Hoàng hậu đối với bản thân vừa mới mở miệng liền ảo não.
Trong lúc hoàng hậu ngậm miệng lại không nói, nàng phát hiện những điều hôm nay nàng nói đều không theo chuẩn mực.
Triệu Khải Hâm thấy hoàng hậu không nói, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.
"Tốt lắm, Đặng thái y, về sau đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm liền do ngươi phụ trách. Nếu như đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm xảy ra vấn đề gì, trẫm liền hỏi tội ngươi." Triệu Khải Hâm thản nhiên nói, trong mắt cũng có hề có chút sát khí nào.
Nhưng là Đặng thái y lại có cảm giác cái đầu trên cổ mình có chút không yên.
Chỉ là trong lòng Đặng thái y rất rõ ràng, hắn không có tư cách cự tuyệt, huống chi, hắn cũng thấy được hoàng thượng rất coi trọng đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm này, chỉ cần như vậy là đủ.
Chỉ cần hoàng thượng coi trọng, hắn sẽ có cách khiến hoàng thượng phái thêm một số người tới đây giúp mình, nếu không cho dù một thái y như hắn khả năng có lớn đến đâu cũng không cách nào bảo vệ đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm nếu không có người ở bên cạnh hầu hạ.
"Vi thần tuân chỉ. Chỉ là vi thần có mấy lời không biết có nên nói hay không." Đặng thái y nghĩ liền làm, hắn không dám đánh cuộc hoàng hậu có thể lập tức động thủ hay không.
"Nói." Triệu Khải Hâm nhàn nhạt nói với Đặng thái y, đối với đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt hắn tự nhiên là mong đợi, dù sao hiện tại hậu cung duy chỉ có hoàng hậu có một Đại hoàng tử, nhưng cũng chỉ là một con ma bệnh.
Mà Huệ phi mặc dù mang thai, nhưng chiếu theo thân phận của Huệ phi, cho dù có sinh được cho hắn một đứa con trai cũng sẽ không trông mong gì. Bên ngoại gì gì đó vẫn là không nên kiêu ngạo sẽ tốt hơn.
Đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt cũng là lựa chọn rất tốt, dù sao Trương Vân Nguyệt không có gia tộc, hoặc cũng có thể nói gia tộc của nàng không có đủ tầm ảnh hưởng đến vương triều Cảnh Hi!
"Hoàng thượng, đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm trước mắt là rất khỏe mạnh, nhưng thể chất Trương Bảo có chút khác biệt với người thường, vi thần sợ trong thời gian này lỡ có vấn đề gì vi thần không có cách nào kịp thời chạy tới. Nên vi thần cho là, để đảm bảo an toàn, thỉnh hoàng thượng đáp ứng an bài vài người hiểu về dược lý ở bên cạnh Trương Bảo Lâm, chỉ có như vậy mới có thể vạn vô nhất thất (tuyệt đối không có sơ sót, nhầm lẫn)."
Lời của Đặng thái y vừa nói xong hoàng hậu bí mật liếc Đặng thái y một cái, nàng thật là không ngờ Đặng thái y thế nhưng lại có thể nghĩ đến sự tình này, nhưng mà nghĩ đến mới vừa Triệu Khải Hâm nói an toàn của đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt muốn hắn toàn quyền phụ trách, hoàng hậu liền bình thường trở lại.
Đây đoán chừng là vì suy nghĩ cho tính mạng của bản thân, chỉ là nàng đối với việc Đặng thái y nghĩ quá mức chu đáo, vẫn rất không hài lòng, dĩ nhiên nàng cũng không muốn lập tức động thủ đối với đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt.
"Tốt, liền theo ý của Đặng ái khanh, Ngụy Đình, ngươi đi xuống an bài một vài người đi." Triệu Khải Hâm thản nhiên nói.
Triệu Khải Hâm ở trước mặt hoàng hậu phân phó Ngụy Đình đi chuẩn bị người, trong lòng cũng đã quyết định chủ ý chuẩn bị mấy ám vệ đi theo bên cạnh Trương Vân Nguyệt.
Chuyện an bài xong, hơn nữa xác nhận Trương Vân Nguyệt quả thật mang thai hơn nữa cũng đã được bốn tháng, chuyện này cũng đã hạ màn, về phần nô tỳ Tác Nhược đi theo bên người chủ tử này, tự nhiên bị bắt đi ra ngoài trực tiếp xử tử.
Chỉ là giết kẻ hầu hạ cũng không cần ở ngay trước mặt Trương Vân Nguyệt, Triệu Khải Hâm cũng không muốn con của mình còn chưa có trào đời đã nhuốm máu tanh.
Trương Vân Nguyệt trừ đối với việc vừa rồi nghe được mình mang thai rất khó tin đến mức kích động ra, với những việc khác đều không có phản ứng, yên lặng đón nhận những an bài của Triệu Khải Hâm.
Sau khi Triệu Khải Hâm và hoàng hậu rời đi, tin tức Trương Vân Nguyệt mang thai liền truyền khắp hậu cung, Huệ phi sau khi biết được tin tức này, sắc mặt tuyệt đối không thể phấn khích nổi.
"Bí mật động thủ cho ta, Hừ! Để cho ả hư thai không sanh được cho ta!" vẻ mặt Huệ phi vặn vẹo, giống như ác quỷ vừa đi ra từ địa ngục, dữ tợn đáng sợ.
Trong lúc hoàng hậu ngậm miệng lại không nói, nàng phát hiện những điều hôm nay nàng nói đều không theo chuẩn mực.
Triệu Khải Hâm thấy hoàng hậu không nói, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.
"Tốt lắm, Đặng thái y, về sau đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm liền do ngươi phụ trách. Nếu như đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm xảy ra vấn đề gì, trẫm liền hỏi tội ngươi." Triệu Khải Hâm thản nhiên nói, trong mắt cũng có hề có chút sát khí nào.
Nhưng là Đặng thái y lại có cảm giác cái đầu trên cổ mình có chút không yên.
Chỉ là trong lòng Đặng thái y rất rõ ràng, hắn không có tư cách cự tuyệt, huống chi, hắn cũng thấy được hoàng thượng rất coi trọng đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm này, chỉ cần như vậy là đủ.
Chỉ cần hoàng thượng coi trọng, hắn sẽ có cách khiến hoàng thượng phái thêm một số người tới đây giúp mình, nếu không cho dù một thái y như hắn khả năng có lớn đến đâu cũng không cách nào bảo vệ đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm nếu không có người ở bên cạnh hầu hạ.
"Vi thần tuân chỉ. Chỉ là vi thần có mấy lời không biết có nên nói hay không." Đặng thái y nghĩ liền làm, hắn không dám đánh cuộc hoàng hậu có thể lập tức động thủ hay không.
"Nói." Triệu Khải Hâm nhàn nhạt nói với Đặng thái y, đối với đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt hắn tự nhiên là mong đợi, dù sao hiện tại hậu cung duy chỉ có hoàng hậu có một Đại hoàng tử, nhưng cũng chỉ là một con ma bệnh.
Mà Huệ phi mặc dù mang thai, nhưng chiếu theo thân phận của Huệ phi, cho dù có sinh được cho hắn một đứa con trai cũng sẽ không trông mong gì. Bên ngoại gì gì đó vẫn là không nên kiêu ngạo sẽ tốt hơn.
Đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt cũng là lựa chọn rất tốt, dù sao Trương Vân Nguyệt không có gia tộc, hoặc cũng có thể nói gia tộc của nàng không có đủ tầm ảnh hưởng đến vương triều Cảnh Hi!
"Hoàng thượng, đứa nhỏ trong bụng Trương Bảo Lâm trước mắt là rất khỏe mạnh, nhưng thể chất Trương Bảo có chút khác biệt với người thường, vi thần sợ trong thời gian này lỡ có vấn đề gì vi thần không có cách nào kịp thời chạy tới. Nên vi thần cho là, để đảm bảo an toàn, thỉnh hoàng thượng đáp ứng an bài vài người hiểu về dược lý ở bên cạnh Trương Bảo Lâm, chỉ có như vậy mới có thể vạn vô nhất thất (tuyệt đối không có sơ sót, nhầm lẫn)."
Lời của Đặng thái y vừa nói xong hoàng hậu bí mật liếc Đặng thái y một cái, nàng thật là không ngờ Đặng thái y thế nhưng lại có thể nghĩ đến sự tình này, nhưng mà nghĩ đến mới vừa Triệu Khải Hâm nói an toàn của đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt muốn hắn toàn quyền phụ trách, hoàng hậu liền bình thường trở lại.
Đây đoán chừng là vì suy nghĩ cho tính mạng của bản thân, chỉ là nàng đối với việc Đặng thái y nghĩ quá mức chu đáo, vẫn rất không hài lòng, dĩ nhiên nàng cũng không muốn lập tức động thủ đối với đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt.
"Tốt, liền theo ý của Đặng ái khanh, Ngụy Đình, ngươi đi xuống an bài một vài người đi." Triệu Khải Hâm thản nhiên nói.
Triệu Khải Hâm ở trước mặt hoàng hậu phân phó Ngụy Đình đi chuẩn bị người, trong lòng cũng đã quyết định chủ ý chuẩn bị mấy ám vệ đi theo bên cạnh Trương Vân Nguyệt.
Chuyện an bài xong, hơn nữa xác nhận Trương Vân Nguyệt quả thật mang thai hơn nữa cũng đã được bốn tháng, chuyện này cũng đã hạ màn, về phần nô tỳ Tác Nhược đi theo bên người chủ tử này, tự nhiên bị bắt đi ra ngoài trực tiếp xử tử.
Chỉ là giết kẻ hầu hạ cũng không cần ở ngay trước mặt Trương Vân Nguyệt, Triệu Khải Hâm cũng không muốn con của mình còn chưa có trào đời đã nhuốm máu tanh.
Trương Vân Nguyệt trừ đối với việc vừa rồi nghe được mình mang thai rất khó tin đến mức kích động ra, với những việc khác đều không có phản ứng, yên lặng đón nhận những an bài của Triệu Khải Hâm.
Sau khi Triệu Khải Hâm và hoàng hậu rời đi, tin tức Trương Vân Nguyệt mang thai liền truyền khắp hậu cung, Huệ phi sau khi biết được tin tức này, sắc mặt tuyệt đối không thể phấn khích nổi.
"Bí mật động thủ cho ta, Hừ! Để cho ả hư thai không sanh được cho ta!" vẻ mặt Huệ phi vặn vẹo, giống như ác quỷ vừa đi ra từ địa ngục, dữ tợn đáng sợ.
/152
|