Cô nàng này gần đây làm sao vậy nhỉ, "nứng" rồi sao?
Tiêu Dực ngẩn người phát hiện sắc mặt quyến rũ của Nguyệt Liên vừa rồi thực sự rất không ổn,nhưng hắn lại không biết không ổn ở chỗ nào?Nói chung... Hài, ai bảo phía trước của em gái này phẳng lỳ như đường bay cơ chứ?Nếu như chỗ đó của em gái này phồng lên thì... Hắc hắc! Tiêu Dực cười dâm,nhưng sau đó hắn rất nhanh quên đi suy nghĩ này.Nếu để nàng biết được hắn đang tự sướng về nàng thì hắn sẽ phải nếm trái đắng.
Tuy rằng đám hoa yêu đã bớt cảnh giác với Tiêu Dực, nhưng dù sao một bên là đạo, một bên là yêu, nên tâm tính không thể chung đường đã được truyền thừa cả nghìn năm chiếm trọn tâm trí của họ.Muốn ngay lập tức coi Tiêu Dực là bạn là chuyện không dễ dàng.
Hiện tại Tiêu Dực đang chờ cơ hội. Hôm nay hắn ra tay giết đám thú yêu chỉ trong 1 đòn là để chúng tức giận rồi trút lửa giận lên đầu của đám hoa yêu.Lúc ấy hắn mới chường mặt ra để giải quyết phiền phức, sự cảnh giác của các hoa yêu cũng sẽ được hoá giải.Tuy rằng biện pháp này có hơi "xưa", nhưng cách "anh hùng cứu mỹ nhân" rất dễ khiến người phụ nữ xiêu lòng.Cơ hội như vậy thực sự rất hiếm có nên hắn phải nắm bắt cho tốt.
Tiêu Dực căn bản cũng không cần phải sợ đám thú yêu này.Vì sao yêu quái phải ẩn cư trong 1 khu dân cư nhỏ chẳng khác gì thành phố chết chóc này? Nói trắng ra cũng là vì thực lực còn yếu.Nếu yêu tinh đã đạt tới cấp bậc chân ma thì làm gì có chuyện co đầu rút cổở cái nơi này.Chỉ cần không có yêu tinh Chân Ma kỳ ở đây, hắn sợ cái rắm gì?
-Sao chúng còn chưa tới nhỉ?
Tiêu Dực bỗng nhiên nói thầm.Lẽ nào đám yêu tinh bây giờ đều là do đám chuột bọ biến thành sao? M* nó yêu quái đếu gì mà ngay cả gan cũng nhỏ như hột vừng thế?Nếu chúng không đến gây chuyện thì hắn thực sự không có cách nào khiến những nữ hoa yêu xinh đẹp này nhớ nhung mình.
Đúng là nhắc tới Tào Tháo thì Tào Tháo tới. Ngoài cửa vang lên tiếng thét chói tai của 1 cô gái, sau đó là những tiếng cười đùa thô lỗ.
-Là chị Thuỷ Tiên!
Nguyệt Liên cả kinh nhanh chóng cùng đám người Tiêu Dực chạy ra khỏi cửa.Chỉ thấy bên ngoài cửa đứng đầy một đám người toàn thân được che kín bởi áo choàng đen.Thần sắc của Tiêu Dực trở nên vô cùng căng thẳng.Chúng rõ ràng là yêu thú.Trong bầu không khí nồng nằng yêu khí của khu dân cư này mà chúng vẫn toả ra yêu khí mạnh mẽ như vậy thì chỉ có những yêu má tiến hoá từ thú mới có thể có năng lượng mạnh mẽ như vậy.
-Các ngươi cũng dám làm bị thương người của ta ! Một đám thèm hơi trai không biết sống chết ! Xem ra các người không còn muốn sống ở đây nữa rồi thì phải !
Từ trong đám yêu thú đi ra 1 người.Nghe giọng thì có thể đoán được người đó là phụ nữ, nhưng toàn thân của nàng lại bao phủ trong 1 màn sương đen âm u và lạnh lẽo.Từ trên người nàng toả ra sát khí mãnh liệt.Sự xuất hiện của ả khiến cho sắc mặt của đám hoa yêu phải biến sắc.Ngay cả quý cô nương « trâu bò » Nguyệt Liên cũng thoáng biến sắc, hơn nữa còn lùi lại phía sau 1 bước 1 cách vô thức.
-Y Nhân muội muội! Chỉ là hiểu lầm thôi mà! Huống chi là do người của em ra tay trước...có chuyện gì chúng ta từ từ thương lượng ! Cô thả Thuỷ Tiên của nhà chúng tôi ra trước đã !
Mẫu Đơn đứng ra.Tuy rằng chân nàng lúc này đã nhũn ra rồi thế nhưng nàng vẫn lên dây cót tinh thần cho mình để đứng ra gặp mặt đối phương.Nhìn nàng lúc này quả thực rất có phong thái của chị cả.
-Mạc Nguyệt Liên! Có phải do cô làm hay không ? Đám thèm hơi giai này sao có bản lĩnh dám giết người của ta! Nếu có gan thì nhận đi !
Cô gái này xem ra còn « trâu bò » và nóng tính hơn cả Nguyệt Liên.Nàng ta rống lên tên họ rõ ràng của Nguyệt Liên.Tiêu Dực cũng lấy làm bất ngờ.Nguyệt Liên không phải yêu tinh sao? ?
Nhưng hắn lại không có vẻ gì kích động.Hắn cản Nguyệt Liên đứng ra rồi cười nói với giọng chẳng bõ bèn gì:
-Cô nương nói 3 con tiểu yêu kia đúng không ?Là do tôi giết đó ! Có vấn đề gì không?
-Anh là ai mà dám đả thương người chúng tôi ?
Cô gái kia quát lớn 1 tiếng,sau đó bỗng nhiên cởi mũ trùm đầu ra.Tiêu Dực không giấu được sự kinh hoàng vô thức lui ra sau 1 bước, sau đó nói với giọng rất khó tin:
-Cô... Nguyệt Liên?
Cô giá này quả thực có bộ dạng giống Mạc Nguyệt Liên y hệt giống như 2 người được đúc ra từ cùng 1 khuôn.Thế nhưng Tiêu Dực rất nhanh lấy lại bình tĩnh.Nếu chỉ nhìn qua thì phải nói 2 người quá giống nhau,chỉ là đôi gò bồng đảo của em gái này... Kha kha ! Nguyệt Liên nha đầu làm sao bằng được người ta ! Gò ngực của người ta cao căng phồng hùng vĩ làm áo choàng đen mà người ta mặc khúc lồi khúc lõm rõ ràng, đẹp không sao tả xiết.
-Muốn chết!
Mắt thấy ánh mắt dâm dê đê tiện không sao tả xiết của Tiêu Dực khilướt từ khuôn mặt của nàng xuống gò ngực ngạo nghễ của nàng cùng nụ cười xấu xa bỉ ổi ấy khiến Y Nhân nổi giận gầm lên 1 tiếng sau đó nâng tay đẩy ra 1 quầng sáng chói mắt về phía Tiêu Dực. Hoàn lưu của vòng năng lượng có sức phá hoại đáng sợ ấy còn quét tới đám hoa yêu phía sau lưng của Tiêu Dực.
-Phong.
Tiêu Dực không nóng vội.Sau khi khẽ đọc ra kim tự chân ngôn, chữ « Phong » loé lên kim quang tạo thành 1 vòng bảo hộ cho hắn và những người ở phía sau.
-Đạo thuật chân ngôn? Anh là tu chân giả ?
Y Nhân kinh hô một tiếng,sau đó bỗng nhiên thu hồi quầng sáng đó.Đám đại hán có thân hình vạm vỡ phía sau bỗng nhiên gầm lên giận dữ, sau đó thân hình của họ nhanh chóng phình ra.Họ dùng tốc độ nhanh như chớp bao vây lấy Tiêu Dực và đám hoa yêu.Những thân hình cao lớn như tháp sắt,những khuôn mặt dữ tợn mặt xanh nanh vàng,hơn 10 bộ móng vuốt màu bạc sắc bén như dao xuất hiện trên tay họ cùng hàm răng dài sắc bén đầy dớt dãi chuẩn bị sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. Tất cả đám thú yêu đều nhìn chằm chằm vào Tiêu Dực
-Đạo gia chân ngôn? Sorry nhá ! Chúng không phải là thứ giống như bảy chữ chân ngôn, nhưng cô đoán đúng rồi ! Tôi là 1 tu chân giả !
Tiêu Dực lạnh nhạt nhìn đám thú yêu đang bao vây xung quanh họ rồi quay lại nhìn Y Nhân rồi cười nói:
-Cô định để đám lâu la này đi chịu chết sao ? Muốn để chúng hy sinh 1 cách ngu ngốc như trước à?
Y Nhân lạnh lùng nhìn tiêu dực.Trong đôi mắt nàng tràn ngập sát khí cùng sự đề phòng.Nàng thỉnh thoảng lơ đãng quét mắt nhìn đám hoa yêu rồi nói bằng 1 giọng lạnh lẽo đầy sát khí:
-Yêu - đạo không thể cùng chung sống.Các người dám cấu kết với tu chân giả, còn dung túng để hắn giết hại người của chúng ta. Những hành vi như vậy chẳng khác gì phản bội lại yêu tộc cả. Đáng ra các người phải bị đánh tan hồn vía, nhưng niệm tình đây là lần đầu vi phạm, hơn nữa tên này còn rất xảo quyệt, nên chắc chắn y đã dùng những lời lẽ tà ma ngoại đạo để mê hoặc các người hoặc là khiến tâm trí của các ngươi bị rối loạn. Chỉ cần các người tránh xa y, ta sẽ không truy cứu những hành vi của các ngươi hôm nay!
Kế ly gián! Đúng là 1 nữ yêu có tâm cơ thâm trầm.Tuy rằng rõ ràng những nữ hoa yêu phía sau lưng hắn chẳng có năng lực gì đáng kể, nhưng cô nàng vẫn nghiêm túc dùng kế để tách họ ra. Làm vậy có thể để cô ta tập trung đối phó với hắn. Hắc hắc, quý cô Nguyệt Liên « bò sữa » đây nghĩ hay lắm.Nhưng chắc cô cũng không ngờ trừ Nguyệt Liên ra thì những cô gái ở đây chẳng coi lão tử ra cái rắm gì cả.Kế ly gián của cô uổng phí rồi nhé người đẹp !
Quả nhiên, sau khi Y Nhân nói ra câu này, mấy cô gái sau lưng hắn loạn cào cào cả lên. Xem ra sự uy hiếp của Y Nhân quả thực quá lớn.Chỉ nói 1 ,2 câu là đã có thể khiến những cô gái này âm thầm cảm thấy may mắn và khiến họ dao động.Thế nhưng điều khiến Tiêu Dực cảm thấy bất ngờ là sự hỗn loạn chỉ mang tính tạm thời.Rất nhanh đám hoa yêu đều tập trung lại quanh hắn, sau đó triển khai phòng vệ.Tiêu Dực cảm thấy trong lòng mình rất ấm áp.
-Tiêu đại ca ! Dù có ra sao thì em cũng đã nói chỉ cần sống ở nhà chúng em thì chúng ta là người một nhà! Chúng em tin anh.
Lời nói có thâm ý của Mẫu Đơn khiến Tiêu Dực cười sảng khoái.Sắc mặt của Mẫu Đơn cũng ửng hồng.Những ngón tay ngọc ngà của nàng chụm lại trước ngực tạo thành 1 thủ thế hiến hoa rất đẹp.Long Nha cũng đi tới sau đó 2 chân nàng cắm sâu vào trong bùn.Những nữ yêu còn lại cũng không chút do dự hành động : có người ngồi xuống,có người chụm tay tạo thành hình mẫu đơn cùng các kiểu khác vân vân.Sắc mặt của các nàng có vẻ rất tập trung nhìn những thú yêu đang bao vây mình.Mặc dù thân thể ngọc ngà của các nàng vẫn không ngừng run rẩy, nhưng các nàng lại rất kiên quyết đứng bên Tiêu Dực.
-Các ngươi... !
Y Nhân thấy trận thế như vậy thì biết ngay sự đe doạ của nàng không có hiệu quả. Những nữ hoa yêu này vốn sống thành 1 quần thể rất đoàn kết nên dù rất yếu ớt nhưng họ vẫn có thể sống sót trong môi trường khắc nghiệt này mà còn chưa gặp phải chuyện gì.Hôm nay thấy họ vì 1 người ngoài - hay nói đúng là kẻ thù của yêu tộc mà có gan đứng ra chống lại mình, Y Nhân cũng không khỏi cảm thấy kỳ quái.Trước giờ nàng ta vẫn cho rằng chỉ có cô nàng Nguyệt Liên giống mình như đúc kia mới là cục xương khó nhằn,ai dè không ngờ lại có 1 ngày những nữ hoa yêu này lại trở nên mạnh mẽ như vây.
-Hừ! Đúng là đám kiến lay cổ thụ, không biết tự lượng sức mình ! Nếu các ngươi đã không biết thức thời thì đừng trách ta vô tình ! Giết tên đạo sĩ này!
Vầng trán của Y Nhân nhíu lại, sau đó nàng khẽ hét lên.Trong chớp mắt, mười mấy tên thú yêu gầm lên vang trời,sau đó những móng vuốt sắc bén phóng về phía Tiêu Dực.
-Lâm!
Tiêu Dực vô vùng bình tĩnh quát khẽ 1 tiếng.Toàn thân hắn bừng lên kim quang,mặt đất bỗng nhiên trồi lên 4 bức tường đất.Tường đất dễ dàng bị mòng vuốt của đám thú yêu xé nát, thế nhưng thế tới cũng bị chựng lại khiến Tiêu Dực có chút thời gian giảm xóc.
-Nhân !
Quát khẽ thêm 1 tiếng,kim quang trên người Tiêu Dực càng trở nên sáng chói loá.Từng sợi chân nguyên trào ra tạo thành vô sốnhững làn khói xanh lá cuốn về phía đám thú yêu.Mắt thấy khi lớp sương mù xanh này tiếp xúc với đám thú yêu,những làn khói xanh này bỗng nhiên chụm lại tạo thành 1 con hùng sư.Hùng sư này lúc cào lúc cắn, chỉ trong 1 thời gian ngắn nó đã cắn xé 6 con thú yêu.
Đám thú yêu bị 1 con mãnh thú từ đâu xuất hiện làm cho giật mình, khiến chúng như vô thức dùng móng vuốt tấn công con hùng sư kia.Tiêu Dực lại có cơ hội thi triển đạo thuật của mình.
Tiêu Dực ngẩn người phát hiện sắc mặt quyến rũ của Nguyệt Liên vừa rồi thực sự rất không ổn,nhưng hắn lại không biết không ổn ở chỗ nào?Nói chung... Hài, ai bảo phía trước của em gái này phẳng lỳ như đường bay cơ chứ?Nếu như chỗ đó của em gái này phồng lên thì... Hắc hắc! Tiêu Dực cười dâm,nhưng sau đó hắn rất nhanh quên đi suy nghĩ này.Nếu để nàng biết được hắn đang tự sướng về nàng thì hắn sẽ phải nếm trái đắng.
Tuy rằng đám hoa yêu đã bớt cảnh giác với Tiêu Dực, nhưng dù sao một bên là đạo, một bên là yêu, nên tâm tính không thể chung đường đã được truyền thừa cả nghìn năm chiếm trọn tâm trí của họ.Muốn ngay lập tức coi Tiêu Dực là bạn là chuyện không dễ dàng.
Hiện tại Tiêu Dực đang chờ cơ hội. Hôm nay hắn ra tay giết đám thú yêu chỉ trong 1 đòn là để chúng tức giận rồi trút lửa giận lên đầu của đám hoa yêu.Lúc ấy hắn mới chường mặt ra để giải quyết phiền phức, sự cảnh giác của các hoa yêu cũng sẽ được hoá giải.Tuy rằng biện pháp này có hơi "xưa", nhưng cách "anh hùng cứu mỹ nhân" rất dễ khiến người phụ nữ xiêu lòng.Cơ hội như vậy thực sự rất hiếm có nên hắn phải nắm bắt cho tốt.
Tiêu Dực căn bản cũng không cần phải sợ đám thú yêu này.Vì sao yêu quái phải ẩn cư trong 1 khu dân cư nhỏ chẳng khác gì thành phố chết chóc này? Nói trắng ra cũng là vì thực lực còn yếu.Nếu yêu tinh đã đạt tới cấp bậc chân ma thì làm gì có chuyện co đầu rút cổở cái nơi này.Chỉ cần không có yêu tinh Chân Ma kỳ ở đây, hắn sợ cái rắm gì?
-Sao chúng còn chưa tới nhỉ?
Tiêu Dực bỗng nhiên nói thầm.Lẽ nào đám yêu tinh bây giờ đều là do đám chuột bọ biến thành sao? M* nó yêu quái đếu gì mà ngay cả gan cũng nhỏ như hột vừng thế?Nếu chúng không đến gây chuyện thì hắn thực sự không có cách nào khiến những nữ hoa yêu xinh đẹp này nhớ nhung mình.
Đúng là nhắc tới Tào Tháo thì Tào Tháo tới. Ngoài cửa vang lên tiếng thét chói tai của 1 cô gái, sau đó là những tiếng cười đùa thô lỗ.
-Là chị Thuỷ Tiên!
Nguyệt Liên cả kinh nhanh chóng cùng đám người Tiêu Dực chạy ra khỏi cửa.Chỉ thấy bên ngoài cửa đứng đầy một đám người toàn thân được che kín bởi áo choàng đen.Thần sắc của Tiêu Dực trở nên vô cùng căng thẳng.Chúng rõ ràng là yêu thú.Trong bầu không khí nồng nằng yêu khí của khu dân cư này mà chúng vẫn toả ra yêu khí mạnh mẽ như vậy thì chỉ có những yêu má tiến hoá từ thú mới có thể có năng lượng mạnh mẽ như vậy.
-Các ngươi cũng dám làm bị thương người của ta ! Một đám thèm hơi trai không biết sống chết ! Xem ra các người không còn muốn sống ở đây nữa rồi thì phải !
Từ trong đám yêu thú đi ra 1 người.Nghe giọng thì có thể đoán được người đó là phụ nữ, nhưng toàn thân của nàng lại bao phủ trong 1 màn sương đen âm u và lạnh lẽo.Từ trên người nàng toả ra sát khí mãnh liệt.Sự xuất hiện của ả khiến cho sắc mặt của đám hoa yêu phải biến sắc.Ngay cả quý cô nương « trâu bò » Nguyệt Liên cũng thoáng biến sắc, hơn nữa còn lùi lại phía sau 1 bước 1 cách vô thức.
-Y Nhân muội muội! Chỉ là hiểu lầm thôi mà! Huống chi là do người của em ra tay trước...có chuyện gì chúng ta từ từ thương lượng ! Cô thả Thuỷ Tiên của nhà chúng tôi ra trước đã !
Mẫu Đơn đứng ra.Tuy rằng chân nàng lúc này đã nhũn ra rồi thế nhưng nàng vẫn lên dây cót tinh thần cho mình để đứng ra gặp mặt đối phương.Nhìn nàng lúc này quả thực rất có phong thái của chị cả.
-Mạc Nguyệt Liên! Có phải do cô làm hay không ? Đám thèm hơi giai này sao có bản lĩnh dám giết người của ta! Nếu có gan thì nhận đi !
Cô gái này xem ra còn « trâu bò » và nóng tính hơn cả Nguyệt Liên.Nàng ta rống lên tên họ rõ ràng của Nguyệt Liên.Tiêu Dực cũng lấy làm bất ngờ.Nguyệt Liên không phải yêu tinh sao? ?
Nhưng hắn lại không có vẻ gì kích động.Hắn cản Nguyệt Liên đứng ra rồi cười nói với giọng chẳng bõ bèn gì:
-Cô nương nói 3 con tiểu yêu kia đúng không ?Là do tôi giết đó ! Có vấn đề gì không?
-Anh là ai mà dám đả thương người chúng tôi ?
Cô gái kia quát lớn 1 tiếng,sau đó bỗng nhiên cởi mũ trùm đầu ra.Tiêu Dực không giấu được sự kinh hoàng vô thức lui ra sau 1 bước, sau đó nói với giọng rất khó tin:
-Cô... Nguyệt Liên?
Cô giá này quả thực có bộ dạng giống Mạc Nguyệt Liên y hệt giống như 2 người được đúc ra từ cùng 1 khuôn.Thế nhưng Tiêu Dực rất nhanh lấy lại bình tĩnh.Nếu chỉ nhìn qua thì phải nói 2 người quá giống nhau,chỉ là đôi gò bồng đảo của em gái này... Kha kha ! Nguyệt Liên nha đầu làm sao bằng được người ta ! Gò ngực của người ta cao căng phồng hùng vĩ làm áo choàng đen mà người ta mặc khúc lồi khúc lõm rõ ràng, đẹp không sao tả xiết.
-Muốn chết!
Mắt thấy ánh mắt dâm dê đê tiện không sao tả xiết của Tiêu Dực khilướt từ khuôn mặt của nàng xuống gò ngực ngạo nghễ của nàng cùng nụ cười xấu xa bỉ ổi ấy khiến Y Nhân nổi giận gầm lên 1 tiếng sau đó nâng tay đẩy ra 1 quầng sáng chói mắt về phía Tiêu Dực. Hoàn lưu của vòng năng lượng có sức phá hoại đáng sợ ấy còn quét tới đám hoa yêu phía sau lưng của Tiêu Dực.
-Phong.
Tiêu Dực không nóng vội.Sau khi khẽ đọc ra kim tự chân ngôn, chữ « Phong » loé lên kim quang tạo thành 1 vòng bảo hộ cho hắn và những người ở phía sau.
-Đạo thuật chân ngôn? Anh là tu chân giả ?
Y Nhân kinh hô một tiếng,sau đó bỗng nhiên thu hồi quầng sáng đó.Đám đại hán có thân hình vạm vỡ phía sau bỗng nhiên gầm lên giận dữ, sau đó thân hình của họ nhanh chóng phình ra.Họ dùng tốc độ nhanh như chớp bao vây lấy Tiêu Dực và đám hoa yêu.Những thân hình cao lớn như tháp sắt,những khuôn mặt dữ tợn mặt xanh nanh vàng,hơn 10 bộ móng vuốt màu bạc sắc bén như dao xuất hiện trên tay họ cùng hàm răng dài sắc bén đầy dớt dãi chuẩn bị sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. Tất cả đám thú yêu đều nhìn chằm chằm vào Tiêu Dực
-Đạo gia chân ngôn? Sorry nhá ! Chúng không phải là thứ giống như bảy chữ chân ngôn, nhưng cô đoán đúng rồi ! Tôi là 1 tu chân giả !
Tiêu Dực lạnh nhạt nhìn đám thú yêu đang bao vây xung quanh họ rồi quay lại nhìn Y Nhân rồi cười nói:
-Cô định để đám lâu la này đi chịu chết sao ? Muốn để chúng hy sinh 1 cách ngu ngốc như trước à?
Y Nhân lạnh lùng nhìn tiêu dực.Trong đôi mắt nàng tràn ngập sát khí cùng sự đề phòng.Nàng thỉnh thoảng lơ đãng quét mắt nhìn đám hoa yêu rồi nói bằng 1 giọng lạnh lẽo đầy sát khí:
-Yêu - đạo không thể cùng chung sống.Các người dám cấu kết với tu chân giả, còn dung túng để hắn giết hại người của chúng ta. Những hành vi như vậy chẳng khác gì phản bội lại yêu tộc cả. Đáng ra các người phải bị đánh tan hồn vía, nhưng niệm tình đây là lần đầu vi phạm, hơn nữa tên này còn rất xảo quyệt, nên chắc chắn y đã dùng những lời lẽ tà ma ngoại đạo để mê hoặc các người hoặc là khiến tâm trí của các ngươi bị rối loạn. Chỉ cần các người tránh xa y, ta sẽ không truy cứu những hành vi của các ngươi hôm nay!
Kế ly gián! Đúng là 1 nữ yêu có tâm cơ thâm trầm.Tuy rằng rõ ràng những nữ hoa yêu phía sau lưng hắn chẳng có năng lực gì đáng kể, nhưng cô nàng vẫn nghiêm túc dùng kế để tách họ ra. Làm vậy có thể để cô ta tập trung đối phó với hắn. Hắc hắc, quý cô Nguyệt Liên « bò sữa » đây nghĩ hay lắm.Nhưng chắc cô cũng không ngờ trừ Nguyệt Liên ra thì những cô gái ở đây chẳng coi lão tử ra cái rắm gì cả.Kế ly gián của cô uổng phí rồi nhé người đẹp !
Quả nhiên, sau khi Y Nhân nói ra câu này, mấy cô gái sau lưng hắn loạn cào cào cả lên. Xem ra sự uy hiếp của Y Nhân quả thực quá lớn.Chỉ nói 1 ,2 câu là đã có thể khiến những cô gái này âm thầm cảm thấy may mắn và khiến họ dao động.Thế nhưng điều khiến Tiêu Dực cảm thấy bất ngờ là sự hỗn loạn chỉ mang tính tạm thời.Rất nhanh đám hoa yêu đều tập trung lại quanh hắn, sau đó triển khai phòng vệ.Tiêu Dực cảm thấy trong lòng mình rất ấm áp.
-Tiêu đại ca ! Dù có ra sao thì em cũng đã nói chỉ cần sống ở nhà chúng em thì chúng ta là người một nhà! Chúng em tin anh.
Lời nói có thâm ý của Mẫu Đơn khiến Tiêu Dực cười sảng khoái.Sắc mặt của Mẫu Đơn cũng ửng hồng.Những ngón tay ngọc ngà của nàng chụm lại trước ngực tạo thành 1 thủ thế hiến hoa rất đẹp.Long Nha cũng đi tới sau đó 2 chân nàng cắm sâu vào trong bùn.Những nữ yêu còn lại cũng không chút do dự hành động : có người ngồi xuống,có người chụm tay tạo thành hình mẫu đơn cùng các kiểu khác vân vân.Sắc mặt của các nàng có vẻ rất tập trung nhìn những thú yêu đang bao vây mình.Mặc dù thân thể ngọc ngà của các nàng vẫn không ngừng run rẩy, nhưng các nàng lại rất kiên quyết đứng bên Tiêu Dực.
-Các ngươi... !
Y Nhân thấy trận thế như vậy thì biết ngay sự đe doạ của nàng không có hiệu quả. Những nữ hoa yêu này vốn sống thành 1 quần thể rất đoàn kết nên dù rất yếu ớt nhưng họ vẫn có thể sống sót trong môi trường khắc nghiệt này mà còn chưa gặp phải chuyện gì.Hôm nay thấy họ vì 1 người ngoài - hay nói đúng là kẻ thù của yêu tộc mà có gan đứng ra chống lại mình, Y Nhân cũng không khỏi cảm thấy kỳ quái.Trước giờ nàng ta vẫn cho rằng chỉ có cô nàng Nguyệt Liên giống mình như đúc kia mới là cục xương khó nhằn,ai dè không ngờ lại có 1 ngày những nữ hoa yêu này lại trở nên mạnh mẽ như vây.
-Hừ! Đúng là đám kiến lay cổ thụ, không biết tự lượng sức mình ! Nếu các ngươi đã không biết thức thời thì đừng trách ta vô tình ! Giết tên đạo sĩ này!
Vầng trán của Y Nhân nhíu lại, sau đó nàng khẽ hét lên.Trong chớp mắt, mười mấy tên thú yêu gầm lên vang trời,sau đó những móng vuốt sắc bén phóng về phía Tiêu Dực.
-Lâm!
Tiêu Dực vô vùng bình tĩnh quát khẽ 1 tiếng.Toàn thân hắn bừng lên kim quang,mặt đất bỗng nhiên trồi lên 4 bức tường đất.Tường đất dễ dàng bị mòng vuốt của đám thú yêu xé nát, thế nhưng thế tới cũng bị chựng lại khiến Tiêu Dực có chút thời gian giảm xóc.
-Nhân !
Quát khẽ thêm 1 tiếng,kim quang trên người Tiêu Dực càng trở nên sáng chói loá.Từng sợi chân nguyên trào ra tạo thành vô sốnhững làn khói xanh lá cuốn về phía đám thú yêu.Mắt thấy khi lớp sương mù xanh này tiếp xúc với đám thú yêu,những làn khói xanh này bỗng nhiên chụm lại tạo thành 1 con hùng sư.Hùng sư này lúc cào lúc cắn, chỉ trong 1 thời gian ngắn nó đã cắn xé 6 con thú yêu.
Đám thú yêu bị 1 con mãnh thú từ đâu xuất hiện làm cho giật mình, khiến chúng như vô thức dùng móng vuốt tấn công con hùng sư kia.Tiêu Dực lại có cơ hội thi triển đạo thuật của mình.
/113
|