Độc Bộ

Chương 254: Đông Phương giáo chủ!

/258


"Ta chính là giáo chủ, ngươi có chuyện gì thì nói đi." Đông Phương Như Mộng nhìn Bộ Tranh nhàn nhạt nói.

"Sư tỷ, đùa vui kiểu này chúng ta tự nói với nhau là được rồi, mau nói cho ta biết giáo chủ ở nơi nào." Thái độ của Bộ Tranh hoàn toàn không tin vào những lời này.

"Ngươi cũng biết là với việc này không thể tùy tiện đùa giỡn, nếu không phải là thật thì ta sẽ tự nói mình là giáo chủ sao?" Đông Phương Như Mộng nói.

"......" Bộ Tranh thoáng trầm mặc một lúc, " Ta vẫn không tin!"

Trong ấn tượng của Bộ Tranh thì Đông Phương Như Mộng xuất quỷ nhập thần, rảnh rỗi cả ngày, người như vậy thì sao có thể là giáo chủ được chứ. Cao lắm thì cũng chỉ là một trưởng lão không màng thế sự mà thôi.

Đúng vậy a, nếu là giáo chủ thì sao có thời gian xuất hiện trước mặt Bộ Tranh, hơn nữa còn thường xuyên xuất hiện.

Bất quá, Bộ Tranh cũng không chú ý rằng những nơi Đông Phương Như Mộng xuất hiện đều gần tổng đàn. Hơn nữa, giáo chủ không nhất định phải bận rộn mà bình thường còn phải tu luyện.

Thật ra, một số chuyện trọng đại cần giáo chủ quyết định, những chuyện khác cũng không phải bận tâm vì đều có người làm. Quan trọng là giáo chủ phải có thực lực phục chúng, điều này buộc phải giành nhiều thời gian vào việc tu luyện. Dù sao thì đây là thiên hạ của võ giả, hết thảy mọi việc đều lấy quy củ của võ giả làm chính.

"Không tin thì ngươi hỏi bọn họ xem." Đông Phương Như Mộng tức giận nói.

"Ân, nàng chính là giáo chủ." Tất cả trưởng lão gật đầu nói, trong nội tâm thì họ đều thầm hô: "Không ngờ ngay cả giáo chủ mà ngươi cũng không biết, nhưng các ngươi trông có vẻ rất quen thuộc với nhau a."

Bộ Tranh ngơ ngác nhìn Đông Phương Như Mộng, dáng vẻ tựa hồ rất khó tin. Mà Đông Phương Như Mộng thì cao ngạo ngẩng đầu giống như đang nói: "Biết lợi hại chưa! Tiểu tử!"

Tâm tình của nàng vốn vừa đang thoải mái nhưng liền lập tức thay đổi vì câu nói sau đó của Bộ Tranh.

"Cô là giáo chủ, vậy chẳng lẽ là thần giáo không người sao!"

"Phanh!" Một bàn tay của Đông Phương Như Mộng liền đem Bộ Tranh đập bay.

"......"

Tất cả trưởng lão vuốt mồ hôi lạnh, không những chỉ vì câu nói tìm chết kia của Bộ Tranh mà đồng thời cũng vì cái tát này của Đông Phương Như Mộng ra tay có phải hơi nặng hay không. Ngươi cũng đừng quên nàng là một trong thập đại cao thủ, hơn nữa còn xếp hạng ba.

Đúng vậy, thực lực của Đông Phương Như Mộng rất cường hãn. Lúc trước nàng từng nói áp chế đến thất mạch nhất trọng thiên, Bộ Tranh đã biết rõ thực lực của nàng phải từ nhị trọng thiên trở lên. Tam trọng thiên thì tương đối thấp, nhưng không phải không có khả năng này.

Kết quả, Đông Phương Như Mộng quả nhiên là thất mạch tam trọng thiên, hơn nữa còn xếp ngay sau Liễu Nhất Kiếm. Tuy nhiên dù là xếp hạng ngay sau Liễu Nhất Kiếm nhưng chênh lệch vẫn rất rõ ràng.

Trong thất mạch tam trọng thiên, Liễu Nhất Kiếm xem như là hậu kỳ trong hậu kỳ còn Đông Phương Như Mộng chỉ có thể xem như trung kỳ, còn cách hậu kỳ một đoạn không ngắn.

Mà ở giai đoạn này, xem như chỉ kém một chút như vậy nhưng chêch lệch thật sự rất lớn. Hơn nữa, thiên phú của Liễu Nhất Kiếm không phải bình thường, Đông Phương Như Mộng khó có khả năng vượt cấp còn khả năng vượt cấp của Liễu Nhất Kiếm thì so với nàng mạnh hơn rất nhiều. Điều này càng kéo xa khoảng cách giữa nàng và Liễu Nhất Kiếm.

Kỳ thật, thực lực của Liễu Nhất Kiếm cùng đệ nhất cao thủ, cũng chính là sư phụ của Đông Phương Như Mộng là tương đương. Thậm chí có người còn nói Liễu Nhất Kiếm cao hơn một chút, nhưng Liễu Nhất Kiếm chưa bao giờ luận võ cùng sư phụ của Đông Phương Như Mộng nên không ai biết hắn thắng hay thua. Còn cảnh giới của sư phụ Đông Phương Như Mộng cao hơn Liễu Nhất Kiếm nên liền là đệ nhất cao thủ.

Thiên phú của Đông Phương Như Mộng cũng rất đáng sợ. Đáng tiếc nàng đã trở thành giáo chủ!

Có đôi khi trở trành Giáo chủ không nhất định là một chuyện tốt. Sau khi trở thành giáo chủ nàng sẽ rất khó ly khai nơi này, chỉ có thể dùng cách trao đổi học tập để đến một số địa phương cao cấp hơn. Nhưng vấn đề là có bao nhiêu thế lực cao cấp cho phép điều này?

Hơn nữa, giáo chủ ly khai cũng không thể quá lâu, đây là điều hạn chế thành tựu tương lai của giáo chủ.

Đông Phương Như Mộng trở thành giáo chủ trong này có rất nhiều nguyên nhân phức tạp, mà nguyên nhân chủ yếu là vì sư phụ của nàng. Cụ thể là gì không nhiều người biết rõ mà nàng cũng không nói, có lẽ do khó mở miệng trả lời a.

Bất kể nói thế nào cũng tốt, nhưng cao thủ như Đông Phương Như Mông mạnh tay với Bộ Tranh như thế đối với tất cả trưởng lão đều là một sự tình không nằm trong dự liệu. Càng là điều không nằm trong suy nghĩ thì bọn họ càng bất ngờ. Sau khi Bộ Tranh ngã trên mặt đất không bao lâu thì liền đứng lên, không hề có một chút thương tổn gì. Giống như Đông Phương Như Mộng chưa hề đánh hắn hoặc chẳng qua chỉ là nhẹ nhàng đánh một phát.

"Cái kia, giáo chủ đại nhân..." Bộ Tranh cũng không có oán hận gì, chuẩn bị trực tiếp tiến vào vấn đề chính.

"Ngươi có thể gọi ta là sư tỷ, giáo chủ đại nhân gì đó có chút không quen." Đông Phuong Như Mộng nói.

"Sư tỷ, bên ngoài có một người nói là người của thế lực cấp địa Cổ Thư Phái, gọi là Y Khả Tín, hắn nói có chuyện gấp muốn gặp cô." Bộ Tranh dùng ngón cái chỉ chỉ về phương hướng hắn từ đó đi tới.

"Cổ Thư Phái? Ngươi không nói sớm, người đâu?" Đông Phương Như Mộng có chút kinh ngạc, vì cái gì mà người của thế lực cấp địa lại tới đây. Mặc kệ là nguyên nhân gì, đây là một đại sự a.

Hiện tại Đỉnh Thiên Thần Giáo chỉ là cấp huyền cấp nhị phẩm, cho dù là người của cấp huyền nhất phẩm tới thì cũng là đại nhân vật, mà thế lực cấp địa thì tất nhiên là nhân vật siêu cấp.

"Ta đến tìm giáo chủ, ai biết cô là..." Bộ Tranh có chút ủy khuất nói, hắn không giống với Đông Phương Như Mộng, đem người của thế lực cấp địa là chuyện quan trọng.

Đây cũng phải vì Bộ Tranh không xem người của thế lực cấp địa là đại nhân vật, đối với hắn mà nói đại nhân vật đều là đại nhận vật. Vô luận là đại nhân vật thế lực cấp địa hay đại nhân vật Đỉnh Thiên Thần Giáo tính chất giống nhau, đều là người hắn không thể gây a.

Mà không thể gây thì cũng không nhất định phải xem trọng người ta.

"Mau nói chính sự, người đang ở đâu?" Đông Phương Như Mộng hơi nhíu mày nói.

"Ta để hắn chờ ở bên kia, giờ muốn ta dẫn hắn tới không?" Bộ Tranh nói, đồng thời dùng ngón trỏ chỉ rõ phương hướng.

"......" Đông Phương Như Mộng trầm mặc, ngươi thật đúng là làm được việc a, biết rõ đối phương là người của siêu cấp thế lực lại còn để người ta chờ. Loại chuyện này chỉ có ngươi là làm được, nếu là đệ tử khác sợ đã sớm dẫn người đến.

"Bây giờ còn mang người tới, theo ta đi nghênh tiếp." Đông Phương Như Mộng mắng một câu, sau đó liền kéo Bộ Tranh đi. Về phía các trưởng lão thì để lại một vài người ở lại chủ trì luận võ, những người còn lại đều đi theo để xem tình huống như thế nào.

Ở phía sau, những trưởng lão kia nhìn thấy cánh chim đeo ở trên lưng của Bộ Tranh liền trở nên nghi hoặc, trân khí gần đây của giáo chủ sao lại nằm trong tay hắn.

Bất quá, khi nhìn kỹ mà nói, bọn hắn phát hiện trận khí này có sự khác biệt. Chỉ cần nhìn bề ngoài cũng đã tinh xảo hơn rất nhiều. Những mặt khác không cần nhìn đến, chỉ cần bề ngoài thì cũng nói lên đây là một trận khí khác.

Mà trước đây cảm thấy trận khí của Đông Phương Như Mộng đã rất đẹp rồi, có không ít trưởng lão là nữ đều cảm thấy hâm mộ, giờ nhìn lại cái cánh bạc kia cùng cái này hoàn toàn kém xa.

"Cánh của ngươi cho ta đi." Đông Phương Như Mộng cũng chú ý tới cánh mới của Bộ Tranh.

"Ta cảm thấy ở đây không còn việc của mình, ta rời đi trước đây." Bộ Tranh bay sang một hướng khác, đương nhiên hắn chưa bay được bao xa thì đã bị Đông Phương Như Mộng bắt lại.

"Trước tiên đi theo ta gặp người kia, đợi lát nữa chúng ta lại thương lượng tiếp. Chúng ta đổi cánh hoặc là ngươi giúp gia công lại cánh của ta một chút." Đông Phương Như Mộng cười nói.

"Giúp cô gia công một chút thì không có vấn đề gì, nhưng ta được ưu đãi gì?"

"Đây là mệnh lệnh Giáo chủ." Đông Phương Như Mộng lấy thân phận giáo chủ của mình ra ép Bộ Tranh.

"Đúng vậy giáo chủ, cô chuẩn bị cho ta bao nhiêu điểm cống hiến?" Bộ Tranh gật gật đầu sau đó nói, trên cơ bản cùng câu ở trên không phân biệt.

"......"

"Đúng rồi, sư tỷ, cô bao nhiêu tuổi? Cô là giáo chủ thì hẳn là ba mươi tuổi." Bộ Tranh có chút hoài nghi hỏi thăm, còn về dáng vẻ thiếu nữ xinh đẹp của Đông Phương Như Mộng thì nói không chừng là do nàng không dễ dàng già đi, người như vậy không phải là không có.

Hơn nữa võ giả luyện khí thì càng dễ dàng bao trì được vẻ thanh xuân. Nhất là có một ít công pháp phản lão hoàn đồng, mặc dù không tu luyện ra được chân nguyên nhưng cũng có thể phản lão hoàn đồng được.

"Cút, ngươi mới ba mươi tuổi, ta còn là một thiếu nữ." Đông Phương Như Mộng nói.

"Mười năm trước?" Bộ Tranh nghi hoặc nói.

"......, hiện tại!"

"Nói dối đúng không?"

"......"

Rất nhanh, hai người đã đến trước mặt Y Khả Tín...

"Đông Phương Giáo chủ, quả nhiên danh bất hư truyền."

Bộ Tranh còn chuẩn bị giới thiệu Y Khả Tín, muốn nhìn vẻ không tin của đối phương, sau đó nói với Đông Phương Như Mộng, cô xem, không ai tin cô là giáo chủ cả. Nhưng mà không ngờ Y Khả Tín lại nhận ra Đông Phương Như Mộng, điều này làm cho Bộ Tranh có cảm giác bị đả kích.

Vì vậy, Bộ Tranh quyết định đứng sang một bên đá cục đá...

"Ngươi là?" Đông Phương Như Mộng nhìn Y Khả Tín. Người khác nói lời này có thể trở thành nịnh nọt, Y Khả Tín là người thế lực cấp địa, có thể xem là một sự lễ phép, nhưng hắn có thể nhận ra mình, điều này có vẻ không bình thường.

Đông Phương Như Mộng vẫn chưa cảm thấy Đỉnh Thiên Thần Giáo có thể ảnh hưởng đến thế lực cấp địa như Cổ Thư Phái. Y Khả Tín biết mình nhất định là có nguyên nhân khác.

"Tại hạ Y Khả Tín, gia sư Âu Dương Vấn Đạo cùng Liễu Nhất Kiếm sư thúc của quý phái là bạn tốt." Y Khả Tín nói ra.

"A?" Bộ Tranh vừa mới đá không ít cục đá đến dưới núi liền ngẩn ngơ, không nghĩ đến Y Khả Tín vậy mà có quan hệ với lão đầu.

Ở thời điểm này, Bộ Tranh tựa hồ cảm giác được sẽ có một tin tức không được tốt, bởi vì thương thế của Y Khả Tín tuy rằng không chết được, nhưng nó nói rõ ra một việc đó là lão đầu đã lâm vào phiền toái.

Thân là người của thế lực cấp địa, phiền toái không có khả năng tới nơi này tìm viện binh. Tới nơi này chẳng qua là để thông tri một sự kiện, ắt hẳn chuyện này có liên quan đến Liễu Nhất kiếm..

Sự phiền toái này không phải là điều bình thường, bởi vì thầy trò Y Khả Tín cũng không thể giải quyết. Tới đây báo tin là để cho các ngươi chuẩn bị hậu sự hoặc cho các ngươi biết phải đi làm một việc mà chỉ các ngươi mới có thể làm.

Mà vô luận là loại nào thì không có cái gì là chuyện tốt cả!


/258

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status