"Không sợ ——" Cố Tích Cửu quá nóng nên đầu óc có chút choáng váng, theo bản năng đáp lại một câu: "Ta chỉ đang ôm khối băng."
Đế Phất Y: "......"
Hắn trực tiếp vung ống tay áo lên, Cố Tích Cửu bị hất ra xa......
Và lần này sau khi bị hắn ném đi, Cố Tích Cửu không có cách nào tới gần được người của hắn.
Quanh thân hắn dường như được bao phủ bởi một cái lồng trong suốt, khiến nàng còn chưa tiếp cận được hắn trong vòng ba thước đã bị văng ra.
Hơn nữa trong thùng xe này dường như càng nóng, quả thực có thể so sánh với cái lồng hấp, và nàng chính là con heo sữa bị bỏ vào trong lồng hấp......
Cuối cùng, Cố Tích Cửu hôn mê bất tỉnh.
Nhiệt độ trong thùng xe giảm xuống, một chiếc khăn tay tuyết trắng đang di chuyển ở trên mặt nàng, lau toàn bộ mồ hôi trên đó.
Mũ viên ngoại của nàng rơi xuống, lộ ra mái tóc đen nhánh.
Toàn thân trên dưới của nàng chỉ có mái tóc là vẫn nguyên dạng, nhưng giờ phút này cũng bị ướt đẫm mồ hôi. Cả người nàng giống như vừa được vớt ra từ trong hồ nước.
Đế Phất Y cúi đầu nhìn nàng một lát, phất ống tay áo trên người nàng một cái. Quần áo ướt đẫm mồ hôi của nàng trở nên khô ráo chỉnh tề, thứ duy nhất không chỉnh tề chính là vạt áo của nàng. Có lẽ vừa rồi nàng quá nóng, mơ mơ màng màng kéo vạt áo ra. Lúc này vạt áo rộng mở, nửa ẩn nửa hở, lộ ra một mảnh trắng hoa hoa——
Đế Phất Y vốn dĩ đã dời ánh mắt, nhưng dường như lại ý thức được điều gì đó, vì thế hắn lại chuyển ánh mắt trở về, nhìn chằm chằm vào khoảng trắng trên ngực nàng một lát, sau đó vươn tay ra.
Hắn chẳng những không giúp nàng khép vạt áo lại, ngược lại hắn mở rộng vạt áo của nàng lớn hơn chút nữa. Rốt cuộc, hắn cũng nhìn thấy rõ cảnh trí bên trong, lông mày nhảy dựng!
Tiểu nha đầu rất có bản lĩnh!
Phương diện này cũng giống như làn da chân thật, hơn nữa còn là làn da nhợt nhạt của nam tử béo mập bình thường, khiến hắn rất muốn bóc nó ra! Miễn cho đôi mắt của hắn trở nên cay như vậy!
Hắn suy nghĩ một lát, một lần nữa vươn tay ra, dường như muốn thò tay vào trong vạt áo của nàng sờ sờ xem sao. Nhưng cuối cùng hắn vẫn cố nhịn xuống.
Hắn dứt khoát bế nàng lên, để nàng nửa nằm dựa trên một cái đệm mềm, sau đó vén ống tay áo của nàng lên, nhìn nhìn cánh tay của nàng. Cánh tay nàng cũng mập mạp trắng trẻo, phía trên còn có lông tơ bình thường!
Đáy mắt hắn hiện lên sự tò mò, vừa nhéo từng cái trên cánh tay nàng, sau đó lại xoa xoa, giống như đang cảm nhận cảm giác của cánh tay ——
Thuật dịch dung thật là cao minh!
Ngay cả hắn cũng chưa chắc có thể làm được chân thật như thế!
Nếu không phải hắn có được phương thức đặc thù tra xét, chỉ sợ thật sự đã bị nàng qua mặt!
Bản lĩnh này, đến tột cùng nàng đã học được từ ai?
Thậm chí, nàng còn chuyên nghiệp như thế!
Không ngờ nàng có thể dịch dung toàn thân. Hắn thậm chí nghi ngờ bộ vị tư mật của nàng cũng bị dịch dung, nói không chừng thực sự có đồ vật nam tính......
Ánh mắt hắn cầm lòng không đậu, liếc nhìn phía dưới thân nàng. Nơi đó áo choàng trùng trùng điệp điệp che khuất, hắn không thể nhìn ra cái gì.
Hắn ngừng lại một chút, bàn tay nhanh chóng lướt qua nơi đó một cái.
Sau đó hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn tốt, không có!
Xem ra nàng vẫn còn có chút khí tiết.
Ngón tay hắn lại chạm chạm trên khuôn mặt nàng, nhẹ nhàng thở dài: "Bảo bối, nàng đúng thật là khác người! Nàng đến tột cùng là ai?"
Ánh sáng của Thương Khung Ngọc trên cổ tay nàng chợt lóe, ngón tay Đế Phất Y trực tiếp gõ một cái ở trên chiếc vòng!
Ánh sáng trên vòng tay Thương Khung Ngọc lập tức biến mất!
Nó giống như một chiếc vòng ngọc đã chết quấn quanh cổ tay Cố Tích Cửu.
Đế Phất Y lúc này mới vừa lòng, tiếp tục nghiên cứu làn da giả ở trên người nàng......
Bởi vì xe chạy rất nhanh, trong thùng xe có chút xóc nảy. Hắn giơ tay gõ gõ lên vách thùng xe: "Phấn khích vậy sao? Chạy nhanh như vậy?!"
Thiếu niên đánh xe bên ngoài: "......" Chẳng phải chủ thượng đã nói chạy nhanh một chút hay sao?
Chủ thượng nói chính là thánh chỉ, không, còn linh hơn cả thánh chỉ.
Vì thế thiếu niên đánh xe lại giảm tốc độ, khôi phục lại tốc độ đều đều như trước.
Đế Phất Y: "......"
Hắn trực tiếp vung ống tay áo lên, Cố Tích Cửu bị hất ra xa......
Và lần này sau khi bị hắn ném đi, Cố Tích Cửu không có cách nào tới gần được người của hắn.
Quanh thân hắn dường như được bao phủ bởi một cái lồng trong suốt, khiến nàng còn chưa tiếp cận được hắn trong vòng ba thước đã bị văng ra.
Hơn nữa trong thùng xe này dường như càng nóng, quả thực có thể so sánh với cái lồng hấp, và nàng chính là con heo sữa bị bỏ vào trong lồng hấp......
Cuối cùng, Cố Tích Cửu hôn mê bất tỉnh.
Nhiệt độ trong thùng xe giảm xuống, một chiếc khăn tay tuyết trắng đang di chuyển ở trên mặt nàng, lau toàn bộ mồ hôi trên đó.
Mũ viên ngoại của nàng rơi xuống, lộ ra mái tóc đen nhánh.
Toàn thân trên dưới của nàng chỉ có mái tóc là vẫn nguyên dạng, nhưng giờ phút này cũng bị ướt đẫm mồ hôi. Cả người nàng giống như vừa được vớt ra từ trong hồ nước.
Đế Phất Y cúi đầu nhìn nàng một lát, phất ống tay áo trên người nàng một cái. Quần áo ướt đẫm mồ hôi của nàng trở nên khô ráo chỉnh tề, thứ duy nhất không chỉnh tề chính là vạt áo của nàng. Có lẽ vừa rồi nàng quá nóng, mơ mơ màng màng kéo vạt áo ra. Lúc này vạt áo rộng mở, nửa ẩn nửa hở, lộ ra một mảnh trắng hoa hoa——
Đế Phất Y vốn dĩ đã dời ánh mắt, nhưng dường như lại ý thức được điều gì đó, vì thế hắn lại chuyển ánh mắt trở về, nhìn chằm chằm vào khoảng trắng trên ngực nàng một lát, sau đó vươn tay ra.
Hắn chẳng những không giúp nàng khép vạt áo lại, ngược lại hắn mở rộng vạt áo của nàng lớn hơn chút nữa. Rốt cuộc, hắn cũng nhìn thấy rõ cảnh trí bên trong, lông mày nhảy dựng!
Tiểu nha đầu rất có bản lĩnh!
Phương diện này cũng giống như làn da chân thật, hơn nữa còn là làn da nhợt nhạt của nam tử béo mập bình thường, khiến hắn rất muốn bóc nó ra! Miễn cho đôi mắt của hắn trở nên cay như vậy!
Hắn suy nghĩ một lát, một lần nữa vươn tay ra, dường như muốn thò tay vào trong vạt áo của nàng sờ sờ xem sao. Nhưng cuối cùng hắn vẫn cố nhịn xuống.
Hắn dứt khoát bế nàng lên, để nàng nửa nằm dựa trên một cái đệm mềm, sau đó vén ống tay áo của nàng lên, nhìn nhìn cánh tay của nàng. Cánh tay nàng cũng mập mạp trắng trẻo, phía trên còn có lông tơ bình thường!
Đáy mắt hắn hiện lên sự tò mò, vừa nhéo từng cái trên cánh tay nàng, sau đó lại xoa xoa, giống như đang cảm nhận cảm giác của cánh tay ——
Thuật dịch dung thật là cao minh!
Ngay cả hắn cũng chưa chắc có thể làm được chân thật như thế!
Nếu không phải hắn có được phương thức đặc thù tra xét, chỉ sợ thật sự đã bị nàng qua mặt!
Bản lĩnh này, đến tột cùng nàng đã học được từ ai?
Thậm chí, nàng còn chuyên nghiệp như thế!
Không ngờ nàng có thể dịch dung toàn thân. Hắn thậm chí nghi ngờ bộ vị tư mật của nàng cũng bị dịch dung, nói không chừng thực sự có đồ vật nam tính......
Ánh mắt hắn cầm lòng không đậu, liếc nhìn phía dưới thân nàng. Nơi đó áo choàng trùng trùng điệp điệp che khuất, hắn không thể nhìn ra cái gì.
Hắn ngừng lại một chút, bàn tay nhanh chóng lướt qua nơi đó một cái.
Sau đó hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn tốt, không có!
Xem ra nàng vẫn còn có chút khí tiết.
Ngón tay hắn lại chạm chạm trên khuôn mặt nàng, nhẹ nhàng thở dài: "Bảo bối, nàng đúng thật là khác người! Nàng đến tột cùng là ai?"
Ánh sáng của Thương Khung Ngọc trên cổ tay nàng chợt lóe, ngón tay Đế Phất Y trực tiếp gõ một cái ở trên chiếc vòng!
Ánh sáng trên vòng tay Thương Khung Ngọc lập tức biến mất!
Nó giống như một chiếc vòng ngọc đã chết quấn quanh cổ tay Cố Tích Cửu.
Đế Phất Y lúc này mới vừa lòng, tiếp tục nghiên cứu làn da giả ở trên người nàng......
Bởi vì xe chạy rất nhanh, trong thùng xe có chút xóc nảy. Hắn giơ tay gõ gõ lên vách thùng xe: "Phấn khích vậy sao? Chạy nhanh như vậy?!"
Thiếu niên đánh xe bên ngoài: "......" Chẳng phải chủ thượng đã nói chạy nhanh một chút hay sao?
Chủ thượng nói chính là thánh chỉ, không, còn linh hơn cả thánh chỉ.
Vì thế thiếu niên đánh xe lại giảm tốc độ, khôi phục lại tốc độ đều đều như trước.
/650
|