Edit: V.O
Khóe miệng Bạch Vũ run rẩy: Ta không phải lễ vật!
Thật sự là rất đáng tiếc. Trong mắt Dạ Quân Mạc tràn đầy ý cười tà tứ, hôn lên cái trán của nàng, mới lưu luyến buông ra, cùng nàng đến Băng Nguyên.
Bạch Vũ và Sa Hoằng đi ở phía trước, dẫn mọi người săn bắn, Dạ Quân Mạc cũng không nhúng tay, chỉ là chỉ đường cho bọn họ mà thôi. Trên thực tế, ngay từ đầu hắn đã không tính giúp Bạch Vũ giải quyết chuyện này.
Bạch Vũ phải trưởng thành, muốn giành lại những thứ thuộc về chính nàng, chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng. Hắn chỉ cần bảo vệ ở bên cạnh nàng là được.
Bạch Vũ cũng không muốn Dạ Quân Mạc nhúng tay, nàng chỉ muốn hắn cùng đi. Bên cạnh có Dạ Quân Mạc, nàng đã cảm thấy rất an tâm, chẳng sợ Băng Nguyên ở đây cực kỳ nguy hiểm, Bạch Vũ cũng vui vẻ mạo hiểm tùy theo ý mình.
Nhân số trong đội ngũ đỉnh Vô Danh cũng không nhiều lắm, nhưng sức chiến đấu lại vô cùng mạnh mẽ, cường hãn, có thiên tài như Viêm Hạo Thiên, Sa Hoằng, Nhạc Kỳ Nhân ở đây, hơn nữa Tả Viêm, Tả Vũ,..... đều là người Bạch Vũ đã dạy, một đường thế như chẻ tre, mãnh thú gặp một con giết một con, rất nhanh liền tiêu diệt một con mãnh thú cấp bá chủ.
Sau khi đội ngũ khác nghe xong đều chấn kinh một phen, cho dù bọn họ nhiều người cũng không dám tùy tiện đi trêu chọc mãnh thú cấp bá chủ, đỉnh Vô Danh làm như vậy là thể hiện thị uy chói lọi, không thể để cho bọn họ tiếp tục kiêu ngạo như vậy được.
Vì thế Bạch Vũ phát hiện mấy tên cặn bã bắt đầu biến đổi. Nàng căn cứ theo con đường Dạ Quân Mạc chỉ, thật vất vả tìm được mãnh thú cấp bá chủ tứ giai thứ hai, nhưng đang khí thế ngất trời bắt đầu chém giết, hai đội nhân mã liền bao vây chỗ này.
A, mãnh thú này nhìn qua không tệ, ta thấy các ngươi đánh lao lực như vậy, không bằng tặng cho bọn ta đi. Một người gian trá cười nói.
Vừa vặn, chúng ta cũng muốn phân một phần. Tên còn lại nguy hiểm híp mắt.
Bạch Vũ nhíu mày, đến tranh giành quái vật?
Được. Bạch Vũ lộ ra tươi cười không sao cả, dứt khoát nhường lại. Mọi người ở đỉnh Vô Danh không nói hai lời, lập tức lui lại, không luyến tiếc chút nào.
Hai đội nhân mã sửng sốt, không kịp nghĩ nhiều, lập tức tiếp nhận đối phó với mãnh thú, đánh rất lâu mới tiêu diệt được mãnh thú tứ giai này.
Bạch Vũ liền dẫn theo mọi người ở một bên xem cuộc vui, đợi cho mãnh thú đã chết, nàng cười tủm tỉm tiến đến gần: Tốt lắm, bây giờ thì giao con mồi ra đây đi.
Hai đội nhân mã còn tại thở hổn hển nghỉ ngơi, vừa nghe thiếu chút nữa hộc máu: Ngươi có ý tứ gì?
Ý tứ chính là giành quái vật của các ngươi, bọn ta đoạt của các ngươi, rất công bằng.
Công bằng cái quỷ!
Sau khi bọn họ căm tức chống cự nửa ngày, những thứ trên người bị đoạt không còn một mảnh, đừng nói thu hoạch mãnh thú tứ giai, ngay cả con mồi trên người và tinh thể thứ phẩm cũng bị đoạt hết sạch.
Đội trưởng hai đội khóc không ra nước mắt nhìn nhau một cái, thật mạnh! Người của đỉnh Vô Danh có cấp bậc không khác với bọn họ, thực lực lại cao hơn một khoảng lớn, còn chưa bắt đầu động thủ đã đánh bại tất cả bọn họ.
Sau khi giành được ích lợi, Nhạc Kỳ Nhân liền xông về phía trước đoạt những thứ yêu thích, người đến từ đội ngũ khác liền bị cướp bóc một trận, không qua vài ngày, nhân mã sáu đỉnh đều bị đỉnh Vô Danh đoạt qua một lần.
Rốt cục mấy Đỉnh Chủ sáu đỉnh cũng khẳng định đỉnh Vô Danh thật sự quật khởi, đã có tư cách cạnh tranh cùng bọn họ.
Mắt thấy Đại hội săn bắn sắp bắt đầu, đột nhiên có thêm một đối thủ cạnh tranh, còn dễ dàng cướp sạch đội ngũ của bọn họ, trong lòng mấy Đỉnh Chủ cũng không quá dễ chịu, chỉ có thể bắt đầu bất chấp thúc giục đệ tử nhà mình càng cố gắng tu luyện.
Phải biết rằng Đại hội săn bắn năm nay và trước kia không giống, không chỉ có chuyện liên quan đến lợi ích ngũ quốc, còn quyết định ai có thể trở thành thủ tịch đại đệ tử. Nghe nói Cung chủ đã sắp đột phá Triệu Hoán Đại Sư.
Một khi trở thành Triệu Hoán Đại Sư, Cung chủ sẽ không ở lại trên Vân Vũ Thần Châu lâu, rất nhanh sẽ đến Thượng vực.
Đến lúc đó ai là thủ tịch đại đệ tử, người đó chính là người thừa kế truyền đời của Vô Trần Cung, là người tiếp theo nhậm chức Cung chủ!
Khóe miệng Bạch Vũ run rẩy: Ta không phải lễ vật!
Thật sự là rất đáng tiếc. Trong mắt Dạ Quân Mạc tràn đầy ý cười tà tứ, hôn lên cái trán của nàng, mới lưu luyến buông ra, cùng nàng đến Băng Nguyên.
Bạch Vũ và Sa Hoằng đi ở phía trước, dẫn mọi người săn bắn, Dạ Quân Mạc cũng không nhúng tay, chỉ là chỉ đường cho bọn họ mà thôi. Trên thực tế, ngay từ đầu hắn đã không tính giúp Bạch Vũ giải quyết chuyện này.
Bạch Vũ phải trưởng thành, muốn giành lại những thứ thuộc về chính nàng, chỉ có thể dựa vào chính bản thân nàng. Hắn chỉ cần bảo vệ ở bên cạnh nàng là được.
Bạch Vũ cũng không muốn Dạ Quân Mạc nhúng tay, nàng chỉ muốn hắn cùng đi. Bên cạnh có Dạ Quân Mạc, nàng đã cảm thấy rất an tâm, chẳng sợ Băng Nguyên ở đây cực kỳ nguy hiểm, Bạch Vũ cũng vui vẻ mạo hiểm tùy theo ý mình.
Nhân số trong đội ngũ đỉnh Vô Danh cũng không nhiều lắm, nhưng sức chiến đấu lại vô cùng mạnh mẽ, cường hãn, có thiên tài như Viêm Hạo Thiên, Sa Hoằng, Nhạc Kỳ Nhân ở đây, hơn nữa Tả Viêm, Tả Vũ,..... đều là người Bạch Vũ đã dạy, một đường thế như chẻ tre, mãnh thú gặp một con giết một con, rất nhanh liền tiêu diệt một con mãnh thú cấp bá chủ.
Sau khi đội ngũ khác nghe xong đều chấn kinh một phen, cho dù bọn họ nhiều người cũng không dám tùy tiện đi trêu chọc mãnh thú cấp bá chủ, đỉnh Vô Danh làm như vậy là thể hiện thị uy chói lọi, không thể để cho bọn họ tiếp tục kiêu ngạo như vậy được.
Vì thế Bạch Vũ phát hiện mấy tên cặn bã bắt đầu biến đổi. Nàng căn cứ theo con đường Dạ Quân Mạc chỉ, thật vất vả tìm được mãnh thú cấp bá chủ tứ giai thứ hai, nhưng đang khí thế ngất trời bắt đầu chém giết, hai đội nhân mã liền bao vây chỗ này.
A, mãnh thú này nhìn qua không tệ, ta thấy các ngươi đánh lao lực như vậy, không bằng tặng cho bọn ta đi. Một người gian trá cười nói.
Vừa vặn, chúng ta cũng muốn phân một phần. Tên còn lại nguy hiểm híp mắt.
Bạch Vũ nhíu mày, đến tranh giành quái vật?
Được. Bạch Vũ lộ ra tươi cười không sao cả, dứt khoát nhường lại. Mọi người ở đỉnh Vô Danh không nói hai lời, lập tức lui lại, không luyến tiếc chút nào.
Hai đội nhân mã sửng sốt, không kịp nghĩ nhiều, lập tức tiếp nhận đối phó với mãnh thú, đánh rất lâu mới tiêu diệt được mãnh thú tứ giai này.
Bạch Vũ liền dẫn theo mọi người ở một bên xem cuộc vui, đợi cho mãnh thú đã chết, nàng cười tủm tỉm tiến đến gần: Tốt lắm, bây giờ thì giao con mồi ra đây đi.
Hai đội nhân mã còn tại thở hổn hển nghỉ ngơi, vừa nghe thiếu chút nữa hộc máu: Ngươi có ý tứ gì?
Ý tứ chính là giành quái vật của các ngươi, bọn ta đoạt của các ngươi, rất công bằng.
Công bằng cái quỷ!
Sau khi bọn họ căm tức chống cự nửa ngày, những thứ trên người bị đoạt không còn một mảnh, đừng nói thu hoạch mãnh thú tứ giai, ngay cả con mồi trên người và tinh thể thứ phẩm cũng bị đoạt hết sạch.
Đội trưởng hai đội khóc không ra nước mắt nhìn nhau một cái, thật mạnh! Người của đỉnh Vô Danh có cấp bậc không khác với bọn họ, thực lực lại cao hơn một khoảng lớn, còn chưa bắt đầu động thủ đã đánh bại tất cả bọn họ.
Sau khi giành được ích lợi, Nhạc Kỳ Nhân liền xông về phía trước đoạt những thứ yêu thích, người đến từ đội ngũ khác liền bị cướp bóc một trận, không qua vài ngày, nhân mã sáu đỉnh đều bị đỉnh Vô Danh đoạt qua một lần.
Rốt cục mấy Đỉnh Chủ sáu đỉnh cũng khẳng định đỉnh Vô Danh thật sự quật khởi, đã có tư cách cạnh tranh cùng bọn họ.
Mắt thấy Đại hội săn bắn sắp bắt đầu, đột nhiên có thêm một đối thủ cạnh tranh, còn dễ dàng cướp sạch đội ngũ của bọn họ, trong lòng mấy Đỉnh Chủ cũng không quá dễ chịu, chỉ có thể bắt đầu bất chấp thúc giục đệ tử nhà mình càng cố gắng tu luyện.
Phải biết rằng Đại hội săn bắn năm nay và trước kia không giống, không chỉ có chuyện liên quan đến lợi ích ngũ quốc, còn quyết định ai có thể trở thành thủ tịch đại đệ tử. Nghe nói Cung chủ đã sắp đột phá Triệu Hoán Đại Sư.
Một khi trở thành Triệu Hoán Đại Sư, Cung chủ sẽ không ở lại trên Vân Vũ Thần Châu lâu, rất nhanh sẽ đến Thượng vực.
Đến lúc đó ai là thủ tịch đại đệ tử, người đó chính là người thừa kế truyền đời của Vô Trần Cung, là người tiếp theo nhậm chức Cung chủ!
/731
|