- Đây là lần thứ mấy mày làm hỏng việc rồi hả?_ Trong căn phòng tối Ngừơi đàn ông trung niên cầm chiếc roi dây dài hăm he quát nạt.
- Lần thứ 2_ Chàng trai đang quỳ phía đối diện ông chính là Lăng Thiên Hạo.
- Lần đầu tao chưa đụng đến mày cho nên mày lại làm hỏng đại sự của tao đúng không? Mày nghĩ tao dễ dãi vậy sao?_ Ông ta quất roi da về phía Hạo tạo thành 1 lằn dài in hằn trên lưng hắn.
Hạo cắn răng chịu đựng, không hề kêu than dù chỉ 1 tiếng.
-Không ạ_ Hắn vẫn thẳng lưng quỳ, to giọng đáp.
- Tao để mày tự do lông bông, gây chuyện trong ngôi trừơng đó nhưng... Không có nghĩ là tao sẽ tha thứ cho những sai lầm của mày, mày hiểu chưa?_ Ngừơi đàn ông nghiến răng quất mạnh.
- Vâng ạ_Hạo vẫn thẳng lưng, mặt không chút biểu cảm đáp.
Vút... Vút... Vút...
Giờ đây, trong căn phòng chỉ nghe những tiếng quất roi mạnh bạo làm tê tái cả ngừơi.
...
Sáng hôm sau, Băng như thừơng lệ đi bộ đến trừơng. Nhưng lại có 1 sự khác biệt là sau lưng cô có sự xuất hiện của 1 cái đuôi (theo nghĩa bóng). Thanh Ngân cứ quấn quít mãi đằng sau cô kể từ tối hôm qua lúc 2 ngừơi gặp nhau ở bệnh viện.
Và điều khủng khiếp hơn còn ở sau đó. Có vẻ như cuộc sống của cô sẽ không còn bình lặng như trứơc nữa rồi.
Lớp 11A7.
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có bạn học mới, các em hãy vỗ tay chào đón bạn đi nào_ giọng nói to rõ của thầy Tú vang lên.
Lúc này từ bên ngoài 1 cô gái với mái tóc ngắn khá năng động với khuôn mặt nhỏ nhắn bứơc vào.
- Xin chào mọi ngừơi, tớ tên là Nguyễn Ngọc Thanh Ngân, học sinh chuyển trừơng, mong đựơc mọi ngừơi giúp đỡ_Ngân mỉm cừơi tươi tắn chào.
- Cô ấy dễ thương quá
- Phải, đẹp hơn tụi con gái lớp mình nhiều.
- xinh quá đi
- ...
Lớp học bắt đầu xầm xì to nhỏ đủ thứ.
- Im lặng nào, giờ thì xếp chỗ cho em nào_Thấy lớp đã im lặng, thầy quay sang nói với Ngân.
- Việc đó... Em có thể ngồi kế bạn Băng không ạ?_ Ngân hơi ngập ngừng nói.
- À, đựơc chứ, mà 2 em có quen nhau à?_ Thầy Tú hơi tò mò vì bình thừơng chỉ thấy Băng hay đi 1 mình.
- Dạ, em về chỗ trứơc đây ạ_ Ngân đáp rồi chạy tọt xuống bàn 5 ngồi luôn. Trứơc khi an vị cô còn quay sang tặng cho Băng 1 nụ cừơi thân thiết.
Và đây chính là cái rắc rối cô không mong đợi nhất. Có ai muốn mình tự nhiên mọc thêm cái đuôi đằng sau chứ.
- Này, cô bạn nhập hội với bọn tôi nhé, cậu rất hợp với nhóm chúng tôi đấy_ giờ ra chơi, Nguyệt_ nhỏ chị đại đánh Băng hôm trứơc đến chào hỏi Ngân.
- A... Tớ chỉ thích chơi với Băng thôi, nếu cậu ấy ở trong hội các cậu thì tớ sẽ tham gia_Ngân khéo léo từ chối, vả lại như cô thấy thì bọn họ không giống ngừơi tốt tí nào.
- Có lẽ cậu chưa hiểu rõ luật lệ ở đây nhỉ, nếu trong vòng 1 tuần cậu không tìm 1 bang hội để tham gia thì cậu cũng sẽ giống cô ta, làm 1 cấp E đáng tội nghiệp_ Nguyệt thấy khó chịu khi có ngừơi lại đi để ý đến Băng nên muốn lôi kéo Ngân về phe mình.
- Tớ không sao, và mấy bạn cũng nên biết... Ngừơi đáng tội nghiệp chính là các cậu đấy_Nói xong Ngân nắm tay Băng kéo 1 mạch ra ngoài.
- Lần thứ 2_ Chàng trai đang quỳ phía đối diện ông chính là Lăng Thiên Hạo.
- Lần đầu tao chưa đụng đến mày cho nên mày lại làm hỏng đại sự của tao đúng không? Mày nghĩ tao dễ dãi vậy sao?_ Ông ta quất roi da về phía Hạo tạo thành 1 lằn dài in hằn trên lưng hắn.
Hạo cắn răng chịu đựng, không hề kêu than dù chỉ 1 tiếng.
-Không ạ_ Hắn vẫn thẳng lưng quỳ, to giọng đáp.
- Tao để mày tự do lông bông, gây chuyện trong ngôi trừơng đó nhưng... Không có nghĩ là tao sẽ tha thứ cho những sai lầm của mày, mày hiểu chưa?_ Ngừơi đàn ông nghiến răng quất mạnh.
- Vâng ạ_Hạo vẫn thẳng lưng, mặt không chút biểu cảm đáp.
Vút... Vút... Vút...
Giờ đây, trong căn phòng chỉ nghe những tiếng quất roi mạnh bạo làm tê tái cả ngừơi.
...
Sáng hôm sau, Băng như thừơng lệ đi bộ đến trừơng. Nhưng lại có 1 sự khác biệt là sau lưng cô có sự xuất hiện của 1 cái đuôi (theo nghĩa bóng). Thanh Ngân cứ quấn quít mãi đằng sau cô kể từ tối hôm qua lúc 2 ngừơi gặp nhau ở bệnh viện.
Và điều khủng khiếp hơn còn ở sau đó. Có vẻ như cuộc sống của cô sẽ không còn bình lặng như trứơc nữa rồi.
Lớp 11A7.
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có bạn học mới, các em hãy vỗ tay chào đón bạn đi nào_ giọng nói to rõ của thầy Tú vang lên.
Lúc này từ bên ngoài 1 cô gái với mái tóc ngắn khá năng động với khuôn mặt nhỏ nhắn bứơc vào.
- Xin chào mọi ngừơi, tớ tên là Nguyễn Ngọc Thanh Ngân, học sinh chuyển trừơng, mong đựơc mọi ngừơi giúp đỡ_Ngân mỉm cừơi tươi tắn chào.
- Cô ấy dễ thương quá
- Phải, đẹp hơn tụi con gái lớp mình nhiều.
- xinh quá đi
- ...
Lớp học bắt đầu xầm xì to nhỏ đủ thứ.
- Im lặng nào, giờ thì xếp chỗ cho em nào_Thấy lớp đã im lặng, thầy quay sang nói với Ngân.
- Việc đó... Em có thể ngồi kế bạn Băng không ạ?_ Ngân hơi ngập ngừng nói.
- À, đựơc chứ, mà 2 em có quen nhau à?_ Thầy Tú hơi tò mò vì bình thừơng chỉ thấy Băng hay đi 1 mình.
- Dạ, em về chỗ trứơc đây ạ_ Ngân đáp rồi chạy tọt xuống bàn 5 ngồi luôn. Trứơc khi an vị cô còn quay sang tặng cho Băng 1 nụ cừơi thân thiết.
Và đây chính là cái rắc rối cô không mong đợi nhất. Có ai muốn mình tự nhiên mọc thêm cái đuôi đằng sau chứ.
- Này, cô bạn nhập hội với bọn tôi nhé, cậu rất hợp với nhóm chúng tôi đấy_ giờ ra chơi, Nguyệt_ nhỏ chị đại đánh Băng hôm trứơc đến chào hỏi Ngân.
- A... Tớ chỉ thích chơi với Băng thôi, nếu cậu ấy ở trong hội các cậu thì tớ sẽ tham gia_Ngân khéo léo từ chối, vả lại như cô thấy thì bọn họ không giống ngừơi tốt tí nào.
- Có lẽ cậu chưa hiểu rõ luật lệ ở đây nhỉ, nếu trong vòng 1 tuần cậu không tìm 1 bang hội để tham gia thì cậu cũng sẽ giống cô ta, làm 1 cấp E đáng tội nghiệp_ Nguyệt thấy khó chịu khi có ngừơi lại đi để ý đến Băng nên muốn lôi kéo Ngân về phe mình.
- Tớ không sao, và mấy bạn cũng nên biết... Ngừơi đáng tội nghiệp chính là các cậu đấy_Nói xong Ngân nắm tay Băng kéo 1 mạch ra ngoài.
/57
|