Phượng Yên Nhu nghe thấy vậy, lập tức ngừng thôi động Hà Đồ che đậy thiên cơ, ngược lại tế khởi Hà Đồ, hướng chỗ Thuần Dương linh mạch bậc chín thu lấy. Cùng lúc đó Già La Minh Tôn cũng mặt mày dữ tợn, tế khởi huyền quan, không ngừng đem từng sợi Thuần Dương linh mạch bậc chín thu vào bên trong.
Còn Hao Thiên Khuyển thì lại trực tiếp hoá thành một con viễn cổ cự thú, há to miệng, cắn nuốt từng sợi Thuần Dương linh mạch bậc chín.
Có điều cả mấy người bọn họ liên thủ cũng không nhiều bằng một mình Diệp Húc, hai bộ bảo vật ngọc lầu và bảo tháp của hắn quả thật chính là không có đáy, hai toà bảo vật bay lên không trung, càng ngày càng lớn, cao không thể đo, đáy bệ giống như một toà đại lục treo trên không, đem từng sợi linh mạch định trụ hút lên, tất cả nhốn nháo chui vào trong ngọc lầu.
Thuần Dương linh mạch bậc chín có uy năng sánh ngang Nhân Hoàng, nhưng ở trước mặt hắn, thì chỉ là sức lực trói gà không chặt của thư sinh, rất dễ dàng bị trấn áp.
Trong chốc lát toàn bộ linh mạch, thậm chí ngay cả biển lớn mênh mông do Thuần Dương chi khí hình thành cũng đều bị bọn họ lấy sạch sẽ, sau đó liền lập tức xông xuống tầng ba của Thánh Ung bảo khố.
Của cải trong tầng ba Thánh Ung bảo khố lại càng kinh người, không trung lơ lửng từng chiếc kim thuyền, những bộ cấm bảo bán thành phẩm, châu quang bảo khí, hà khí vạn trượng. Đây quả thực là một toà trọng bảo khố, cất giấu ở bên trong toàn bộ đều là cấm bảo bán thành phẩm, số lượng Đại Ung kim thuyền hoàn toàn có thể tổ thành một hạm đội khổng lồ, hoành hành vũ trụ.
Những kim thuyền này chính là được đúc mô phỏng theo Dao Trì thiên thuyền, có chứa đựng một phần kỹ thuật rèn đúc của Dao Trì thiên thuyền, năng công xảo tượng. Kỳ nhân dị sĩ của Thánh Ung hoàng triều thậm chí từ những mảnh vỡ của Dao Trì thiên thuyền đã thôi diễn ra một phần của cấm pháp Dao Trì, đem những kim thuyền này luyện chế thành cấm bảo bán thành phẩm.
Chỉ cần có được kim thuyền thì không cần đến thực lực của Vu Hoàng liền có thể xuyên qua ranh giới thế giới, từ thế giới Huyền U đi đến thế giới khác. Có điều tốc độ và khả năng xuyên thấu so với Dao Trì thiên thuyền đích thực thì vẫn kém hơn rất nhiều.
Dễ nhận thấy, dã tâm bừng bừng của Thánh Ung hoàng triều không chỉ vọn vẹn là thống trị thế giới Huyền U, mà thậm chí muốn đem đại quân của Thánh Ung đưa đến các thế giới khác, nhằm chiến lĩnh các vũ trụ tinh không khác.
Muốn thu lấy những cấm bảo bán thành phẩm này là vô cùng khó khăn, đây là bởi vì uy năng cuồn cuộn của cấm bảo bán thành phẩm, những bộ bảo vật này tự mình tản mát ra uy năng và công kích, đủ để có thể khiến bất kỳ một vị Nhân Hoàng đỉnh phong nào cũng phải luống cuống tay chân.
Cấm bảo bán thành phẩm mặc dù không phải là cấm bảo chân chính, nhưng sở dĩ được xưng là bán thành phẩm, hoặc là bởi vì đã có đủ nguyên liệu đúc tạo nhưng lại thiếu Vu Hoàng cấm pháp phân thân, hoặc là bởi vì đã có Vu Hoàng cấm pháp phân thân nhưng nguyên liệu không đủ.
Đại Ung kim thuyền hiển nhiên là loại tình huống thứ nhất, hoàng triều này chiếm cứ cả một thế giới, số nguyên liệu có được chắc chắn đủ để đúc tạo không biết bao nhiêu cấm bảo, đáng tiếc là không có được cấm pháp Dao Trì hoàn chỉnh.
“Nhiều bảo bối như vậy, nên thu lấy như thế nào đây?” Không chỉ có Già La Minh Tôn mù tịt, và ngay cả Phượng Yên Nhu cũng có chút lúng túng.
Bảo vật nơi đây quá nhiều, ngoài mấy trăm chiếc kim thuyền ra, còn có các loại cấm bảo bán thành phẩm khác, nếu như đặt ở thế giới Vu Hoang thì có thể đủ để trang bị cho tất cả đệ tử của một thánh địa.
Trong nhận thức của bọn họ, thế giới Vu Hoang không có nổi một thánh địa nào có nhiều của cải như thế, có nhân lực vật lực như thế để mà tạo ra một bảo khố to lớn đến vậy.
E rằng chỉ có của cải tích luỹ của Hạ, Thương, Châu ba đại hoàng triều trong lịch sử của thế giới Vu Hoang mới có thể so sánh được với Thánh Ung hoàng triều.
Có điều của cải Hạ, Thương, Chu ba triều đại này tuy nhiều, nhưng thế giới Vu Hoang chiến hoả liên miên, kéo theo sự sụp đổ của mỗi một hoàng triều, lại có không biết bao nhiêu bảo vật bị huỷ diệt trong chiến hoả, bảo vật bảo khố nhiều như vậy, hoá thành từng bí cảnh cùng di tích, biến mất trong dòng nước lũ lịch sử, chờ đợi hậu nhân đến khai quật.
Không một ai dám can đảm nói mình đã thăm dò hết một lượt tất cả các bí cảnh, di tích của thế giới Vu Hoang, ngay cả là Diệp Húc có được Cẩm Tú Xuyên Sơn đồ, một món dị bảo như vây, cũng không dám nói bản thân có thể tìm ra hết bí cảnh và di tích.
“Thu lấy từng bộ một thì thật là phiền phức!”
Diệp Húc hướng chỗ cấm bảo bán thành phẩm này, trong lòng suy xét, đột nhiên thanh quát một tiếng: “Dao Trì thiên thuyền.”
Chỉ thấy một chiếc thanh đồng cổ thuyền từ trong ngọc lầu bay ra, thần tốc trở nên to lớn, trong chớp mắt liền giống như một toà đại lục lơ lửng giữa không trung, đám người Phượng Yên Nhu và Gia La Minh Tôn cũng lần lượt vươn người, bay lên trên thuyền, đứng bên cạnh Diệp Húc.
Khí tượng của chiếc thiên thuyền này trong tay Diệp Húc so với trong tay Bàn Tiên Nhi hoàn toàn không giống.
Bàn Tiên Nhi chưa từng tu luyện cấm pháp Dao Trì của Hoa Tư thiên quốc trong thế giới Côn Luân, còn Diệp Húc đạt được Tây Hoàng bảo khố, từ trong thế giới cấm pháp của Tây Hoàng thôi diễn ra Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Hoàng Đại Đế kinh.
Trong môn cấm pháp này lại ẩn chứa Dao Trì cấm pháp lưu truyền của Hoa Tư thiên quốc, hơn nữa còn là loại cấp bậc mà Tây Vương Mẫu đã từng tu luyện, vì thế thôi động chiếc thiên thuyền này có thể nói là thuận buồn xuôi gió.
Dao Trì thiên thuyền vỗn dĩ khi không có ngươi thôi động đã có thể dễ dàng đâm vỡ Đại Ung thiên thuyền, đối với những kim thuyền này có tắc dụng khắc chế tự nhiên. Giờ đây chiếc thuyền này tuy rằng vẫn rách nát như cũ, nhưng dù sao cũng đã dung nhập rất nhiều mảnh vỡ của thiên thuyền, lại được Diệp Húc dùng Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Đế Đại Đế kinh thôi động, sức mạnh uy năng cơ hồ tương đương với cảnh tượng khủng bố khi Tinh đế tế khởi Chu Thiên Tinh Cung oanh kích Đế Tuệ.
Răng rắc!
Một chiếc Đại Ung kim thuyền trực tiếp bị nghiền vỡ, Nhân Hoàng đỉnh phong cấm pháp phân thân ở bên trong cũng bị nổ tung, hoá thành từng đạo tinh khí, vô số tàn viên đoạn bích cùng Nhân Hoàng tinh khí gào thét chạy chồm, bị Dao Trì thiên thuyền hút lại, dũng mãnh nhập vào bên trong thân thuyền.
Vô số nguyên liệu bị đánh vỡ rồi lại khôi phục lại, dung nhập vào bên trong thiên thuyền, tu bổ cho chiếc thuyền cũ rách này.
Những âm thanh răng rắc vang bên tai không dứt, từng chiếc Đại Ung kim thuyền bị nghiền ép để tu tạo lại cho Dao Trì thiên thuyền, hoá thành bột mịn, điếm không hết số nguyên liệu nhập vào bên trong thiên thuyền, khiến chiếc thuyền cũ nát này gần như nguyên vẹn.
Thậm chí, Diệp Húc cảm thấy được ở sâu bên trong chiếc thiên thuyền này, một tôn cấm pháp vỗn dĩ đã bị phá vỡ, thì nay hấp thu lấy những tinh khí của đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân ở bên trong Đại Ung thiên thuyền, dường như đang từ từ sống lại.
Tôn phân thân đó hẳn là phân thân của Dao Trì Kim Mẫu lưu lại bên trong chiếc thiên thuyền này. Dao Trì Kim Mẫu trong khi đang tuần tra ba nghìn thế giới đã bị người sát hại, đến cả chiếc thuyền này cũng bị đánh vỡ, tổn hại đến kết cấu cơ bản, ngay cả cấm pháp phân thân của người cũng gặp phải trọng thương trước nay chưa từng có.
Có điều giờ phút này, đã có tinh khí của đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân bên trong Đại Ung thiên thuyền tư bổ, phân thân của Dao Trì Kim Mẫu cũng dần dần sống lại, khiến uy năng của thiên thuyền càng ngày càng mạnh.
Uy năng của chiếc thiên thuyền này, vốn dĩ đã vượt qua đại đa số cấm bảo mà Diệp Húc từng thấy, so với hai toà đại trận của Chu Thiên Tinh Cung đều không hề thua kém. Lúc này cấm pháp phân thân của Dao Trì Kim Mẫu sống lại, đã khiến uy năng chiếc thuyền này trực tiếp vượt qua hai toà đại trận của Chu Thiên Tinh Cung, mơ hồ đạt đến cấp độ Thánh bảo.
Về điểm này, ngay cả bản thân Diệp Húc cũng không liệu đến.
Hắn cứ tưởng rằng Dao Trì thiên thuyền chỉ là một bộ cấm bảo phẩm cấp cực cao, nhưng đến nay cảnh tượng trước mắt đã khiến hắn biết được dự đoán của bản thân trước đây là sai lầm như thế nào.
“Tạo hoá, đúng thật là một chiếc thiên thuyền thiên đại tạo hoá do Dao Trì Kim Mẫu đúc luyện, tuyệt đối là cấp bậc Thánh bảo, thậm chí có thể sẽ vượt qua cả Thánh bảo!”
Dao Trì thiên thuyền mơ hồ đạt đến cấp bậc Thánh bảo, Diệp Húc khi thôi động sẽ rất tốn sức lực, cũng may chiếc thuyền này dường như có linh tính của mình, ý thức được rằng cắn nuốt chỗ Đại Ung kim thuyền này sẽ rất có lợi cho bản thân, chủ động hướng những kim thuyền này hút vào nghiền ép, cắn nuốt toàn bộ mảnh vỡ của đối phương.
Không lâu sau, Đại Ung kim thuyền ở đây đều bị nghiền nát, thậm chí các cấm bảo bán thành phẩm khác cũng bị nghiền mất bảo nhiêu bộ, biến thành mảnh vụn.
Những bảo vật này Dao Trì thiên thuyền lại không hề hấp thu một chút nào, rất nhiều tinh khí và nguyên liệu cuồn cuộn như thuỷ triều, đến nỗi Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển vui sướng ngây ngất, không ngững thu lấy chỗ tinh khí và nguyên liệu này, nguyên liệu giữ lại có thể đúc tạo bảo vật, còn tinh khí thì đều bị bọn chúng hút vào luyện hoá.
“Chẳng trách hay nghe người ta nói, dùng của cải của một hoàng triều bồi dưỡng vu sĩ, thì cho dù là một con lợn cũng có thể trở. thành vũ sĩ!”
Già La Minh Tôn mặt mày hớn hở, úng thanh úng khí nói: “Nuốt hết nhiều tinh khí đỉnh cao Nhân Hoàng như vậy, đại tôn ta liền có thể một bước trở thành đỉnh cao Nhân Hoàng, thậm chí là còn hơn cái loại đứng đầu. Nếu như lại luyện hoá thêm một chút Thuần Dương linh mạch bậc chín, thì đại tôn ta cũng có thể xưng thành Vu Hoàng, thậm chí luyện chế được cả một bộ cấm bảo.”
Lão nói tuyệt đối không sai, nếu như để bọn họ luyện chế chỗ tinh khí đỉnh cao Nhân Hoàng này, tu vi thâm hậu, tuyệt đối có thể sánh ngang với Thánh chủ đứng đầu, trong thế giới Vu Hoang sẽ chẳng có mấy vị Thánh chủ có thể so sánh được với bọn họ. Thậm chí còn có thể dũng chỗ nguyên liệu này luyện chế thành phôi của cấm bảo, đánh vào đó đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân của mình, liền có thể trở thánh cấm bảo bán thành phẩm.
Nếu như bọn họ tăng lên cảnh giới Vu Hoàng, liền có thể đem bảo vật hoàn toàn luyện chế thành cấm bảo, cấm bảo thuộc về chính mình.
Loại tài lực này, nếu đổi lại là ở thế giới Vu Hoang thì chỉ có ít ỏi vài người mới làm được, cũng khó trách Già La Minh Tôn lại hưng phấn đến vậy.
Phượng Yên Nhu bật cưới nói: “Minh tôn, Thánh Ung hoàng triều bồi dưỡng vu sĩ, cũng không xa xỉ đến mức như ngươi, đánh vỡ cả cấm bảo bán thành phẩm, lấy tinh khí của đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân bên trong nâng cấp tu vi. Loại thủ pháp này, e rằng chẳng có một hoàng triều nào dám phung phí như vậy.”
Nàng nói không sai, bất kể là cấm bảo hay cấm bảo bán thành phẩm đều có thể làm căn cơ của một thế gia thánh địa, truyền lại cho muôn đời sau, nếu như đánh vỡ những bảo vật này chỉ để nâng cao tu vi, thì ngay cả Thánh Ung hoàng triều của cải nhiều đến như vậy cũng không có cách nào chịu nổi loại hành vi bại gia này.
Nếu như là trước đây, Diệp Húc tất nhiên cũng sẽ không lãng phí xa xỉ như vậy, nhưng vu bảo bên trong Thánh Ung bảo khố, nếu vứt mà không nhặt chính là phung phí của trời, hơn nữa đó đều là của kẻ địch, có thể mang đi thì đương nhiên phải mang đi hết, còn không thể mang đi thì đều phải đánh vỡ.
“Xuống tầng tiếp theo!”
Tầng thứ ba của Thánh Ung bảo khố về cơ bản đã bị dọn sạch, chỉ còn vài ba món cấm bảo bán thành phẩm là chạy thoát khỏi sự nghiền ép của Dao Trì thiên thuyền. Diệp Húc lúc này đối với mấy món bảo vật đó không thèm để ý, cưỡi thuyền xông vào tầng thứ tư.
“Trời ơi, trời ơi…”
Rất nhiều cường nhân của Thánh Ung hoàng triều lúc này đã vào đến tầng thứ nhất của bảo khố, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy bên trong bảo khố rỗng tuếch, đến một sợi lông cũng không còn, của cải tích luỹ trong hơn tám vạn năm, tất cả đều bị cướp đoạt hết sạch, khiến không ít người thất thanh khóc thảm.
“Thánh Ung hoàng triều ta rốt cuộc là đã đắc tội vị ma thần nào, mà lại gặp phải đại kiếp nạn này…”
“Dám cướp bóc trong Thánh Ung hoàng triều ta, chính là đối đầu với toàn bộ thế giới Huyền U, bắt được hắn thì phải băm hắn thành nghìn mảnh, trút giận cho Thánh Thượng.”
“Đi, nhất định phải ngăn cản bọn chúng! Bảo vật trong Thánh Ung bảo khố ta mỗi tầng lại quan trọng hơn một tầng, tầng tiếp theo chính là chỗ đặt Đại Ung kim thuyền và các cấm bảo bán thành phẩm khác, tầng tiếp nữa chính là thân thể của lịch đại tiên hoàng, tuyệt đối không thể để bọn chúng ra tay.”
…
Đợi đến khi bọn họ xông vào tầng ba, chắc chắn sẽ không kìm nổi mà đờ đẫn ra, nhìn thấy tầng thứ ba cũng là một khoảng trống không, so với hai tầng trước lại còn thảm hơn.
“Bất kể thế nào cũng không thể để bọn chúng làm nhục thân thể của lịch đại tiên hoàng, cho dù là phải chết, cũng phải giữ chân bọn chúng lại!”
Trong số những cao thủ này, không thiếu đỉnh cao Nhân Hoàng, thậm chí còn có một hai người đã tu luyện đến trình độ như Ứng Tông Đạo và Tinh đế, giờ phút này đuôi mắt sắp rách ra, gào thét xông xuống tầng thứ tư.
Còn Hao Thiên Khuyển thì lại trực tiếp hoá thành một con viễn cổ cự thú, há to miệng, cắn nuốt từng sợi Thuần Dương linh mạch bậc chín.
Có điều cả mấy người bọn họ liên thủ cũng không nhiều bằng một mình Diệp Húc, hai bộ bảo vật ngọc lầu và bảo tháp của hắn quả thật chính là không có đáy, hai toà bảo vật bay lên không trung, càng ngày càng lớn, cao không thể đo, đáy bệ giống như một toà đại lục treo trên không, đem từng sợi linh mạch định trụ hút lên, tất cả nhốn nháo chui vào trong ngọc lầu.
Thuần Dương linh mạch bậc chín có uy năng sánh ngang Nhân Hoàng, nhưng ở trước mặt hắn, thì chỉ là sức lực trói gà không chặt của thư sinh, rất dễ dàng bị trấn áp.
Trong chốc lát toàn bộ linh mạch, thậm chí ngay cả biển lớn mênh mông do Thuần Dương chi khí hình thành cũng đều bị bọn họ lấy sạch sẽ, sau đó liền lập tức xông xuống tầng ba của Thánh Ung bảo khố.
Của cải trong tầng ba Thánh Ung bảo khố lại càng kinh người, không trung lơ lửng từng chiếc kim thuyền, những bộ cấm bảo bán thành phẩm, châu quang bảo khí, hà khí vạn trượng. Đây quả thực là một toà trọng bảo khố, cất giấu ở bên trong toàn bộ đều là cấm bảo bán thành phẩm, số lượng Đại Ung kim thuyền hoàn toàn có thể tổ thành một hạm đội khổng lồ, hoành hành vũ trụ.
Những kim thuyền này chính là được đúc mô phỏng theo Dao Trì thiên thuyền, có chứa đựng một phần kỹ thuật rèn đúc của Dao Trì thiên thuyền, năng công xảo tượng. Kỳ nhân dị sĩ của Thánh Ung hoàng triều thậm chí từ những mảnh vỡ của Dao Trì thiên thuyền đã thôi diễn ra một phần của cấm pháp Dao Trì, đem những kim thuyền này luyện chế thành cấm bảo bán thành phẩm.
Chỉ cần có được kim thuyền thì không cần đến thực lực của Vu Hoàng liền có thể xuyên qua ranh giới thế giới, từ thế giới Huyền U đi đến thế giới khác. Có điều tốc độ và khả năng xuyên thấu so với Dao Trì thiên thuyền đích thực thì vẫn kém hơn rất nhiều.
Dễ nhận thấy, dã tâm bừng bừng của Thánh Ung hoàng triều không chỉ vọn vẹn là thống trị thế giới Huyền U, mà thậm chí muốn đem đại quân của Thánh Ung đưa đến các thế giới khác, nhằm chiến lĩnh các vũ trụ tinh không khác.
Muốn thu lấy những cấm bảo bán thành phẩm này là vô cùng khó khăn, đây là bởi vì uy năng cuồn cuộn của cấm bảo bán thành phẩm, những bộ bảo vật này tự mình tản mát ra uy năng và công kích, đủ để có thể khiến bất kỳ một vị Nhân Hoàng đỉnh phong nào cũng phải luống cuống tay chân.
Cấm bảo bán thành phẩm mặc dù không phải là cấm bảo chân chính, nhưng sở dĩ được xưng là bán thành phẩm, hoặc là bởi vì đã có đủ nguyên liệu đúc tạo nhưng lại thiếu Vu Hoàng cấm pháp phân thân, hoặc là bởi vì đã có Vu Hoàng cấm pháp phân thân nhưng nguyên liệu không đủ.
Đại Ung kim thuyền hiển nhiên là loại tình huống thứ nhất, hoàng triều này chiếm cứ cả một thế giới, số nguyên liệu có được chắc chắn đủ để đúc tạo không biết bao nhiêu cấm bảo, đáng tiếc là không có được cấm pháp Dao Trì hoàn chỉnh.
“Nhiều bảo bối như vậy, nên thu lấy như thế nào đây?” Không chỉ có Già La Minh Tôn mù tịt, và ngay cả Phượng Yên Nhu cũng có chút lúng túng.
Bảo vật nơi đây quá nhiều, ngoài mấy trăm chiếc kim thuyền ra, còn có các loại cấm bảo bán thành phẩm khác, nếu như đặt ở thế giới Vu Hoang thì có thể đủ để trang bị cho tất cả đệ tử của một thánh địa.
Trong nhận thức của bọn họ, thế giới Vu Hoang không có nổi một thánh địa nào có nhiều của cải như thế, có nhân lực vật lực như thế để mà tạo ra một bảo khố to lớn đến vậy.
E rằng chỉ có của cải tích luỹ của Hạ, Thương, Châu ba đại hoàng triều trong lịch sử của thế giới Vu Hoang mới có thể so sánh được với Thánh Ung hoàng triều.
Có điều của cải Hạ, Thương, Chu ba triều đại này tuy nhiều, nhưng thế giới Vu Hoang chiến hoả liên miên, kéo theo sự sụp đổ của mỗi một hoàng triều, lại có không biết bao nhiêu bảo vật bị huỷ diệt trong chiến hoả, bảo vật bảo khố nhiều như vậy, hoá thành từng bí cảnh cùng di tích, biến mất trong dòng nước lũ lịch sử, chờ đợi hậu nhân đến khai quật.
Không một ai dám can đảm nói mình đã thăm dò hết một lượt tất cả các bí cảnh, di tích của thế giới Vu Hoang, ngay cả là Diệp Húc có được Cẩm Tú Xuyên Sơn đồ, một món dị bảo như vây, cũng không dám nói bản thân có thể tìm ra hết bí cảnh và di tích.
“Thu lấy từng bộ một thì thật là phiền phức!”
Diệp Húc hướng chỗ cấm bảo bán thành phẩm này, trong lòng suy xét, đột nhiên thanh quát một tiếng: “Dao Trì thiên thuyền.”
Chỉ thấy một chiếc thanh đồng cổ thuyền từ trong ngọc lầu bay ra, thần tốc trở nên to lớn, trong chớp mắt liền giống như một toà đại lục lơ lửng giữa không trung, đám người Phượng Yên Nhu và Gia La Minh Tôn cũng lần lượt vươn người, bay lên trên thuyền, đứng bên cạnh Diệp Húc.
Khí tượng của chiếc thiên thuyền này trong tay Diệp Húc so với trong tay Bàn Tiên Nhi hoàn toàn không giống.
Bàn Tiên Nhi chưa từng tu luyện cấm pháp Dao Trì của Hoa Tư thiên quốc trong thế giới Côn Luân, còn Diệp Húc đạt được Tây Hoàng bảo khố, từ trong thế giới cấm pháp của Tây Hoàng thôi diễn ra Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Hoàng Đại Đế kinh.
Trong môn cấm pháp này lại ẩn chứa Dao Trì cấm pháp lưu truyền của Hoa Tư thiên quốc, hơn nữa còn là loại cấp bậc mà Tây Vương Mẫu đã từng tu luyện, vì thế thôi động chiếc thiên thuyền này có thể nói là thuận buồn xuôi gió.
Dao Trì thiên thuyền vỗn dĩ khi không có ngươi thôi động đã có thể dễ dàng đâm vỡ Đại Ung thiên thuyền, đối với những kim thuyền này có tắc dụng khắc chế tự nhiên. Giờ đây chiếc thuyền này tuy rằng vẫn rách nát như cũ, nhưng dù sao cũng đã dung nhập rất nhiều mảnh vỡ của thiên thuyền, lại được Diệp Húc dùng Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Đế Đại Đế kinh thôi động, sức mạnh uy năng cơ hồ tương đương với cảnh tượng khủng bố khi Tinh đế tế khởi Chu Thiên Tinh Cung oanh kích Đế Tuệ.
Răng rắc!
Một chiếc Đại Ung kim thuyền trực tiếp bị nghiền vỡ, Nhân Hoàng đỉnh phong cấm pháp phân thân ở bên trong cũng bị nổ tung, hoá thành từng đạo tinh khí, vô số tàn viên đoạn bích cùng Nhân Hoàng tinh khí gào thét chạy chồm, bị Dao Trì thiên thuyền hút lại, dũng mãnh nhập vào bên trong thân thuyền.
Vô số nguyên liệu bị đánh vỡ rồi lại khôi phục lại, dung nhập vào bên trong thiên thuyền, tu bổ cho chiếc thuyền cũ rách này.
Những âm thanh răng rắc vang bên tai không dứt, từng chiếc Đại Ung kim thuyền bị nghiền ép để tu tạo lại cho Dao Trì thiên thuyền, hoá thành bột mịn, điếm không hết số nguyên liệu nhập vào bên trong thiên thuyền, khiến chiếc thuyền cũ nát này gần như nguyên vẹn.
Thậm chí, Diệp Húc cảm thấy được ở sâu bên trong chiếc thiên thuyền này, một tôn cấm pháp vỗn dĩ đã bị phá vỡ, thì nay hấp thu lấy những tinh khí của đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân ở bên trong Đại Ung thiên thuyền, dường như đang từ từ sống lại.
Tôn phân thân đó hẳn là phân thân của Dao Trì Kim Mẫu lưu lại bên trong chiếc thiên thuyền này. Dao Trì Kim Mẫu trong khi đang tuần tra ba nghìn thế giới đã bị người sát hại, đến cả chiếc thuyền này cũng bị đánh vỡ, tổn hại đến kết cấu cơ bản, ngay cả cấm pháp phân thân của người cũng gặp phải trọng thương trước nay chưa từng có.
Có điều giờ phút này, đã có tinh khí của đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân bên trong Đại Ung thiên thuyền tư bổ, phân thân của Dao Trì Kim Mẫu cũng dần dần sống lại, khiến uy năng của thiên thuyền càng ngày càng mạnh.
Uy năng của chiếc thiên thuyền này, vốn dĩ đã vượt qua đại đa số cấm bảo mà Diệp Húc từng thấy, so với hai toà đại trận của Chu Thiên Tinh Cung đều không hề thua kém. Lúc này cấm pháp phân thân của Dao Trì Kim Mẫu sống lại, đã khiến uy năng chiếc thuyền này trực tiếp vượt qua hai toà đại trận của Chu Thiên Tinh Cung, mơ hồ đạt đến cấp độ Thánh bảo.
Về điểm này, ngay cả bản thân Diệp Húc cũng không liệu đến.
Hắn cứ tưởng rằng Dao Trì thiên thuyền chỉ là một bộ cấm bảo phẩm cấp cực cao, nhưng đến nay cảnh tượng trước mắt đã khiến hắn biết được dự đoán của bản thân trước đây là sai lầm như thế nào.
“Tạo hoá, đúng thật là một chiếc thiên thuyền thiên đại tạo hoá do Dao Trì Kim Mẫu đúc luyện, tuyệt đối là cấp bậc Thánh bảo, thậm chí có thể sẽ vượt qua cả Thánh bảo!”
Dao Trì thiên thuyền mơ hồ đạt đến cấp bậc Thánh bảo, Diệp Húc khi thôi động sẽ rất tốn sức lực, cũng may chiếc thuyền này dường như có linh tính của mình, ý thức được rằng cắn nuốt chỗ Đại Ung kim thuyền này sẽ rất có lợi cho bản thân, chủ động hướng những kim thuyền này hút vào nghiền ép, cắn nuốt toàn bộ mảnh vỡ của đối phương.
Không lâu sau, Đại Ung kim thuyền ở đây đều bị nghiền nát, thậm chí các cấm bảo bán thành phẩm khác cũng bị nghiền mất bảo nhiêu bộ, biến thành mảnh vụn.
Những bảo vật này Dao Trì thiên thuyền lại không hề hấp thu một chút nào, rất nhiều tinh khí và nguyên liệu cuồn cuộn như thuỷ triều, đến nỗi Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển vui sướng ngây ngất, không ngững thu lấy chỗ tinh khí và nguyên liệu này, nguyên liệu giữ lại có thể đúc tạo bảo vật, còn tinh khí thì đều bị bọn chúng hút vào luyện hoá.
“Chẳng trách hay nghe người ta nói, dùng của cải của một hoàng triều bồi dưỡng vu sĩ, thì cho dù là một con lợn cũng có thể trở. thành vũ sĩ!”
Già La Minh Tôn mặt mày hớn hở, úng thanh úng khí nói: “Nuốt hết nhiều tinh khí đỉnh cao Nhân Hoàng như vậy, đại tôn ta liền có thể một bước trở thành đỉnh cao Nhân Hoàng, thậm chí là còn hơn cái loại đứng đầu. Nếu như lại luyện hoá thêm một chút Thuần Dương linh mạch bậc chín, thì đại tôn ta cũng có thể xưng thành Vu Hoàng, thậm chí luyện chế được cả một bộ cấm bảo.”
Lão nói tuyệt đối không sai, nếu như để bọn họ luyện chế chỗ tinh khí đỉnh cao Nhân Hoàng này, tu vi thâm hậu, tuyệt đối có thể sánh ngang với Thánh chủ đứng đầu, trong thế giới Vu Hoang sẽ chẳng có mấy vị Thánh chủ có thể so sánh được với bọn họ. Thậm chí còn có thể dũng chỗ nguyên liệu này luyện chế thành phôi của cấm bảo, đánh vào đó đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân của mình, liền có thể trở thánh cấm bảo bán thành phẩm.
Nếu như bọn họ tăng lên cảnh giới Vu Hoàng, liền có thể đem bảo vật hoàn toàn luyện chế thành cấm bảo, cấm bảo thuộc về chính mình.
Loại tài lực này, nếu đổi lại là ở thế giới Vu Hoang thì chỉ có ít ỏi vài người mới làm được, cũng khó trách Già La Minh Tôn lại hưng phấn đến vậy.
Phượng Yên Nhu bật cưới nói: “Minh tôn, Thánh Ung hoàng triều bồi dưỡng vu sĩ, cũng không xa xỉ đến mức như ngươi, đánh vỡ cả cấm bảo bán thành phẩm, lấy tinh khí của đỉnh cao Nhân Hoàng cấm pháp phân thân bên trong nâng cấp tu vi. Loại thủ pháp này, e rằng chẳng có một hoàng triều nào dám phung phí như vậy.”
Nàng nói không sai, bất kể là cấm bảo hay cấm bảo bán thành phẩm đều có thể làm căn cơ của một thế gia thánh địa, truyền lại cho muôn đời sau, nếu như đánh vỡ những bảo vật này chỉ để nâng cao tu vi, thì ngay cả Thánh Ung hoàng triều của cải nhiều đến như vậy cũng không có cách nào chịu nổi loại hành vi bại gia này.
Nếu như là trước đây, Diệp Húc tất nhiên cũng sẽ không lãng phí xa xỉ như vậy, nhưng vu bảo bên trong Thánh Ung bảo khố, nếu vứt mà không nhặt chính là phung phí của trời, hơn nữa đó đều là của kẻ địch, có thể mang đi thì đương nhiên phải mang đi hết, còn không thể mang đi thì đều phải đánh vỡ.
“Xuống tầng tiếp theo!”
Tầng thứ ba của Thánh Ung bảo khố về cơ bản đã bị dọn sạch, chỉ còn vài ba món cấm bảo bán thành phẩm là chạy thoát khỏi sự nghiền ép của Dao Trì thiên thuyền. Diệp Húc lúc này đối với mấy món bảo vật đó không thèm để ý, cưỡi thuyền xông vào tầng thứ tư.
“Trời ơi, trời ơi…”
Rất nhiều cường nhân của Thánh Ung hoàng triều lúc này đã vào đến tầng thứ nhất của bảo khố, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy bên trong bảo khố rỗng tuếch, đến một sợi lông cũng không còn, của cải tích luỹ trong hơn tám vạn năm, tất cả đều bị cướp đoạt hết sạch, khiến không ít người thất thanh khóc thảm.
“Thánh Ung hoàng triều ta rốt cuộc là đã đắc tội vị ma thần nào, mà lại gặp phải đại kiếp nạn này…”
“Dám cướp bóc trong Thánh Ung hoàng triều ta, chính là đối đầu với toàn bộ thế giới Huyền U, bắt được hắn thì phải băm hắn thành nghìn mảnh, trút giận cho Thánh Thượng.”
“Đi, nhất định phải ngăn cản bọn chúng! Bảo vật trong Thánh Ung bảo khố ta mỗi tầng lại quan trọng hơn một tầng, tầng tiếp theo chính là chỗ đặt Đại Ung kim thuyền và các cấm bảo bán thành phẩm khác, tầng tiếp nữa chính là thân thể của lịch đại tiên hoàng, tuyệt đối không thể để bọn chúng ra tay.”
…
Đợi đến khi bọn họ xông vào tầng ba, chắc chắn sẽ không kìm nổi mà đờ đẫn ra, nhìn thấy tầng thứ ba cũng là một khoảng trống không, so với hai tầng trước lại còn thảm hơn.
“Bất kể thế nào cũng không thể để bọn chúng làm nhục thân thể của lịch đại tiên hoàng, cho dù là phải chết, cũng phải giữ chân bọn chúng lại!”
Trong số những cao thủ này, không thiếu đỉnh cao Nhân Hoàng, thậm chí còn có một hai người đã tu luyện đến trình độ như Ứng Tông Đạo và Tinh đế, giờ phút này đuôi mắt sắp rách ra, gào thét xông xuống tầng thứ tư.
/1054
|