Thân thể Lục Viện cực kỳ nhạy cảm, sau khi đạt cực khoái phải rất lâu mới khôi phục lại. Cô mở mắt ra, thấy Chu Phù Thế đang cười rạng rỡ với mình, lộ hàm răng trắng đều.
"Sao anh lại cười?" Một tay Lục Viện nhéo vành tai ấm áp của Chu Phù Thế, tay còn lại từ bờ vai anh trượt xuống, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve qua lại giữa cơ ngực và cơ bụng tám múi của anh.
Cô không khỏi nhếch khóe miệng, thân hình anh mạnh mẽ hơn so với tưởng tượng của cô, xúc cảm cũng tốt hơn gấp mấy trăm lần so với sờ qua quần áo.
Chu Phù Thế để mặc Lục Viện chà đạp cơ bắp mình, đặt chân trái của cô lên vai, hạ thân tiếp tục đưa đẩy nhẹ nhàng, nghiêng người cắn vào chóp tai cô: "Cô kêu rất dễ nghe, so với hôm trước...còn hay hơn."
Khóe miệng cô hơi nhếch lên, quả nhiên đêm đó anh đã nghe thấy. Lúc này, khi anh tiếp tục đưa đẩy, tiếng rên rỉ trong cổ họng cô cũng dần thoát ra ngoài. Lần này, cô không kiềm chế nữa mà tận tình rên rỉ đầy dịu dàng, "Ừm.....Mạnh hơn chút... ừm..."
Bàn tay to lớn của anh dùng sức xoa bóp ngực cô, lực va chạm càng mạnh, côn th*t chậm rãi rút ra rồi lại đẩy vào trong từng chút một.
Âm đạo bị căng ra, được côn th*t thô to lấp đầy, nhưng cô cảm thấy vẫn chưa đủ, cái chân dài còn lại vòng qua eo anh, eo ưỡn thẳng áp vào bụng anh: "Ừ... mạnh hơn chút nữa..."
Anh cúi đầu cắn chóp mũi cô: "Lẳng lơ quá vậy?"
Cô ngửa đầu cắn nhẹ cằm anh, cố ý ưỡn thẳng eo, hóp bụng dưới, siết thật chặt côn th*t của anh, "Anh không thích à?"
"Thích." Anh nắm lấy cái chân còn lại của Lục Viện đặt lên vai mình, hai tay chống bên người cô, eo và hông càng đẩy mạnh hơn, côn th*t đẩy tách phần thịt mềm bên trong và đâm sâu vào.
Anh nâng hông lên, va chạm mạnh với cặp mông vểnh trắng nõn của cô, côn th*t đâm vào thật sâu. Mỗi lần giao hợp sẽ phát ra những tiếng bạch bạch bạch, xen lẫn tiếng rên rỉ trầm thấp quyến rũ của cô và hơi thở nặng nề của anh, nghe cực kỳ gợi tình.
Lục Viện lại bị Chu Phù Thế trêu chọc đến mức ý thức trôi xa. Cô vô thức cau mày, mọi giác quan được thay thế bằng tầng tầng khoái cảm, cau mày than khẽ: "Ừm... Chu Phù Thế... Quá sâu....Chậm một chút..."
Anh khẽ nhếch khóe miệng, cắn môi dưới của cô, tiếp tục đẩy mạnh: "Vừa rồi không phải còn muốn mạnh hơn một chút sao? Bây giờ lại quá sâu à?"
Cô vòng tay qua cổ anh, vô thức đưa ngón tay qua lại trên cổ anh, "Ừ... Anh to quá... A..."
Anh cụp mắt nhìn nơi hai người kết hợp, mật huyệt phấn nộ của cô đang ăn côn th*t của anh từng chút một, mấy sợi dâm dịch dính nhớp bị kéo theo khi anh rút ra ngoài, mật dịch không ngừng trào ra.
Anh đưa lưỡi mình vào trong miệng cô, cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cô rồi mút lấy, "Không thích à?"
Cô cắn nhẹ đầu lưỡi anh, đôi bàn tay mảnh khảnh xoa bóp cơ ngực anh, hai ngón tay vừa niết vừa lôi kéo núm vú anh, "Thích... Ừm... Thích đến muốn chết...."
"Vậy thì được rồi." Đôi tay anh ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, sau đó hạ thân gần như đưa đẩy điên cuồng. côn th*t xuyên qua tầng tầng nếp gấp, cắm vào nơi sâu nhất của âm đ*o, mạnh đến mức túi tinh không ngừng đập vào làn da mỏng manh của cô, tạo thành những vết đỏ.
Nửa người trên của Lục Viện chuyển động theo lực đẩy của anh, bầu vú tròn trịa đầy đặn cũng lắc lư theo, rồi phập phồng lên xuống theo nhịp thở hổn hển của cô.
Anh cúi đầu cắn bầu ngực trắng nõn của cô, đầu lưỡi đảo quanh quầng vú, rồi nhẹ nhàng ngậm lấy núm vú, mút thật mạnh, như muốn hút ra vị ngọt bên trong.
Mật dịch trong âm đ*o của cô lại bắn tung tóe theo từng cú dập của anh, cơ thể càng tê dại, như đang chìm trong sóng lớn. Sóng đánh liên tục, cuối cùng cô hoàn toàn bị nhấn chìm.
Chu Phù Thế không có kỹ xảo nào khác, chỉ ngang ngược thọc vào rút ra theo bản năng, côn th*t thô to tùy ý ra vào trong âm đ*o chật hẹp của Lục Viện.
Hai chân cô run lên vì lực đẩy của anh, thậm chí lời nói cũng trở nên ngắt quãng, "Ừ... Chu Phù Thế... chậm lại... a..."
Anh cúi xuống hôn môi cô, nhét lại những tiếng rên rỉ không rõ ràng của cô vào miệng. Khi côn th*t cắm vào còn cọ đến những điểm nhạy cảm, khiến mật dịch trong âm đ*o chảy ra nhiều hơn, theo đùi cô nhỏ xuống, làm ga trải giường ướt đẫm.
Đầu óc đột nhiên mờ mịt, bên tai như vang lên tiếng pháo nổ, bụng dưới bất giác co lại, Lục Viện lại đạt cực khoái. Đôi tay đang giữ vai anh mất sức, buông thõng hai bên người, rồi vô thức nắm lấy tấm ga trải giường bên dưới, vò nát.
Hắn ngửa đầu nhìn môi đỏ khẽ nhếch không ngừng thở dốc, ửng hồng trên má treo vài giọt nước mắt, hắn ngẩng vươn đầu lưỡi liếm đi nàng nước mắt, môi lưỡi một chút đi xuống thân vỗ, ngậm lấy nàng cái miệng nhỏ ôn nhu khẽ liếm.
Ngước nhìn đôi môi đỏ mọng hơi hé mở không ngừng thở dốc của cô, trên gò má ửng hồng còn vương vài giọt nước mắt, Chu Phù Thế vươn lưỡi liếm đi. Môi lưỡi anh di chuyển xuống từng chút một, dịu dàng ngậm lấy cái miệng nhỏ của cô.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Cô vô thức vươn lưỡi ra trượt qua lại trên môi anh, anh cũng thuận thế cắn chiếc lưỡi mềm mại của cô đưa vào miệng anh, trong khi hạ thân vẫn tiếp tục đưa đẩy điên cuồng.
Chu Phù Thế không biết thời gian trôi qua bao lâu, hô hấp trở nên dồn dập, cơ thể bắt đầu mất khống chế, cuối cùng anh gầm nhẹ một tiếng, tinh dịch bắn ra.
Anh nằm trên người Lục Viện thở hổn hển, côn th*t vùi trong thân thể cô chậm chạp không chịu rút ra, thịt mềm bên trong như cái miệng nhỏ vẫn đang mút lấy anh, không cho anh rời đi.
Anh vô cùng lưu luyến sự mềm mại của cô.
"Sao anh lại cười?" Một tay Lục Viện nhéo vành tai ấm áp của Chu Phù Thế, tay còn lại từ bờ vai anh trượt xuống, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve qua lại giữa cơ ngực và cơ bụng tám múi của anh.
Cô không khỏi nhếch khóe miệng, thân hình anh mạnh mẽ hơn so với tưởng tượng của cô, xúc cảm cũng tốt hơn gấp mấy trăm lần so với sờ qua quần áo.
Chu Phù Thế để mặc Lục Viện chà đạp cơ bắp mình, đặt chân trái của cô lên vai, hạ thân tiếp tục đưa đẩy nhẹ nhàng, nghiêng người cắn vào chóp tai cô: "Cô kêu rất dễ nghe, so với hôm trước...còn hay hơn."
Khóe miệng cô hơi nhếch lên, quả nhiên đêm đó anh đã nghe thấy. Lúc này, khi anh tiếp tục đưa đẩy, tiếng rên rỉ trong cổ họng cô cũng dần thoát ra ngoài. Lần này, cô không kiềm chế nữa mà tận tình rên rỉ đầy dịu dàng, "Ừm.....Mạnh hơn chút... ừm..."
Bàn tay to lớn của anh dùng sức xoa bóp ngực cô, lực va chạm càng mạnh, côn th*t chậm rãi rút ra rồi lại đẩy vào trong từng chút một.
Âm đạo bị căng ra, được côn th*t thô to lấp đầy, nhưng cô cảm thấy vẫn chưa đủ, cái chân dài còn lại vòng qua eo anh, eo ưỡn thẳng áp vào bụng anh: "Ừ... mạnh hơn chút nữa..."
Anh cúi đầu cắn chóp mũi cô: "Lẳng lơ quá vậy?"
Cô ngửa đầu cắn nhẹ cằm anh, cố ý ưỡn thẳng eo, hóp bụng dưới, siết thật chặt côn th*t của anh, "Anh không thích à?"
"Thích." Anh nắm lấy cái chân còn lại của Lục Viện đặt lên vai mình, hai tay chống bên người cô, eo và hông càng đẩy mạnh hơn, côn th*t đẩy tách phần thịt mềm bên trong và đâm sâu vào.
Anh nâng hông lên, va chạm mạnh với cặp mông vểnh trắng nõn của cô, côn th*t đâm vào thật sâu. Mỗi lần giao hợp sẽ phát ra những tiếng bạch bạch bạch, xen lẫn tiếng rên rỉ trầm thấp quyến rũ của cô và hơi thở nặng nề của anh, nghe cực kỳ gợi tình.
Lục Viện lại bị Chu Phù Thế trêu chọc đến mức ý thức trôi xa. Cô vô thức cau mày, mọi giác quan được thay thế bằng tầng tầng khoái cảm, cau mày than khẽ: "Ừm... Chu Phù Thế... Quá sâu....Chậm một chút..."
Anh khẽ nhếch khóe miệng, cắn môi dưới của cô, tiếp tục đẩy mạnh: "Vừa rồi không phải còn muốn mạnh hơn một chút sao? Bây giờ lại quá sâu à?"
Cô vòng tay qua cổ anh, vô thức đưa ngón tay qua lại trên cổ anh, "Ừ... Anh to quá... A..."
Anh cụp mắt nhìn nơi hai người kết hợp, mật huyệt phấn nộ của cô đang ăn côn th*t của anh từng chút một, mấy sợi dâm dịch dính nhớp bị kéo theo khi anh rút ra ngoài, mật dịch không ngừng trào ra.
Anh đưa lưỡi mình vào trong miệng cô, cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cô rồi mút lấy, "Không thích à?"
Cô cắn nhẹ đầu lưỡi anh, đôi bàn tay mảnh khảnh xoa bóp cơ ngực anh, hai ngón tay vừa niết vừa lôi kéo núm vú anh, "Thích... Ừm... Thích đến muốn chết...."
"Vậy thì được rồi." Đôi tay anh ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, sau đó hạ thân gần như đưa đẩy điên cuồng. côn th*t xuyên qua tầng tầng nếp gấp, cắm vào nơi sâu nhất của âm đ*o, mạnh đến mức túi tinh không ngừng đập vào làn da mỏng manh của cô, tạo thành những vết đỏ.
Nửa người trên của Lục Viện chuyển động theo lực đẩy của anh, bầu vú tròn trịa đầy đặn cũng lắc lư theo, rồi phập phồng lên xuống theo nhịp thở hổn hển của cô.
Anh cúi đầu cắn bầu ngực trắng nõn của cô, đầu lưỡi đảo quanh quầng vú, rồi nhẹ nhàng ngậm lấy núm vú, mút thật mạnh, như muốn hút ra vị ngọt bên trong.
Mật dịch trong âm đ*o của cô lại bắn tung tóe theo từng cú dập của anh, cơ thể càng tê dại, như đang chìm trong sóng lớn. Sóng đánh liên tục, cuối cùng cô hoàn toàn bị nhấn chìm.
Chu Phù Thế không có kỹ xảo nào khác, chỉ ngang ngược thọc vào rút ra theo bản năng, côn th*t thô to tùy ý ra vào trong âm đ*o chật hẹp của Lục Viện.
Hai chân cô run lên vì lực đẩy của anh, thậm chí lời nói cũng trở nên ngắt quãng, "Ừ... Chu Phù Thế... chậm lại... a..."
Anh cúi xuống hôn môi cô, nhét lại những tiếng rên rỉ không rõ ràng của cô vào miệng. Khi côn th*t cắm vào còn cọ đến những điểm nhạy cảm, khiến mật dịch trong âm đ*o chảy ra nhiều hơn, theo đùi cô nhỏ xuống, làm ga trải giường ướt đẫm.
Đầu óc đột nhiên mờ mịt, bên tai như vang lên tiếng pháo nổ, bụng dưới bất giác co lại, Lục Viện lại đạt cực khoái. Đôi tay đang giữ vai anh mất sức, buông thõng hai bên người, rồi vô thức nắm lấy tấm ga trải giường bên dưới, vò nát.
Hắn ngửa đầu nhìn môi đỏ khẽ nhếch không ngừng thở dốc, ửng hồng trên má treo vài giọt nước mắt, hắn ngẩng vươn đầu lưỡi liếm đi nàng nước mắt, môi lưỡi một chút đi xuống thân vỗ, ngậm lấy nàng cái miệng nhỏ ôn nhu khẽ liếm.
Ngước nhìn đôi môi đỏ mọng hơi hé mở không ngừng thở dốc của cô, trên gò má ửng hồng còn vương vài giọt nước mắt, Chu Phù Thế vươn lưỡi liếm đi. Môi lưỡi anh di chuyển xuống từng chút một, dịu dàng ngậm lấy cái miệng nhỏ của cô.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Cô vô thức vươn lưỡi ra trượt qua lại trên môi anh, anh cũng thuận thế cắn chiếc lưỡi mềm mại của cô đưa vào miệng anh, trong khi hạ thân vẫn tiếp tục đưa đẩy điên cuồng.
Chu Phù Thế không biết thời gian trôi qua bao lâu, hô hấp trở nên dồn dập, cơ thể bắt đầu mất khống chế, cuối cùng anh gầm nhẹ một tiếng, tinh dịch bắn ra.
Anh nằm trên người Lục Viện thở hổn hển, côn th*t vùi trong thân thể cô chậm chạp không chịu rút ra, thịt mềm bên trong như cái miệng nhỏ vẫn đang mút lấy anh, không cho anh rời đi.
Anh vô cùng lưu luyến sự mềm mại của cô.
/63
|