Kim Ấn Quân Chủ nhếch miệng cười cười, trên mặt xẹt qua vẻ tàn khốc.
- Ngươi cũng biết, trước kia tất cả người tới chỗ này, đáp án của bọn hắn, đều làm ta rất thất vọng.
- Cho nên, bọn hắn ở dưới một kích toàn lực của ngươi, đều chết hết?
- Đúng vậy, ngươi rất thông minh.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh ngạo cười nói.
- Ngươi cũng đồng dạng. Đừng tưởng rằng ngươi có át chủ bài, có bổn sự đặc thù gì, có thể khiêng một kích cuồng bạo của ta. Nhớ kỹ, Nguyên Từ kính đã chiết xạ ra tất cả ý niệm trong đầu của ngươi, ngươi có bao nhiêu át chủ bài, ta đã rất rõ ràng. Cho nên, một kích cuồng bạo của ta, nhất định sẽ cân nhắc tất cả át chủ bài của ngươi vào trong đó, tuyệt đối sẽ không cho ngươi bất luận cơ hội nào.
- Nói cách khác, sống hay chết, mấu chốt ở trả lời vấn đề như thế nào?
Giang Trần có chút bó tay rồi.
Kim Ấn Quân Chủ này thật đúng là hiếm thấy, vậy mà định ra quy củ như vậy.
- Không nên nói ta hiếm thấy, ta chẳng qua là Khôi Lỗi của Nguyên Từ Kim Sơn, do người luyện chế chưởng khống, ta làm hết thảy, đều là do ý niệm của hắn sai sử. Chỉ có người thông qua khảo hạch, mới có thể được Nguyên Từ Chi Tâm, luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn, thay thế nguyên chủ nhân, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn truyền thừa, trở thành tân chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Trước đó, chỉ huy ta hành động, vĩnh viễn là ý chí của nguyên chủ nhân.
- Nguyên chủ nhân? Hắn là ai?
- Ta không biết.
Kim Ấn Quân Chủ lắc đầu.
- Hắn chỉ để lại một đạo ý niệm trong đầu ta, Nguyên Từ Kim Sơn này khi nào xuất hiện, làm sao ở đây, ta một mực không biết. Từ khi ta thai nghén sinh ra, đạt được linh thức đến nay, liền tiếp nhận ý chí kia chi phối. Nguyên chủ nhân rốt cuộc là ai, ta cũng không biết. Ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, cũng không chiếm được đáp án.
Bỗng nhiên sắc mặt của Kim Ấn Quân Chủ trầm xuống:
- Tốt rồi, nhân loại, nể tình ngươi và những người khác không quá đồng dạng, ta đã dong dài với ngươi rất nhiều. Kế tiếp, đến phiên ngươi trả lời vấn đề của ta.
Biểu lộ của Giang Trần nghiêm túc, gật gật đầu:
- Tốt, ngươi hỏi đi.
- Vấn đề của ta là như thế này. Giống như ta, loại Linh thể không cha không mẹ, không phải nhân gian huyết nhục, dùng thiên địa linh lực ngưng tụ mà sinh, làm sao thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn? Thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, phải chăng có thể còn sống?
- Đây là một chuyện sao? Rõ ràng là hai vấn đề.
- Là hai vấn đề, nhưng bản chất chỉ có một.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh đạm nói.
Giang Trần nở nụ cười:
- Kim Ấn Quân Chủ, ta chỉ hỏi ngươi, nếu như ta trả lời thoả mãn, một chiêu kia của ngươi, có hạ thủ lưu tình hay không?
- Nói nhảm, chỉ cần câu trả lời của ngươi, có thể làm cho ta thoả mãn, không phải cố làm ra vẻ gạt ta, vậy thì khẳng định có thể làm cho ta thoả mãn. Chỉ cần ta thoả mãn, một chiêu kia, ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình. Nhớ kỹ, đừng cầm chuyện ma quỷ đến hù ta. Những người trước kia, là ưa thích đùa nghịch tiểu thông minh, càng thêm chọc giận ta.
Giang Trần nhẹ gật đầu, khoan thai cười cười:
- Những người trước kia, bọn hắn nhất định là không trả lời được vấn đề này của ngươi. Bất quá, ta lại ngoại lệ.
- A? Tự tin như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh.
- Đúng vậy.
Giang Trần như đã tính trước.
- Hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết, ở giữa thiên địa, Linh thể vô số, đại đa số đều là tự do. Nhưng mà, linh thể của ngươi, là Linh lực của tòa Nguyên Từ Kim Sơn này thai nghén mà sinh, muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, tuyệt không có dễ dàng như vậy. Đương nhiên, biện pháp vẫn phải có.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ mặt không biểu tình, đôi mắt gắt gao nhìn thẳng Giang Trần, Nguyên Từ kính kia không ngừng bắn ra hào quang, ý đồ phản xạ ý niệm trong đầu Giang Trần ra.
Bất quá, Bàn Thạch Chi Tâm của Giang Trần phòng ngự, lại làm cho Nguyên Từ kính không công thối lui.
- Được rồi, nhân loại, ta thừa nhận, ngươi cùng những người trước kia bất đồng. Những người kia, cơ hồ đều không suy nghĩ, lập tức nói cho ta biết, ta có thể thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, sau khi thoát ly, cũng có thể sống sót. Bất quá, Nguyên Từ kính rất nhanh có thể chiết xạ ra nội tâm của bọn hắn, vạch trần bọn chúng nói dối. Trên thực tế, bọn hắn căn bản không biết vấn đề này, trả lời, cũng là vì nịnh nọt ta, qua loa cho xong.
- Ngươi bất đồng bọn họ, ngươi so với bọn hắn càng thông minh. Ít nhất, ta không tìm được chứng cứ ngươi nói láo. Cho nên, một kích này của ta, sẽ không dùng hết toàn lực, chỉ sử dụng bảy thành lực lượng. Tuy như vậy ngươi cũng chưa chắc gánh vác được, nhưng ít ra cho ngươi một đường sinh cơ.
Kim Ấn Quân Chủ vậy mà rất có nguyên tắc.
Nguyên Từ kính không có chiết xạ ra thế giới nội tâm của Giang Trần, tìm không thấy chứng cứ Giang Trần nói dối, cho nên, tiếp theo công kích, hắn không dùng toàn lực, chỉ dùng bảy thành lực lượng.
Giang Trần cười ha ha:
- Câu trả lời của ta, còn chưa kết thúc. Chẳng lẽ, Quân Chủ đại nhân ngươi, không có hứng thú nghe ta nói hết sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ:
- Có ý tứ gì? Ngươi... hẳn là ngươi còn có phương pháp để cho ta ly khai?
Giang Trần dứt khoát gật đầu:
- Biện pháp, ta tự nhiên có. Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, biện pháp này, rất khó.
- Khó bao nhiêu?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
- Khó, cực khó. Nếu như không có ngoại lực trợ giúp, tuyệt đối không có khả năng.
Giang Trần thở dài.
- Nói như thế nào?
Kim Ấn Quân Chủ không ngừng quan sát Nguyên Từ kính, phát hiện cho tới bây giờ, nhân loại này cũng không có nói dối, Nguyên Từ kính cũng không có bất kỳ chấn động.
Cho nên, Kim Ấn Quân Chủ lựa chọn hỏi tiếp.
- Ngươi nói cho ta biết, mặc kệ khó bao nhiêu, chỉ cần ngươi nói cho ta biết biện pháp, dù không thể thực hiện cũng không sao. Chỉ cần ngươi không nói sai, ta ra chiêu, có thể khống chế ở ba thành. Ba thành, ngươi sẽ có một nửa hi vọng khiêng qua.
Kim Ấn Quân Chủ động tâm.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ là một Linh thể, nhưng so với nhân loại, nó lại ít đi vài phần gian trá.
Kim Ấn Quân Chủ đã nói như vậy, liền đại biểu cho nó nghĩ như vậy.
Giang Trần trầm ngâm một lát, gật đầu nói:
- Ngươi muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn này, trừ khi lực lượng của ngươi, có thể thức tỉnh đến cấp độ siêu việt Nguyên Từ Kim Sơn. Nhưng mà, ngươi cũng biết, Linh thể như ngươi, là Nguyên Từ Kim Sơn thai nghén thành, trình độ thức tỉnh của ngươi lại cao, cũng không có khả năng siêu việt bản thân Nguyên Từ Kim Sơn, cho nên, đây là một nghịch biện. Từ trên lý luận mà nói, ngươi vĩnh viễn không thoát ly được Nguyên Từ Kim Sơn. Trừ khi…
- Trừ khi cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ vội vàng hỏi.
- Trừ khi ngươi được ngoại lực trợ giúp. Hoặc là, chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn, nguyện ý bỏ qua Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi hấp thu toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn, để bản thân ngươi trở thành Nguyên Từ Kim Sơn, hoặc là nói, để cho Nguyên Từ Kim Sơn biến thành ngươi.
- Ý của ngươi là, ta và Nguyên Từ Kim Sơn, hoàn toàn dung hợp?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
- Ngươi cũng biết, trước kia tất cả người tới chỗ này, đáp án của bọn hắn, đều làm ta rất thất vọng.
- Cho nên, bọn hắn ở dưới một kích toàn lực của ngươi, đều chết hết?
- Đúng vậy, ngươi rất thông minh.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh ngạo cười nói.
- Ngươi cũng đồng dạng. Đừng tưởng rằng ngươi có át chủ bài, có bổn sự đặc thù gì, có thể khiêng một kích cuồng bạo của ta. Nhớ kỹ, Nguyên Từ kính đã chiết xạ ra tất cả ý niệm trong đầu của ngươi, ngươi có bao nhiêu át chủ bài, ta đã rất rõ ràng. Cho nên, một kích cuồng bạo của ta, nhất định sẽ cân nhắc tất cả át chủ bài của ngươi vào trong đó, tuyệt đối sẽ không cho ngươi bất luận cơ hội nào.
- Nói cách khác, sống hay chết, mấu chốt ở trả lời vấn đề như thế nào?
Giang Trần có chút bó tay rồi.
Kim Ấn Quân Chủ này thật đúng là hiếm thấy, vậy mà định ra quy củ như vậy.
- Không nên nói ta hiếm thấy, ta chẳng qua là Khôi Lỗi của Nguyên Từ Kim Sơn, do người luyện chế chưởng khống, ta làm hết thảy, đều là do ý niệm của hắn sai sử. Chỉ có người thông qua khảo hạch, mới có thể được Nguyên Từ Chi Tâm, luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn, thay thế nguyên chủ nhân, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn truyền thừa, trở thành tân chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Trước đó, chỉ huy ta hành động, vĩnh viễn là ý chí của nguyên chủ nhân.
- Nguyên chủ nhân? Hắn là ai?
- Ta không biết.
Kim Ấn Quân Chủ lắc đầu.
- Hắn chỉ để lại một đạo ý niệm trong đầu ta, Nguyên Từ Kim Sơn này khi nào xuất hiện, làm sao ở đây, ta một mực không biết. Từ khi ta thai nghén sinh ra, đạt được linh thức đến nay, liền tiếp nhận ý chí kia chi phối. Nguyên chủ nhân rốt cuộc là ai, ta cũng không biết. Ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, cũng không chiếm được đáp án.
Bỗng nhiên sắc mặt của Kim Ấn Quân Chủ trầm xuống:
- Tốt rồi, nhân loại, nể tình ngươi và những người khác không quá đồng dạng, ta đã dong dài với ngươi rất nhiều. Kế tiếp, đến phiên ngươi trả lời vấn đề của ta.
Biểu lộ của Giang Trần nghiêm túc, gật gật đầu:
- Tốt, ngươi hỏi đi.
- Vấn đề của ta là như thế này. Giống như ta, loại Linh thể không cha không mẹ, không phải nhân gian huyết nhục, dùng thiên địa linh lực ngưng tụ mà sinh, làm sao thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn? Thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, phải chăng có thể còn sống?
- Đây là một chuyện sao? Rõ ràng là hai vấn đề.
- Là hai vấn đề, nhưng bản chất chỉ có một.
Kim Ấn Quân Chủ lãnh đạm nói.
Giang Trần nở nụ cười:
- Kim Ấn Quân Chủ, ta chỉ hỏi ngươi, nếu như ta trả lời thoả mãn, một chiêu kia của ngươi, có hạ thủ lưu tình hay không?
- Nói nhảm, chỉ cần câu trả lời của ngươi, có thể làm cho ta thoả mãn, không phải cố làm ra vẻ gạt ta, vậy thì khẳng định có thể làm cho ta thoả mãn. Chỉ cần ta thoả mãn, một chiêu kia, ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình. Nhớ kỹ, đừng cầm chuyện ma quỷ đến hù ta. Những người trước kia, là ưa thích đùa nghịch tiểu thông minh, càng thêm chọc giận ta.
Giang Trần nhẹ gật đầu, khoan thai cười cười:
- Những người trước kia, bọn hắn nhất định là không trả lời được vấn đề này của ngươi. Bất quá, ta lại ngoại lệ.
- A? Tự tin như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ cười lạnh.
- Đúng vậy.
Giang Trần như đã tính trước.
- Hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết, ở giữa thiên địa, Linh thể vô số, đại đa số đều là tự do. Nhưng mà, linh thể của ngươi, là Linh lực của tòa Nguyên Từ Kim Sơn này thai nghén mà sinh, muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, tuyệt không có dễ dàng như vậy. Đương nhiên, biện pháp vẫn phải có.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ mặt không biểu tình, đôi mắt gắt gao nhìn thẳng Giang Trần, Nguyên Từ kính kia không ngừng bắn ra hào quang, ý đồ phản xạ ý niệm trong đầu Giang Trần ra.
Bất quá, Bàn Thạch Chi Tâm của Giang Trần phòng ngự, lại làm cho Nguyên Từ kính không công thối lui.
- Được rồi, nhân loại, ta thừa nhận, ngươi cùng những người trước kia bất đồng. Những người kia, cơ hồ đều không suy nghĩ, lập tức nói cho ta biết, ta có thể thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, sau khi thoát ly, cũng có thể sống sót. Bất quá, Nguyên Từ kính rất nhanh có thể chiết xạ ra nội tâm của bọn hắn, vạch trần bọn chúng nói dối. Trên thực tế, bọn hắn căn bản không biết vấn đề này, trả lời, cũng là vì nịnh nọt ta, qua loa cho xong.
- Ngươi bất đồng bọn họ, ngươi so với bọn hắn càng thông minh. Ít nhất, ta không tìm được chứng cứ ngươi nói láo. Cho nên, một kích này của ta, sẽ không dùng hết toàn lực, chỉ sử dụng bảy thành lực lượng. Tuy như vậy ngươi cũng chưa chắc gánh vác được, nhưng ít ra cho ngươi một đường sinh cơ.
Kim Ấn Quân Chủ vậy mà rất có nguyên tắc.
Nguyên Từ kính không có chiết xạ ra thế giới nội tâm của Giang Trần, tìm không thấy chứng cứ Giang Trần nói dối, cho nên, tiếp theo công kích, hắn không dùng toàn lực, chỉ dùng bảy thành lực lượng.
Giang Trần cười ha ha:
- Câu trả lời của ta, còn chưa kết thúc. Chẳng lẽ, Quân Chủ đại nhân ngươi, không có hứng thú nghe ta nói hết sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ:
- Có ý tứ gì? Ngươi... hẳn là ngươi còn có phương pháp để cho ta ly khai?
Giang Trần dứt khoát gật đầu:
- Biện pháp, ta tự nhiên có. Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, biện pháp này, rất khó.
- Khó bao nhiêu?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
- Khó, cực khó. Nếu như không có ngoại lực trợ giúp, tuyệt đối không có khả năng.
Giang Trần thở dài.
- Nói như thế nào?
Kim Ấn Quân Chủ không ngừng quan sát Nguyên Từ kính, phát hiện cho tới bây giờ, nhân loại này cũng không có nói dối, Nguyên Từ kính cũng không có bất kỳ chấn động.
Cho nên, Kim Ấn Quân Chủ lựa chọn hỏi tiếp.
- Ngươi nói cho ta biết, mặc kệ khó bao nhiêu, chỉ cần ngươi nói cho ta biết biện pháp, dù không thể thực hiện cũng không sao. Chỉ cần ngươi không nói sai, ta ra chiêu, có thể khống chế ở ba thành. Ba thành, ngươi sẽ có một nửa hi vọng khiêng qua.
Kim Ấn Quân Chủ động tâm.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ là một Linh thể, nhưng so với nhân loại, nó lại ít đi vài phần gian trá.
Kim Ấn Quân Chủ đã nói như vậy, liền đại biểu cho nó nghĩ như vậy.
Giang Trần trầm ngâm một lát, gật đầu nói:
- Ngươi muốn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn này, trừ khi lực lượng của ngươi, có thể thức tỉnh đến cấp độ siêu việt Nguyên Từ Kim Sơn. Nhưng mà, ngươi cũng biết, Linh thể như ngươi, là Nguyên Từ Kim Sơn thai nghén thành, trình độ thức tỉnh của ngươi lại cao, cũng không có khả năng siêu việt bản thân Nguyên Từ Kim Sơn, cho nên, đây là một nghịch biện. Từ trên lý luận mà nói, ngươi vĩnh viễn không thoát ly được Nguyên Từ Kim Sơn. Trừ khi…
- Trừ khi cái gì?
Kim Ấn Quân Chủ vội vàng hỏi.
- Trừ khi ngươi được ngoại lực trợ giúp. Hoặc là, chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn, nguyện ý bỏ qua Nguyên Từ Kim Sơn, cho ngươi hấp thu toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn, để bản thân ngươi trở thành Nguyên Từ Kim Sơn, hoặc là nói, để cho Nguyên Từ Kim Sơn biến thành ngươi.
- Ý của ngươi là, ta và Nguyên Từ Kim Sơn, hoàn toàn dung hợp?
Kim Ấn Quân Chủ hỏi.
/3612
|