏi 2 vấn đề: “Lâm tiểu thư, nghe nói là có 2 thiếu niên dong binh trợ giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đúng vậy không? Bọn họ hiện tại đang ở đâu?”
Lâm Vũ Thường cũng lắp bắp kinh hãi, thật không thể ngờ tin tức của đại đế lại linh mẫn đến thế: “Đúng vậy, thưa bệ hạ, bọn họ một người là nghĩa tử của Trì Hàn Phong bá tước, một người là đồ đệ của Trì Hàn Phong bá tước.”
Đại đế mày hơi giãn ra, trực tiếp ngoái về phía Trì Hàn Phong đang đứng ở cuối đám người: “Trì bá tước, có đúng thế không?”
Những lão nhân tại trường đều biết, xét về thân phận gia tộc, đại đế thực ra là biểu đệ của Trì Hàn Phong, mà Trì Hàn Phong thì nổi danh là nhân vật bại hoại, trước đây việc ra vẻ đàn anh thường xuyên dùng vũ lực giáo huấn hay cướp đoạt một số đồ tốt của trữ quân (thái tử) chưa hiểu chuyện mấy là trò chơi sở trường của hắn, hơn nữa còn luôn nắm rất chắc mức độ, luôn có thể không để lại sẹo hay dấu vết gì mà vẫn đánh đập trữ quân oa oa khóc lớn.
Đến khi công tước và Vương phi tới, chẳng những không thể vớ được chứng cớ, mà mỗi lần thấy ca ca còn nhỏ cẩn thận lau nước mắt cho thái tử, đương nhiên, bọn họ không thể nghe được có kẻ thì thầm bên tai trữ quân: “Nếu dám mách là ta đánh, lần sau chẳng những đánh còn mạnh hơn; mà hơn nữa, hắc hắc, từ nay về sau không đưa ngươi ra ngoài chơi nữa; còn bảo các tiểu muội muội không thèm lý đến ngươi.” Hiểu thì dùng lý, động thì dùng tình, dụ thì dùng lợi, không thể nghi ngờ đã được Trì bá tước áp dụng từ rất sớm.
Nghe nói, đưa Trì bá tước sớm sung quân trấn thủ biên quan, cũng là một trong những hành động bất đắc dĩ nhất của Trì công tước sau khi biết tường tận mọi việc.
Trì Hàn Phong sau khi ngó nghiêng thấy thật sự không tránh khỏi nữa, vừa thì thào: “Tai sao cái lũ uống rượu bị người tập kích kia lại không phải là ta chứ.” Vừa rón rén bước ra trước mặt đại đế.
“Ồ, có chuyện như vậy sao?” Trên đời này đại khái chỉ có Trì Hàn Phong mới dám to gan nói với đế vương như thế; Mà cũng chẳng xưng hô bệ hạ gì cả, cũng là độc nguyền của một nhà Trì Hàn Phong này. Trì công tước ở một bên hung tợn trợn mắt lườm hắn một cái, Trì Hàn Phong nhất thời thành thực một chút: “Hắc, để ta nghĩ xem, hình như đúng là có chuyện đó. Ngả Mễ là nghĩa tử của ta, là con trai của nguyên xuyên băng đại đội trưởng của quân biên phòng đế quốc, đúng rồi, còn là đồ đệ của Lôi Cát nữa; Đại Thanh Sơn là đồ đệ của ta.”
Sớm đã thành thói quen nên đối với loại nói năng ấm ớ của Trì Hàn Phong, đại đế cũng chẳng có biểu hiện gì khác thường, nhưng lời nói ra thì quả thực là kinh người: “Trì nguyên soái, như vậy xem ra Ngả Mễ cũng có thể coi là đệ tử quan quân cao cấp của đế quốc, hơn nữa hắn cùng với Đại Thanh Sơn đều là dong binh Cấp A, để bảo đảm chất lượng chọn lựa huyễn thú lần này, liệu có thể trực tiếp mời bọn họ ra tuyển chọn kỵ sĩ không?”
Có người cho rằng, nếu như không có tổ 3 người Nhân Long Thần, có lẽ cũng sẽ không có một Cuồng nộ Ải nhân vương – một nhân vật truyền kỳ như vậy.
Nhưng mà, đa số sử học gia đứng ở góc độ công bằng mà phân tích, nếu không có Nhân Long Thần tổ 3 người đứng trước thu hút tầm mắt, truyền kỳ Ải nhân vương có lẽ sẽ trở thành nhân vật đỉnh phong của nhiều thế hệ;
Rất nhiều học giả chiến tranh phân tích sau nhiều lần Dong binh vương chỉ huy chiến dịch, đều cho ra một kết luận làm người ta không thể tin nổi: Ải nhân vương chỉ huy bộ đội mới là cây gậy chỉ huy của Dong binh vương, là tiếng nói vang nhất và có trọng lượng nhất.
Cuồng nộ Ải nhân vương truyền kỳ
Ngày thứ 3 sau khi bọn Ngả Mễ tới Sử Khảm Bố Lôi chính là nghi thức Huyễn thú thí luyện được vạn người chú ý. Mặc dù có cả vạn người quan tâm, nhưng trên thực tế, số người có thể may mắn tiền vào hiện trường thí luyện bị nghiêm khắc khống chế, trừ số người tham gia cạnh tranh thí luyện ra, chỉ có 2 loại người mới có thể tiến vào hiện trường thí luyện, nếu không có tước vị quý tộc trên tầm bá tước tại Sử Khảm Bố Lôi thì tất phải là quân nhân tại ngũ có quân hàm cỡ tướng quân trong thành Sử Khảm Bố Lôi. Đương nhiên, đại đa phần, hai dạng người này là trùng nhau.
Việc này đối với đại đa số người tham gia nghi thức đều là một cơ hội hiếm có, phàm là thiếu niên có thể tới được đây, đều có thể trong tương lai khoảng từ 10 đến 20 năm sau sẽ trở thành nòng cốt trung tâm đại quyền lợi. Thành thử, đến đây, vô luận là có thể kết bạn với bọn họ, để tạo mạng lưới quan hệ rộng hơn cho cửa hàng của mình, hay là trong nhà có con gái đã tới tuổi cập kê, hoặc là con trai chưa lập gia đình, đến đây để giúp gia tộc mình có thêm những nhân tài vĩ đại đều là trách nhiệm mà các gia chủ danh môn phải đảm nhiệm.
Mỗi người được đề cử ra để tuyển chọn huyễn thú kỵ sĩ ở đây cũng rất rõ điều này, đương nhiên tâm tình của bọn họ không chỉ có định giá đổi chác, đối với bọn họ, lợi dụng cơ hội lần này trực tiếp thành lập quan hệ chặt chẽ với kiến trúc thượng tầng của đế quốc cũng là một cơ hội cực kỳ khó có được.
Trong lịch sử, rất nhiều huyễn thú kỵ sĩ xuất thân bần hàn nhưng tại đại hội thí luyện đạt được danh tiếng tốt nhất đã trở thành rể hiền trong nhà bá tước hay hầu tước nào đó.
Chiều ngày hôm sau, Trì công tước, Trì Hàn Phong, Lôi Cát trong vai trò khách tham quan được mời tới tham gia đại hội huyễn thú thí luyện đang được tiến hành, còn Trì Ngạo Thiên cũng tương tự nhận được thông báo tham gia thí luyện đại hội lần này.
Ban ngày, các loài thú hầu hết sẽ đạt được 100% độ linh hoạt của mình, để thí luyện đạt hiệu quả tốt, tất cả mọi người tham gia nghi thức lần này phải có mặt tại đại sảnh thí luyện vào lúc 5:00 rạng sáng.
Lúc trời còn tờ mờ sáng, đoàn người công tước đã rời phủ tới đại sảnh thí luyện – Quốc phòng nghị sự của Ngả Mễ đế quốc. Tận dụng không gian lớn nhất bên trong đế quốc – Đế quốc nghị sự phòng để làm nơi thí luyện, đó cũng là thói quen từ bao năm qua.
Khi tia nắng mặt trời đầu tiên từ đằng đông lọt vào trong đại sảnh, Hồng Thạch II đại đế đang ở độ tuổi 35 tráng niên giữa đám người hầu kẻ hạ bước lên ngai vàng tượng trưng cho đế quyền, lúc này, các thị vệ chậm rãi đóng cửa lớn lại.
Dựa theo quy củ từ bao năm qua, người được đề cử làm huyễn thú kỵ sĩ tới từ 5 hệ thống khác nhau, hệ thống lớn nhất là 100% các quý tộc đệ tử của Kỵ Sĩ học giáo mà đế quốc chiêu nạp, mỗi giới, bọn họ có 10~12 người được đề cử chính thức, hệ thống lớn thứ 2 là quân đội, phàm là quân nhân trong độ tuổi có quân hàm trên cấp trung đội trưởng là có thể được đề cử, đương nhiên, hy vọng trước 25 tuổi đạt được quân hàm trên trung đội trưởng là cực kỳ khó khăn, có lẽ chỉ có quý tộc mới có thể có hảo vận như vậy a, mỗi giới đến từ hệ thống này được đề cử khoảng 6~8 người; hệ thống lớn thứ 3 chủ yếu là con dòng cháu giống cùng với con em các thương nhân cấu thành Ma Pháp học viện, hệ thống này mỗi giới được đề cử ít nhất là 4 người; hệ thống lớn thứ 4 là tổ chức Dong Binh trong đế quốc cảnh nội, bọn họ có thể ưu tiên đề cử các dong binh hiện chức xuất thân bần hàn hoặc dự bị ưu tú, mỗi giới được đề cử tối thiểu 4 người; hệ thống lớn thứ 5 là Ma Pháp công hội trong cảnh nội đế quốc, bọn họ phụ trách đề cử bởi vì có những ma pháp sư thiếu niên do đủ loại nguyên nhân nên không thể tiến vào Ma Pháp học giáo, mỗi giới đề cử 4 cái tên.
Để cam đoan cho dân gian cũng có đủ số người được đề cử vào danh sách, 2 hệ thống lớn cuối cùng được thông báo là những thiếu niên tham gia phải không có huyết thống quý tộc, cũng không được phép là con em của gia thần trong gia tộc quý tộc.
Ngoài 5 hệ thống này, mỗi giới còn có 1 hệ thống đặc thù sẽ tham dự huyễn thú thí luyện – Đặc sứ của Thần Thánh giáo đình, nhân số của hệ thống này là cố định, mỗi giới đều là 3 người. Năm nay số người tham gia đã được xác định, trong đó còn có cả Sa Nhược.
Dựa theo quy củ bao năm qua, mỗi giới sẽ có số lượng huyễn thú xuất hiện là 31 con, nhưng số người tham gia thí luyện là 31 + 3~5, bởi vì không phải ai cũng thích hợp để làm huyễn thú kỵ sĩ, mà sự lựa chọn của huyễn thú đối với kỵ sĩ thậm chí còn kỹ càng hơn cả việc lựa chọn con rể của mấy vị bá tước, hầu tước nhân sĩ có mặt tại đây.
Trong quá trình thí luyện huyễn thú, trừ kỵ sĩ tham gia cùng với ma pháp sư chủ trì ra, đại đa số người còn lại bao gồm cả quốc vương đều là khán giả.
Nhưng mà, năm nay tình hình có chút không ổn, Hồng Thạch đại đế sắc mặt rất kém, ngồi ở sau vương tọa, căn bản không có ý định bảo đế quốc đại pháp sư Nặc Lâm bắt đầu nghi thức, mà vỗ một cái thật mạnh vào tay vịn vương tọa: “Kỵ Sĩ học giáo Lưu Phong giáo trưởng, Trữ Luân tướng quân, Ma Pháp học viện Đạt Đạt đại pháp sư, ta muốn thỉnh giáo chư vị một vấn đề.”
Lưu Phong giáo trưởng bản thân vốn xuất thân là huyễn thú kỵ sĩ, phục vụ nhiều năm trong quân đội, tới khi được điều về Kỵ Sĩ học giáo thì vững bước tiến lên thành giáo trưởng, là một trung niên nhân 50 tuổi; Trữ Lâm tướng quân là một quan quân không thuộc hệ thống của Trì công tước rất hiếm thấy trong quân đội, lần này phụ trách công tác đề cử nhân viên quân đội phụ trách hệ thống thí luyện; Đạt Đạt đại pháp sư là một Thần thánh hệ pháp sư, mặc dù đến từ Thần Thánh giáo đình, nhưng đã sống nhiều năm tại đế quốc.
Ba người lập tức vô cùng cung kính bước tới trước mặt Hồng Thạch đại đế.
“Lúc trước, có đồ đệ phi pháp tập kích đoàn sứ thần được cử tới Cáp Mễ Nhân vương quốc nghênh tiếp huyễn thú, khiến cho ngoại vụ thứ trưởng là đoàn trưởng của đoàn sứ thần phải bỏ mạng, việc này còn chưa có kết luận cuối cùng; sau đó, đêm qua bản vương mới đột nhiên nhận được trình báo, có mấy người thuộc hệ thống đề cử bỗng dưng chẳng hiểu vì sao lại bị thương, không thể tham gia lần tuyển chọn này, khiến cho kỵ sĩ được tuyển chọn nguyên lai vốn có 35 người giảm mạnh xuống còn 31 người, ta rất hy vọng có thể nghe được lời giải thích hợp lý từ phía ba vị.” Nghe xong điều này, tất cả mọi người tại hiện trường đều đã lý giải được cơn tức giận của Hồng Thạch đại đế.
Đương nhiên, chỉ có huyễn thú kỵ sĩ mới biết được mấu chốt cơn tức giận ngút trời của đại đế.
Căn cứ theo giai đoạn đầu quá trình thí luyện của huyễn thú kỵ sĩ, đầu tiên là ma pháp sư sẽ đem 31 mẩu gỗ thần ký hiệu riêng của 31 huyễn thú cùng những mẩu gỗ thần không có ký hiệu để chung vào một cái hòm, sau đó từng kỵ sĩ tiến lên dùng tâm để kêu gọi mẩu gỗ thần huyễn thú, nếu đoạt được mẩu gỗ thần, kỵ sĩ sẽ tìm được vùng đất tương ứng của huyễn thú, rồi dụng tâm tiến vào ảo cảnh cùng huyễn thú câu thông.
Mỗi huyễn thú đều có bản tính riêng của mình, “Huyễn thú thông linh” chính là chỉ hàm nghĩa này, tại thời điểm nhân loại kỵ sĩ lựa chọn chúng, chúng cũng sẽ yên lặng lựa chọn nhân loại kỵ sĩ, chỉ khi huyễn thú thực sự thích kỵ sĩ, mới có thể đạt được 100% sự tín nhiệm của huyễn thú, như vậy mới có thể thông qua ý nghĩa chân chính của huyễn thú thí luyện trên Thánh Tuyết sơn – phần hậu kỳ vốn cực kỳ gian nan.
Căn cứ theo lịch trình đã định, những kỵ sĩ không thể hoàn thành Thánh Tuyết sơn huyễn thú thí luyện, chưa chắc đã là những kỵ sĩ ngay từ đầu trong khâu lựa chọn huyễn thú bị huyễn thú cự tuyệt.
Dựa theo quy tắc, nếu kỵ sĩ ở vòng thứ nhất câu thông thành công thì có thể tiến vào Thánh Tuyết sơn tham gia hậu kỳ thí luyện, còn nếu thất bại, thì lại đem huyễn thú ký còn lại lấy ra rồi một lần nữa để vào trong hộp, tiến hành vòng lựa chọn mới. Một huyễn thú nếu liên tục 2 lần không thể nhận ra được chủ nhân, vậy tới kỵ sĩ thứ 3 vô luận là có thể nhận ra nhau hay không, cũng chắc chắn sẽ trở thành chủ nhân mới của huyễn thú.
Thành thử, mỗi năm tại giai đoạn trước khi thí luyện huyễn thú kỵ sĩ, trừ việc cam đoan chất lượng của huyễn thú ra, việc lựa chọn kỵ sĩ lại càng trọng yếu hơn, thường thường là đều dự bị dư ra vài kỵ sĩ, như vậy sẽ đảm bảo cho mỗi huyễn thú có thể tìm được chủ nhân thích hợp.
Hiện tại, ở thời điểm cuối cùng, người được đề cử huyễn thú kỵ sĩ đột nhiên xảy ra chuyện, không thể nghi ngờ đã bao phủ một bóng đen lên lần thí luyện huyễn thú kỵ sĩ này.
Ba vị quan viên bị chất vấn đều nhìn nhau, xấu hổ giải thích với Hồng Thạch đại đế: Thật sự không thể khống chế hết toàn bộ quá trình, vài vị kỵ sĩ hoặc là uống quá chén rồi ngã ngựa bị gãy xương; hoặc là gây gổ với mọi người tại tửu điếm rồi bị thương; hoặc đơn giản là bị bệnh nặng.
Hồng Thạch đại đế hừ mạnh một tiếng: “Nếu chư vị ngay đến cả những kỵ sĩ tham gia lần thí luyện này mà cũng không thể bảo hộ, vậy cho thấy rõ ràng chức quan của chư vị cũng không phù hợp lắm, Quân vụ đại thần, Lại vụ đại thần.” Trì công tước thật không ngờ mình vừa mới trở lại đế đô thì đã có việc, vội vàng cùng Lại vụ đại thần tiến lên tham kiến Hồng Thạch đại đế, “Ba vị quan lại đều giáng chức 2 bậc, chức vị để lại các ngươi tìm người khác phân công.”
Hồng Thạch đại đế đang trong cơn thịnh nộ, bất luận kẻ nào cũng không dám đứng ra xin xỏ cho 3 vị đồng nghiệp.
Dừng một chút, Hồng Thạch đại đế đột nhiên quay sang Lâm bá tước đặt câu hỏi: “Lâm bá tước, quý thiên kim đi sứ Cáp Mễ Nhân vương quốc, trong tình thế đoàn trưởng đoàn sứ thần bị thương, vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ, càng vất vả công lao càng lớn, lúc này, nàng có mặt ở đế đô không?”
Bá tước sau khi tiến lên thi lễ trả lời: “Bệ hạ, tiểu nữ hiện là người được lựa chọn của Ma Pháp học viện, cũng đang ở đây.”
“Ồ,” đại đế tựa hồ rất ngạc nhiên: “Mời nàng ra đây.”
Lâm Vũ Thường được phụ thân ra hiệu, vội vàng bước tới trước mặt đại đế, đại đế chỉ đơn giản hỏi 2 vấn đề: “Lâm tiểu thư, nghe nói là có 2 thiếu niên dong binh trợ giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đúng vậy không? Bọn họ hiện tại đang ở đâu?”
Lâm Vũ Thường cũng lắp bắp kinh hãi, thật không thể ngờ tin tức của đại đế lại linh mẫn đến thế: “Đúng vậy, thưa bệ hạ, bọn họ một người là nghĩa tử của Trì Hàn Phong bá tước, một người là đồ đệ của Trì Hàn Phong bá tước.”
Đại đế mày hơi giãn ra, trực tiếp ngoái về phía Trì Hàn Phong đang đứng ở cuối đám người: “Trì bá tước, có đúng thế không?”
Những lão nhân tại trường đều biết, xét về thân phận gia tộc, đại đế thực ra là biểu đệ của Trì Hàn Phong, mà Trì Hàn Phong thì nổi danh là nhân vật bại hoại, trước đây việc ra vẻ đàn anh thường xuyên dùng vũ lực giáo huấn hay cướp đoạt một số đồ tốt của trữ quân (thái tử) chưa hiểu chuyện mấy là trò chơi sở trường của hắn, hơn nữa còn luôn nắm rất chắc mức độ, luôn có thể không để lại sẹo hay dấu vết gì mà vẫn đánh đập trữ quân oa oa khóc lớn.
Đến khi công tước và Vương phi tới, chẳng những không thể vớ được chứng cớ, mà mỗi lần thấy ca ca còn nhỏ cẩn thận lau nước mắt cho thái tử, đương nhiên, bọn họ không thể nghe được có kẻ thì thầm bên tai trữ quân: “Nếu dám mách là ta đánh, lần sau chẳng những đánh còn mạnh hơn; mà hơn nữa, hắc hắc, từ nay về sau không đưa ngươi ra ngoài chơi nữa; còn bảo các tiểu muội muội không thèm lý đến ngươi.” Hiểu thì dùng lý, động thì dùng tình, dụ thì dùng lợi, không thể nghi ngờ đã được Trì bá tước áp dụng từ rất sớm.
Nghe nói, đưa Trì bá tước sớm sung quân trấn thủ biên quan, cũng là một trong những hành động bất đắc dĩ nhất của Trì công tước sau khi biết tường tận mọi việc.
Trì Hàn Phong sau khi ngó nghiêng thấy thật sự không tránh khỏi nữa, vừa thì thào: “Tai sao cái lũ uống rượu bị người tập kích kia lại không phải là ta chứ.” Vừa rón rén bước ra trước mặt đại đế.
“Ồ, có chuyện như vậy sao?” Trên đời này đại khái chỉ có Trì Hàn Phong mới dám to gan nói với đế vương như thế; Mà cũng chẳng xưng hô bệ hạ gì cả, cũng là độc nguyền của một nhà Trì Hàn Phong này. Trì công tước ở một bên hung tợn trợn mắt lườm hắn một cái, Trì Hàn Phong nhất thời thành thực một chút: “Hắc, để ta nghĩ xem, hình như đúng là có chuyện đó. Ngả Mễ là nghĩa tử của ta, là con trai của nguyên xuyên băng đại đội trưởng của quân biên phòng đế quốc, đúng rồi, còn là đồ đệ của Lôi Cát nữa; Đại Thanh Sơn là đồ đệ của ta.”
Sớm đã thành thói quen nên đối với loại nói năng ấm ớ của Trì Hàn Phong, đại đế cũng chẳng có biểu hiện gì khác thường, nhưng lời nói ra thì quả thực là kinh người: “Trì nguyên soái, như vậy xem ra Ngả Mễ cũng có thể coi là đệ tử quan quân cao cấp của đế quốc, hơn nữa hắn cùng với Đại Thanh Sơn đều là dong binh Cấp A, để bảo đảm chất lượng chọn lựa huyễn thú lần này, liệu có thể trực tiếp mời bọn họ ra tuyển chọn kỵ sĩ không?”
/143
|