Edit:V.O
Bắc La Quận Vương không biết Dạ Quân Mạc thật sự thích Bạch Vũ, theo biểu hiện của hắn trên Cung yến lần trước, hắn căn bản là người lãnh huyết tàn khốc, không gần nữ sắc, cứu Bạch Vũ phỏng chừng là vì Bạch Vũ là đệ tử được Vô Trần Cung lựa chọn, nếu như vậy nhất định cũng có đủ lý do có thể làm cho hắn ở lại.
Bắc La Quận Vương không để ý hình tượng gào thét đuổi theo, Mạc Điện, chuyện của Bắc La Quận Quốc ta, ngươi không cần can thiệp, về chuyện bảo vật trấn quốc của Bắc La, nếu bỏ lỡ cuộc nói chuyện hôm nay thì sẽ không còn chuyện gì để nói nữa.
Dạ Quân Mạc mắt lạnh nhìn Bắc La Quận Vương, Ngươi đang uy hiếp ta?
Thanh âm của hắn rất bình thản, lại hàn khí bức người, lộ ra một tia khinh thường. Con ngươi sâu không thấy đáy lạnh lùng, sát ý vô thanh vô thức từ đáy mắt chợt lóe lên rồi biến mất, khí thế sắc bén làm cho thiên địa vạn vật đều câm như hến, im lặng đáng sợ.
Cả người Bắc La Quận Vương cương cứng ngay tại chỗ, một cảm giác lạnh từ lòng bàn chân thẳng lên, hai chân như nhũn ra cơ hồ muốn ngồi phịch xuống, trơ mắt nhìn Dạ Quân Mạc biến mất trong tầm mắt, mới cảm giác mình được sống lại.
Ám Ưng đuổi theo Dạ Quân Mạc, vẻ mặt đau khổ, Thánh quân, đá niết bàn thật sự bỏ qua như vậy? Nó có thể làm cho thực lực của người khôi phục ít nhất năm thành!
Thực lực năm thành! Thực lực năm thành của Thánh quân cũng đủ hủy diệt toàn bộ Vân Vũ Thần Châu !
Có đá niết bàn, có thể làm cho Triệu hoán thú Hỏa hệ của Thánh quân khôi phục được thực lực vốn có, quan trọng hơn là khôi phục thực lực có thể làm cho thân thể của Dạ Quân Mạc chuyển biến tốt, thân thể hắn bởi vì không khống chế được Linh khí sớm đã vỡ nát, khôi phục thực lực có thể khiến cho hắn có đủ năng lực khống chế được lực lượng trong cơ thể.
Thân thể Dạ Quân Mạc đã sắp không chống đỡ nổi nữa, nếu không khôi phục một ít thực lực để khống chế Linh khí thì liền xong rồi. Đá niết bàn không chỉ có thể dùng để tu luyện, còn có thể cứu được mạng của hắn!
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt trả lời, Trở về tìm là được. Đá niết bàn thì tính là cái gì? Có quan trọng hơn nữa cũng kém một sợi lông của Bạch Vũ!
Ám Ưng lệ rơi đầy mặt, chúng ta đã tìm một vạn năm ở Bát Đại thế giới cũng không có thu hoạch, Thượng Quan Vân Trần biết Dạ Quân Mạc cần đá niết bàn, những khối đá niết bàn mà hắn phát hiện được đều thu vào trong Sáng Thế Thần Điện, muốn tìm được một khối nói dễ hơn làm. Thật vất vả gặp được một khối, vậy mà người lại bỏ qua, ai. . . . . .
Bên trong Bắc La thư các, Bách Lý Uy dẫn Cấm Vệ Quân tìm tòi trên thảm thư các đã bị thiêu hủy hơn phân nửa, lại không thu hoạch được gì, tức giận chửi ầm lên, Hủy thư các này đi cho ta, có khoét xuống ba tấc đất cũng phải đào nàng ta ra đây cho ta! Ta cũng không tin nàng ta còn có thể mọc cánh bay.
Vâng mọi người lưu loát phá bỏ thư các, dù sao cũng đã gần như bị thiêu hủy, cũng phải phá đi xây lại.
Răng rắc răng rắc ——
Thư các sắp sụp đổ đột nhiên phát ra tiếng vang lung lay sắp đổ, uy áp khủng bố ùn ùn kéo đến, giống như trong vô hình có một bàn tay to bao phủ bọn họ, làm người ta có loại cảm giác sợ hãi không thể động đậy.
Dạ Quân Mạc đột nhiên xuất hiện ở bên trong đống phế tích trong thư các, hắc bào ngạo nghễ giơ lên, quanh thân sát khí đáng sợ nhấc lên thiên địa phong vân, cuồng phong tàn sát bừa bãi, uy áp bốn phía toàn trường.
Tầm mắt của hắn đảo qua mọi người, dừng ở trên người Bách Lý Uy, lạnh như băng mở miệng: Bạch Vũ, ở đâu?
Sắc mặt Bách Lý Uy trắng bệch, bị ánh mắt nhìn chòng chọc khiến cả người hắn lạnh như băng, uy nghi miệt thị thiên hạ làm cho hắn có cảm giác mình như một con kiến tùy thời có thể bị bóp chết, miệng há ra lại không nói được một câu.
Tìm được rồi! Cơ quan ở trong này. Một Cấm Vệ Quân bỗng nhiên vui mừng kêu lên, xốc lên một cửa ngầm, một đạo Lưu Hỏa nháy mắt bay ra, đánh hắn bay ra ngoài.
Dạ Quân Mạc lập tức phi thân qua, lực lượng khủng bố từ trên người hắn vọt ra, ầm ầm khuếch tán ra, đẩy lui toàn bộ người chung quanh ra ngoài.
Bắc La Quận Vương không biết Dạ Quân Mạc thật sự thích Bạch Vũ, theo biểu hiện của hắn trên Cung yến lần trước, hắn căn bản là người lãnh huyết tàn khốc, không gần nữ sắc, cứu Bạch Vũ phỏng chừng là vì Bạch Vũ là đệ tử được Vô Trần Cung lựa chọn, nếu như vậy nhất định cũng có đủ lý do có thể làm cho hắn ở lại.
Bắc La Quận Vương không để ý hình tượng gào thét đuổi theo, Mạc Điện, chuyện của Bắc La Quận Quốc ta, ngươi không cần can thiệp, về chuyện bảo vật trấn quốc của Bắc La, nếu bỏ lỡ cuộc nói chuyện hôm nay thì sẽ không còn chuyện gì để nói nữa.
Dạ Quân Mạc mắt lạnh nhìn Bắc La Quận Vương, Ngươi đang uy hiếp ta?
Thanh âm của hắn rất bình thản, lại hàn khí bức người, lộ ra một tia khinh thường. Con ngươi sâu không thấy đáy lạnh lùng, sát ý vô thanh vô thức từ đáy mắt chợt lóe lên rồi biến mất, khí thế sắc bén làm cho thiên địa vạn vật đều câm như hến, im lặng đáng sợ.
Cả người Bắc La Quận Vương cương cứng ngay tại chỗ, một cảm giác lạnh từ lòng bàn chân thẳng lên, hai chân như nhũn ra cơ hồ muốn ngồi phịch xuống, trơ mắt nhìn Dạ Quân Mạc biến mất trong tầm mắt, mới cảm giác mình được sống lại.
Ám Ưng đuổi theo Dạ Quân Mạc, vẻ mặt đau khổ, Thánh quân, đá niết bàn thật sự bỏ qua như vậy? Nó có thể làm cho thực lực của người khôi phục ít nhất năm thành!
Thực lực năm thành! Thực lực năm thành của Thánh quân cũng đủ hủy diệt toàn bộ Vân Vũ Thần Châu !
Có đá niết bàn, có thể làm cho Triệu hoán thú Hỏa hệ của Thánh quân khôi phục được thực lực vốn có, quan trọng hơn là khôi phục thực lực có thể làm cho thân thể của Dạ Quân Mạc chuyển biến tốt, thân thể hắn bởi vì không khống chế được Linh khí sớm đã vỡ nát, khôi phục thực lực có thể khiến cho hắn có đủ năng lực khống chế được lực lượng trong cơ thể.
Thân thể Dạ Quân Mạc đã sắp không chống đỡ nổi nữa, nếu không khôi phục một ít thực lực để khống chế Linh khí thì liền xong rồi. Đá niết bàn không chỉ có thể dùng để tu luyện, còn có thể cứu được mạng của hắn!
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt trả lời, Trở về tìm là được. Đá niết bàn thì tính là cái gì? Có quan trọng hơn nữa cũng kém một sợi lông của Bạch Vũ!
Ám Ưng lệ rơi đầy mặt, chúng ta đã tìm một vạn năm ở Bát Đại thế giới cũng không có thu hoạch, Thượng Quan Vân Trần biết Dạ Quân Mạc cần đá niết bàn, những khối đá niết bàn mà hắn phát hiện được đều thu vào trong Sáng Thế Thần Điện, muốn tìm được một khối nói dễ hơn làm. Thật vất vả gặp được một khối, vậy mà người lại bỏ qua, ai. . . . . .
Bên trong Bắc La thư các, Bách Lý Uy dẫn Cấm Vệ Quân tìm tòi trên thảm thư các đã bị thiêu hủy hơn phân nửa, lại không thu hoạch được gì, tức giận chửi ầm lên, Hủy thư các này đi cho ta, có khoét xuống ba tấc đất cũng phải đào nàng ta ra đây cho ta! Ta cũng không tin nàng ta còn có thể mọc cánh bay.
Vâng mọi người lưu loát phá bỏ thư các, dù sao cũng đã gần như bị thiêu hủy, cũng phải phá đi xây lại.
Răng rắc răng rắc ——
Thư các sắp sụp đổ đột nhiên phát ra tiếng vang lung lay sắp đổ, uy áp khủng bố ùn ùn kéo đến, giống như trong vô hình có một bàn tay to bao phủ bọn họ, làm người ta có loại cảm giác sợ hãi không thể động đậy.
Dạ Quân Mạc đột nhiên xuất hiện ở bên trong đống phế tích trong thư các, hắc bào ngạo nghễ giơ lên, quanh thân sát khí đáng sợ nhấc lên thiên địa phong vân, cuồng phong tàn sát bừa bãi, uy áp bốn phía toàn trường.
Tầm mắt của hắn đảo qua mọi người, dừng ở trên người Bách Lý Uy, lạnh như băng mở miệng: Bạch Vũ, ở đâu?
Sắc mặt Bách Lý Uy trắng bệch, bị ánh mắt nhìn chòng chọc khiến cả người hắn lạnh như băng, uy nghi miệt thị thiên hạ làm cho hắn có cảm giác mình như một con kiến tùy thời có thể bị bóp chết, miệng há ra lại không nói được một câu.
Tìm được rồi! Cơ quan ở trong này. Một Cấm Vệ Quân bỗng nhiên vui mừng kêu lên, xốc lên một cửa ngầm, một đạo Lưu Hỏa nháy mắt bay ra, đánh hắn bay ra ngoài.
Dạ Quân Mạc lập tức phi thân qua, lực lượng khủng bố từ trên người hắn vọt ra, ầm ầm khuếch tán ra, đẩy lui toàn bộ người chung quanh ra ngoài.
/731
|