Đồ Thần Chi Lộ

Chương 510: Đứng trên lôi đài là tỉ phú

/544


Uy lực của một quyền này mạnh tới nối dù đã lướt qua Na Na nhưng vẫn khiến cả người nàng thấy lạnh giá. Trong thoáng chốc khi cả người bay lên né tránh một kích trí mạnh, Na Na đã hiểu là do Trương Dương ra tay cứu nàng.

Na Na cả người bay tới bên dây thừng, nàng nắm lấy sợ dây rồi nhẹ nhàng đáp xuống, không hề bị tổn thương.

"Úc!"

"Thượng đế ơi!"

"Trời ơi, điều này là thật sao?"

Trong quyền tràng vang lên những tiếng than thở sợ hãi, vừa rồi Na Na đột nhiên bay xéo đã thoát khỏi khái niệm của vật lý. Mọi người căn bản không biết nguyên nhân là do Trương Dương đứng ở cách đó hơn mười mét. Theo như bọn họ thấy, Na Na giống như trong lúc ngàn cân treo sợi tóc đã đột ngột bay lên, né tránh một quyền hung hiểm vạn phần.

Có điều Na Na tránh được một quyền nguy hiểm này cũng là mong ước chung của mọi người. Tất cả mọi người đều thấy rõ, một quyền này nếu đánh trúng đầu Na Na thì Na Na sắc nước hương trời chắc chắn sẽ hương tiêu ngọc vẫn. Đây là kết quả không ai mong muốn. Sức mạnh của một quyền này đủ để đánh chết cả voi, huống hồ chỉ là một Na Na yếu ớt mảnh mai thế kia.

Khi mọi người dời ánh mắt từ Na Na về phía Aierbaitathì không khỏi kêu lên kinh ngạc, bởi vì trên lôi đài không biết từ lúc nào có thêm một thanh niên nữa. Xuất hiện rất đột ngột.

Người thanh niên này tóc ngắn, quần áo giản dị, ngoại trừ vẻ ngoài trong khá nghị lực ra thì cũng không có gì đặc biệt. Đương nhiên mọi nguời kinh ngạc không phải vì vẻ ngoài bình thường của hắn, mà bởi vì trên lôi đài trống trải là vậy mà hắn đột nhiên xuất hiện như u linh. Giống như hắn vốn đã đứng trên lôi đài từ lâu vậy.

Không chỉ những người xem bất ngờ, mà ngay cả Aierbaita cũng bất ngờ. Thời điểm Trương Dương nhảy lên lôi đài hắn không ngờ lại không cảm nhận được. Hơn nữa Trương Dương còn nhảy vào giữa lôi đài, ngay sau lưng hắn. Aierbaita tin rằng, nếu như không phải Trương Dương cố tình phát ra tiếng động, thì đến bây giờ Aierbaita vẫn chưa phát hiện ra sự tồn tại của Trương Dương.

Aierbaita nghiêm túc hẳn lên, nụ cười tà ác trên mặt biến mất, thay vào đó là vẻ ngưng trọng.

"Thật xin lỗi...A..."

Người trọng tài chạy tới bên lôi đài hò hét, ngay lập tực thanh âm của hắn liền bị đứt đoạn, giống như một con vịt đang cạc cạc thì đột nhiên bị bẻ gãy cổ vậy.

Lúc này, người trọng tài hai mắt trợn trừng, miệng há hốc, lưỡi lè ra ngoài, chảy cả nước bọt. Hắn không thể nói tiếp được nữa, bởi vì một thanh niên ngũ quan uy mạnh, tướng mạo tà ác đã một tay nhấc bổng hắn lên. Cánh tay rất lớn, rất mạnh mẽ, khiến người trọng tài cảm thấy như tính mạng đang rút đi dần, hắn chỉ có thể yếu ớt giãy dụa, vùng vẫy hai chân mà bất lực.

Chủ nhân của cánh tay kia chính là Lưu Bưu kiêu ngạo.

"Hư!"

Lưu Bưu đưa tay trái đặt lên miệng, làm một động tác ra hiệu trật tự. Sau đó liền buông người trọng tài xuống, bàn tay khổng lồ còn vỗ nhẹ mấy cái lên người hắn, ôn nhu giống như đang vuốt ve thú cưng của gã vậy. Khiến người khác trông thấy thì khắp người nổi đầy da gà.

"Khụ khụ… khụ khụ…"

Người trọng tài còn nói được lời nào nữa, hai tay ôm cổ họng ho dữ dội, mặt thì tím bầm như gan lợn.

Người trọng tài không thể nói được, mà dù nói được cũng không dám nói ra. Người có thể làm trọng tài ở đây thì ít nhiều gì cũng có chút bản lĩnh, hai, ba người thường không phải là đối thủ của họ. Vừa rồi người trọng tài có thể cảm nhận được rõ ràng, rằng người thanh niên có vẻ mặt tà ác kia có lực tay rất đáng sợ, giống như một cái kìm sắt vậy. Người trọng tài hoàn toàn tin tưởng rằng chỉ cần cánh tay đấy bẻ nhẹ một cái, cổ của hắn lập tức sẽ gãy thành hai đoạn, đầu rời khỏi thân. Hiện giờ trong mỗi tế bào của hắn đều ngập tràn nỗi sợ, nào còn tâm tư để quản tới chuyện trên lôi đài.

Trông thấy bộ dáng chật vật của trọng tài, người chỉ trì đứng ở một cái lan can trên cao không khỏi há hốc miệng. Y đã sớm nhận ra Lưu Bưu, đây chính là người đã tới gây sự trong ngày đầu tiên. Hôm đó người này đã ném mười mấy bảo vệ ra ngoài, y đứng trên cao nên thấy rõ tất cả mọi việc.

Lúc này bảo vệ trong quyền tràng như gặp phải đại địch, cả đám vẻ mặt trở nên khẩn trương, nghiêng tai lắng nghe tai nghe, tựa như đang đợi tin tức. Nhưng buồn đời là bọn họ không nhận được bất cứ mệnh lệnh nào.

Trên thực tế, đám Lưu Bưu Trương Dương đã trở thành đối tượng chú ý trọng điểm của người tổ chức. Nếu không nể mặt Kara thì bọn họ sớm đã ra lệnh liều mạng đánh rồi. Họ phải cố nhân nhượng cho đám người Kara. Dù sau Kara cũng là một trong những giáo chủ của hắc đạo nước Mỹ, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, không ai dám khinh thường sự tồn tại của Kara.

"Điều này không hợp quy định!" Đây là câu đầu tiên Aierbaita nói trên lôi đài, thanh âm trầm thấp đầy nam tính chứ không ồm ồm như mọi người tưởng tượng.

Aierbaita quan sát người thanh niên đứng đối diện, trong mắt hừng hực chiến ý. Phút thất thần thoáng chốc vừa rồi đã biến mất, tinh thần lực mạnh mẽ đã giúp khí thế của hắn một lần nữa đạt tới trạng thái định cao. Trong ký ức tế bào của hắn không hề có từ "sợ hãi".

Kỳ thực, đơn giản mà nói thì bất kể Trương Dương tinh thần lực có mạnh bao nhiêu, thì khi gặp người cải tạo gien sinh hóa cũng đành phải yếu đi vài phần. Dù sao thì gien nhân loại trong người cải tạo gien sinh hóa có thể chỉ còn rất ít. Mà tinh thần lực của nhân loại chủ yếu chỉ ảnh hướng tới nhân loại mà thôi. Đối với một con chim mà nói, sự nguy hiểm của một người cường tráng với một người gầy yếu trong mắt nó giống hết nhau. Nếu có gì khác thì khác ở chỗ xem trong tay ai có súng mà thôi....

"Nàng thua rồi!" Trương Dương mặt không đổi sắc.

"Nàng thua?" Aierbaita dời ánh mắt lên người Na Na, lúc này Na Na vẫn đang đứng trên lôi đài.

"...." Na Na liếc nhìn Trương Dương, trầm mặc hai dây rồi nhu thuận đáp: "Ta thua rồi!" Bạn đang xem truyện được sao chép tại:


/544

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status