Editor: Mèo (meoancamam)
Cô vẫn biết Hàn Thành Trì muốn kết hôn cùng Cố Ân Ân, cô cũng ở buổi tiệcc mà Hàn Thành Trì đính hôn với Cố Ân Ân, muốn nhân trò chơi sự thật mà mạo hiểm nói ra lời trong lòng với Hàn Thành Trì, cũng nói rõ cho bản thân, để Hàn Thành Trì trả lời khiến cho anh từ chối bản thân, sau đó hoàn toàn triệt để chôn đi cái trái tim cùng rung động của sự thầm mến không ai biết được kéo dài đến tám năm kia.
Huống chi, cô đã kết hôn, anh cũng sắp kết hôn, hơn nữa, rất nhiều năm trước, khi cô yêu anh thì liền biết được, anh với cô không thể có kết quả.
Thích một người mà không thể được, không phải thực sự đau thương.
Thích một người mà chút tự tin đến đến gần anh cũng không có, đó mới thực sự đáng buồn.
Tám năm, khoảng tám năm đó, không phải chỉ vài chữ.
Cô không biết bản thân mình bây giờ lại không thể coi là yêu Hàn Thành Trì, hay là tình cảm hiện giờ kia tồn tại là bởi vì đoạn thời gian tốt đẹp cùng anh kia, nhưng mà không thể không thừa nhận, lúc đó khi Cố Ân Ân cầm nhẫn kim cương của bọn họ ra, lóe sáng trước mặt cô thì rõ ràng cô đã sớm biết kết qura, vậy mà cô lại rõ ràng cảm thấy được chút hâm mộ hiện lên.
Nhưng mà cũng chỉ là nháy mắt, còn không quá ba giây đồng hồ, Cố Lan San liền chân thành cười lên, vô cùng thật lòng nói với Cố Ân Ân: “Chị, chiếc nhẫn này rất đẹp.”
Khi Cố Ân Ân khoe chiếc nhẫn thì mắt luôn không chớp mà quan sát Cố Lan San, tuy Cố Lan San chỉ khổ sở ba giây nhưng lại bị cô rõ ràng nắm bắt được.
Khi cô nghe được mẹ cùng Vương Giai Di nói, Cố Lan San thích Hàn Thành Trì thì cô liền quan sát, cô suy đoán, cô hoài nghi, cô còn có thể lừa dối bản thân nhưng hiện tại, khi cô nhìn thấy ba giây mất mắc xuất hiện trong mắt Cố Lan san thì cô liền biết rành mạch rồi.
Cố Lan San chính chính xác xác thích Hàn Thành Trì...Cái câu “Quà sinh nhật của cô Cố” chính là Cố Lan San..Đúng vậy, rốt cuộc thì khi nào thì Cố Lan San và Hàn Thành Trì ở cùng nhau?
Khó trách Hàn Thành Trì đang ở nước ngoài vui vẻ thì lại bỗng nhiên nhắc tới với cô cùng nhau về nước phát triển...Lúc ấy cô cũng không nghĩ gì nhiều, giờ xem như cô đã rõ ràng rồi...Hàn Thành Trì quyết tâm với cô muốn trở về là vì Cố Lan San...
Cố Ân Ân nghĩ đến, tiếp theo bản thân phải làm gì đây?
Giống như những cô vợ phát hiện ra chồng mình “ăn ngoài” mà tìm thám tử tư, theo dõi mà cố gắng bắt được chứng cứ giữa Hàn Thành Trì sao?
Vạch trần bọn họ sao?
Nhưng mà, nếu vạch trần bọn họ, chân chân chính chính mất mặt sẽ là ai?
Là cô Cố Ân Ân...Bạn trai là thanh mai trúc mã từ nhỏ, vậy mà lại dây dưa một chỗ với chị em thân thiết của mình, đây chính là truyện cười...Bao nhiêu người sẽ cười sau lưng cô, khinh bỉ cô...Nhưng mà cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là cô và Hàn Thành Trì sẽ ra sao đây? Tiếp tục ở cùng một chỗ, hay lại chia tay nhau? Tiếp tục ở cùng một chỗ, cô sẽ luôn có một cây kim ngầm đâm vào trong lòng, tách ra, cô lại cảm thấy không cam lòng...
Cố Ân Ân cảm thấy trong lòng buồn bực, cô cảm thấy được nụ cười vui vẻ mình vẫn luôn duy trì trên mặt với Cố Lan San thế nào cũng không chịu được, cô cần phải rời khỏi nơi này đi thả lỏng một hơi.
Cố Ân Ân có chút sốt ruột đứng lên, làm cho Cố Lan San hơi sững sờ, ngẩng đầu, đôi mắt không có bất cứ bất an nào nhìn Cố Ân Ân hỏi: “Chị, chị làm sao vậy?”
Cô vẫn biết Hàn Thành Trì muốn kết hôn cùng Cố Ân Ân, cô cũng ở buổi tiệcc mà Hàn Thành Trì đính hôn với Cố Ân Ân, muốn nhân trò chơi sự thật mà mạo hiểm nói ra lời trong lòng với Hàn Thành Trì, cũng nói rõ cho bản thân, để Hàn Thành Trì trả lời khiến cho anh từ chối bản thân, sau đó hoàn toàn triệt để chôn đi cái trái tim cùng rung động của sự thầm mến không ai biết được kéo dài đến tám năm kia.
Huống chi, cô đã kết hôn, anh cũng sắp kết hôn, hơn nữa, rất nhiều năm trước, khi cô yêu anh thì liền biết được, anh với cô không thể có kết quả.
Thích một người mà không thể được, không phải thực sự đau thương.
Thích một người mà chút tự tin đến đến gần anh cũng không có, đó mới thực sự đáng buồn.
Tám năm, khoảng tám năm đó, không phải chỉ vài chữ.
Cô không biết bản thân mình bây giờ lại không thể coi là yêu Hàn Thành Trì, hay là tình cảm hiện giờ kia tồn tại là bởi vì đoạn thời gian tốt đẹp cùng anh kia, nhưng mà không thể không thừa nhận, lúc đó khi Cố Ân Ân cầm nhẫn kim cương của bọn họ ra, lóe sáng trước mặt cô thì rõ ràng cô đã sớm biết kết qura, vậy mà cô lại rõ ràng cảm thấy được chút hâm mộ hiện lên.
Nhưng mà cũng chỉ là nháy mắt, còn không quá ba giây đồng hồ, Cố Lan San liền chân thành cười lên, vô cùng thật lòng nói với Cố Ân Ân: “Chị, chiếc nhẫn này rất đẹp.”
Khi Cố Ân Ân khoe chiếc nhẫn thì mắt luôn không chớp mà quan sát Cố Lan San, tuy Cố Lan San chỉ khổ sở ba giây nhưng lại bị cô rõ ràng nắm bắt được.
Khi cô nghe được mẹ cùng Vương Giai Di nói, Cố Lan San thích Hàn Thành Trì thì cô liền quan sát, cô suy đoán, cô hoài nghi, cô còn có thể lừa dối bản thân nhưng hiện tại, khi cô nhìn thấy ba giây mất mắc xuất hiện trong mắt Cố Lan san thì cô liền biết rành mạch rồi.
Cố Lan San chính chính xác xác thích Hàn Thành Trì...Cái câu “Quà sinh nhật của cô Cố” chính là Cố Lan San..Đúng vậy, rốt cuộc thì khi nào thì Cố Lan San và Hàn Thành Trì ở cùng nhau?
Khó trách Hàn Thành Trì đang ở nước ngoài vui vẻ thì lại bỗng nhiên nhắc tới với cô cùng nhau về nước phát triển...Lúc ấy cô cũng không nghĩ gì nhiều, giờ xem như cô đã rõ ràng rồi...Hàn Thành Trì quyết tâm với cô muốn trở về là vì Cố Lan San...
Cố Ân Ân nghĩ đến, tiếp theo bản thân phải làm gì đây?
Giống như những cô vợ phát hiện ra chồng mình “ăn ngoài” mà tìm thám tử tư, theo dõi mà cố gắng bắt được chứng cứ giữa Hàn Thành Trì sao?
Vạch trần bọn họ sao?
Nhưng mà, nếu vạch trần bọn họ, chân chân chính chính mất mặt sẽ là ai?
Là cô Cố Ân Ân...Bạn trai là thanh mai trúc mã từ nhỏ, vậy mà lại dây dưa một chỗ với chị em thân thiết của mình, đây chính là truyện cười...Bao nhiêu người sẽ cười sau lưng cô, khinh bỉ cô...Nhưng mà cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là cô và Hàn Thành Trì sẽ ra sao đây? Tiếp tục ở cùng một chỗ, hay lại chia tay nhau? Tiếp tục ở cùng một chỗ, cô sẽ luôn có một cây kim ngầm đâm vào trong lòng, tách ra, cô lại cảm thấy không cam lòng...
Cố Ân Ân cảm thấy trong lòng buồn bực, cô cảm thấy được nụ cười vui vẻ mình vẫn luôn duy trì trên mặt với Cố Lan San thế nào cũng không chịu được, cô cần phải rời khỏi nơi này đi thả lỏng một hơi.
Cố Ân Ân có chút sốt ruột đứng lên, làm cho Cố Lan San hơi sững sờ, ngẩng đầu, đôi mắt không có bất cứ bất an nào nhìn Cố Ân Ân hỏi: “Chị, chị làm sao vậy?”
/1059
|