Rời khỏi chỗ làm thêm , Dung Cà Chua phi một mạch đến nơi quen thuộc . Giờ này chắc Mắt Nai đang lang thang ở đó ! Không biết hắn đã bán hết vé số chưa ?
Đời có lúc buồn lúc vui . Trời có lúc mưa lúc nắng . Vé số lúc bán rất chạy , lại có lúc chẳng ma nào mua ...
Cái cần câu cơm của Tâm Mắt Nai thật bấp bênh . Nhưng bấp bênh hơn thế nữa cũng đành chịu . Bởi đấy là phương tiện kiếm sống duy nhất của Võ Duy Tâm . Cuộc sống của hắn hoàn toàn trông chờ vào cái cần câu cơm này ! Việc mưu sinh tại v**** hè đâu phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió ? Đánh nhau giành khách , ma cũ bắt nạt ma mới , trộm cắp , cướp giật và cả những lời nhục mạ coi thường của các vị thượng đế. Tất cả không làm hắn nản lòng ! Hắn phải sống ! Phải sống thật tốt để cho bọn họ sáng mắt ra ...
Quẹo đầu vào khúc cua , Dung Cà Chua mừng rỡ khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc .Nhưng lại tái mặt ngay lập tức :
Coi kìa ! Mắt Nai của nó đang đứng đối diện với một gã đàn ông to cao . Gã khoảng hơn 30 . Râu ria xồm xoàm , thân hình lực lưỡng , cơ bắp cuồn cuộn , rồng phượng chạm trổ từ đầu tới ... gót chân . Lý Đức nhìn thấy chắc cũng phải rỏ dãi vì thèm !
Tay lăm lăm chai rượu 65 , gã hất mặt trịch thượng :
- Nhóc con !!! Mày có biết đây là địa bàn của Mạnh Khủng Long không hả ??? Sao mày dám tới đây tranh khách với đàn em tao ???
Thằng nhóc không hề tỏ ra run sợ . Hắn thản nhiên đáp :
- Không biết ! Không nghe ! Không thấy ! Chim trời , cá nước vào tay ai người ấy hưởng ...
Kiểu trả lời nhát gừng của thằng nhóc khiến gã nổi điên . Gã gầm lên đúng giọng ... Khủng Long :
- Mẹ kiếp !!! Vuốt mặt phải nể trứng cá chớ ??? Mở to mắt ra mà xem đây ...
Dứt lời , gã vung mạnh chai rượu lên cao thị uy . Rồi ... hạ xuống rất nhẹ nhàng .
Tiếng bà chủ quán phở vang lên the thé :
- Có giỏi thì đập đi ??? Ngày mai đừng hòng vác mặt tới đây mà ăn nợ !!!!
Khung cảnh trước mặt quá ư hài hước . Một số thực khách vui tính ồ lên cười . Cá biệt ! Có bà cười nhiều tới nỗi rớt bịch xuống gầm bàn . Hai bắp chân chuối mắn giẫy lên đành đạch . Chỉ tội nghiệp ông chồng đứng cạnh không làm sao nâng vợ lên nổi !!! ( ^ ^ )
Gã đàn ông đỏ mặt . Chiêu vừa rồi khiến gã quê độ không để đâu cho hết . Gã nạt ngang :
- Im hết đi !!! Cười cái gì mà cười ???
Nhưng lời đe dọa của gã không có hiệu quả . Họ tiếp tục cười to hơn .
Cuối cùng mắc cỡ quá , gã dồn hết tức giận vào thằng nhóc . Hùng hổ lao tới gã hét lên :
- Xem đây !!! Chỉ dùng 2 bàn tay này tao thừa sức bó giò mày !!!
Chả hiểu gã đã bó giò được mấy người ? Chỉ biết lần này gã bắn thẳng về đằng sau như tên lửa . Rớt cái bịch xuống , thảm thương hệt đống giẻ rách .
Bọn đàn em , khoảng hơn chục đứa xúm lại gào khóc :
- Anh ơi , anh có sao không ???
- Anh ơi ! Sao anh nỡ bỏ bọn em mà đi ? Anh đi rồi lấy ai thu tiền bảo kê của bọn em ? Lấy ai bắt nạt , đánh đập bọn em ??? ( ^ ^ )
- Ới anh ơi là anh ơi ???
Đang bất tỉnh nhân sự , nghe những lời đại nghịch bất đạo của tụi đàn em . Gã gượng dậy , nghển cổ thều thào :
- Bọn mất dạy !!! Tao đã chết đâu mà ăn mừng ???
Rồi lăn ra xỉu tiếp ...
Nhìn bóng dáng chiếc xe cứu thương chở gã đi , một bà hàng nước có vẻ ngoài phúc hậu rút khăn ra lau mắt :
- Ta đã bảo mà ! Cứ cậy mình khỏe mạnh , không chịu mua bảo hiểm y tế . Phen này tha hồ mà trả nợ !!! ^ ^
- Hello ! Mắt Nai !!!
Khuôn mặt cau có của Võ Duy Tâm tươi tỉnh hẳn . Không hiểu sao cứ nhìn thấy bà chị lùn tịt này , hắn lại thấy thoải mái .
- Dung làm gì ở đây ??? ( Hắn chả bao giờ gọi nó là chị cả ! Mặc dù hắn kém nó một tuổi . Con bé đã đấu tranh rất nhiều . Bạo lực có ! Đe dọa có ! Năn nỉ có .. Nhưng hắn chỉ phán đúng 1 câu : Lòng ta sắt đá há lung lay !!! )
- Cậu nói thiếu chữ " chị " rồi đó !!! Tôi đến tìm cậu chứ còn làm gì nữa ? Nó nhăn nhó . Nhìn xấp vé số lấp ló nơi túi áo , con bé hỏi thăm :
- Còn mấy vé nữa vậy ???
- 15 thì phải ...
Trước con mắt ngạc nhiên của Mắt Nai , nó giật xấp vé số lại . Rút ra 5 tờ đút tọt vào túi quần .
- Tiền đây ! Tôi mua 5 vé !!!
- Vớ vẩn !!! Dung lấy tiền đâu mà mua ? Trả vé lại cho tôi !! Hắn gạt phắt .
- Tiền làm thêm của tôi chứ còn tiền ở đâu ?
- Nhưng ...
- Không nhưng nhi gì cả ? Cậu định cản trở con đường làm giàu của tôi hả ??? Tôi mà trúng độc đắc , đừng hòng tôi chia cho cậu 1 xu ...
Hắn phì cười :
- Đây chả dám mơ ? Dung cứ việc ngồi đó mà chờ sung rụng ...
- Hê ! Có ai đánh thuế giấc mơ đâu ? Đã tưởng tượng thì phải cho ra trò một chút chứ ? Với lại tôi mua sổ xố .. vừa ích nước lại lợi nhà đúng không ???
- Hết nói ...
( Tác giả : Cái này sai rồi . Ích nước nhưng hại nhà thì đúng hơn ... )
.................................
- Cậu trả hết vé cho người ta chưa ???
- Rồi !!! Bây giờ ta đi đâu ???
- Dĩ nhiên là về nhà tôi ... Anh Hai nhắn cậu tới ăn cơm đó !
Con ngựa sắt chở 2 người chồm lên phóng vụt đi . Võ Duy Tâm sung sướng nghĩ đến không khí đầm ấm sắp tới . Nếu có người hỏi hắn :
- Hạnh phúc là gì ???
Hắn nhất định trả lời :
- Hạnh phúc đối với hắn là được ở bên Dung Cà Chua và sư phụ !!!
Sư phụ hắn - Hoàng Dược Sư , biệt danh Anh Hai hay còn gọi là Hai Sư cũng chính là cha của Dung Cà Chua . Ông từng là một cảnh sát tinh nhuệ . Khi về hưu ông mở một lò võ dân tộc mang tên : Võ Đường Địa Ngục ! Đúng như tên gọi , chế độ tập luyện ở đây rất khắt khe . Những kẻ không có lòng kiên trì và quyết tâm cao không thể theo nổi . Do đó lò võ này có rất ít môn sinh . Tính cả hắn và Dung Cà Chua mới được gần chục người . Tuy vậy môn sinh ở đây võ nghệ đầy mình ăn đứt các môn sinh nơi khác
Đời có lúc buồn lúc vui . Trời có lúc mưa lúc nắng . Vé số lúc bán rất chạy , lại có lúc chẳng ma nào mua ...
Cái cần câu cơm của Tâm Mắt Nai thật bấp bênh . Nhưng bấp bênh hơn thế nữa cũng đành chịu . Bởi đấy là phương tiện kiếm sống duy nhất của Võ Duy Tâm . Cuộc sống của hắn hoàn toàn trông chờ vào cái cần câu cơm này ! Việc mưu sinh tại v**** hè đâu phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió ? Đánh nhau giành khách , ma cũ bắt nạt ma mới , trộm cắp , cướp giật và cả những lời nhục mạ coi thường của các vị thượng đế. Tất cả không làm hắn nản lòng ! Hắn phải sống ! Phải sống thật tốt để cho bọn họ sáng mắt ra ...
Quẹo đầu vào khúc cua , Dung Cà Chua mừng rỡ khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc .Nhưng lại tái mặt ngay lập tức :
Coi kìa ! Mắt Nai của nó đang đứng đối diện với một gã đàn ông to cao . Gã khoảng hơn 30 . Râu ria xồm xoàm , thân hình lực lưỡng , cơ bắp cuồn cuộn , rồng phượng chạm trổ từ đầu tới ... gót chân . Lý Đức nhìn thấy chắc cũng phải rỏ dãi vì thèm !
Tay lăm lăm chai rượu 65 , gã hất mặt trịch thượng :
- Nhóc con !!! Mày có biết đây là địa bàn của Mạnh Khủng Long không hả ??? Sao mày dám tới đây tranh khách với đàn em tao ???
Thằng nhóc không hề tỏ ra run sợ . Hắn thản nhiên đáp :
- Không biết ! Không nghe ! Không thấy ! Chim trời , cá nước vào tay ai người ấy hưởng ...
Kiểu trả lời nhát gừng của thằng nhóc khiến gã nổi điên . Gã gầm lên đúng giọng ... Khủng Long :
- Mẹ kiếp !!! Vuốt mặt phải nể trứng cá chớ ??? Mở to mắt ra mà xem đây ...
Dứt lời , gã vung mạnh chai rượu lên cao thị uy . Rồi ... hạ xuống rất nhẹ nhàng .
Tiếng bà chủ quán phở vang lên the thé :
- Có giỏi thì đập đi ??? Ngày mai đừng hòng vác mặt tới đây mà ăn nợ !!!!
Khung cảnh trước mặt quá ư hài hước . Một số thực khách vui tính ồ lên cười . Cá biệt ! Có bà cười nhiều tới nỗi rớt bịch xuống gầm bàn . Hai bắp chân chuối mắn giẫy lên đành đạch . Chỉ tội nghiệp ông chồng đứng cạnh không làm sao nâng vợ lên nổi !!! ( ^ ^ )
Gã đàn ông đỏ mặt . Chiêu vừa rồi khiến gã quê độ không để đâu cho hết . Gã nạt ngang :
- Im hết đi !!! Cười cái gì mà cười ???
Nhưng lời đe dọa của gã không có hiệu quả . Họ tiếp tục cười to hơn .
Cuối cùng mắc cỡ quá , gã dồn hết tức giận vào thằng nhóc . Hùng hổ lao tới gã hét lên :
- Xem đây !!! Chỉ dùng 2 bàn tay này tao thừa sức bó giò mày !!!
Chả hiểu gã đã bó giò được mấy người ? Chỉ biết lần này gã bắn thẳng về đằng sau như tên lửa . Rớt cái bịch xuống , thảm thương hệt đống giẻ rách .
Bọn đàn em , khoảng hơn chục đứa xúm lại gào khóc :
- Anh ơi , anh có sao không ???
- Anh ơi ! Sao anh nỡ bỏ bọn em mà đi ? Anh đi rồi lấy ai thu tiền bảo kê của bọn em ? Lấy ai bắt nạt , đánh đập bọn em ??? ( ^ ^ )
- Ới anh ơi là anh ơi ???
Đang bất tỉnh nhân sự , nghe những lời đại nghịch bất đạo của tụi đàn em . Gã gượng dậy , nghển cổ thều thào :
- Bọn mất dạy !!! Tao đã chết đâu mà ăn mừng ???
Rồi lăn ra xỉu tiếp ...
Nhìn bóng dáng chiếc xe cứu thương chở gã đi , một bà hàng nước có vẻ ngoài phúc hậu rút khăn ra lau mắt :
- Ta đã bảo mà ! Cứ cậy mình khỏe mạnh , không chịu mua bảo hiểm y tế . Phen này tha hồ mà trả nợ !!! ^ ^
- Hello ! Mắt Nai !!!
Khuôn mặt cau có của Võ Duy Tâm tươi tỉnh hẳn . Không hiểu sao cứ nhìn thấy bà chị lùn tịt này , hắn lại thấy thoải mái .
- Dung làm gì ở đây ??? ( Hắn chả bao giờ gọi nó là chị cả ! Mặc dù hắn kém nó một tuổi . Con bé đã đấu tranh rất nhiều . Bạo lực có ! Đe dọa có ! Năn nỉ có .. Nhưng hắn chỉ phán đúng 1 câu : Lòng ta sắt đá há lung lay !!! )
- Cậu nói thiếu chữ " chị " rồi đó !!! Tôi đến tìm cậu chứ còn làm gì nữa ? Nó nhăn nhó . Nhìn xấp vé số lấp ló nơi túi áo , con bé hỏi thăm :
- Còn mấy vé nữa vậy ???
- 15 thì phải ...
Trước con mắt ngạc nhiên của Mắt Nai , nó giật xấp vé số lại . Rút ra 5 tờ đút tọt vào túi quần .
- Tiền đây ! Tôi mua 5 vé !!!
- Vớ vẩn !!! Dung lấy tiền đâu mà mua ? Trả vé lại cho tôi !! Hắn gạt phắt .
- Tiền làm thêm của tôi chứ còn tiền ở đâu ?
- Nhưng ...
- Không nhưng nhi gì cả ? Cậu định cản trở con đường làm giàu của tôi hả ??? Tôi mà trúng độc đắc , đừng hòng tôi chia cho cậu 1 xu ...
Hắn phì cười :
- Đây chả dám mơ ? Dung cứ việc ngồi đó mà chờ sung rụng ...
- Hê ! Có ai đánh thuế giấc mơ đâu ? Đã tưởng tượng thì phải cho ra trò một chút chứ ? Với lại tôi mua sổ xố .. vừa ích nước lại lợi nhà đúng không ???
- Hết nói ...
( Tác giả : Cái này sai rồi . Ích nước nhưng hại nhà thì đúng hơn ... )
.................................
- Cậu trả hết vé cho người ta chưa ???
- Rồi !!! Bây giờ ta đi đâu ???
- Dĩ nhiên là về nhà tôi ... Anh Hai nhắn cậu tới ăn cơm đó !
Con ngựa sắt chở 2 người chồm lên phóng vụt đi . Võ Duy Tâm sung sướng nghĩ đến không khí đầm ấm sắp tới . Nếu có người hỏi hắn :
- Hạnh phúc là gì ???
Hắn nhất định trả lời :
- Hạnh phúc đối với hắn là được ở bên Dung Cà Chua và sư phụ !!!
Sư phụ hắn - Hoàng Dược Sư , biệt danh Anh Hai hay còn gọi là Hai Sư cũng chính là cha của Dung Cà Chua . Ông từng là một cảnh sát tinh nhuệ . Khi về hưu ông mở một lò võ dân tộc mang tên : Võ Đường Địa Ngục ! Đúng như tên gọi , chế độ tập luyện ở đây rất khắt khe . Những kẻ không có lòng kiên trì và quyết tâm cao không thể theo nổi . Do đó lò võ này có rất ít môn sinh . Tính cả hắn và Dung Cà Chua mới được gần chục người . Tuy vậy môn sinh ở đây võ nghệ đầy mình ăn đứt các môn sinh nơi khác
/60
|