Edit: V.O
Không cần phải nói, nhất định là sự thật. Sau khi Bắc La diệt quốc, Bách Lý Uy dẫn theo Bách Lý Vân Diễm chạy trốn không thấy bóng dáng, kết quả Bách Lý Vân Diễm lại được đưa đến Vô Trần Cung. Nhất định Bách Lý trưởng lão và Bách Lý Uy là thân thích, nếu không phải vị trưởng lão này luôn luôn lãnh tình, làm sao có thể vô duyên vô cớ thu nhận một người bị phế bỏ linh mạch làm học đồ?
Hai người ngăn cản Bạch Vũ bị Bạch Vũ làm cho nghẹn một chút, căm giận nói: Chúng ta biết ngươi không phải Dược Thiện Sư, có bản lĩnh ngươi chứng minh đi!
Bạch Vũ nhìn đệ tử Dược Thiện Đường kiên trì không cho nàng vào cửa, cười nhạo một tiếng: Dựa vào cái gì ta phải chứng minh cho các ngươi thấy, các ngươi tính là vai vế gì!
Ngươi! Hai người nghẹn họng nhìn trân trối, không nghĩ tới Bạch Vũ sẽ đột nhiên trở mặt, còn dám mắng các nàng.
Không đợi các nàng nói gì, Bạch Vũ đã ồn ào mở miệng: Tất cả mọi người lại đây để cho hai vị sư tỷ nhìn một cái, các nàng có thể nhìn ra chúng ta có phải là Dược Thiện Sư hay không, có cho vào cửa không!
Bạch Vũ bị ngăn ở cửa vốn cũng đã khiến cho một số người chú ý, hiện tại nghe nàng ồn ào, người người hai mặt nhìn nhau, có phải Dược Thiện Sư có thể dùng mắt nhìn ra sao? Hơn nữa, khi nào thì đệ tử Dược Thiện Đường không coi ai ra gì như vậy, còn phải được bọn họ cho phép mới có thể tham gia? Đây chính là Đại hội linh tửu Cung chủ tiến hành!
Mọi người tiến vào giúp vui nhất thời mất hứng, bắt đầu vây quanh hai người chật như nêm cối.
Đến đến, nhìn xem ta có phải là Dược Thiện Sư không, ta luyện tập chế biến linh tửu hơn nửa năm, ngươi dám nói ta không phải thử xem!
Hai đệ tử quả thực muốn khóc, các nàng chỉ phụng mệnh ngăn Bạch Vũ lại, thật không tính khiến cho nhiều người tức giận!
Đối mặt với một đám người chất vấn, các nàng kích động biện giải, lại không chịu nổi mọi người ngươi một câu, ta một câu, hơn nữa Tả Vũ câu chữ chính nghĩa gây rối, hoài nghi các nàng cố ý không cho Dược Thiện Sư vào là vì để người nào đó có thể đạt được thứ hạng cao, các nàng giải thích càng không có ai chịu nghe.
Phải biết rằng tuy rằng thứ tự cao sẽ không nhận được thêm phần thưởng, nhưng sẽ được Cung chủ coi trọng, cách làm của hai người này là đang ảnh hưởng công bằng của Đại hội linh tửu.
Thậm chí hoạt động Vô Trần Cung tổ chức còn có người làm càn, chuyện này cũng có sao? Mọi người đối với việc này nắm chặt không tha, muốn bắt được tên làm càn, bên ngoài Dược Thiện Đường vì chuyện kia mà náo nhiệt, nhưng đầu sỏ đắc tội gây nên trận hỗn loạn này đã lặng lẽ rời khỏi.
Tả Vũ phát hiện Bạch Vũ đi rồi, chạy nhanh theo: Tại sao ngươi lại bỏ đi?
Không đi đứng nghe bọn họ cãi nhau sao? Muốn ầm ỹ tới khi nào? Bạch Vũ không chút để ý nói.
Tả Vũ không nói gì: Ngươi không tham gia Đại hội linh tửu?
Tham gia, nhưng không cần phải gấp. Đại hội linh tửu cũng không phải chỉ làm vài ngày, chờ bọn họ náo loạn xong ta lại trở lại thử xem.
Được rồi. Ngươi thắng. Ngươi không sợ náo loạn xong hai người kia vẫn trông coi ở chỗ này, vẫn không cho ngươi đi vào?
Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến quảng trường tu luyện, một nam tử tuấn lãng oai hùng, dáng người cao ngất đi về hướng Bạch Vũ, Bạch Vũ nhìn thấy hắn, trên mặt tràn đầy vui mừng: Sa Hoằng! Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi cũng là đệ tử Vô Trần Cung?
Sa Hoằng vui sướng nhìn Bạch Vũ, trong mắt tràn ngập vẻ kích động: Chỉ là đệ tử ngoại môn, hôm nay mới đến. Ta vừa mới nghĩ đến đỉnh Vô Danh tìm ngươi, không ngờ trùng hợp gặp ngươi ở đây, chúng ta rất có duyên phận.
Bạch Vũ thở dài: Chỉ là đệ tử ngoại môn......
Dựa vào bản lĩnh của Sa Hoằng, trở thành một đệ tử ngoại môn thật sự có chút ủy khuất hắn, nếu không phải bị Bách Lý Vân Diễm làm bị thương nặng ở trên Triệu Hoán Đại Hội, hắn đã sớm là đệ tử chính thức.
Không cần phải nói, nhất định là sự thật. Sau khi Bắc La diệt quốc, Bách Lý Uy dẫn theo Bách Lý Vân Diễm chạy trốn không thấy bóng dáng, kết quả Bách Lý Vân Diễm lại được đưa đến Vô Trần Cung. Nhất định Bách Lý trưởng lão và Bách Lý Uy là thân thích, nếu không phải vị trưởng lão này luôn luôn lãnh tình, làm sao có thể vô duyên vô cớ thu nhận một người bị phế bỏ linh mạch làm học đồ?
Hai người ngăn cản Bạch Vũ bị Bạch Vũ làm cho nghẹn một chút, căm giận nói: Chúng ta biết ngươi không phải Dược Thiện Sư, có bản lĩnh ngươi chứng minh đi!
Bạch Vũ nhìn đệ tử Dược Thiện Đường kiên trì không cho nàng vào cửa, cười nhạo một tiếng: Dựa vào cái gì ta phải chứng minh cho các ngươi thấy, các ngươi tính là vai vế gì!
Ngươi! Hai người nghẹn họng nhìn trân trối, không nghĩ tới Bạch Vũ sẽ đột nhiên trở mặt, còn dám mắng các nàng.
Không đợi các nàng nói gì, Bạch Vũ đã ồn ào mở miệng: Tất cả mọi người lại đây để cho hai vị sư tỷ nhìn một cái, các nàng có thể nhìn ra chúng ta có phải là Dược Thiện Sư hay không, có cho vào cửa không!
Bạch Vũ bị ngăn ở cửa vốn cũng đã khiến cho một số người chú ý, hiện tại nghe nàng ồn ào, người người hai mặt nhìn nhau, có phải Dược Thiện Sư có thể dùng mắt nhìn ra sao? Hơn nữa, khi nào thì đệ tử Dược Thiện Đường không coi ai ra gì như vậy, còn phải được bọn họ cho phép mới có thể tham gia? Đây chính là Đại hội linh tửu Cung chủ tiến hành!
Mọi người tiến vào giúp vui nhất thời mất hứng, bắt đầu vây quanh hai người chật như nêm cối.
Đến đến, nhìn xem ta có phải là Dược Thiện Sư không, ta luyện tập chế biến linh tửu hơn nửa năm, ngươi dám nói ta không phải thử xem!
Hai đệ tử quả thực muốn khóc, các nàng chỉ phụng mệnh ngăn Bạch Vũ lại, thật không tính khiến cho nhiều người tức giận!
Đối mặt với một đám người chất vấn, các nàng kích động biện giải, lại không chịu nổi mọi người ngươi một câu, ta một câu, hơn nữa Tả Vũ câu chữ chính nghĩa gây rối, hoài nghi các nàng cố ý không cho Dược Thiện Sư vào là vì để người nào đó có thể đạt được thứ hạng cao, các nàng giải thích càng không có ai chịu nghe.
Phải biết rằng tuy rằng thứ tự cao sẽ không nhận được thêm phần thưởng, nhưng sẽ được Cung chủ coi trọng, cách làm của hai người này là đang ảnh hưởng công bằng của Đại hội linh tửu.
Thậm chí hoạt động Vô Trần Cung tổ chức còn có người làm càn, chuyện này cũng có sao? Mọi người đối với việc này nắm chặt không tha, muốn bắt được tên làm càn, bên ngoài Dược Thiện Đường vì chuyện kia mà náo nhiệt, nhưng đầu sỏ đắc tội gây nên trận hỗn loạn này đã lặng lẽ rời khỏi.
Tả Vũ phát hiện Bạch Vũ đi rồi, chạy nhanh theo: Tại sao ngươi lại bỏ đi?
Không đi đứng nghe bọn họ cãi nhau sao? Muốn ầm ỹ tới khi nào? Bạch Vũ không chút để ý nói.
Tả Vũ không nói gì: Ngươi không tham gia Đại hội linh tửu?
Tham gia, nhưng không cần phải gấp. Đại hội linh tửu cũng không phải chỉ làm vài ngày, chờ bọn họ náo loạn xong ta lại trở lại thử xem.
Được rồi. Ngươi thắng. Ngươi không sợ náo loạn xong hai người kia vẫn trông coi ở chỗ này, vẫn không cho ngươi đi vào?
Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến quảng trường tu luyện, một nam tử tuấn lãng oai hùng, dáng người cao ngất đi về hướng Bạch Vũ, Bạch Vũ nhìn thấy hắn, trên mặt tràn đầy vui mừng: Sa Hoằng! Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi cũng là đệ tử Vô Trần Cung?
Sa Hoằng vui sướng nhìn Bạch Vũ, trong mắt tràn ngập vẻ kích động: Chỉ là đệ tử ngoại môn, hôm nay mới đến. Ta vừa mới nghĩ đến đỉnh Vô Danh tìm ngươi, không ngờ trùng hợp gặp ngươi ở đây, chúng ta rất có duyên phận.
Bạch Vũ thở dài: Chỉ là đệ tử ngoại môn......
Dựa vào bản lĩnh của Sa Hoằng, trở thành một đệ tử ngoại môn thật sự có chút ủy khuất hắn, nếu không phải bị Bách Lý Vân Diễm làm bị thương nặng ở trên Triệu Hoán Đại Hội, hắn đã sớm là đệ tử chính thức.
/731
|