Edit: V.O
Một con Bạch Mao Tinh Tinh to lớn có thể lấp kín sơn môn, hung thần ác sát nhe răng trợn mắt với bọn họ, Bát Tí Cuồng Viên cao ba thước ở trước mặt nó giống như một đứa bé, làm cho Bạch Vũ có loại cảm giác như nhìn thấy Kim Cang lực sĩ.
Ánh mắt Nhạc Kỳ Nhân đầy sao giống như nhìn thấy bảo bối: Oa! Thật là may mắn, có thể gặp được một con Bạch Mao Tinh Tinh lớn như vậy, chúng ta phát tài!
Mọi người: ......
Đây là may mắn sao? Là xui xẻo mới đúng! Rõ ràng con Bạch Mao Tinh Tinh này là mãnh thú cấp bá chủ, cho dù toàn thân nó đều là báu vật, bọn họ cũng phải tiêu diệt nó mới có thể phát tài.
Sau khi Bạch Vũ thấy rõ cũng hít một hơi khí lạnh, lực công kích 32, lực phòng ngự 25, sức chịu đựng 29, chỉ cần trị số của Bạch Mao Tinh Tinh này cũng đã sắp tiếp cận Tứ giai.
Bát Tí Cuồng Viên sử dụng Huyền Vũ Kim Giáp đỡ đòn, vẫn bị một kích của nó làm mất đi một nửa sức chịu đựng.
Bạch Mao Tinh Tinh phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa, chấn động khiến toàn bộ khe núi đều không ngừng lắc lư. Nó tung người nhảy, thân hình thật lớn như đỉnh Thái Sơn đè ép nện xuống chỗ bọn họ.
Mau lui lại! Bạch Vũ tiện tay tạo ra một bức tường lửa, ngăn cản tầm mắt của nó, thân hình bạo lui.
Oanh ——
Tuyết trắng đầy núi bị hất tung lên giống như sóng biển, tràn ngập khắp núi, sóng khí khủng bố khuếch tán ra, giống như dao găm càn quét khắp núi non. Hoàng Kim Thứ Vị của Nhạc Kỳ Nhân tránh không kịp, bị đánh bay giống như quả cầu, nháy mắt trọng thương.
Sắc mặt Bạch Vũ trắng nhợt, mới giao thủ chưa đến hai hiệp, hai Triệu Hoán Thú đã bị thương nặng, cấp bậc áp chế thật sự là khủng bố, chỉ cần uy áp trên người nó cũng đã ép tới mức bọn họ thiếu chút nữa hộc máu.
Nhưng không có khả năng chạy trốn, tốc độ của Bạch Mạo Tinh Tinh quá nhanh, không ai có thể trốn đi được, muốn giữ mạng cũng chỉ có thể liều chết giết nó!
Tiểu Thanh, Bạo Liệt Lưu Hỏa! Bạch Vũ hô một tiếng, Tiểu Thanh lập tức ngầm hiểu, trốn lên trời cao, vòng đến phía sau Bạch Mao Tinh Tinh, đủ để cho băng tuyết ngập trời hóa thành Luyện Ngục Hỏa Cầu trực tiếp nổ mạnh lên phía sau lưng nó.
Bạch Mao Tinh Tinh thê lương rống giận, đau đớn kịch liệt làm cho nó gần như nhảy dựng lên, quay người lại nhấc tay đập một phát.
Tiểu Thanh suýt nữa bị đánh trúng, cả kinh liều mạng trốn lên hướng bầu trời. Bạch Vũ cũng sợ tới mức tim đập liên tục, Tiểu Thanh không phải hệ Thổ, lực phòng ngự cực kỳ thấp, nếu như bị đánh trúng một chút, lập tức sẽ quay trở về linh mạch của nàng chờ chết.
Bạch Mao Tinh Tinh thấy một kích không trúng, tức giận tới mức giơ chân, nhảy lên đuổi theo Tiểu Thanh.
Viêm Hạo Thiên bắt lấy cơ hội, lôi quang màu tím nháy mắt bổ vào trên đầu Bạch Mao Tinh Tinh, cả người Lưu Tinh Lôi Báo mang điện quang bổ nhào lên liều mạng cắn xé.
Bạch Mao Tinh Tinh vung tay một cái đã đánh bay Lưu Tinh Lôi Báo ra ngoài, đối với Lôi Hỏa của Viêm Hạo Thiên tuyệt không để ý, Lôi Hỏa có thể đánh cháy sém phần lớn rừng rậm, nhưng ở trên người nó chỉ giống như gãi ngứa.
Viêm Hạo Thiên đen mặt: Da Tinh Tinh này quá dầy!
Đánh vào mắt nó! Bạch Vũ thốt ra.
Hoàng Kim Thứ Vị của Nhạc Kỳ Nhân nháy mắt lủi đi, gai nhọn sắc bén trên người bắn ra như mưa, toàn bộ gai đều hướng vào mắt của Bạch Mao Tinh Tinh.
Bạch Mao Tinh Tinh giơ tay ngăn cản, hơn trăm gai nhọn đều đâm vào bàn tay thật lớn của nó. Trong nháy mắt, hỏa diễm của Tiểu Thanh đã đánh vào mắt của Bạch Mao Tinh Tinh.
Hai người ở trong doanh địa Tiềm Long cùng nhau luyện tập, ăn ý mười phần, loại phối hợp này thiên y vô phùng (không chê vào đâu được).
Hỏa diễm mang theo nhiệt độ đốt nóng làm bỏng mắt Bạch Mao Tinh Tinh, đau nhức và không thấy khiến cho nó lâm vào điên cuồng cực độ, sát khí cả người giống như đàn ngựa phi nhanh bắn ra bên ngoài, giẫm đạp tất cả chung quanh thành bùn nhão.
Núi non bắt đầu chấn động, khuếch tán ra bốn phía, khí thế tử vong làm cho thiên địa biến sắc. Bốn người chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, ngay cả hô hấp cũng không tự chủ được mà run run.
Một con Bạch Mao Tinh Tinh to lớn có thể lấp kín sơn môn, hung thần ác sát nhe răng trợn mắt với bọn họ, Bát Tí Cuồng Viên cao ba thước ở trước mặt nó giống như một đứa bé, làm cho Bạch Vũ có loại cảm giác như nhìn thấy Kim Cang lực sĩ.
Ánh mắt Nhạc Kỳ Nhân đầy sao giống như nhìn thấy bảo bối: Oa! Thật là may mắn, có thể gặp được một con Bạch Mao Tinh Tinh lớn như vậy, chúng ta phát tài!
Mọi người: ......
Đây là may mắn sao? Là xui xẻo mới đúng! Rõ ràng con Bạch Mao Tinh Tinh này là mãnh thú cấp bá chủ, cho dù toàn thân nó đều là báu vật, bọn họ cũng phải tiêu diệt nó mới có thể phát tài.
Sau khi Bạch Vũ thấy rõ cũng hít một hơi khí lạnh, lực công kích 32, lực phòng ngự 25, sức chịu đựng 29, chỉ cần trị số của Bạch Mao Tinh Tinh này cũng đã sắp tiếp cận Tứ giai.
Bát Tí Cuồng Viên sử dụng Huyền Vũ Kim Giáp đỡ đòn, vẫn bị một kích của nó làm mất đi một nửa sức chịu đựng.
Bạch Mao Tinh Tinh phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa, chấn động khiến toàn bộ khe núi đều không ngừng lắc lư. Nó tung người nhảy, thân hình thật lớn như đỉnh Thái Sơn đè ép nện xuống chỗ bọn họ.
Mau lui lại! Bạch Vũ tiện tay tạo ra một bức tường lửa, ngăn cản tầm mắt của nó, thân hình bạo lui.
Oanh ——
Tuyết trắng đầy núi bị hất tung lên giống như sóng biển, tràn ngập khắp núi, sóng khí khủng bố khuếch tán ra, giống như dao găm càn quét khắp núi non. Hoàng Kim Thứ Vị của Nhạc Kỳ Nhân tránh không kịp, bị đánh bay giống như quả cầu, nháy mắt trọng thương.
Sắc mặt Bạch Vũ trắng nhợt, mới giao thủ chưa đến hai hiệp, hai Triệu Hoán Thú đã bị thương nặng, cấp bậc áp chế thật sự là khủng bố, chỉ cần uy áp trên người nó cũng đã ép tới mức bọn họ thiếu chút nữa hộc máu.
Nhưng không có khả năng chạy trốn, tốc độ của Bạch Mạo Tinh Tinh quá nhanh, không ai có thể trốn đi được, muốn giữ mạng cũng chỉ có thể liều chết giết nó!
Tiểu Thanh, Bạo Liệt Lưu Hỏa! Bạch Vũ hô một tiếng, Tiểu Thanh lập tức ngầm hiểu, trốn lên trời cao, vòng đến phía sau Bạch Mao Tinh Tinh, đủ để cho băng tuyết ngập trời hóa thành Luyện Ngục Hỏa Cầu trực tiếp nổ mạnh lên phía sau lưng nó.
Bạch Mao Tinh Tinh thê lương rống giận, đau đớn kịch liệt làm cho nó gần như nhảy dựng lên, quay người lại nhấc tay đập một phát.
Tiểu Thanh suýt nữa bị đánh trúng, cả kinh liều mạng trốn lên hướng bầu trời. Bạch Vũ cũng sợ tới mức tim đập liên tục, Tiểu Thanh không phải hệ Thổ, lực phòng ngự cực kỳ thấp, nếu như bị đánh trúng một chút, lập tức sẽ quay trở về linh mạch của nàng chờ chết.
Bạch Mao Tinh Tinh thấy một kích không trúng, tức giận tới mức giơ chân, nhảy lên đuổi theo Tiểu Thanh.
Viêm Hạo Thiên bắt lấy cơ hội, lôi quang màu tím nháy mắt bổ vào trên đầu Bạch Mao Tinh Tinh, cả người Lưu Tinh Lôi Báo mang điện quang bổ nhào lên liều mạng cắn xé.
Bạch Mao Tinh Tinh vung tay một cái đã đánh bay Lưu Tinh Lôi Báo ra ngoài, đối với Lôi Hỏa của Viêm Hạo Thiên tuyệt không để ý, Lôi Hỏa có thể đánh cháy sém phần lớn rừng rậm, nhưng ở trên người nó chỉ giống như gãi ngứa.
Viêm Hạo Thiên đen mặt: Da Tinh Tinh này quá dầy!
Đánh vào mắt nó! Bạch Vũ thốt ra.
Hoàng Kim Thứ Vị của Nhạc Kỳ Nhân nháy mắt lủi đi, gai nhọn sắc bén trên người bắn ra như mưa, toàn bộ gai đều hướng vào mắt của Bạch Mao Tinh Tinh.
Bạch Mao Tinh Tinh giơ tay ngăn cản, hơn trăm gai nhọn đều đâm vào bàn tay thật lớn của nó. Trong nháy mắt, hỏa diễm của Tiểu Thanh đã đánh vào mắt của Bạch Mao Tinh Tinh.
Hai người ở trong doanh địa Tiềm Long cùng nhau luyện tập, ăn ý mười phần, loại phối hợp này thiên y vô phùng (không chê vào đâu được).
Hỏa diễm mang theo nhiệt độ đốt nóng làm bỏng mắt Bạch Mao Tinh Tinh, đau nhức và không thấy khiến cho nó lâm vào điên cuồng cực độ, sát khí cả người giống như đàn ngựa phi nhanh bắn ra bên ngoài, giẫm đạp tất cả chung quanh thành bùn nhão.
Núi non bắt đầu chấn động, khuếch tán ra bốn phía, khí thế tử vong làm cho thiên địa biến sắc. Bốn người chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, ngay cả hô hấp cũng không tự chủ được mà run run.
/731
|