“Lan San, cô nhất định sẽ thua.” Hạ Phồn Hoa giống như đã đoán trước được kết quả vậy, đắc ý cười “Bất quá, việc quyết định đại sứ hình tượng là vào thứ hai tuần sau, biết đâu trong ba ngày còn lại cô có thể làm Nhị Thập đổi từ Tô Kiều Kiều thành người khác nhưng việc đổi thành cô minh tinh này là tuyệt đối không thể.”
“Hừ!” Cố Lan San trừng mắt liếc Hạ Phồn Hoa nhưng trong lòng lại đang cân nhắc xem cô nên làm thế nào thì Thịnh Thế mới đổi thành người khác?
. . . . . . . . . .
Cách đó không xa, mặc dù Thịnh Thế vẫn chuyên chú xử lý công việc nhưng tầm mắt và lỗ tai thỉnh thoảng vẫn chú ý chỗ của Cố Lan San. Lúc anh nghe thấy Hạ Phồn Hoa và Cố Lan San đánh cuộc, tay đang ký tên khẽ dừng một chút, sau đó tự nhiên ký xong mới ngẩng đầu lên, mắt khẽ liếc nhìn khóe miệng của cô gái nhỏ vì cãi nhau với Hạ Phồn Hoa mà hơi vểnh lên.
Thịnh Thế nhíu mày liếc mắt nhìn Cố Lan San mặt mày ủ ê nhìn chằm chằm người trong hình, lqđ sau đó anh làm như không có chuyện gì, quay đầu, tiếp tục làm việc.
Hơn mười phút sau Thịnh Thế đã làm xong việc.
Mọi người ai cũng đã có chỗ ngồi dàng riêng cho cương vị của mình.
Cố Lan San không hiểu biết nhiều về hội nghị cấp cao của công ty lớn nên không nhịn được mà cảm thấy hứng thú, vì vậy không quan tâm bản thân nghe hiểu hay không mà dựng lỗ tai lên chuẩn bị nghe.
“Về người được chọn làm đại sứ hình tượng lần này của Thập Lý Thịnh Thế, tôi đã có sự lựa chọn.” Thịnh Thế dừng một chút, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím, từng khuôn mặt của các minh tinh hiện thoáng qua.
Vẻ mặt Hạ Phồn Hoa mong đợi nhìn Thịnh Thế, còn thuận tiện cho Cố Lan San một ánh mắt thắng lợi.
Ngón tay Cố Lan San khẽ nắm lại.
Sẽ thật sự là Tô Kiều Kiều sao?
Trong đầu cô hiện lên xì căng đan giữa Tô Kiều Kiều và Thịnh Thế, còn có lời Tô Kiều Kiều đã nói, đáy lòng có chút trống rỗng, có phải sẽ giống như Tô Kiều Kiều đã nói, Thịnh Thế và cô, thật. . . . . .
“Là cô này.”
Giọng nói Thịnh Thế truyền đến lần nữa.
Tất cả mọi người nhìn về phía màn hình lớn của phòng họp, sau đó ai cũng kinh ngạc.
Miệng Hạ Phồn Hoa mở thật to, hoàn toàn có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Hai mắt Cố Lan San mở thật to, không thể nào. . . . . . Lại bị cô đoán trúng. . . . . . Quả nhiên là cô minh tinh mà cô đã chọn?
Lòng mỗi người mỗi khác nhưng lúc này lại có chung một suy nghĩ, đại boss lại chọn một cô minh tinh bình thường không có danh tiếng để làm đại sứ hình tượng? Có phải đã lầm rồi hay không?
Hơn một phút trôi qua, Thịnh Thế lại mở miệng nói: “Xác định chính là cô này, để nhân viên phụ trách việc này liên hệ với công ty đại diện của cô ấy, chuẩn bị ký kết hợp đồng, tôi muốn thấy vào thứ hai.
“Hừ!” Cố Lan San trừng mắt liếc Hạ Phồn Hoa nhưng trong lòng lại đang cân nhắc xem cô nên làm thế nào thì Thịnh Thế mới đổi thành người khác?
. . . . . . . . . .
Cách đó không xa, mặc dù Thịnh Thế vẫn chuyên chú xử lý công việc nhưng tầm mắt và lỗ tai thỉnh thoảng vẫn chú ý chỗ của Cố Lan San. Lúc anh nghe thấy Hạ Phồn Hoa và Cố Lan San đánh cuộc, tay đang ký tên khẽ dừng một chút, sau đó tự nhiên ký xong mới ngẩng đầu lên, mắt khẽ liếc nhìn khóe miệng của cô gái nhỏ vì cãi nhau với Hạ Phồn Hoa mà hơi vểnh lên.
Thịnh Thế nhíu mày liếc mắt nhìn Cố Lan San mặt mày ủ ê nhìn chằm chằm người trong hình, lqđ sau đó anh làm như không có chuyện gì, quay đầu, tiếp tục làm việc.
Hơn mười phút sau Thịnh Thế đã làm xong việc.
Mọi người ai cũng đã có chỗ ngồi dàng riêng cho cương vị của mình.
Cố Lan San không hiểu biết nhiều về hội nghị cấp cao của công ty lớn nên không nhịn được mà cảm thấy hứng thú, vì vậy không quan tâm bản thân nghe hiểu hay không mà dựng lỗ tai lên chuẩn bị nghe.
“Về người được chọn làm đại sứ hình tượng lần này của Thập Lý Thịnh Thế, tôi đã có sự lựa chọn.” Thịnh Thế dừng một chút, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím, từng khuôn mặt của các minh tinh hiện thoáng qua.
Vẻ mặt Hạ Phồn Hoa mong đợi nhìn Thịnh Thế, còn thuận tiện cho Cố Lan San một ánh mắt thắng lợi.
Ngón tay Cố Lan San khẽ nắm lại.
Sẽ thật sự là Tô Kiều Kiều sao?
Trong đầu cô hiện lên xì căng đan giữa Tô Kiều Kiều và Thịnh Thế, còn có lời Tô Kiều Kiều đã nói, đáy lòng có chút trống rỗng, có phải sẽ giống như Tô Kiều Kiều đã nói, Thịnh Thế và cô, thật. . . . . .
“Là cô này.”
Giọng nói Thịnh Thế truyền đến lần nữa.
Tất cả mọi người nhìn về phía màn hình lớn của phòng họp, sau đó ai cũng kinh ngạc.
Miệng Hạ Phồn Hoa mở thật to, hoàn toàn có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Hai mắt Cố Lan San mở thật to, không thể nào. . . . . . Lại bị cô đoán trúng. . . . . . Quả nhiên là cô minh tinh mà cô đã chọn?
Lòng mỗi người mỗi khác nhưng lúc này lại có chung một suy nghĩ, đại boss lại chọn một cô minh tinh bình thường không có danh tiếng để làm đại sứ hình tượng? Có phải đã lầm rồi hay không?
Hơn một phút trôi qua, Thịnh Thế lại mở miệng nói: “Xác định chính là cô này, để nhân viên phụ trách việc này liên hệ với công ty đại diện của cô ấy, chuẩn bị ký kết hợp đồng, tôi muốn thấy vào thứ hai.
/1059
|