Diệp Húc ra tay giết chết Diệp Kiên có thể nói là rất hợp ý của Diệp Ly. Kể từ đó mặc dù phủ chủ Diệp Tư Đạo biết Diệp Húc chết trong tay hắn, cũng không thể nói gì hơn!
Diệp Ly rốt cuộc cũng đi vào phía sau Diệp Húc, chân khí chấn động, bàn tay to hướng hậu tâm hắn chụp đến.
Hô!
Lòng bàn tay hắn trống rỗng, rõ ràng chưởng lực đánh ra về phía trước, nhưng quỷ dị chính là không khí phía trước đột nhiên sụp đổ. Hội tụ trong lòng bàn tay hắn, hình thành một mảnh chân không, mang theo lực hút cực lớn!
Diệp gia tuyệt học, Càn Không thủ!
Càn Khôn thủ tinh túy chính là đem toàn bộ lực lượng ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, đọng mà không phát. Bàn tay như có càn khôn, lực hút khống chế kẻ thù, cận thân bộc phát ra lực lượng, một kích giết chết kẻ địch.
Diệp Ly cũng bởi vì tuyệt học này mà thu được mỹ danh Càn Khôn Thủ.
Diệp Húc xoay người đánh ra một quyền, đánh trúng vào lòng bàn tay hắn. Hai cỗ lực lượng cực mãnh bùng nổ, kình phong bắn ra bốn phía sắn bén như đao!
Diệp Húc kêu lên một tiếng đau đớn, trong miệng phun ra máu tươi, không tự chủ được mà bay ngược ra đằng trước mấy trượng. Vừa mới rơi xuống đất, đột nhiên tay chân cùng sử dụng, giống như một con nhện cứ thể mà chạy đi.
Diệp Ly thân hình cũng không khỏi lay động một chút, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên. Hắn nguyên muốn một chưởng giết chết Diệp Húc, nhưng thật không ngờ Diệp Húc lại có thể tiếp nhận được Càn Khôn Thủ của hắn. Nắm tay đánh trúng càn khôn thủ rất mạnh, lấy lực phá lực, thậm chí ngay cả hắn cũng cảm thấy giật mình.
“Thân thể tiên thiên, ngắn ngủi mấy ngày, tiểu tử này không ngờ đã luyện thành thân thể tiên thiên!”
Diệp Ly chỉ cảm thấy khó có thể tin được, kiến thức của hắn vượt xa Phương Hòa lập tức hiểu được Diệp Húc đã luyện được thân thể tiên thiên cảnh giới.
“Chỉ có đạt tới tu vi tiên thiên, mới có thể tu thành thân thể tiên thiên. Tiểu tử này tu vi còn yếu như vậy, làm sao có thể khả năng tu thành thân thể tiên thiên?”
Diệp Ly sắc mặt âm tình bất định, tiên thiên cảnh giới tổng cộng chia làm ba trọng, ngưng khí thành cương, cương khí ngoại phóng, tiên thiên bá thể!
Thân thể tiên thiên, là điều kiện chuẩn bị để tu luyện tới tiên thiên bá thể cảnh giới!
Hắn bị vây trong cảnh giới cương khí ngoại phóng hơn mười năm, thủy chung cũng không thể luyện thành tiên thiên bá thể. Nguyên nhân là vì thân thể hắn đã già, trở nên mục nát, không thể luyện thân thể rèn tới cảnh giới tiên thiên!
Không nghĩ tới cảnh giới hắn tha thiết mơ ước, không ngờ hiện tại lại có trên người Diệp Húc!
Diệp Ly bộ mặt dữ tợn, xẹt nhanh qua một gốc cây đại thụ, đuổi theo Diệp Húc: “Tiểu tử này mặc dù không thể trở thành vu sĩ, cũng có thể đem võ đạo tu luyện tới cảnh giới cao nhất là Thương Minh bá thể. Chỉ sợ qua thời gian không lâu, ngay cả ta cũng không phải đối thủ của hắn! Thừa dịp hiện giờ hắn còn chưa trưởng thành toàn bộ, phải giết hắn, vĩnh tuyệt hậu hoạn!”
“Diệp Ly lão cẩu, không ngờ lại mạnh như vậy, không hổ là thập đại tiên thiên cao thủ ngoại môn của Diệp phủ chúng ta!”
Ánh mắt Diệp Húc chợt lóe lên, chạy như bay về phía trước, hắn cùng với Diệp Ly chỉ giao thủ một hiệp liền thương càng thêm thương. Hắn lập tức phán đoán thực lực của Diệp Ly còn trên cả Phương Hòa. Hơn phân nửa đã tu luyện tới cảnh giới cương khí ngoại phóng, mặc dù đang ở trạng thái đỉnh phong, cũng không phải là đối thủ Diệp Ly.
“Thương thế của ta ngược lại cũng không nghiêm trọng, có bạch ngọc lâu ở đây, chút thương thế ấy sẽ rất nhanh khỏi hẳn. Tuy nhiên muốn khu trừ chân khí dị chủng trong cơ thể, thì phải tốn thời gian một chút!”
Hắn chỉ đem Thương Minh Luyện Thể quyết tu luyện tới thất trọng, tu vi ở cùng thế hệ tuy rằng được cho là cao thủ. Nhưng mà so với hai cao thủ tiên thiên lâu đời như Phương Hòa và Diệp Ly lại có vẻ không thể so được. Lập tức bị chân khí của hai người bọn hắn xâm nhập vào trong kinh mạch.
Nếu là chân khí tầm thường, Diệp Húc dễ dàng liền hóa giải, tuy nhiên hai đạo chân khí cũng là tiên thiên cương khí, uy lực rất mạnh. Lấy kinh nghiệm từ trước tới nay của hắn, hai đạo tiên tiên cương khí như vậy phải mất thời gian dài mới có thể tiêu trừ sạch sẽ.
Hai đạo dị chủng chân khí không trừ, tu vi hắn dừng mơ tưởng tiến thêm.
“Nếu có Can Sài Giao ở đây, ta thúc ngựa liền đi, Diệp Ly đừng mơ ngăn được ta! Đáng tiếc Can Sài Giao không biết chạy đi đâu. Lúc này trọng yếu nhất là mình phải loại trừ chân khí dị chủng trong cơ thể, có thêm một thủ đoạn bảo mệnh!”
Diệp Húc một bên cướp đường chạy như điên, một mặt chậm rãi thúc dục Thương Minh chân khí. Thương Minh chân khí lập tức phát sinh va chạm kịch liệt với hai cỗ tiên thiên cương khí. Ba cỗ chân khí giằng co một chỗ, ngươi ta tranh đoạt, một tấc không rời!
Tiên thiên cương khí chất lượng không thể thắng được chân khí bình thường, nếu là người thường bị tiên thiên chân khí xâm nhập kinh mạch. Chỉ sợ kinh mạch đã bị đứt từng khúc, nổ tan xác mà chết.
Nhưng hắn lúc này đã tiến tới thân thể tiên thiên cảnh giới, kinh mạch cứng cỏi vô cùng, thân thể cực đoan dũng mãnh. Cho dù ba loại chân khí đối đầu với nhau kịch liệt trong kinh mạch, kinh mạch của hắn không ngờ vẫn chịu đựng được.
Đây là chỗ dũng mãnh của thân thể tiên thiên.
Đột nhiên, hắn cảm giác được Thương Minh chân khí tác chiến hai cỗ tiên thiên cương khí dường như nhỏ yếu hơn vài phần. Mà Thương Minh chân khí lại lớn mạnh rất nhiều, không khỏi nao nao.
Diệp Húc tĩnh tâm lại, cẩn thận quan sát, phát hiện đây không phải ảo giác. Thương Minh chân khí của hắn quả thực rất nhanh tăng trưởng!
Trong thời gian ngắn, mấy tím trong đan điền từ sáu trăm đóa tăng tới sáu trăm năm mươi đóa!
Hơn nữa, con số này không ngừng tăng nhanh!
“Chẳng lẽ là … Thương Minh chân khí đang luyện hóa tiên thiên cương khí?”
Lúc này hắn mới chú ý tới, Thương Minh chân khí cũng không phải đang đuổi hai cỗ tiên thiên cương khí kia đi. Nhưng mà lại đem hai cỗ tiên thiên cương khí xé thành từng khối từng khối nhỏ. Sau đó bao vây lại, sức sống vô cùng vô tận ngấm vào bên trong cương khí, đem hai cỗ tiên thiên cương khí đồng hóa thành Thương Minh chân khí.
Diệp Húc chỉ cảm thấy khó có thể tin được, tiên thiên cương khí gần với vu sĩ nguyên khí, mặc dù đạt tới tiên thiên cảnh giới, luyện hóa cương khí của người khác cũng cực kỳ khó khăn. Không nghĩ tới Thương Minh chân khí không ngờ có thể đem tiên thiên cương khí các loại khác nhau luyện hóa thôn phệ!
Chất lượng Thương Minh chân khí của hắn, tuy rằng không bằng tiên thiên cương khí, nhưng là cũng không cách xa quá.
Sau khi luyện hóa, Thương Minh chân khí tinh thuần vô cùng, không ngờ cũng mơ hồ có tính chất đặc biệt của tiên thiên cương khí. Uy lực so với Thương Minh chân khí bình thường còn mạnh hơn nhiều!
Tình huống này, hoàn toàn vượt khỏi kiến thức võ đạo của hắn. Nếu nói ra, người khác bảo hắn người si nói mộng, cái này vốn không ai tin tưởng!
Diệp Ly lại đuổi theo, trăm ngàn con thanh điệp, bao phủ lấy Diệp Húc.
Đại Thiên Diệp Thủ.
Hắn là nô tài của nội phủ tổng quản Diệp Tư Mẫn, được phép tiến vào võ khố của Diệp phủ tu tập các loại võ học. Ngoại trừ Thương Minh Luyện Thể quyết ra, hắn gần như tinh thông tất cả võ học Diệp gia, so với Diệp Húc còn bác học hơn!
Diệp Húc xoay người, tử điệp bay múa, con trước ngã xuống, con sau tiến lên, lấy Đại Thiên Diệp Thủ cứng rắn chống lại Đại Thiên Diệp Thủ.
Tử điệp, thanh điệp hai bên cùng diệt, phát ra tiếng bạo vang, hai người giao thủ lập tức sinh ra dư khí, giống như loạn tiễn bắn ra. Chỉ nghe thấy những tiếng vang lên không dứt, hai bên cổ thụ che trời bị dư ba quét ngang, trong chớp mắt bị bắn vỡ nát!
Rống!!!
Một tiếng vang lên như tiếng rống của yêu thú thất giai Tê Ngưu, từ sâu trong núi rừng truyền tới, còn chưa tới gần người đã bị dưa ba của hai người giao thủ đã ầm ầm ngã xuống đất!
Diệp Húc trong miệng khạc ra máu, thân hình bay ngược mà ra, thổ ra ngụm máu. Hắn ngược lại cảm thấy thần thanh khí sảng, thương thế bất giác tốt hơn vài phần.
Diệp Ly sắc mặt âm trầm, gia tốc đuổi theo.
Trong mắt hắn, Diệp Húc vừa rồi chiến một trận ác chiến với Phương Hòa, đã bị thương nặng, lại cứng rắn tiếp một chưởng Càn Khôn Thủ của mình, thương càng thêm thương. Bản thân Đại Thiên Diệp Thủ của mình khẳng định sẽ có thể giết chết hắn.
Không nghĩ tới Diệp Húc không chỉ tránh thoát được Đại Thiên Diệp Thủ của hắn, tinh thần ngược lại còn tốt hơn trước nhiều năm, không ngờ có thể thong dong trốn thoát.
Hắn quả quyết không ngờ, Diệp Húc không ngờ có thể luyện hóa tiên thiên cương khí, đưa tiên thiên cương khí của Phương Hòa và Diệp Ly biến thành tu vi của mình!
“Thất gia, ta xem ngươi có bao nhiêu máu để ho ra!”
Diệp Ly nhe răng cười độc ác, súc địa thành thốn, hai tay hóa thành hai con cự mãng màu vàng, trở mình lăn quay cuồng, hướng Diệp Húc quấn tới: Kim Xà Triền Ti Thủ!
Hắn không ngờ tính toán dùng Kim Xà Triền Ti Thủ, cuốn lấy Diệp Húc, đưa hắn cứng rắn đánh chết!
Diệp Húc buồn không lên tiếng, giống như một con Thanh Dực Biên Bức, thân thể kề sát mặt đất tung bay, thoát đi phạm vi bao thủ của Kim Xà Triền Ti Thủ.
Tiên thiên cương khí cuồn cuộn không ngừng xâm nhập vào trong kinh mạch của hắn, hóa thành Thương Minh chân khí. Sau khi luyện hóa tiên thiên cương khí, số lượng mây tím trong đan điền của hắn đã tăng tới hơn 999 đóa rồi!
Tu vi của hắn trong nháy mắt đã tăng tới Thương Minh Luyện Thể quyết thất trọng đỉnh. Chân khí mênh mông, chạy chồm trong cơ thể, lại thủy chung không thể bước vào bát trọng, dường như bị che ở bên ngoài bởi một quan tạp vô hình vậy.
Thương Minh chân khí lần lượt hướng tới cái quan tạp kia mà xung phong. Diệp Húc có thể cảm giác được quan tạp này dưới sự tấn công liên tục của hắn đã dần trở nên buông lỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể bước nào bát trọng. Nhưng mà thủy chung lại không thể phá quan mà vào, dường như chỉ thiếu tí xíu lực lượng, là có thể đột phá.
Hắn lần lượt xông quan, nhưng lần lượt thất bại, lại tiếp tục đưa chân khí tấn công.
Diệp Ly lại đuổi theo, bàn tay hiện lên màu đồng thau, hung hăng đánh một chưởng về phía hậu tâm Diệp Húc. Chưởng phong đánh tới, ép cho không khí gần như ngưng tụ.
Diệp Húc xoay người đỡ một đòn Kim Cương Phục Ma công của Diệp Ly, bị chấn tới thân hình di chuyển, liên tục lùi về phía sau. Nương theo tiên thiên cương khí của Diệp Ly, hắn nhân cơ hội khởi xướng xung phong tới quan tạp bát trọng.
Quan tạp bát trọng ầm ầm chấn động, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra, qua khoảnh khắc lại dần dần bình phục lại.
Lúc này, chân khí của hắn đã đạt tới cực hạn cất chứa rồi. Luyện hóa tiên thiên cương khí đã không thể tiếp tục tăng trưởng tu vi, phải phá được quan tạp mới có thể đi vào tầng tiếp theo, tu vi đột nhiên tăng mạnh được!
“Diệp Ly, ngươi chỉ có chút năng lực này thôi sao?”Diệp Húc khóe miệng tràn ngập máu tươi, châm chọc nói.
Diệp Ly tức giận tới mặt mày xanh mét, đi nhanh đuổi theo, một chưởng ngang nhiên chụp đến, không khí chấn động giống như tiếng sấm, nhe răng cười độc ác: “Tiểu tử, ngươi không biết chữ chết viết thế nào sao?”
“Lão cẩu, ngươi chết trước một lần dạy ta được không!”
Diệp Húc lại đón đỡ, phun ra một ngụm máu, chỉ thấy quan tạp kịch liệt chấn động, mơ hồ có xu thế mở ra, cho nên liên tục châm chiếm Diệp Ly.
Diệp Ly bộ mặt dữ tợn, toàn thân cương khí, khí thế giống như dời non lấp biển thẳng hướng Diệp Húc đánh tới, muốn đánh hắn thành thịt nát xương tan!
Diệp Ly rốt cuộc cũng đi vào phía sau Diệp Húc, chân khí chấn động, bàn tay to hướng hậu tâm hắn chụp đến.
Hô!
Lòng bàn tay hắn trống rỗng, rõ ràng chưởng lực đánh ra về phía trước, nhưng quỷ dị chính là không khí phía trước đột nhiên sụp đổ. Hội tụ trong lòng bàn tay hắn, hình thành một mảnh chân không, mang theo lực hút cực lớn!
Diệp gia tuyệt học, Càn Không thủ!
Càn Khôn thủ tinh túy chính là đem toàn bộ lực lượng ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, đọng mà không phát. Bàn tay như có càn khôn, lực hút khống chế kẻ thù, cận thân bộc phát ra lực lượng, một kích giết chết kẻ địch.
Diệp Ly cũng bởi vì tuyệt học này mà thu được mỹ danh Càn Khôn Thủ.
Diệp Húc xoay người đánh ra một quyền, đánh trúng vào lòng bàn tay hắn. Hai cỗ lực lượng cực mãnh bùng nổ, kình phong bắn ra bốn phía sắn bén như đao!
Diệp Húc kêu lên một tiếng đau đớn, trong miệng phun ra máu tươi, không tự chủ được mà bay ngược ra đằng trước mấy trượng. Vừa mới rơi xuống đất, đột nhiên tay chân cùng sử dụng, giống như một con nhện cứ thể mà chạy đi.
Diệp Ly thân hình cũng không khỏi lay động một chút, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên. Hắn nguyên muốn một chưởng giết chết Diệp Húc, nhưng thật không ngờ Diệp Húc lại có thể tiếp nhận được Càn Khôn Thủ của hắn. Nắm tay đánh trúng càn khôn thủ rất mạnh, lấy lực phá lực, thậm chí ngay cả hắn cũng cảm thấy giật mình.
“Thân thể tiên thiên, ngắn ngủi mấy ngày, tiểu tử này không ngờ đã luyện thành thân thể tiên thiên!”
Diệp Ly chỉ cảm thấy khó có thể tin được, kiến thức của hắn vượt xa Phương Hòa lập tức hiểu được Diệp Húc đã luyện được thân thể tiên thiên cảnh giới.
“Chỉ có đạt tới tu vi tiên thiên, mới có thể tu thành thân thể tiên thiên. Tiểu tử này tu vi còn yếu như vậy, làm sao có thể khả năng tu thành thân thể tiên thiên?”
Diệp Ly sắc mặt âm tình bất định, tiên thiên cảnh giới tổng cộng chia làm ba trọng, ngưng khí thành cương, cương khí ngoại phóng, tiên thiên bá thể!
Thân thể tiên thiên, là điều kiện chuẩn bị để tu luyện tới tiên thiên bá thể cảnh giới!
Hắn bị vây trong cảnh giới cương khí ngoại phóng hơn mười năm, thủy chung cũng không thể luyện thành tiên thiên bá thể. Nguyên nhân là vì thân thể hắn đã già, trở nên mục nát, không thể luyện thân thể rèn tới cảnh giới tiên thiên!
Không nghĩ tới cảnh giới hắn tha thiết mơ ước, không ngờ hiện tại lại có trên người Diệp Húc!
Diệp Ly bộ mặt dữ tợn, xẹt nhanh qua một gốc cây đại thụ, đuổi theo Diệp Húc: “Tiểu tử này mặc dù không thể trở thành vu sĩ, cũng có thể đem võ đạo tu luyện tới cảnh giới cao nhất là Thương Minh bá thể. Chỉ sợ qua thời gian không lâu, ngay cả ta cũng không phải đối thủ của hắn! Thừa dịp hiện giờ hắn còn chưa trưởng thành toàn bộ, phải giết hắn, vĩnh tuyệt hậu hoạn!”
“Diệp Ly lão cẩu, không ngờ lại mạnh như vậy, không hổ là thập đại tiên thiên cao thủ ngoại môn của Diệp phủ chúng ta!”
Ánh mắt Diệp Húc chợt lóe lên, chạy như bay về phía trước, hắn cùng với Diệp Ly chỉ giao thủ một hiệp liền thương càng thêm thương. Hắn lập tức phán đoán thực lực của Diệp Ly còn trên cả Phương Hòa. Hơn phân nửa đã tu luyện tới cảnh giới cương khí ngoại phóng, mặc dù đang ở trạng thái đỉnh phong, cũng không phải là đối thủ Diệp Ly.
“Thương thế của ta ngược lại cũng không nghiêm trọng, có bạch ngọc lâu ở đây, chút thương thế ấy sẽ rất nhanh khỏi hẳn. Tuy nhiên muốn khu trừ chân khí dị chủng trong cơ thể, thì phải tốn thời gian một chút!”
Hắn chỉ đem Thương Minh Luyện Thể quyết tu luyện tới thất trọng, tu vi ở cùng thế hệ tuy rằng được cho là cao thủ. Nhưng mà so với hai cao thủ tiên thiên lâu đời như Phương Hòa và Diệp Ly lại có vẻ không thể so được. Lập tức bị chân khí của hai người bọn hắn xâm nhập vào trong kinh mạch.
Nếu là chân khí tầm thường, Diệp Húc dễ dàng liền hóa giải, tuy nhiên hai đạo chân khí cũng là tiên thiên cương khí, uy lực rất mạnh. Lấy kinh nghiệm từ trước tới nay của hắn, hai đạo tiên tiên cương khí như vậy phải mất thời gian dài mới có thể tiêu trừ sạch sẽ.
Hai đạo dị chủng chân khí không trừ, tu vi hắn dừng mơ tưởng tiến thêm.
“Nếu có Can Sài Giao ở đây, ta thúc ngựa liền đi, Diệp Ly đừng mơ ngăn được ta! Đáng tiếc Can Sài Giao không biết chạy đi đâu. Lúc này trọng yếu nhất là mình phải loại trừ chân khí dị chủng trong cơ thể, có thêm một thủ đoạn bảo mệnh!”
Diệp Húc một bên cướp đường chạy như điên, một mặt chậm rãi thúc dục Thương Minh chân khí. Thương Minh chân khí lập tức phát sinh va chạm kịch liệt với hai cỗ tiên thiên cương khí. Ba cỗ chân khí giằng co một chỗ, ngươi ta tranh đoạt, một tấc không rời!
Tiên thiên cương khí chất lượng không thể thắng được chân khí bình thường, nếu là người thường bị tiên thiên chân khí xâm nhập kinh mạch. Chỉ sợ kinh mạch đã bị đứt từng khúc, nổ tan xác mà chết.
Nhưng hắn lúc này đã tiến tới thân thể tiên thiên cảnh giới, kinh mạch cứng cỏi vô cùng, thân thể cực đoan dũng mãnh. Cho dù ba loại chân khí đối đầu với nhau kịch liệt trong kinh mạch, kinh mạch của hắn không ngờ vẫn chịu đựng được.
Đây là chỗ dũng mãnh của thân thể tiên thiên.
Đột nhiên, hắn cảm giác được Thương Minh chân khí tác chiến hai cỗ tiên thiên cương khí dường như nhỏ yếu hơn vài phần. Mà Thương Minh chân khí lại lớn mạnh rất nhiều, không khỏi nao nao.
Diệp Húc tĩnh tâm lại, cẩn thận quan sát, phát hiện đây không phải ảo giác. Thương Minh chân khí của hắn quả thực rất nhanh tăng trưởng!
Trong thời gian ngắn, mấy tím trong đan điền từ sáu trăm đóa tăng tới sáu trăm năm mươi đóa!
Hơn nữa, con số này không ngừng tăng nhanh!
“Chẳng lẽ là … Thương Minh chân khí đang luyện hóa tiên thiên cương khí?”
Lúc này hắn mới chú ý tới, Thương Minh chân khí cũng không phải đang đuổi hai cỗ tiên thiên cương khí kia đi. Nhưng mà lại đem hai cỗ tiên thiên cương khí xé thành từng khối từng khối nhỏ. Sau đó bao vây lại, sức sống vô cùng vô tận ngấm vào bên trong cương khí, đem hai cỗ tiên thiên cương khí đồng hóa thành Thương Minh chân khí.
Diệp Húc chỉ cảm thấy khó có thể tin được, tiên thiên cương khí gần với vu sĩ nguyên khí, mặc dù đạt tới tiên thiên cảnh giới, luyện hóa cương khí của người khác cũng cực kỳ khó khăn. Không nghĩ tới Thương Minh chân khí không ngờ có thể đem tiên thiên cương khí các loại khác nhau luyện hóa thôn phệ!
Chất lượng Thương Minh chân khí của hắn, tuy rằng không bằng tiên thiên cương khí, nhưng là cũng không cách xa quá.
Sau khi luyện hóa, Thương Minh chân khí tinh thuần vô cùng, không ngờ cũng mơ hồ có tính chất đặc biệt của tiên thiên cương khí. Uy lực so với Thương Minh chân khí bình thường còn mạnh hơn nhiều!
Tình huống này, hoàn toàn vượt khỏi kiến thức võ đạo của hắn. Nếu nói ra, người khác bảo hắn người si nói mộng, cái này vốn không ai tin tưởng!
Diệp Ly lại đuổi theo, trăm ngàn con thanh điệp, bao phủ lấy Diệp Húc.
Đại Thiên Diệp Thủ.
Hắn là nô tài của nội phủ tổng quản Diệp Tư Mẫn, được phép tiến vào võ khố của Diệp phủ tu tập các loại võ học. Ngoại trừ Thương Minh Luyện Thể quyết ra, hắn gần như tinh thông tất cả võ học Diệp gia, so với Diệp Húc còn bác học hơn!
Diệp Húc xoay người, tử điệp bay múa, con trước ngã xuống, con sau tiến lên, lấy Đại Thiên Diệp Thủ cứng rắn chống lại Đại Thiên Diệp Thủ.
Tử điệp, thanh điệp hai bên cùng diệt, phát ra tiếng bạo vang, hai người giao thủ lập tức sinh ra dư khí, giống như loạn tiễn bắn ra. Chỉ nghe thấy những tiếng vang lên không dứt, hai bên cổ thụ che trời bị dư ba quét ngang, trong chớp mắt bị bắn vỡ nát!
Rống!!!
Một tiếng vang lên như tiếng rống của yêu thú thất giai Tê Ngưu, từ sâu trong núi rừng truyền tới, còn chưa tới gần người đã bị dưa ba của hai người giao thủ đã ầm ầm ngã xuống đất!
Diệp Húc trong miệng khạc ra máu, thân hình bay ngược mà ra, thổ ra ngụm máu. Hắn ngược lại cảm thấy thần thanh khí sảng, thương thế bất giác tốt hơn vài phần.
Diệp Ly sắc mặt âm trầm, gia tốc đuổi theo.
Trong mắt hắn, Diệp Húc vừa rồi chiến một trận ác chiến với Phương Hòa, đã bị thương nặng, lại cứng rắn tiếp một chưởng Càn Khôn Thủ của mình, thương càng thêm thương. Bản thân Đại Thiên Diệp Thủ của mình khẳng định sẽ có thể giết chết hắn.
Không nghĩ tới Diệp Húc không chỉ tránh thoát được Đại Thiên Diệp Thủ của hắn, tinh thần ngược lại còn tốt hơn trước nhiều năm, không ngờ có thể thong dong trốn thoát.
Hắn quả quyết không ngờ, Diệp Húc không ngờ có thể luyện hóa tiên thiên cương khí, đưa tiên thiên cương khí của Phương Hòa và Diệp Ly biến thành tu vi của mình!
“Thất gia, ta xem ngươi có bao nhiêu máu để ho ra!”
Diệp Ly nhe răng cười độc ác, súc địa thành thốn, hai tay hóa thành hai con cự mãng màu vàng, trở mình lăn quay cuồng, hướng Diệp Húc quấn tới: Kim Xà Triền Ti Thủ!
Hắn không ngờ tính toán dùng Kim Xà Triền Ti Thủ, cuốn lấy Diệp Húc, đưa hắn cứng rắn đánh chết!
Diệp Húc buồn không lên tiếng, giống như một con Thanh Dực Biên Bức, thân thể kề sát mặt đất tung bay, thoát đi phạm vi bao thủ của Kim Xà Triền Ti Thủ.
Tiên thiên cương khí cuồn cuộn không ngừng xâm nhập vào trong kinh mạch của hắn, hóa thành Thương Minh chân khí. Sau khi luyện hóa tiên thiên cương khí, số lượng mây tím trong đan điền của hắn đã tăng tới hơn 999 đóa rồi!
Tu vi của hắn trong nháy mắt đã tăng tới Thương Minh Luyện Thể quyết thất trọng đỉnh. Chân khí mênh mông, chạy chồm trong cơ thể, lại thủy chung không thể bước vào bát trọng, dường như bị che ở bên ngoài bởi một quan tạp vô hình vậy.
Thương Minh chân khí lần lượt hướng tới cái quan tạp kia mà xung phong. Diệp Húc có thể cảm giác được quan tạp này dưới sự tấn công liên tục của hắn đã dần trở nên buông lỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể bước nào bát trọng. Nhưng mà thủy chung lại không thể phá quan mà vào, dường như chỉ thiếu tí xíu lực lượng, là có thể đột phá.
Hắn lần lượt xông quan, nhưng lần lượt thất bại, lại tiếp tục đưa chân khí tấn công.
Diệp Ly lại đuổi theo, bàn tay hiện lên màu đồng thau, hung hăng đánh một chưởng về phía hậu tâm Diệp Húc. Chưởng phong đánh tới, ép cho không khí gần như ngưng tụ.
Diệp Húc xoay người đỡ một đòn Kim Cương Phục Ma công của Diệp Ly, bị chấn tới thân hình di chuyển, liên tục lùi về phía sau. Nương theo tiên thiên cương khí của Diệp Ly, hắn nhân cơ hội khởi xướng xung phong tới quan tạp bát trọng.
Quan tạp bát trọng ầm ầm chấn động, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra, qua khoảnh khắc lại dần dần bình phục lại.
Lúc này, chân khí của hắn đã đạt tới cực hạn cất chứa rồi. Luyện hóa tiên thiên cương khí đã không thể tiếp tục tăng trưởng tu vi, phải phá được quan tạp mới có thể đi vào tầng tiếp theo, tu vi đột nhiên tăng mạnh được!
“Diệp Ly, ngươi chỉ có chút năng lực này thôi sao?”Diệp Húc khóe miệng tràn ngập máu tươi, châm chọc nói.
Diệp Ly tức giận tới mặt mày xanh mét, đi nhanh đuổi theo, một chưởng ngang nhiên chụp đến, không khí chấn động giống như tiếng sấm, nhe răng cười độc ác: “Tiểu tử, ngươi không biết chữ chết viết thế nào sao?”
“Lão cẩu, ngươi chết trước một lần dạy ta được không!”
Diệp Húc lại đón đỡ, phun ra một ngụm máu, chỉ thấy quan tạp kịch liệt chấn động, mơ hồ có xu thế mở ra, cho nên liên tục châm chiếm Diệp Ly.
Diệp Ly bộ mặt dữ tợn, toàn thân cương khí, khí thế giống như dời non lấp biển thẳng hướng Diệp Húc đánh tới, muốn đánh hắn thành thịt nát xương tan!
/1054
|