Không thể được Chu Công chi lễ, vẫn có thể làm một chút chuyện xấu không khác biệt lắm với Chu Công chi lễ.
Cửa sổ bên trong phòng cưới, đỏ chói mắt.
Ánh trăng ngoài cửa sổ, sáng trong suốt.
…
…
Ngày hôm sau mặc dù Cố Lan San đang mang thai, nhưng vẫn dậy sớm, mặc cho mình và Thịnh Thế một thân y phục hỷ, đi kính trà trưởng bối nhà họ Thịnh.
Nói cho cùng do Cố Lan San đang có thai, nên có vẻ tương đối quý báu, sau khi ăn sáng xong, cô liền bị thúc giục nhanh chóng đi nghỉ ngơi.
Ngày thứ ba Thịnh Thế mang Cố Lan San trở về nhà mẹ —— nhà họ Sở, mẹ Thịnh đặc biệt nhiệt tình, túi lớn túi nhỏ quà tặng chất đầy xe Thịnh Thế.
Ngày thứ tư một mình Thịnh Thế mời nhân viên công ty mình ăn một bữa cơm, coi như là rượu mừng của mình, cũng đồng thời cho mọi người trong công ty biết bà chủ tương lai chính cống của bọn họ.
Ngày mồng một tháng năm thời tiết Bắc Kinh từ từ nóng lên, mà bụng Cố Lan San cũng có chút nhô cao, cộng thêm lúc trước Cố Lan San bị bắt cóc, cho nên cô càng bài xích việc ra khỏi cửa.
Cuộc sống hạnh phúc tràn đầy sau khi cưới của hai người trôi qua tạm ổn, nhưng cũng không ngừng có những ầm ĩ nhỏ, ví như hai ngày trước còn vì nhũ danh của đứa bé trong bụng mà cãi nhau không ngừng.
Tranh cãi đến cuối cùng, không nghi ngờ chút nào Thịnh Thế vinh quang thua cuộc, Cố Lan San toàn thắng, đặt tên là tiểu bì cầu.
Lớn gọi là bì bì, nhỏ gọi là cầu cầu.
Sau đó, mấy ngày liền Thịnh Thế và Cố Lan San hoàn toàn an tĩnh, Cố Lan San cẩn thận dưỡng sinh, chờ đợi tiểu bì cầu giáng thế, mà Thịnh Thế trừ có việc phải đến công ty, phần lớn thời gian khác đều cùng Cố Lan San chờ đợi tiểu bì cầu giá lâm.
Ngày bình thường trôi qua như nước chảy, rất nhanh đã đến mồng một tháng sáu, ngày quốc tế thiếu nhi.
Mặc dù đứa bé chưa có ra đời, nhưng Thịnh Thế vẫn đúng theo tiêu chuẩn làm ba, hào hứng bừng bừng chạy đi mua ba suất quà tặng lớn.
Một phần cho nhi đồng lớn Cố Lan San.
Hai phần kia cho Bì Bì và Cầu Cầu trong bụng nhi đồng lớn Cố Lan San.
Mà lúc này, bụng Cố Lan San đã hơi lớn, hơn nữa lần khám thai này, đã có thể biết trong bụng là con trai hay con gái rồi.
Ngày khám thai định kỳ vào ngày mồng bảy tháng sáu.
Ngày mồng bốn tháng sáu này, Thịnh Thế có một hội nghị quan trọng cần phải đến công ty một chuyến, mà Cố Lan San và Tôn Thanh Dương có hẹn đến nhà họ Sở ở một ngày, cho nên trước khi Thịnh Thế đến công ty, anh đã đưa Cố Lan San đến nhà họ Sở, trước khi rời nhà họ Sở đến Công ty, Thịnh Thế còn không yên lòng đặc biệt dặn dò Cố Lan San rất nhiều các loại ăn uống chú ý công việc.
Vừa lúc Sở Bằng ở nhà, sau khi Cố Lan San dưõng thai xong, liền bồi Sở Bằng một ván cờ, sau khi ăn cơm trưa, Tôn Thanh Dương nhận được điện thoại, nói bệnh viện cần bà làm phẫu thuật, lúc Sở Bằng đưa Tôn Thanh Dương tới bệnh viện, thuận đường mang theo Cố Lan San cùng tới.
…
…
Thịnh Thế bên này thật sự bận đến điên rồi, anh mở cuộc họp liên tiếp mấy giờ, thật vất vả mới kết thúc, lại có một bữa tiệc, đợi đến khi xong tất cả giày vò, cũng đã đến tám giờ tối, sau khi anh gọi điện tới, mới biết Cố Lan San đã bị Sở Bằng đưa về nhà họ Thịnh cũ.
Khi ô tô Thịnh Thế về đến nhà, nhà họ Thịnh cũ đã ăn tối xong, Cố Lan San đang trong phòng ngủ tập yoga cho phụ nữ mang thai.
Thịnh Thế đẩy cửa phòng ngủ đi vào, Cố Lan San từ trên nệm đứng lên, sau đó chỉ vào đống đồ còn chưa cắt bỏ mắc ném đầy trong phòng, tâm tình có vẻ rất tốt nói: “Chồng à, anh biết, chỉ cần là em thích, đều có thể mua về nhà, túi xách, quần áo, mỹ phẩm…… Ừ, còn có một trai đẹp nữa!”
Cửa sổ bên trong phòng cưới, đỏ chói mắt.
Ánh trăng ngoài cửa sổ, sáng trong suốt.
…
…
Ngày hôm sau mặc dù Cố Lan San đang mang thai, nhưng vẫn dậy sớm, mặc cho mình và Thịnh Thế một thân y phục hỷ, đi kính trà trưởng bối nhà họ Thịnh.
Nói cho cùng do Cố Lan San đang có thai, nên có vẻ tương đối quý báu, sau khi ăn sáng xong, cô liền bị thúc giục nhanh chóng đi nghỉ ngơi.
Ngày thứ ba Thịnh Thế mang Cố Lan San trở về nhà mẹ —— nhà họ Sở, mẹ Thịnh đặc biệt nhiệt tình, túi lớn túi nhỏ quà tặng chất đầy xe Thịnh Thế.
Ngày thứ tư một mình Thịnh Thế mời nhân viên công ty mình ăn một bữa cơm, coi như là rượu mừng của mình, cũng đồng thời cho mọi người trong công ty biết bà chủ tương lai chính cống của bọn họ.
Ngày mồng một tháng năm thời tiết Bắc Kinh từ từ nóng lên, mà bụng Cố Lan San cũng có chút nhô cao, cộng thêm lúc trước Cố Lan San bị bắt cóc, cho nên cô càng bài xích việc ra khỏi cửa.
Cuộc sống hạnh phúc tràn đầy sau khi cưới của hai người trôi qua tạm ổn, nhưng cũng không ngừng có những ầm ĩ nhỏ, ví như hai ngày trước còn vì nhũ danh của đứa bé trong bụng mà cãi nhau không ngừng.
Tranh cãi đến cuối cùng, không nghi ngờ chút nào Thịnh Thế vinh quang thua cuộc, Cố Lan San toàn thắng, đặt tên là tiểu bì cầu.
Lớn gọi là bì bì, nhỏ gọi là cầu cầu.
Sau đó, mấy ngày liền Thịnh Thế và Cố Lan San hoàn toàn an tĩnh, Cố Lan San cẩn thận dưỡng sinh, chờ đợi tiểu bì cầu giáng thế, mà Thịnh Thế trừ có việc phải đến công ty, phần lớn thời gian khác đều cùng Cố Lan San chờ đợi tiểu bì cầu giá lâm.
Ngày bình thường trôi qua như nước chảy, rất nhanh đã đến mồng một tháng sáu, ngày quốc tế thiếu nhi.
Mặc dù đứa bé chưa có ra đời, nhưng Thịnh Thế vẫn đúng theo tiêu chuẩn làm ba, hào hứng bừng bừng chạy đi mua ba suất quà tặng lớn.
Một phần cho nhi đồng lớn Cố Lan San.
Hai phần kia cho Bì Bì và Cầu Cầu trong bụng nhi đồng lớn Cố Lan San.
Mà lúc này, bụng Cố Lan San đã hơi lớn, hơn nữa lần khám thai này, đã có thể biết trong bụng là con trai hay con gái rồi.
Ngày khám thai định kỳ vào ngày mồng bảy tháng sáu.
Ngày mồng bốn tháng sáu này, Thịnh Thế có một hội nghị quan trọng cần phải đến công ty một chuyến, mà Cố Lan San và Tôn Thanh Dương có hẹn đến nhà họ Sở ở một ngày, cho nên trước khi Thịnh Thế đến công ty, anh đã đưa Cố Lan San đến nhà họ Sở, trước khi rời nhà họ Sở đến Công ty, Thịnh Thế còn không yên lòng đặc biệt dặn dò Cố Lan San rất nhiều các loại ăn uống chú ý công việc.
Vừa lúc Sở Bằng ở nhà, sau khi Cố Lan San dưõng thai xong, liền bồi Sở Bằng một ván cờ, sau khi ăn cơm trưa, Tôn Thanh Dương nhận được điện thoại, nói bệnh viện cần bà làm phẫu thuật, lúc Sở Bằng đưa Tôn Thanh Dương tới bệnh viện, thuận đường mang theo Cố Lan San cùng tới.
…
…
Thịnh Thế bên này thật sự bận đến điên rồi, anh mở cuộc họp liên tiếp mấy giờ, thật vất vả mới kết thúc, lại có một bữa tiệc, đợi đến khi xong tất cả giày vò, cũng đã đến tám giờ tối, sau khi anh gọi điện tới, mới biết Cố Lan San đã bị Sở Bằng đưa về nhà họ Thịnh cũ.
Khi ô tô Thịnh Thế về đến nhà, nhà họ Thịnh cũ đã ăn tối xong, Cố Lan San đang trong phòng ngủ tập yoga cho phụ nữ mang thai.
Thịnh Thế đẩy cửa phòng ngủ đi vào, Cố Lan San từ trên nệm đứng lên, sau đó chỉ vào đống đồ còn chưa cắt bỏ mắc ném đầy trong phòng, tâm tình có vẻ rất tốt nói: “Chồng à, anh biết, chỉ cần là em thích, đều có thể mua về nhà, túi xách, quần áo, mỹ phẩm…… Ừ, còn có một trai đẹp nữa!”
/1059
|