Đương nhiên, nàng không thể nói ra suy đoán này, thậm chí không thể để Tả thiên sư nhìn ra được, nàng đã biết xu hướng giới tính của hắn ——
"Vấn đề này rất khó trả lời?" Đế Phất Y một lần nữa mở miệng, giọng nói càng thêm thâm trầm.
Cố Tích Cửu ngẩng đầu nhìn hắn, dừng lại một chút, hỏi một câu không liên quan: "Có phải ngươi cảm thấy Long tông chủ chuẩn bị mỹ nhân trong quan tài băng cho ta hay không?"
Đế Phất Y hơi chớp mắt một chút, thật ra không lảng tránh vấn đề này của nàng, thờ ơ mở miệng: "Bổn tọa nghe được một chút về cuộc trò chuyện giữa nàng và hắn. Mối quan hệ của các ngươi khá phức tạp......"
Quả nhiên! Hắn đang ghen vì Long Tư Dạ! Xem nàng là một tiểu tam!
Cố Tích Cửu nghiêm mặt nói: "Ta và hắn thật ra không có gì cả. Hắn đã nhận sai người!"
Đế Phất Y nhướng mày: "Nhận sai người?" Giọng nói của hắn có chút khó lường.
"Đúng vậy, hắn nghĩ ta là một người khác. Thật ra không phải......" Vì suy nghĩ cho mạng nhỏ của mình, nàng cần phải phủi sạch quan hệ với Long Tư Dạ!
"Nhưng hắn vẫn nhận ra nàng!" Đế Phất Y khẽ cười: "Lần đầu tiên bổn tọa thấy hắn có chấp niệm đối với một người như thế, còn nhiều lần đoạt người với bổn tọa......"
Dấm này có vị rất chua!
"Ta đã nói hắn nhận sai người, sớm muộn gì hắn cũng sẽ hiểu ra. Hơn nữa lần này hắn đoạt ta đi tới Thiên Vấn Sơn của hắn, không phải chỉ là vì ta, mà là vì Huyễn hành thảo ba ngàn năm......" Nói tới đây, nàng bỗng nhiên dừng lại.
"Huyễn hành thảo ba ngàn năm? Nó ở trên người của nàng?" Đế Phất Y cười như không cười.
"Hắn cho rằng nó ở trên người ta." Cố Tích Cửu kịp thời bù đắp lỗ hổng trong lời nói của mình.
Huyễn hành thảo ba ngàn năm chính là vật mà tất cả mọi người trên toàn bộ Tinh Nguyệt đại lục đều muốn đoạt được, nếu Tả thiên sư biết trên người nàng có vậy này, nói không chừng sẽ nổi lên lòng thèm muốn.
Cho dù bản thân hắn không cần, nhưng đó là vật Long Tư Dạ muốn có, khó đảm bảo hắn sẽ không lên kế hoạch đoạt bảo bối của nàng để lấy lòng Long Tư Dạ ——
Đế Phất Y trầm ngâm một lát: "Vừa rồi bổn tọa hỏi nàng có muốn bổn tọa phụ trách vì đã hôn nàng hay không, liệu nàng có quan tâm tới nụ hôn đó hay không, nhưng nàng lại nói về chuyện của Long Tư Dạ. Nàng đang cố gắng thay đổi chủ đề hay sao?"
Cố Tích Cửu: "......" Nàng không ngờ chủ đề lại quay trở lại!
Nàng thở dài, hỏi lại: "Đế thiên sư đại nhân muốn phụ trách như thế nào? Muốn cưới ta?"
Đế Phất Y hơi chớp đôi mắt: "Chờ nàng thoát ra khỏi rừng rậm hắc ám, chúng ta có thể đính thân trước, chuyện cưới xin thì phải chờ nàng lớn lên mới nói."
"Vậy Tích Cửu mạo muội muốn hỏi một câu, Đế thiên sư đại nhân yêu ta sao?"
Đế Phất Y nhướng mày: "Yêu?"
Cố Tích Cửu cười: "Nói cách khác, ngươi thích ta sao?" Nàng nhìn xuống hắn từ trên tảng đá: "Ta hy vọng thiên sư đại nhân nói thật, đừng lừa dối một tiểu cô nương như ta."
"Bổn tọa cảm thấy có hứng thú với nàng." Đế Phất Y thẳng thắn trả lời.
Cảm thấy hứng thú? Đây thật sự là một từ hay!
"Bình thường, thiên sư đại nhân còn cảm thấy hứng thú với những gì?"
Đế Phất Y lược trầm ngâm một chút: "Hiện tài những thứ bổn tọa cảm thấy hứng thú không nhiều lắm, nhưng đã từng không ít. Ví dụ như trà đạo, phẩm rượu, những chuyện mới lạ......"
"Vậy, ở trong mắt thiên sư đại nhân, Tích Cửu không khác gì với những thứ đó, đúng không?"
Đế Phất Y: "...... Dường như không khác nhau lắm."
Cố Tích Cửu thở dài: "Thật ra, thiên sư đại nhận chỉ có chút tò mò đối với Tích Cửu mà thôi. Không phải là thực sự thích, đương nhiên đừng nói tới yêu. Vậy vì sao lại muốn cưới ta?"
"Cưới nàng nhất định phải yêu nàng ư? Phu thê trên đời đều giống như vậy? Theo bổn tọa được biết, hôn nhân nam nữ cơ bản vẫn phải nghe theo lệnh cha mẹ. Theo lời của người mai mối, hai bên nam nữ trước khi thành hôn thậm chí không biết dung mạo của đối phương, chẳng phải cũng cưới cũng gả hay sao? "
"Vấn đề này rất khó trả lời?" Đế Phất Y một lần nữa mở miệng, giọng nói càng thêm thâm trầm.
Cố Tích Cửu ngẩng đầu nhìn hắn, dừng lại một chút, hỏi một câu không liên quan: "Có phải ngươi cảm thấy Long tông chủ chuẩn bị mỹ nhân trong quan tài băng cho ta hay không?"
Đế Phất Y hơi chớp mắt một chút, thật ra không lảng tránh vấn đề này của nàng, thờ ơ mở miệng: "Bổn tọa nghe được một chút về cuộc trò chuyện giữa nàng và hắn. Mối quan hệ của các ngươi khá phức tạp......"
Quả nhiên! Hắn đang ghen vì Long Tư Dạ! Xem nàng là một tiểu tam!
Cố Tích Cửu nghiêm mặt nói: "Ta và hắn thật ra không có gì cả. Hắn đã nhận sai người!"
Đế Phất Y nhướng mày: "Nhận sai người?" Giọng nói của hắn có chút khó lường.
"Đúng vậy, hắn nghĩ ta là một người khác. Thật ra không phải......" Vì suy nghĩ cho mạng nhỏ của mình, nàng cần phải phủi sạch quan hệ với Long Tư Dạ!
"Nhưng hắn vẫn nhận ra nàng!" Đế Phất Y khẽ cười: "Lần đầu tiên bổn tọa thấy hắn có chấp niệm đối với một người như thế, còn nhiều lần đoạt người với bổn tọa......"
Dấm này có vị rất chua!
"Ta đã nói hắn nhận sai người, sớm muộn gì hắn cũng sẽ hiểu ra. Hơn nữa lần này hắn đoạt ta đi tới Thiên Vấn Sơn của hắn, không phải chỉ là vì ta, mà là vì Huyễn hành thảo ba ngàn năm......" Nói tới đây, nàng bỗng nhiên dừng lại.
"Huyễn hành thảo ba ngàn năm? Nó ở trên người của nàng?" Đế Phất Y cười như không cười.
"Hắn cho rằng nó ở trên người ta." Cố Tích Cửu kịp thời bù đắp lỗ hổng trong lời nói của mình.
Huyễn hành thảo ba ngàn năm chính là vật mà tất cả mọi người trên toàn bộ Tinh Nguyệt đại lục đều muốn đoạt được, nếu Tả thiên sư biết trên người nàng có vậy này, nói không chừng sẽ nổi lên lòng thèm muốn.
Cho dù bản thân hắn không cần, nhưng đó là vật Long Tư Dạ muốn có, khó đảm bảo hắn sẽ không lên kế hoạch đoạt bảo bối của nàng để lấy lòng Long Tư Dạ ——
Đế Phất Y trầm ngâm một lát: "Vừa rồi bổn tọa hỏi nàng có muốn bổn tọa phụ trách vì đã hôn nàng hay không, liệu nàng có quan tâm tới nụ hôn đó hay không, nhưng nàng lại nói về chuyện của Long Tư Dạ. Nàng đang cố gắng thay đổi chủ đề hay sao?"
Cố Tích Cửu: "......" Nàng không ngờ chủ đề lại quay trở lại!
Nàng thở dài, hỏi lại: "Đế thiên sư đại nhân muốn phụ trách như thế nào? Muốn cưới ta?"
Đế Phất Y hơi chớp đôi mắt: "Chờ nàng thoát ra khỏi rừng rậm hắc ám, chúng ta có thể đính thân trước, chuyện cưới xin thì phải chờ nàng lớn lên mới nói."
"Vậy Tích Cửu mạo muội muốn hỏi một câu, Đế thiên sư đại nhân yêu ta sao?"
Đế Phất Y nhướng mày: "Yêu?"
Cố Tích Cửu cười: "Nói cách khác, ngươi thích ta sao?" Nàng nhìn xuống hắn từ trên tảng đá: "Ta hy vọng thiên sư đại nhân nói thật, đừng lừa dối một tiểu cô nương như ta."
"Bổn tọa cảm thấy có hứng thú với nàng." Đế Phất Y thẳng thắn trả lời.
Cảm thấy hứng thú? Đây thật sự là một từ hay!
"Bình thường, thiên sư đại nhân còn cảm thấy hứng thú với những gì?"
Đế Phất Y lược trầm ngâm một chút: "Hiện tài những thứ bổn tọa cảm thấy hứng thú không nhiều lắm, nhưng đã từng không ít. Ví dụ như trà đạo, phẩm rượu, những chuyện mới lạ......"
"Vậy, ở trong mắt thiên sư đại nhân, Tích Cửu không khác gì với những thứ đó, đúng không?"
Đế Phất Y: "...... Dường như không khác nhau lắm."
Cố Tích Cửu thở dài: "Thật ra, thiên sư đại nhận chỉ có chút tò mò đối với Tích Cửu mà thôi. Không phải là thực sự thích, đương nhiên đừng nói tới yêu. Vậy vì sao lại muốn cưới ta?"
"Cưới nàng nhất định phải yêu nàng ư? Phu thê trên đời đều giống như vậy? Theo bổn tọa được biết, hôn nhân nam nữ cơ bản vẫn phải nghe theo lệnh cha mẹ. Theo lời của người mai mối, hai bên nam nữ trước khi thành hôn thậm chí không biết dung mạo của đối phương, chẳng phải cũng cưới cũng gả hay sao? "
/650
|