Thu thập xong bên này, mấy người Quân Khởi La đang định đẩy cửa vào phòng, thì bỗng dưng, một tiếng vang thật lớn vọng đến từ đằng sau lưng.
Mấy người đứng trên thềm đá quay đầu nhìn, đúng lúc nhìn thấy trên ngọn cây cách đó không xa, bên ngoài tiểu viện, hai bóng hình một đen, một trắng, bên trắng thì khí chất như tiên, bên đen thì lạnh như băng giống ma quỷ, tạo thành hại cực đối lập rõ rệt.
Hai người cách xa nhau một trượng, đang trong thế giằng co, áo bào bị nội lực nén lên bay phấp phới.
Tiếng vang ban nãy, hẳn là do hai cỗ nội lực va vào nhau.
Quân Khởi La nhận ra hai người, chân mày hơi nhíu lại không dấu vết, nhàn nhạt liếc Chó Ngao một, trong lòng thì ngờ vực, hắn đến tiểu viện của mình để làm gì, rồi chuyển sang Long Dận, tức giận khẽ quát: “Long Dận, ai cho chàng dùng nội lực? Chàng xuống cho ta!”
Long Dận nghe thấy giọng nói của nàng, mặc dù không dễ nghe, nhưng dường như có thể nghe thấy được sự ân cần; ấm lòng, quay mặt cười thật tươi với Quân Khởi La: “Chờ ta giải quyết hắn xong rồi sẽ xuống.”
Nghỉ ngơi mấy ngày, tình trạng của y có vẻ không tệ lắm, nhưng mà còn độc trong người y, thế này thì sao tùy ý được chứ?
“Chàng vô duyên vô cớ giải quyết hắn làm cái gì?” Quân Khởi La hung tợn hỏi. Ở trước mặt người ngoài, nàng không thể dùng khinh công, nếu không thì chắc chắn sẽ lên cây kéo y xuống!
Người này cũng quá không biết thương cho thân mình!
Cũng bảo với y rằng dùng nội lực ít hoặc là không dùng luôn, y lại làm trái, cho nên cả buổi tối không chịu nghỉ ngơi, lại chạy tới viện của nàng để đánh nhau với người ta, không muốn chết chứ còn là gì nữa? Nhưng mà y muốn chết cũng đừng có liên lụy nàng nha, tuổi còn trẻ, nàng thật sự không muốn gánh cái danh khắc phu trên lưng đâu.
“À.” Quân Khởi La cố làm ra vẻ hung ác khiến Long Dận bị chọc cười, chỉ vào Chó Ngao rồi hỏi Quân Khởi La: “Nàng biết hắn là ai không?”
Quân Khởi La chỉ đoán rằng hắc y nam tử là sát thủ, nhưng không ngẫm nghĩ hắn là ai. Nghe Long Dận nói xong, ánh sáng xoẹt qua trong đầu, ánh mắt nhìn Chó Ngao càng ngày càng lạnh lùng: “Hắn là người của Thiết Huyết Minh?”
“Không sai, hắn chính là đệ nhất sát thủ của Thiết Huyết Minh, Chó Ngao!” Trước khi gặp Chó Ngao, Long Dận d[đ]l#qd vẫn chưa xác định được thân phận của hắn, nhưng sau khi gặp, kết hợp tin báo vừa nãy của Vô Ngân và một số lời đỗn đãi trên giang hồ lại, thì đã xác định được thân phận của hắn.
Đại danh của Chó Ngao, tất nhiên Quân Khởi La cũng từng nghe.
Tin đồn hắn vô tâm vô tình, ra tay nhanh gọn, cho dù ngươi là ai, chỉ cần là người hắn muốn giết, thì chưa khi nào giết không được, được ngợi ca là truyền kỳ bất diệt trong giới sát thủ. Nhiệm vụ Thiết Huyết Minh không giải quyết được, thì sẽ do hắn xử lý.
Thiết Huyết Minh chính là bên Thẩm Cẩm Thành đã mời tới để lấy mạng mình mấy ngày trước. Trước đó vài hôm, Thị Huyết Ngũ La Sát không giết mình được, lại còn chết mất tiêu, ngay cả xác cũng không thấy, Thiết Huyết Minh phái hắn tới đây cũng chẳng có gì lạ.
Thủ đoạn của hắn, Quân Khởi La đã từng được biết. Nhưng mà lần này hắn đụng phải mình, chắc chắn truyền kỳ của hắn phải bị bóp méo rồi!
Chẳng qua là, dù sao hôm nay hắn cũng đã giúp mình, nếu như có thể, nàng không hy vọng đối địch với hắn.
“Ngươi đến đây để giết ta?”
Mấy người đứng trên thềm đá quay đầu nhìn, đúng lúc nhìn thấy trên ngọn cây cách đó không xa, bên ngoài tiểu viện, hai bóng hình một đen, một trắng, bên trắng thì khí chất như tiên, bên đen thì lạnh như băng giống ma quỷ, tạo thành hại cực đối lập rõ rệt.
Hai người cách xa nhau một trượng, đang trong thế giằng co, áo bào bị nội lực nén lên bay phấp phới.
Tiếng vang ban nãy, hẳn là do hai cỗ nội lực va vào nhau.
Quân Khởi La nhận ra hai người, chân mày hơi nhíu lại không dấu vết, nhàn nhạt liếc Chó Ngao một, trong lòng thì ngờ vực, hắn đến tiểu viện của mình để làm gì, rồi chuyển sang Long Dận, tức giận khẽ quát: “Long Dận, ai cho chàng dùng nội lực? Chàng xuống cho ta!”
Long Dận nghe thấy giọng nói của nàng, mặc dù không dễ nghe, nhưng dường như có thể nghe thấy được sự ân cần; ấm lòng, quay mặt cười thật tươi với Quân Khởi La: “Chờ ta giải quyết hắn xong rồi sẽ xuống.”
Nghỉ ngơi mấy ngày, tình trạng của y có vẻ không tệ lắm, nhưng mà còn độc trong người y, thế này thì sao tùy ý được chứ?
“Chàng vô duyên vô cớ giải quyết hắn làm cái gì?” Quân Khởi La hung tợn hỏi. Ở trước mặt người ngoài, nàng không thể dùng khinh công, nếu không thì chắc chắn sẽ lên cây kéo y xuống!
Người này cũng quá không biết thương cho thân mình!
Cũng bảo với y rằng dùng nội lực ít hoặc là không dùng luôn, y lại làm trái, cho nên cả buổi tối không chịu nghỉ ngơi, lại chạy tới viện của nàng để đánh nhau với người ta, không muốn chết chứ còn là gì nữa? Nhưng mà y muốn chết cũng đừng có liên lụy nàng nha, tuổi còn trẻ, nàng thật sự không muốn gánh cái danh khắc phu trên lưng đâu.
“À.” Quân Khởi La cố làm ra vẻ hung ác khiến Long Dận bị chọc cười, chỉ vào Chó Ngao rồi hỏi Quân Khởi La: “Nàng biết hắn là ai không?”
Quân Khởi La chỉ đoán rằng hắc y nam tử là sát thủ, nhưng không ngẫm nghĩ hắn là ai. Nghe Long Dận nói xong, ánh sáng xoẹt qua trong đầu, ánh mắt nhìn Chó Ngao càng ngày càng lạnh lùng: “Hắn là người của Thiết Huyết Minh?”
“Không sai, hắn chính là đệ nhất sát thủ của Thiết Huyết Minh, Chó Ngao!” Trước khi gặp Chó Ngao, Long Dận d[đ]l#qd vẫn chưa xác định được thân phận của hắn, nhưng sau khi gặp, kết hợp tin báo vừa nãy của Vô Ngân và một số lời đỗn đãi trên giang hồ lại, thì đã xác định được thân phận của hắn.
Đại danh của Chó Ngao, tất nhiên Quân Khởi La cũng từng nghe.
Tin đồn hắn vô tâm vô tình, ra tay nhanh gọn, cho dù ngươi là ai, chỉ cần là người hắn muốn giết, thì chưa khi nào giết không được, được ngợi ca là truyền kỳ bất diệt trong giới sát thủ. Nhiệm vụ Thiết Huyết Minh không giải quyết được, thì sẽ do hắn xử lý.
Thiết Huyết Minh chính là bên Thẩm Cẩm Thành đã mời tới để lấy mạng mình mấy ngày trước. Trước đó vài hôm, Thị Huyết Ngũ La Sát không giết mình được, lại còn chết mất tiêu, ngay cả xác cũng không thấy, Thiết Huyết Minh phái hắn tới đây cũng chẳng có gì lạ.
Thủ đoạn của hắn, Quân Khởi La đã từng được biết. Nhưng mà lần này hắn đụng phải mình, chắc chắn truyền kỳ của hắn phải bị bóp méo rồi!
Chẳng qua là, dù sao hôm nay hắn cũng đã giúp mình, nếu như có thể, nàng không hy vọng đối địch với hắn.
“Ngươi đến đây để giết ta?”
/133
|