Sau khi Long Tiêu Tiêu về tới hoàng cung thì cũng không trở về chỗ ở của mình ngay, mà lại đi theo Long Túc Vân đến Tê Hà cung.
Trông thấy Văn Phi, thì nàng lập tức nhào vào lòng Văn Phi khóc lên. Vừa thêm dầu thêm mỡ vừa thuật lại sự tình xảy ra ở Nhất Phẩm Lâu, tự mình giấu nhẹm chuyện xấu hổ là mình đã bị dọa sợ tới mức đi tiểu ra luôn. Không nói ra miệng lại mà một mặt, mặt khác thì cảm thấy mất thể diện.
Sau khi Văn Phi nghe xong, trong cơn giận dữ, hung hăng nện một quyền lên trên bàn, thế là cái bàn gỗ lim tơ vàng thượng hạng vang lên một tiếng “Rầm” vang dội.
“Quân Khởi La, ngươi đúng là cam đảm, lại dám hạ độc thủ với con ta!” Hai mắt Văn Phi phun lửa: “Nàng ta thật sự cho rằng có chỗ dựa là Long Dận, thì bản cung không dám làm khó dễ nàng ta như thế nào ư?”
Long Túc Vân liếc nhìn muội muội mình, nói thật: “Mẫu phi, là bản thân Tiêu Tiêu đi chọc phá Quân Khởi La, không thể trách nàng ta.”
Long Tiêu Tiêu bĩu môi nói: “Ca ca, sao huynh có thế nói giúp cái nữ nhân xấu xí đó chứ?”
Văn Phi hơi sửng sốt, bây giờ, nàng rất là không thích Quân Khởi La. Tức tối nói: “Ngay cả khi Tiêu Tiêu trêu chọc nàng ta thì thế nào? Tiêu Tiêu là công chúa cao quý, cho dù là đánh nàng ta, nàng ta cũng chỉ có thể chịu, vậy mà lại liên hợp với người khác khi dễ con ta……” -.-
“Mẫu phi……” Long Túc Vân ngắt lời của nàng, muốn nói gì lại dừng lại ngay, rồi nói với Long Tiêu Tiêu: “Tiêu Tiêu, thì giờ đã không còn sớm, muội về cung của mình đi, ta còn nói chuyện với mẫu phi.” Rồi nói với ma ma và đám cung nhân: “Các ngươi lui xuống hết đi.”
“Ca ca, huynh xấu lắm, người ta gần tháng nay chưa gặp mẫu phi, mới về là huynh đã đuổi người ta đi!” Long Tiêu Tiêu ương bướng nói: “Có chuyện gì mà muội không thể nghe chứ?”
Thấy nhi tử có vẻ như là có chuyện quan trọng muốn nói với mình, Văn Phi cố gắng hạ lửa giận, dịu dàng nói: “Tiêu Tiêu ngoan nào, sáng mai mẫu phi qua ăn cơm trưa với con.”
“Ô.” Văn Phi mở miệng, Long Tiêu Tiêu bất đắc dĩ bỏ đi.
Đưa mắt nhìn bóng hình muội muội của mình đã không thấy nữa, Long Túc Vân mới nghiêm mặt nói: “Mẫu phi, nếu không có hắc y nam tử kia, Tiêu Tiêu cũng đã phá hủy gương mặt của Quân Khởi La rồi. Đã khó coi rồi, lại phá hủy luôn, đến lúc đó, e rằng không biết ăn nói làm sao với bọn Long Dận #Guānyǔ.”
“Một con quỷ đoản mệnh sắp phải chết đến nơi rồi, tại sao chúng ta phải ăn nói với hắn chứ? Chúng ta càng co tay co chân, hắn càng nghĩ rằng chúng ta thật sự sợ hắn!” Kể từ sau khi hơn mười tên ám vệ bị Long Dận giết không duyên cớ, Văn Phi càng oán giận Long Dận hơn, nếu không cố gắng áp chế thì nàng đã bộc phát từ lâu!
Bây giờ lại nghe nhi tử của mình nhắc tới hắn, cục lửa đã được nén sâu trong lòng lại muốn bùng lên.
“Mẫu phi, tạm thời đừng dụng đến Long Dận và Quân Khởi La.” Vừa sinh ra đã bị Long Dận áp chế, trong lòng Long Túc Vân còn muốn giẫm đạp Long Dận dưới lòng bàn chân hơn bất cứ ai, nhưng hắn biết, bây giờ vẫn chưa phải lúc: “Chờ nhi tử ngồi lên cái vị trí kia, giao hai người bọn họ cho người xử lý không được sao.”
“Nhưng mà……”
Long Túc Vân biết mẫu phi mình lại muốn nhắc tới cái chuyện “phượng mạng” kia, nên vội vàng ngắt lời nàng: “Người cũng nói Long Dận sắp chết rồi, cái lời tiên đoán đó còn có thể chính xác được sao?”
Văn Phi suy nghĩ một chút, dù Quân Khởi La gả cho bất cứ ai thì nàng vẫn sẽ lo lắng, chỉ có gả cho Long Dận thôi, thì mới khiến nàng yên tâm nhất.
“Dù sao con và Tiêu Tiêu cũng không sao rồi, mẫu phi nghe lời con, tạm thời bỏ qua cho bọn họ!” Tất nhiên Văn Phi cũng hiểu bây giờ không phải thời điểm để gây thù chuốc oán khắp nơi, nên nghe theo ý kiến của nhi tử mình.
Long Túc Vân hài lòng hớp một ngụm trà rồi nói: “Mẫu phi, hắc y thiếu niên hôm nay, hắn không giống như người của Quân Khởi La, mà lại giống như sát thủ, hơn nữa còn là một sát thủ vô cùng lợi hại! Hắn ta bị nhi tử dốc toàn lực chưởng một chưởng, dường
Trông thấy Văn Phi, thì nàng lập tức nhào vào lòng Văn Phi khóc lên. Vừa thêm dầu thêm mỡ vừa thuật lại sự tình xảy ra ở Nhất Phẩm Lâu, tự mình giấu nhẹm chuyện xấu hổ là mình đã bị dọa sợ tới mức đi tiểu ra luôn. Không nói ra miệng lại mà một mặt, mặt khác thì cảm thấy mất thể diện.
Sau khi Văn Phi nghe xong, trong cơn giận dữ, hung hăng nện một quyền lên trên bàn, thế là cái bàn gỗ lim tơ vàng thượng hạng vang lên một tiếng “Rầm” vang dội.
“Quân Khởi La, ngươi đúng là cam đảm, lại dám hạ độc thủ với con ta!” Hai mắt Văn Phi phun lửa: “Nàng ta thật sự cho rằng có chỗ dựa là Long Dận, thì bản cung không dám làm khó dễ nàng ta như thế nào ư?”
Long Túc Vân liếc nhìn muội muội mình, nói thật: “Mẫu phi, là bản thân Tiêu Tiêu đi chọc phá Quân Khởi La, không thể trách nàng ta.”
Long Tiêu Tiêu bĩu môi nói: “Ca ca, sao huynh có thế nói giúp cái nữ nhân xấu xí đó chứ?”
Văn Phi hơi sửng sốt, bây giờ, nàng rất là không thích Quân Khởi La. Tức tối nói: “Ngay cả khi Tiêu Tiêu trêu chọc nàng ta thì thế nào? Tiêu Tiêu là công chúa cao quý, cho dù là đánh nàng ta, nàng ta cũng chỉ có thể chịu, vậy mà lại liên hợp với người khác khi dễ con ta……” -.-
“Mẫu phi……” Long Túc Vân ngắt lời của nàng, muốn nói gì lại dừng lại ngay, rồi nói với Long Tiêu Tiêu: “Tiêu Tiêu, thì giờ đã không còn sớm, muội về cung của mình đi, ta còn nói chuyện với mẫu phi.” Rồi nói với ma ma và đám cung nhân: “Các ngươi lui xuống hết đi.”
“Ca ca, huynh xấu lắm, người ta gần tháng nay chưa gặp mẫu phi, mới về là huynh đã đuổi người ta đi!” Long Tiêu Tiêu ương bướng nói: “Có chuyện gì mà muội không thể nghe chứ?”
Thấy nhi tử có vẻ như là có chuyện quan trọng muốn nói với mình, Văn Phi cố gắng hạ lửa giận, dịu dàng nói: “Tiêu Tiêu ngoan nào, sáng mai mẫu phi qua ăn cơm trưa với con.”
“Ô.” Văn Phi mở miệng, Long Tiêu Tiêu bất đắc dĩ bỏ đi.
Đưa mắt nhìn bóng hình muội muội của mình đã không thấy nữa, Long Túc Vân mới nghiêm mặt nói: “Mẫu phi, nếu không có hắc y nam tử kia, Tiêu Tiêu cũng đã phá hủy gương mặt của Quân Khởi La rồi. Đã khó coi rồi, lại phá hủy luôn, đến lúc đó, e rằng không biết ăn nói làm sao với bọn Long Dận #Guānyǔ.”
“Một con quỷ đoản mệnh sắp phải chết đến nơi rồi, tại sao chúng ta phải ăn nói với hắn chứ? Chúng ta càng co tay co chân, hắn càng nghĩ rằng chúng ta thật sự sợ hắn!” Kể từ sau khi hơn mười tên ám vệ bị Long Dận giết không duyên cớ, Văn Phi càng oán giận Long Dận hơn, nếu không cố gắng áp chế thì nàng đã bộc phát từ lâu!
Bây giờ lại nghe nhi tử của mình nhắc tới hắn, cục lửa đã được nén sâu trong lòng lại muốn bùng lên.
“Mẫu phi, tạm thời đừng dụng đến Long Dận và Quân Khởi La.” Vừa sinh ra đã bị Long Dận áp chế, trong lòng Long Túc Vân còn muốn giẫm đạp Long Dận dưới lòng bàn chân hơn bất cứ ai, nhưng hắn biết, bây giờ vẫn chưa phải lúc: “Chờ nhi tử ngồi lên cái vị trí kia, giao hai người bọn họ cho người xử lý không được sao.”
“Nhưng mà……”
Long Túc Vân biết mẫu phi mình lại muốn nhắc tới cái chuyện “phượng mạng” kia, nên vội vàng ngắt lời nàng: “Người cũng nói Long Dận sắp chết rồi, cái lời tiên đoán đó còn có thể chính xác được sao?”
Văn Phi suy nghĩ một chút, dù Quân Khởi La gả cho bất cứ ai thì nàng vẫn sẽ lo lắng, chỉ có gả cho Long Dận thôi, thì mới khiến nàng yên tâm nhất.
“Dù sao con và Tiêu Tiêu cũng không sao rồi, mẫu phi nghe lời con, tạm thời bỏ qua cho bọn họ!” Tất nhiên Văn Phi cũng hiểu bây giờ không phải thời điểm để gây thù chuốc oán khắp nơi, nên nghe theo ý kiến của nhi tử mình.
Long Túc Vân hài lòng hớp một ngụm trà rồi nói: “Mẫu phi, hắc y thiếu niên hôm nay, hắn không giống như người của Quân Khởi La, mà lại giống như sát thủ, hơn nữa còn là một sát thủ vô cùng lợi hại! Hắn ta bị nhi tử dốc toàn lực chưởng một chưởng, dường
/133
|