"Hoàng hậu cùng Thái hậu bên kia cũng đi xem qua chưa? Phái người đi có đủ hay không?" Triệu Khải Hâm cau mày, vì sao hắn cảm giác tâm trạng có chút không tập trung?
Thật sự Triệu Khải Hâm không yên tâm, đi trước Thái hậu bên kia xác nhận một chút, sau khi xác định Thái hậu không có việc gì, nhanh chóng chạy tới Phượng Minh cung.
Dĩ nhiên Triệu Khải Hâm ở trên đường vừa đúng gặp được thị vệ tới bẩm báo, nói là Phượng Minh cung có một nội thị sẽ đối với hoàng hậu bất lợi.
Lòng của Triệu Khải Hâm thình thịch nhảy, chỉ sợ Trương Vân Nguyệt có chuyện gì, đợi đến thời điểm Triệu Khải Hâm cảm thấy, Lục Yêu đã bị người bắt lại, Vương Kỳ mặc dù trở về bẩm báo tin tức, Lục ca lại không có buông tha, chỉ là Lục ca cảm thấy mục đích của Lục Yêu không phải là Thái hậu, vì vậy hắn cũng không có đi Ninh Thọ cung, trực tiếp tới Phượng Minh cung.
Ngược lại không ngờ thật đúng là hắn đi đến đúng chỗ rồi, Lục Yêu quả thật đến Phượng Minh cung chuẩn bị ám sát hoàng hậu.
Sauk hi Lục ca giả trang làm nội thị bắt lại Lục Yêu, trực tiếp đưa tay mở ra mặt nạ trên mặt Lục Yêu, nhìn Lục Yêu mặt mũi quen thuộc, Lục ca trầm mặc chốc lát, mang theo nàng rời đi.
Triệu Khải Hâm nghe được tin tức Lục Yêu bị bắt, thật dài thở ra, cuối cùng có thể yên tâm. Xem ra những ám vệ này sau này cần lựa chọn cẩn thận hơn.
Chuyện cũng xử lý xong, kết quả chính là, Trương Vân Nguyệt ở ngày qua vài tháng sau đột nhiên phát hiện, cuộc sống này rất nhàm chán.
"Ưmh, nôn ~" một ngày kia, Trương Vân Nguyệt cùng thường ngày rời giường mặc quần áo, lại không nghĩ rằng khi súc miệng đột nhiên cảm thấy rất ghê tởm, nằm ở nơi nào ói ra, này vừa phun thiếu chút nữa đem mật đắng của nàng phun ra.
"Mau, mau mời thái y!" Lý Ma Ma vừa nhìn Trương Vân Nguyệt như vậy, trên mặt sáng lên, trong lòng rất là vui mừng, nói không chừng Trương Vân Nguyệt lại muốn có bảo bảo mới, ha ha, vậy cũng thật là tốt quá!
Vài tháng có thể để cho các đại thần quên rất nhiều chuyện, cũng có thể làm các đại thần làm rất nhiều chuẩn bị, tỷ như đưa tú nữ vào cung. Hiện tại hậu cung của Triệu Khải Hâm có thể nói vào trạng thái trống không, trừ Trương Vân Nguyệt, vị hoàng hậu này ra không có những phi tử có phân vị cao rồi.
Mà những phi tử phân vị thấp, Triệu Khải Hâm cũng đã thật lâu không có đi rồi, kết quả như thế đúng là, rất nhiều đại thần bắt đầu hoạt động, liền muốn đưa nữ nhi vào cung. Dĩ nhiên cũng có người cũng không muốn nữ nhi đưa vào cung, nhưng lại không trở ngại bọn họ ủng hộ những đại thần khác.
Dĩ nhiên bọn họ trừ nói lí do hậu cung này trống không ra bên ngoài, còn có một lý do rất lớn chính là trẻ con quá ít, có ba hoàng tử, một người trong đó còn là một ấm sắc thuốc, khó trách những đại thần kia phải nói con trai Triệu Khải Hâm quá ít.
"Thái y, hoàng hậu như thế nào?" Lý Ma Ma ngẩng đầu đi xem Trương Vân Nguyệt nằm ở trên giường.
Trương Vân Nguyệt mệt mỏi nằm ở trên giường, vừa nãy ói ra làm cho chân tay nàng mềm nhũn ra.
"Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương, nương nương có tin vui. Bây giờ đã ba tháng." Thái y bắt mạch xong sau rất là vui mừng tuyên bố, vốn là còn lo lắng hoàng hậu lại không biết tên bệnh giống như lần trước, hiện tại cuối cùng là yên tâm.
Lý Ma Ma cười: "Thật sự là quá tốt." Những cung nữ khác cũng rất là vui mừng, hoàng hậu có tin mừng, họ từng người một tưởng thưởng nhưng không ít.
Hiện tại trong cung vừa không có phi tử có phân vị cao, sẽ không có người tính kế Trương Vân Nguyệt, họ cũng không cần phòng bị như lấy trước, cuộc sống này không ít nhẹ nhõm.
"Các ngươi từng người một đừng tưởng rằng hiện tại trong cung liền an toàn, một ít người nữ nhân đều nghĩ tới hoàng hậu chết đâu rồi, coi như không có phân vị không có nghĩa là họ không muốn." Sau khi Lý Ma Ma xác định Trương Vân Nguyệt có thai, liền bắt đầu gõ cung nữ nội thị bên cạnh.
Chỉ sợ họ buông lỏng cảnh giác khiến người trong tối có cơ hội.
Mặc dù nhìn hiện tại trong hoàng cung rất an toàn, dù sao xem ra chỉ có hoàng hậu một người duy nhất có lỗi? Nhưng chớ quên, Triệu Khải Hâm vốn cũng không phải chỉ có mấy nữ nhân như vậy, nhiều nữ nhân ở phía dưới Chiêu Nghi chần chừ đi! Hiện tại bởi vì nguyên do Quý Phi các nàng đi, còn dư lại những nữ nhân kia cũng đã không có tư cách tới thỉnh an Trương Vân Nguyệt, Trương Vân Nguyệt càng lười gặp những nữ nân kia.
Phải nói những nữ nhân kia không nghĩ trở nên nổi bật, đó là chuyện không có khả năng, chỉ là họ không tìm được cơ hội mà thôi, hiện tại đoán chừng tất cả nữ nhân hậu cung đều cho là, chỉ cần Trương Vân Nguyệt đi Triệu Khải Hâm sẽ đem tâm tư thả trên người những nữ nhân khác, đến lúc đó mọi người tranh cãi nữa cũng mới có tranh.
Hiện tại những nữ nhân hậu cung đó thật sự một chút cơ hội cũng không có.
Lý Ma Ma gõ một phen những cung nữ kia liền sau đi theo bên người Trương Vân Nguyệt, Trương Vân Nguyệt rất bất đắc dĩ nhìn bụng mình. Nàng thật lòng hoài niệm kế hoạch hoá gia đình ở hiện đại phải hay không, khi để cho nàng hoài niệm chính là hiện đại khi sinh bằng cách giải phẫu (c-section).
"Nương nương, ngài thế nào? Có phải hay không nơi nào không thoải mái?" Lý Ma Ma vừa tiến đến chỉ thấy nét mặt Trương Vân Nguyệt không đúng, không khỏi lo lắng hỏi.
"Không có việc gì, ta chính là nghĩ tới ba đứa bé cách nhau quá gần." Trương Vân Nguyệt cười cười giải thích nói, nàng thế nào có thể nói ra sinh bằng giải phẫu (c-section) loại này mất đi ngươi đây? Nếu là cái thế giới này có đồ này thì cũng thôi đi, nếu không có vật này nàng không bằng hoài nghi?
"Gần một chút không được sao? Nô tỳ cảm thấy gần một chút rất tốt, như vậy bọn họ có thể cùng nhau chơi đùa." Lý Ma Ma cười ha hả nói. Sau sai người báo cho Hoàng thượng.
"Ai, ta nghĩ muốn con gái rồi." Trương Vân Nguyệt vuốt bụng, nói qua cầu nguyện trong bụng lần này là con gái.
"Nương nương bây giờ đã có hai hoàng tử rồi, lại đến một công chúa cũng rất không tệ." Lý Ma Ma khó được không có phản bác lời Trương Vân Nguyệt nói, hiện tại trong cung một công chúa cũng không có, nếu để cho Trương Vân Nguyệt sinh một công chúa, đại vị công chúa kia so với hai hoàng tử sẽ không thấp.
"Hoàng thượng, mới vừa Phượng Minh cung truyền đến tin tức, hoàng hậu nương nương có tin vui."
"Mấy tháng?" Triệu Khải Hâm vui mừng nhìn Vương Kỳ, rốt cuộc lại có a.
"Ba tháng."
"Tốt tốt tốt, xem lần này các đại thần còn thế nào nói trẫm con cháu đơn bạc." Triệu Khải Hâm rất là vui mừng, đối với những tính toán của các đại thần hắn tự nhiên là hiểu, chỉ là hắn cũng không nghĩ theo những ý tứ các đại thần kia thôi.
Hắn hiện tại rất phiền trong hậu cung lại xuất hiện nữ nhân như Quý Phi, Hiền phi vậy, từng người một mỗi ngày đều muốn tính toán tính toán, hắn hiện tại mỗi ngày đều vội vàng xử lý sự tình của quốc gia ở ngoài nước, nào có rảnh đến hậu cung ứng đối những nữ nhân long tràn đầy suy nghĩ đều nhờ gia tộc kia?
"Đi, theo trẫm đi Phượng Minh cung."
"Hoàng thượng, thời gian lâm triều sắp đến."
"Để những đại thần kia chờ, bọn họ nơi đó hay con trẫm quan trọng?"
Triệu Khải Hâm Long Hành Hổ Bộ đến Phượng minh cung, trên mặt nở nụ cười vui vẻ, coi như ở chỗ rất xa cũng có thể thấy.
Mà các đại thần phía trước lại kinh ngạc phát hiện, hôm nay Hoàng thượng của bọn họ chưa từng có trễ, thế nhưng qua một phút đồng hồ còn chưa có xuất hiện.
"Vị công công này, hoàng thượng hôm nay thế nào còn chưa tới?" Có người tiến lên hỏi.
"Ta đây làm sao biết? Ta chỉ là ở nơi này giữ cửa." Nội thị kia cũng không ngẩng đầu lên trả lời một câu, sẽ không có lý gặp những đại thần kia rồi.
"Không biết Vương tổng quản hiện tại ở nơi nào?" Thừa Tướng tiến lên một bước nhỏ giọng hỏi.
Nội thị kia thấy là Thừa Tướng tới hỏi, cũng không dám lên mặt: "Nô tài thật không biết, nô tài từ sáng sớm đều đứng tại nơi đây, ngài cũng thấy được, mới vừa không có những người khác đã tới nơi này." Nội thị trả lời thật lòng bất đắc dĩ, so với hắn những đại thần đứng ở chỗ này sớm hơn, bọn họ cũng không biết chuyện, tại sao hắn nhất định phải biết à?
Cái logic này là gì à? Hắn vừa không có Thiên lý nhãn Thuận Phong Nhĩ trong thần thoại như vậy.
". . . . . ." Một đại thần lẫn nhau ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, thật sự là không nghĩ ra nguyên do vì sao.
"Hoàng thượng giá lâm!"
"Ha ha, khiến các vị ái khanh chờ lâu, trẫm sáng sớm hôm nay thật vui mừng, ha ha! Hoàng hậu có tin vui, ha ha." Triệu Khải Hâm nét mặt biểu hiện, hắn thật thật vui mừng.
Vì vậy chúng các đại thần hiểu, tình cảm hoàng hậu nương nương mang thai, cho nên hoàng thượng đi xem hoàng hậu nương nương đi.
"Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng."
"Tốt tốt tốt, các khanh bình thân." Triệu Khải Hâm một buổi sáng cũng rất cao hứng, những đại thần kia thấy hoàng thượng vui mừng như thế cũng không nguyện ý chọc người không thích chuyện đi quấy rầy tâm tình hoàng thượng.
Cảm xúc vui vẻ củaTriệu Khải Hâm chỉ kéo dài ba ngày.
Ba ngày sau khi lâm triều, những đại thần này rốt cuộc tìm được cơ hội nói chuyện, dung lời nói của bọn họ chính là, hoàng hậu hiện tại mang thai không có cách nào chăm sóc hoàng thượng, cho nên hoàng thượng ngươi nhanh tìm mấy người phụ nhân vào cung thôi.
"Những chuyện này là chuyện nhà của trẫm, lúc nào thì chuyện nhà trẫm cũng cần các ngươi tới hỏi tới? Các ngươi nếu là quá rảnh rỗi, thì ban sai* thật tốt cho trẫm. Xem một chút Hộ bộ, Hình bộ, Lại bộ phái đi, quan viên này là sao hả? Đám tham ô nhận hối lộ đều thành thói quen rồi! Còn có vụ án này đích thị là án gì? Thậm chí có nhiều người đánh xe muốn kiện như vậy!"
(*Ban sai: việc bắt phu và trưng thu tài sản cho quan phủ ngày xưa)
Khụ khụ, các bộ tham ô nhận hối lộ thành thói quen là thật, người đánh xe kiện bất quá có một, hơn nữa còn là vụ án ba năm trước đây.
"Bọn thần có tội." Từng người một bị Triệu Khải Hâm khiển trách qua, tất cả đều quỳ trên mặt đất, xấu hổ a.
"Biết có tội còn không trở về xử lý những chuyện này cho tốt? ! Vẫn còn ở nơi này chờ làm cái gì? Bãi triều!" Triệu Khải Hâm tức giận hừ hừ xoay người đi. Những đại thần kia ra khỏi hoàng cung mới nhớ tới, bọn họ vốn là muốn cho hoàng thượng nạp phi , kết quả bây giờ thành hoàng thượng để cho bọn họ cố gắng xử lý công vụ.
Từng người một liếc nhìn nhau, đều hiểu đây là hoàng thượng ở gõ bọn họ, xem ra hoàng thượng thật không muốn nữ nhân khác. Nghĩ như thế những đại thần này cũng bất đắt dĩ.
Mà chuyện sau này của Triệu Khải Hâm càng làm cho những đại thần kia nhận rõ chân tướng sự tình, hoàng thượng của bọn họ thật thật không muốn muốn nữ nhân khác.
Vốn là ở lại trong hoàng cung, Triệu Khải Hâm cũng không có đi xử lý mấy người phi tử phân vị thấp kia, đều bị Triệu Khải Hâm đưa ra cung, hơn nữa Triệu Khải Hâm tự mình đem lấy các nàng gả đi ra ngoài.
Kỳ thật thời điểm ban đầu Triệu Khải Hâm cũng không còn chuẩn bị làm như vậy, dù sao những nữ nhân kia ở lại trong cung cũng không kém một ít miếng cơm ăn, chỉ để cho hắn không ngờ chính là, những phi tử phân vị thấp này thế nhưng chuẩn bị liên hiệp đối phó Trương Vân Nguyệt, hoàn hảo được ám vệ phát hiện kịp thời.
Như thế Triệu Khải Hâm càng thêm xác định, những nữ nhân này chính là phiền toái.
Lúc này mới có quyết định đưa người đi. Về phần chuyện làm cho các nàng lập gia đình, cũng là Trương Vân Nguyệt nghĩ.
Như thế trong hoàng cung, trừ nữ chủ tử ngoài Trương Vân Nguyệt vị hoàng hậu này ra bên ngoài cũng chỉ có Ninh Thọ cung Thái hậu rồi.
Thật sự Triệu Khải Hâm không yên tâm, đi trước Thái hậu bên kia xác nhận một chút, sau khi xác định Thái hậu không có việc gì, nhanh chóng chạy tới Phượng Minh cung.
Dĩ nhiên Triệu Khải Hâm ở trên đường vừa đúng gặp được thị vệ tới bẩm báo, nói là Phượng Minh cung có một nội thị sẽ đối với hoàng hậu bất lợi.
Lòng của Triệu Khải Hâm thình thịch nhảy, chỉ sợ Trương Vân Nguyệt có chuyện gì, đợi đến thời điểm Triệu Khải Hâm cảm thấy, Lục Yêu đã bị người bắt lại, Vương Kỳ mặc dù trở về bẩm báo tin tức, Lục ca lại không có buông tha, chỉ là Lục ca cảm thấy mục đích của Lục Yêu không phải là Thái hậu, vì vậy hắn cũng không có đi Ninh Thọ cung, trực tiếp tới Phượng Minh cung.
Ngược lại không ngờ thật đúng là hắn đi đến đúng chỗ rồi, Lục Yêu quả thật đến Phượng Minh cung chuẩn bị ám sát hoàng hậu.
Sauk hi Lục ca giả trang làm nội thị bắt lại Lục Yêu, trực tiếp đưa tay mở ra mặt nạ trên mặt Lục Yêu, nhìn Lục Yêu mặt mũi quen thuộc, Lục ca trầm mặc chốc lát, mang theo nàng rời đi.
Triệu Khải Hâm nghe được tin tức Lục Yêu bị bắt, thật dài thở ra, cuối cùng có thể yên tâm. Xem ra những ám vệ này sau này cần lựa chọn cẩn thận hơn.
Chuyện cũng xử lý xong, kết quả chính là, Trương Vân Nguyệt ở ngày qua vài tháng sau đột nhiên phát hiện, cuộc sống này rất nhàm chán.
"Ưmh, nôn ~" một ngày kia, Trương Vân Nguyệt cùng thường ngày rời giường mặc quần áo, lại không nghĩ rằng khi súc miệng đột nhiên cảm thấy rất ghê tởm, nằm ở nơi nào ói ra, này vừa phun thiếu chút nữa đem mật đắng của nàng phun ra.
"Mau, mau mời thái y!" Lý Ma Ma vừa nhìn Trương Vân Nguyệt như vậy, trên mặt sáng lên, trong lòng rất là vui mừng, nói không chừng Trương Vân Nguyệt lại muốn có bảo bảo mới, ha ha, vậy cũng thật là tốt quá!
Vài tháng có thể để cho các đại thần quên rất nhiều chuyện, cũng có thể làm các đại thần làm rất nhiều chuẩn bị, tỷ như đưa tú nữ vào cung. Hiện tại hậu cung của Triệu Khải Hâm có thể nói vào trạng thái trống không, trừ Trương Vân Nguyệt, vị hoàng hậu này ra không có những phi tử có phân vị cao rồi.
Mà những phi tử phân vị thấp, Triệu Khải Hâm cũng đã thật lâu không có đi rồi, kết quả như thế đúng là, rất nhiều đại thần bắt đầu hoạt động, liền muốn đưa nữ nhi vào cung. Dĩ nhiên cũng có người cũng không muốn nữ nhi đưa vào cung, nhưng lại không trở ngại bọn họ ủng hộ những đại thần khác.
Dĩ nhiên bọn họ trừ nói lí do hậu cung này trống không ra bên ngoài, còn có một lý do rất lớn chính là trẻ con quá ít, có ba hoàng tử, một người trong đó còn là một ấm sắc thuốc, khó trách những đại thần kia phải nói con trai Triệu Khải Hâm quá ít.
"Thái y, hoàng hậu như thế nào?" Lý Ma Ma ngẩng đầu đi xem Trương Vân Nguyệt nằm ở trên giường.
Trương Vân Nguyệt mệt mỏi nằm ở trên giường, vừa nãy ói ra làm cho chân tay nàng mềm nhũn ra.
"Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương, nương nương có tin vui. Bây giờ đã ba tháng." Thái y bắt mạch xong sau rất là vui mừng tuyên bố, vốn là còn lo lắng hoàng hậu lại không biết tên bệnh giống như lần trước, hiện tại cuối cùng là yên tâm.
Lý Ma Ma cười: "Thật sự là quá tốt." Những cung nữ khác cũng rất là vui mừng, hoàng hậu có tin mừng, họ từng người một tưởng thưởng nhưng không ít.
Hiện tại trong cung vừa không có phi tử có phân vị cao, sẽ không có người tính kế Trương Vân Nguyệt, họ cũng không cần phòng bị như lấy trước, cuộc sống này không ít nhẹ nhõm.
"Các ngươi từng người một đừng tưởng rằng hiện tại trong cung liền an toàn, một ít người nữ nhân đều nghĩ tới hoàng hậu chết đâu rồi, coi như không có phân vị không có nghĩa là họ không muốn." Sau khi Lý Ma Ma xác định Trương Vân Nguyệt có thai, liền bắt đầu gõ cung nữ nội thị bên cạnh.
Chỉ sợ họ buông lỏng cảnh giác khiến người trong tối có cơ hội.
Mặc dù nhìn hiện tại trong hoàng cung rất an toàn, dù sao xem ra chỉ có hoàng hậu một người duy nhất có lỗi? Nhưng chớ quên, Triệu Khải Hâm vốn cũng không phải chỉ có mấy nữ nhân như vậy, nhiều nữ nhân ở phía dưới Chiêu Nghi chần chừ đi! Hiện tại bởi vì nguyên do Quý Phi các nàng đi, còn dư lại những nữ nhân kia cũng đã không có tư cách tới thỉnh an Trương Vân Nguyệt, Trương Vân Nguyệt càng lười gặp những nữ nân kia.
Phải nói những nữ nhân kia không nghĩ trở nên nổi bật, đó là chuyện không có khả năng, chỉ là họ không tìm được cơ hội mà thôi, hiện tại đoán chừng tất cả nữ nhân hậu cung đều cho là, chỉ cần Trương Vân Nguyệt đi Triệu Khải Hâm sẽ đem tâm tư thả trên người những nữ nhân khác, đến lúc đó mọi người tranh cãi nữa cũng mới có tranh.
Hiện tại những nữ nhân hậu cung đó thật sự một chút cơ hội cũng không có.
Lý Ma Ma gõ một phen những cung nữ kia liền sau đi theo bên người Trương Vân Nguyệt, Trương Vân Nguyệt rất bất đắc dĩ nhìn bụng mình. Nàng thật lòng hoài niệm kế hoạch hoá gia đình ở hiện đại phải hay không, khi để cho nàng hoài niệm chính là hiện đại khi sinh bằng cách giải phẫu (c-section).
"Nương nương, ngài thế nào? Có phải hay không nơi nào không thoải mái?" Lý Ma Ma vừa tiến đến chỉ thấy nét mặt Trương Vân Nguyệt không đúng, không khỏi lo lắng hỏi.
"Không có việc gì, ta chính là nghĩ tới ba đứa bé cách nhau quá gần." Trương Vân Nguyệt cười cười giải thích nói, nàng thế nào có thể nói ra sinh bằng giải phẫu (c-section) loại này mất đi ngươi đây? Nếu là cái thế giới này có đồ này thì cũng thôi đi, nếu không có vật này nàng không bằng hoài nghi?
"Gần một chút không được sao? Nô tỳ cảm thấy gần một chút rất tốt, như vậy bọn họ có thể cùng nhau chơi đùa." Lý Ma Ma cười ha hả nói. Sau sai người báo cho Hoàng thượng.
"Ai, ta nghĩ muốn con gái rồi." Trương Vân Nguyệt vuốt bụng, nói qua cầu nguyện trong bụng lần này là con gái.
"Nương nương bây giờ đã có hai hoàng tử rồi, lại đến một công chúa cũng rất không tệ." Lý Ma Ma khó được không có phản bác lời Trương Vân Nguyệt nói, hiện tại trong cung một công chúa cũng không có, nếu để cho Trương Vân Nguyệt sinh một công chúa, đại vị công chúa kia so với hai hoàng tử sẽ không thấp.
"Hoàng thượng, mới vừa Phượng Minh cung truyền đến tin tức, hoàng hậu nương nương có tin vui."
"Mấy tháng?" Triệu Khải Hâm vui mừng nhìn Vương Kỳ, rốt cuộc lại có a.
"Ba tháng."
"Tốt tốt tốt, xem lần này các đại thần còn thế nào nói trẫm con cháu đơn bạc." Triệu Khải Hâm rất là vui mừng, đối với những tính toán của các đại thần hắn tự nhiên là hiểu, chỉ là hắn cũng không nghĩ theo những ý tứ các đại thần kia thôi.
Hắn hiện tại rất phiền trong hậu cung lại xuất hiện nữ nhân như Quý Phi, Hiền phi vậy, từng người một mỗi ngày đều muốn tính toán tính toán, hắn hiện tại mỗi ngày đều vội vàng xử lý sự tình của quốc gia ở ngoài nước, nào có rảnh đến hậu cung ứng đối những nữ nhân long tràn đầy suy nghĩ đều nhờ gia tộc kia?
"Đi, theo trẫm đi Phượng Minh cung."
"Hoàng thượng, thời gian lâm triều sắp đến."
"Để những đại thần kia chờ, bọn họ nơi đó hay con trẫm quan trọng?"
Triệu Khải Hâm Long Hành Hổ Bộ đến Phượng minh cung, trên mặt nở nụ cười vui vẻ, coi như ở chỗ rất xa cũng có thể thấy.
Mà các đại thần phía trước lại kinh ngạc phát hiện, hôm nay Hoàng thượng của bọn họ chưa từng có trễ, thế nhưng qua một phút đồng hồ còn chưa có xuất hiện.
"Vị công công này, hoàng thượng hôm nay thế nào còn chưa tới?" Có người tiến lên hỏi.
"Ta đây làm sao biết? Ta chỉ là ở nơi này giữ cửa." Nội thị kia cũng không ngẩng đầu lên trả lời một câu, sẽ không có lý gặp những đại thần kia rồi.
"Không biết Vương tổng quản hiện tại ở nơi nào?" Thừa Tướng tiến lên một bước nhỏ giọng hỏi.
Nội thị kia thấy là Thừa Tướng tới hỏi, cũng không dám lên mặt: "Nô tài thật không biết, nô tài từ sáng sớm đều đứng tại nơi đây, ngài cũng thấy được, mới vừa không có những người khác đã tới nơi này." Nội thị trả lời thật lòng bất đắc dĩ, so với hắn những đại thần đứng ở chỗ này sớm hơn, bọn họ cũng không biết chuyện, tại sao hắn nhất định phải biết à?
Cái logic này là gì à? Hắn vừa không có Thiên lý nhãn Thuận Phong Nhĩ trong thần thoại như vậy.
". . . . . ." Một đại thần lẫn nhau ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, thật sự là không nghĩ ra nguyên do vì sao.
"Hoàng thượng giá lâm!"
"Ha ha, khiến các vị ái khanh chờ lâu, trẫm sáng sớm hôm nay thật vui mừng, ha ha! Hoàng hậu có tin vui, ha ha." Triệu Khải Hâm nét mặt biểu hiện, hắn thật thật vui mừng.
Vì vậy chúng các đại thần hiểu, tình cảm hoàng hậu nương nương mang thai, cho nên hoàng thượng đi xem hoàng hậu nương nương đi.
"Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng."
"Tốt tốt tốt, các khanh bình thân." Triệu Khải Hâm một buổi sáng cũng rất cao hứng, những đại thần kia thấy hoàng thượng vui mừng như thế cũng không nguyện ý chọc người không thích chuyện đi quấy rầy tâm tình hoàng thượng.
Cảm xúc vui vẻ củaTriệu Khải Hâm chỉ kéo dài ba ngày.
Ba ngày sau khi lâm triều, những đại thần này rốt cuộc tìm được cơ hội nói chuyện, dung lời nói của bọn họ chính là, hoàng hậu hiện tại mang thai không có cách nào chăm sóc hoàng thượng, cho nên hoàng thượng ngươi nhanh tìm mấy người phụ nhân vào cung thôi.
"Những chuyện này là chuyện nhà của trẫm, lúc nào thì chuyện nhà trẫm cũng cần các ngươi tới hỏi tới? Các ngươi nếu là quá rảnh rỗi, thì ban sai* thật tốt cho trẫm. Xem một chút Hộ bộ, Hình bộ, Lại bộ phái đi, quan viên này là sao hả? Đám tham ô nhận hối lộ đều thành thói quen rồi! Còn có vụ án này đích thị là án gì? Thậm chí có nhiều người đánh xe muốn kiện như vậy!"
(*Ban sai: việc bắt phu và trưng thu tài sản cho quan phủ ngày xưa)
Khụ khụ, các bộ tham ô nhận hối lộ thành thói quen là thật, người đánh xe kiện bất quá có một, hơn nữa còn là vụ án ba năm trước đây.
"Bọn thần có tội." Từng người một bị Triệu Khải Hâm khiển trách qua, tất cả đều quỳ trên mặt đất, xấu hổ a.
"Biết có tội còn không trở về xử lý những chuyện này cho tốt? ! Vẫn còn ở nơi này chờ làm cái gì? Bãi triều!" Triệu Khải Hâm tức giận hừ hừ xoay người đi. Những đại thần kia ra khỏi hoàng cung mới nhớ tới, bọn họ vốn là muốn cho hoàng thượng nạp phi , kết quả bây giờ thành hoàng thượng để cho bọn họ cố gắng xử lý công vụ.
Từng người một liếc nhìn nhau, đều hiểu đây là hoàng thượng ở gõ bọn họ, xem ra hoàng thượng thật không muốn nữ nhân khác. Nghĩ như thế những đại thần này cũng bất đắt dĩ.
Mà chuyện sau này của Triệu Khải Hâm càng làm cho những đại thần kia nhận rõ chân tướng sự tình, hoàng thượng của bọn họ thật thật không muốn muốn nữ nhân khác.
Vốn là ở lại trong hoàng cung, Triệu Khải Hâm cũng không có đi xử lý mấy người phi tử phân vị thấp kia, đều bị Triệu Khải Hâm đưa ra cung, hơn nữa Triệu Khải Hâm tự mình đem lấy các nàng gả đi ra ngoài.
Kỳ thật thời điểm ban đầu Triệu Khải Hâm cũng không còn chuẩn bị làm như vậy, dù sao những nữ nhân kia ở lại trong cung cũng không kém một ít miếng cơm ăn, chỉ để cho hắn không ngờ chính là, những phi tử phân vị thấp này thế nhưng chuẩn bị liên hiệp đối phó Trương Vân Nguyệt, hoàn hảo được ám vệ phát hiện kịp thời.
Như thế Triệu Khải Hâm càng thêm xác định, những nữ nhân này chính là phiền toái.
Lúc này mới có quyết định đưa người đi. Về phần chuyện làm cho các nàng lập gia đình, cũng là Trương Vân Nguyệt nghĩ.
Như thế trong hoàng cung, trừ nữ chủ tử ngoài Trương Vân Nguyệt vị hoàng hậu này ra bên ngoài cũng chỉ có Ninh Thọ cung Thái hậu rồi.
/152
|