Băng Lam Tôn Giả cũng cười nói:
- Đúng vậy a, Truy Dương đạo huynh, nhìn ra được, Giang Trần này cũng không có sử dụng át chủ bài a.
Truy Dương lão quái giận dữ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lôi đài, trong mắt tràn đầy sát cơ không che dấu.
Một quyền của Lôi Cương Dương bị Giang Trần tiếp xuống, cũng cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng giận dữ, nhưng ý chí chiến đấu lại tăng thêm mãnh liệt.
Thét dài một tiếng:
- Quyền thứ nhất chỉ là món ăn khai vị, ngươi đón thêm mười quyền tám quyền nữa của ta thử xem.
Tiếng kêu gào cùng một chỗ, Thiên Địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang.
Chỉ thấy hai tay của Lôi Cương Dương giao thoa, quyền cương bạo tuôn, vô số quyền ảnh đột nhiên bạo lên, như suối phun tuôn ra, hóa thành Liệt Nhật đầy trời, trong lúc nhất thời, như một trận mưa sao băng, hóa thành Hỏa Vũ đầy trời.
Quyền cương dày đặc như thế, đã phong kín toàn bộ đường lui.
Giang Trần thấy thế, sắc mặt bình tĩnh, trong nội tâm không chút tạp niệm, như là gương sáng.
Vận dụng Thiên Mục Thần Đồng đến cực hạn, triển khai toàn bộ Thất Khiếu Thông Linh, Giang Trần ở một ý niệm, đã khám phá toàn bộ chân tủy của quyền thế kia.
Dưới chân di động, cánh tay của Giang Trần như thoi đưa, liên tục ra quyền.
Rầm rầm rầm…
Nắm đấm của Giang Trần như thổi tắt vật dễ cháy, một quyền một cái, chỉ trong một hô hấp, quyền cương như Hỏa Vũ đầy trời, lại bị Giang Trần đập nát, phá thành mảnh nhỏ, tán rơi trong không trung.
- Ta nói được thì làm được, nhường ngươi mười chiêu.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, trên mặt thong dong như cũ.
Lúc này Lôi Cương Dương có chút buồn bực rồi.
Một chiêu vừa rồi, chính là công kích mạnh nhất của Đại Nhật Bôn Lôi thủ, quyền cương Hóa Hình, khóa chết không gian, một khi bị bao phủ, vậy chỉ có thể bị khóa ở trong phạm vi công kích, bị quyền cương đánh chết, bị Lôi Điện Chi Lực nướng cháy, sau đó lại bị Hỏa nguyên lực đốt thành tro tàn.
Thế nhưng mà, một màn hắn tưởng tượng kia, căn bản không có xuất hiện.
Đối thủ, vậy mà dùng quyền đối quyền, dùng quyền kỹ áp chế quyền kỹ, phá vỡ Đại Nhật Bôn Lôi thủ mà hắn vẫn lấy làm tự hào.
Tự tin như Lôi Cương Dương, giờ khắc này trong lòng cũng rung động không hiểu.
Đây là một trong những tuyệt chiêu mà hắn vẫn lấy làm tự hào a, tuy còn không phải tuyệt kỹ ẩn giấu, nhưng thân thể công kích cường đại như vậy, hắn tự hỏi Long Cư Tuyết cũng không dám đối kháng chính diện.
Không nghĩ tới, yêu nghiệt thế tục ghê tởm kia, vậy mà dùng quyền đối quyền, phá tan quyền kỹ của hắn.
Kỳ thật không phải thực lực của Lôi Cương Dương không đủ, cũng không phải Đại Nhật Bôn Lôi thủ quá kém, mà là môn quyền kỹ này của Lôi Cương Dương, mặc kệ loại huyền ảo nào, đều bị Giang Trần khắc chế.
Đại Nhật Bôn Lôi thủ, căn bản là ở chỗ Viêm Lôi thân thể.
Một loại là Viêm Dương chi lực, một loại là Lôi Điện Chi Lực.
Thế nhưng mà phòng ngự của Giang Trần, căn bản không nhìn những công kích kèm theo này. Viêm Dương chi lực, làm sao phá vỡ lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích? Chẳng những không làm Giang Trần bị thương, còn bị hấp thu đại bộ phận.
Lôi Điện Chi Lực, nếu như đổi lại mấy tháng trước, có lẽ Giang Trần sẽ e ngại. Thế nhưng mà từ khi luyện hóa được Kim Thiền Lôi Vân Mộc, bản thể của Giang Trần, đối với Lôi Điện chi uy bình thường, đã sớm có thể bỏ qua rồi.
Cho nên, đối với Giang Trần mà nói, công kích kèm theo của môn quyền kỹ này, toàn bộ đều là phù vân, còn lại, là công kích của bản thân quyền cương.
Mà loại thân thể công kích này, đối với Giang Trần mà nói, có thể có bao nhiêu lực uy hiếp?
Chứng kiến biến cố trên lôi đài, dù tỉnh táo như Long Cư Tuyết, lông mày cũng hơi nhéo một cái. Trải qua thời gian dài, nàng một mực kiên định cho rằng, mình là Tiên Thiên thân thể, một khi tiến vào tông môn, sẽ như Long quy biển cả, Hổ nhập sơn lâm, tuyệt đối có thể nhất phi trùng thiên, vung tất cả mọi người ở sau lưng.
Về phần Giang Trần, Long Cư Tuyết càng không thèm nhìn, cảm thấy hắn không có tài nguyên của tông môn, dù có chút tiến bộ, cũng không đủ để uy hiếp được nàng, thậm chí ngay cả tư cách để cho nàng tự mình động thủ cũng không có.
Thế nhưng mà, cho đến giờ phút này, nàng mới phát hiện, mình sai rồi, sai lợi hại.
Nếu nói loại người như Hà Yến và Hải Thiên, bị Giang Trần giết chết đánh tàn, trong nội tâm Long Cư Tuyết không có nửa điểm gợn sóng, như vậy Sở Tinh Hán bị thua, đã để cho Long Cư Tuyết hơi có chút giật mình.
Hôm nay trận chiến kia, Giang Trần cường thế, phá tan quyền thuật của Lôi Cương Dương.
Chỉ điểm này, coi như là Long Cư Tuyết, không thừa nhận cũng không được, chỉ sợ nàng cũng không làm được. Lôi Cương Dương là thân thể đối chiến vô địch, Long Cư Tuyết rất rõ ràng.
Nếu như dùng quyền đối quyền, Long Cư Tuyết nàng sẽ thua rất thảm.
Thế nhưng mà, Giang Trần lại có thể dùng quyền đối quyền, áp chế Lôi Cương Dương.
Cái này chẳng phải là nói, năng lực thân thể đối chiến của Giang Trần, so với Lôi Cương Dương còn mạnh hơn?
Trong lúc nhất thời, Long Cư Tuyết thu hồi tất cả khinh thị trước kia, bắt đầu chăm chú cân nhắc vấn đề này. Nàng rốt cục nhận thức đến, Giang Trần muốn khiêu chiến nàng, đây cũng không phải là một câu nói suông.
Giang Trần này, tuyệt đối đến có chuẩn bị. Mục đích của hắn, chính là muốn ở trên lôi đài, tranh cao thấp với Long Cư Tuyết nàng.
- Nghiệt súc Giang Trần này, Long Cư Tuyết ta ngược lại là khinh thị ngươi. Cũng tốt, nếu ngươi không có một chút thực lực, lúc ta hành hạ chết ngươi, sẽ không có thú vị gì. Ngươi càng cường, lúc ta hành hạ ngươi đến chết, sẽ càng hưng phấn. Bất quá trước đó, bổn tiểu thư ngược lại muốn nhìn, ngươi qua cửa ải của Lôi Cương Dương như thế nào.
Long Cư Tuyết rất rõ ràng thực lực của Lôi Cương Dương, Đại Nhật Bôn Lôi thủ chỉ là một môn vũ kỹ của hắn mà thôi, Lôi Cương Dương này với tư cách đệ nhất nhân ngày xưa của tông môn, nên có rất nhiều thủ đoạn ẩn giấu.
Quả nhiên, sau khi Lôi Cương Dương giận dữ, khóe miệng đột nhiên tràn ra một tia cười lạnh. Hai tay trảo một cái, một thanh kiếm màu đen xuất hiện trên tay hắn.
Kiếm này rộng ba chỉ, thân kiếm dài như cánh tay người trưởng thành.
Kiếm này trong tay, làm cho khí thế cả người Lôi Cương Dương, đột nhiên tăng lên gấp đôi.
Thúc giục Linh lực, quanh thân Hắc Kiếm kia lập tức ngưng tụ ra từng đạo gợn sóng tử sắc, như vô số con rắn nhỏ màu tím, không ngừng vây quanh thân kiếm.
Điện xà tử sắc kia, trông rất sống động, phảng phất tùy thời sẽ sống lại, hơn nữa số lượng là càng tụ càng nhiều, cho người một loại cảm giác run rẩy.
- Giang Trần, quyền kỹ của ngươi rất cao minh, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi phá Lôi Đình chi kiếm của ta như thế nào.
Lôi Cương Dương thật sự tức giận rồi, lúc này đây, hắn đã vận dụng binh khí ẩn giấu.
Kiếm này, nhìn khí chất, lại có một loại viên mãn, hoàn toàn nhìn không ra sơ hở gì, chỉ xem xét, liền cho người cảm giác khí thế thôn thiên.
- Lôi Đình chi kiếm? Linh khí chín luyện viên mãn.
- Chậc chậc, không hổ là đệ nhất nhân của Tử Dương Tông ngày xưa a, Linh khí chín luyện, đó là binh khí đỉnh phong của Tiên cảnh, hoàn toàn có thể miểu sát hết thảy thần binh Linh giai a.
- Đúng vậy a, Truy Dương đạo huynh, nhìn ra được, Giang Trần này cũng không có sử dụng át chủ bài a.
Truy Dương lão quái giận dữ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lôi đài, trong mắt tràn đầy sát cơ không che dấu.
Một quyền của Lôi Cương Dương bị Giang Trần tiếp xuống, cũng cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng giận dữ, nhưng ý chí chiến đấu lại tăng thêm mãnh liệt.
Thét dài một tiếng:
- Quyền thứ nhất chỉ là món ăn khai vị, ngươi đón thêm mười quyền tám quyền nữa của ta thử xem.
Tiếng kêu gào cùng một chỗ, Thiên Địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang.
Chỉ thấy hai tay của Lôi Cương Dương giao thoa, quyền cương bạo tuôn, vô số quyền ảnh đột nhiên bạo lên, như suối phun tuôn ra, hóa thành Liệt Nhật đầy trời, trong lúc nhất thời, như một trận mưa sao băng, hóa thành Hỏa Vũ đầy trời.
Quyền cương dày đặc như thế, đã phong kín toàn bộ đường lui.
Giang Trần thấy thế, sắc mặt bình tĩnh, trong nội tâm không chút tạp niệm, như là gương sáng.
Vận dụng Thiên Mục Thần Đồng đến cực hạn, triển khai toàn bộ Thất Khiếu Thông Linh, Giang Trần ở một ý niệm, đã khám phá toàn bộ chân tủy của quyền thế kia.
Dưới chân di động, cánh tay của Giang Trần như thoi đưa, liên tục ra quyền.
Rầm rầm rầm…
Nắm đấm của Giang Trần như thổi tắt vật dễ cháy, một quyền một cái, chỉ trong một hô hấp, quyền cương như Hỏa Vũ đầy trời, lại bị Giang Trần đập nát, phá thành mảnh nhỏ, tán rơi trong không trung.
- Ta nói được thì làm được, nhường ngươi mười chiêu.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, trên mặt thong dong như cũ.
Lúc này Lôi Cương Dương có chút buồn bực rồi.
Một chiêu vừa rồi, chính là công kích mạnh nhất của Đại Nhật Bôn Lôi thủ, quyền cương Hóa Hình, khóa chết không gian, một khi bị bao phủ, vậy chỉ có thể bị khóa ở trong phạm vi công kích, bị quyền cương đánh chết, bị Lôi Điện Chi Lực nướng cháy, sau đó lại bị Hỏa nguyên lực đốt thành tro tàn.
Thế nhưng mà, một màn hắn tưởng tượng kia, căn bản không có xuất hiện.
Đối thủ, vậy mà dùng quyền đối quyền, dùng quyền kỹ áp chế quyền kỹ, phá vỡ Đại Nhật Bôn Lôi thủ mà hắn vẫn lấy làm tự hào.
Tự tin như Lôi Cương Dương, giờ khắc này trong lòng cũng rung động không hiểu.
Đây là một trong những tuyệt chiêu mà hắn vẫn lấy làm tự hào a, tuy còn không phải tuyệt kỹ ẩn giấu, nhưng thân thể công kích cường đại như vậy, hắn tự hỏi Long Cư Tuyết cũng không dám đối kháng chính diện.
Không nghĩ tới, yêu nghiệt thế tục ghê tởm kia, vậy mà dùng quyền đối quyền, phá tan quyền kỹ của hắn.
Kỳ thật không phải thực lực của Lôi Cương Dương không đủ, cũng không phải Đại Nhật Bôn Lôi thủ quá kém, mà là môn quyền kỹ này của Lôi Cương Dương, mặc kệ loại huyền ảo nào, đều bị Giang Trần khắc chế.
Đại Nhật Bôn Lôi thủ, căn bản là ở chỗ Viêm Lôi thân thể.
Một loại là Viêm Dương chi lực, một loại là Lôi Điện Chi Lực.
Thế nhưng mà phòng ngự của Giang Trần, căn bản không nhìn những công kích kèm theo này. Viêm Dương chi lực, làm sao phá vỡ lân giáp của Chu Lân Hỏa Tích? Chẳng những không làm Giang Trần bị thương, còn bị hấp thu đại bộ phận.
Lôi Điện Chi Lực, nếu như đổi lại mấy tháng trước, có lẽ Giang Trần sẽ e ngại. Thế nhưng mà từ khi luyện hóa được Kim Thiền Lôi Vân Mộc, bản thể của Giang Trần, đối với Lôi Điện chi uy bình thường, đã sớm có thể bỏ qua rồi.
Cho nên, đối với Giang Trần mà nói, công kích kèm theo của môn quyền kỹ này, toàn bộ đều là phù vân, còn lại, là công kích của bản thân quyền cương.
Mà loại thân thể công kích này, đối với Giang Trần mà nói, có thể có bao nhiêu lực uy hiếp?
Chứng kiến biến cố trên lôi đài, dù tỉnh táo như Long Cư Tuyết, lông mày cũng hơi nhéo một cái. Trải qua thời gian dài, nàng một mực kiên định cho rằng, mình là Tiên Thiên thân thể, một khi tiến vào tông môn, sẽ như Long quy biển cả, Hổ nhập sơn lâm, tuyệt đối có thể nhất phi trùng thiên, vung tất cả mọi người ở sau lưng.
Về phần Giang Trần, Long Cư Tuyết càng không thèm nhìn, cảm thấy hắn không có tài nguyên của tông môn, dù có chút tiến bộ, cũng không đủ để uy hiếp được nàng, thậm chí ngay cả tư cách để cho nàng tự mình động thủ cũng không có.
Thế nhưng mà, cho đến giờ phút này, nàng mới phát hiện, mình sai rồi, sai lợi hại.
Nếu nói loại người như Hà Yến và Hải Thiên, bị Giang Trần giết chết đánh tàn, trong nội tâm Long Cư Tuyết không có nửa điểm gợn sóng, như vậy Sở Tinh Hán bị thua, đã để cho Long Cư Tuyết hơi có chút giật mình.
Hôm nay trận chiến kia, Giang Trần cường thế, phá tan quyền thuật của Lôi Cương Dương.
Chỉ điểm này, coi như là Long Cư Tuyết, không thừa nhận cũng không được, chỉ sợ nàng cũng không làm được. Lôi Cương Dương là thân thể đối chiến vô địch, Long Cư Tuyết rất rõ ràng.
Nếu như dùng quyền đối quyền, Long Cư Tuyết nàng sẽ thua rất thảm.
Thế nhưng mà, Giang Trần lại có thể dùng quyền đối quyền, áp chế Lôi Cương Dương.
Cái này chẳng phải là nói, năng lực thân thể đối chiến của Giang Trần, so với Lôi Cương Dương còn mạnh hơn?
Trong lúc nhất thời, Long Cư Tuyết thu hồi tất cả khinh thị trước kia, bắt đầu chăm chú cân nhắc vấn đề này. Nàng rốt cục nhận thức đến, Giang Trần muốn khiêu chiến nàng, đây cũng không phải là một câu nói suông.
Giang Trần này, tuyệt đối đến có chuẩn bị. Mục đích của hắn, chính là muốn ở trên lôi đài, tranh cao thấp với Long Cư Tuyết nàng.
- Nghiệt súc Giang Trần này, Long Cư Tuyết ta ngược lại là khinh thị ngươi. Cũng tốt, nếu ngươi không có một chút thực lực, lúc ta hành hạ chết ngươi, sẽ không có thú vị gì. Ngươi càng cường, lúc ta hành hạ ngươi đến chết, sẽ càng hưng phấn. Bất quá trước đó, bổn tiểu thư ngược lại muốn nhìn, ngươi qua cửa ải của Lôi Cương Dương như thế nào.
Long Cư Tuyết rất rõ ràng thực lực của Lôi Cương Dương, Đại Nhật Bôn Lôi thủ chỉ là một môn vũ kỹ của hắn mà thôi, Lôi Cương Dương này với tư cách đệ nhất nhân ngày xưa của tông môn, nên có rất nhiều thủ đoạn ẩn giấu.
Quả nhiên, sau khi Lôi Cương Dương giận dữ, khóe miệng đột nhiên tràn ra một tia cười lạnh. Hai tay trảo một cái, một thanh kiếm màu đen xuất hiện trên tay hắn.
Kiếm này rộng ba chỉ, thân kiếm dài như cánh tay người trưởng thành.
Kiếm này trong tay, làm cho khí thế cả người Lôi Cương Dương, đột nhiên tăng lên gấp đôi.
Thúc giục Linh lực, quanh thân Hắc Kiếm kia lập tức ngưng tụ ra từng đạo gợn sóng tử sắc, như vô số con rắn nhỏ màu tím, không ngừng vây quanh thân kiếm.
Điện xà tử sắc kia, trông rất sống động, phảng phất tùy thời sẽ sống lại, hơn nữa số lượng là càng tụ càng nhiều, cho người một loại cảm giác run rẩy.
- Giang Trần, quyền kỹ của ngươi rất cao minh, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi phá Lôi Đình chi kiếm của ta như thế nào.
Lôi Cương Dương thật sự tức giận rồi, lúc này đây, hắn đã vận dụng binh khí ẩn giấu.
Kiếm này, nhìn khí chất, lại có một loại viên mãn, hoàn toàn nhìn không ra sơ hở gì, chỉ xem xét, liền cho người cảm giác khí thế thôn thiên.
- Lôi Đình chi kiếm? Linh khí chín luyện viên mãn.
- Chậc chậc, không hổ là đệ nhất nhân của Tử Dương Tông ngày xưa a, Linh khí chín luyện, đó là binh khí đỉnh phong của Tiên cảnh, hoàn toàn có thể miểu sát hết thảy thần binh Linh giai a.
/3612
|