Đế Phất Y gõ ngón tay trên mặt bàn suy tư. Có vẻ như người sau màn đã đánh cắp thi thể hai người kia là cao thủ trong cao thủ, chẳng những am hiểu thuật chế tác con rối, bản lĩnh che dấu hơi thở cũng rất lợi hại.
Thông qua những cảnh ký ức trong mộng của con ngao, hắn đã nhìn thấy rõ ràng gương mặt và bản lĩnh của hai thi độc. Dường như có người nào đó đã cố ý tạo ra con rối thi, hơn nữa con rối thi còn chứa kịch độc! Những khía cạnh khác cũng đều đầy đủ.
Nếu không phải hắn đã nhìn thấy rõ ràng, đoán chừng sẽ trực tiếp liên hệ tới con rối sư ——
Nếu con rối thi độc được điều khiển bởi con rối sư, cho dù trên người có oán khí cũng sẽ không quá nồng.
Trong khi Cố Tích Cửu gặp phải hai thi độc này, oán khí đã bị khống chế. Nếu hắn đoán không sai, sau khi Dung Ngôn và Cố Thiên Tình chết, hồn phách đã không chuyển nhập vào đạo luân hồi, mà đã bị người khống chế. Sau khi thân thể bọn họ bị biến thành thi độc, hồn phách cũng bị giam giữ vào trong thi thể không thoát ra được. Hơn nữa hồn phách bọn họ chắc chắn đã bị hạ cấm chú nào đó, khiến cho bọn họ lúc nào cũng lâm vào trong luân hồi bị chém đầu, lúc này mới khiến cho oán khí bọn họ ngập lên tận trời, cũng xem Cố Tích Cửu trở thành nơi trút oán khí.
Vì thế chúng đã tự động tìm kiếm Cố Tích Cửu. Bởi vì chúng không phải là vật còn sống, vậy nên kết giới do hắn thiết lập bên ngoài rừng rậm hắc ám không thể nào ngăn cản được chúng ——
Là ai có mối hận lớn như vậy với Cố Tích Cửu, một lòng muốn đưa nàng vào chỗ chết?
Mặc dù Cố Tích Cửu đắc tội với không ít người, nhưng không có người nào có bản lĩnh lớn như vậy......
Cũng có thể đây là mưu kế giá họa Giang Đông?
Có người muốn giá họa cho người, vì thế đã dùng Cố Tích Cửu khai đao?
Người sau màn muốn giá họa rõ ràng là Vân Thanh La, bởi vì thuật con rối của nàng ta rất cao minh, hơn nữa nàng ta cũng mang địch ý đối với Cố Tích Cửu. Khi Đế Phất Y lần đầu nghe thấy Cố Tích Cửu nhắc tới thi độc, người đầu tiên hắn nghi ngờ cũng là Vân Thanh La!
Nếu không phải hắn nhìn thấy tất cả những ký ức của con ngao, rõ ràng biết được đó không phải là điều mà một con rối sư có thể làm được...... Chỉ sợ hắn đã úp cái nồi này ở trên người Vân Thanh La.
Người phía sau màn muốn nhằm vào Vân Thanh La?
Đôi mắt Đế Phất Y hơi nheo lại, dường như cảm ứng được một tấm lưới đã được mở ra ở xung quanh mình, có người muốn khiến hắn tự động nhảy vào......
Có lẽ mục đích cuối cùng của người phía sau màn, chính là muốn đối phó hắn!
Khóe môi Đế Phất Y hơi nhếch lên. Rất tốt! Hắn đang phàn nàn cuộc sống có chút nhàm chán, có kẻ đối đầu cũng không tệ chút nào!
Mặt gương cổ kính một lần nữa sáng lên, Mộc Phong bẩm báo với hắn: "Thánh tôn, thuộc hạ đã đưa Cố cô nương đến nơi. Mấy người bảo thủ kia quả nhiên không muốn nhận nàng, thuộc hạ không còn cách nào khác đành phải dùng tới tên tuổi của ngài, lấy pháp chỉ của ngài ra bọn họ mới miễn cưỡng nhận nàng. Nhưng......"
"Nhưng cái gì?"
"Cổ Tàn Mặc cực kỳ ngoan cố, cho dù thuộc hạ lấy pháp chỉ của ngài ra, hắn cũng cực kỳ không tình nguyện, nói rằng hắn tuyệt đối không tuyển sinh cửa sau, tránh làm hỏng thanh danh của Thiên Tụ Đường. Hắn nói Cố cô nương rõ ràng không hợp yêu cầu, vì thế cho dù hắn tuân theo pháp chỉ của thánh tôn nhận nàng, cũng chỉ có thể nhận nàng làm bàng thính sinh (người quan sát), không được xem như học sinh chính thức của Thiên Tụ Đường.
Hắn còn nói, cho nàng thời hạn nửa năm quan sát, nếu nửa năm sau nàng vẫn không đạt được tiêu chuẩn của Thiên Tụ Đường, hắn chỉ có thể đuổi nàng ra ngoài. Cho dù thánh tôn ngài tới đó cầu tình cũng đều vô dụng, trừ phi ngài loại bỏ hắn khỏi chức vị đường chủ của Thiên Tụ Đường......" Mộc Phong dường như có chút tức giận, hiển nhiên Cổ Tàn Mặc đã không nể mặt hắn, đoán chừng còn khiến hắn bực mình.
Đế Phất Y chỉ cười: "Cổ Tàn Mặc luôn luôn như thế, nếu ngươi đưa thêm cho hắn mấy học sinh giống như Vân Thanh La, có lẽ hắn sẽ mời ngươi ăn cơm."
Mộc Phong rùng mình một cái: "Vẫn nên thôi. Thuộc hạ không nghĩ có thể ăn ngon với lão già cổ hủ như Cổ Tàn Mặc. Nhưng Cổ Tàn Mặc đúng thật rất vừa lòng đối với Vân Thanh La, nói rằng nàng ta có ngộ tính cao, có cơ sở tốt, là một hạt giống tốt. Nàng ta vừa mới đến mấy ngày, đã bộc lộ tài năng ở Thiên Tụ Đường......"
~~~Hết chương 483~~~
Thông qua những cảnh ký ức trong mộng của con ngao, hắn đã nhìn thấy rõ ràng gương mặt và bản lĩnh của hai thi độc. Dường như có người nào đó đã cố ý tạo ra con rối thi, hơn nữa con rối thi còn chứa kịch độc! Những khía cạnh khác cũng đều đầy đủ.
Nếu không phải hắn đã nhìn thấy rõ ràng, đoán chừng sẽ trực tiếp liên hệ tới con rối sư ——
Nếu con rối thi độc được điều khiển bởi con rối sư, cho dù trên người có oán khí cũng sẽ không quá nồng.
Trong khi Cố Tích Cửu gặp phải hai thi độc này, oán khí đã bị khống chế. Nếu hắn đoán không sai, sau khi Dung Ngôn và Cố Thiên Tình chết, hồn phách đã không chuyển nhập vào đạo luân hồi, mà đã bị người khống chế. Sau khi thân thể bọn họ bị biến thành thi độc, hồn phách cũng bị giam giữ vào trong thi thể không thoát ra được. Hơn nữa hồn phách bọn họ chắc chắn đã bị hạ cấm chú nào đó, khiến cho bọn họ lúc nào cũng lâm vào trong luân hồi bị chém đầu, lúc này mới khiến cho oán khí bọn họ ngập lên tận trời, cũng xem Cố Tích Cửu trở thành nơi trút oán khí.
Vì thế chúng đã tự động tìm kiếm Cố Tích Cửu. Bởi vì chúng không phải là vật còn sống, vậy nên kết giới do hắn thiết lập bên ngoài rừng rậm hắc ám không thể nào ngăn cản được chúng ——
Là ai có mối hận lớn như vậy với Cố Tích Cửu, một lòng muốn đưa nàng vào chỗ chết?
Mặc dù Cố Tích Cửu đắc tội với không ít người, nhưng không có người nào có bản lĩnh lớn như vậy......
Cũng có thể đây là mưu kế giá họa Giang Đông?
Có người muốn giá họa cho người, vì thế đã dùng Cố Tích Cửu khai đao?
Người sau màn muốn giá họa rõ ràng là Vân Thanh La, bởi vì thuật con rối của nàng ta rất cao minh, hơn nữa nàng ta cũng mang địch ý đối với Cố Tích Cửu. Khi Đế Phất Y lần đầu nghe thấy Cố Tích Cửu nhắc tới thi độc, người đầu tiên hắn nghi ngờ cũng là Vân Thanh La!
Nếu không phải hắn nhìn thấy tất cả những ký ức của con ngao, rõ ràng biết được đó không phải là điều mà một con rối sư có thể làm được...... Chỉ sợ hắn đã úp cái nồi này ở trên người Vân Thanh La.
Người phía sau màn muốn nhằm vào Vân Thanh La?
Đôi mắt Đế Phất Y hơi nheo lại, dường như cảm ứng được một tấm lưới đã được mở ra ở xung quanh mình, có người muốn khiến hắn tự động nhảy vào......
Có lẽ mục đích cuối cùng của người phía sau màn, chính là muốn đối phó hắn!
Khóe môi Đế Phất Y hơi nhếch lên. Rất tốt! Hắn đang phàn nàn cuộc sống có chút nhàm chán, có kẻ đối đầu cũng không tệ chút nào!
Mặt gương cổ kính một lần nữa sáng lên, Mộc Phong bẩm báo với hắn: "Thánh tôn, thuộc hạ đã đưa Cố cô nương đến nơi. Mấy người bảo thủ kia quả nhiên không muốn nhận nàng, thuộc hạ không còn cách nào khác đành phải dùng tới tên tuổi của ngài, lấy pháp chỉ của ngài ra bọn họ mới miễn cưỡng nhận nàng. Nhưng......"
"Nhưng cái gì?"
"Cổ Tàn Mặc cực kỳ ngoan cố, cho dù thuộc hạ lấy pháp chỉ của ngài ra, hắn cũng cực kỳ không tình nguyện, nói rằng hắn tuyệt đối không tuyển sinh cửa sau, tránh làm hỏng thanh danh của Thiên Tụ Đường. Hắn nói Cố cô nương rõ ràng không hợp yêu cầu, vì thế cho dù hắn tuân theo pháp chỉ của thánh tôn nhận nàng, cũng chỉ có thể nhận nàng làm bàng thính sinh (người quan sát), không được xem như học sinh chính thức của Thiên Tụ Đường.
Hắn còn nói, cho nàng thời hạn nửa năm quan sát, nếu nửa năm sau nàng vẫn không đạt được tiêu chuẩn của Thiên Tụ Đường, hắn chỉ có thể đuổi nàng ra ngoài. Cho dù thánh tôn ngài tới đó cầu tình cũng đều vô dụng, trừ phi ngài loại bỏ hắn khỏi chức vị đường chủ của Thiên Tụ Đường......" Mộc Phong dường như có chút tức giận, hiển nhiên Cổ Tàn Mặc đã không nể mặt hắn, đoán chừng còn khiến hắn bực mình.
Đế Phất Y chỉ cười: "Cổ Tàn Mặc luôn luôn như thế, nếu ngươi đưa thêm cho hắn mấy học sinh giống như Vân Thanh La, có lẽ hắn sẽ mời ngươi ăn cơm."
Mộc Phong rùng mình một cái: "Vẫn nên thôi. Thuộc hạ không nghĩ có thể ăn ngon với lão già cổ hủ như Cổ Tàn Mặc. Nhưng Cổ Tàn Mặc đúng thật rất vừa lòng đối với Vân Thanh La, nói rằng nàng ta có ngộ tính cao, có cơ sở tốt, là một hạt giống tốt. Nàng ta vừa mới đến mấy ngày, đã bộc lộ tài năng ở Thiên Tụ Đường......"
~~~Hết chương 483~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/650
|