Editor: Cà Rốt Hồng
Lúc Hàn Thành Trì ra khỏi thang máy, đúng lúc có một cô bé nhỏ lảo đảo nghiêng ngã chạy tới, không chú ý đụng phải bắp đùi của anh ta, sau đó té ngã cái mông của cô bé đập xuống đất, mở đôi mắt to đen lay láy, bẹt miệng, khóc lên.
Mẹ của cô bé theo ở phía sau, ba bước hai bước chạy tới, đỡ cô bé lên, ôm vào trong ngực, dỗ tâm can bảo bối vào trong thang máy.
Hàn Thành Trì xoay đầu, trông thấy trên mặt cô bé kia còn mang giọt nước mắt nở nụ cười, chỗ nào đó trong đầu giống như là bị người ta hung hăng nắm lấy, anh ta đau đến tê tâm liệt phế, chạy trối chết.
Bước chân chạy trốn, chứa đầy hoảng hốt rối rắm.
...
...
Mặc dù Hàn Thành Trì đã giải thích với Thịnh Thế, nhưng Thịnh Thế ngồi trên ghế trước giường bệnh ở bệnh viện, ngơ ngẩn nhìn Cố Lan San được tiêm thuốc dưỡng thai vẫn còn chìm vào giấc ngủ, đáy lòng vẫn nổi lên từng hồi cay đắng.
Tại sao hôm nay cô lại xuất hiện ở hiện trường quay phim bộ phim của Hàn Thành Trì, tại sao lại trùng hợp chạm mặt với Hàn Thành Trì như vậy?
Gần đây anh thật sự rất hạnh phúc, có vợ có con, hạnh phúc đến anh đều sắp quên mất sự tồn tại của Hàn Thành Trì, quên mất Cố Lan San đã từng tâm tâm niệm niệm Hàn Thành Trì suốt tám năm.
Lúc trước anh tận mắt thấy cô thương anh ta tám năm thế nào, anh chính là nhân chứng cho mối tình đầu của cô.
Thật ra thì Thịnh Thế biết, mục đích ban đầu của anh chính là lấy được Cố Lan San, có thể cùng cô cả đời đến già là tốt rồi.
Thật ra thì Thịnh Thế vẫn biết, Cố Lan San đã từng nói với anh, cô thương anh.
Nhưng mà, anh thật sự rất để ý sự tồn tại của Hàn Thành Trì.
Hơn nữa chuyện anh để ý hơn chính là, lúc anh mới vừa gọi điện thoại, hỏi thăm cụ thể chuyện gì xảy ra hôm nay, biết được lúc Tô Kiều Kiều thiếu chút nữa kéo Cố Lan San ngã xuống, vậy mà Hàn Thành Trì bỏ bạn gái của mình, vượt lên trước cứu Cố Lan San.
Anh hẳn nên cảm ơn Hàn Thành Trì xuất hiện kịp thời như vậy, phản ứng nhanh chóng thế kia.
Nhưng mà, anh thật sự không muốn cảm ơn.
Sau khi anh và Cố Lan San ở cùng nhau, có gặp qua Hàn Thành Trì vài lần, nhưng trực giác của người đàn ông nói cho anh biết, Hàn Thành Trì đối với Cố Lan San tuyệt đối không tầm thường.
Nhất là đêm mùng tám tháng giêng kia, Hàn Thành Trì vậy mà cùng lúc ra tay với anh đánh cái tên say rượu mắng Cố Lan San là “Con nhỏ đê tiện” đó.
Thịnh Thế càng nghĩ, càng thấy trong lòng ghen tức cuồn cuộn.
Anh tin tưởng Cố Lan San và Hàn Thành Trì thật sự không có gì, nhưng anh vẫn để ý.
Anh thật sự rất muốn tự tin, anh vẫn luôn là người tự tin, nhưng ở phương diện Cố Lan San này, khi đối mặt với Hàn Thành Trì, anh không tự chủ được sẽ suy nghĩ lung tung, không cách nào giữ vững tự tin.
Có yêu nhiều, thì mới để ý nhiều.
Có yêu nhiều, nên mới suy nghĩ lung tung nhiều.
Huống chi, con người đều có lòng tham...... Anh cũng không ngoại lệ, lúc không chiếm được Cố Lan San, anh chỉ muốn có thể lấy được con người của cô, sau khi lấy được con người của cô, anh liền bắt đầu chờ đợi lấy được lòng của cô, lấy được lòng của cô, anh lại bắt đầu tham lam lấy được trái tim của cô, sau lấy được trái tim của cô, anh bắt đầu có dã tâm lấy được toàn bộ của cô.
Lúc Hàn Thành Trì ra khỏi thang máy, đúng lúc có một cô bé nhỏ lảo đảo nghiêng ngã chạy tới, không chú ý đụng phải bắp đùi của anh ta, sau đó té ngã cái mông của cô bé đập xuống đất, mở đôi mắt to đen lay láy, bẹt miệng, khóc lên.
Mẹ của cô bé theo ở phía sau, ba bước hai bước chạy tới, đỡ cô bé lên, ôm vào trong ngực, dỗ tâm can bảo bối vào trong thang máy.
Hàn Thành Trì xoay đầu, trông thấy trên mặt cô bé kia còn mang giọt nước mắt nở nụ cười, chỗ nào đó trong đầu giống như là bị người ta hung hăng nắm lấy, anh ta đau đến tê tâm liệt phế, chạy trối chết.
Bước chân chạy trốn, chứa đầy hoảng hốt rối rắm.
...
...
Mặc dù Hàn Thành Trì đã giải thích với Thịnh Thế, nhưng Thịnh Thế ngồi trên ghế trước giường bệnh ở bệnh viện, ngơ ngẩn nhìn Cố Lan San được tiêm thuốc dưỡng thai vẫn còn chìm vào giấc ngủ, đáy lòng vẫn nổi lên từng hồi cay đắng.
Tại sao hôm nay cô lại xuất hiện ở hiện trường quay phim bộ phim của Hàn Thành Trì, tại sao lại trùng hợp chạm mặt với Hàn Thành Trì như vậy?
Gần đây anh thật sự rất hạnh phúc, có vợ có con, hạnh phúc đến anh đều sắp quên mất sự tồn tại của Hàn Thành Trì, quên mất Cố Lan San đã từng tâm tâm niệm niệm Hàn Thành Trì suốt tám năm.
Lúc trước anh tận mắt thấy cô thương anh ta tám năm thế nào, anh chính là nhân chứng cho mối tình đầu của cô.
Thật ra thì Thịnh Thế biết, mục đích ban đầu của anh chính là lấy được Cố Lan San, có thể cùng cô cả đời đến già là tốt rồi.
Thật ra thì Thịnh Thế vẫn biết, Cố Lan San đã từng nói với anh, cô thương anh.
Nhưng mà, anh thật sự rất để ý sự tồn tại của Hàn Thành Trì.
Hơn nữa chuyện anh để ý hơn chính là, lúc anh mới vừa gọi điện thoại, hỏi thăm cụ thể chuyện gì xảy ra hôm nay, biết được lúc Tô Kiều Kiều thiếu chút nữa kéo Cố Lan San ngã xuống, vậy mà Hàn Thành Trì bỏ bạn gái của mình, vượt lên trước cứu Cố Lan San.
Anh hẳn nên cảm ơn Hàn Thành Trì xuất hiện kịp thời như vậy, phản ứng nhanh chóng thế kia.
Nhưng mà, anh thật sự không muốn cảm ơn.
Sau khi anh và Cố Lan San ở cùng nhau, có gặp qua Hàn Thành Trì vài lần, nhưng trực giác của người đàn ông nói cho anh biết, Hàn Thành Trì đối với Cố Lan San tuyệt đối không tầm thường.
Nhất là đêm mùng tám tháng giêng kia, Hàn Thành Trì vậy mà cùng lúc ra tay với anh đánh cái tên say rượu mắng Cố Lan San là “Con nhỏ đê tiện” đó.
Thịnh Thế càng nghĩ, càng thấy trong lòng ghen tức cuồn cuộn.
Anh tin tưởng Cố Lan San và Hàn Thành Trì thật sự không có gì, nhưng anh vẫn để ý.
Anh thật sự rất muốn tự tin, anh vẫn luôn là người tự tin, nhưng ở phương diện Cố Lan San này, khi đối mặt với Hàn Thành Trì, anh không tự chủ được sẽ suy nghĩ lung tung, không cách nào giữ vững tự tin.
Có yêu nhiều, thì mới để ý nhiều.
Có yêu nhiều, nên mới suy nghĩ lung tung nhiều.
Huống chi, con người đều có lòng tham...... Anh cũng không ngoại lệ, lúc không chiếm được Cố Lan San, anh chỉ muốn có thể lấy được con người của cô, sau khi lấy được con người của cô, anh liền bắt đầu chờ đợi lấy được lòng của cô, lấy được lòng của cô, anh lại bắt đầu tham lam lấy được trái tim của cô, sau lấy được trái tim của cô, anh bắt đầu có dã tâm lấy được toàn bộ của cô.
/1059
|