Cô ngồi ngẩn người trên ghế sa lon một lúc mới thò tay vào trong túi lấy điện thoại di động ra xem giờ, chưa tới bảy giờ rưỡi, vẫn còn sớm nên cô lên Microblogging, còn đặc biệt vào trang Tân Lãng Microblogging của người phụ trách cũ xem mấy mẫu chuyện hay, cười một lúc thì cô nghĩ chắc đã đến giờ đi ngủ nên liếc mắt nhìn đồng hồ, phát hiện chưa được mười lăm phút. Cố Lan San phồng má tiếp tục lướt Microblogging, nhưng chưa tới một phút cô đã cảm thấy buồn chán không thú vị, ném điện thoại di động sang một bên, cầm điều khiển mở tivi.
Vì mở tivi nên trong phòng ngủ có một chút ánh sáng, trong đó đang phát tin tức về tài chính và kinh tế.
Trước giờ cô không xem những kênh tin tức về tài chính và kinh tế, cô hay xem những kênh của đài truyền hình Mang Quả, suy nghĩ một chút cũng biết là kênh mà Thịnh Thế xem vào mấy ngày trước, cô cũng không chuyển sang kênh của đài truyền hình Mang Quả, thuận thế nhìn chằm chằm tivi, chỉ một lát sau đã thấy được bóng dáng quen thuộc trên tivi.
Thịnh Thế.
Thật ra thì việc nhìn thấy bóng dáng anh trên kênh tài chính và kinh tế cũng không còn quá xa lạ, trước kia Cố Lan San cũng đã từng thấy nhưng không hề lưu lại mà chuyển sang kênh cô yêu thích.
Cho nên hôm nay xem như là lần đầu cô chính thức xem tin tức về Thịnh Thế trên kênh truyền hình.
Tin tức nói về một buổi họp từ thiện, Thịnh Thế bỏ ra số tiền lớn để mua về một khối đá thiên nhiên Hắc bảo thạch hình thỏ vừa được người ta tìm thấy.
Trên tivi nói đến điểm đặc biệt của viên đá Hắc bảo thạch này là nó có hình dạng giống một con thỏ.
Thịnh Thế đi lên trên bục đấu giá trong tiếng vỗ tay, anh mặc tây trang được cắt may thủ công, anh đứng dưới ánh đèn nở nụ cười yếu ớt khuôn mặt xinh đẹp cũng trở nên không chân thật, anh hào phóng lưu loát ký chi phiếu, một tay đưa cho nữ MC.
Nữ MC cầm micro, đôi mắt không nhìn ống kính mà lại nhìn gò má của Thịnh Thế, nói lời khen tặng tán dương anh, sau đó mới đưa viên đá quý màu đen cho Thịnh Thế.
Chừng một phút sau khi Thịnh Thế nhận lấy viên Hắc bảo thạch thì nữ MC mới lưu luyến không rời mà buông viên Hắc bảo thạch ra, lúc buông ra đầu ngón tay còn lơ đãng đụng vào đầu ngón tay của Thịnh Thế, hai mắt sáng lên cho thấy sự vui sướng và kích động của cô ta, không cần nói cũng biết cô ta thích Thịnh Thế.
Mắt Cố Lan San vẫn nhìn chằm chằm cô MC kia, cô còn không thèm nhìn xem vẻ mặt của Thịnh Thế lúc đó đã cầm lấy điều khiển nhấn tắt tivi.
Trong phòng ngủ lại trở nên yên tĩnh, tối đen, Cố Lan San ngồi trên ghế salon, cảm giác tâm trạng bây giờ của cô rất tệ!
Chắc bữa tiệc mà Thịnh Thế tham gia cũng vừa mới bắt đầu...... Anh và Tô Kiều Kiều đã gặp mặt rồi sao? Tối nay anh có trở về không? Nếu như anh không về, có phải anh sẽ ở cùng một chỗ với Tô Kiều Kiều sao?
Cố Lan San nghĩ đi nghĩ lại mới đột nhiên giật mình ý thức được bản thân cô đang suy nghĩ lung tung gì đó, sau đó trong lòng cảm thấy khiếp sợ, cô bị làm sao vậy? Đột nhiên lại nghĩ về chuyện Thịnh Thế có về nhà hay không làm gì? Đây là chuyện mà trước giờ cô vẫn không làm......
Vì mở tivi nên trong phòng ngủ có một chút ánh sáng, trong đó đang phát tin tức về tài chính và kinh tế.
Trước giờ cô không xem những kênh tin tức về tài chính và kinh tế, cô hay xem những kênh của đài truyền hình Mang Quả, suy nghĩ một chút cũng biết là kênh mà Thịnh Thế xem vào mấy ngày trước, cô cũng không chuyển sang kênh của đài truyền hình Mang Quả, thuận thế nhìn chằm chằm tivi, chỉ một lát sau đã thấy được bóng dáng quen thuộc trên tivi.
Thịnh Thế.
Thật ra thì việc nhìn thấy bóng dáng anh trên kênh tài chính và kinh tế cũng không còn quá xa lạ, trước kia Cố Lan San cũng đã từng thấy nhưng không hề lưu lại mà chuyển sang kênh cô yêu thích.
Cho nên hôm nay xem như là lần đầu cô chính thức xem tin tức về Thịnh Thế trên kênh truyền hình.
Tin tức nói về một buổi họp từ thiện, Thịnh Thế bỏ ra số tiền lớn để mua về một khối đá thiên nhiên Hắc bảo thạch hình thỏ vừa được người ta tìm thấy.
Trên tivi nói đến điểm đặc biệt của viên đá Hắc bảo thạch này là nó có hình dạng giống một con thỏ.
Thịnh Thế đi lên trên bục đấu giá trong tiếng vỗ tay, anh mặc tây trang được cắt may thủ công, anh đứng dưới ánh đèn nở nụ cười yếu ớt khuôn mặt xinh đẹp cũng trở nên không chân thật, anh hào phóng lưu loát ký chi phiếu, một tay đưa cho nữ MC.
Nữ MC cầm micro, đôi mắt không nhìn ống kính mà lại nhìn gò má của Thịnh Thế, nói lời khen tặng tán dương anh, sau đó mới đưa viên đá quý màu đen cho Thịnh Thế.
Chừng một phút sau khi Thịnh Thế nhận lấy viên Hắc bảo thạch thì nữ MC mới lưu luyến không rời mà buông viên Hắc bảo thạch ra, lúc buông ra đầu ngón tay còn lơ đãng đụng vào đầu ngón tay của Thịnh Thế, hai mắt sáng lên cho thấy sự vui sướng và kích động của cô ta, không cần nói cũng biết cô ta thích Thịnh Thế.
Mắt Cố Lan San vẫn nhìn chằm chằm cô MC kia, cô còn không thèm nhìn xem vẻ mặt của Thịnh Thế lúc đó đã cầm lấy điều khiển nhấn tắt tivi.
Trong phòng ngủ lại trở nên yên tĩnh, tối đen, Cố Lan San ngồi trên ghế salon, cảm giác tâm trạng bây giờ của cô rất tệ!
Chắc bữa tiệc mà Thịnh Thế tham gia cũng vừa mới bắt đầu...... Anh và Tô Kiều Kiều đã gặp mặt rồi sao? Tối nay anh có trở về không? Nếu như anh không về, có phải anh sẽ ở cùng một chỗ với Tô Kiều Kiều sao?
Cố Lan San nghĩ đi nghĩ lại mới đột nhiên giật mình ý thức được bản thân cô đang suy nghĩ lung tung gì đó, sau đó trong lòng cảm thấy khiếp sợ, cô bị làm sao vậy? Đột nhiên lại nghĩ về chuyện Thịnh Thế có về nhà hay không làm gì? Đây là chuyện mà trước giờ cô vẫn không làm......
/1059
|