Mở cửa, đứng bên ngoài là một người đàn ông mặc Tây trang màu đen: "Mặc tiểu thư, Tập tiên sinh sợ cô không tìm được đường, đặc biệt căn dặn tôi đến dẫn cô đi."
"Anh ta đúng là cẩn thận, thay tôi cảm ơn anh ta." Mặc Tiểu Tịch nói linh tinh với anh ta, còn không phải sợ cô sẽ chạy trốn sao, nói thật, cô thật sự cũng muốn chạy trốn, nghĩ đến phản ứng của khách khứa và phóng viên lát nữa, cô chợt rùng mình.
Đại sảnh của yến tiệc trang hoàng lấp lánh, ban nhạc đang ở một bên diễn tấu, khách khứa ăn mặc vô cùng lộng lẫy, tất cả đều là những đại nhân vật có máu mặt, hơn nữa các siêu sao cũng đến, càng lộ ra vẻ tráng lệ rực rỡ, tràn đầy thời trang và sang trọng.
Nhưng, nổi bật nhất hôm nay, vẫn là Mặc Tiểu Tịch cô.
Cô vừa xuất hiện, liền đưa đến những cuộc tranh luận nóng hổi ở hội trường, cô đi đến đâu, đông đảo ánh mắt đều đưa theo đến đó, so với nhìn ngôi sao còn tập trung hơn, phóng viên đứng ở cửa, ngay lúc cô đi vào, đã chặn cô lại, nếu không có người mở đường cho cô, có lẽ đã tử trận ở cửa.
Khinh thường, mỉa mai, chế giễu, chửi rủa, đủ loại âm thanh, ánh mắt chán ghét, hợp nhau tấn công làm cho bước chân của cô có chút khó khăn.
Mặc Tiểu Tịch nép sát vào góc tường, từ từ bước tới, xuất hiện ở chỗ này, bị đánh chết là chuyện bình thường.
"Chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy."
"Trường hợp này mà cô ta cũng dám đến, thật không biết da mặt quá dày, hay không sợ chết."
"Thứ đàn bà như thế, nên bán cho phần tử khủng bố Trung Đông làm nô lệ tình dục, trong hôn lễ vứt bỏ chồng mình, giờ còn đến phá hoại lễ đính hôn của người khác, tôi thật sự muốn rạch nát bộ mặt hồ ly tinh của cô ta."
Gần đó, Tập Bác Niên đang ôm Ninh Ngữ Yên trò chuyện với khách khứa, dường như căn bản không quan tâm tới Mặc Tiểu Tịch đã đến, kỳ thực Tập Bác Niên vẫn theo sát bóng dáng của cô, nép vào góc tường, dáng vẻ yếu ớt bất lực, đúng là bi thảm!
Đây cũng là một trong những mục đích của anh, nếu không phải cô cướp đi bạn trai của Vân Noãn, con bé ngốc kia cũng sẽ không nghĩ quẩn, bây giờ bị mắng là hồ ly tinh, cũng rất đáng.
Đáng lẽ Ninh Ngữ Yên nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch thì trong lòng rất đỗi không vui, nhưng nghĩ lại, phàm là con người có đầu óc sẽ không xuất hiện ở đây, chỉ cần nước miếng thôi cũng có thể dìm chết cô ta, cho nên Niên sắp xếp như vậy, mục đích đơn giản là làm cho cô ta xấu mặt, cô cũng không ngại xem kịch vui.
Cũng không biết là ai cầm đầu, một ly rượu hất lên người cô, ngay sau đó, vô số người cầm rượu trong tay cũng hất về phía cô, lên mặt, lên tóc, loại đàn bà thấp hèn như vậy, ai nhìn cũng khó chịu.
Champagne làm cho lễ phục dán sát lên người cô, đường cong của cơ thể hiện ra, làm cho đàn ông thèm muốn, trong đó có một người phụ nữ cố tình giẫm lên mép váy của Mặc Tiểu Tịch, đẩy cô về phía trước.
Rẹt một tiếng, lúc ngã xuống mặt đất, cô cảm giác được lễ phục bị xé rách, cô sợ hãi kêu lên: "A..."
Lễ phục từ ngực trượt xuống đến eo, cô nằm trên mặt đất, phần lưng trần trụi mịn màng ở dưới ánh đèn, càng làm cô trở nên nóng bỏng, các phóng viên cũng ầm ầm ùa vào.
Có người chạy đến bên tai Tập Bác Niên nói nhỏ, khuôn mặt của anh biến sắc, chơi như vậy cũng có chút thái quá rồi.
Anh nhấc bước muốn qua đó, Ninh Ngữ Yên lại giữ chặt anh, mỉm cười nói: "Anh muốn đi đâu? Ba em đã đến rồi."
Tập Bác Niên nhìn thấy Ninh Hải Thành đang được thuộc hạ đỡ qua, lúc này mà hất Ninh Ngữ Yên ra, chắc chắn lễ đính hôn này sẽ bị phá huỷ, nhưng nghĩ đến tình huống mà Mặc Tiểu Tịch phải đối diện, tim anh thắt lại.
"Ha ha..." Khách khứa nhìn Mặc Tiểu Tịch thảm hại nằm sấp ở đó cười chế giễu.
Ngoài cửa, có một bóng người màu trắng bạc, còn chạy nhanh hơn cả phóng viên, cởi lễ phục trên người đắp lên mình Mặc Tiểu Tịch.
Mùi hoa sơn chi, mùi thật hoài niệm của cô, Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu.
Cùng lúc đó, phóng viên và khách khứa đều nhìn người đang thở hổn hển chưa rõ là ai kia, phát ra từng trận thán phục, người đàn ông này so với ánh mặt trời còn lấp lánh hơn, những người thấy anh, đều không nhịn được tán thưởng, không ngờ trên thế gian này còn có một người đẹp trai như vậy!
"Anh ta đúng là cẩn thận, thay tôi cảm ơn anh ta." Mặc Tiểu Tịch nói linh tinh với anh ta, còn không phải sợ cô sẽ chạy trốn sao, nói thật, cô thật sự cũng muốn chạy trốn, nghĩ đến phản ứng của khách khứa và phóng viên lát nữa, cô chợt rùng mình.
Đại sảnh của yến tiệc trang hoàng lấp lánh, ban nhạc đang ở một bên diễn tấu, khách khứa ăn mặc vô cùng lộng lẫy, tất cả đều là những đại nhân vật có máu mặt, hơn nữa các siêu sao cũng đến, càng lộ ra vẻ tráng lệ rực rỡ, tràn đầy thời trang và sang trọng.
Nhưng, nổi bật nhất hôm nay, vẫn là Mặc Tiểu Tịch cô.
Cô vừa xuất hiện, liền đưa đến những cuộc tranh luận nóng hổi ở hội trường, cô đi đến đâu, đông đảo ánh mắt đều đưa theo đến đó, so với nhìn ngôi sao còn tập trung hơn, phóng viên đứng ở cửa, ngay lúc cô đi vào, đã chặn cô lại, nếu không có người mở đường cho cô, có lẽ đã tử trận ở cửa.
Khinh thường, mỉa mai, chế giễu, chửi rủa, đủ loại âm thanh, ánh mắt chán ghét, hợp nhau tấn công làm cho bước chân của cô có chút khó khăn.
Mặc Tiểu Tịch nép sát vào góc tường, từ từ bước tới, xuất hiện ở chỗ này, bị đánh chết là chuyện bình thường.
"Chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy."
"Trường hợp này mà cô ta cũng dám đến, thật không biết da mặt quá dày, hay không sợ chết."
"Thứ đàn bà như thế, nên bán cho phần tử khủng bố Trung Đông làm nô lệ tình dục, trong hôn lễ vứt bỏ chồng mình, giờ còn đến phá hoại lễ đính hôn của người khác, tôi thật sự muốn rạch nát bộ mặt hồ ly tinh của cô ta."
Gần đó, Tập Bác Niên đang ôm Ninh Ngữ Yên trò chuyện với khách khứa, dường như căn bản không quan tâm tới Mặc Tiểu Tịch đã đến, kỳ thực Tập Bác Niên vẫn theo sát bóng dáng của cô, nép vào góc tường, dáng vẻ yếu ớt bất lực, đúng là bi thảm!
Đây cũng là một trong những mục đích của anh, nếu không phải cô cướp đi bạn trai của Vân Noãn, con bé ngốc kia cũng sẽ không nghĩ quẩn, bây giờ bị mắng là hồ ly tinh, cũng rất đáng.
Đáng lẽ Ninh Ngữ Yên nhìn thấy Mặc Tiểu Tịch thì trong lòng rất đỗi không vui, nhưng nghĩ lại, phàm là con người có đầu óc sẽ không xuất hiện ở đây, chỉ cần nước miếng thôi cũng có thể dìm chết cô ta, cho nên Niên sắp xếp như vậy, mục đích đơn giản là làm cho cô ta xấu mặt, cô cũng không ngại xem kịch vui.
Cũng không biết là ai cầm đầu, một ly rượu hất lên người cô, ngay sau đó, vô số người cầm rượu trong tay cũng hất về phía cô, lên mặt, lên tóc, loại đàn bà thấp hèn như vậy, ai nhìn cũng khó chịu.
Champagne làm cho lễ phục dán sát lên người cô, đường cong của cơ thể hiện ra, làm cho đàn ông thèm muốn, trong đó có một người phụ nữ cố tình giẫm lên mép váy của Mặc Tiểu Tịch, đẩy cô về phía trước.
Rẹt một tiếng, lúc ngã xuống mặt đất, cô cảm giác được lễ phục bị xé rách, cô sợ hãi kêu lên: "A..."
Lễ phục từ ngực trượt xuống đến eo, cô nằm trên mặt đất, phần lưng trần trụi mịn màng ở dưới ánh đèn, càng làm cô trở nên nóng bỏng, các phóng viên cũng ầm ầm ùa vào.
Có người chạy đến bên tai Tập Bác Niên nói nhỏ, khuôn mặt của anh biến sắc, chơi như vậy cũng có chút thái quá rồi.
Anh nhấc bước muốn qua đó, Ninh Ngữ Yên lại giữ chặt anh, mỉm cười nói: "Anh muốn đi đâu? Ba em đã đến rồi."
Tập Bác Niên nhìn thấy Ninh Hải Thành đang được thuộc hạ đỡ qua, lúc này mà hất Ninh Ngữ Yên ra, chắc chắn lễ đính hôn này sẽ bị phá huỷ, nhưng nghĩ đến tình huống mà Mặc Tiểu Tịch phải đối diện, tim anh thắt lại.
"Ha ha..." Khách khứa nhìn Mặc Tiểu Tịch thảm hại nằm sấp ở đó cười chế giễu.
Ngoài cửa, có một bóng người màu trắng bạc, còn chạy nhanh hơn cả phóng viên, cởi lễ phục trên người đắp lên mình Mặc Tiểu Tịch.
Mùi hoa sơn chi, mùi thật hoài niệm của cô, Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu.
Cùng lúc đó, phóng viên và khách khứa đều nhìn người đang thở hổn hển chưa rõ là ai kia, phát ra từng trận thán phục, người đàn ông này so với ánh mặt trời còn lấp lánh hơn, những người thấy anh, đều không nhịn được tán thưởng, không ngờ trên thế gian này còn có một người đẹp trai như vậy!
/146
|